" Thái Nguyệt, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại làm mình lo lắng quá."
Triệu An Nhã nắm lấy tay cô nước mắt rơi lả tả nhìn cô nằm trên giường bệnh gương mặt thì bị băng bó lại, trên người toàn vết bầm tím.
" Nhã Nhã làm sao bây giờ mình không còn trong sạch nữa rồi, Hàn Phong phải làm sao đây. Mình không dám đối mặt với anh ấy nữa, mình có lỗi với anh ấy."
Vương Thái Nguyệt ôm mặt, nước mắt cũng từ từ rơi xuống, mọi thứ với cô lúc này hoàn toàn sụp đổ.
" Thái Nguyệt đừng lo lắng, đó là sự cố ngoài ý muốn không có ai nghĩ nó lại xảy ra. Đừng lo không sao đâu Hàn Phong anh ấy sẽ thông cảm cho cậu thôi."
Triệu An Nhã lau đi những giọt nước mắt chuẩn bị trào ra ở khóe mi của cô, an ủi.
"Thái Nguyệt em tỉnh lại rồi sao? Có thấy đau ở đâu không? Để anh đi gọi bác sĩ."
Diệp Hàn Phong bước vào thấy cô tỉnh dậy vội vàng lo lắng hỏi han rồi chạy đi gọi bác sĩ đến.
Sau khi bác sĩ kiểm tra một lượt không còn gì nghiêm trọng thì bước ra, Diệp Hàn Phong bước tới gần giường bệnh của cô, còn cô thấy vậy liền quay mặt ra chỗ khác né tránh.
" Hàn Phong đừng nhìn em như vậy, em sẽ cảm thấy có lỗi hơn."
Vương Thái Nguyệt cất giọng run run như sắp khóc.
" Không phải lỗi của em, là do mấy tên say rượu đấy… Anh không trách em, anh đã cho chúng trả giá đắt khi dám làm em tổn thương."
Hàn Phong dịu dàng ôm lấy cô, khiến nước mắt kìm nén từ nãy của Vương Thái Nguyệt lại lần nữa trào ra, càng khóc càng lớn.
Cô đã nghĩ rằng thật may mắn khi có người bạn trai như vậy bên cạnh.
...
" Nhã Nhã khuôn mặt mình sao lại thành thế này?"
Vương Thái Nguyệt hoảng sợ nhìn mặt cô trong gương, bên má bên phải có một vết gạch dài, sâu hủy hoại toàn bộ gương mặt của cô.
" Là bọn say rượu đó sau khi... cưỡng bức cậu chúng... chúng còn rạch mặt câu. Vì vết thương rất sâu lên không thể cấy ghép lại da được."
Triệu An Nhã nói, một tay còn đưa lên sờ vào vết sẹo dài trên gương mặt của cô.
Còn cô sau khi nghe xong mọi thứ liền sụp đổ mất đi sự trong sạch rồi giờ đến cả gương mặt.
Tất cả mất hết mất hết thật rồi.
...
" Triệu An Nhã đây là gì? Giấy chuyển nhượng tài sản? Cô dám lừa tôi."
Vương Thái Nguyệt với gương mặt đầy sự tức giận, cầm tập giấy trên tay ném về phía Triệu An Nhã.
" Haha... Giờ cô biết cũng đã quá muộn rồi, mọi thứ của cô đều là của tôi. Kể cả... người cô yêu nhất."
Triệu An Nhã đứng khoanh tay đắc ý nói bỗng từ đằng sau một vòng tay ôm lấy Triệu An Nhã người đó không ai khác là Diệp Hàn Phong.
" Hai người... đôi cẩu nam nữ hai sao có thể?"
Vương Thái Nguyệt ngạc nhiên đứng không vững lùi về phía sau.
" Em yêu à, cái này chỉ trách em quá ngu ngốc mà thôi."
Diệp Hàn Phong bước tới phía nó đưa tay lên vuốt nhẹ khuôn mặt của cô nở nụ cười vô cùng hả hê.
" Cút ra, rồi sẽ có một ngày tôi sẽ khiến hai người phải trả giá cho mọi thứ mà mấy người đã gây ra."
Vương Thái Nguyệt dứt khoát hất tay Diệp Hàn Phong đôi mắt đỏ nên vì tức giận. Lúc này mà cô con dao ở đây cô cũng tiến đến sống chết với hai người họ. Giờ cô chẳng còn gì nữa rồi…chẳng còn gì cả.
" Rồi sẽ có một ngày sao, không đâu ngày đó sẽ không bao giờ đến."
Triệu An Nhã lộ rõ sự độc ác trên khuôn mặt tiến dần về phía cô.
" Cô... cô muốn làm gì?"
Vương Thái Nguyệt hốt hoảng lùi lại phía sau nhìn Triệu An Nhã sợ hãi.
" Ha, đây là tầng thượng và quanh đây cũng không có camera thì cô nghĩ tôi có thể làm gì được cô."
Triệu An Nhã tiến tới thì cô lại lùi dần đến sát mép của cái tòa nhà này thiếu một bước liền ngã xuống.
" Vương Thái Nguyệt ơi Vương Thái Nguyệt cuối cùng cô cũng có ngày này, vĩnh biệt."
Triệu An Nhã vừa dứt lời liền đưa tay đẩy cô xuống dưới nở nụ cười thân thiện đến giả tạo kia nhìn cô rơi xuống.
Cuộc đời mình đến đây là kết thúc sao?
Mình thật không cam tâm, mình chưa muốn chết...
...
Vương Thái Nguyệt bật dậy, mồ hôi khắp người nhìn xung quanh, may quá mọi thứ chỉ là mơ tất cả đã qua rồi bây giờ là sự khởi đầu mới của mình.
Updated 95 Episodes
Comments
NaNa@@
hóng n9
2020-12-09
0
Hạ Tử Tiễn
Ai là na9 vậy
2020-10-09
1
Lê Thị Hồng Quỳnh
Chuyện đọc loạn vãi
2020-08-03
7