Chương 20

Nam Kinh Luân vội đỡ lấy trước khi cô ngã xuống đất, cũng không biết có nên gọi cô tỉnh dậy hay không.

Viện trưởng Trịnh tiến tới, dùng tay tách mở hai mắt cô xem tình trạng, rồi nói: “Đặt cô ấy lên giường đằng kia đi.”

Hắn làm theo như lời ông nói, ôm ngang người cô đặt lên giường bệnh, sau đó nhìn ông thực hiện một loạt động tác, chuẩn bị những dụng cụ nhìn qua cực kì lạ lẫm.

Thấy cây kim mảnh sắc nhọn trên tay ông, trong lòng hắn cũng cảm thấy bồn chồn, càng đừng nói là nó sẽ cắm thẳng vào trong đầu, chạm tới vỏ não của cô. Nhìn mũi kim nhọn hoắt từ từ đâm vào làn da cô, nhìn mồ hồi lạnh trên trán cô đổ ra, nhìn mi tâm của cô nhíu chặt thành vô số nếp nhăn, hắn chỉ muốn chạy ngay tới hất tay ông ra.

Thế nhưng không thể, hắn phải chịu đựng.

Về phía An Nhiên, cô nghe thấy âm thanh lạch cạch ở rất gần, sau đó một cảm giác rợn tóc gáy ập tới.

Rồi một thứ gì đó bắt đầu đâm vào da thịt cô. Mặc dù không thể nhìn thấy, nhưng cô lại rất tỉnh táo, giống như người bị mắc hội chứng nhận thức gây mê vậy.

Cảm giác lạnh toát lan từ đỉnh đầu tới toàn thân, như muốn đóng băng cả dòng máu, nó khiến cô run lên từng đợt, đau đớn khôn cùng, nhưng lại không thể cử động, cũng không thể lên tiếng.

Đột nhiên có một bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay cô, một hơi thở ấm áp phả lên da thịt cô, một nụ hôn rơi trên những đốt xương ngón tay đang hiện rõ. Kế tiếp, đầu óc cô đột nhiên trống rỗng. Không phải trống rỗng kiểu không nghĩ được gì, mà là hoàn toàn trống rỗng, theo nghĩa đen.

Toàn bộ nhận thức của cô trong giây lát cứ như bị ai đó lấy trộm mất, chỉ còn lại một mảng trắng xóa, sau đó lại trả về. Nhưng... kí ức được trả về, không phải những gì mà cô quen thuộc…

Từng dòng hồi ức lạ lẫm cứ từng chút từng chút tràn vào trong đầu cô, che phủ đi những thứ vốn có, mơ hồ tồn tại như thể nó đã ở đây ngay từ đầu.

-----------------------------------

Mọi chuyện xảy ra với cô nhanh như một cái chớp mắt, nhưng thực tế cô đã nằm đó gần nửa ngày trời.

An Nhiên tỉnh dậy, trước mắt là một màu trắng xóa của trần nhà. Cô xoay đầu nhìn ra phía cửa, có thể loáng thoáng nhìn thấy bờ vai rộng cùng mái tóc đen ngắn gọn của hắn, nghe thấy tiếng nói chuyện điện thoại, giọng điệu hắn gắt gỏng vô cùng.

Cô chống giường ngồi dậy, đầu ngón tay vẫn còn cảm thấy hơi tê tê, có lẽ do tác dụng của thuốc còn chưa hết. Cô thậm chí còn không thể nhớ nổi chính xác chuyện gì vừa xảy ra, nhưng đầu cô lúc ấy rất đau, đau đến mức dường như não bộ của cô đã nổ tung.

Cảm giác vô lực đột ngột đánh úp khiến cánh tay cô đột nhiên mất đi cảm giác, chống hụt, cả người lập tức chao đảo rồi ngã thẳng từ trên giường xuống.

Nghe thấy tiếng động trong phòng, hắn nhanh chóng cúp điện thoại mở cửa bước vào: “Bảo bối, em không sao chứ.”

Cánh tay rắn chắc vòng qua lưng cô, tay còn lại của hắn nắm lấy bàn tay cô, nhẹ nhàng đỡ cô dậy.

Cảm nhận được ánh mắt khác thường của cô đặt trên mặt mình, trong lòng hắn có chút bồn chồn không yên. Chẳng lẽ cô nhớ ra cái gì trước kia, nhưng viện trưởng rõ ràng đã nói đó chỉ là tác dụng tạm thời kia mà, sau khi tỉnh dậy, hẳn là cô không nhớ gì mới đúng.

“Sao.. làm sao thế, mặt anh có dính gì à?”

An Nhiên túm phần áo trước ngực hắn để giữ thăng bằng, đôi mắt vẫn dán chặt vào gương mặt đang treo nụ cười dịu dàng: “Kinh Luân… hình như em… nhớ ra một chút…”

Tâm lí của hắn ngay lập tức rơi vào trạng thái phòng bị, bàn tay cũng vô thức siết chặt bả vai cô: “Nhớ ra chuyện… gì?”

“Có phải lúc trước chúng ta đã từng đi biển cùng nhau không? Em nhớ nơi đó có một vách đá rất cao, sóng cũng rất lớn. Và hình như còn có ai đó nữa, nhưng em không thể nhớ nổi. Lúc đó đã rất vui vẻ đúng chứ?”

Để cô ngồi xuống giường, hắn nuốt nước bọt trả lời: “Phải.”

Đúng là ở biển, đúng là vách đá cao, đúng là sóng lớn. Nhưng mà, nơi đó chẳng phải kỉ niệm đẹp gì đâu. Không hề vui vẻ, cũng không hề hạnh phúc như những gì em tưởng tượng. Đó là nơi mà suýt chút nữa… hắn đã cướp đi sinh mệnh mà hắn trân quý nhất…

Ngay lúc này đây, nhớ lại cảnh tượng ấy, khi mà cô không màng an nguy của bản thân che chở cho kẻ đó, mặc kệ lời cảnh cáo của hắn, bất chấp tất cả, cho dù tính mạng cũng không cần. Hắn nhớ tới hình ảnh vì cứu người mà mình yêu, cô gieo mình xuống biển, để cho những con sóng lớn vùi dập, để cho làn nước lạnh buốt bao trùm lấy gương mặt tái xanh, để cho hơi thở của cô dần trở nên thoi thóp, để cho sự sống cứ thế trôi đi theo cơn gió…

Bàn tay đặt trên eo cô của hắn ngày càng siết chặt hơn, sắc mặt cũng âm u lạ thường, cô lấy lầm lạ, lay lay người hắn: “Kinh Luân? Anh sao thế?”

Giọng nói nhẹ nhàng của cô kéo hắn ra khỏi hồi ức đen tối, trở về với thực tại.

Tuy vậy, khi nhớ lại, hình như cảm xúc bất lực và tức giận điên cuồng từ ngày hôm đó vẫn còn đọng lại ít nhiều trong mắt hắn.

Nhìn cặp mắt vô thần và u ám của hắn, An Nhiên giật mình vô thức lùi về sau. Hành động đó lại càng kích thích hắn, một ngọn lửa mãnh liệt bùng lên trong đôi mắt sắc lẹm.

Nhưng vẫn may hắn đã kiềm chế kịp thời, nhanh chóng thay đổi sắc mặt: “Không sao, anh đang nhớ lại hôm em bị tai nạn thôi.”

Cô đau lòng vuốt vuốt mái tóc hắn, rồi lại ôm chầm lấy hắn, vỗ về lên tấm lưng vững chãi: “Em đã không sao rồi.”

                                                        Hết chương 20

hội chứng nhận thức gây mê: là một hội chứng khiến cho người mắc miễn nhiễm với tác dụng thàn kinh của thuốc mê, cả cơ thể người bệnh sẽ hoàn toàn tê cứng nhưng ý thức vẫn tỉnh táo và có thể cảm nhận tất cả nỗi đau (trong lúc phẫu thuật) như người khỏe mạnh bình thường.

Hot

Comments

Tháng Tư Thanh Đảo

Tháng Tư Thanh Đảo

Nam chính có trong hắc bang hg TG

2022-06-02

0

Lan Anh

Lan Anh

ra muộn v, chờ mãi

2022-06-01

2

Bạch Dương

Bạch Dương

Bl đầu tiên cj iu

2022-06-01

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chuong 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 82
84 Chương 83
85 Chương 84
86 Chương 85
87 Chương 86
88 Chương 87
89 Chương 88
90 Chương 89
91 Chương 90
92 Chương 91
93 Chương 92
94 Chương 93
95 Chương 94
96 Chương 95
97 Chương 96
98 Chương 97
99 Chương 98
100 Chương 99
101 Chương 100
102 Chương 101
103 Chương 102: Ngoại truyện 'Thơ ấu'
104 Chương 103: Thơ ấu (2)
105 Chương 104: Thơ ấu (3)
106 Chương 105: Thơ ấu(4)
107 Chương 106: Thơ ấu (5)
108 Chương 107: Thơ ấu (6)
109 Chương 108: Thơ ấu (7)
110 Chương 109: Thơ ấu (8)
111 Chương 110: Thơ ấu (9)
112 Chương 111: Thơ ấu (10)
113 Chương 112: Thơ ấu (11)
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chuong 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 82
84
Chương 83
85
Chương 84
86
Chương 85
87
Chương 86
88
Chương 87
89
Chương 88
90
Chương 89
91
Chương 90
92
Chương 91
93
Chương 92
94
Chương 93
95
Chương 94
96
Chương 95
97
Chương 96
98
Chương 97
99
Chương 98
100
Chương 99
101
Chương 100
102
Chương 101
103
Chương 102: Ngoại truyện 'Thơ ấu'
104
Chương 103: Thơ ấu (2)
105
Chương 104: Thơ ấu (3)
106
Chương 105: Thơ ấu(4)
107
Chương 106: Thơ ấu (5)
108
Chương 107: Thơ ấu (6)
109
Chương 108: Thơ ấu (7)
110
Chương 109: Thơ ấu (8)
111
Chương 110: Thơ ấu (9)
112
Chương 111: Thơ ấu (10)
113
Chương 112: Thơ ấu (11)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play