Chương 14: Muốn Được Chở Che Cho Cô Ấy...

_TẬP ĐOÀN ĐÌNH THỊ_

Tầng 99 trong tòa cao ốc đồ sộ nhất tại Thượng Hải là khu làm việc riêng lẻ của Chủ tịch ở Đình thị, cũng là nơi được mệnh danh "núi băng khổng lồ" mà chẳng một ai dám đặt chân lên lãnh địa này.

Nhưng đối với Bội San mà nói thì dường như cô đã khá quen thuộc với "ngọn núi" này nên việc lui tới cũng không còn quá sợ hay kiêng dè như lần đầu tiên đến nữa.

Hiện tại cô đang chỉnh chu trong đồng phục công sở, sắc mặt khá tốt đứng ngay trước cửa phòng làm việc của vị lãnh đạo uy quyền.

Bàn tay gầy guộc chần chừ vài giây sau đó mới bắt đầu gõ cửa phòng.

*Cộc cộc cộc*

Bầu không khí yên tĩnh lại lặng lẽ trôi qua tuy chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng cũng đủ khiến người bên ngoài đang chờ đợi chợt trở nên căng thẳng.

"Vào đi."

Vẫn là hai từ quen thuộc lãnh đạm vang lên từ phía trong, Bội San khẽ thở ra nhẹ nhàng rồi vặn nắm đấm đẩy cửa chậm rãi tiến vào bên trong.

"Đang trong thời gian nghỉ phép sao lại đến đây?"

Bội San ngạc nhiên sau câu nói của Đình Hạo Nguyên, từ lúc cô đặt chân vào nơi này hầu như người đàn ông nghiêm trang ấy chưa một lần nào ngẩng mặt lên nhìn thì sao lại biết người đến là cô cơ chứ, chẳng lẽ trên người cô có mùi hương gì hay là do người đàn ông kia có thêm một nhãn quan nằm ở đâu khác mà người ngoài không thấy được?

Nhận thấy sự im lặng đến từ Bội San, Đình Hạo Nguyên lúc này mới đóng bản hợp đồng đang xem lại, sau đó rời khỏi bàn làm việc và đi đến sô pha yên vị trên mặt ghế mềm mại.

Khuôn mặt của người đàn ông vẫn trần ổn, như mọi khi đối diện với Bội San anh đang hướng về phía cô, mắt phượng khẽ hiện lên những tia ôn hòa dành cho người phụ nữ nhỏ nhắn.

"Sáng nay tôi đã thấy cô đến công ty nên tôi thừa biết người cô tìm đầu tiên là ai nên không khó để đoán ra người đến là cô."

Anh thản nhiên giải đáp thắc mắc trong lòng Bội San, mặc dù cô chưa từng nói ra nhưng nam nhân có chỉ số IQ cao ngất ngưỡng như anh thì chút suy nghĩ của cô sao có thể làm khó được.

Nhưng cô lại không biết rằng những gì Đình Hạo Nguyên vừa nói là hoàn toàn sai sự thật, lí do anh nhận ra người đến là ai chính là nhờ mùi hương đặc biệt trên người cô.

Lần trước khi Bội San ngất xỉu, anh đã bế cô vào phòng mùi hương ngọt ngào trên cơ thể Bội San đã khiến anh xao xuyến khó quên nên khi cô vừa bước vào phòng nhờ hương thơm quen thuộc ấy mà anh đã nhận ra người đến không ai khác ngoài cô.

"Vậy chắc sếp cũng biết tôi đến đây là vì chuyện gì rồi đúng không?"

Giọng của Bội San lí nhí vang lên, tuy cô đã cảm thấy áp lực giảm đi rất nhiều khi gặp Đình Hạo Nguyên so với hai lần gặp trước nhưng cô vẫn không dám ngẩng cao mặt lên nhìn anh mà nói chuyện, vì ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông ấy khiến cô e dè sợ sệt.

"Qua đây ngồi đi."

Thanh âm nhẹ nhàng của Đình Hạo Nguyên vừa phát ra làm Bội San thoáng ngỡ ngàng, nhưng cô làm sao dám chậm trễ với mệnh lệnh của anh.

Khi Bội San đã ngồi ngay ngắn ở phía đối diện, mắt phượng luôn được bao phủ bởi một tầng ma mị vẫn nhìn vào khuôn mặt khả ái của người phụ nữ, nhưng sau đó anh lại chợt cau mày khi thấy bên má trái của Bội San có một vệt đỏ như dấu ngón tay.

"Ngẩng mặt lên."

Bội San lại ngoan ngoãn nghe lời ngẩng mặt lên theo ý của Đình Hạo Nguyên, thấy anh cứ nhìn chằm vào mặt mình làm cô thoáng chút ngại ngùng.

"Hắn đánh cô?"

Câu hỏi của Đình Hạo Nguyên khiến Bội San nhất thời đơ ra, theo phản xạ cô bất giác đưa tay sờ vào gò má bên trái nơi đó đúng là vừa bị Tô Từ Anh tát vào sáng nay, cô không biết trả lời thế nào nên chỉ cười nhạt cho qua.

"Chuyện này không quan trọng, hôm nay tôi đến tìm sếp là muốn rút lại đơn xin nghỉ phép, không biết có được không ạ?"

"Vậy là đã quyết định xong?"

Bội San hiểu rõ hàm ý trong câu hỏi của Đình Hạo Nguyên là gì, nhưng cô lại không thể không trả lời, vì cô đang phải tiếp chuyện với một đại ma vương vô cùng lãnh khốc chứ không phải là một phàm nhân bình thường.

"Tôi không muốn con gái mình bị thiếu tình thương của ba nó, nếu chúng tôi ly hôn bạn bè ở trường sẽ mỉa mai con bé là đứa không có ba bên cạnh..."

"Vậy còn cô?"

"Thiệt thòi một chút cũng không sao, dần dần rồi sẽ quen thôi."

"Được. Chuyện của cô căn bản cũng chẳng liên quan tới tôi, nhưng thân là người ngoài cuộc luôn sáng suốt hơn người trong cuộc, tôi chắc chắn không lâu nữa cô sẽ phải hối hận về quyết định của mình."

Nói xong Đình Hạo Nguyên ung dung tiến về bàn làm việc, yên vị trên ghế Chủ tịch và bắt đầu quay lại với bản hợp đồng vừa rồi còn đang xem dở dang.

Còn Bội San cô vẫn ngồi đó, lẳng lặng ngẫm nghĩ về câu nói Đình Hạo Nguyên vừa nói.

Cô sẽ hối hận sao? Nhưng là hối hận vì điều gì? Chẳng lẽ gia đình đổ vỡ thì con cái sẽ hạnh phúc? Nhưng nếu ly hôn, thì rất có khả năng cô sẽ không dành được quyền nuôi con vì so về nguồn thu nhập cô vẫn thua kém ba của Bội Sam, nghĩ đến chuyện không được ở cùng một chỗ với bé con của mình nữa mà cõi lòng cô đã tan nát rồi.

Suy cho cùng cô vẫn không thể thoát ra khỏi mớ thắc mắc về câu nói của Đình Hạo Nguyên, cô rất muốn biết điều khiến cô sẽ hối hận là gì, nếu anh đã nói được như vậy thì chắc chắn anh cũng đã hiểu được rất rõ ràng mọi vấn đề.

Cô chuyển tầm nhìn về phía người đàn ông luôn phủ kín trên người một tầng băng lạnh, sau vài giây suy nghĩ kỹ cô quyết định sẽ hỏi anh về thắc mắc trong lòng mình.

"Tại sao anh dám chắc chắn tôi sẽ hối hận? Chẳng lẽ chỉ muốn con mình có đủ tình yêu thương của ba lẫn mẹ cũng sai sao?"

Đình Hạo Nguyên cong nhẹ môi, bàn tay nam tính cao ngạo lần nữa đóng bản hợp đồng lại sau đó thoải mái tựa tấm lưng rắn chắc ra thành ghế quyền lực, nét mặt của anh lộ rõ sự hài lòng xen lẫn đắc ý.

Anh biết chắc rằng Bội San sẽ không chịu được mà hỏi lại anh về vấn đề này nên ngay từ đầu anh đã chuẩn bị xong tinh thần để trả lời.

"Trước khi tôi giúp cô giải đáp được thắc mắc, tôi muốn hỏi lại cô một câu rằng: Hiện tại hắn ta có yêu thương và quan tâm con gái của hắn không?"

Lại một câu hỏi khiến Bội San lắng đọng...

Hiện tại hắn có thương yêu và quan tâm đến bảo bảo không sao? Có lẽ câu trả lời cô đã nắm quá rõ rồi.

Nếu hắn quan tâm đến con gái mình thì hôm đó đã đến con bé chứ không phải đùng đẩy trách nhiệm cho cô mà bỏ mặc bé con đứng chờ giữa trời đầy gió tuyết lạnh, nếu hắn yêu thương đứa nhỏ ruột thịt của mình thì đã dành nhiều thời gian chơi đùa trò chuyện với con như những người ba khác chứ không phải đợi tới khi cô nhắc nhở hay yêu cầu thì mới dành chút ít thời gian hỏi han bảo bảo một vài câu cho qua.

Nghĩ đến đây Bội San đã hiểu rõ được vấn đề mà Đình Hạo Nguyên đang muốn nói đến là gì, bỗng nhiên cô lại cười, một nụ cười nhạt nhẽo và sự thống khổ của một người phụ nữ đã hiện rõ trên khuôn mặt dịu hiền.

"Nhưng nếu ly hôn họ sẽ giành mất con bé, Bội Sam là động lực là ý nghĩa sống của tôi, tôi sao có thể chịu nổi khi không được sống cùng con gái mình chứ."

Càng nói giọng cô đã nghẹn ngào, nước mắt cũng chẳng kiềm được mà thi nhau rơi xuống ướt đẫm đôi gò má nhợt nhạt.

Thấy hình ảnh đau khổ của người phụ nữ ấy chẳng hiểu sao trong lòng Đình Hạo Nguyên lại cảm thấy vô cùng khó chịu, anh chỉ muốn được che chở cho cô gái mỏng mảnh yếu đuối này, không muốn cô vì ai mà khổ sở, tổn thương.

Anh rời khỏi ghế Chủ tịch, trở lại ngồi đối diện với cô gái nhỏ đang vì ấm ức mà khóc nghẹn ngào, khuôn mặt tuấn mỹ lúc này cũng chợt trở nên lạnh lùng, anh lấy khăn giấy đưa đến trước mặt Bội San rồi trầm giọng cất lời.

"Nếu cô muốn, tôi sẽ không để bất cứ ai chia cắt mẹ con cô."

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

tốt

2022-07-08

0

Nguyễn Thu

Nguyễn Thu

mạnh mẽ lên cô gái,ly hôn thằng khốn ấy đi

2022-07-07

1

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

đúng rồi nu9 phải mạnh mẻ lên đừng có nhu nhược nữa

2022-07-02

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngày Ta Thành Đôi
2 Chương 2: Hóa Ra Hôn Nhân Là Thế...
3 Chương 3: Tảng Băng Lớn
4 Chương 4: Ở Nhà Còn Có Con Thơ
5 Chương 5: Trách Nhiệm
6 Chương 6: Công Dung Ngôn Hạnh "Tam Tòng Tứ Đức"
7 Chương 7: Hôn Nhân Tẻ Nhạt
8 Chương 8: Điều Đáng Sợ Nhất Trong Hôn Nhân.
9 Chương 9: Chồng Tôi Đã Ngoại Tình.
10 Chương 10: Dạy Dỗ ...
11 Chương 11: Ngục Tối Đau Thương
12 Chương 12: Bạn Tình...
13 Chương 13: Phẩm Vật Thối Nát
14 Chương 14: Muốn Được Chở Che Cho Cô Ấy...
15 Chương 15: Đập Chậu Cướp Hoa
16 Chương 16: Ly Hôn Đi
17 Chương 17: Giải Thoát.
18 Chương 18: Gặp Mặt Luật Sư (1)
19 Chương 19: Gặp Mặt Luật Sư (2)
20 Chương 20: Xô Xát ...
21 Chương 21: Đêm Bi Thương
22 Chương 22: Phải Gọi Cho Tôi Đầu Tiên
23 Chương 23: Ở Lại Với Em
24 Chương 24: Bước Ngoặc Mới!
25 Chương 25: Sức Mạnh Tình Yêu!
26 Chương 26: Thân Nhau Từ Kiếp Nào
27 Chương 27: Gọi Là Hạo Nguyên!
28 Chương 28: Người Mình Thích!!!
29 Chương 29: Tùy Vào Tâm Trạng
30 Chương 30: Có Phải Anh Thích Tôi?
31 Chương 31: Vì Anh Thương Em!
32 Chương 32: Chủ Tịch, Anh Thật Biết Đùa!!!
33 Chương 33: Có Thể Gọi Là Ba Không?
34 Chương 34: Ba!
35 Chương 35: Sưởi Ấm Mỗi Ngày
36 Chương 36: Nước Lã Cũng Ngọt!
37 Chương 37: Đụng Mặt Chồng Cũ
38 Chương 38: Ai Mới Là Kẻ Quê Mùa
39 Chương 39: Trừng Phạt!
40 Chương 40: Ánh Sáng May Mắn
41 Chương 41: Lời Ngôn Tình!
42 Chương 42: Sự Thật Hay Thử Thách
43 Chương 43: Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
44 Chương 44: Ân Cần Chăm Sóc
45 Chương 45: Ba Có Làm Được Không?
46 Chương 46: Nới Gần Khoảng Cách
47 Chương 47: Bảo Bảo Bị Bắt Nạt
48 Chương 48: Bảo Vệ Bạn!
49 Chương 49: Màn Tâm Sự Đầy Bí Ẩn...
50 Chương 50: Người Đàn Ông Của Mẹ Con
51 Chương 51: Thiệp Mời.
52 Chương 52: Mẹ San San Nổi Giận Rồi...
53 Chương 53: Tối Nay Anh Không Có Nấu Cơm!
54 Chương 54: Tuyệt Sắc Giai Nhân...
55 Chương 55: Âm Mưu Của Chồng Cũ
56 Chương 56: Khi Ác Ma Trỗi Dậy
57 Chương 57: Rơi Vào Tuyệt Vọng
58 Chương 58: Tôn Trọng!
59 Chương 59: Điều Kinh Hoàng
60 Chương 60: Đình Hạo Nguyên "Khóc"?
61 Chương 61: Vì Em Xứng Đáng
62 Chương 62: Chờ Ngày Được Ra Mắt...
63 Chương 63: Rắc Cơm Tró Bừa Bãi
64 Chương 64: Chờ Em Cùng Về
65 Chương 65: Gia Đình Sum Họp
66 Chương 66: Hai Chiều Cảm Xúc
67 Chương 67: Hãy Cảm Nhận Bằng Con Tim!
68 Chương 68: Dẫn Con Dâu Về Cho Mẹ
69 Chương 69: Ngày Đầu Ra Mắt
70 Chương 70: Bất Ngờ Liên Tiếp Bất Ngờ
71 Chương 71: Trả Về Nơi Sản Xuất
72 Chương 72: Chuyện Tình Tay Ba
73 Chương 73: Quản Không Nổi
74 Chương 74: Lòng Người Khó Đoán
75 Chương 75: Muốn Ăn Em...
76 Chương 76: Trao Trọn Tinh Hoa
77 Chương 77: Âm Mưu
78 Chương 78: Lý Mạn Ngôn Nhập Viện
79 Chương 79: Hãy Ở Lại Bên Anh!
80 Chương 80: Chấp Nhận...
81 Chương 81: Dao Động
82 Chương 82: Ngày Cuối Cùng
83 Chương 83: Tiểu San, Anh Muốn...
84 Chương 84: Tuyệt Vọng Trong Yêu Thương
85 Chương 85: Nhất Định Cưới Con Làm Vợ
86 Chương 86: Chịu Trách Nhiệm
87 Chương 87: Song Thai
88 Chương 88: Thời Gian Trôi Qua - Anh Nhớ Em!!!
89 Chương 89: Vén Màn Bí Mật - Trùng Phùng
90 Chương 90: Người Quen Cũ
91 Chương 91: Kẻ Cuồng Si
92 Chương 92: Muốn Được Làm Tròn Bổn Phận
93 Chương 93: Chồng Chồng Vợ Vợ
94 Chương 94: Tôi Là Chồng Của Cô Ấy
95 Chương 95: Tên Cặn Bã...
96 Chương 96: Cua Lại Vợ Bầu
97 Chương 97: Kẻ Tham Vọng
98 Chương 98: Ngày Trời Nổi Mưa Giông
99 Chương 99: Vượt Cạn...
100 Chương 100: Du Du & Dân Dân
101 Chương 101: Tổng Tài Bá Đạo- Chỉ Cần Vợ Tôi
102 Chương 102: Tìm Lại Yêu Thương
103 Chương 103: Em Yêu Anh!!!
104 Chương 104: Món Quà Bất Ngờ
105 Chương 105: Hạ Màn - Kẻ Đáng Sợ.
106 Chương 106: Bỏ Trốn
107 Chương 107: Mẹ San San Bị Chiều Hư Rồi...
108 Chương 108: Tổng Tài Cuồng Si
109 Chương 109: Hạnh Phúc Mỉm Cười
110 Chương 110: Vì Vợ Xứng Đáng!!!
111 Chương 111: Người Phụ Nữ Lạ Mặt
112 Chương 112: Anh Đói Rồi, Muốn Ăn Vợ!!!
113 Chương 113: Nghiện Vợ Mất Rồi!
114 Chương 114: Hôn Lễ Thế Kỷ, Đầy Rẫy Nguy Cơ!
115 Chương 115: Trò Chơi Mạo Hiểm.
116 Chương 116: Vén Màn Bí Mật
117 Chương 117: Cuộc Chơi Kết Thúc- Ngờ Vực...
118 Chương 118: Cầu Vồng Sau Mưa
119 Chương 119: Hôn Lễ Ngọt Ngào (End)
120 Đôi Lời Tác Giả Nhắn Gửi
121 PR TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Ngày Ta Thành Đôi
2
Chương 2: Hóa Ra Hôn Nhân Là Thế...
3
Chương 3: Tảng Băng Lớn
4
Chương 4: Ở Nhà Còn Có Con Thơ
5
Chương 5: Trách Nhiệm
6
Chương 6: Công Dung Ngôn Hạnh "Tam Tòng Tứ Đức"
7
Chương 7: Hôn Nhân Tẻ Nhạt
8
Chương 8: Điều Đáng Sợ Nhất Trong Hôn Nhân.
9
Chương 9: Chồng Tôi Đã Ngoại Tình.
10
Chương 10: Dạy Dỗ ...
11
Chương 11: Ngục Tối Đau Thương
12
Chương 12: Bạn Tình...
13
Chương 13: Phẩm Vật Thối Nát
14
Chương 14: Muốn Được Chở Che Cho Cô Ấy...
15
Chương 15: Đập Chậu Cướp Hoa
16
Chương 16: Ly Hôn Đi
17
Chương 17: Giải Thoát.
18
Chương 18: Gặp Mặt Luật Sư (1)
19
Chương 19: Gặp Mặt Luật Sư (2)
20
Chương 20: Xô Xát ...
21
Chương 21: Đêm Bi Thương
22
Chương 22: Phải Gọi Cho Tôi Đầu Tiên
23
Chương 23: Ở Lại Với Em
24
Chương 24: Bước Ngoặc Mới!
25
Chương 25: Sức Mạnh Tình Yêu!
26
Chương 26: Thân Nhau Từ Kiếp Nào
27
Chương 27: Gọi Là Hạo Nguyên!
28
Chương 28: Người Mình Thích!!!
29
Chương 29: Tùy Vào Tâm Trạng
30
Chương 30: Có Phải Anh Thích Tôi?
31
Chương 31: Vì Anh Thương Em!
32
Chương 32: Chủ Tịch, Anh Thật Biết Đùa!!!
33
Chương 33: Có Thể Gọi Là Ba Không?
34
Chương 34: Ba!
35
Chương 35: Sưởi Ấm Mỗi Ngày
36
Chương 36: Nước Lã Cũng Ngọt!
37
Chương 37: Đụng Mặt Chồng Cũ
38
Chương 38: Ai Mới Là Kẻ Quê Mùa
39
Chương 39: Trừng Phạt!
40
Chương 40: Ánh Sáng May Mắn
41
Chương 41: Lời Ngôn Tình!
42
Chương 42: Sự Thật Hay Thử Thách
43
Chương 43: Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
44
Chương 44: Ân Cần Chăm Sóc
45
Chương 45: Ba Có Làm Được Không?
46
Chương 46: Nới Gần Khoảng Cách
47
Chương 47: Bảo Bảo Bị Bắt Nạt
48
Chương 48: Bảo Vệ Bạn!
49
Chương 49: Màn Tâm Sự Đầy Bí Ẩn...
50
Chương 50: Người Đàn Ông Của Mẹ Con
51
Chương 51: Thiệp Mời.
52
Chương 52: Mẹ San San Nổi Giận Rồi...
53
Chương 53: Tối Nay Anh Không Có Nấu Cơm!
54
Chương 54: Tuyệt Sắc Giai Nhân...
55
Chương 55: Âm Mưu Của Chồng Cũ
56
Chương 56: Khi Ác Ma Trỗi Dậy
57
Chương 57: Rơi Vào Tuyệt Vọng
58
Chương 58: Tôn Trọng!
59
Chương 59: Điều Kinh Hoàng
60
Chương 60: Đình Hạo Nguyên "Khóc"?
61
Chương 61: Vì Em Xứng Đáng
62
Chương 62: Chờ Ngày Được Ra Mắt...
63
Chương 63: Rắc Cơm Tró Bừa Bãi
64
Chương 64: Chờ Em Cùng Về
65
Chương 65: Gia Đình Sum Họp
66
Chương 66: Hai Chiều Cảm Xúc
67
Chương 67: Hãy Cảm Nhận Bằng Con Tim!
68
Chương 68: Dẫn Con Dâu Về Cho Mẹ
69
Chương 69: Ngày Đầu Ra Mắt
70
Chương 70: Bất Ngờ Liên Tiếp Bất Ngờ
71
Chương 71: Trả Về Nơi Sản Xuất
72
Chương 72: Chuyện Tình Tay Ba
73
Chương 73: Quản Không Nổi
74
Chương 74: Lòng Người Khó Đoán
75
Chương 75: Muốn Ăn Em...
76
Chương 76: Trao Trọn Tinh Hoa
77
Chương 77: Âm Mưu
78
Chương 78: Lý Mạn Ngôn Nhập Viện
79
Chương 79: Hãy Ở Lại Bên Anh!
80
Chương 80: Chấp Nhận...
81
Chương 81: Dao Động
82
Chương 82: Ngày Cuối Cùng
83
Chương 83: Tiểu San, Anh Muốn...
84
Chương 84: Tuyệt Vọng Trong Yêu Thương
85
Chương 85: Nhất Định Cưới Con Làm Vợ
86
Chương 86: Chịu Trách Nhiệm
87
Chương 87: Song Thai
88
Chương 88: Thời Gian Trôi Qua - Anh Nhớ Em!!!
89
Chương 89: Vén Màn Bí Mật - Trùng Phùng
90
Chương 90: Người Quen Cũ
91
Chương 91: Kẻ Cuồng Si
92
Chương 92: Muốn Được Làm Tròn Bổn Phận
93
Chương 93: Chồng Chồng Vợ Vợ
94
Chương 94: Tôi Là Chồng Của Cô Ấy
95
Chương 95: Tên Cặn Bã...
96
Chương 96: Cua Lại Vợ Bầu
97
Chương 97: Kẻ Tham Vọng
98
Chương 98: Ngày Trời Nổi Mưa Giông
99
Chương 99: Vượt Cạn...
100
Chương 100: Du Du & Dân Dân
101
Chương 101: Tổng Tài Bá Đạo- Chỉ Cần Vợ Tôi
102
Chương 102: Tìm Lại Yêu Thương
103
Chương 103: Em Yêu Anh!!!
104
Chương 104: Món Quà Bất Ngờ
105
Chương 105: Hạ Màn - Kẻ Đáng Sợ.
106
Chương 106: Bỏ Trốn
107
Chương 107: Mẹ San San Bị Chiều Hư Rồi...
108
Chương 108: Tổng Tài Cuồng Si
109
Chương 109: Hạnh Phúc Mỉm Cười
110
Chương 110: Vì Vợ Xứng Đáng!!!
111
Chương 111: Người Phụ Nữ Lạ Mặt
112
Chương 112: Anh Đói Rồi, Muốn Ăn Vợ!!!
113
Chương 113: Nghiện Vợ Mất Rồi!
114
Chương 114: Hôn Lễ Thế Kỷ, Đầy Rẫy Nguy Cơ!
115
Chương 115: Trò Chơi Mạo Hiểm.
116
Chương 116: Vén Màn Bí Mật
117
Chương 117: Cuộc Chơi Kết Thúc- Ngờ Vực...
118
Chương 118: Cầu Vồng Sau Mưa
119
Chương 119: Hôn Lễ Ngọt Ngào (End)
120
Đôi Lời Tác Giả Nhắn Gửi
121
PR TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play