Chương 2: Đi Mỹ

Sau khi ăn uống xong, mọi người cùng nhau nói chuyện một lát thì Cảnh Hiên cũng lái xe đưa Lục An Nhiên về biệt thự của anh.

Lục An Nhiên và Cảnh Hiên tuy chưa kết hôn nhưng mà đã sống cùng nhau từ lâu rồi. Việc sống chung này cũng là từ Lục An Nhiên mà ra.

Năm 18 tuổi, cả hai cùng nhau vào trường đại học top đầu thành phố. Với trí thông minh của Cảnh Hiên để thi vào thì quá dễ rồi nhưng mà riêng Lục An Nhiên thì không như vậy. Lúc vài phòng thi, sợ An Nhiên không làm bài được nên anh đã lén đổi bài làm xong của mình cho cô. Thế là An Nhiên thuận lợi vào chung trường với anh.

Nhưng mà vào đại học thì như xã hội thu nhỏ, kiểu người nào cũng có. Rất nhiều cô gái vì nghe danh tiếng của Cảnh Hiên mà nổi lòng tham, cố ý quyến rũ anh, bám lấy anh không buông. Lục An Nhiên từ nhỏ đã mặc định Cảnh Hiên là của cô nên khi thấy như vậy thì rất tức giận. Cô về Cảnh gia méc với Lưu Mỹ Ngọc xong rồi còn khóc nức nở.

Cảnh Hiên phải dỗ Lục An Nhiên mãi thì cô mới nín. Sau đó Lục An Nhiên cứ bám lấy Cảnh Hiên không rời từ lúc ở nhà cho tới lúc lên trường. Cô hệt như cái đuôi nhỏ đáng yêu của anh vậy.

Hai gia đình thấy anh và cô như vậy cũng không nỡ chia cắt hai đứa nhỏ nên quyết định cho hai người họ sống chung tại căn biệt thự nhỏ của Cảnh Hiên. Kiều Lam và Lưu Mỹ Ngọc tuy có chút nhớ con nhưng mà vì hai bà nghĩ nếu ở chung sớm thì hai bà sẽ có cháu bồnh nên cũng đồng ý. Vui nhất có lẽ là Lục Minh và Cảnh Nam vì hai ông có thể yên tâm ân ái với vợ mà không bị con làm phiền. Lục gia tuy còn Lục Kiên nhưng thằng bé rất ngoan, không bám lấy ba mẹ nên Lục Minh cũng không quá lo ngại.

Cảnh Hiên vốn đã chăm sóc cho Lục An Nhiên rất kỹ từ trước, từ khi sống chung thì còn kỹ hơn nữa. Mọi việc trong nhà từ trên xuống dưới tất cả đều là do anh làm. Lục An Nhiên dường như chả phải đụng tay vào việc gì. Cô chỉ cần ngồi yên và hưởng thụ thôi.

Vừa về tới biệt thự, Lục An Nhiên đã chạy thẳng tới tủ lạnh kiếm bánh ngọt mà Cảnh Hiên đã để sẵn trong tủ lạnh cho cô ra ăn

“Hiên, bánh ngọt ngon quá! Anh có muốn ăn không?”

“Không đâu. Em ăn đi.”

“Nào nói a đi!”

Lục An Nhiên vui vẻ lấy một muỗng bánh ngọt ra đưa tới miệng Cảnh Hiên

“Aaaa”

Lục An Nhiên đút bánh vào miệng anh và miệng không ngừng cười vui vẻ như được mùa.

“Tiểu An”

“Sao vậy?”

“Lát ngủ sớm, ngày mai em theo anh qua Mỹ công tác.”

“Vâng. Nhưng mà có được đi chơi không?”

“Có. Anh xong công việc hết liền đưa em đi chơi một tuần. Chịu không?”

“Vâng. Vui quá đi! Sắp được đi chơi rồi. Chúng ta sẽ hẹn hò như các cặp khác. Vui quá đi thôi.”

“Tiểu An Nhiên, em bớt dễ thương lại cho anh nhờ.”

“Em dễ thương lắm đúng không? Hiên rất thích em như vậy đúng không?”

“Đúng vậy. Tiểu An của anh dễ thương nhất. Giờ chúng ta đi đánh răng rồi chuẩn bị ngủ nào.”

“Vâng.”

Cảnh Hiên và Lục An Nhiên cùng nhau đánh rang rửa mặt rồi thay ra bộ đồ ngủ cho thoải mái xong thì cả hai cùng lên giường ôm nhau ngủ. Cảnh Hiên rất thích cảm giác Lục An Nhiên chui tọt vào lòng anh rồi ôm anh như thế này, rất dễ chịu khiến anh rất thoả mãn.

_________________

Sáng hôm sau, Lục An Nhiên mắt nhắm mắt mở tỉnh dậy thì thấy mình không còn nằm trong phòng ngủ nữa rồi. Cô đảo mắt khắp nơi tìm Cảnh Hiên rồi đi tới chỗ của anh

“Hiên, chúng ta đang ở đâu vậy?”

“Chúng ta đang trên phi cơ của anh sang Mỹ. Hôm qua anh có nói em biết rồi.”

“Em nhớ rồi. Nhưng mà trên máy bay khó ngủ quá đi.”

“Lại đây nào, anh ôm em ngủ.”

“Vâng.”

Nói xong, Lục An Nhiên liền chui tọt vào lòng của anh, Cảnh Hiên ôm chặt Lục An Nhiên, tất cả tâm tư đều đặt hết lên người cô.

“Ngủ ngon, bảo bối.”

Lục An Nhiên ngủ được thêm một giấc nữa, cỡ hơn nửa tiếng sau thì cô hoàn toàn tỉnh táo. Lục An Nhiên được Cảnh Hiên chuẩn bị cho một phần ăn sáng, cô ngồi ăn rất vui vẻ còn Cảnh Hiên thì ngồi kế xem tài liệu.

Lần này tới Mỹ là để giải quyết hai vấn đề. Xử lý chuyện trong bang của anh và quan trọng nhất là cầu hôn Lục An Nhiên.

Cảnh Hiên từ lâu đã lên kế hoạch cầu hôn Lục An Nhiên, anh nhất định sẽ cho cô màn cầu hôn tuyệt vời nhất mà cả đời cô không quên được.

________________

California, Mỹ

Sau nhiều giờ bay, cuối cùng cũng tới nơi. Phi cơ của anh đậu trong sân vườn của biệt thự của Cảnh Hiên tại Mỹ.

Xuống máy bay đã có rất nhiều người hầu và ông quản gia đứng chờ sẵn hai người họ.

“Chào mừng thiếu gia, tiểu thư.”

“Tiểu An, em ngoan ở đây chơi. Anh đi giải quyết công việc một xíu rồi anh quay về. Được không?”

“Cho em đi theo với.”

“Em ngoan ở đây nghỉ ngơi đi. Anh về thì mua bánh ngọt cho em được không?”

“Cũng được. Anh nhớ về sớm nhé! Em ở một mình sẽ rất buồn.”

“Được. Ngoan, chờ anh về.” Cảnh Hiên hôn nhẹ lên trán cô rồi rời đi

Trước khi đi cũng không quên dặn dò quản gia phải chăm sóc cho cô

“Tiểu thư, mời đi phía bên này.”

“Vâng.”

Hot

Comments

Nhu Ngoc 22

Nhu Ngoc 22

chỉ cần như zây thôi chỉ cần e lun bên cạnh a còn mọi chuyện để a lo hết ngọt ngào và hp

2023-04-14

0

Duyen Bich

Duyen Bich

một câu mà tác giả dùng 3 chữ của

2022-09-19

0

✨ junmi🖤

✨ junmi🖤

cập nhật lịch ra truyện đi tg ơi

2022-05-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play