Chương 3: Xích Lại Gần Hơn

Sáng hôm sau.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Tối qua hai đứa làm gì ở dưới bếp phải không ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mẹ nghe thấy rồi hả ?
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Ba cũng nghe nhưng chỉ là tiếng rù rì thôi.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Có chuyện gì, kể nghe xem nào.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ thì...
×××××××××××××××××××××
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà này, anh nhớ phải giữ bí mật chuyện này.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Với ba mẹ ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu cả hai biết sẽ không tốt đâu, mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Biết rồi biết rồi, hứa nào !
×××××××××××××××××××××
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
À...
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Sao?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc ấy kể về thành tích trong trường mấy ngày qua thôi mà.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tại ăn im lặng vậy thì hơi sợ ma nên nhóc muốn khuấy động không khí.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Với lại con cũng bảo nhóc là không được bỏ bữa rồi.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Ra là chuyện đó.
...
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Mau đi học đi còn đứng ở đó làm gì??
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
C-còn cơm hộp của..
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
À, ôi trời ơi. Nay nó nhớ nên mang theo.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Gì mà ân cần dữ vậy, đây của con đây.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ vâng, thưa ba thưa mẹ con đi học !
Trời thoáng gió mát, hắn khoát trên vai balo chạy lật đật đến trường. Có lúc đi qua trường cậu thì bắt gặp gương mặt rạng rỡ nhỏ bé kia, tươi tắn hơn gấp mười lần lúc trước.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng là nhóc có thể giải tỏa rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ủa, nhóc thấy anh sao ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Chạy lại hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nay nhóc đi học sớm thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Như thường ngày mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà anh, xem kìa. /Chỉ tay về xe bán kem/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc muốn ăn sao?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không, đâu có..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ý là anh có muốn ăn thì mua đi !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Thích thì nói đại đi, để anh mua cho nhóc.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sáng ăn sáng chưa đấy, ăn kem không là lạnh bụng đó nha.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ăn rồi mà, với lại tôi sẽ chẳng còn bỏ bữa đâu mà lo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ghê đó ghê đó !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nè, nhóc thích kem dâu phải không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Sao anh biết được?~ /Cầm cây kem/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lần nào mà nhóc chả đòi vị đó. Mau ăn đi rồi vào học.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có muốn ăn không?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh hả?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Thôi, sáng anh không ăn nên nhóc ăn đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ơ kìa
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tại sáng anh không ăn vô gì hết nên bỏ bữa này.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xách chân chạy đi mua bánh mì kẹp thịt/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
ĂN ĐIII
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ơ, sao lại quát vào mặt anh thế?~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nói tôi mà bản thân mấy người còn chưa lo được.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mau ăn đi rồi còn có sức đi học.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xé bánh mì ra từng mảnh nhỏ/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đã nói là anh không ăn nổi mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đút vào miệng hắn một mẩu bánh mì nhỏ/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Dạo này anh kén ăn lắm nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Nhai không kịp/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Ho sặc sụa/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ê ê này, đừng đút anh nữa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ăn, ăn, anh ăn mà..khụ khụ..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Huzz sao ngay từ đầu không ăn, để người ta đút rồi nói.
Vì đang đứng trước cổng trường nên cậu dắt hắn vào mép tường đứng ăn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc còn tiền sao?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có tiêu tốn đâu mà hết.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để dành được mấy tỉ rồi ha.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vậy ha, lo ăn đi mà nói xàm không.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ai xàm chứ, nhóc đấy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ơ ơ ơ, có đâu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đẩy hắn ra xa/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Chọt eo cậu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Áa đau.. chơi nhẹ nhàng thôi chứ.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Báiii /Chạy về trường/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Aaa cái tên kia !! /Nũng nịu/
Trước giờ, mới có cảnh hai người đùa nhau vui như thế.
Có lẽ, tình anh em này khá đặc biệt hơn hết người bình thường.
Cho đến chiều, hắn đi về ngang trường cậu thì thấy bóng dáng nhỏ bé đang đứng ngóng ai đó ngoài cổng trường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chưa về à nhóc ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đợi...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Còn đợi ai nữa?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đợi anh đó đồ ngốc, mỏi chân lắm rồi này.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nay bày đặt nữa, dáng vẻ lạnh lùng boy trước kia của nhóc đâu rồi? /Cười ha hả/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Eicchs thôi chọc em được không vậy !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Con người cũng phải có lúc thay đổi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chứ ai như anh chứ, nhâyyy !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dù nhóc nói sao anh vẫn là anh thôi, nè có chịu lên lưng nhanh không hả? *Khụy chân nãy giờ*
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ah! Anh cõng tôi à, lên liền nè. /Mắt sáng rỡ/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hây da, được rồi đi thôi !!
...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Này nhóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hửm? *đang tận hưởng*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
À không.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nói đi, không sao đâu mà. /Vùi mặt vào lưng hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Là do anh chưa bao giờ hiểu nhóc hay nhóc thay đổi thật?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cái đó thì làm sao tôi trả lời được.. ~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tự nghĩ đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hôm nay, có một bạn nữ hỏi tôi rất nhiều câu hỏi.. ~
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Như thế nào?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi sẽ ví dụ hỏi anh một câu nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để anh thử trả lời xem nào.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu tôi là một động vật, thì anh xem tôi là con nào?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hm..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh mà trả lời khỉ đột tôi sẽ đánh anh.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Khỉ đột á há há. /Cười sặc/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nghĩ sao vậy, nhóc thì..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sóc con.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Sóc con?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng vậy, dễ thương và đáng yêu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ah~ nhưng sóc rất yếu ngoài việc leo trèo và chạy nhanh ra.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không phải sao, nhóc i chang nó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vậy giữa sóc và tôi anh chọn cái gì?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Bạn nhóc hỏi khó thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không ~ Câu hỏi của tôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tất nhiên là nhóc rồi, nhóc đổi được cả ngàn chú sóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh, có giá trị đến vậy sao. *sung sướng*
Bí ẩn
Bí ẩn
Đi đâu mà vội mà vàng.
*Hắn và cậu bị một người đàn ông lạ mặt chặn đường*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh là ai ??
Bí ẩn
Bí ẩn
Mau đi theo tao.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Người xấu?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ở đây có nhiều người lắm đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhẹ nhàng hay nặng nề?
Bí ẩn
Bí ẩn
Để tao ra tay không chừng tụi bay sẽ...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Thả cậu xuống/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
M-muốn gì..
Bí ẩn
Bí ẩn
Phải nghe theo từ đầu thì tốt hơn không.
Người đàn ông lạ mặt đưa cả hai vào con hẻm vắng.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Run rẩy/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nh-nhóc..??!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Là ai hả?! Mau nói đi, hay bọn ngươi cần tiền ?
Bí ẩn
Bí ẩn
Tiền hả, ý hay đó. Nhưng không phải bây giờ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Thằng nhóc kia.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
..ngh-nghe đâ-đây...
Bí ẩn
Bí ẩn
Há há, cùng là người một nhà mà thằng anh của mày khốn thật đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Hiểu không, mày ngoan hơn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Khoát vai cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đừng sợ nữa, có anh đây rồi. /Thì thầm vào tai cậu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
N-nói thẳng vấn đề đi.
Bí ẩn
Bí ẩn
Bí ẩn
Bí ẩn
Thì thằng Hữu ấy, nó bảo mày sẽ báo cảnh sát.
Bí ẩn
Bí ẩn
Mà ngươi cũng biết rõ, bọn tao không thể để một thằng nhãi hại đến băng được.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nên là tao chỉ muốn đến cảnh cáo thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Bọn ngươi là người xấu, có gan dạ thì đứng ra đi.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nay cũng lên mặt lắm chứ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Tao hỏi này, nếu đã lựa chọn con đường cho mình thì có trung thành với nó không ??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tất nhiên là có...
Bí ẩn
Bí ẩn
Đấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh là người tốt, tại sao phải vào con đường đó?
Bí ẩn
Bí ẩn
Hm...
Bí ẩn
Bí ẩn
Lũ trẻ luôn nói tao là người tốt.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhưng thực sự không phải vậy, tao từng là một thằng nghiện.
Bí ẩn
Bí ẩn
Chính xác, như thằng khốn Hữu.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhưng lại có một bàn tay..
Bí ẩn
Bí ẩn
Là thủ lĩnh của bọn tao.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ra là còn cả câu chuyện huy hoàng.
Bí ẩn
Bí ẩn
Anh mày cũng vậy thôi, từ từ thì băng có thêm nhiều người cho đến số lượng chạm mức một ngàn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ghê gớm vậy sao.
Hai anh em ngồi trọn trong lòng người đàn ông lạ mặt mà nghe kể chuyện xưa.
Bí ẩn
Bí ẩn
Thì đó, ông ấy như một vị thần loi lé trong sự đen tối của bọn tôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Túm cái quần lại là người tốt hay xấu.
Bí ẩn
Bí ẩn
Eischh, tất nhiên là người xấu. Tụi bay biết, ông ta đã giết đi bao nhiêu người đâu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đúng là một kẻ tàn nhẫn.
Bí ẩn
Bí ẩn
Cũng có khá tàn nhẫn đấy, nhưng đâu phải người vô tội.
Bí ẩn
Bí ẩn
Như anh ngươi kia kìa, bất hiếu với ba mẹ đáng ra là chết dưới nòng súng của hắn rồi đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Do là tuổi còn trẻ nên mới được tha, chứ tao nói chứ tao mà là thủ lĩnh. Haizzz bay giờ không biết còn vênh mặt như nãy được không.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Bạo quá bạo quá.
Bí ẩn
Bí ẩn
Mà kể cho tao nghe với, thằng đó gặp mày để làm gì vậy ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh ấy bảo theo ảnh không và muốn tôi làm việc kiếm tiền.
Bí ẩn
Bí ẩn
À ra vậy, để đó anh lo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ủa chuyện gì vậy ?
Bí ẩn
Bí ẩn
Hữu ấy, nó nợ thủ lĩnh nhiều lắm.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không đáng sợ như tôi nghĩ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Hm...
Bí ẩn
Bí ẩn
Tao nghĩ tụi mày đừng xem thường về thằng đó hay thắc mắc.
Bí ẩn
Bí ẩn
Còn chuyện ba ngày sau thì mày cứ nói không, tao bảo kê cho.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ôh, tuyệt vậy sao.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà tên anh là gì vậy ??
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Vậy trông cậy và cảm ơn anh rất nhiều !!
Cả ba đập tay với nhau rồi sau đó giải tán.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi vẫn bán tín bán nghi anh hồi nãy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Như diễn kịch ấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không phải rất tự nhiên sao, nhóc suy diễn nhiều rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Rốt cuộc thì ta có cần đưa cảnh sát vào cuộc không?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Bạn ba là đội trưởng đội cảnh sát, chắc sẽ không sao đâu.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mà này, có muốn cõng nữa không hả?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Leo lên lưng hắn/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chắc chắn có rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lưng anh êm thật.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc thì lo ăn nhiều hơn đi, ốm yếu quá rồi đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
T-tôi chỉ có hơi sợ mới rụt rè thôi, mới đó mà bảo tôi yếu.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lúc đó nhóc nhẹ nhàng hơn hẳn, anh sẽ bồi bổ cho nhóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không ..~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu tôi mập lên anh không cõng tôi nổi thì sao?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh vẫn cõng nhóc, nhưng với một điều kiện.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chuyện gì tôi cũng làm được.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc xưng em với anh đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Xưng em? Như nào?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dù gì nhóc cũng là em trai của anh rồi, nhóc xưng tôi anh thấy xa lạ lắm.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh.. vậy anh cũng thế !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đừng gọi em là nhóc nữa, không phải là con nít đâu nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Okay okay được rồi, chiều em chiều em.
Chiều hôm ấy, vẫn như ngày nào. Nhưng ngày càng thân thiết hơn, tình anh em có tiến triển theo vốn của nó ?
Sáng ngày tiếp theo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Em ấy đâu rồi mẹ ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đây !!!
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Wao, nay lạ lắm à nhen.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lạ gì mẹ ?
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Nhìn mà ai chả biết, nay gần gũi nhau vậy.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Cho ba chơi chung với.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chơi gì, ba kì quá!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh mau ăn đi, còn đi học !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Vào liền vào liền.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Gắp thịt bỏ qua hết cho hắn/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cho anh đó, em không ăn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Đút thịt thẳng vào miệng cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ai cho phép em không ăn?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ăn hết phần đó anh mới chở em đi học đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhiều thế này ăn tới năm heo còn chưa hết. Đồ ác độc...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Này nhá, anh sẽ biến thành phù thủy cho em xem.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
*trêu*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
*lơ*
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Liếc mắt nũng nịu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ăn là được chứ gì..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đồ ngốc nhà em, ngay từ đầu phải hay hơn không.
*ăn xong*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lên xe đi, nay anh chở.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Lên xe/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chở tới là phải rước về nha~
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hông, hông rước. Để cho em tự về.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Em kí đầu anh giờ, đáng ghét đáng ghét.
Xe chạy bon bon trên đường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ôm anh đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Em tự giữ thăng bằng được mà
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Kéo tay cậu ôm hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hiếm khi anh chở em.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Ôm chặt/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Làm như ngày mai không có vậy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hay mai anh để em đi một mình? Xấu xa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nặng lời nữa rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mai anh vẫn sẽ chở em mà, em phải ôm anh thật chắc đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
...Tự nhiên lại đi chậm thế?..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nếu nhanh thêm chút nữa thì cảm giác này mau chóng biến mất thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhanh lên đi, mau mau mau.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tên sến súa này, nhanh nhanh nhanh lên !!!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Trễ học thì anh phải chịu trách nhiệm đó !!!!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play