Chương 6: Mộng hồn thảo!

“ Nếu ta nói ta không biết gì hết ngươi tin không?” Hứa Quân Dao đợi một lát vẫn không thấy hắn lên tiếng, nàng biết mà nếu là nàng cũng không tin ngay cả một lý do cũng không có làm sao khiến người khác tin cho được.

“ Ta tin nàng!” Hứa Quân Dao còn đang rầu rĩ thì hắn đột nhiên lên tiếng, nàng mạnh mẽ ngẩng đầu lên sau đó liền cười vui vẻ. Mạc Ảnh Quân nhìn nàng vui tới vậy sao?

“ Nàng rất thích hắn!” Hứa Quân Dao hiểu ý hắn ngươi rất thích người ta tại sao sáng nay bình tĩnh như vậy?

“ Đúng vậy trước kia là thế!” Lấy lý do gì thì được nhỉ!”

“ Trước kia!” Mạc Ảnh Quân nghi hoặc.

“ Trước đó ta ánh mắt thiển cận gặp được hắn cứ nghĩ hắn là nam tử đẹp nhất Mạc Hi Quốc này rồi nhưng sau hôm qua ta mới thấy ta đây là trẻ con chưa trải sự đời!”

Mạc Ảnh Quân nghe nàng lý lẽ hùng hồn giải thích, trên mặt không hiểu sao có chút nóng hắn đưa tay lên che miệng ho nhẹ một tiếng mất tự nhiên nhấp một ngụm trà, sau đó bình tĩnh lại nhìn tiểu hồ ly đang hứng thú nhìn mình trước mặt.

“ Một chút rụt rè của nữ nhân cũng không có!”

“ Ta ở trước mặt phu quân mình cần gì phải rụt rè chứ, nói thật khi nhìn thấy ngươi ta mới biết trước kia là suy nghĩ thiển cận!” Nàng chống cằm một bộ dáng hết sức nghiêm túc dù sao cũng chẳng nghĩ được lý do nào có lý hơn, nên là có gì sài nấy thôi nàng cũng chẳng nói điêu hắn thực sự rất đẹp một người hiện đại như nàng ngắm qua nhiều người mẫu diễn viên rồi nhưng mà cũng không thể bằng người trước mặt này, hắn là nam nhân đẹp nhất nàng từng gặp.

Tiểu nhị đem đồ ăn lên giúp hắn thoát khỏi tình cảnh luống cuống, tuy lý do của nàng không hề đáng tin nhưng hắn không hiểu sao lại muốn tin nàng một lần hơn nữa nàng ở dưới mí mắt của hắn, Mạc Ảnh Quân hắn không tin nàng có thể làm loạn. Hai người cùng nhau yên tĩnh dùng bữa cũng không biết là ai bắt đầu trước cùng nhau uống rượu, tửu lượng của nguyên chủ không tốt uống mới vài chén mặt đã đỏ bừng, Hứa Quân Dao thấy hơi chóng mặt biết là nàng sắp say rồi nên nàng nhân cơ hội này…..

“ Ngươi biết không……ực…ta rất thích hắn!”

“ Nàng say rồi!” Hắn thấy nàng loạng choạng cầm bình rượu đứng lên. Nàng tới gần hắn…

“ Nếu hắn đã tuyệt tình như vậy, ta liền ở bên cạnh ngươi làm trưởng bối của hắn….lấy lễ đè chết hắn, ta sẽ ngoan ngươi muốn ta làm gì cũng được chỉ là đừng đuổi ta có được không?” Nàng thu mình ngồi đó đáng thương nhìn hắn, hai người im lặng một lát một cảm xúc xa lạ xông thẳng vào lồng ngực Hứa Quân Dao nàng chỉ thấy tim rất đau đớn.

“ Ta thích hắn từ năm 11 tuổi ròng rã 4 năm, không quản mặt mũi….hức…nhưng hắn không thích ta….hức….ta không phải kẻ ngốc điều ngươi biết ta cũng biết, đúng là so với một xấu nữ xú danh giống như ta đại tỷ nàng hơn ta rất nhiều…..nhưng….nhưng…..hắn có cần….có cần làm tới như vậy không? Tráo tân nương….tráo tân nương…..ta đáng ghét như vậy sao?” Hứa Quân Dao vốn định giả vờ tí thôi để xoá bỏ nghi ngờ của hắn nhưng cảm xúc đột nhiên xông tới làm nàng nhịn không được nức nở, nàng biết đây là cảm xúc của nguyên chủ.

Nàng mắt long lanh đỏ bừng nước mắt rơi lã chã, gương mặt muốn bao nhiêu ủy khuất thì có bấy nhiêu ủy khuất, hắn nhẹ nhàng lau nước mắt giúp nàng…..

“ Nàng không đáng ghét là họ không có mắt nhìn!” Hứa Quân Dao như tìm được nơi an ủi nhào vào lòng hắn gào khóc, Mạc Ảnh Quân trong lòng có chút đau, hắn biết nàng chưa hoàn toàn say có lẽ là mượn rượu giải sầu đi, bất tri bất giác trong lúc nàng không biết hắn đã cho rằng tất cả hành động sáng giờ của là cố gắng tìm kiếm niềm vui trong nỗi buồn. Được một lát hắn không thấy nàng động đậy nữa, nàng đã thiếp đi trong lòng hắn vì khóc mệt, gương mặt nàng hồng hồng, môi căng mọng cũng phiếm đỏ nước mắt vẫn còn đọng trên mi, hắn đưa tay gạt đi giọt nước mắt trên má nàng cảm giác mềm mềm hắn nhịn không được véo nhẹ má bánh bao của nàng, Hứa Quân Dao bị làm phiền hơi nhíu mày lắc đầu vùi cả mặt vào lòng hắn, Mạc Ảnh Quân không nhịn được cười khẽ tiếng cười rung động lòng người, hắn nhìn tay mình cảm xúc cũng không tệ lắm.

“ Mạc Đông!”

“ Có thuộc hạ!” Mạc Đông bước vào thấy cảnh tượng vương phi vùi mặt cả người nằm trong lòng vương gia ngủ có chút trợn mắt há miệng, Mạc Đông cảm nhận được ánh mắt sắc bén của chủ tử về phía này, sợ hãi thu lại ánh mắt của mình.

“ Cho ngươi 2 khắc đem La thần y tới đây!” Mạc Đông nhận mệnh ngay lập tức rời đi, Mạc Ảnh Quân lẳng lặng ngồi đó không động đậy sợ làm nàng tỉnh giấc.

……..

“ Vương gia, vương phi trúng là Mộng hồn thảo!” 2 khắc sau La thần y tới hắn ra hiệu cho lão bắt mạnh cho nàng, lão đăm chiêu một lát rồi xác định nàng trúng mộng hồn thảo.

“ Mộng hồn thảo?”

“ Hồi Vương gia mộng hồn thảo là một loại độc không nguy hiểm tính mạng nhưng khiến người ta đi vào ảo cảnh không có tri giác, mộng hồn thảo khô có tác dụng khiến người trúng độc mơ thấy ác mộng huyễn mộng dần dần bị nhốt trong đó không thể thoát ra, loại Vương Phi trúng là mộng hồn thảo tươi khiến người trúng độc xa vào ảo cảnh lộng lẫy mất đi tri giác như một cái xác không hồn vẫn có thể đi lại nhưng không phải do chính mình điều khiển!” La thần y một mạch đem kiến thức của lão nói ra trong lòng cũng lạnh toát ai lại dùng loại độc này với một tiểu cô nương vậy chứ.

“ Có ảnh hưởng gì đến thân thể nàng không?”

“ Hiện tại thì không chỉ có điều trong thời gian này vương gia nên chú ý vương phi một chút giấc ngủ của vương phi sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều!”

“ Được rồi! Mạc Đông tiễn La thần y!” Giọng hắn lạnh lẽo khiến hai người kia đều rùng mình khiếp sợ, chủ tử e là nổi giận rồi. La thần y ra ngoài một cơn gió thổi làm lão lạnh sống lưng đưa tay sờ gáy một chút vậy mà lão đổ mồ hôi lạnh, thái độ của Mạc Ảnh Quân lúc đó quả thật rất dọa người.

Mạc Ảnh Quân chuyển tầm nhìn xuống tiểu cô nương trong lòng nàng rất nhỏ mềm mềm trên người cũng có mùi hương rất dễ chịu xoa dịu đi một ít lạnh lẽo của hắn,lại nhớ đến những gì nàng phải chịu mộng hồn thảo cháu trai ngoan của hắn đúng là tốn không ít công sức, sở dĩ để La thần y bắt mạch cho nàng là bởi vì hắn cũng thấy lạ, hôm bái đường hắn đã thấy nàng như kẻ vô hồn một bước một bước đều có người kè kè bên cạnh thậm chí mọi thứ đều là người kia điều chỉnh nàng cũng vì những điều này mà lúc nàng nói hắn đã tin, bây giờ trong mắt của Mạc Ảnh Quân đều là những người kia hợp sức lại giỡn hắn và bắt nạt tiểu nương tử này của hắn nhớ lại bộ dạng gào khóc lúc nãy nhớ lại tình cảm của nàng dành cho Mạc Phong Tức, mắt phượng nheo lại trông hắn bây giờ cực kỳ nguy hiểm.

“ Vệ tổng quản ông xem cũng đã tối rồi vương gia vẫn còn chưa hồi phủ hay là ông nhắm một mắt mở một mắt để ta đem người hồi môn của vương phi nhà ta đi trước có được không?”

“ Lâm tổng quản không phải ta làm khó ông mà vương gia nhà ta đã dặn dò trước khi ngài trở về những người kia đều phải ở lại!”

“ Vệ tổng quản ta còn phải trở về hầu hạ nếu không thể đem người về ta cũng khó giao phó….”

“ Vương gia!” Lúc hai vị tổng quản vẫn lời qua tiếng lại thì hắn trở về trên tay còn ôm một cái bọc nhìn kỹ lại thì là vương phi mới vào cửa, vệ tổng quản tròng mắt muốn rớt ra ngoài luôn vị vương phi mới qua cửa này vậy mà ngủ ngon lành trên đôi tay đã tắm máu ở chiến trường.

“ Chuyện gì đây?”

“ Hồi Vương gia, Thất vương gia cho người tới đem nha hoàn của hai vị vương phi đổi lại!” Vệ tổng quản nhanh chóng trình vấn đề ra.

“ Thần vương điện hạ nô tài….”

“ Đợi đi!” Lâm tổng quản còn chưa kịp nói đã bị hắn cắt ngang, Mạc Ảnh Quân ngang nhiên ẵm nàng đi về phía chính viện căn dặn người chăm sóc nàng rồi về chính sảnh.

“ Nói đi! Có chuyện gì?” Nô tì vương phủ rất quy củ thấy hắn ra liền nhanh chóng dâng trà sau đó liền không tiếng động lui ra.

“ Hồi Thần vương nói tài phụng mệnh Thất vương gia đem nha đầu hồi môn của thần vương phi tới và xin phép vương gia để nộp tài đem nha đầu hồi môn của vương phi nhà nô tài hồi phủ, mong vương gia thành toàn!” Lâm tổng quản không lời thừa thãi trật tự nói ra mục đích của mình tới nhưng điều hắn không ngờ là…

“ Người thì bản vương nhận còn đưa đi….về nói với vương gia nhà ngươi muốn lấy người đi thì tự mình tới!” Hắn nhấp một ngụm trà không lạnh không nóng nói.

“ Thần vương cái này….vương gia đừng làm khó nô tài việc của các chủ tử nô tài không can thiệp được nô tài chỉ phục mệnh làm việc….” Lâm tổng quản bóng gió Mạc Ảnh Quân đang giận chó đánh mèo việc tráo tân nương nhưng hắn vẫn phong đạm vân khinh ngồi không nhiều thêm nửa lời.

“ Vệ Tấn đem người hỏi qua một lượt đợi vương phi tỉnh lại sắp xếp sau!”

“ Vương gia ngài thế này là làm khó nô tài, chỉ là mấy nha đầu cũng đâu cần vương gia nhà nô tài đích thân ra mặt…..” thấy hắn sắp đi Lâm tổng quản liền gấp gáp.

“ Người khiến ta nói thêm câu thứ hai bây giờ cũng không biết đã đầu thai thêm mấy kiếp rồi ngươi xác định vẫn muốn tiếp tục!” Xung quanh bỗng nhiên im lặng tới mức có thể nghe thấy tiếng lá rơi, ai có mặt ở đây đều cảm nhận được hơi lạnh từ Mạc Ảnh Quân tỏa ra. Lâm tổng quản sợ hãi tới mức nhũn chân ra cũng không giám ngăn cản hắn nữa.

“ Ta nói một câu khó nghe người trong vương phủ đâu phải thứ a miêu a cẩu gì cũng có thể đem đi, đã là nô tài thì nên quản tốt cái miệng của mình!”

“ Cùng là nô tài hống hách cái gì chứ! Ta phi!”

Hot

Comments

Đỗ Hữu Đức

Đỗ Hữu Đức

🌻🌻

2023-03-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngươi thật đẹp mắt
2 Chương 2: Tiểu Thần vương Mạc Ảnh Quân
3 Chương 3: Lau nước miếng đi!
4 Chương 4: Cháu trai ngoan không cần đa lễ!
5 Chương 5: Nhỡ hết tiền rồi sao?
6 Chương 6: Mộng hồn thảo!
7 Chương 7: Nàng muốn tự mình ngủ hay là hầu hạ ta ngủ!
8 Chương 8: Dựa vào nàng là thê tử của bản vương!
9 Chương 9: Nàng muốn phi lễ ta!
10 Chương 10: Sau này gọi nhiều một chút!
11 Chương 11: Một vạn lượng hoàng kim!
12 Chương 12: Không phải chỉ sờ chút thôi sao?
13 Chương 13: Cô nương đó vấn tóc rồi!
14 Chương 14: Nàng vậy mà là hắn tiểu hoàng thẩm!
15 Chương 15: Như vậy có dễ chịu hơn không?
16 Chương 16: Độc mãn tính!
17 Chương 17: Là cô nương trong lòng sao?
18 Chương 18: Đắc tội Giang gia!
19 Chương 19: Nương tử, nàng lạnh nhạt ta!
20 Chương 20: Mạc Ảnh Quân ngươi là đẹp nhất!
21 Chương 21: Địch ý của Giang Song Song!
22 Chương 22: Là họa không thể tránh!
23 Chương 23: Gặp nguy hiểm!
24 Chương 24: Bị ta liên lụy!
25 Chương 25: Cùng hắn sống tốt một đời!
26 Chương 26: Lấy Thần vương phủ ra đảm bảo.
27 Chương 27: Xử lý Xuân Linh.
28 Chương 28: Nàng còn nhỏ!
29 Chương 29: Làm gì có ai ngoài chàng!
30 Chương 30: Hối hận muốn chết!
31 Chương 31: Giang Thi Hàm!
32 Chương 32: Nương tử nàng ghen!
33 Chương 33: Hôn một chút sẽ tốt.
34 Chương 34: Bao nuôi mỹ nam tử!
35 Chương 35: Hoàng gia lãnh bạc!
36 Chương 36: Ngươi còn chưa đi!
37 Chương 37: Biến khéo thành vụng!
38 Chương 38: Không muốn gặp bản vương sao?
39 Chương 39: Tối nay chờ ta nhé!
40 Chương 40: Thời Tịnh Kỳ có thai!
41 Chương 41: Không nỡ để ta đi sao?
42 Chương 42: Công tử trẻ tuổi!
43 Chương 43: Ta…. Ra đề!
44 Chương 44: Ta không muốn làm thiếp!
45 Chương 45: Thăm dò Thần vương phủ!
46 Chương 46: Tử sĩ!
47 Chương 47: Chúng ta bị lừa rồi!
48 Chương 48: Ta về rồi!
49 Chương 49: Ta muốn trở thành nữ nhân của chàng.
50 Chương 50: Nương tử, ta yêu nàng.
51 Chương 51: Đêm qua nàng gọi ta là gì?
52 Chương 52: Không nên đụng tới Nàng.
53 Chương 53: Ta sẽ nghe lời nàng.
54 Chương 54: Coi thường Vương phủ.
55 Chương 55: Bất kính hoàng thất.
56 Chương 56: Thay mẫu thân cảm tạ.
57 Chương 57: Hắn lại không phải phu quân ta.
58 Chương 58: Ăn chay kiềm chế thú tính.
59 Chương 59: Đức phi.
60 Chương 60: Chim hoàng Yến.
61 Chương 61: Yêu chàng, chỉ yêu chàng.
62 Chương 62: Vương gia tính tình không tốt.
63 Chương 63: Sảy thai.
64 Chương 64: Lựa chọn không tồi.
65 Chương 65: Chúng ta cùng nỗ lực.
66 Chương 66: Hoàng Hậu hoăng!
67 Chương 67: Ảnh Quân, ta tới rồi……
68 Chương 68: Không chết, không rời.
69 Chương 69: Chỉ cần nàng muốn.
70 Chương 70: Cứu người.
71 Chương 71: Sống rồi…
72 Chương 72: Chúng ta có hài tử.
73 Chương 73: Hợp tác.
74 Chương 74: Hay là ta giúp chàng nhé!
75 Chương 75: Ôn nhu, nhã nhặn.
76 Chương 76: Nghe lén.
77 Chương 77: Lễ nghi liêm sỉ.
78 Chương 78: Hạ thuốc, Hương liệu, Kỳ!
79 Chương 79: Mạc Đông- Vũ Nương.
80 Chương 80: Cắn miệng nói liều
81 Chương 81: Vương gia nhà ta sẽ công tâm.
82 Chương 82: Từ gia, Từ Vĩ Ân.
83 Chương 83: Huyết mạch.
84 Chương 84: Binh phù.
85 Chương 85: Điểm yếu.
86 Chương 86: Lỗi nhỏ.
87 Chương 87: A Lan Nhược Mẫn chết.
88 Chương 88: Tư thông với địch.
89 Chương 89: Binh biến.
90 Chương 90: Thân bất do kỷ.
91 Chương 91: Chờ ta.
92 Chương 92: Nàng ta không giám!
93 Chương 93: Giang Thi Hàm mất tích.
94 Chương 94: Ám Sát.
95 Chương 95: Âm mưu.
96 Chương 96: Đánh lạc hướng!
97 Chương 97: Hoàng đế hôn mê!
98 Chương 98: Tấn công bất ngờ!
99 Chương 99: Sinh non.
100 Chương 100: Quá khứ.
101 Chương 101: Không giống.
102 Chương 102: Đông Ca.
103 Chương 103: Bánh?
104 Chương 104: An phận.
105 Chương 105: Thái tử tạm thời.
106 Chương 106: Nữ quyến quý tộc.
107 Chương 107: Lượng thứ.
108 Chương 108: Sát thủ.
109 Chương 109: Vào Cung!
110 Chương 110: Vịnh hiên cung!
111 Chương 111: Từ gia Thanh Chương.
112 Chương 112: Kế sách của Thời Vân Triệt.
113 Chương 113: Nghi Ngờ!
114 Chương 114: Không thể cứu!
115 Chương 115: Tàn tật trí tuệ.
116 Chương 116.
117 Chương 117: Ta muốn nàng ấy!
118 Chương 118: Mạc Ảnh Quân trở về.
119 Chương 119: Huỷ hoại danh dự.
120 Chương 120: lời đồn thất thiệt
121 Chương 121: Cổng thành đóng chặt.
122 Chương 122: uy hiếp
123 Chương 123: Hoàng đế băng hà!
124 Chương 124: Chiếu thư
125 Chương 125: Nguy hiểm
126 Chương 126: hung hiểm(1)
127 Chương 127: hung hiểm(2)
128 Chương 128: Các ngươi thì tính là thứ gì!
129 Chương 129: Đừng làm nàng đau!
130 Chương 130: Dung Nhất tới!
131 Chương 131: Nhạc Chi, Dung Nhất.
Chapter

Updated 131 Episodes

1
Chương 1: Ngươi thật đẹp mắt
2
Chương 2: Tiểu Thần vương Mạc Ảnh Quân
3
Chương 3: Lau nước miếng đi!
4
Chương 4: Cháu trai ngoan không cần đa lễ!
5
Chương 5: Nhỡ hết tiền rồi sao?
6
Chương 6: Mộng hồn thảo!
7
Chương 7: Nàng muốn tự mình ngủ hay là hầu hạ ta ngủ!
8
Chương 8: Dựa vào nàng là thê tử của bản vương!
9
Chương 9: Nàng muốn phi lễ ta!
10
Chương 10: Sau này gọi nhiều một chút!
11
Chương 11: Một vạn lượng hoàng kim!
12
Chương 12: Không phải chỉ sờ chút thôi sao?
13
Chương 13: Cô nương đó vấn tóc rồi!
14
Chương 14: Nàng vậy mà là hắn tiểu hoàng thẩm!
15
Chương 15: Như vậy có dễ chịu hơn không?
16
Chương 16: Độc mãn tính!
17
Chương 17: Là cô nương trong lòng sao?
18
Chương 18: Đắc tội Giang gia!
19
Chương 19: Nương tử, nàng lạnh nhạt ta!
20
Chương 20: Mạc Ảnh Quân ngươi là đẹp nhất!
21
Chương 21: Địch ý của Giang Song Song!
22
Chương 22: Là họa không thể tránh!
23
Chương 23: Gặp nguy hiểm!
24
Chương 24: Bị ta liên lụy!
25
Chương 25: Cùng hắn sống tốt một đời!
26
Chương 26: Lấy Thần vương phủ ra đảm bảo.
27
Chương 27: Xử lý Xuân Linh.
28
Chương 28: Nàng còn nhỏ!
29
Chương 29: Làm gì có ai ngoài chàng!
30
Chương 30: Hối hận muốn chết!
31
Chương 31: Giang Thi Hàm!
32
Chương 32: Nương tử nàng ghen!
33
Chương 33: Hôn một chút sẽ tốt.
34
Chương 34: Bao nuôi mỹ nam tử!
35
Chương 35: Hoàng gia lãnh bạc!
36
Chương 36: Ngươi còn chưa đi!
37
Chương 37: Biến khéo thành vụng!
38
Chương 38: Không muốn gặp bản vương sao?
39
Chương 39: Tối nay chờ ta nhé!
40
Chương 40: Thời Tịnh Kỳ có thai!
41
Chương 41: Không nỡ để ta đi sao?
42
Chương 42: Công tử trẻ tuổi!
43
Chương 43: Ta…. Ra đề!
44
Chương 44: Ta không muốn làm thiếp!
45
Chương 45: Thăm dò Thần vương phủ!
46
Chương 46: Tử sĩ!
47
Chương 47: Chúng ta bị lừa rồi!
48
Chương 48: Ta về rồi!
49
Chương 49: Ta muốn trở thành nữ nhân của chàng.
50
Chương 50: Nương tử, ta yêu nàng.
51
Chương 51: Đêm qua nàng gọi ta là gì?
52
Chương 52: Không nên đụng tới Nàng.
53
Chương 53: Ta sẽ nghe lời nàng.
54
Chương 54: Coi thường Vương phủ.
55
Chương 55: Bất kính hoàng thất.
56
Chương 56: Thay mẫu thân cảm tạ.
57
Chương 57: Hắn lại không phải phu quân ta.
58
Chương 58: Ăn chay kiềm chế thú tính.
59
Chương 59: Đức phi.
60
Chương 60: Chim hoàng Yến.
61
Chương 61: Yêu chàng, chỉ yêu chàng.
62
Chương 62: Vương gia tính tình không tốt.
63
Chương 63: Sảy thai.
64
Chương 64: Lựa chọn không tồi.
65
Chương 65: Chúng ta cùng nỗ lực.
66
Chương 66: Hoàng Hậu hoăng!
67
Chương 67: Ảnh Quân, ta tới rồi……
68
Chương 68: Không chết, không rời.
69
Chương 69: Chỉ cần nàng muốn.
70
Chương 70: Cứu người.
71
Chương 71: Sống rồi…
72
Chương 72: Chúng ta có hài tử.
73
Chương 73: Hợp tác.
74
Chương 74: Hay là ta giúp chàng nhé!
75
Chương 75: Ôn nhu, nhã nhặn.
76
Chương 76: Nghe lén.
77
Chương 77: Lễ nghi liêm sỉ.
78
Chương 78: Hạ thuốc, Hương liệu, Kỳ!
79
Chương 79: Mạc Đông- Vũ Nương.
80
Chương 80: Cắn miệng nói liều
81
Chương 81: Vương gia nhà ta sẽ công tâm.
82
Chương 82: Từ gia, Từ Vĩ Ân.
83
Chương 83: Huyết mạch.
84
Chương 84: Binh phù.
85
Chương 85: Điểm yếu.
86
Chương 86: Lỗi nhỏ.
87
Chương 87: A Lan Nhược Mẫn chết.
88
Chương 88: Tư thông với địch.
89
Chương 89: Binh biến.
90
Chương 90: Thân bất do kỷ.
91
Chương 91: Chờ ta.
92
Chương 92: Nàng ta không giám!
93
Chương 93: Giang Thi Hàm mất tích.
94
Chương 94: Ám Sát.
95
Chương 95: Âm mưu.
96
Chương 96: Đánh lạc hướng!
97
Chương 97: Hoàng đế hôn mê!
98
Chương 98: Tấn công bất ngờ!
99
Chương 99: Sinh non.
100
Chương 100: Quá khứ.
101
Chương 101: Không giống.
102
Chương 102: Đông Ca.
103
Chương 103: Bánh?
104
Chương 104: An phận.
105
Chương 105: Thái tử tạm thời.
106
Chương 106: Nữ quyến quý tộc.
107
Chương 107: Lượng thứ.
108
Chương 108: Sát thủ.
109
Chương 109: Vào Cung!
110
Chương 110: Vịnh hiên cung!
111
Chương 111: Từ gia Thanh Chương.
112
Chương 112: Kế sách của Thời Vân Triệt.
113
Chương 113: Nghi Ngờ!
114
Chương 114: Không thể cứu!
115
Chương 115: Tàn tật trí tuệ.
116
Chương 116.
117
Chương 117: Ta muốn nàng ấy!
118
Chương 118: Mạc Ảnh Quân trở về.
119
Chương 119: Huỷ hoại danh dự.
120
Chương 120: lời đồn thất thiệt
121
Chương 121: Cổng thành đóng chặt.
122
Chương 122: uy hiếp
123
Chương 123: Hoàng đế băng hà!
124
Chương 124: Chiếu thư
125
Chương 125: Nguy hiểm
126
Chương 126: hung hiểm(1)
127
Chương 127: hung hiểm(2)
128
Chương 128: Các ngươi thì tính là thứ gì!
129
Chương 129: Đừng làm nàng đau!
130
Chương 130: Dung Nhất tới!
131
Chương 131: Nhạc Chi, Dung Nhất.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play