chương 2: Lời từ chối vụng về

Nếu một ngày bạn có thể mở mắt ra ,cảm nhận ánh sáng ấm áp của ánh mặt trời ,cảm nhận cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông .Xin chúc mừng ông trời đang ưu ái bạn đó

Ting ...ting ...ting .Tiếng điện thoại vang lên kéo tôi ra khỏi ác mộng đang hành hạ tôi ,miệng tràn ngập mùi máu tanh nồng hôm qua gặp ác mộng nghiến răng nghiến nhầm vào lưỡi rồi .Vươn tay mở điện thoại lên ,chết tiệt chói mù mắt hôm qua xem phim bật sáng full .Mở máy những dòng tin của Hà Thương cô bạn bằng tuổi trong group nhảy ra .Mắt hoa đầu óc quay cuồng - biểu hiện của sự cày phim quá khuya ,tôi cố trấn an mở mắt ra ,đúng là giọng điệu quen thuộc cọc nhưng vẫn lo lắng

-" Còn sống thì ngoi lên " ...😳Bà cố nội à trời còn chưa sáng đâu .Hóa ra do avatar hết ngày tự quay về avatar đen .Tối hôm trước lại khá kích động làm Vương Lục Minh - cô bé thân nhất với tôi trong gr tưởng tôi làm sao .Vật người xuống giường đúng là cười không thành tiếng mà .Tôi cứ nằm như thế từ lúc trời còn tối bệnh viện còn vắng đến lúc trời sáng bệnh viện đông đúc người bệnh và người nhà .Bản thân mông lung từ tối qua đến hiện tại cũng dần thanh tỉnh .Vén chăn bước xuống giường lạnh muốn đóng băng

Chân lần tìm dép hôm qua chắc đá vào gầm giường rồi .Tay với chiếc cốc muốn đi đánh răng

"Choang " - âm thanh thủy tinh tiếp xúc vào nền đất giòn tan vang lên .Tôi sững người giơ cánh tay trái trắng bệch ,ẩn ẩn những đường gân chằng chịt xen vào đó là vết kim xanh xanh tím tím .Trong khoảng khắc đó đầu tôi nhưng trống rỗng .Tay tôi ...

Ting - Tiếng điện thoại cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi .Mở lên ...là người ấy là tin nhắn từ người ấy vỏn vẹn hai từ rất thông dụng, cũng rất quen thuộc

-" Sáng ấm "

Kí ức hôm qua lập tức nhưng thủy triều điên cuồng xâm nhập tâm trí tôi .Trước mắt tôi chợt tràn ngập màu đỏ .Chết tiệt mới sáng sớm ,tôi điên cuồng bấm chuông ở đầu giường nhưng trong lòng tôi biết tôi không phải sợ việc mình chảy máu mũi mà có lẽ muốn dùng tiếng chuông áp đi nỗi sợ vô hình trong lòng .Có thể là rất lâu ,cũng có thể là rất nhanh sau đó ,y tá đi vào nhìn tôi không nói gì lập tức giúp tôi cầm máu thay ga giường đã ẩn ẩn những mảng đỏ ,lại đưa tôi bộ quần áo mới cũng đã thấm không ít máu ở phần cánh tay áo .Tôi ngồi như thế không nhận áo thay chỉ nhìn chằm chằm vào y tá thay ga giường .Đến khi ga giường được thay xong ,tôi đi lại nhặt điện thoại lúc nãy rơi để vào chỗ sạc .Sau đó tiến lại giường kéo chăn nằm lên nhìn cánh tay trái vốn đã gầy lại nổi bật lên đoạn băng trắng cuốn trên cánh tay chỗ giữa tay đã thấm ra chút máu đỏ càng nổi bật.Tôi kéo tay áo xuống cho tay vào trong chăm nhìn chằm chằm vào trần nhà .Đầu tôi trống rỗng tôi quên mất mình định làm gì ,vốn đã 22 tuổi cũng không phải là một chàng trai ngoan mối tình ngắn có dài có ,theo đuổi tôi có ,tôi theo đuổi có .Nhưng mà 1 dòng tin nhắn khiến tôi xao động tâm can thì đây là lần đầu

-" Ngụy Thiên Lam .Ngụy Thiên Lam ..tỉnh ...con mẹ nó mới sáng sớm phát điên cái gì "-Haiz là bác sĩ kiêm bạn thân chí cốt của tôi theo lời y nói - Trần Hạo.Tôi liếc mắt sang nhìn cậu ta trong mắt có 7 phần kinh thường

-" Hửm tôi không phát điên ,ngược lại cậu sáng sớm không đi tiêm dại đến tìm tôi làm gì ? "

Không cần nghi ngờ tài năng thiếu đòn của tôi một câu nói mặt Trần Hạo đầu tiên là trắng sau đó là hồng và cuối cùng trực tiếp tím đen.Tôi thành công mở đầu 1 ngày của cậu ấy bằng tiếng gào rú

-"Ngụy Thiên Lam! Tên trời đánh nhà cậu...Tôi bóp chết cậu " .

Tôi giơ tay lên che tai không phải là chó dại là sói điên.Sau màn chào hỏi nhẹ nhàng của 2 nam nhân ,vị bác sĩ rất tự nhiên mở ngăn kéo của bệnh nhân là tôi lấy kẹo vừa ăn vừa nói

-" Cậu đó ! bớt càn quấy đi ! cậu không thể ăn kẹo giấu làm gì .Đừng có mở chỗ nào cũng toàn kẹo thế chứ ."

Tôi chán nản chống tay vào giường ngồi dậy nhàn nhạt lên tiếng

-" Để phòng chó dại vào phòng ,tôi để đấy có cái mà ném sợ chó cắn " - tôi chân thành cảm nhận sự đau rát ở lưỡi của mình .Trần Hạo ném vỏ kẹo về phía tôi kéo ghế ngồi xuống cạnh giường tôi .Thời gian rồi qua tĩnh lặng bao trùm tôi không biết là 15 phút hay 1 tiếng .Trần Hạo mở miệng đã không còn bông đùa mà rất nghiêm túc đúng với Trần Hạo hơn tôi bốn tuổi mà mọi người hay thấy

-" Sáng nay tại sao lại kích động như thế .Cậu đừng nói với tôi là cậu chảy máu mũi nên kích động nhé "

Tôi chăm chú gấp vỏ kẹo thành một con hạc với giọng điệu này chắc không biết việc tôi cắt tay rồi vừa nghĩ vừa trả lời

-" Tay trái mất cảm giác"

Trần Hạo thở phì một hơi kinh thường

-" Cậu coi tôi là thằng ngu à ! cái này cậu bị lâu rồi sao chưa khi nào thấy cậu kích động thế .Bấm chuông như muốn gọi cả bệnh viện đến vậy. "

-" Cậu không phải thằng ngu à cần gì tôi phải coi." - Tôi cười nhẹ quả nhiên là ngốc biết đang nói chuyện với người lấy cà khịa làm chân ái mà để cho tôi cơ hội cà khịa .Tôi ném con hạc vừa gấp xong về phía cậu ấy trước khi cậu ấy lao về phía tôi

-" Sáng ngày tôi nhận được tin nhắn của người kia ,có chút kích động không khống chế được suy nghĩ "- Người kia mà tôi nói chắc chắn Trần Hạo biết là ai.Cậu ấy là người tôi yêu tôi gọi cậu ấy là bánh bao thiu ,tuy nhiên mới chia tay cách đây không lâu

Tôi không nhìn Trần Hạo nữa mà nằm xuống giường đem chăn trùm qua đầu .Tôi biết tôi là cố ý không muốn nhìn mặt cậu ấy .Cậu ấy thích tôi 4 năm tôi biết hơn nữa còn rất rõ nhưng tôi không muốn chấp nhận tình cảm của cậu ấy .Lúc đầu tôi ,tôi lấy lí do không thích con trai để từ chối cậu ấy ,sau này tôi thích con trai nhưng người đó không phải là cậu ấy .Tôi nghe mọi người kể lại hôm đó cậu ấy uống rất say thân là một bác sĩ cậu ấy rất hạn chế uống say .Vậy mà ...

-" Cậu sao thế bệnh kia không phải đã có cách khống chế rồi sao ,cậu rốt cuộc sao vậy ! Tôi chưa gặp bệnh nhân nào giấu bác sĩ bệnh giống cậu đâu "- Giọng Trần Hạo thật khàn ,cũng có chút run như muốn kiềm chế không rơi nước mắt ,nhưng cũng không khó nhận ra sự giận giữ trong đó ,lập tức đem tôi đang ở chín tầng mây kéo về

Tôi vừa cố gắng đem mình thu lại trong chăn chợt không biết nghĩ thế nào hỏi ra một câu

-" Trần Hạo ...Thiên đường đẹp không? " - không có tiếng trả lời mọi thứ xung quanh dường như đang ngưng đọng .Tôi cứ ngỡ cậu ấy đã rời đi chợt cảm nhận được bàn tay vỗ nhẹ lên vai tôi qua lớp chăn

-" Không đẹp ! Thiên đường không đẹp ! Cậu nên ở đây không cần đi đâu cả "

Tôi không đáp cũng không nói gì tiếp tục thu mình vào trong chăn .Một lúc sau tôi cảm giác người ngồi cạnh tôi đứng dậy tiếp sau đó là tiếng đóng cửa .Lúc này tôi mới chậm rãi kéo chăn xuống ,nhìn chằm chằm vào cánh cửa 1 hồi.

Tôi biết ngày phát hiện ra bệnh .Người xung quanh tôi đau khổ nhất có lẽ là cậu ấy ,tôi hiểu cảm giác của cậu ấy ,tận tay chữa bệnh cho người mình yêu,tận mắt nhìn thấy tôi đau đớn thế nào ,tận lực cảm nhận sinh mạng tôi từ từ rời khỏi thế gian .Tôi nhớ lần đầu khi biết cậu ấy thích tôi ,tôi cũng rất sốc .Hôm đó vốn là mọi người trong phòng làm việc đi bar chơi ,Trần Hạo vốn là bạn bè thân của phòng làm việc tôi nên đi cùng .Khi đi vệ sinh quay lại đến bàn của mình tôi có vẻ sắp cãi nhau tôi định lại ngăn ,thì nghe tiếng Trần Hạo vô cùng tức giận nói

-" Phải ! Tôi thích Ngụy Thiên Lam hơn 4 năm rồi ,thích từ lần đầu gặp đến giờ ,tôi thích cậu ấy thì sao chứ ? "

Có lẽ y không biết tôi đã sớm quay lại và nghe toàn bộ câu nói ấy của y. Lúc ấy tôi cũng không biết là mình có cảm xúc gì , chỉ biết lí trí nói tôi nhanh chóng rời khỏi đó tránh xa Trần Hạo ra Tôi bình tĩnh bước lại bàn cầm balo rời đi để lại cả 1 bàn người hoang mang .Sau hôm đó tôi tận lực tránh mặt cậu ấy ,chỗ nào có cậu ấy không có tôi ,ngược lại có tôi không thể thấy cậu ấy .Lúc ấy phần nhiều trong tôi là cảm giác đau lòng ,tôi thân với cậu ấy như thế coi cậu ấy như anh trai thế mà cậu ấy lại thích tôi tạm thời tôi chưa thể chấp nhận .Mãi đến 1 tháng sau đó ,tôi gặp lại cậu ấy trước cửa nhà tôi không chào không nói tôi trực tiếp tặng cậu ấy 2 cú đấm .Trần Hạo không nói gì kệ tôi đánh xong cậu ấy mới mở lời

-" Ngụy Thiên Lam ! Tôi biết cậu rất khó chấp nhận tôi nhưng mà chúng ta là anh em đừng tránh mặt tôi như thế "

Tôi tức giận gào vào mặt y

-" Anh em ,tôi con mẹ nó coi cậu là anh em thế mà cậu có cái suy nghĩ ấy với tôi ."

Trần Hạo đứng 1 lúc thấy tôi chuẩn bị mở cửa nhà y mới lên tiếng

-" Cậu thật sự không có chút nào thích tôi ."

Tôi không biết mình có suy nghĩ gì ,tôi biết tôi có thể có chút cảm tình với cậu ấy nhưng cũng không đến mức gọi là tình yêu .Tôi biết tôi từ trước nay chưa từng thích con trai nhưng không có nghĩa không thích con trai .Tôi không trả lời câu hỏi của cậu ấy chỉ đáp lại

-" Tôi không thích con trai ."

Tôi của thời khắc đó nếu biết chỉ hơn 3 tháng sau tôi yêu một người con trai khác không phải cậu ấy .Và chính câu nói ấy khiến cậu ấy thống khổ hơn ,không phải người mình yêu không yêu con trai ,nhưng cậu ấy lại không yêu mình thì đánh chết tôi cũng không nói ra câu ấy

Cậu ấy đứng sững một hồi sau đó mặt có chút đỏ nhìn qua tôi nói :

-" ờ thì ngày xưa có chút thích cậu nhưng bị cậu đấm giờ hết thích cậu rồi ,Xin lỗi nhé ."

Tôi biết y đang cố níu giữ mối quan hệ bạn bè của chúng tôi ,tôi biết tôi cũng không nên để mất người bạn như Trần Hạo vì thế cũng xuống nước lao lại bá cổ cậu ấy nô đùa như ngày trước . Tôi biết cậu ấy chẳng có lỗi gì cả , tôi vẫn nhận lời xin lỗi của cậu ấy chúng tôi lại quay về làm anh em thân thiết ,tuy biết rằng từ sâu thẳm nơi nào đó cả hai chúng tôi đều hiểu rằng ,cốc nước hất đi không thể vãn hồi ,tình anh em đã mất một lần đã chẳng còn như lúc đầu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play