Chương 2

Buổi sáng vài ngày sau, mặt trời còn chưa lên cao, từng vạt hồng quang theo tiếng chim hót chui vào phòng bệnh yên ắng.

Trong khi cô gái đang nằm trên giường vẫn phải duy trì sự sống bằng máy móc, một người đàn ông cao lớn đã bước vào.

Người ấy có mái tóc đen được cắt gọn gàng, trên người mặc âu phục thẳng thớm, quanh thân phảng phất sự phong trần mệt mỏi, dáng vẻ nghiêm túc như vừa trong cuộc đàm phán nào đó bước ra.

Ngũ quan hắn thanh tuyệt, sống mũi thẳng tắp một đường, đôi mắt sắc bén đen tối tựa u đàm, sâu không thấy đáy.

Phòng bệnh đang thoáng đãng, có thêm hắn bước vào lại dường như trở nên chật chội. Khí chất trên người hắn quá mức mạnh mẽ, quá mức xuất chúng, gương mặt cũng đẹp đến độ khiêu chiến giới hạn của thẩm mỹ, cho dù ném vào nơi đông người, lập tức có thể nhìn ra.

Người đàn ông cởi bỏ áo khoác dạ dài đến đầu gối, rũ xuống khí lạnh đem từ ngoài vào, nhẹ nhàng tiến về phía cô.

Ánh mắt hắn đặt trên gương mặt nhỏ nhắn đang say giấc, băng tuyết gì đó đều bị hòa tan, khóe miệng dường như còn hơi kéo ra.

Hắn vươn tay vuốt ngược tóc mái trên trán của cô lên, cúi người in lên đó một nụ hôn: “Bảo bối, nhớ anh không.”

Đương nhiên câu hỏi ấy chỉ rơi vào không trung, rồi chìm nghỉm không thấy bóng dáng, chẳng có lời đáp lại nào cả.

Không vì vậy mà khó chịu, hắn rời ra, tự mình đi vào nhà vệ sinh trong phòng bệnh, đem ra một cái khăn ấm, lau mặt cho cô, sau đó lẳng lặng kéo ghê ngồi xuống, cầm bàn tay cô mà nhẹ nhàng xoa nắn.

“Ngài Nam.”

Viện trưởng đem theo y tá bước vào, trịnh trọng gọi một tiếng.

Nam Kinh Luân rời tầm mắt khỏi cô: “Viện trưởng Trịnh. Tình hình cô ấy vẫn tốt chứ?”

Câu này hỏi ra, sắc mặt ông có chút quẫn bách, có vẻ không biết phải trả lời ra sao.

“Thật ra, nói ổn không phải, mà nói không ổn lại không đúng…”

Gương mặt của hắn ngưng trọng vài phần: “Nghĩa là?”

Viện trưởng Trịnh đưa bệnh án cho hắn: “Gần đây chúng tôi phát hiện sẽ có những lúc nhịp tim và huyết áp của bệnh nhân tăng lên một cách bất thường, gần như ngang bằng với một người khỏe mạnh.”

Ngưng một lát, ông tiếp tục mở miệng: “Điểm kì lạ hơn chính là chỉ một hai tiếng sau lại quay trở về như ban đầu, giống như trước đó hoàn toàn là ảo giác.”

Nam Kinh

Luân trong lòng thầm thở phào một cái, không có việc gì là tốt rồi, còn có thể tỉnh lại hay không… hắn cũng chẳng dám mong đợi nhiều. Hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn, tổn thương càng sâu…

Hắn rời khỏi bệnh viện trở về chung cư. Nhìn phòng khách im ắng, tâm tình hắn lúc này khó có thể dùng lời để diễn tả.

Bảo bối, em nói muốn sống trong một chung cư đầy đủ tiện nghi, anh đã theo ý của em tìm một căn chung cư như vậy, trang trí cũng đều theo sở thích của em. Nếu như em không tỉnh lại, anh sẽ không kìm được mà phá hủy tất cả mất…

Căn hộ không quá lớn nhưng được thiết kế nội thất vô cùng cầu kì đẹp mắt, ngay cửa vào có một quầy bar mini, phía sau là tủ rượu.

Phòng khách đặt một bộ sofa cùng với bàn trà ở chính giữa, đối diện là một ti vi màn hình 60 inch đặt trên kệ gỗ màu xám rêu.

Thông với phòng khách là nhà bếp và phòng ăn. Nhà bếp nhỏ gọn được tách biệt bằng một chiếc bàn đá kéo dài, có đầy đủ từ lò nướng đến tủ lạnh, tất cả những gì cần có đều không thiếu món nào.

Tủ kệ trong nhà đều được thiết kế theo phong cách khoa học tiết kiệm không gian, cho nên nhìn qua vô cùng gọn gàng.

Căn hộ có hai phòng ngủ nằm cạnh nhau, mỗi phòng có phòng tắm riêng, trong phòng tắm lại có cả bồn tắm và vách kính ngăn cách với phòng tắm đứng.

Hắn xỏ dép đi trong nhà, vươn tay mở đèn, cởi áo ngoài tùy tiện quăng lên sofa, xắn tay áo sơ mi đi thẳng vào phòng bếp.

Tủ lạnh mở ra, bên trong là các loại nguyên liệu nấu ăn còn tươi mới.

Nam Kinh Luân vươn tay, nhưng sau đó lại thu về, với lấy một lon bia rồi, đóng của tủ lại.

Em nói thích người nấu ăn ngon, anh đã dành rất nhiều thời gian để học.

Nhưng em không ở đây, nấu ăn ngon thì có ích gì chứ…

Bảo bối, em nói không thích anh, anh đã thay đổi thành dáng vẻ em thích. Khi tỉnh lại, em có thể sẽ nhìn tới anh một chút không?

‘Cạch - - -‘ tiếng mở nắp lon vang lên, hắn ngửa cổ tu ừng ực mấy ngụm.

Người đàn ông thả mình ngồi phịch xuống ghế sofa, tấm đệm êm ái bị lõm xuống không ít.

Màn hình ti vi được bật sáng, hắn vô cảm nhìn từng hình ảnh lướt qua, mặc dù ánh mắt chiếu thẳng về phía trước, nhưng lại phẳng lặng không có tiêu cự.

Từ sau khi cô rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cuộc sống của hắn trở nên vô vị, tẻ nhạt và không còn mục tiêu. Mỗi ngày trôi qua đều giống như một thói quen với trình tự nhất định, được hắn lặp đi lặp lại như một cỗ máy.

Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại mặc định lọt vào tai hắn. Là viện trưởng Trịnh gọi tới.

Nam Kinh Luân vươn tay bắt máy, bên kia, viện trưởng Trịnh gấp gáp nói: “Ngài Nam, bệnh nhân xảy ra chuyển biến bất thường, phiền ngài đến đây một chuyến!”

Còn không kịp để ông nói tiếp, hắn đã vội vàng đứng dậy, khoác áo lên chạy thẳng ra ngoài.

Ánh đèn điện nhiều màu lập lòe lướt qua cửa kính tạo thành những vạt sáng huyền ảo, chiếc xe con đen tuyền chạy băng băng trên phố với tốc độ hơn 120 cây số.

Bàn tay đặt trên vô lăng siết chặt tới nỗi nhìn rõ những khớp xương nổi lên, xương hàm hắn bạnh ra, hai hàm răng nghiến vào nhau, gương mặt đầy vẻ nghiêm trọng.

Em nhất định không được xảy ra chuyện!

                                                                        Hết chương 2

Hot

Comments

🍁🌱 Ngôn Ngôn 🍁🌱

🍁🌱 Ngôn Ngôn 🍁🌱

đọc đến đây vẫn đéo hiểu chuyện gì, nư9 là con nào tên gì, tại sao lại hôn mê

2023-06-15

1

Ha Kim Ngọc

Ha Kim Ngọc

vụ gì đây

2022-12-17

0

Lan Anh

Lan Anh

hết sống ẩn r s

2022-05-07

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chuong 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 82
84 Chương 83
85 Chương 84
86 Chương 85
87 Chương 86
88 Chương 87
89 Chương 88
90 Chương 89
91 Chương 90
92 Chương 91
93 Chương 92
94 Chương 93
95 Chương 94
96 Chương 95
97 Chương 96
98 Chương 97
99 Chương 98
100 Chương 99
101 Chương 100
102 Chương 101
103 Chương 102: Ngoại truyện 'Thơ ấu'
104 Chương 103: Thơ ấu (2)
105 Chương 104: Thơ ấu (3)
106 Chương 105: Thơ ấu(4)
107 Chương 106: Thơ ấu (5)
108 Chương 107: Thơ ấu (6)
109 Chương 108: Thơ ấu (7)
110 Chương 109: Thơ ấu (8)
111 Chương 110: Thơ ấu (9)
112 Chương 111: Thơ ấu (10)
113 Chương 112: Thơ ấu (11)
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chuong 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 82
84
Chương 83
85
Chương 84
86
Chương 85
87
Chương 86
88
Chương 87
89
Chương 88
90
Chương 89
91
Chương 90
92
Chương 91
93
Chương 92
94
Chương 93
95
Chương 94
96
Chương 95
97
Chương 96
98
Chương 97
99
Chương 98
100
Chương 99
101
Chương 100
102
Chương 101
103
Chương 102: Ngoại truyện 'Thơ ấu'
104
Chương 103: Thơ ấu (2)
105
Chương 104: Thơ ấu (3)
106
Chương 105: Thơ ấu(4)
107
Chương 106: Thơ ấu (5)
108
Chương 107: Thơ ấu (6)
109
Chương 108: Thơ ấu (7)
110
Chương 109: Thơ ấu (8)
111
Chương 110: Thơ ấu (9)
112
Chương 111: Thơ ấu (10)
113
Chương 112: Thơ ấu (11)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play