Chương 3: Chúng ta là vợ chồng

Trợ lý Ngữ lo liệu việc cho anh xong thì quay về công ty tiếp tục công việc của mình, hôm nay anh không tập đoàn cũng đồng nghĩa là mọi việc đều một tay hắn giải quyết, hắn sắp chết vì kiệt sức rồi đây.

Thấy cô như vậy anh cũng không đến công ty nữa mà ở nhà chăm sóc cô, anh vừa ngồi làm việc lâu lâu lại đưa mắt liếc nhìn cô một cái.

Khung cảnh căn biệt thự Thẩm gia cháy rụi cứ mãi xuất hiện trong đầu cô, đến khi trong mơ cô cũng thấy được.

" Ba mẹ, Bích Ngọc "

Cô vô thức gọi ba mẹ và em gái mình, Lương Tiêu Đường ngồi bên cạnh nghe được, anh vứt laptop qua một bên, sau đó nhẹ nhàng lây lây người cô.

" Bà xã, bà xã, có nghe anh nói không? " giọng anh trầm ấm vang lên.

Nghe tiếng gọi của anh thì cô mới từ từ mở mắt lên, nhưng nước mắt bất giác đã rơi xuống gò má của cô lúc nào chẳng hay.

Chỉ cần nghĩ đến ông bà Thẩm và Thẩm Bích Ngọc thôi đã khiến cô không kìm chế được cảm xúc của mình rồi.

Tội nghiệp nhất là Thẩm Bích Ngọc em gái của cô, năm nay Bích Ngọc chỉ mới mười chín tuổi thôi, cái tuổi còn quá trẻ, vậy mà đã....

Cô vẫn không thể chấp nhận được việc này, phải làm sao đây?

" Ngoan, anh sẽ luôn bên cạnh em, đừng khóc, anh rất đau lòng " anh đưa tay gạt đi nước mắt của cô, còn nhỏ giọng an ủi cô.

" Anh đã cho người điều tra vụ này rồi sớm sẽ có kết quả thôi, em còn phải giữ sức khỏe để lo việc công ty nữa, ba mẹ em cũng không muốn thấy em suốt ngày đau buồn như vậy " anh tiếp tục nói.

Đúng, cô phải giữ sức khỏe để còn lo việc công ty, Thẩm thị là cả tâm huyết của ba cô để lại, cho nên cô nhất định phát triển nó thật tốt.

Vụ việc lần này cô chắc rằng là có người đứng sau, cô nhất định phải tìm kẻ đã hại chết ba mẹ và em gái mình.

" Được, không buồn nữa, cảm ơn anh " cô cười gượng để anh.

" Ngốc, chúng ta là vợ chồng, em không cần phải khách sáo " anh đưa tay nhéo nhẹ lên mũi cô.

Thẩm Đình Đình mỉm cười nhẹ, chỗ dựa duy nhất của cô hiện tại chỉ còn anh mà thôi, và cũng là niềm an ủi lớn nhất của cô.

Nghe lời anh, cô sẽ cố gắng giữ trạng thái tốt nhất có thể.

" Anh không đi làm sao? " cô hỏi.

" Không, anh ở nhà với em, việc công ty có trợ lý Ngữ lo " anh ôn nhu đáp.

" Em không sao mà, nếu công ty có việc bận thì anh cứ đi đi "

Hằng ngày tập đoàn anh có biết bao nhiêu là việc cần anh giải quyết, cô không thể nào cứ bắt anh ở nhà cùng mình được.

" Không cần thiết, đối với anh, em quan trọng nhất " anh nói xong thì nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

" Tiêu Đường, cảm ơn anh đã bên cạnh em "

Đầu cô dụi dụi vào lồng ngực anh, với cô, anh là một người đàn ông ấm áp, rất biết cách chiều lòng mỗi khi cô buồn, và cô chỉ cần như vậy thôi là đủ.

Tâm trạng cô ổn định hơn cũng khiến anh bớt lo đi phần nào, về việc của ông bà Thẩm thì anh tự có cách giải quyết của mình.

Dù cô có nghĩ cũng không thể nghĩ ra là anh đã nhúng tay vào việc này.

Ở lại với cô một lát thì anh qua thư phòng làm chút việc, cô biết điều mà để anh đi, cô đâu phải dạng phụ nữ không hiểu chuyện đâu chứ, anh còn rất nhiều việc phải lo mà.

Cô mở laptop lên xem, nhưng hầu như mọi tin tức của Thẩm gia đều không còn nữa, trong đầu cô liền nghĩ tới ngay là anh làm, chắc bởi vì anh không muốn cô thấy được rồi lại nghĩ đến chuyện chẳng vui, nhưng như vậy cũng tốt.

* Reng.... reng.... reng *

" Tớ nghe " cô nhìn qua điện thoại là Hoài An gọi, cô nhanh tay bất máy.

" Tớ gọi để hỏi thăm cậu thôi, cậu đừng buồn, đừng để bị bệnh biết không? " Hoài An nói.

" Tớ biết rồi, cảm ơn cậu, để cậu phải lo lắng cho tớ "

Hoài An lo lắng cho cô như vậy thì làm sao cô có thể để bị bệnh được chứ. Dù sao cô cũng phải sống, sống vì mình còn có cả phần ba mẹ và Bích Ngọc nữa.

" Cậu nghỉ ngơi đi, rãnh tớ sẽ qua đó thăm cậu, nhớ ăn uống đầy đủ đấy "

" Tớ biết rồi "

Hai người nói chuyện vài câu thì cúp máy, nhìn đồng hồ vẫn còn sớm nên Đình Đình nằm nghỉ ngơi một chút, cô cảm thấy trong người khá là mệt và cũng không có ý định rời giường.

Đến giờ trưa, thím Ninh chuẩn bị bữa trưa xong thì lên phòng gọi hai người xuống ăn, Đình Đình nhìn bàn ăn thịnh soạn nhưng sao cô lại cảm thấy khó nuốt như vậy nhỉ?

" Bà xã, em ăn đi " anh gắp chút thức ăn để vào chén cô.

Thấy cô cứ đơ người ra đó nên anh đã lên tiếng gọi cô, bình thường cô khá là gầy nếu như bây giờ cô nhịn cơm nữa chắc chắn sẽ kiệt sức mất.

" Anh cũng ăn đi " cô hoàn hồn, tay bắt đầu cầm đũa lên gắp thức ăn ngược lại cho anh.

" Em ăn nhiều một chút, dạo gần đây em rất gầy "

Cô cười cười gật đầu để anh, nếu như mọi khi cô thấy đồ ăn ngon bày ra trước mắt mình thì đã không ngần ngại gì mà cầm đũa lên ăn rồi nhưng hiện tại cô thật sự không có chút tâm trạng nào để ngồi ăn.

Khi nãy cô có gọi điện hỏi thì người ta nói là vẫn đang tìm kiếm thi thể của ông bà Thẩm và Bích Ngọc, do tác động lớn của lửa nên không thể nhận dạng ra ngay được, cần phải xét nghiệm mới có kết quả.

Chắc có lẽ phải đợi thêm vài ngày nữa mới biết được, cô thì đang sốt ruột chờ đợi thông báo từ bọn họ.

" Tiêu Đường, anh có thể nói với bộ trưởng Châu đẩy nhanh tiến độ một chút được không? Em chỉ muốn sớm có kết quả mà thôi " cô đưa mắt nhìn anh nói.

Quan hệ giữa anh và bộ trưởng Châu rất tốt, cô chỉ muốn mọi chuyện nhanh chóng giải quyết xong, bắt cô đợi ngày qua ngày thì tâm cô lại không thể yên được. Và hơn hết cô muốn biết nguyên nhân dẫn đến vụ tai nạn đó.

" Được, em yên tâm, mọi việc đã có anh lo rồi, em không cần phải động tay đến " anh nhanh chóng đáp lại.

" Vâng "

Có câu nói này của anh cũng khiến cô nhẹ lòng đi khá kha, hiện tại bây giờ tiếng nói của cô vẫn chưa có, nên mọi việc trước mắt cứ nhờ anh cái đã.

Dùng bữa xong thì cô trở về phòng mình, Đình Đình nằm đó cố gắng suy nghĩ xem là gia đình cô đã từng gây thù với ai hay chưa? Nhưng từ trước đến nay Thẩm gia chưa hề có tai tiếng nào cả, thì làm sao có thù hận với ai được chứ.

" Đang nghĩ chuyện gì? " anh nằm xuống ôm cô nhỏ giọng hỏi.

" Không gì ạ " cô cười cười đáp.

Không muốn để anh phải lo lắng thêm nên cô cũng không muốn nói đi nói lại vấn đề này.

Trong bữa ăn, anh thấy cô ăn vô cùng ít, cứ mãi suy nghĩ việc gì đó, anh biết trong lòng cô buồn nhưng lại không chịu bày tỏ ra, điều đó càng khiến anh khó chịu thêm.

Lương Tiêu Đường chỉ nằm đó ôm cô và cả hai hoàn toàn không nói năng câu nào, anh chỉ muốn chuyện mau chóng êm xui để cô khỏi phải đau đầu về nó nữa.

Là anh tính toán không cẩn thận để cô phải bận tâm tới.

Cô cũng rất muốn không nghĩ tới nhưng mỗi khi cô nhắm mắt lại thì hình ảnh căn biệt cứ xuất hiện trong đầu cô, Đình Đình không thể nào làm lơ được.

Cái chết của ba mẹ và em gái luôn là nỗi đau trong lòng cô, cũng không thể diễn tả hết bằng lời nói của mình, chỉ mới một đêm mà mọi việc lại xảy ra nhanh đến thế.

Để cô ngủ được một lúc thì anh mới đứng dậy rời đi, Lương Tiêu Đường có việc phải đến công ty. Xe anh dừng trước một tập đoàn một rộng lớn, anh hiên ngang cất bước trong, tất cả những nhân viên thấy anh đều đồng loạt cúi đầu chào.

" Chủ tịch, ngài đã đến rồi " trợ lý Ngữ lên tiếng.

" Ừ, cổ phiếu của Thẩm thị thế nào? " anh lạnh giọng hỏi.

" Vẫn đang rớt giá nhưng chưa đến nổi phải phá sản ạ "

Anh ngồi dựa đầu vào ghế, hiện tại cô vì lo chuyện của ba mẹ nên không thể đến Thẩm thị làm ngay được, vậy thì anh sẽ lo liệu thay cô vài ngày vậy.

" Cậu biết mình nên làm gì rồi đúng không? " anh nhướng mày để trợ lý Ngữ.

" Vâng, tôi biết thưa chủ tịch "

Hắn nói xong thì quay người đi, hắn biết anh yêu cô nhưng cách anh làm thì không ổn chút nào, lỡ đâu một ngày nào đó cô biết được sự thật thì phải làm sao? Nhưng với tính cách của anh dù hắn có nói thì anh vẫn không nghe nên chuyện của anh cứ để anh tự giải quyết.

Suốt một ngày cô cứ nhốt mình trong phòng, còn bỏ cả bữa tối, anh thấy vậy thì phải kêu thím Ninh nấu ít cháo sau đó mang lên phòng cho cô.

" Bà xã, em ăn ít cháo đi " anh khay cháo xuống, sau đó lên tiếng gọi cô.

" Em không muốn ăn " cô vẫn nằm đó lắc đầu bảo không với anh.

" Ngoan, nghe lời anh "

Thấy anh nhiệt tình nên cô cũng không thể từ chối được, Đình Đình ngồi dậy ăn ít cháo, mùi vị của cháo khiến cô nhớ đến mẹ mình, nước mắt cô không kìm được mà rơi một lần nữa.

Lương Tiêu Đường thấy vậy thì vội vàng ôm cô vào lòng vỗ về.

Cô khóc đến khi mệt thì tự động ngủ thiếp đi trong lòng anh, Tiêu Đường nhẹ nhàng để cô nằm xuống, đắp chăn cho cô xong thì anh qua thư phòng xử lý chút việc. Đến khuya anh mới trở về phòng ôm cô ngủ.

Nơi xa lạ nào đó, trong căn phòng rộng lớn có một người đàn ông với bộ vest đen, trên tay cầm ly rượu lắc lắc, tay còn lại cầm điếu cigar hút vài hơi.

" Vụ của Thẩm gia đã có kết quả chưa? "

" Chưa thưa thiếu gia, tôi sẽ cố gắng điều tra "

" Được rồi, lui đi "

Sau khi người đàn ông kia đi thì hắn lấy ra trong túi một bức ảnh, trong hình là ảnh một cô gái với nụ cười hồn nhiên, hắn say mê ngắm nhìn vẻ đẹp đó và người trong ảnh không ai khác chính là Thẩm Đình Đình.

' Tiểu Đình, sau này chúng ta sẽ gặp lại nhau '

Tay hắn vuốt ve tấm ảnh của cô, trên môi còn mở một nụ cười, bây giờ vẫn chưa phải lúc để gặp cô, hắn còn phải làm một số việc quan trọng, đến lúc ấy gặp cô vẫn chưa muộn.

Hot

Comments

Hoan Trang

Hoan Trang

moi đọc tới đây cảm giác na9 hoi tàn ác

2023-05-09

0

Vân Nhi ✘✘

Vân Nhi ✘✘

làm sao làm lơ đc khi ngày ngày sống chung với kẻ sát nhân

2022-11-29

1

Dợ iu của Liliana:) 😘🐸

Dợ iu của Liliana:) 😘🐸

Kẻ đã hại chết ba mẹ cj chính là ngừi ck thưn yew của cj đấy=))

2022-11-25

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bởi vì cô ấy là người tôi yêu.
2 Chương 2: Có anh ở đây.
3 Chương 3: Chúng ta là vợ chồng
4 Chương 4: Cuộc họp cổ đông
5 Chương 5: Chỉ vì muốn tốt cho cô.
6 Chương 6: Ngủ sopha
7 Chương 7: Anh sẽ dùng cả đời này của mình để chứng minh.
8 Chương 8: Anh lại thèm thịt rồi ( H+ )
9 Chương 9: Em chỉ mong là anh không nói dối em
10 Chương 10: Em là vợ anh tất nhiên anh phải ghen.
11 Chương 11: Theo dõi cô.
12 Chương 12: Anh ngày càng quá đáng.
13 Chương 13: Bà xã, anh xin lỗi
14 Chương 14: Em không thương anh nữa sao?
15 Chương 15: Tôi rất mong là anh sẽ yêu thương cô ấy như lời nói của mình
16 Chương 16: Đánh nhau
17 Chương 17: Anh rất muốn
18 Chương 18: Ngốc, vậy anh có yêu em không?
19 Chương 19: Đồ xấu xa
20 Chương 20: Em cho anh gặp Đình Đình rồi đấy, đã đỡ nhớ chưa?
21 Chương 21: Yêu anh không?
22 Chương 22: Điều tra Giang Vỹ Trác.
23 Chương 23: Bảo vệ Lâm Giao
24 Chương 24: Cao Gia Vũ bị bắt
25 Chương 25: Nếu như Lương Tiêu Đường không giết hắn ta thì để tôi
26 Chương 26: Cậu đã từng nghi ngờ về cái chết của gia đình mình không?
27 Chương 27: Sau này chúng ta sẽ cùng nhau già đi
28 Chương 28: Anh cho người theo dõi em đúng không?
29 Chương 29: Được, cô sẽ làm theo ý anh.
30 Chương 30: Anh nhớ cô sắp phát điên lên rồi.
31 Chương 31: Làm lành ( H )
32 Chương 32: Sau này em đừng gặp mặt hắn nữa
33 Chương 33: Cậu ta không đáng có được hạnh phúc
34 Chương 34: Sảy thai
35 Chương 35: xuất viện
36 Chương 36: Lương Tiêu Đường, tôi hận anh
37 Chương 37: Anh chưa chết sao?
38 Chương 38: Tự tử không thành.
39 Chương 39: Cô đau lòng khi nhìn thấy anh như vậy
40 Chương 40: END
41 Ngoại truyện
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Bởi vì cô ấy là người tôi yêu.
2
Chương 2: Có anh ở đây.
3
Chương 3: Chúng ta là vợ chồng
4
Chương 4: Cuộc họp cổ đông
5
Chương 5: Chỉ vì muốn tốt cho cô.
6
Chương 6: Ngủ sopha
7
Chương 7: Anh sẽ dùng cả đời này của mình để chứng minh.
8
Chương 8: Anh lại thèm thịt rồi ( H+ )
9
Chương 9: Em chỉ mong là anh không nói dối em
10
Chương 10: Em là vợ anh tất nhiên anh phải ghen.
11
Chương 11: Theo dõi cô.
12
Chương 12: Anh ngày càng quá đáng.
13
Chương 13: Bà xã, anh xin lỗi
14
Chương 14: Em không thương anh nữa sao?
15
Chương 15: Tôi rất mong là anh sẽ yêu thương cô ấy như lời nói của mình
16
Chương 16: Đánh nhau
17
Chương 17: Anh rất muốn
18
Chương 18: Ngốc, vậy anh có yêu em không?
19
Chương 19: Đồ xấu xa
20
Chương 20: Em cho anh gặp Đình Đình rồi đấy, đã đỡ nhớ chưa?
21
Chương 21: Yêu anh không?
22
Chương 22: Điều tra Giang Vỹ Trác.
23
Chương 23: Bảo vệ Lâm Giao
24
Chương 24: Cao Gia Vũ bị bắt
25
Chương 25: Nếu như Lương Tiêu Đường không giết hắn ta thì để tôi
26
Chương 26: Cậu đã từng nghi ngờ về cái chết của gia đình mình không?
27
Chương 27: Sau này chúng ta sẽ cùng nhau già đi
28
Chương 28: Anh cho người theo dõi em đúng không?
29
Chương 29: Được, cô sẽ làm theo ý anh.
30
Chương 30: Anh nhớ cô sắp phát điên lên rồi.
31
Chương 31: Làm lành ( H )
32
Chương 32: Sau này em đừng gặp mặt hắn nữa
33
Chương 33: Cậu ta không đáng có được hạnh phúc
34
Chương 34: Sảy thai
35
Chương 35: xuất viện
36
Chương 36: Lương Tiêu Đường, tôi hận anh
37
Chương 37: Anh chưa chết sao?
38
Chương 38: Tự tử không thành.
39
Chương 39: Cô đau lòng khi nhìn thấy anh như vậy
40
Chương 40: END
41
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play