Chương 8 : Chỉ cần có em anh sẽ cố gắng

Cô im lặng không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn người con trai đang ở trước mặt. Mới ngày nào anh còn xoa đầu cô, ôm cô vào lòng mà bây giờ đã là chồng người ta rồi. Cô còn có tư cách gì để gặp nữa ? Là vợ cũ sao ? Không, cô không muốn mang cái danh như vậy.

- Hôm nay là ngày cưới của anh, em chỉ muốn đến chúc phúc cho anh. Anh nhất định phải sống tốt, em cũng sẽ hạnh phúc kể cả khi chúng ta không có nhau.

Lời nói của cô như từng nhát dao cứa vào tim Minh Lâm. Anh yêu cô, đã luôn yêu cô gái Lục Vy ngốc nghếch bám theo sau lưng anh. Anh yêu cô từ cái lần cuối cấp anh giữ cô lại. Bất chấp sự ngăn cấm của gia đình anh vẫn từ bỏ việc sang Mỹ du học để vào cùng trường với cô. Anh muốn từ từ tạo cho cô cảm giác an toàn, cảm giác bình yên để cô tự nguyện ở bên anh.

Minh Lâm đưa ánh mắt mơ hồ nhìn về phía trước, tay anh đưa lên để tìm kiếm cô trong mảng đen sâu thẳm. Cô lùi lại một bước anh lại tiến thêm một bước. Lục Vy không để ý mà cứ thế vấp ngã vào hòn đá lớn phía sau lưng.

- A.

Cô hét lên rồi nhắm mắt lại chờ đợi cho cơ thể đáp đất. Nhưng rồi một bàn tay ấm áp đã vòng qua ôm lấy cô vào lòng. Mỗi lần cô ngã hay bất cẩn đều là có anh ở bên cạnh, bây giờ vẫn vậy.

- Lục Vy ngốc, em lại hậu đậu nữa rồi.

Anh mỉm cười ôm cô vào lòng. Mới chỉ có vài ngày xa cách mà anh đã nhớ cô như vậy rồi. Có cảm giác như cô còn gầy hơn khi trước.

Lục Vy lúng túng đẩy anh ra rồi chỉnh lại áo. Gương mặt cô đỏ ửng cũng chẳng dám nhìn thẳng vào anh. Cô sợ khi cô nhìn anh trái tim cô sẽ sống lại mà đập thêm một lần nữa. Đến lúc đó cô lại là Tô Lục Vy ngốc nghếch chạy đến bên anh vô điều kiện.

- Lục Vy, em không sao chứ ? Sao em không nói gì ?

Anh lên tiếng lo lắng hỏi cô, bàn tay quơ quơ giữa không trung tìm kiếm bóng dáng cô. Trong tình huống này chính cô cũng không biết phải làm gì nữa nhưng con tim cô lại muốn nắm lấy bàn tay ấy. Lục Vy ngập ngừng rồi cuối cùng lại né tránh anh.

- Em không sao. Anh nên về với vợ của anh đi. Chúng ta bây giờ... không còn là gì của nhau nữa rồi.

Anh thẫn thờ buông tay, sống mũi cay cay rồi một giọt nước mắt rơi xuống. Anh không thể nhìn thấy biểu cảm của cô lúc này cũng không thể nhìn thấy ánh mắt của cô. Minh Lâm mỉm cười rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.

- Em là vợ anh mà ? Em không nhớ sao, chúng ta đã kết hôn rồi. Chúng ta sẽ có một gia đình hạnh phúc mà.

Lời nói của anh như đang tự lừa dối bản thân rằng cô vẫn đang ở bên anh. Lục Vy nhìn anh, nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn ấy của anh. Cô biết bây giờ anh không thể nhìn thấy cô nữa nên cô có thể khóc rồi.

- Chúng ta đã ly hôn rồi.

Giọng cô trầm xuống, nước mắt cũng theo cảm xúc mà trào ra. Anh im lặng, gương mặt đẹp như tranh vẽ nhẹ lay động.

- Anh vẫn luôn chờ em... chỉ cần em bỏ người đàn ông đó anh vẫn luôn ở đây chờ em.

Người đàn ông đó ? Anh là đang nói cái gì vậy ? Cô bỗng nhíu mày rồi hỏi lại anh.

- Người đàn ông nào ? Anh đang nghi ngờ em ngoại tình sao ? Phó Minh Lâm, chính anh mới là người bỏ em trước.

Cô nói lớn rồi đưa tay đánh mạnh vào ngực anh. Tuy là cô đánh đau thật đấy nhưng bây giờ anh đã biết cô hoàn toàn trong sạch. Sống với cô hơn ba năm, học cùng cô bảy năm anh có thể tự tin nói rằng anh hiểu cô hơn ai hết. Vậy là anh có thể yên tâm rồi.

- Anh không bỏ em, anh và Tử Linh là bị ép cưới.

Anh bắt đầu kể lại tất cả cho cô. Từ chuyện anh và Tử Linh quen nhau từ nhỏ, hai người xem nhau như anh em ruột. Rồi khi Tử Linh đem lòng yêu một kẻ mồ côi, cơm không đủ no áo không đủ mặc nhưng vẫn luôn yêu thương và dành cho Tử Linh những gì tốt đẹp nhất. Nghiệt duyên oan trái, hai mối tình vốn tưởng rằng đẹp như mơ nhưng lại bị ngăn cấm.

- Lục Vy, cho dù mẹ anh có nói gì thì em cũng đừng tin. Tình yêu anh dành cho em là thật, lòng tin dành cho em cũng là tuyệt đối. Vậy nên em nghe anh nói, chỉ cần có em anh vẫn có thể cố gắng để sau này cả hai cùng có nhau.

Đến cuối cùng cô cũng đã hiểu hoàn cảnh của hai người. Không phải anh phụ cô cũng không phải cô bội bạc anh. Tất cả chỉ là do cái áp đặt của bậc cha mẹ lên người con cáu của mình. Nhà cô cũng không có để về nữa, mẹ cũng đã bỏ cô. Bây giờ cô không có gì cả, cô muốn một lần được đấu tranh dành lấy tình yêu của riêng mình.

- Em bị vô sinh, sau này chúng ta sẽ không thể có con. Như vậy anh vẫn chấp nhận em sao ?

Cô nhỏ giọng hỏi anh, cô không mong anh phải chấp nhận cô vì ngay cả chính cô còn không chấp nhận được.

- Không sao, chúng ta sau này sẽ cùng ăn, cùng uống, cùng già đi. Mãi mãi có nhau như vậy. Anh sẽ đưa em đi đến nơi em muốn, cho em ăn thứ em thích. Cuộc sống như vậy không phải tốt hơn sao ? Người anh cần là em chứ không phải một người phụ nữ chỉ biết sinh con.

Nói rồi anh vòng tay qua ôm lấy cô vào lòng. Lúc này Lục Vy đã không còn giữ được cảm xúc mà bật khóc nức nở trong lòng anh. Đến cả mẹ cô còn không thích một đứa vô sinh, thế giới ruồng bỏ cô, xa lánh cô. Chỉ còn có anh cho dù biết cô như vậy nhưng vẫn nguyện ý bên cô. Phó Minh Lâm đúng là đồ ngốc, ngay từ lúc gặp cô anh đã luôn ngốc nghếch bảo vệ tình yêu này.

- Đừng khóc. Chỉ cần có em ở đây anh nhất định vẫn sẽ cố gắng.

Cứ như vậy hai người lại bắt đầu những tháng ngày yêu trong thầm lặng. Nhưng chỉ cần được ở bên cô anh nhất định sẽ cố gắng hết sức. Cho dù có phải chống lại ba anh anh cũng nhất định phải mang cô đi. Đời này kiếp này Phó Minh Lâm chỉ yêu một mình Tô Lục Vy.

- Em ở bên anh như vậy anh không sợ họ bàn tán sao ? Còn ba mẹ anh nữa, họ không chấp nhận em...

Cô nhỏ giọng nói nhưng mặt vẫn úp vào lồng ngực anh. Hơi ấm này đã mấy ngày qua cô không được cảm nhân, cô thực sự rất nhớ nó.

- Anh đã cố gắng ba năm thì nhất định sẽ cố gắng được nhiều hơn nữa. Rồi sẽ có một ngày ba mẹ phát hiện ra ở em cũng có rất nhiều điểm tốt.

Anh vuốt tóc cô dịu dàng mà an ủi. Hành động nhẹ nhàng như nâng niu một vật quý.

- Em không muốn vì em mà anh chịu tổn thương cũng không muốn anh xích kích với gia đình.

Cô biết hoàn cảnh hiện tại của hai người ra sao, cô ý thức được và cảm nhận được. Cô không phải nữ chính trong các bộ ngôn tình ngọt ngào dù có làm gì đi nữa thì cũng sẽ có một cái kết đẹp. Cô cần phải cố gắng cùng anh để giữ lấy cái tình yêu như sắp tan vỡ này.

- Anh biết, anh biết mà. Điều duy nhất anh nuối tiếc bây giờ là anh không thể nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của tiểu Vy nữa rồi.

Ánh mắt anh trùng xuống, giọng nói có chút đau thương xen lẫn. Mất đi đôi mắt cảm giác như cả thể giới sụp đổ ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì. Nếu như có một điều ước anh ước rằng bản thân có thể nhìn thấy cô. Không cần phải tất cả mọi thứ, chỉ cần cô là đủ rồi.

Hot

Comments

Yi An

Yi An

Đọc thấy tội cả na9 nữ9, hy vọng 2 người vượt qua được và có với nhau một đứa con kết tinh tình yêu của cả hai 🥺

2022-04-23

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Sự thật
2 Chương 2 : Ly hôn
3 Chương 3 : Bốn người bốn số phận
4 Chương 4 : Cây độc không trái, gái độc không con
5 Chương 5 : Cô điên rồi sao ?
6 Chương 6 : Cuộc sống mới
7 Chương 7 : Hôn lễ
8 Chương 8 : Chỉ cần có em anh sẽ cố gắng
9 Chương 9 : Từ bỏ
10 Chương 10 : Anh buông tay em rồi, em đi đi
11 Chương 11 : Em có đồng ý làm vợ anh không ?
12 Chương 12 : Em rất giống em gái của chị
13 Chương 13 : Cuộc gặp bí mật
14 Chương 14 : Ta muốn nhận con làm con nuôi
15 Chương 15 : Em là vợ anh
16 Chương 16 : Buổi tiệc của Hứa gia
17 Chương 17 : Tam tiểu thư của Hứa gia
18 Chương 18 : Vợ, anh ghen đấy
19 Chương 19 : Dục vọng (H+)
20 Chương 20 : Khoái cảm cực lạc (H+)
21 Chương 21 : Hai lựa chọn khó khăn
22 Chương 22 : Vận đen xui rủi nào ai muốn
23 Chương 23 : Một buổi sáng có cô
24 Chương 24 : Trở về Hứa gia
25 Chương 25 : Hai người không giống nhau
26 Chương 26 : Nghệ sĩ piano
27 Chương 27 : Khao khát được làm mẹ
28 Chương 28 : Tiểu thư Tô Lục Vy
29 Chương 29 : Bản " Longing Loved "
30 Chương 30 : Này minh tinh, làm chuyện hư hỏng với tôi không? (H+)
31 Chương 31 : Em là người con gái của tôi (H+)
32 Chương 32 : Bại lộ
33 Chương 33 : Trở về nhà
34 Chương 34 : Chị lau nước mắt, hắn mang nụ cười
35 Chương 35 : Tâm sự
36 Chương 36 : Ngã một lần sẽ không còn ai ở bên
37 Chương 37 : Sống vì mình
38 Chương 38 : Kế hoạch mới
39 Chương 39 : Trà Phổ Nhĩ
40 Chương 40 : Đột nhập Phó gia
41 Chương 41 : Cuộc hội ngộ dưới ánh trăng
42 Chương 42 : Phát hiện
43 Chương 43 : Uy hiếp
44 Chương 44 : Tin dữ
45 Chương 45 : Chị Lục An đi du học
46 Chương 46 : Sự thật
47 Chương 47 : Có quan hệ huyết thống
48 Chương 48 : Tổ chức bí ẩn
49 Chương 49 : Những manh mối đầu tiên
50 Chương 50 : Phi Dạ
51 Chương 51 : Một bữa ăn tối
52 Chương 52 : Bám đuôi đến tổ chức
53 Chương 53 : Mẫu thuốc 6208NA-JA
54 Chương 54 : Rời khỏi căn cứ
55 Chương 55 : Gặp gỡ Phi Dạ
56 Chương 56 : Cuộc trò chuyện
57 Chương 57 : Giáo sư, xin giúp đỡ
58 Chương 58 : Phẫu thuật hay không ?
59 Chương 59 : Gặp lại Tử Linh
60 Chương 60 : Bình yên vốn không có
61 Chương 61 : Quyết định mạo hiểm - mong ước được làm mẹ
62 Chương 62 : Quyết định quay trở lại sân khấu
63 Chương 63 : Câu chuyện trong buổi biểu diễn
64 Chương 64 : Xung đột và cãi vã
65 Chương 65 : Ông trùm là ai ?
66 Chương 66 : Xin lỗi, anh không bảo vệ được em
67 Chương 67 : Bắt đến tổ chức
68 Chương 68 : Yêu nhưng không dám nói cũng chẳng dám ở bên
69 Chương 69 : Tôi yêu em
70 Chương 70 : Gặp lại Minh Lâm
71 Chương 71 : Mạo hiểm
72 Chương 72 : Nhan Mạc Đình quay trở lại rồi
73 Chương 73 : Quay về Nhan gia tìm sự giúp đỡ
74 Chương 74 : Giấc mơ có thật
75 Chương 75 : Chiến đấu với tử thần
76 Chương 76 : Xét nghiệm ADN
77 Chương 76 : Hãy yêu cô ấy, yêu cả phần của tôi
78 Chương 78 : Ở đó còn có người đang đợi con quay về
79 Chương 79 : Mẹ chồng của tôi
80 Chương 80 : Phi Dạ, cuối cùng cũng buông bỏ được rồi
81 Chương 81 : Không còn che giấu
82 Chương 82 : Em không muốn quay lại Mạc gia
83 Chương 83 : Quyết định cuối cùng
84 Chương 86 : Mọi chuyện cũng qua rồi
85 Chương 85 : Tập làm diễn viên
86 Chương 86 : Bữa tối ở Nhan gia
87 Chương 87 : Gặp lại chị Lục An ở Mỹ
88 Chương 88 : Động lực của em chính là chị
89 Chương 89 : Ca phẫu thuật thứ hai
90 Chương 90 : Ác mộng thuộc về riêng cô
91 Chương 91 : Bệnh nhân đã ngừng thở rồi
92 Chương 92 : END
93 Ngoại truyện : Nhị thiếu gia Du Ân (1)
94 Ngoại truyện : Nhị thiếu gia Du Ân (2)
95 Ngoại Truyện : Buổi Họp Mặt Cuối Năm
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1 : Sự thật
2
Chương 2 : Ly hôn
3
Chương 3 : Bốn người bốn số phận
4
Chương 4 : Cây độc không trái, gái độc không con
5
Chương 5 : Cô điên rồi sao ?
6
Chương 6 : Cuộc sống mới
7
Chương 7 : Hôn lễ
8
Chương 8 : Chỉ cần có em anh sẽ cố gắng
9
Chương 9 : Từ bỏ
10
Chương 10 : Anh buông tay em rồi, em đi đi
11
Chương 11 : Em có đồng ý làm vợ anh không ?
12
Chương 12 : Em rất giống em gái của chị
13
Chương 13 : Cuộc gặp bí mật
14
Chương 14 : Ta muốn nhận con làm con nuôi
15
Chương 15 : Em là vợ anh
16
Chương 16 : Buổi tiệc của Hứa gia
17
Chương 17 : Tam tiểu thư của Hứa gia
18
Chương 18 : Vợ, anh ghen đấy
19
Chương 19 : Dục vọng (H+)
20
Chương 20 : Khoái cảm cực lạc (H+)
21
Chương 21 : Hai lựa chọn khó khăn
22
Chương 22 : Vận đen xui rủi nào ai muốn
23
Chương 23 : Một buổi sáng có cô
24
Chương 24 : Trở về Hứa gia
25
Chương 25 : Hai người không giống nhau
26
Chương 26 : Nghệ sĩ piano
27
Chương 27 : Khao khát được làm mẹ
28
Chương 28 : Tiểu thư Tô Lục Vy
29
Chương 29 : Bản " Longing Loved "
30
Chương 30 : Này minh tinh, làm chuyện hư hỏng với tôi không? (H+)
31
Chương 31 : Em là người con gái của tôi (H+)
32
Chương 32 : Bại lộ
33
Chương 33 : Trở về nhà
34
Chương 34 : Chị lau nước mắt, hắn mang nụ cười
35
Chương 35 : Tâm sự
36
Chương 36 : Ngã một lần sẽ không còn ai ở bên
37
Chương 37 : Sống vì mình
38
Chương 38 : Kế hoạch mới
39
Chương 39 : Trà Phổ Nhĩ
40
Chương 40 : Đột nhập Phó gia
41
Chương 41 : Cuộc hội ngộ dưới ánh trăng
42
Chương 42 : Phát hiện
43
Chương 43 : Uy hiếp
44
Chương 44 : Tin dữ
45
Chương 45 : Chị Lục An đi du học
46
Chương 46 : Sự thật
47
Chương 47 : Có quan hệ huyết thống
48
Chương 48 : Tổ chức bí ẩn
49
Chương 49 : Những manh mối đầu tiên
50
Chương 50 : Phi Dạ
51
Chương 51 : Một bữa ăn tối
52
Chương 52 : Bám đuôi đến tổ chức
53
Chương 53 : Mẫu thuốc 6208NA-JA
54
Chương 54 : Rời khỏi căn cứ
55
Chương 55 : Gặp gỡ Phi Dạ
56
Chương 56 : Cuộc trò chuyện
57
Chương 57 : Giáo sư, xin giúp đỡ
58
Chương 58 : Phẫu thuật hay không ?
59
Chương 59 : Gặp lại Tử Linh
60
Chương 60 : Bình yên vốn không có
61
Chương 61 : Quyết định mạo hiểm - mong ước được làm mẹ
62
Chương 62 : Quyết định quay trở lại sân khấu
63
Chương 63 : Câu chuyện trong buổi biểu diễn
64
Chương 64 : Xung đột và cãi vã
65
Chương 65 : Ông trùm là ai ?
66
Chương 66 : Xin lỗi, anh không bảo vệ được em
67
Chương 67 : Bắt đến tổ chức
68
Chương 68 : Yêu nhưng không dám nói cũng chẳng dám ở bên
69
Chương 69 : Tôi yêu em
70
Chương 70 : Gặp lại Minh Lâm
71
Chương 71 : Mạo hiểm
72
Chương 72 : Nhan Mạc Đình quay trở lại rồi
73
Chương 73 : Quay về Nhan gia tìm sự giúp đỡ
74
Chương 74 : Giấc mơ có thật
75
Chương 75 : Chiến đấu với tử thần
76
Chương 76 : Xét nghiệm ADN
77
Chương 76 : Hãy yêu cô ấy, yêu cả phần của tôi
78
Chương 78 : Ở đó còn có người đang đợi con quay về
79
Chương 79 : Mẹ chồng của tôi
80
Chương 80 : Phi Dạ, cuối cùng cũng buông bỏ được rồi
81
Chương 81 : Không còn che giấu
82
Chương 82 : Em không muốn quay lại Mạc gia
83
Chương 83 : Quyết định cuối cùng
84
Chương 86 : Mọi chuyện cũng qua rồi
85
Chương 85 : Tập làm diễn viên
86
Chương 86 : Bữa tối ở Nhan gia
87
Chương 87 : Gặp lại chị Lục An ở Mỹ
88
Chương 88 : Động lực của em chính là chị
89
Chương 89 : Ca phẫu thuật thứ hai
90
Chương 90 : Ác mộng thuộc về riêng cô
91
Chương 91 : Bệnh nhân đã ngừng thở rồi
92
Chương 92 : END
93
Ngoại truyện : Nhị thiếu gia Du Ân (1)
94
Ngoại truyện : Nhị thiếu gia Du Ân (2)
95
Ngoại Truyện : Buổi Họp Mặt Cuối Năm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play