Chương 18: Đắc tội Giang gia!

Hứa Quân Dao nhìn quanh nhắm chuẩn một bàn đi tới bắt đầu cược.

“ Ầm!” Đại hán đặt xúc sắc xuống bàn mọi người đều dõi theo: “ Mua tài mua xỉu!”

“ A Miên muội chọn một cái!”

“ Công tử!” Miên Miên nhăn nhó thấy hai người đó dự đại hán bắt đầu giục:” Mau lên không đặt thì đi chỗ khác!” Trong đầu hắn liền nghĩ hai người này trắng trẻo như vậy chắc chắn là tiểu công tử nhà giàu trốn ra ngoài chơi.

“ Chọn xỉu đi!” Miên Miên bị giục giật mình nói.

“ Tài! Mở!” Hứa Quân Dao nháy mắt với Miên Miên một cái vứt vào 50 lượng bạc, Miên Miên đó là 50 lượng bạc đó! Với vương phi có thể không là gì nhưng với nàng là cả gia tài lớn đó!

“ Sáu sáu hai, Tài!” Miên Miên còn đang đau lòng vì 50 lượng thì nàng đã gom tiền về, Miên Miên vui vẻ nắm tay nàng….

“ Vương..à không công tử chúng ta thắng rồi!”

“ Thắng rồi!” Nàng đưa tay chạm nhẹ mũi Miên Miên, em chuẩn bị thu tiền đi! Trong mắt mấy người kia hai đại nam nhân thân thiết lôi kéo như vậy không phải đoạn tụ* đó chứ?

“ Ầm!” Đại hán tiếp tục đổ xúc: “ Mua tài mua xỉu!” Trong lòng nghĩ chưa ai có thể thắng quá ba lần ở bàn của ta đâu.

“ Lại chọn một cái!” Hứa Quân Dao quay qua nhìn Miên Miên.

“ Lần này em chọn tài!” Miên Miên thấy nàng đã thắng một lần có tự tin hơn.

“ Ta chọn xỉu! Mở!”

…….

Thư phòng Thần vương phủ

“ Vương gia, Lưu bà tử đội nhiên mất tích rất có thể liên quan tới việc hạ độc vương phi!” Mạc Đông đem chuyện Vũ Nương nói bẩm toàn bộ với Mạc Ảnh Quân.

“ Vương phi nói thế nào!” Mạc Ảnh Quân trầm tư hôm trước hắn mới điều tra thức ăn hôm nay bà tử liền biến mất, kẻ đứng đằng sau này quả nhiên không tầm thường. Nhưng hắn không khỏi suy đoán là người trong điện Kính Minh, Khôn Ninh cung hay là Trường nhạc cung đây! Thê tử hắn không thể mang thai ai là người có lợi nhất! Là hoàng đế sẽ không lo bị hắn uy hiếp đế vị nhưng bị hoàng huynh kia của hắn sẽ không dùng loại thủ đoạn này, hay vì hắn lâu rồi không ở đây nên hoàng đế đổi tính rồi?

“ Vương phi lấy bạc trong kho trả cho mấy bà tử trong bếp, cho người tìm hiểu thân thế Lưu bà tử cũng cho người đi tìm nhưng không có kết quả nên mới để Vũ cô nương báo với vương gia!” Mạc Đông đáp lời hắn.

“ Ngươi cho người đi điều tra một chút nhất định phải tìm ra bà ta!”

“ Rõ!” Mạc Đông nhận mệnh đang định lui ra ngoài thì hắn lên tiếng….

“ Ngươi có thấy hai hôm nay vương phi rất lạ không?” Mạc Ảnh Quân xoay xoay chiếc bút trên bàn, cũng không ngửng đầu hỏi.

“ Lạ? Hồi Vương gia thuộc hạ thấy vẫn như vậy mà!” Mạc Đông gãi đầu lạ chỗ nào ta.

“ Nàng hình như….mà thôi ra ngoài đi nói ngươi cũng không hiểu!” Mạc Đông mộng bức đi ra ngoài, vương gia đây là coi thường hắn sao?

……..

Người đang ở trong bóng tối bị hắn điều tra, ung dung tỉa hoa trong phòng mình. Nàng thoạt nhìn như tiên nhân cả người mềm mại yểu điệu, ánh mắt cao ngạo đương như không có gì khiến nàng để vào trong mắt, cả người đều tỏa ra bốn chữ nữ nhi khuê các.

“ Ngươi đã tận mắt thấy bà ta ra khỏi thành chưa!”

“ Nương Nương nô tài đã đi theo bà ta tới tận quê nhà rồi, nương nương yên tâm!” Hắc y nhân cung kính nói.

“ Cho người thủ tiêu đi, ta không thể lưu lại hậu hoạ, Mạc Ảnh Quân không phải đèn cạn dầu đâu!” Nữ nhân trẻ tuổi được gọi là nương nương kia cắt đi một đóa hoa tươi đang nở rộ.

“ Tuân mệnh!” Hắc y nhân vừa rời đi nữ nhân kia cầm đoá hoa lên, đồ bảo vệ móng sờ qua nó.

“ Hoa có sắc nhưng không có hương thì cũng chỉ là đồ bỏ thôi!” Vứt đóa hoa kia đi lấy khăn lau tay, nàng ta bỗng nhớ tới nam nhân năm đó nói với nàng ta hắn sẽ không yêu ai hết, nhưng bây giờ hắn trở về rồi còn ôm một nữ nhân trong ngực.

“ Nương Nương hôm nay nếu như hoàng thượng tới người đừng nên như mọi ngày đẩy hoàng thượng đi! Ba nghìn giai lệ hậu cung nhưng hoàng thượng vẫn không quên người, nương nương….” Một vị ma ma trung niên cố gắng khuyên bảo vị nương nương kia.

“ Hắn là hoàng đế muốn ai hầu hạ không được, ta hôm nay mệt mỏi nếu hắn có tới thì nói là ta ngủ rồi!” Vị ma ma kia cũng không thể nói thêm gì, Thần vương trở về rồi nương nương nhà bà….

Hồng Thiên Phường

“ Ba bốn một! Xỉu!” Đại Hán mồ hôi lăn dài đã là ván thứ hai mươi rồi hắn một ván cũng không thua, hắn luôn chọn ngược lại với tên bên cạnh nhưng lại chưa từng sai.

“ Công tử chúng ta lại thắng rồi!” Miên Miên vui vẻ nói trong mắt đều là sùng bái với nàng.

“ Cũng tàm tạm rồi, đi thôi ta đói bụng rồi!” Đại hán cùng mấy con nghiện cờ bạc trợn mắt tàm tạm mà hắn nói là thắng thẳng tay mười hai vạn lượng bạc. Đại hán ra hiệu với trưởng quầy…. Tiểu bạch kiểm ai kêu ngươi đắc tội ta, đắc tội Giang gia.

Ra khỏi Hồng Thiên Phường trời đã về trưa nàng quyết định dẫn Miên Miên đi ăn, suốt dọc đường Miên Miên luôn líu díu nói về chuyện thắng bạc nàng rất vui vẻ…

“ Công tử tại sao luôn chọn ngược em vậy!” Bây giờ Miên Miên mới nhớ ra vấn đề này.

“ Mẹ ta có dặn mấy chuyện xui rủi nữ nhân chọn gì đều phải chọn ngược lại!” Hứa Quân Dao như nói ra chân lý, còn gật gật đầu rất nghiêm túc, Miên Miên bên cạnh ngơ ngác vương phi hình như quên mình là nữ tử rồi.

“ Vui như kẻ ngốc vậy ban đầu là ai không muốn theo ta!” Hứa Quân Dao trêu ghẹo.

“ Còn không phải….” Miên Miên còn muốn nói thì Hứa Quân Dao ngăn lại:” Có người đi theo chúng ta!” Sau đó liền dắt Miên Miên chạy hôm nay còn không có đi xe ngựa cũng không có đem thị vệ theo.

“ Bên kia đừng để hai tên kia chạy!” Đám người kia cũng phát giác hai người chạy nhanh chóng đuổi theo, Hứa Quân Dao nghĩ một vòng nàng cũng không có kẻ thù nguyên chủ chắc hẳn cũng không, chắc chắn là liên quan tới số bạc mà nàng vừa thắng. Còn hỏi vì sao nàng không nghĩ tới những người nàng từng đắc tội thì là họ có muốn chém nàng thì cũng sẽ âm thầm làm hơn nữa nàng đang cải nam trang.

“ Công…công tử em chạy hết nổi rồi!” Miên Miên dừng lại thở hổn hển, Hứa Quân Dao chửi bậy một câu trong lòng trước kia xem phim vẫn luôn mắng nhân vật là tại sao chạy trốn cứ chạy vào ngõ thế mà hôm nay nàng lại có ngày này. Quay đầu nhìn đám người đuổi mình sau lưng, cao đầu thẳng lưng cái gì thua chứ khí thế không được thua…..

“ Các hạ đuổi theo ta cả con đường không biết là có ý gì?”

“ Ngươi còn không biết sao? Dám tới Hồng Thiên Phường gây sự chán sống!” Một tên to con cầm đầu đứng ra nước miếng vùng tứa tung hét.

“ Các hạ có phải nhầm rồi không ta chưa từng gây sự!” Hứa Quân Dao bình tĩnh đáp, che chắn Miên Miên sau lưng mình.

“ Không gây sự, ngươi dám ở Hồng Thiên Phường chơi liền một canh giờ cũng không sợ đắc tội Giang gia!” Hứa Quân Dao nghe hắn nói xong không khỏi cảm thấy đám này IQ thấp dữ vậy, chưa đánh đã khai ra người đứng sau rồi.

“ Ồ ta lần đầu tiên nghe đấy thắng cũng là gây sự, Giang gia mặt mũi đúng thật lớn!”

“ Bớt phí lời, giao tiền ra đây bằng không….”

“ Bằng không thì sao?” Hứa Quân Dao chuẩn bị tư thế sẵn sàng, nàng không biết đánh nhau nhưng giả trư ăn thịt hổ thì nàng biết. Liều vậy….

“ Huynh đệ lên dạy cho hai tên tiểu tử này một bài học.”

“ Công tử….” Miên Miên thấy đám người kia lại gần muốn lên che chắn cho nàng.

“ Các hạ nhanh như vậy muốn tới cũng không đi tìm hiểu xem ta là ai?”

Trông khí thế của nàng mấy người kia có chút chần trừ, trông bề ngoài bọn họ biết nàng không phải người tầm thường: “ Đại ca còn tới không!” Tên đằng sau thấy tên cầm đầu dừng lại tiến lên hỏi: “ Tới, quản ngươi là ai còn to bằng Giang gia chắc!”

Hứa Quân Dao thầm kêu không ổn xung quanh cũng không có gì dùng được, cũng không biết Giang gia này lớn cỡ nào mà cho hơn khí thế như vậy, nàng nói nhỏ với Miên Miên: “ Miên Miên lát nữa ta cầm chân họ, em nhân lúc hỗn loạn chạy đi về phủ tìm người nhớ chưa!” Miên Miên đương nhiên là không nghe nhưng mấy người kia cũng không cho họ rảnh giang.

“ Đắc tội rồi!” Nàng giả vờ đưa tay vào trong tay áo lấy ra thứ gì đó ném vào mấy người trước mặt, may mắn như nàng suy nghĩ mấy kẻ này rất ngốc tưởng thật liền thi nhau che mặt lại: “ Miên Miên chạy!”

“ Trúng kế rồi! Bắt hắn lại!” Miên Miên chưa chạy được mấy bước thì bị tóm lại.

“ Miên Miên, thả hắn ra tiền đưa cho các ngươi!” Coi bộ không tránh được rồi.

“ Muộn rồi, dám đùa giỡn với Vị Ca ta ngươi chán sống rồi!”

Hắn dơ gậy lên lúc chuẩn bị đánh tới Miên Miên, một viên đá nhỏ từ không trung bay tới nhắm trúng cổ tay hắn… “A….là kẻ nào!”

“ Cho các ngươi 3 giây, cút!” Đứng trước mặt họ một nam nhân mặc một bộ y phục màu trắng viền cổ màu xanh lá đậm áo bào rộng khoác bên ngoài, gương mặt tuấn mỹ, khí chất kiêu ngạo. Đám người kia ban đầu còn hùng hổ thấy hắn liền không giám nán lại kêu một tiếng đông gia rồi chạy mất.

“ Miên Miên, em không sao chứ!” Nàng nhanh chóng chạy lại đỡ Miên Miên lên hỏi, nam nhân kia chắc chắn có liên quan tới bọn họ nhìn thái độ cung kính của đám người kia là biết, hắn chắc chắn không tầm thường.

“ Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, ta đi trước!”

Giang Thư Mặc thấy người kia tới liếc cũng không thèm liếc mình một cái liền ngớ người, người này không biết hắn, hắn lập tức thay đổi thái độ đi theo hai người.

“ Công tử dừng bước tại hạ có chuyện muốn hỏi!”

“ Vị công tử này không biết muốn hỏi gì?” Hứa Quân Dao hơi nhíu mày hắn với người vừa cứu nàng là một? Người trước mặt bây giờ cười tươi một thiếu niên đầy năng lượng, ánh sáng hơi chiếu gương mặt hắn trông giống như nụ cười hắn tỏa ra tầng ánh sáng mỏng.

“ Ta có nghe thấy họ nói công tử thắng liền một canh giờ ở Hồng Thiên Phường?”

{*Đoạn tụ: Yêu đồng giới!}

Chapter
1 Chương 1: Ngươi thật đẹp mắt
2 Chương 2: Tiểu Thần vương Mạc Ảnh Quân
3 Chương 3: Lau nước miếng đi!
4 Chương 4: Cháu trai ngoan không cần đa lễ!
5 Chương 5: Nhỡ hết tiền rồi sao?
6 Chương 6: Mộng hồn thảo!
7 Chương 7: Nàng muốn tự mình ngủ hay là hầu hạ ta ngủ!
8 Chương 8: Dựa vào nàng là thê tử của bản vương!
9 Chương 9: Nàng muốn phi lễ ta!
10 Chương 10: Sau này gọi nhiều một chút!
11 Chương 11: Một vạn lượng hoàng kim!
12 Chương 12: Không phải chỉ sờ chút thôi sao?
13 Chương 13: Cô nương đó vấn tóc rồi!
14 Chương 14: Nàng vậy mà là hắn tiểu hoàng thẩm!
15 Chương 15: Như vậy có dễ chịu hơn không?
16 Chương 16: Độc mãn tính!
17 Chương 17: Là cô nương trong lòng sao?
18 Chương 18: Đắc tội Giang gia!
19 Chương 19: Nương tử, nàng lạnh nhạt ta!
20 Chương 20: Mạc Ảnh Quân ngươi là đẹp nhất!
21 Chương 21: Địch ý của Giang Song Song!
22 Chương 22: Là họa không thể tránh!
23 Chương 23: Gặp nguy hiểm!
24 Chương 24: Bị ta liên lụy!
25 Chương 25: Cùng hắn sống tốt một đời!
26 Chương 26: Lấy Thần vương phủ ra đảm bảo.
27 Chương 27: Xử lý Xuân Linh.
28 Chương 28: Nàng còn nhỏ!
29 Chương 29: Làm gì có ai ngoài chàng!
30 Chương 30: Hối hận muốn chết!
31 Chương 31: Giang Thi Hàm!
32 Chương 32: Nương tử nàng ghen!
33 Chương 33: Hôn một chút sẽ tốt.
34 Chương 34: Bao nuôi mỹ nam tử!
35 Chương 35: Hoàng gia lãnh bạc!
36 Chương 36: Ngươi còn chưa đi!
37 Chương 37: Biến khéo thành vụng!
38 Chương 38: Không muốn gặp bản vương sao?
39 Chương 39: Tối nay chờ ta nhé!
40 Chương 40: Thời Tịnh Kỳ có thai!
41 Chương 41: Không nỡ để ta đi sao?
42 Chương 42: Công tử trẻ tuổi!
43 Chương 43: Ta…. Ra đề!
44 Chương 44: Ta không muốn làm thiếp!
45 Chương 45: Thăm dò Thần vương phủ!
46 Chương 46: Tử sĩ!
47 Chương 47: Chúng ta bị lừa rồi!
48 Chương 48: Ta về rồi!
49 Chương 49: Ta muốn trở thành nữ nhân của chàng.
50 Chương 50: Nương tử, ta yêu nàng.
51 Chương 51: Đêm qua nàng gọi ta là gì?
52 Chương 52: Không nên đụng tới Nàng.
53 Chương 53: Ta sẽ nghe lời nàng.
54 Chương 54: Coi thường Vương phủ.
55 Chương 55: Bất kính hoàng thất.
56 Chương 56: Thay mẫu thân cảm tạ.
57 Chương 57: Hắn lại không phải phu quân ta.
58 Chương 58: Ăn chay kiềm chế thú tính.
59 Chương 59: Đức phi.
60 Chương 60: Chim hoàng Yến.
61 Chương 61: Yêu chàng, chỉ yêu chàng.
62 Chương 62: Vương gia tính tình không tốt.
63 Chương 63: Sảy thai.
64 Chương 64: Lựa chọn không tồi.
65 Chương 65: Chúng ta cùng nỗ lực.
66 Chương 66: Hoàng Hậu hoăng!
67 Chương 67: Ảnh Quân, ta tới rồi……
68 Chương 68: Không chết, không rời.
69 Chương 69: Chỉ cần nàng muốn.
70 Chương 70: Cứu người.
71 Chương 71: Sống rồi…
72 Chương 72: Chúng ta có hài tử.
73 Chương 73: Hợp tác.
74 Chương 74: Hay là ta giúp chàng nhé!
75 Chương 75: Ôn nhu, nhã nhặn.
76 Chương 76: Nghe lén.
77 Chương 77: Lễ nghi liêm sỉ.
78 Chương 78: Hạ thuốc, Hương liệu, Kỳ!
79 Chương 79: Mạc Đông- Vũ Nương.
80 Chương 80: Cắn miệng nói liều
81 Chương 81: Vương gia nhà ta sẽ công tâm.
82 Chương 82: Từ gia, Từ Vĩ Ân.
83 Chương 83: Huyết mạch.
84 Chương 84: Binh phù.
85 Chương 85: Điểm yếu.
86 Chương 86: Lỗi nhỏ.
87 Chương 87: A Lan Nhược Mẫn chết.
88 Chương 88: Tư thông với địch.
89 Chương 89: Binh biến.
90 Chương 90: Thân bất do kỷ.
91 Chương 91: Chờ ta.
92 Chương 92: Nàng ta không giám!
93 Chương 93: Giang Thi Hàm mất tích.
94 Chương 94: Ám Sát.
95 Chương 95: Âm mưu.
96 Chương 96: Đánh lạc hướng!
97 Chương 97: Hoàng đế hôn mê!
98 Chương 98: Tấn công bất ngờ!
99 Chương 99: Sinh non.
100 Chương 100: Quá khứ.
101 Chương 101: Không giống.
102 Chương 102: Đông Ca.
103 Chương 103: Bánh?
104 Chương 104: An phận.
105 Chương 105: Thái tử tạm thời.
106 Chương 106: Nữ quyến quý tộc.
107 Chương 107: Lượng thứ.
108 Chương 108: Sát thủ.
109 Chương 109: Vào Cung!
110 Chương 110: Vịnh hiên cung!
111 Chương 111: Từ gia Thanh Chương.
112 Chương 112: Kế sách của Thời Vân Triệt.
113 Chương 113: Nghi Ngờ!
114 Chương 114: Không thể cứu!
115 Chương 115: Tàn tật trí tuệ.
116 Chương 116.
117 Chương 117: Ta muốn nàng ấy!
118 Chương 118: Mạc Ảnh Quân trở về.
119 Chương 119: Huỷ hoại danh dự.
120 Chương 120: lời đồn thất thiệt
121 Chương 121: Cổng thành đóng chặt.
122 Chương 122: uy hiếp
123 Chương 123: Hoàng đế băng hà!
124 Chương 124: Chiếu thư
125 Chương 125: Nguy hiểm
126 Chương 126: hung hiểm(1)
127 Chương 127: hung hiểm(2)
128 Chương 128: Các ngươi thì tính là thứ gì!
129 Chương 129: Đừng làm nàng đau!
130 Chương 130: Dung Nhất tới!
131 Chương 131: Nhạc Chi, Dung Nhất.
Chapter

Updated 131 Episodes

1
Chương 1: Ngươi thật đẹp mắt
2
Chương 2: Tiểu Thần vương Mạc Ảnh Quân
3
Chương 3: Lau nước miếng đi!
4
Chương 4: Cháu trai ngoan không cần đa lễ!
5
Chương 5: Nhỡ hết tiền rồi sao?
6
Chương 6: Mộng hồn thảo!
7
Chương 7: Nàng muốn tự mình ngủ hay là hầu hạ ta ngủ!
8
Chương 8: Dựa vào nàng là thê tử của bản vương!
9
Chương 9: Nàng muốn phi lễ ta!
10
Chương 10: Sau này gọi nhiều một chút!
11
Chương 11: Một vạn lượng hoàng kim!
12
Chương 12: Không phải chỉ sờ chút thôi sao?
13
Chương 13: Cô nương đó vấn tóc rồi!
14
Chương 14: Nàng vậy mà là hắn tiểu hoàng thẩm!
15
Chương 15: Như vậy có dễ chịu hơn không?
16
Chương 16: Độc mãn tính!
17
Chương 17: Là cô nương trong lòng sao?
18
Chương 18: Đắc tội Giang gia!
19
Chương 19: Nương tử, nàng lạnh nhạt ta!
20
Chương 20: Mạc Ảnh Quân ngươi là đẹp nhất!
21
Chương 21: Địch ý của Giang Song Song!
22
Chương 22: Là họa không thể tránh!
23
Chương 23: Gặp nguy hiểm!
24
Chương 24: Bị ta liên lụy!
25
Chương 25: Cùng hắn sống tốt một đời!
26
Chương 26: Lấy Thần vương phủ ra đảm bảo.
27
Chương 27: Xử lý Xuân Linh.
28
Chương 28: Nàng còn nhỏ!
29
Chương 29: Làm gì có ai ngoài chàng!
30
Chương 30: Hối hận muốn chết!
31
Chương 31: Giang Thi Hàm!
32
Chương 32: Nương tử nàng ghen!
33
Chương 33: Hôn một chút sẽ tốt.
34
Chương 34: Bao nuôi mỹ nam tử!
35
Chương 35: Hoàng gia lãnh bạc!
36
Chương 36: Ngươi còn chưa đi!
37
Chương 37: Biến khéo thành vụng!
38
Chương 38: Không muốn gặp bản vương sao?
39
Chương 39: Tối nay chờ ta nhé!
40
Chương 40: Thời Tịnh Kỳ có thai!
41
Chương 41: Không nỡ để ta đi sao?
42
Chương 42: Công tử trẻ tuổi!
43
Chương 43: Ta…. Ra đề!
44
Chương 44: Ta không muốn làm thiếp!
45
Chương 45: Thăm dò Thần vương phủ!
46
Chương 46: Tử sĩ!
47
Chương 47: Chúng ta bị lừa rồi!
48
Chương 48: Ta về rồi!
49
Chương 49: Ta muốn trở thành nữ nhân của chàng.
50
Chương 50: Nương tử, ta yêu nàng.
51
Chương 51: Đêm qua nàng gọi ta là gì?
52
Chương 52: Không nên đụng tới Nàng.
53
Chương 53: Ta sẽ nghe lời nàng.
54
Chương 54: Coi thường Vương phủ.
55
Chương 55: Bất kính hoàng thất.
56
Chương 56: Thay mẫu thân cảm tạ.
57
Chương 57: Hắn lại không phải phu quân ta.
58
Chương 58: Ăn chay kiềm chế thú tính.
59
Chương 59: Đức phi.
60
Chương 60: Chim hoàng Yến.
61
Chương 61: Yêu chàng, chỉ yêu chàng.
62
Chương 62: Vương gia tính tình không tốt.
63
Chương 63: Sảy thai.
64
Chương 64: Lựa chọn không tồi.
65
Chương 65: Chúng ta cùng nỗ lực.
66
Chương 66: Hoàng Hậu hoăng!
67
Chương 67: Ảnh Quân, ta tới rồi……
68
Chương 68: Không chết, không rời.
69
Chương 69: Chỉ cần nàng muốn.
70
Chương 70: Cứu người.
71
Chương 71: Sống rồi…
72
Chương 72: Chúng ta có hài tử.
73
Chương 73: Hợp tác.
74
Chương 74: Hay là ta giúp chàng nhé!
75
Chương 75: Ôn nhu, nhã nhặn.
76
Chương 76: Nghe lén.
77
Chương 77: Lễ nghi liêm sỉ.
78
Chương 78: Hạ thuốc, Hương liệu, Kỳ!
79
Chương 79: Mạc Đông- Vũ Nương.
80
Chương 80: Cắn miệng nói liều
81
Chương 81: Vương gia nhà ta sẽ công tâm.
82
Chương 82: Từ gia, Từ Vĩ Ân.
83
Chương 83: Huyết mạch.
84
Chương 84: Binh phù.
85
Chương 85: Điểm yếu.
86
Chương 86: Lỗi nhỏ.
87
Chương 87: A Lan Nhược Mẫn chết.
88
Chương 88: Tư thông với địch.
89
Chương 89: Binh biến.
90
Chương 90: Thân bất do kỷ.
91
Chương 91: Chờ ta.
92
Chương 92: Nàng ta không giám!
93
Chương 93: Giang Thi Hàm mất tích.
94
Chương 94: Ám Sát.
95
Chương 95: Âm mưu.
96
Chương 96: Đánh lạc hướng!
97
Chương 97: Hoàng đế hôn mê!
98
Chương 98: Tấn công bất ngờ!
99
Chương 99: Sinh non.
100
Chương 100: Quá khứ.
101
Chương 101: Không giống.
102
Chương 102: Đông Ca.
103
Chương 103: Bánh?
104
Chương 104: An phận.
105
Chương 105: Thái tử tạm thời.
106
Chương 106: Nữ quyến quý tộc.
107
Chương 107: Lượng thứ.
108
Chương 108: Sát thủ.
109
Chương 109: Vào Cung!
110
Chương 110: Vịnh hiên cung!
111
Chương 111: Từ gia Thanh Chương.
112
Chương 112: Kế sách của Thời Vân Triệt.
113
Chương 113: Nghi Ngờ!
114
Chương 114: Không thể cứu!
115
Chương 115: Tàn tật trí tuệ.
116
Chương 116.
117
Chương 117: Ta muốn nàng ấy!
118
Chương 118: Mạc Ảnh Quân trở về.
119
Chương 119: Huỷ hoại danh dự.
120
Chương 120: lời đồn thất thiệt
121
Chương 121: Cổng thành đóng chặt.
122
Chương 122: uy hiếp
123
Chương 123: Hoàng đế băng hà!
124
Chương 124: Chiếu thư
125
Chương 125: Nguy hiểm
126
Chương 126: hung hiểm(1)
127
Chương 127: hung hiểm(2)
128
Chương 128: Các ngươi thì tính là thứ gì!
129
Chương 129: Đừng làm nàng đau!
130
Chương 130: Dung Nhất tới!
131
Chương 131: Nhạc Chi, Dung Nhất.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play