Chào Em, Thế Giới Của Tôi
C2: Hồi ức
Đêm xuống, không khí lạnh lẽo ập vào khắp phòng bệnh
Cả căn phòng tối như mực, chỉ thoáng nhìn thấy bóng người ngồi co chân bên bệ cửa sổ
Cô ngồi ngây như một con thỏ nhỏ bị dọa sợ, không ai biết cô ngồi đó từ khi nào, được bao lâu
Cho đến khi, cánh cửa phòng bệnh một lần nữa mở ra, tiếng giày cao gót vang vọng khắp căn phòng
Đồng thời, hương nước hoa nồng nặc lan tỏa, vốn trái ngược với không khí u ám của bệnh viện.
Doãn Phi Phi
Em gái yêu quí? Em không thèm bật điện phòng lên cơ à?
Doãn Phi Phi
Em đã khỏe hẳn chưa? Có cần chị gọi bác sĩ giúp em không?
Doãn Phi Phi
Sao thế? Lăng tổng không còn nữa, ô dù mất rồi nên biết sợ rồi à?
Nghe đến hai từ Lăng tổng, ánh mắt Doãn Ninh hằn tí máu hướng đến giữa căn phòng
Lăng tổng, Lăng Hạo Vũ lúc này đang là từ nhạy cảm của cô, cô như con thú hoang nhìn chằm chằm về con mồi của mình
Doãn Phi Phi
Ô, haha, lỡ lời thôi, đừng như vậy, Doãn đại minh tinh nóng tánh thế nhỉ
Doãn Ninh
Không diễn nữa sao?
Doãn Ninh nhìn người với nghìn lớp mặt nạ trước mặt
Cô ta bình thường tỏ vẻ chị em thân thiết với cô, sau lưng thì không ngại đâm cho cô mấy nhát
Bây giờ ngay đến việc diễn vai người chị hiền trước mặt cô mà cô ta cũng lười rồi sao?
Doãn Phi Phi
Ôi, Doãn đại minh tinh nói quá, nói về diễn xuất
Doãn Phi Phi
Tôi chỉ dám nhận mình thua kém cô thôi a!
Doãn Ninh
Nếu đến đây để cười tôi, vậy thì cút đi
Doãn Phi Phi
Haha, không vội
Nói xong, Doãn Phi Phi lôi ra từ trong túi một tấm thiệp đỏ chói
Đập vào mắt cô là dòng chữ
Chú rể: Ngôn Triệt
Cô dâu: Doãn Phi Phi
Nếu như là cô của 1 tuần trước, có lẽ đã lao đến xé nát tấm thiệp kia rồi
Nhưng Doãn Ninh của bây giờ đã khác, cô chỉ nhìn chứ không có bất kì thái độ nào khác
Doãn Phi Phi
Thiệp mời cưới của tôi
Doãn Phi Phi
Đến đi, và xem tôi hạnh phúc như thế nào
Doãn Phi Phi
Eo ôi, ai mà ngờ, nữ đại minh tinh Doãn Ninh tài năng của chúng ta lại trở nên tệ hại như vậy chứ?
Doãn Phi Phi
Tao cũng có muốn đến cái nơi hôi hám này của mày đâu chứ
Doãn Phi Phi
Tao tới chỉ muốn nói cho mày biết tất cả mọi thứ của mày bây giờ đều thuộc về tao rồi
Doãn Phi Phi
Mày phải ráng sống thật lâu để nhìn tao hạnh phúc đấy
Nói xong, Doãn Phi Phi hất cầm, tỏ vẻ cao thượng rời đi
Không biết qua bao lâu sau
Cô từ từ đứng dậy, tiến về phía lọ hoa được đặt ngay ngắn trên mặt tủ của bệnh viện.
Doãn Ninh
Vũ à, hình như anh thích hoa Lưu Ly nhỉ? Nghe bảo là loài hoa tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu đấy?
Doãn Ninh
... Em không nhớ nữa... em xin lỗi... em không nhớ ra được anh thích hoa gì cả.....
Lọ hoa mới mấy giây trước còn nằm ngay ngắn nay đã vỡ tan nát trên mặt đất
Doãn Ninh
Em không nhớ, em không biết anh thích hoa gì...
Doãn Ninh
Nhưng bây giờ em biết
Doãn Ninh
Em có lẽ đã thích anh từ lâu rồi.. chỉ là em không nhận ra...
Doãn Ninh
Có phải em ngốc quá không..?
Doãn Ninh
Có phải em đã muộn rồi không?
Ý thức của cô ngày càng mơ màng, máu trên tay chảy mỗi lúc một nhiều
Giọng nói của cô ngày càng không rõ ràng
Doãn Ninh
Xin lỗi... tính mạng này của em là nhờ anh đổi lấy... nhưng em không thể...kiên trì giữ lấy nó
Doãn Ninh
Anh nói đúng! Em nhát lắm...
Vào những lúc mơ màng như thế này, cuộc đời cô như một thước phim tua chậm
Lần nữa hiện rõ ràng hơn bao giờ hết
Năm cô đậu tốt nghiệp, trở thành sinh viên, cô đã yêu người đàn ông tên Ngôn triệt đến chết đi sống lại
Hận không thể đem mình biến thành của hắn ta
Lúc đó, cô ngây thơ tưởng chừng như có cả mọi thứ trong tay
Một gia đình hạnh phúc, một người chị "yêu thương", một người bạn trai hoàn hảo
Nhưng rồi một ngày, cô phát hiện bạn trai của mình lên giường cùng chị gái của mình
Cô như phát điên, vào bar đòi qua đêm cùng một người đàn ông khác
Cô muốn khiến Ngôn Triệt ghen và trở lại bên cô
Nhưng vĩnh viễn cô cũng không ngờ, người đàn ông đó lại là Lăng Hạo Vũ, Lăng tổng của tập đoàn kinh tế Lăng Thị
Sau hôm đó anh cưỡng chế đem cô nhốt bên mình
Vì cô mà làm rất nhiều chuyệnn
Còn cô? Một lòng nghĩ đến tên khốn Ngôn Triệt
Hết lần này đến lần khác chọc giận Lăng Hạo Vũ
Cô hận anh hạn chế tự do của cô, hận anh độc đoán, máu lạnh
Nhưng đến cuối cùng, cái người mà cô cho rằng máu lạnh đó đã không ngại lao vào biển lửa, lấy mạng đổi mạng cho cô
Còn tên khốn phản bội kia lại cùng người chị của cô thông báo kết hôn
Doãn Ninh chua xót, cuộc đời này của cô không chỉ dùng hai từ "ngu ngốc" là có thể diễn tả được
Cô nhắm mắt, ý thức mất dần
Comments