Chương 4: Đại Bạch

Sáng hôm sau, mặt trời chưa lên hẳn, bên ngoài lều đã vang lên tiếng ồn, người dân trong thôn đang lục đục chuẩn bị cho một ngày làm việc.

Cuộc sống của thôn làng rất quy luật, trong thôn nuôi hai con gà rừng để làm đồng hồ báo thức, gọi là gà nhưng những con thú này lại hoàn toàn không giống gà, tụi nó có đầu của gà nhưng thân hình lại của khỉ, người ở đây gọi nó là gà cây.

Đây là một trong những con thú khó bắt nhất ở đông đại lục, dù chúng sống rất nhiều trong rừng, thịt cũng khá ngon nhưng dân làng lại không thể nào bắt được nó, hai con được nuôi trong làng là do sự may mắn.

Mấy năm trước có một ngày thú triều tập kích, tuy số lượng không lớn cũng không có thú vật nguy hiểm nhưng cũng phá huỷ gần hết làng, hai phần ba dân làng bị thương khá nặng, không có thương vong.

Sau khi thú triều rút lui, dân làng bắt đầu tu sữa lại làng, một người dân vô tình phát hiện hai con gà cây đang thoi thóp, sau khi cứu chữa cho chúng nó, trưởng làng liền làm một cái lồng nhốt chúng lại.

Từ đó chúng được xem là đồng hồ báo thức của thôn.

Trần Vũ Phong nghe tiếng ồn ào bên ngoài liền nhăn mày, tuy túp lều của cậu nằm khá xa với những túp lều khác, nhưng tiếng động mà dân làng tạo ra vẫn lọt vào tai cậu. dường như sức mạnh trong người đã cải tiến thân thể cậu, khiến mọi giác quan trong cậu đều được cướng hoá.

"Meo."

Thú triệu hồi nhìn cậu lăn qua lộn lại nhưng vẫn không mở mắt bèn nhảy lại cọ mặt vào má cậu.

"Ừm, đừng nghịch." Lầm bầm vài tiếng rồi lại lăn sang một bên.

Cả một buổi tối cậu đều không thể ngủ ngon, túp lều mỏng manh bị gió lùa vào lạnh lẽo, bên trong lều không có chăn mền, gió lạnh ùa vào khiến cậu nằm co ro, may mắn cậu có thú triệu hồi đầy lông, nhưng hình thể nó quá nhỏ không thể sưởi ấm cả người, cậu chỉ có thể úp mặt vào bụng nó cả đêm, đến khi gần sáng mới thoải mái ngủ một chút.

Nhưng, lại bị tiếng ồn phá rối.

"Được rồi, dậy kiếm tiền mua nệm vậy, tối nay mà thế này nữa mình chết mất."

Không thể ngủ Trần Vũ Phong chỉ có thể ngồi dậy, đi ra khỏi lều nhìn dân làng phía xa đang bận rộn cậu liền xoay người đi đến con suối nhỏ ở cuối hàng rào, đây là con suối để sinh hoạt trong ngôi làng này.

Xung quanh con suối cũng có vài người, trên tay bọn họ cầm các món đồ dùng để múc nước.

"Xin chào." Một ông lão đi đến chào hỏi cậu.

"Chào buổi sáng ạ."

"Cậu là người mới đến à, ta là dược sư ở làng này, tuy kém cỏi nhưng vài bệnh vặt vãnh vẫn trị tốt."

"Chào ông, cháu là Trần Vũ Phong, còn nó là thú triệu hồi của cháu." Trần Vũ Phong giới thiệu tên sau đó chỉ con vật dưới chân.

"Triệu Hồi Sư à, đã rất lâu rồi làng chúng ta không có chức nghiệp này." Ông lão thở dài sau đó chỉ một cái cây gần bờ suối "Có phải cậu định rửa mặt không, ở đó có ráo nước, sau khi múc xong đến cây đó rửa rồi để ráo nước về vị trí cũ."

Trần Vũ Phong nhìn theo hướng ông chỉ rồi gật đầu cảm tạ "Cảm ơn ông ạ, cháu mới đến đây không biết gì cả."

Ông lão khẽ cười rồi xoay người rời đi chỉ bỏ lại một câu "Buổi tối đến gặp ta."

Nhìn ông lão khuất dần trong những túp lều, Trần Vũ Phong liền đi rửa mặt, cậu làm theo lời ông lão sau đó ôm thú triệu hồi trực tiếp vào rừng.

Một người một thú từ từ chậm rãi đi sâu vào rừng rậm.

"Để tao đặt tên cho mày đi."

"Meo."

"Kêu mày là Đại Bạch đi, mặc dù mày rất nhỏ nhưng dù sao khuôn mặt cũng là một lão hổ mà."

"Meo."

Trần Vũ Phong cũng không biết Đại Bạch nói gì, sau khi đặt tên xong liền trực tiếp quyết định.

"Chít, chít."

Một tiếng kêu nhỏ vang lên, Trần Vũ Phong giật mình nhìn sang.

Bên cạnh một cái cây cách chỗ cậu không xa có một con thú đầu chuột thân sóc đang lụm thứ gì đó.

Dường như nó không phát hiện có nguời ở gần, nên rất vô tư vừa kêu chít chít vừa linh hoạt lụm từ bên này sang bên kia của cái cây

Trần Vũ Phong thả nhẹ bước chân từ từ tiến đến gần, sau khi hoàn toàn nhìn được thân hình của nó liền thở phào, nếu như bắt nó thì cậu vẫn có thể đi.

Chần chừ một lúc rồi cũng hạ quyết tâm, mặt dù nó rất đáng thương, nhưng cậu còn đáng thương hơn nữa, nếu không bắt nạt những loài động vật nhỏ như thế này thì một người yếu ớt như cậu sẽ chết đói á.

Cậu từng bước từng bước lại gần con thú, Đại Bạch cũng rất ngoan mà không kêu loạn, nó bò lên vai cậu rồi ngồi im.

Đến khi cách con thú một khoản vừa phải, cậu nhào qua định tóm lấy nó, nhưng nó linh hoạt né sang một bên khiến cậu tóm vào không trung mà nhào thẳng xuống đất.

Lần đầu trong đời Trần Vũ Phong bị đau như thế, từ nhỏ cậu được gia đình chiều chuộng tay chân chưa bao giờ bị thương một chút nói chi là bị đau đớn, nước mắt cậu ứa ra nhưng cậu cắn răng không để nó rơi xuống, từ từ chống tay ngồi lên nhìn xung quanh tìm kiếm.

Con thú vẫn đứng ở kế bên cậu, nó nghiêng đầu nhìn sau đó không quan tâm đến cậu mà tiếp tục lụm đồ.

Thì ra bên dưới cây này rơi rất nhiều quả, loại quả này nhìn giống hạt dẻ nhưng nó lại màu tím, quả thì nhỏ xíu, con thú ôm vào ngực rất nhiều quả rồi mà vẫn dư dả.

Trần Vũ Phong nhìn con thú đang bận rộn kế bên mà cảm thấy thất bại, thì ra cậu vô dụng đến nổi bị một con vật nhỏ khinh thường.

Trần Vũ Phong tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Trần Vũ Phong liều mạng, cậu đưa hai tay về phía con thú rồi nhổm người muốn túm lấy nó, nhưng khi tay cậu sắp đụng vào nó thì nó linh hoạt né sang một bên, động tác lưu loát đến nổi đống quả trên tay nó không rớt cái nào.

'Chít'.

Nó kêu một tiếng giống như cười nhạo cậu, sau đó nó đứng im nhìn cậu giống như đợi động tác tiếp theo của cậu.

Trần Vũ Phong ngứa răng, tiếp tục nhào qua "Tao chắc chắn phải bắt được mày, nếu không tao là chó."

Một lần, hai lần, ba lần, mỗi lần tay cậu sắp chạm được vào nó thì nó lại linh hoạt né tránh.

Đại Bạch lúc đầu ngồi trên vai Trần Vũ Phong để xem cậu đùa giỡn, sau đó nó nhàm chán nhảy khỏi vai cậu đi đến nơi khác.

Thời gian chầm chậm trôi qua, bầu trời đổi màu, Trần Vũ Phong nằm ngửa trên đất, mặt mày lắm lem, quần áo dính đầy bụi đất, ánh mắt cậu nhìn căm căm vào con thú đang đứng kế bên cậu.

Hít thở một hơi, dằn xuống sự không cam lòng "Gâu, gâu, gâu."

Con thú thấy cậu bỗng hô lên tiếng kỳ lạ liền xoay người lắc mông về phía cậu rồi chạy nhanh lên cây, từ đầu đến cuối tay nó vẫn cầm một núi quả nhỏ, không rơi dù chỉ một trái.

Trần Vũ Phong nhìn nó mất dạng sau đó nhìn trời, ánh mắt đầy u thương.

Quá nhục rồi.

Nằm trên đất cảm nhận từng cơn gió thổi qua người, thổi bay sự mất mặt của cậu.

Trần Vũ Phong bò dậy, nhìn xung quanh "Đại Bạch, Đại Bạch."

"Mày đâu rồi."

"Meo."

Gọi một lúc cũng nghe được tiếng kêu đáp lại, Trần Vũ Phong đi theo hướng phát ra tiếng của Đại Bạch.

Từ chỗ cậu nằm lúc nãy đi lên một đoạn liền thấy xung quanh đều là cây có quả giống hạt dẻ, ở dưới đất rụng rất nhiều, xung quanh là xác của vài con đầu chuột thân hình sóc.

Lúc thấy Trần Vũ Phong đi đến Đại Bạch liền từ đằng sau một cái cây chạy đến, trong miệng còn đang ngậm một con.

Trần Vũ Phong ngơ ngác, Trần Vũ Phong hoá đá, gió thổi qua đá vỡ tan tành.

Sau khi cảm thấy con vật trong miệng không còn dãy dụa, Đại Bạch há miệng thả nó rớt xuống đất sau đó nhìn Trần Vũ Phong khó hiểu kêu.

"Meo."

Tiếng kêu của nó khiến cậu tỉnh ra, nhìn xác chết ngổn ngang của những con thú nhỏ sau đó nhìn Đại Bạch.

Trần Vũ Phong giơ ngón tay cái với nó, miệng nở một nụ cười đầy hiền từ.

"Giỏi lắm con trai, cha của mày không phải là chó rồi."

Các bạn hỏi tại sao à, Trần Vũ Phong liền mặt dày mày dạn trả lời nợ cha con trả, mọi thứ đều công bằng.

Không đứng ngơ ngác lâu, Trần Vũ Phong hớn ha hớn hở chạy lại lụm hết con mồi mà Đại Bạch săn được.

"Về thôi, về thôi." Ôm thành quả lao động trên tay, cậu hất đầu về phía Đại Bạch.

Dọc đường đi một người một thú tâm trạng vui vẻ mà nhảy nhót trên đường, khi đi ngang qua những cành cây khô Trần Vũ Phong liền tiện tay mà bẻ vài cành nhỏ.

Đến khi nhìn thấy ngôi làng thì mặt trời đã hoàn toàn lặn, con đường cũng trở nên tăm tối, Trần Vũ Phong nhờ ánh đèn ngôi làng thắp lên mà nhận biết được hướng đi đến làng.

Dù sao hôm nay mới là ngày đầu tiên cậu vào rừng nên cũng không dám đi quá xa.

Sau khi vào làng, Trần Vũ Phong đem chiến lợi phẩm vứt vào lều, rồi ôm Đại Bạch ra bờ suối, múc từng ráo nước rửa mặt cho cậu cùng Đại Bạch cho sạch sẽ sau đó cậu lại ra bờ suối ngó vào dòng nước trong.

Mặc dù trời đã tối nhưng những ngọn đèn được dùng từ năng lượng ma pháp rất sáng chiếu sáng cả bên con suối nhỏ này, nên khi nhìn xuống Trần Vũ phong vẫn nhìn thấy rõ được khuôn mặt của cậu.

Cậu vẫn không khác gì thế giới trước, khuôn mặt của cậu nhìn rất bình thường, nếu quăng cậu trong nhóm người thì chắc chắn sẽ không được đế ý đến, tuy nhiên cậu có một làn da khá tốt, trắng trẻo mềm mại giống như da của em bé vậy, thứ đáng chú ý nhất trên người cậu có lẽ là hai bàn tay, thon dài xinh đẹp.

Nhéo nhéo khuôn mặt, cảm nhận nó càng trở nền mềm mại, càng trắng trẻo đến phát sáng Trần Vũ Phong không khỏi đen mặt.

Đàn ông đàn an trắng trẻo, mềm mại như thế để làm gì, cậu muốn cơ bắp, cậu muốn da ngăm.

Dường như ước mơ chỉ là mơ ước, cậu không có, cũng không thể có.

Trấn Vũ Phong ngửa đầu một trăm bốn lăm độ nhìn trời à không nhìn trăng thở dài.

Sau khi rửa mặt xong, một người một thú lại về lều lựa vài con thú chết nằm ngổn ngang trong lều, sau đó xách đi đến nhà trưởng thôn.

"Trưởng thôn, có nhà không."

"Ai đấy." Một tiếng già nua từ trong lều vọng ra.

"Là con, Vũ Phong đây ạ."

"Vào đi."

Trần Vũ Phong nghe thấy liền đi vào lều, bên trong lều đang ngồi ba người, trưởng thôn cùng con trai của trưởng thôn thì cậu đã nhận biết, người còn lại là một bà lão khuôn mặt hiền lành, nhìn thấy cậu đi vào liền tủm tìm cười chào cậu, rồi sau đó đi vào bên trong một cánh cửa trong góc lều.

"Cậu đến đây có chuyện gì à." An Nari nhìn trên tay cậu vài cái xác, số lượng khá nhiều nên ông chưa thể nhận biết được nó là con gì.

Trần Vũ Phong mỉm cười để xác xuống đất "Cháu săn được vài con nên muốn hỏi trưởng làng xem nó có thể dùng để đổi tiền hay không."

Mạnh Nari sau khi cậu để xuống liền tò mò đến gần, cầm thử một con giơ lên nhìn liền kinh ngạc hô lên.

"Trời ơi Chuột sóc."

"Chuột sóc." An Nari nghe con trai hô liền giật mình lập lại sau đó khó tin "Sao có thể."

"Cha, đúng là chuột sóc con không nhầm đâu." Mạnh Nari khẳng định, cầm lên một con đi đến bàn rồi để lên.

An Nari run rẩy đưa tay sờ cái xác thú trên bàn vẻ mặt khó tin "Đúng là nó rồi, lâu lắm rồi ta mới sờ được nó đấy, mặc dù đây chỉ là cái xác."

Trần Vũ Phong nhìn hành động của hai cha con trưởng làng mà giật thót tim, cậu ngập ngừng mở miệng rồi sau đó lại đóng chặt, cuối cùng đành ngậm miệng lại đứng một bên chờ đợi.

Hot

Comments

Monkey D Luffy

Monkey D Luffy

uy tín

2023-07-10

2

ĐỒNG THIÊN TINH VŨ🌾

ĐỒNG THIÊN TINH VŨ🌾

cảm giác anh rất chil khi ôm đại bạch ngủ và rất hài hhahaahhahahahahhahahahahha

2023-06-26

1

✨Hazel_the_Wizard✨

✨Hazel_the_Wizard✨

Toai lại tưởng hỏi có ăn được không 🥲

2022-07-15

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thế giới khác
2 Chương 2: Muốn làm Triệu Hồi Sư không.
3 Chương 3: Thạch Hoa thôn
4 Chương 4: Đại Bạch
5 Chương 5: Lịch sử
6 Chương 6: Tám chủng tộc cùng sinh sống
7 Chương 7: Đại Bạch tiến hoá
8 Chương 8: Rèn luyện
9 Chương 9: Đại Bạch kỳ lạ
10 Chương 10: Tinh linh
11 Chương 11: Đặt tên
12 Chương 12 : Maga Adam
13 Chương 13: Nam tước
14 Chương 14: Xui xẻo
15 Chương 15: Gặp gỡ
16 Chương 16: Ăn trộm
17 Chương 17: Kết bạn
18 Chương 18: Săn thú
19 Chương 19: Khách đến thăm
20 Chương 20: Chỉ dạy
21 Chương 21: Thật ngon
22 Chương 22: Tài năng
23 Chương 23: Lập nhóm
24 Chương 24: Cây Phala
25 Chương 25: Nguy hiểm
26 Chương 26: Quyết tâm
27 Chương 27: Ba năm thấm thoát
28 Chương 28: Không thể nói
29 Chương 29: Giới thiệu Tiểu Pi
30 Chương 30: Mua kiếm
31 Chương 31: Xuất phát
32 Chương 32: Người lạ
33 Chương 33: Bạn mới
34 Chương 34: Khác lạ
35 Chương 35: Chặn cửa
36 Chương 36: Luyện tập
37 Chương 37: Chiến đấu
38 Chương 38: Chen ngang
39 Chương 39: Cậu bé
40 Chương 40: Nhà gỗ
41 Chương 41: Có người muốn giết cậu.
42 Chương 42: Nhẫn không gian
43 Chương 43: Trở về
44 Chương 44: Nhiệm vụ tập thể
45 Chương 45: Thông tin
46 Chương 46: Thú triều
47 Chương 47: Sư tử Gun
48 Chương 48: Chuyển hoá
49 Chương 49: Giằng co
50 Chương 50: Thành công
51 Chương 51: Hỗn loạn sức mạnh
52 Chương 52: Đánh người
53 Chương 53: Elf
54 Chương 54: Kể chuyện
55 Chương 55: Trẻ em mất tích
56 Chương 56: Chuyện lạ
57 Chương 57: Đánh lén
58 Chương 58: Búa bạc
59 Chương 59: Những nơi khác
60 Chương 60: Đặt tên nhóm
61 Chương 61: Thú nhân
62 Chương 62: Trúng độc
63 Chương 63: Làng thú nhân
64 Chương 64: Dược sư Phan
65 Chương 65: Giải độc
66 Chương 66: Tiệc tùng
67 Chương 67: Nhờ trợ giúp
68 Chương 68: Sát thủ
69 Chương 69: Thú bay
70 Chương 70: Ngây thơ
71 Chương 71: Lá chắn
72 Chương 72: Riudum
73 Chương 73: Chặn đường
74 Chương 74: Bị thương
75 Chương 75: Tức giận
76 Chương 76: Sức mạnh tự nhiên
77 Chương 77: Thương nhân
78 Chương 78: Dò hỏi
79 Chương 79: Ngày thứ nhất
80 Chương 80: Ngọc tàng hình
81 Chương 81: Tập kích
82 Chương 82: Chật vật
83 Chương 83: Bị bỏng
84 Chương 84: Đối chiến
85 Chương 85: Tự sát
86 Chương 86: Tự trách
87 Chương 87: Tiền thưởng
88 Chương 88: Tuyệt vọng
89 Chương 89: Ngày thứ hai
90 Chương 90: Ngày thứ hai (2)
91 Chương 91: Ngày thứ hai (3)
92 Chương 92: Cái chết
93 Chương 93:Khế ước cùng vũ khí
94 Chương 94: Tự trách
95 Chương 95: Tiên tri
96 Chương 96: Roma quyết tâm
97 Chương 97: Tổ tiên
98 Chương 98: Chiêu mộ
99 Chương 99: Quyết định của Anna
100 Chương 100: Trưởng thành
101 Chương 101: Tỉnh dậy
102 Chương 102: Đứa trẻ thiên mệnh
103 Chương 103: Nói dối
104 Chương 104: Về nhà
105 Chương 105: Gặp lại nhau
106 Chương 106: Không chung đường
107 Chương 107: Ở bên cạnh cậu
108 Chương 108: Mỹ nhân như ngọc
109 Chương 109: Lời hứa
110 Chương 110: Elf
111 Chương 111: Chuyện xưa
112 Chương 112: Elf nhiễm đen
113 Chương 113: Duyên phận
114 Chương 114: Mâu thuẫn
115 Chương 115: Anh em của Roma
116 Chương 116: Xây nhà
117 Chương 117: Đường hầm không gian
118 Chương 118: Enzo
119 Chương 119: Báo đáp
120 Chương 120: Yuta lựa chọn
121 Chương 121: Thỉnh cầu
122 Chương 122: Enzo quyết định
123 Chương 123: Bản vẽ
124 Chương 124: Trớ trêu
125 Chương 125: Đại Bạch giận dỗi
126 Chương 126: Không gian rối loạn
127 Chương 127: Tấm màn dây leo
128 Chương 128: Elf vệ binh
129 Chương 129: Bóng tối
130 Chương 130: Sức mạnh bóng tối
131 Chương 131: Cây thế giới
132 Chương 132: Ba lời tiên tri
133 Chương 133: Tương lai
134 Chương 134: Nhà tiên tri xuất hiện
135 Chương 135: Nhà tiên tri xuất hiện (2)
136 Chương 136: Nhà tiên tri xuất hiện (3)
137 Chương 137: Biển
138 Chương 138: Lan truyền
139 Chương 139: Bộ tộc người cá
140 Chương 140: Bộ tộc người cá (2)
141 Chương 141: Bộ tộc người cá (3)
142 Chương 142: Bộ tộc người cá (4)
143 Chương 143: Bộ tộc người cá (5)
144 Chương 144: Bộ tộc người cá (6)
145 Chương 145: Giải cứu người cá nhỏ
146 Chương 146: Giải cứu người cá nhỏ (2)
147 Chương 147: Giải cứu người cá nhỏ (3)
148 Chương 148: Tạm biệt người cá
149 Chương 149: Liên lạc
150 Chương 150: Đồi lưu ly
151 Chương 151: Bức thư bằng da
152 Chương 152: Nhà mới
153 Chương 153: Nổi tiếng trong tộc thú nhân
154 Chương 154: Ngựa
155 Chương 155: Gặp lại Anna
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: An Túc
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176: Giấc mơ
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Đôi lời muốn nói
223 Chương 222
224 Chương 223
225 Chương 224
Chapter

Updated 225 Episodes

1
Chương 1: Thế giới khác
2
Chương 2: Muốn làm Triệu Hồi Sư không.
3
Chương 3: Thạch Hoa thôn
4
Chương 4: Đại Bạch
5
Chương 5: Lịch sử
6
Chương 6: Tám chủng tộc cùng sinh sống
7
Chương 7: Đại Bạch tiến hoá
8
Chương 8: Rèn luyện
9
Chương 9: Đại Bạch kỳ lạ
10
Chương 10: Tinh linh
11
Chương 11: Đặt tên
12
Chương 12 : Maga Adam
13
Chương 13: Nam tước
14
Chương 14: Xui xẻo
15
Chương 15: Gặp gỡ
16
Chương 16: Ăn trộm
17
Chương 17: Kết bạn
18
Chương 18: Săn thú
19
Chương 19: Khách đến thăm
20
Chương 20: Chỉ dạy
21
Chương 21: Thật ngon
22
Chương 22: Tài năng
23
Chương 23: Lập nhóm
24
Chương 24: Cây Phala
25
Chương 25: Nguy hiểm
26
Chương 26: Quyết tâm
27
Chương 27: Ba năm thấm thoát
28
Chương 28: Không thể nói
29
Chương 29: Giới thiệu Tiểu Pi
30
Chương 30: Mua kiếm
31
Chương 31: Xuất phát
32
Chương 32: Người lạ
33
Chương 33: Bạn mới
34
Chương 34: Khác lạ
35
Chương 35: Chặn cửa
36
Chương 36: Luyện tập
37
Chương 37: Chiến đấu
38
Chương 38: Chen ngang
39
Chương 39: Cậu bé
40
Chương 40: Nhà gỗ
41
Chương 41: Có người muốn giết cậu.
42
Chương 42: Nhẫn không gian
43
Chương 43: Trở về
44
Chương 44: Nhiệm vụ tập thể
45
Chương 45: Thông tin
46
Chương 46: Thú triều
47
Chương 47: Sư tử Gun
48
Chương 48: Chuyển hoá
49
Chương 49: Giằng co
50
Chương 50: Thành công
51
Chương 51: Hỗn loạn sức mạnh
52
Chương 52: Đánh người
53
Chương 53: Elf
54
Chương 54: Kể chuyện
55
Chương 55: Trẻ em mất tích
56
Chương 56: Chuyện lạ
57
Chương 57: Đánh lén
58
Chương 58: Búa bạc
59
Chương 59: Những nơi khác
60
Chương 60: Đặt tên nhóm
61
Chương 61: Thú nhân
62
Chương 62: Trúng độc
63
Chương 63: Làng thú nhân
64
Chương 64: Dược sư Phan
65
Chương 65: Giải độc
66
Chương 66: Tiệc tùng
67
Chương 67: Nhờ trợ giúp
68
Chương 68: Sát thủ
69
Chương 69: Thú bay
70
Chương 70: Ngây thơ
71
Chương 71: Lá chắn
72
Chương 72: Riudum
73
Chương 73: Chặn đường
74
Chương 74: Bị thương
75
Chương 75: Tức giận
76
Chương 76: Sức mạnh tự nhiên
77
Chương 77: Thương nhân
78
Chương 78: Dò hỏi
79
Chương 79: Ngày thứ nhất
80
Chương 80: Ngọc tàng hình
81
Chương 81: Tập kích
82
Chương 82: Chật vật
83
Chương 83: Bị bỏng
84
Chương 84: Đối chiến
85
Chương 85: Tự sát
86
Chương 86: Tự trách
87
Chương 87: Tiền thưởng
88
Chương 88: Tuyệt vọng
89
Chương 89: Ngày thứ hai
90
Chương 90: Ngày thứ hai (2)
91
Chương 91: Ngày thứ hai (3)
92
Chương 92: Cái chết
93
Chương 93:Khế ước cùng vũ khí
94
Chương 94: Tự trách
95
Chương 95: Tiên tri
96
Chương 96: Roma quyết tâm
97
Chương 97: Tổ tiên
98
Chương 98: Chiêu mộ
99
Chương 99: Quyết định của Anna
100
Chương 100: Trưởng thành
101
Chương 101: Tỉnh dậy
102
Chương 102: Đứa trẻ thiên mệnh
103
Chương 103: Nói dối
104
Chương 104: Về nhà
105
Chương 105: Gặp lại nhau
106
Chương 106: Không chung đường
107
Chương 107: Ở bên cạnh cậu
108
Chương 108: Mỹ nhân như ngọc
109
Chương 109: Lời hứa
110
Chương 110: Elf
111
Chương 111: Chuyện xưa
112
Chương 112: Elf nhiễm đen
113
Chương 113: Duyên phận
114
Chương 114: Mâu thuẫn
115
Chương 115: Anh em của Roma
116
Chương 116: Xây nhà
117
Chương 117: Đường hầm không gian
118
Chương 118: Enzo
119
Chương 119: Báo đáp
120
Chương 120: Yuta lựa chọn
121
Chương 121: Thỉnh cầu
122
Chương 122: Enzo quyết định
123
Chương 123: Bản vẽ
124
Chương 124: Trớ trêu
125
Chương 125: Đại Bạch giận dỗi
126
Chương 126: Không gian rối loạn
127
Chương 127: Tấm màn dây leo
128
Chương 128: Elf vệ binh
129
Chương 129: Bóng tối
130
Chương 130: Sức mạnh bóng tối
131
Chương 131: Cây thế giới
132
Chương 132: Ba lời tiên tri
133
Chương 133: Tương lai
134
Chương 134: Nhà tiên tri xuất hiện
135
Chương 135: Nhà tiên tri xuất hiện (2)
136
Chương 136: Nhà tiên tri xuất hiện (3)
137
Chương 137: Biển
138
Chương 138: Lan truyền
139
Chương 139: Bộ tộc người cá
140
Chương 140: Bộ tộc người cá (2)
141
Chương 141: Bộ tộc người cá (3)
142
Chương 142: Bộ tộc người cá (4)
143
Chương 143: Bộ tộc người cá (5)
144
Chương 144: Bộ tộc người cá (6)
145
Chương 145: Giải cứu người cá nhỏ
146
Chương 146: Giải cứu người cá nhỏ (2)
147
Chương 147: Giải cứu người cá nhỏ (3)
148
Chương 148: Tạm biệt người cá
149
Chương 149: Liên lạc
150
Chương 150: Đồi lưu ly
151
Chương 151: Bức thư bằng da
152
Chương 152: Nhà mới
153
Chương 153: Nổi tiếng trong tộc thú nhân
154
Chương 154: Ngựa
155
Chương 155: Gặp lại Anna
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: An Túc
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176: Giấc mơ
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Đôi lời muốn nói
223
Chương 222
224
Chương 223
225
Chương 224

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play