Chương 11: Ngục Tối Đau Thương

"Dừng tay."

Chiếc roi da trong tay Trần Thục Oanh dừng lại giữa không trung khi nghe thấy giọng nói nam tính, thoáng hiện chút bực dọc vang lên từ phía cửa.

Bội San đang nhắm nghiền hai mắt lại chuẩn bị đón nhận cơn đau từ roi da sắp truyền tới lúc này cũng đã mở mắt ra, ngước nhìn về phía cửa.

Ánh mắt bi sầu chợt hiện lên tia vui mừng khi thấy người đàn ông đang tiến về phía mình là Tô Tử Anh, người chồng cô vừa mới cưới cách đây ba ngày, cũng là người đã nhẫn tâm đạp đổ hạnh phúc gia đình, lén lút đội cho cô một chiếc nón xanh to tướng, ánh mắt vui mừng nhưng trên khuôn miệng khô khốc lại hiện diện một nụ cười xót xa, giễu cợt.

Tô Tử Anh cau mày, đoạt lấy chiếc roi da trong tay Trần Thục Oanh ném lên bàn rồi mới gắt gao cất lời.

"Bội San là vợ con, có chuyện gì thì mẹ dạy bảo từ từ sao lại dùng thứ này đánh cô ấy, nhỡ truyền ra ngoài thì con còn mặt mũi nào mà nhìn người."

"Con có biết vợ con nó tốt thế nào không? Cơm sáng cơm tối chả thèm động tay, để bà già này phải xuống bếp hầu hạ. Mẹ dạy bảo thì cứ đứng lì ra đó, nhất thời quá nóng giận mẹ mới dùng tới thứ này nhưng chỉ mới đánh có một cái nhẹ, cũng đâu có chết được. Mà con đi đâu cả đêm qua không về thế?"

Tô Tử Anh cố tình né tránh ánh mắt thăm dò của Trần Thục Oanh, chỉ khi trong thâm tâm có chuyện cắn rứt thì mới có nét mặt lấm lét xen lẫn lúng túng thế này.

"Con bận công tác đột xuất, miễn sao cuối tháng con mang tiền về cho mẹ chi tiêu là được, những chuyện khác mẹ không cần quan tâm. Con về phòng tắm rửa đây, đi làm cả ngày đã mệt về nhà còn không được yên thân, bực mình."

Hắn cau có bỏ lại một câu rồi thản nhiên lướt qua Bội San tiến thẳng về phía phòng ngủ.

Trần Thục Oanh bị tụt mất khí thế nên chỉ giương mắt lườm Bội San với thái độ chán ghét rồi cũng bỏ về phòng.

Căn phòng chốc lát chỉ còn lại người phụ nữ đơn độc, đáng thương.

Cô đưa tay chạm vào vết thương từ roi da mang đến trên cánh tay trái, tuy rất đau rát, rất muốn bật khóc nhưng nước mắt lại chẳng rơi xuống...

Có lẽ kể từ giây phút đòn roi ấy vung vào da thịt trên người và hình ảnh vô tâm lướt qua của người đàn ông ấy đã khiến con tim cô chai sạn.

Và đối với cô ngay lúc này việc khóc lóc ỉ oi cũng chỉ là điều vô nghĩa vì căn bản cũng sẽ chẳng có ai quan tâm, thương xót đến một người thừa như cô.

Bội San mang tâm trạng nặng nề bước vào phòng ngủ, cô đã kết hôn được ba ngày nhưng đêm nào cũng cô đơn một mình một góc, cuộc hôn nhân này có khác gì nấm mồ đang chôn vùi thanh xuân của cô đâu chứ.

Lững thững bước về phía giường ngủ, cô cởi áo khoác bên ngoài ra, chiếc áo sơ mi trắng bên trong lúc này lại thấm ướt một mảng máu nhỏ nơi cánh tay trái, những ngón tay thon dài run run chạm vào nơi đau rát ấy...

Cùng lúc này Tô Tử Anh cũng trở ra từ phòng tắm, hắn nhìn Bội San rồi đi đến ngồi bên cạnh, nhìn vết máu trên tay áo của cô hắn cau nhẹ mày rồi nhỏ giọng lên tiếng.

"Sau này em đừng cãi lời mẹ, bà ấy tính khí đúng là có hơi khắt khe một chút nhưng chỉ cần em chịu khó tìm hiểu và chiều chuộng bà thì sẽ không xảy ra những chuyện tương tự như thế này nữa."

Nghe Tô Tử Anh nói xong, Bội San liền bật cười chua xót.

Vốn dĩ cô còn đang hi vọng rằng hắn sẽ đứng về phía mình nhưng ngược lại đến một lời an ủi, quan tâm còn chẳng có.

Thứ hắn muốn chỉ là cô phải chịu đựng, phải cung phụng mẹ của hắn dù đúng hay sai cũng không được phản biện, kể cả hôm nay bà ấy có dùng roi da đánh cô ra nông nổi này hắn cũng sẽ đứng về phía mẹ mình, còn cô đối với hắn mà nói thì chút vết thương này chẳng là gì cả.

Cô khẽ lắc lắc đầu chịu thua trước người chồng hiếu thảo của mình sau đó lạnh nhạt rời khỏi giường ngủ, đi về phía tủ lấy quần áo, nhưng thái độ này của cô lại khiến Tô Tử Anh không hài lòng, hắn cau mày tỏ ngay thái độ bực dọc nhìn Bội San.

"Vừa rồi em cũng dùng thái độ mày với mẹ mới làm bà ấy tức giận đúng chứ? Đến anh còn phát cáu thì nói chi là mẹ, có phải em không xem anh ra gì nên mới phớt lờ những gì anh vừa nói?"

Bội San siết chặt bộ quần áo vừa lấy xong trong tay, cô quay mặt lại giương đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào mặt Tô Tử Anh nghẹn ngào đáp trả.

"Vậy trong mắt anh tôi và con là gì? Là một trách nhiệm khiến anh phải gồng gánh trên vai, khiến anh xem là một mối phiền phức cản trở anh. Bảy năm qua tôi luôn dành trọn trái tim cho anh, vậy còn anh thì sao? Tình cảm anh dành cho tôi mỗi lúc một mờ nhạt, thậm chí đến bây giờ nó cũng đã không còn tồn tại, kể cả là cuộc hôn nhân này cũng chỉ vì bảo bảo nên anh mới đồng ý thôi đúng không?"

"Anh bắt tôi phải nhẫn nhịn chiều chuộng mẹ của anh dẫu có thiệt thòi, có ấm ức, tủi thân đến cõi lòng tan nát thì tôi vẫn có thể làm được tất cả, chỉ cần anh thương tôi một chút, quan tâm đến tôi một chút, chịu khó dành thời gian cho con một chút thì ít ra tôi còn cảm thấy ấm lòng để vun vén cho gia đình hạnh phúc. Nhưng ngược lại anh không làm được, hôm nay kêu anh đón con anh cũng không đón, để con bé phải chờ đến tối muộn, anh làm ba vậy đó sao?"

"Chuyện đưa đón con đi học là chuyện của em, tại sao bây giờ lại đổ trách nhiệm lên đầu anh, Bội San à, anh còn phải đi làm kiếm tiền nuôi cả cái nhà này em thấy anh chưa đủ mệt mỏi hay sao?"

Lại là lí do kiếm tiền lo cho gia đình, nghe thôi Bội San đã cảm thấy nực cười, cô đặt bộ quần áo đang cầm trên tay lên thành ghế rồi ngồi xuống vì cảm thấy bản thân đã quá mệt mỏi cứ như sắp kiệt sức đến nơi.

"Vậy tiền đâu? Tôi nhớ hình như đã một năm rồi anh không đưa cho tôi được một đồng nào để chi tiêu trong nhà cả, đến cả tiệc cưới cũng là tiền tiết kiệm của tôi gom góp. Giờ anh lại nói anh mệt mỏi vì phải kiếm tiền lo cho gia đình, vậy gia đình anh là những ai? Ở đâu?"

Tô Tử Anh nhất thời cứng họng trước những lời chất vấn của Bội San, đây là lần đầu tiên hắn thấy cô lạnh lùng đến vậy cứ như đã sắp cạn tình cạn nghĩa với hắn, dẫu sao trong chuyện hắn cũng có lỗi nên liền hạ giọng đi đến dỗ dành cô.

"Gia đình của anh đương nhiên là em và con rồi, chỉ là cả năm nay mẹ cứ đòi tiền nên anh phải đưa cho bà ấy, để cuối tháng này anh lãnh lương rồi sẽ giao hết cho em được không?"

Những lời nói ngọt ngào của Tô Tử Anh khiến Bội San lại mềm lòng, dù sao đây cũng là người đàn ông cô dành trọn thanh xuân để yêu thương thì trong chốc lát sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ.

Ánh mắt lạnh nhạt trên khuôn mặt buồn bã của người phụ nữ đã dịu xuống, đôi môi khẽ mấp máy định cất giọng nói gì đó thì...

*Reng reng reng...*

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình, Tô Tử Anh liền vội vàng đi đến cầm lấy chiếc thoại rồi lại giương ánh mắt dè dặt nhìn về phía Bội San sau đó liền lẳng lặng đi ra ngoài nghe máy.

Nhìn qua thái độ của Tô Tử Anh thôi Bội San cũng đã có thể đoán ra được cuộc gọi đó là của ai.

Không hiểu sao lúc này nước mắt lại bất giác rơi xuống đôi gò má nhợt nhạt của người phụ nữ ấy, cái cảm giác nhói đau trong lồng ngực trái đã truyền tới dữ dội khiến cô sắp không còn thở nổi.

Có lẽ cuộc hôn nhân này đối với cô đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.

Hot

Comments

Phúc Gia

Phúc Gia

1 chút con mẹ m,2 mẹ con m ở với nhau suốt đời đi chó

2023-06-03

1

Ryo

Ryo

li hôn và ẩm con đi cho lành quá

2022-09-10

1

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

bỏ đi ,ôm khổ

2022-07-08

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngày Ta Thành Đôi
2 Chương 2: Hóa Ra Hôn Nhân Là Thế...
3 Chương 3: Tảng Băng Lớn
4 Chương 4: Ở Nhà Còn Có Con Thơ
5 Chương 5: Trách Nhiệm
6 Chương 6: Công Dung Ngôn Hạnh "Tam Tòng Tứ Đức"
7 Chương 7: Hôn Nhân Tẻ Nhạt
8 Chương 8: Điều Đáng Sợ Nhất Trong Hôn Nhân.
9 Chương 9: Chồng Tôi Đã Ngoại Tình.
10 Chương 10: Dạy Dỗ ...
11 Chương 11: Ngục Tối Đau Thương
12 Chương 12: Bạn Tình...
13 Chương 13: Phẩm Vật Thối Nát
14 Chương 14: Muốn Được Chở Che Cho Cô Ấy...
15 Chương 15: Đập Chậu Cướp Hoa
16 Chương 16: Ly Hôn Đi
17 Chương 17: Giải Thoát.
18 Chương 18: Gặp Mặt Luật Sư (1)
19 Chương 19: Gặp Mặt Luật Sư (2)
20 Chương 20: Xô Xát ...
21 Chương 21: Đêm Bi Thương
22 Chương 22: Phải Gọi Cho Tôi Đầu Tiên
23 Chương 23: Ở Lại Với Em
24 Chương 24: Bước Ngoặc Mới!
25 Chương 25: Sức Mạnh Tình Yêu!
26 Chương 26: Thân Nhau Từ Kiếp Nào
27 Chương 27: Gọi Là Hạo Nguyên!
28 Chương 28: Người Mình Thích!!!
29 Chương 29: Tùy Vào Tâm Trạng
30 Chương 30: Có Phải Anh Thích Tôi?
31 Chương 31: Vì Anh Thương Em!
32 Chương 32: Chủ Tịch, Anh Thật Biết Đùa!!!
33 Chương 33: Có Thể Gọi Là Ba Không?
34 Chương 34: Ba!
35 Chương 35: Sưởi Ấm Mỗi Ngày
36 Chương 36: Nước Lã Cũng Ngọt!
37 Chương 37: Đụng Mặt Chồng Cũ
38 Chương 38: Ai Mới Là Kẻ Quê Mùa
39 Chương 39: Trừng Phạt!
40 Chương 40: Ánh Sáng May Mắn
41 Chương 41: Lời Ngôn Tình!
42 Chương 42: Sự Thật Hay Thử Thách
43 Chương 43: Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
44 Chương 44: Ân Cần Chăm Sóc
45 Chương 45: Ba Có Làm Được Không?
46 Chương 46: Nới Gần Khoảng Cách
47 Chương 47: Bảo Bảo Bị Bắt Nạt
48 Chương 48: Bảo Vệ Bạn!
49 Chương 49: Màn Tâm Sự Đầy Bí Ẩn...
50 Chương 50: Người Đàn Ông Của Mẹ Con
51 Chương 51: Thiệp Mời.
52 Chương 52: Mẹ San San Nổi Giận Rồi...
53 Chương 53: Tối Nay Anh Không Có Nấu Cơm!
54 Chương 54: Tuyệt Sắc Giai Nhân...
55 Chương 55: Âm Mưu Của Chồng Cũ
56 Chương 56: Khi Ác Ma Trỗi Dậy
57 Chương 57: Rơi Vào Tuyệt Vọng
58 Chương 58: Tôn Trọng!
59 Chương 59: Điều Kinh Hoàng
60 Chương 60: Đình Hạo Nguyên "Khóc"?
61 Chương 61: Vì Em Xứng Đáng
62 Chương 62: Chờ Ngày Được Ra Mắt...
63 Chương 63: Rắc Cơm Tró Bừa Bãi
64 Chương 64: Chờ Em Cùng Về
65 Chương 65: Gia Đình Sum Họp
66 Chương 66: Hai Chiều Cảm Xúc
67 Chương 67: Hãy Cảm Nhận Bằng Con Tim!
68 Chương 68: Dẫn Con Dâu Về Cho Mẹ
69 Chương 69: Ngày Đầu Ra Mắt
70 Chương 70: Bất Ngờ Liên Tiếp Bất Ngờ
71 Chương 71: Trả Về Nơi Sản Xuất
72 Chương 72: Chuyện Tình Tay Ba
73 Chương 73: Quản Không Nổi
74 Chương 74: Lòng Người Khó Đoán
75 Chương 75: Muốn Ăn Em...
76 Chương 76: Trao Trọn Tinh Hoa
77 Chương 77: Âm Mưu
78 Chương 78: Lý Mạn Ngôn Nhập Viện
79 Chương 79: Hãy Ở Lại Bên Anh!
80 Chương 80: Chấp Nhận...
81 Chương 81: Dao Động
82 Chương 82: Ngày Cuối Cùng
83 Chương 83: Tiểu San, Anh Muốn...
84 Chương 84: Tuyệt Vọng Trong Yêu Thương
85 Chương 85: Nhất Định Cưới Con Làm Vợ
86 Chương 86: Chịu Trách Nhiệm
87 Chương 87: Song Thai
88 Chương 88: Thời Gian Trôi Qua - Anh Nhớ Em!!!
89 Chương 89: Vén Màn Bí Mật - Trùng Phùng
90 Chương 90: Người Quen Cũ
91 Chương 91: Kẻ Cuồng Si
92 Chương 92: Muốn Được Làm Tròn Bổn Phận
93 Chương 93: Chồng Chồng Vợ Vợ
94 Chương 94: Tôi Là Chồng Của Cô Ấy
95 Chương 95: Tên Cặn Bã...
96 Chương 96: Cua Lại Vợ Bầu
97 Chương 97: Kẻ Tham Vọng
98 Chương 98: Ngày Trời Nổi Mưa Giông
99 Chương 99: Vượt Cạn...
100 Chương 100: Du Du & Dân Dân
101 Chương 101: Tổng Tài Bá Đạo- Chỉ Cần Vợ Tôi
102 Chương 102: Tìm Lại Yêu Thương
103 Chương 103: Em Yêu Anh!!!
104 Chương 104: Món Quà Bất Ngờ
105 Chương 105: Hạ Màn - Kẻ Đáng Sợ.
106 Chương 106: Bỏ Trốn
107 Chương 107: Mẹ San San Bị Chiều Hư Rồi...
108 Chương 108: Tổng Tài Cuồng Si
109 Chương 109: Hạnh Phúc Mỉm Cười
110 Chương 110: Vì Vợ Xứng Đáng!!!
111 Chương 111: Người Phụ Nữ Lạ Mặt
112 Chương 112: Anh Đói Rồi, Muốn Ăn Vợ!!!
113 Chương 113: Nghiện Vợ Mất Rồi!
114 Chương 114: Hôn Lễ Thế Kỷ, Đầy Rẫy Nguy Cơ!
115 Chương 115: Trò Chơi Mạo Hiểm.
116 Chương 116: Vén Màn Bí Mật
117 Chương 117: Cuộc Chơi Kết Thúc- Ngờ Vực...
118 Chương 118: Cầu Vồng Sau Mưa
119 Chương 119: Hôn Lễ Ngọt Ngào (End)
120 Đôi Lời Tác Giả Nhắn Gửi
121 PR TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Ngày Ta Thành Đôi
2
Chương 2: Hóa Ra Hôn Nhân Là Thế...
3
Chương 3: Tảng Băng Lớn
4
Chương 4: Ở Nhà Còn Có Con Thơ
5
Chương 5: Trách Nhiệm
6
Chương 6: Công Dung Ngôn Hạnh "Tam Tòng Tứ Đức"
7
Chương 7: Hôn Nhân Tẻ Nhạt
8
Chương 8: Điều Đáng Sợ Nhất Trong Hôn Nhân.
9
Chương 9: Chồng Tôi Đã Ngoại Tình.
10
Chương 10: Dạy Dỗ ...
11
Chương 11: Ngục Tối Đau Thương
12
Chương 12: Bạn Tình...
13
Chương 13: Phẩm Vật Thối Nát
14
Chương 14: Muốn Được Chở Che Cho Cô Ấy...
15
Chương 15: Đập Chậu Cướp Hoa
16
Chương 16: Ly Hôn Đi
17
Chương 17: Giải Thoát.
18
Chương 18: Gặp Mặt Luật Sư (1)
19
Chương 19: Gặp Mặt Luật Sư (2)
20
Chương 20: Xô Xát ...
21
Chương 21: Đêm Bi Thương
22
Chương 22: Phải Gọi Cho Tôi Đầu Tiên
23
Chương 23: Ở Lại Với Em
24
Chương 24: Bước Ngoặc Mới!
25
Chương 25: Sức Mạnh Tình Yêu!
26
Chương 26: Thân Nhau Từ Kiếp Nào
27
Chương 27: Gọi Là Hạo Nguyên!
28
Chương 28: Người Mình Thích!!!
29
Chương 29: Tùy Vào Tâm Trạng
30
Chương 30: Có Phải Anh Thích Tôi?
31
Chương 31: Vì Anh Thương Em!
32
Chương 32: Chủ Tịch, Anh Thật Biết Đùa!!!
33
Chương 33: Có Thể Gọi Là Ba Không?
34
Chương 34: Ba!
35
Chương 35: Sưởi Ấm Mỗi Ngày
36
Chương 36: Nước Lã Cũng Ngọt!
37
Chương 37: Đụng Mặt Chồng Cũ
38
Chương 38: Ai Mới Là Kẻ Quê Mùa
39
Chương 39: Trừng Phạt!
40
Chương 40: Ánh Sáng May Mắn
41
Chương 41: Lời Ngôn Tình!
42
Chương 42: Sự Thật Hay Thử Thách
43
Chương 43: Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
44
Chương 44: Ân Cần Chăm Sóc
45
Chương 45: Ba Có Làm Được Không?
46
Chương 46: Nới Gần Khoảng Cách
47
Chương 47: Bảo Bảo Bị Bắt Nạt
48
Chương 48: Bảo Vệ Bạn!
49
Chương 49: Màn Tâm Sự Đầy Bí Ẩn...
50
Chương 50: Người Đàn Ông Của Mẹ Con
51
Chương 51: Thiệp Mời.
52
Chương 52: Mẹ San San Nổi Giận Rồi...
53
Chương 53: Tối Nay Anh Không Có Nấu Cơm!
54
Chương 54: Tuyệt Sắc Giai Nhân...
55
Chương 55: Âm Mưu Của Chồng Cũ
56
Chương 56: Khi Ác Ma Trỗi Dậy
57
Chương 57: Rơi Vào Tuyệt Vọng
58
Chương 58: Tôn Trọng!
59
Chương 59: Điều Kinh Hoàng
60
Chương 60: Đình Hạo Nguyên "Khóc"?
61
Chương 61: Vì Em Xứng Đáng
62
Chương 62: Chờ Ngày Được Ra Mắt...
63
Chương 63: Rắc Cơm Tró Bừa Bãi
64
Chương 64: Chờ Em Cùng Về
65
Chương 65: Gia Đình Sum Họp
66
Chương 66: Hai Chiều Cảm Xúc
67
Chương 67: Hãy Cảm Nhận Bằng Con Tim!
68
Chương 68: Dẫn Con Dâu Về Cho Mẹ
69
Chương 69: Ngày Đầu Ra Mắt
70
Chương 70: Bất Ngờ Liên Tiếp Bất Ngờ
71
Chương 71: Trả Về Nơi Sản Xuất
72
Chương 72: Chuyện Tình Tay Ba
73
Chương 73: Quản Không Nổi
74
Chương 74: Lòng Người Khó Đoán
75
Chương 75: Muốn Ăn Em...
76
Chương 76: Trao Trọn Tinh Hoa
77
Chương 77: Âm Mưu
78
Chương 78: Lý Mạn Ngôn Nhập Viện
79
Chương 79: Hãy Ở Lại Bên Anh!
80
Chương 80: Chấp Nhận...
81
Chương 81: Dao Động
82
Chương 82: Ngày Cuối Cùng
83
Chương 83: Tiểu San, Anh Muốn...
84
Chương 84: Tuyệt Vọng Trong Yêu Thương
85
Chương 85: Nhất Định Cưới Con Làm Vợ
86
Chương 86: Chịu Trách Nhiệm
87
Chương 87: Song Thai
88
Chương 88: Thời Gian Trôi Qua - Anh Nhớ Em!!!
89
Chương 89: Vén Màn Bí Mật - Trùng Phùng
90
Chương 90: Người Quen Cũ
91
Chương 91: Kẻ Cuồng Si
92
Chương 92: Muốn Được Làm Tròn Bổn Phận
93
Chương 93: Chồng Chồng Vợ Vợ
94
Chương 94: Tôi Là Chồng Của Cô Ấy
95
Chương 95: Tên Cặn Bã...
96
Chương 96: Cua Lại Vợ Bầu
97
Chương 97: Kẻ Tham Vọng
98
Chương 98: Ngày Trời Nổi Mưa Giông
99
Chương 99: Vượt Cạn...
100
Chương 100: Du Du & Dân Dân
101
Chương 101: Tổng Tài Bá Đạo- Chỉ Cần Vợ Tôi
102
Chương 102: Tìm Lại Yêu Thương
103
Chương 103: Em Yêu Anh!!!
104
Chương 104: Món Quà Bất Ngờ
105
Chương 105: Hạ Màn - Kẻ Đáng Sợ.
106
Chương 106: Bỏ Trốn
107
Chương 107: Mẹ San San Bị Chiều Hư Rồi...
108
Chương 108: Tổng Tài Cuồng Si
109
Chương 109: Hạnh Phúc Mỉm Cười
110
Chương 110: Vì Vợ Xứng Đáng!!!
111
Chương 111: Người Phụ Nữ Lạ Mặt
112
Chương 112: Anh Đói Rồi, Muốn Ăn Vợ!!!
113
Chương 113: Nghiện Vợ Mất Rồi!
114
Chương 114: Hôn Lễ Thế Kỷ, Đầy Rẫy Nguy Cơ!
115
Chương 115: Trò Chơi Mạo Hiểm.
116
Chương 116: Vén Màn Bí Mật
117
Chương 117: Cuộc Chơi Kết Thúc- Ngờ Vực...
118
Chương 118: Cầu Vồng Sau Mưa
119
Chương 119: Hôn Lễ Ngọt Ngào (End)
120
Đôi Lời Tác Giả Nhắn Gửi
121
PR TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play