Chào Em, Thế Giới Của Tôi
C3: Sống lại?
Sau khi thiếp đi... không biết qua bao lâu
Doãn Ninh cảm thấy đầu óc nặng nề, hệt như ai đang dùng một chiếc búa lớn hung hăng gõ vào đầu cô vậy
Tiếng nhạc ồn ào cộng thêm ánh đèn lấp lánh khiên cô khẽ nhíu mày
Mở mắt ra, đập vào mắt cô là một khung cảnh hết sức điên loạnn
Âm nhạc sập sình, những thanh thiếu niên ra sức chuyển động cơ thể như muốn hòa mình vào nhịp điệu của bản nhạc
Mà Doãn Ninh lại đang ngồi trên một chiếc bàn gần đó, trước mặt là một ly rượu vàng óng
Thiên đường ngày nay cũng bắt kịp trend quá nhỉ? Lại còn có cả quán bar nữa...
Không đúng... người như cô sao có thể lên thiên đường được chứ...
Đột nhiên vai của cô chùn xuống, một bàn tay thô thiển khoác lên bờ vai trần mỏng manh của cô
Lưu manh A
Yooo, cô em, sao lại ngồi đây một mình vậy?
Lưu manh A
Có muốn uống cùng anh một ly không???
Doãn Ninh
Anh là ai? Tu la địa ngục hả? Hay anh cũng như tôi? Làm nhiều việc xấu nên phải ở đây
Tên lưu manh sững người, gương mặt ngờ nghệch nhìn cô
Gì vậy? Sao đi mời rượu một hồi lại nói giống như hắn chết rồi vậy?
Lưu manh A
Haha, cô em giỡn vui quá nhỉ
Lưu manh A
Anh bảo này, sinh viên đại học các em nên vui chơi nhiều lên
Lưu manh A
Đừng mãi học như thế
Lưu manh A
Nào, ra đây anh chỉ cho em nên chơi như thế nào.
Nói xong lưu manh A hung hăng kéo tay cô khiên làn da nhạy cảm của cô hằng lên vệt đỏ
Đau? Cô chết rồi mà còn đau đớn gì nữa???
Doãn Ninh giật mình, hết thảy mọi việc diễn ra từ nãy đến giờ khiến cô cảm thấy rất chân thực
Cô vội vàng nắm ngược lại tay của tên lưu manh a, hai mắt sáng rực
Doãn Ninh
Anh nói cho tôi biết, đây là đâu???
Lưu manh A
Ơ? Cô em đang phê thuốc à? Còn là đâu được nữa?
Lưu manh A
Thì quán Bar The Light thôi??
Cô lục lại kí ức, quán bar này là nơi ngày xưa khi còn là sinh viên năm tư cô thường hay lui tới
Nhưng tại sao cô lại ở đây?
Chẳng phải cô đã tự sát trong bệnh viện rồi hay sao?
Doãn Ninh
Trông nhóc cũng chỉ mới 25,26 tuổi mà đã học đòi làm lưu manh rồi hả?
Doãn Ninh
Lúc chị đây ra đời không biết nhóc đang ở trong cái xó xỉnh nào đâu
Tên lưu manh chính thức ngốc luôn rồi??? Nhóc con? Từ lúc hành nghề đến nay
Đây là lần đầu tiên hắng nghe người ta chửi mình như vậy
Lưu manh A
Nè nè, cô em, gọi ai là nhóc con đấy???
Lưu manh A tức đỏ mặt gằn giọng
Lưu manh A
Nghĩ anh trẻ con dễ lừa hả?
Lưu manh A
Trước khi lừa người khác cũng phải giấu cái tấm thẻ sinh viên kia đi đã chứ
Lưu manh A
Còn chê anh??? Anh thấy cô em đây hẳn là não có vấn đề đi?
Doãn Ninh nghe xong liền giật mình, thẻ sinh viên gì??
Cô cuối xuống, trên cổ cô lúc này là một sợi dây đang móc qua một tấm thẻ
Doãn Ninh
Mã sinh viên:36372862
Đại Học: Trí Viễn
Cô sợ hãi túm lấy tên lưu manh đang tức giận đứng đó
Doãn Ninh
Đây là ngày mấy tháng mấy??? Đã là năm bao nhiêu rồi????
Lưu manh A
Bỏ ra, bị điên hả?
Doãn Ninh trầm mặt, đôi mắt ẩn nhiều tia máu khiến tên lưu manh giật mình
Lưu manh A
Đây... ngày 2/10 năm xxxx
Doãn Ninh như chết lặng, cô tựa như không nghe rõ, khẽ đập vào tai mình
Hành động này của cô đập vào mắt người khác chính là bị điên rồi
Tên lưu manh không rét mà run
Đùa? Hắn đã chọc phải một con ả điên rồi? Phải chạy thôi, trên đời này hắn thứ gì cũng không sợ, chỉ duy nhất sợ kẻ điên
Bởi ai có thể biết được, người điên giây trước cười nói, giây sau có cầm dao kề vào cổ bạn hay không?
Vậy nên, làm nhanh hơn nghĩ, hắn bỏ chạy, âm thầm kêu cha gọi mẹ
Mà Doãn Ninh bên này thấy hắn bỏ đi cũng không nói gì khác chỉ yên lặng ngồi đó
Thời gian mà tên lưu manh vừa nói, chính là năm cô vẫn còn là sinh viên năm 4
Lúc này cô chưa gặp anh, chỉ là cô phát hiện tên khốn Ngôn Triệt lên giường cùng người phụ nữ khác nên đã khóc lóc chạy tới quán bar này
Doãn Ninh
Nếu nói ông trời có mắt...
" Ông trời có mắt cho cô lần nữa sống lại vào quá khứ, ngay trước khi mọi chuyện bắt đầu"
Như nhớ ra điều gì, cô vội vã bật dậy, tay va vào cạnh bàn, chảy máu cũng không làm cô đau đớn
Vết thương đó là một bằng chứng xác thực chứng minh cô đã sống lại
Quán bar này được chia làm hai khu
Một khu bình thường và một khu dành cho VIP
Mà Doãn Ninh chính là đang chạy vào khu VIP đó
Cô cần xác nhận lại một điều
Cô thở dốc tựa lưng vào tường
Doãn Ninh
Tại sao? Tại sao không thể tìm thấy?
Doãn Ninh
Tại sao lại như vậy??
Bỗng nhiên, một bóng người đi sượt qua người cô
Nhìn thấy người vừa đi qua là ai cô đứng thẳng dậy, bám theo người đàn ông đó
Cho đến khi hắn bước vào một căn phòng Vip xa hoa bên góc trái
Hai bàn tay run rẩy đặt lên tay nắm cửa
Doãn Ninh
May mà không khóa
Doãn Ninh cứ thế tiến vào bên trong căn phòng
Mà từ bên trong, trên chiếc ghế dài một người đàn ông đang tựa mình vào ghế
Hai chân bắt chéo một cách tùy ý
Tuy nhìn tư thế hết sức lười biếng nhưng lại tỏa ra một hơi thở nguy hiểm cũng không ai dám tiến lại gần
Comments