Tôi nhất định sẽ ký.

Khế Phương trở lại nhà họ Trịnh cũng đã hai ngày trôi qua. Mặc dù tâm tư nhiều lần thấp thỏm ngó trông điện thoại nhưng tất cả chỉ là bặt vô âm tín. Căn biệt thự xa hoa lộng lẫy, đài phun nước không ngừng cuộn trào xối xả đón chào một Khế Phương đầy hy vọng tươi mới.

Khế Phương bước vào, cảm nhận cái không gian quen thuộc bỗng chốc vì bản thân mà trở lên khác lạ. Cô cắt bỏ mái tóc dài đen óng ngang lưng để thay bằng kiểu bob ôm trọn từng đường nét khuôn mặt dịu dàng. Chiếc đầm đuôi cá tinh khiết hờ hững để lộ bờ vai mảnh mai cần che chở. Khế Phương ngọt ngào như nàng thiếu nữ xuân sắc ngây thơ cướp trọn từng ánh mắt.

“Phải như này mới đúng chứ! Rất ra dáng con dâu nhà họ Trịnh.”

Bố Trịnh vừa thấy cô vào nhà đã không khỏi tấm tắc khen lấy khen để. Ông vốn muốn có một cô con gái nhưng chỉ tiếc không được. Vì vậy từ khi Khế Phương còn bé ông đã luôn hết lòng yêu thương cô như con gái ruột. Đến khi Khế Phương được danh chính ngôn thuận gả vào đây cũng là một tay ông vun vén.

“Qua đây để bố xem nào!”

“Lần sau có muốn mua gì cứ bảo bố, hết bao nhiêu bố cho. Phải xinh đẹp như này mới khiến thằng Bảo phải mở to mắt ra chứ.”

“Ông cũng mở to mắt quá đấy!”

Tiếng giọng khó chịu của bà Khánh Thuý vang vọng từ sau lưng, bất giác toàn hơi lạnh bao trùm lấy thân thể Khế Phương co lại.

“Con chào mẹ!”

“Không dám! Cô đi chơi bên ngoài với ai mà bây giờ còn mặt mũi dám về đây sao? Không biết xấu hổ à?”

Khế Phương oan ức, vừa nghe thấy giọng của mẹ đã chực trào nước mắt sụt sịt:

“Con đi với Đan Đan. Con đã nhắn tin cho anh Bảo và bố. Con xin lỗi vì đã để mẹ lo!”

“Tôi không cao thượng như vậy đâu. Cô đi khuất mắt tôi mấy ngày là mấy ngày tôi thoải mái. Chẳng việc gì phải lo cho cô. Tôi chỉ sợ cô ở bên ngoài gian díu mập mờ làm bại hoạn thanh danh nhà tôi.”

“Kìa bà, sao phải nặng lời như vậy?”

Ông Trịnh không nghe tiếp được mấy lời nhục mạ ấy cũng phải lên tiếng thay con dâu.

“Tôi nói sai sao? Đang yên đang lành tự dưng ăn vận như này? Có phải bán một lần nên cảm thấy thoải mái tìm lần nữa không?”

Bà Khánh Thuý vòng một tay lên vai Khế Phương, một tay còn lại dùng điệu bộ nhẹ nhàng vuốt mái tóc ánh rêu.

Từng cử chỉ hành động lời nói một mực chèn Khế Phương vào con đường cùng của tội lỗi thác loạn. Chính Khế Phương cũng không thể ngờ được bản thân thay đổi lại tìm thêm những búa rìu châm chọc từ mẹ chồng.

Khế Phương oà lên nức nở, một thân chạy thẳng lên phòng. Bên dưới vẫn vang vọng vài âm thanh đay nghiến:

“Có tật giật mình sao? Tôi nói đúng mà làm như oan ức.”

“Học ở đâu cái thói người lớn đang dạy bảo lại chạy tót về phòng như vậy? Đúng là đồ vô giáo dục.”

Căn biệt thự lớn xa hoa lộng lẫy nhưng bao bọc lại chỉ còn những đay nghiến cho số phận làm con bị ghẻ lạnh. Khế Phương gục mặt xuống thành giường, khóc đến mệt rồi thiếp đi lúc nào cũng không hay.

Đêm đã khuya, tiếng ô tô bên ngoài vang vọng, tiếng bước chân lạnh lùng từ từ đến bên bậc của vẫn không thể đánh thức nổi Khế Phương đang chìm vào giấc mộng.

Người đàn ông bên ngoài tựa lưng vào thành cửa, khuôn mặt tái nhợt sâu thẳm không hiên lên chút vẻ dịu dàng trực tiếp nhìn thẳng vào bên trong. Toàn thân cao lớn hoà cùng những tia sáng trăng lung linh thấp thoáng. Hắn lạnh lùng tiến đến gần bên Khế Phương, hơi thở ấm nóng phả thẳng một hơi rát xuống gương mặt nhắm nghiêng đẫm nước mắt.

“Đăng Bảo? Anh về rồi?”

Khế Phương bị hơi nóng đánh thức. Cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt sát gần của người đàn ông trước mặt.

Anh thật gần, gần hơn bao giờ hết. Anh ở đây lâu chưa? Chẳng nhẽ anh đang ngắm nhìn cô? Chẳng nhẽ như những gì Đan Đan nói: anh thực sự có thể thích con người thật sự này của Khế Phương? Một con người hoàn toàn khác Chinh Hương?

“Tại sao cô lại cắt tóc?”

Đăng Bảo vuốt nhẹ mái tóc Khế Phương, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vô định.

“Anh không thích sao? Em nghĩ như này hợp với em hơn.”

“Chẳng phải cô bảo cô sẽ làm môt Chinh Hương dịu dàng đứng sau tôi hay sao? Chinh Hương không thích tóc ngắn, cô ấy không thích giầy bệt, không thích váy trắng. Cô đang không nhớ sao?”

Lời vừa nói, bàn tay vừa tìm đường thẳng tắp, một lực xé toạc đường chỉ váy. Trong cái bóng đêm mơ hồ ánh trăng chiếu, toàn thân Khế Phương nõn nà nhỏ bé hiện lên trong ánh mắt tàn độc của hắn. Không váy áo, không mảnh vải, không có cả sự can đảm che khuất bẽ bàng. Hắn từ từ nâng cằm Khế Phương, đôi mắt biết nói xoáy thật sâu tâm trí:

“Tôi không cần cô. Là một Chinh Hương có thể sẽ khiến tôi để mắt tới. Còn nếu muốn làm Khế Phương của mình, viết giấy ly hôn. Tôi nhất định sẽ ký.”

“Không. Em không muốn ly hôn với anh. Anh muốn em làm gì em sẽ làm. Trở thành Chinh Hương hay bất kỳ ai cũng được.”

Hot

Comments

kang.kjnkjs

kang.kjnkjs

nu9 cố chấp quá cũng không phải gu mình

2023-02-11

0

Trâm Trần

Trâm Trần

đọc tới đây thấy nữ chính nhu nhược quá, haizz, tg ơi, ngược n9 nhìu lên

2022-07-13

1

Toàn bộ
Chapter
1 Tôi đã thấy.
2 Cô là kẻ đáng ghê tởm.
3 Đi làm.
4 Ngày kỉ niệm một mình.
5 Thay đổi thành chính mình.
6 Tôi nhất định sẽ ký.
7 Thay Tĩnh Nhi.
8 Tôi bỏ 1 triệu.
9 Em là…vợ anh.
10 Phiếu xét nghiệm của Tô Tĩnh Nhi.
11 Là tôi bỏ anh ta.
12 Cô giống cô ấy hơn tôi.
13 Tự giải quyết hậu quả.
14 Tôi mới là người bỏ anh.
15 Tôi sợ cô mới đúng.
16 Tìm việc.
17 Anh biết em vẫn còn yêu anh.
18 Giao lưu không giao hảo.
19 Tôi kiện anh ta.
20 Thừa nhất là thời gian.
21 Dễ bị thủ tiêu.
22 Dư Vu Chính.
23 Ngày mai tôi tới thăm anh.
24 Không cần cảm ơn.
25 Chính là hợp.
26 Nhận.
27 Không để vụt mất.
28 Hẹn hò thử.
29 Bên nhau dịu dàng.
30 Không lựa chọn.
31 Không cho hối hận.
32 Không cần suy nghĩ.
33 Gặp lại người quen cũ.
34 Anh cũng yếu đuối.
35 Có trách cũng chấp nhận.
36 Trịnh Đăng Bảo “thâm tình”?
37 Có em ở đây, thật tốt!
38 Anh không muốn nghe!
39 Hiểu lầm càng thêm.
40 Không đến lượt.
41 Vì cậu ấy?
42 Người yêu cũ của anh Cả.
43 Yêu đúng người?
44 Sương Phong lấy thuốc.
45 Lên nhầm xe.
46 Bị bỏ thuốc!
47 “Bạn thân”?
48 Tình cảm “kết trái”!
49 Không lời lý giải!
50 Chính là mẹ tôi!
51 Hà Đặng Siêu xuất hiện.
52 Tôi chỉ cần…
53 Hà Đặng Siêu “ăn” tát.
54 Điều Khế Phương lo lắng.
55 Thả mồi.
56 Giải thích.
57 Lấy lòng người đẹp.
58 Khế Thương Vỹ, 10 năm quay lại.
59 Trịnh Đăng Bảo ủ mưu lớn.
60 Ai cũng là người hai mặt.
61 Con người không tốt, nhưng…
62 Thêm người hợp tác hay thêm tình địch?
63 Bàn bạc hợp tác đen.
64 Ai cũng có thằng em như vậy!
65 Lý Nhất Hoan nhập viện.
66 Thăm bệnh.
67 Sự kiện quảng bá phim. (1)
68 Sự kiện quảng bá phim. (2)
69 Ảnh hưởng tới chính các người!
70 Ngày mai đăng ký kết hôn.
71 Gả cho anh nhá!
72 Chuẩn bị thưa chuyện.
73 Khế Thương Vỹ chọc gậy bánh xe.
74 Ly hôn treo.
75 Kéo theo chết cùng.
76 Bao một nửa.
77 Có người gây chuyện.
78 Tin hay không?
79 7 tỷ.
80 Mãi mãi bên cạnh.
81 Cảm ơn cậu.
82 Đùa với lửa.
83 Nói hết chuyện cũ.
84 Tìm đến Khế Phương.
85 Một đêm dài. (H nhẹ)
86 Hợp tác cùng chồng cũ.
87 Không có váy.
88 Váy cưới.
89 Đám nhà báo.
90 Diệu Lâm Tình cứu nguy.
91 Gánh đỡ.
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Tôi đã thấy.
2
Cô là kẻ đáng ghê tởm.
3
Đi làm.
4
Ngày kỉ niệm một mình.
5
Thay đổi thành chính mình.
6
Tôi nhất định sẽ ký.
7
Thay Tĩnh Nhi.
8
Tôi bỏ 1 triệu.
9
Em là…vợ anh.
10
Phiếu xét nghiệm của Tô Tĩnh Nhi.
11
Là tôi bỏ anh ta.
12
Cô giống cô ấy hơn tôi.
13
Tự giải quyết hậu quả.
14
Tôi mới là người bỏ anh.
15
Tôi sợ cô mới đúng.
16
Tìm việc.
17
Anh biết em vẫn còn yêu anh.
18
Giao lưu không giao hảo.
19
Tôi kiện anh ta.
20
Thừa nhất là thời gian.
21
Dễ bị thủ tiêu.
22
Dư Vu Chính.
23
Ngày mai tôi tới thăm anh.
24
Không cần cảm ơn.
25
Chính là hợp.
26
Nhận.
27
Không để vụt mất.
28
Hẹn hò thử.
29
Bên nhau dịu dàng.
30
Không lựa chọn.
31
Không cho hối hận.
32
Không cần suy nghĩ.
33
Gặp lại người quen cũ.
34
Anh cũng yếu đuối.
35
Có trách cũng chấp nhận.
36
Trịnh Đăng Bảo “thâm tình”?
37
Có em ở đây, thật tốt!
38
Anh không muốn nghe!
39
Hiểu lầm càng thêm.
40
Không đến lượt.
41
Vì cậu ấy?
42
Người yêu cũ của anh Cả.
43
Yêu đúng người?
44
Sương Phong lấy thuốc.
45
Lên nhầm xe.
46
Bị bỏ thuốc!
47
“Bạn thân”?
48
Tình cảm “kết trái”!
49
Không lời lý giải!
50
Chính là mẹ tôi!
51
Hà Đặng Siêu xuất hiện.
52
Tôi chỉ cần…
53
Hà Đặng Siêu “ăn” tát.
54
Điều Khế Phương lo lắng.
55
Thả mồi.
56
Giải thích.
57
Lấy lòng người đẹp.
58
Khế Thương Vỹ, 10 năm quay lại.
59
Trịnh Đăng Bảo ủ mưu lớn.
60
Ai cũng là người hai mặt.
61
Con người không tốt, nhưng…
62
Thêm người hợp tác hay thêm tình địch?
63
Bàn bạc hợp tác đen.
64
Ai cũng có thằng em như vậy!
65
Lý Nhất Hoan nhập viện.
66
Thăm bệnh.
67
Sự kiện quảng bá phim. (1)
68
Sự kiện quảng bá phim. (2)
69
Ảnh hưởng tới chính các người!
70
Ngày mai đăng ký kết hôn.
71
Gả cho anh nhá!
72
Chuẩn bị thưa chuyện.
73
Khế Thương Vỹ chọc gậy bánh xe.
74
Ly hôn treo.
75
Kéo theo chết cùng.
76
Bao một nửa.
77
Có người gây chuyện.
78
Tin hay không?
79
7 tỷ.
80
Mãi mãi bên cạnh.
81
Cảm ơn cậu.
82
Đùa với lửa.
83
Nói hết chuyện cũ.
84
Tìm đến Khế Phương.
85
Một đêm dài. (H nhẹ)
86
Hợp tác cùng chồng cũ.
87
Không có váy.
88
Váy cưới.
89
Đám nhà báo.
90
Diệu Lâm Tình cứu nguy.
91
Gánh đỡ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play