Chương 5: Lịch sử

Hai cha con trưởng làng từ trong sự kích động trở lại bình thường, nhìn qua Trần Vũ Phong đứng im lặng gục đầu nhìn xuống chân, một bộ dáng nhìn chân mình còn vui hơn nhìn hai người ngu ngốc các ngươi.

"Khụ, khụ." An Nari giả vờ ho khan hai tiếng, sau khi thấy Trần Vũ Phong ngước mắt nhìn lên liền nói "Vậy cậu có yêu cầu gì sao."

"Vâng ạ, cháu muốn hỏi xem những con này có thể bán lấy hay trao đổi được không." Trần Vũ Phong cũng không giấu diếm sự thiếu hụt về kiến thức của cậu về thế giới này.

An Nari thân là trưởng làng nên rất rõ tâm tư của người khác, nhưng khi thấy cậu thành thật không một chút giả dối liền muộn phiền trong lòng.

"Cậu đấy, quá thành thật thế nào cũng thiệt thòi."

Trần Vũ Phong không nói gì chỉ mỉm cười ngốc nghếch nhìn ông.

Cậu biết những điều đó chứ, nhưng một kẻ ngoại lai chẳng biết gì về nơi này như cậu thì chẳng thể làm gì khác hơn.

"Được rồi, ta cũng chẳng giấu diếm, con chuột sóc này nếu đem ra nội thành bán thì bốn con đã chết cũng được 500 C, bởi vì nó là loài khó bắt trong những loài khó bắt, không phải vì nó mạnh mà do nó có thể vô hiệu hoá các đòn tấn công bằng vũ khí, nhưng nếu lấy sức lực thân thể thì ít ai có thể so độ nhanh nhẹn với nói." An Nari tiếp tục "Nếu có thể bắt sống nó thì giá tiền sẽ được tăng lên từ 400 C đến 500C một con."

Nghe trưởng làng nói xong Trần Vũ Phong không cảm thấy có gì cả, cậu rất bình tĩnh tiếp thu kiến thức mới nhưng hai cha con trưởng làng nhìn cậu như vậy đều rất ngạc nhiên.

Người như bọn họ sau khi nghe số tiền lớn như vậy đều rất vui mừng hoặc kinh ngạc, người dân trong làng bọn họ chỉ cần 300 C thì có thể sống vài tháng mà không cần săn bắt.

Hai người lại quan sát Trần Vũ Phong sau đó bừng tỉnh, có lẽ trước khi đến đây cậu cũng là công tử của gia đình quyền quý nào đó.

Trần Vũ Phong nhìn ánh mắt càng ngày càng kỳ lạ của hai cha con trưởng làng liền dựng hết lông tơ, cậu vội nói.

"Nếu đã vậy, cháu muốn dùng đống này để nộp thuế cùng xin hai cái chăn, còn lại thì biếu gia đình trưởng làng coi như sự cảm kích về sự chiếu cố của mọi người."

An Nari nghe cậu nói xong thì gật đầu xem như đồng ý, Mạnh Nari chạy vào trong cánh cửa, sau khi trở ra liền cầm theo hai cái chăn rồi đưa sang.

Trần Vũ Phong nhận lấy rồi cúi đầu cảm ơn.

"Trời cũng không còn sớm, cháu về trước để gia đình còn nghỉ ngơi, cảm ơn trưởng làng đã giúp đỡ cháu."

Sau khi rời khỏi túp lều của trưởng thôn, Trần Vũ Phong liền đi về lều.

Đại Bạch bị cậu để lại trong lều khi nghe tiếng bước chân liền chạy ra đón.

Đi vào lều cậu lại quăng chăn vào một góc, rồi cầm ba con chuột sóc ra khỏi lều đi về hướng lều của ông lão dược sư lúc sáng.

Đứng trước cửa lều của ông, Trần Vũ Phong định kêu lên, nhưng cậu chưa phát ra tiếng thì bên trong đã nói vọng ra.

"Vào đi."

Trần Vũ Phong liền đi vào.

Bên trong lều của ông lão dược sư khá rộng rãi, không gian của ông khác với trưởng làng, một gian phòng chính từ cửa lều đi vào có giường, bàn ghế, tủ cùng với ba gian phòng khác.

"Cháu chào ông, này là cháu săn được đem qua biếu ông ạ." Trần Vũ Phong để ba con chuột sóc xuống một góc.

"Cậu có lòng, lại đây ngồi."

Trần Vũ Phong nghe theo đi đến cái bàn ông lão đang ngồi rồi ngồi xuống, lúc này cậu mới để ý bên trên bàn có vài ba cuốn sách, có cuốn mỏng có cuốn dày để chồng lên nhau.

"Đây là ta cho cậu mượn, đem về mà đọc kỹ càng." Lão dược sư thấy cậu nhìn những cuốn sách liền nói "Trưởng làng không có những thứ này đâu, ta có nó bởi vì ta từng là dược sư ở nội thành, sau này già rồi nên muốn tìm chỗ dưỡng lão."

"Cái này quý quá, cháu...." Trần Vũ Phong nghe xong liền vội vàng từ chối nhưng lại bị ông lão cướp lời.

"Ta có nói cho cậu à, mượn chính là cho mượn, sau này nếu có đồ ăn ngon gì thì cho ta một chút là được."

Trần Vũ Phong nhìn ông đầy cảm động, cậu không ngờ ở nơi xa lạ này gặp được người tốt như vậy, trưởng làng, con trai trưởng làng đã vậy, lão dược sư còn trực tiếp hơn.

"Vậy cháu xin mượn ạ, sau khi đọc xong cháu sẽ trả."

"Được rồi, về đi." Lão được sư ra lên đuổi khách, trời cũng không còn sớm ông cần phải nghĩ ngơi.

"Vậy cháu xin phép." Trần Vũ Dương cúi đầu sau đó ôm chồng sách lên rồi đi ra ngoài.

Đứng trước cửa lều, Trần Vũ Phong nghi hoặc khi không thấy Đại Bạch chạy ra đón, cậu vén cửa lều lên nhìn thấy cảnh bên trong liền không khỏi bật cười.

Bên trong lều Đại Bạch nằm ở một bên nhìn chằm chằm vào đám chuột sóc đã chết mà nước miếng chảy ròng ròng, bụng nó thì òn ọt kêu vang.

"Mày làm sao vậy Đại Bạch." Trần Vũ Phong biết rõ nhưng vẫn hỏi.

"Meo." Đại Bạch nhìn cậu đáng thương kêu một tiếng rồi lại nhìn chằm chằm đám xác của chuột sóc.

Nó thật là quá đáng thương bởi vì là thú triệu hồi của cậu mà nó không thể tự động ăn nếu không được sự cho phép.

"Rồi, rồi để tao nướng cho mà ăn." Trần Vũ Phong bỏ chồng sách xuống hai cái chăn, sau đó đi lại cầm hai xác chuột sóc, ôm thêm một bó cây rồi ra ngoài.

Cậu để bó cây xuống sau đó cầm hai cục đá tay chân lóng ngóng mà nhóm lửa, đây là cách mà cậu từng nghe thấy để tạo ra lửa.

Đại Bạch từ lúc cậu cầm đồ đi ra liền chạy theo, nó nằm bên chân cậu nhìn cậu nhóm lửa, từng giây từng phút trôi qua nó dần dần mất hết kiên nhẫn mà cậu thì vẫn không tạo được miếng lửa nào.

Nó đứng dậy nhảy lại bó cây, dùng đuôi vòng qua hai tay cậu ý muốn cậu dừng lại.

Trần Vũ Phong khó hiểu nhìn nó nhưng vẫn dừng tay lại, tuỳ ý cái đuôi nó kéo hai bàn tay cậu rời xa bó cây.

Đại Bạch sau khi cảm thấy tay cậu đủ xa, sẽ không bị bén lửa mà bị thương liền há to miệng phun ra lửa.

Nhìn bó cây lách tách cháy, nó mới hài lòng ngậm miệng lại.

"Meo." Đại Bạch làm xong liền nhảy đến gần Trần Vũ Phong, hai mắt long lanh nhìn cậu.

"Giỏi quá." Trần Vũ Phong nhìn đống lửa rồi nhìn Đại Bạch, sau đó cậu nở một nụ cười cha già vừa sờ đầu nó vừa khen.

Cậu đúng là nhân loại ngu xuẩn, nếu Đại Bạch biết phun lửa thì cần gì ngồi đánh đá chảy cả máu tay, ai u bàn tay đẹp đẽ của cậu.

Lửa cháy, Trần Vũ Phong liền đặt xác chuột sóc đã được một cành cây xiên ngang lên, không bao lâu một mùi thơm của thịt nướng bay vào mũi.

Sau khi xác nhận thịt đã chín, Trần Vũ Phong không thể chờ đợi mà xé một miếng thịt vẫn còn nóng mà bỏ ngay vào miệng.

"Phù, phù, nóng nóng nóng." Bị cái nóng làm phỏng cả lưỡi nhưng cậu không nhả ra mà nhanh chóng nhai vài cái rồi nuốt xuống.

"Ngon." Tuy thịt nướng không có bất kỳ gia vị gì nhưng khi ăn vào lại có một vị ngọt thuần tuý từ trong thịt chảy ra.

"Đây của mày." Trần Vũ Phong để một con xuống cho Đại Bạch, còn cậu thì tiếp tục ăn con lúc nãy, tuy chất thịt khá ngon nhưng thịt quá ít, một con nhỏ như thế chỉ ăn vài miếng là xong.

Cả cậu cùng Đại Bạch đều không thấy no với chỉ một con, thế là cậu đem những con còn lại đem ra nướng.

Tổng cộng Đại Bạch bắt được hai mươi hai con, đưa cho nhà trưởng làng mười hai con, ông lão dược sư ba con, cuối cùng còn bảy con đều vào bụng cậu và Đại Bạch.

Tuy số tiền bán nó rất tốt nhưng hiện tại cậu vẫn chưa muốn rời khỏi đây khi chưa biết gì về tình hình ở đây, phải nói ông lão dược sư vừa lúc đưa dù cho một kẻ đang dầm mưa là cậu đây.

Ăn uống no đủ, Trần Vũ Phong cùng Đại Bạch trở lại lều, dọn dẹp lều cho sạch sẽ, cậu trải chăn bên dưới, rồi dùng một cái để đấp.

Ngã lưng lên chăn cậu liền lấy cuốn sách dày nhất trong số sách lên xem.

Cuốn sách này nói về một truyền thuyết cổ có từ thời xa xưa.

Bên trong nói về ba dòng thời gian lịch sử, đầu tiên quá trình chia thế giới thành bốn đại lục, thứ hai sự ra đời của chức nghiệp, thứ ba là truyền thuyết anh hùng.

Trần Vũ Phong đọc xong cuốn sách này đã là nữa đêm, cuối cùng cậu rút kết một cách ngắn gọn về cuốn sách này.

Sự hoà bình của Arasina chỉ được kéo dài cho đến khi hai loài thú xuất hiện, một loại tự xưng là thánh thú, còn một loại tự xưng là tà thú, không giống như rồng sức mạnh của nó là từ tự nhiên, nó thống trị loài người do sức mạnh thần tuý, ngược lại thánh thú cùng tà thú mê hoặc con người bằng lời ngon tiếng ngọt, bằng dục vọng cùng tạp niệm, chúng nó ban cho con người sức mạnh để đối phó với rồng ngược lại chúng muốn con người phải tín ngưỡng chúng.

Chiến tranh của rồng cùng loài người xảy ra, tuy rồng là loài tham lam ích kỷ nhưng chúng vẫn sống tách biệt với loài người, thứ chúng cần chỉ là những thứ đẹp đẽ do con người tạo ra, bù lại chúng sẽ bảo vệ con người khỏi những quái thú nguy hiểm bên trong các rừng rậm.

Nhưng sự xuất hiện của hai loài thú đã phá vỡ thế cân bằng, loài người đuổi đánh loài rồng, loài rồng bỏ đi sự bảo hộ rồi rời đi.

Sau khi không còn sự bảo hộ của rồng, những con quái thú từ sâu bên trong rừng bắt đầu tấn công con người, sự hỗn loạn ở vùng đất con người đẩy đến cao trào, sức mạnh mà hai con thánh thú cùng tà thú ban cho dần dần biến mất, sự khủng hoảng của loài người bắt đầu.

Hai loài tự xưng là thánh thú cùng tà thú nhìn loài người vùng vẫy trong đau khổ liền vui vẻ mà bỏ đi, mặc kệ lời cầu xin.

Qua bốn mươi năm khi con người sắp đi đến bước đường tận diệt thì một ông lão xuất hiện, ông dùng sinh mệnh cuối cùng của mình làm một lễ triệu hồi.

Khi ông ngã xuống vòng tròn ma pháp sáng rực, hai trăm người xuất hiện bên trong vòng tròn từ từ bước ra, những người này không phải người bình thường mà mang trong mình sức mạnh.

Sau khi đánh đuổi được quái thú trở về rừng, loài người liền khôi phục cuộc sống trước đây, hai trăm người được triệu hồi đến thế giới này chia thành bốn nhóm người bắt đầu chia cắt lục địa, tự mình xưng vương bắt đầu xây dựng đất nước.

Sau cuộc chiến, loài người chỉ còn vài trăm, con số quá ít để chống chọi với những chủng tộc khác, bốn người cai quản bốn đại lục quyết định tiếp tục dùng lễ triệu hồi để triệu hồi, tuy không như ông lão đánh đổi sinh mạng của mình, nhưng họ vẫn tiêu hao khá nhiều sức mạnh về điều này.

Bọn họ không biết những người được triệu hồi cũng mang trên mình sức mạnh như họ, vì vậy một lần nữa loài người lại xảy ra xung đột, những người xưng vương cũng sắp mất ngai vàng, tuy rằng không phải đa số người được triệu hồi sẽ mang sự đố kỵ tranh giành, nhưng phòng bệnh còn hơn chữa bệnh.

Sau này mỗi buổi triệu hồi sẽ có người canh chừng và kiểm tra sức mạnh cho những người được triệu hồi, rồi phân phát đến những địa phương phù hợp cùng giám sát họ một thời gian.

Nhưng mỗi lần triệu hồi số lượng rất đông một người không thể phân thân ra hết, vì vậy sức mạnh của bọn họ được phân chia sau đó đặt tên cho từng loại sức mạnh cuối cùng gọi tất cả lại thành chức nghiệp để phân biệt người bình thường và người có sức mạnh.

Thời gian thấm thoát trôi qua sự bình yên của con người lại một lần nữa bị phá huỷ, thánh thú cùng tà thú lại một lần nữa quay lại, những người có sức mạnh trong người là những đối tượng dễ bị dụ hoặc nhất, bọn nó lại tiếp tục làm dấy lên sự bạo loạn nội bộ của con người, sau đó mới dùng thú triều trong rừng sâu làm khủng hoảng.

Con người lại một lần nữa rơi vào tuyệt vọng.

Hot

Comments

ĐỒNG THIÊN TINH VŨ🌾

ĐỒNG THIÊN TINH VŨ🌾

cảm giác nhiều người sẽ có nhiều chiến tranh đây!

2023-06-27

1

Meow~♏

Meow~♏

Người ở lục địa này dễ dụ thế

2023-05-26

1

✨Hazel_the_Wizard✨

✨Hazel_the_Wizard✨

Thánh thú và tà thú, phân ra vậy chứ cũng chung tay quậy nhân loại như giặc :)))

2022-07-15

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thế giới khác
2 Chương 2: Muốn làm Triệu Hồi Sư không.
3 Chương 3: Thạch Hoa thôn
4 Chương 4: Đại Bạch
5 Chương 5: Lịch sử
6 Chương 6: Tám chủng tộc cùng sinh sống
7 Chương 7: Đại Bạch tiến hoá
8 Chương 8: Rèn luyện
9 Chương 9: Đại Bạch kỳ lạ
10 Chương 10: Tinh linh
11 Chương 11: Đặt tên
12 Chương 12 : Maga Adam
13 Chương 13: Nam tước
14 Chương 14: Xui xẻo
15 Chương 15: Gặp gỡ
16 Chương 16: Ăn trộm
17 Chương 17: Kết bạn
18 Chương 18: Săn thú
19 Chương 19: Khách đến thăm
20 Chương 20: Chỉ dạy
21 Chương 21: Thật ngon
22 Chương 22: Tài năng
23 Chương 23: Lập nhóm
24 Chương 24: Cây Phala
25 Chương 25: Nguy hiểm
26 Chương 26: Quyết tâm
27 Chương 27: Ba năm thấm thoát
28 Chương 28: Không thể nói
29 Chương 29: Giới thiệu Tiểu Pi
30 Chương 30: Mua kiếm
31 Chương 31: Xuất phát
32 Chương 32: Người lạ
33 Chương 33: Bạn mới
34 Chương 34: Khác lạ
35 Chương 35: Chặn cửa
36 Chương 36: Luyện tập
37 Chương 37: Chiến đấu
38 Chương 38: Chen ngang
39 Chương 39: Cậu bé
40 Chương 40: Nhà gỗ
41 Chương 41: Có người muốn giết cậu.
42 Chương 42: Nhẫn không gian
43 Chương 43: Trở về
44 Chương 44: Nhiệm vụ tập thể
45 Chương 45: Thông tin
46 Chương 46: Thú triều
47 Chương 47: Sư tử Gun
48 Chương 48: Chuyển hoá
49 Chương 49: Giằng co
50 Chương 50: Thành công
51 Chương 51: Hỗn loạn sức mạnh
52 Chương 52: Đánh người
53 Chương 53: Elf
54 Chương 54: Kể chuyện
55 Chương 55: Trẻ em mất tích
56 Chương 56: Chuyện lạ
57 Chương 57: Đánh lén
58 Chương 58: Búa bạc
59 Chương 59: Những nơi khác
60 Chương 60: Đặt tên nhóm
61 Chương 61: Thú nhân
62 Chương 62: Trúng độc
63 Chương 63: Làng thú nhân
64 Chương 64: Dược sư Phan
65 Chương 65: Giải độc
66 Chương 66: Tiệc tùng
67 Chương 67: Nhờ trợ giúp
68 Chương 68: Sát thủ
69 Chương 69: Thú bay
70 Chương 70: Ngây thơ
71 Chương 71: Lá chắn
72 Chương 72: Riudum
73 Chương 73: Chặn đường
74 Chương 74: Bị thương
75 Chương 75: Tức giận
76 Chương 76: Sức mạnh tự nhiên
77 Chương 77: Thương nhân
78 Chương 78: Dò hỏi
79 Chương 79: Ngày thứ nhất
80 Chương 80: Ngọc tàng hình
81 Chương 81: Tập kích
82 Chương 82: Chật vật
83 Chương 83: Bị bỏng
84 Chương 84: Đối chiến
85 Chương 85: Tự sát
86 Chương 86: Tự trách
87 Chương 87: Tiền thưởng
88 Chương 88: Tuyệt vọng
89 Chương 89: Ngày thứ hai
90 Chương 90: Ngày thứ hai (2)
91 Chương 91: Ngày thứ hai (3)
92 Chương 92: Cái chết
93 Chương 93:Khế ước cùng vũ khí
94 Chương 94: Tự trách
95 Chương 95: Tiên tri
96 Chương 96: Roma quyết tâm
97 Chương 97: Tổ tiên
98 Chương 98: Chiêu mộ
99 Chương 99: Quyết định của Anna
100 Chương 100: Trưởng thành
101 Chương 101: Tỉnh dậy
102 Chương 102: Đứa trẻ thiên mệnh
103 Chương 103: Nói dối
104 Chương 104: Về nhà
105 Chương 105: Gặp lại nhau
106 Chương 106: Không chung đường
107 Chương 107: Ở bên cạnh cậu
108 Chương 108: Mỹ nhân như ngọc
109 Chương 109: Lời hứa
110 Chương 110: Elf
111 Chương 111: Chuyện xưa
112 Chương 112: Elf nhiễm đen
113 Chương 113: Duyên phận
114 Chương 114: Mâu thuẫn
115 Chương 115: Anh em của Roma
116 Chương 116: Xây nhà
117 Chương 117: Đường hầm không gian
118 Chương 118: Enzo
119 Chương 119: Báo đáp
120 Chương 120: Yuta lựa chọn
121 Chương 121: Thỉnh cầu
122 Chương 122: Enzo quyết định
123 Chương 123: Bản vẽ
124 Chương 124: Trớ trêu
125 Chương 125: Đại Bạch giận dỗi
126 Chương 126: Không gian rối loạn
127 Chương 127: Tấm màn dây leo
128 Chương 128: Elf vệ binh
129 Chương 129: Bóng tối
130 Chương 130: Sức mạnh bóng tối
131 Chương 131: Cây thế giới
132 Chương 132: Ba lời tiên tri
133 Chương 133: Tương lai
134 Chương 134: Nhà tiên tri xuất hiện
135 Chương 135: Nhà tiên tri xuất hiện (2)
136 Chương 136: Nhà tiên tri xuất hiện (3)
137 Chương 137: Biển
138 Chương 138: Lan truyền
139 Chương 139: Bộ tộc người cá
140 Chương 140: Bộ tộc người cá (2)
141 Chương 141: Bộ tộc người cá (3)
142 Chương 142: Bộ tộc người cá (4)
143 Chương 143: Bộ tộc người cá (5)
144 Chương 144: Bộ tộc người cá (6)
145 Chương 145: Giải cứu người cá nhỏ
146 Chương 146: Giải cứu người cá nhỏ (2)
147 Chương 147: Giải cứu người cá nhỏ (3)
148 Chương 148: Tạm biệt người cá
149 Chương 149: Liên lạc
150 Chương 150: Đồi lưu ly
151 Chương 151: Bức thư bằng da
152 Chương 152: Nhà mới
153 Chương 153: Nổi tiếng trong tộc thú nhân
154 Chương 154: Ngựa
155 Chương 155: Gặp lại Anna
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: An Túc
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176: Giấc mơ
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Đôi lời muốn nói
223 Chương 222
224 Chương 223
225 Chương 224
Chapter

Updated 225 Episodes

1
Chương 1: Thế giới khác
2
Chương 2: Muốn làm Triệu Hồi Sư không.
3
Chương 3: Thạch Hoa thôn
4
Chương 4: Đại Bạch
5
Chương 5: Lịch sử
6
Chương 6: Tám chủng tộc cùng sinh sống
7
Chương 7: Đại Bạch tiến hoá
8
Chương 8: Rèn luyện
9
Chương 9: Đại Bạch kỳ lạ
10
Chương 10: Tinh linh
11
Chương 11: Đặt tên
12
Chương 12 : Maga Adam
13
Chương 13: Nam tước
14
Chương 14: Xui xẻo
15
Chương 15: Gặp gỡ
16
Chương 16: Ăn trộm
17
Chương 17: Kết bạn
18
Chương 18: Săn thú
19
Chương 19: Khách đến thăm
20
Chương 20: Chỉ dạy
21
Chương 21: Thật ngon
22
Chương 22: Tài năng
23
Chương 23: Lập nhóm
24
Chương 24: Cây Phala
25
Chương 25: Nguy hiểm
26
Chương 26: Quyết tâm
27
Chương 27: Ba năm thấm thoát
28
Chương 28: Không thể nói
29
Chương 29: Giới thiệu Tiểu Pi
30
Chương 30: Mua kiếm
31
Chương 31: Xuất phát
32
Chương 32: Người lạ
33
Chương 33: Bạn mới
34
Chương 34: Khác lạ
35
Chương 35: Chặn cửa
36
Chương 36: Luyện tập
37
Chương 37: Chiến đấu
38
Chương 38: Chen ngang
39
Chương 39: Cậu bé
40
Chương 40: Nhà gỗ
41
Chương 41: Có người muốn giết cậu.
42
Chương 42: Nhẫn không gian
43
Chương 43: Trở về
44
Chương 44: Nhiệm vụ tập thể
45
Chương 45: Thông tin
46
Chương 46: Thú triều
47
Chương 47: Sư tử Gun
48
Chương 48: Chuyển hoá
49
Chương 49: Giằng co
50
Chương 50: Thành công
51
Chương 51: Hỗn loạn sức mạnh
52
Chương 52: Đánh người
53
Chương 53: Elf
54
Chương 54: Kể chuyện
55
Chương 55: Trẻ em mất tích
56
Chương 56: Chuyện lạ
57
Chương 57: Đánh lén
58
Chương 58: Búa bạc
59
Chương 59: Những nơi khác
60
Chương 60: Đặt tên nhóm
61
Chương 61: Thú nhân
62
Chương 62: Trúng độc
63
Chương 63: Làng thú nhân
64
Chương 64: Dược sư Phan
65
Chương 65: Giải độc
66
Chương 66: Tiệc tùng
67
Chương 67: Nhờ trợ giúp
68
Chương 68: Sát thủ
69
Chương 69: Thú bay
70
Chương 70: Ngây thơ
71
Chương 71: Lá chắn
72
Chương 72: Riudum
73
Chương 73: Chặn đường
74
Chương 74: Bị thương
75
Chương 75: Tức giận
76
Chương 76: Sức mạnh tự nhiên
77
Chương 77: Thương nhân
78
Chương 78: Dò hỏi
79
Chương 79: Ngày thứ nhất
80
Chương 80: Ngọc tàng hình
81
Chương 81: Tập kích
82
Chương 82: Chật vật
83
Chương 83: Bị bỏng
84
Chương 84: Đối chiến
85
Chương 85: Tự sát
86
Chương 86: Tự trách
87
Chương 87: Tiền thưởng
88
Chương 88: Tuyệt vọng
89
Chương 89: Ngày thứ hai
90
Chương 90: Ngày thứ hai (2)
91
Chương 91: Ngày thứ hai (3)
92
Chương 92: Cái chết
93
Chương 93:Khế ước cùng vũ khí
94
Chương 94: Tự trách
95
Chương 95: Tiên tri
96
Chương 96: Roma quyết tâm
97
Chương 97: Tổ tiên
98
Chương 98: Chiêu mộ
99
Chương 99: Quyết định của Anna
100
Chương 100: Trưởng thành
101
Chương 101: Tỉnh dậy
102
Chương 102: Đứa trẻ thiên mệnh
103
Chương 103: Nói dối
104
Chương 104: Về nhà
105
Chương 105: Gặp lại nhau
106
Chương 106: Không chung đường
107
Chương 107: Ở bên cạnh cậu
108
Chương 108: Mỹ nhân như ngọc
109
Chương 109: Lời hứa
110
Chương 110: Elf
111
Chương 111: Chuyện xưa
112
Chương 112: Elf nhiễm đen
113
Chương 113: Duyên phận
114
Chương 114: Mâu thuẫn
115
Chương 115: Anh em của Roma
116
Chương 116: Xây nhà
117
Chương 117: Đường hầm không gian
118
Chương 118: Enzo
119
Chương 119: Báo đáp
120
Chương 120: Yuta lựa chọn
121
Chương 121: Thỉnh cầu
122
Chương 122: Enzo quyết định
123
Chương 123: Bản vẽ
124
Chương 124: Trớ trêu
125
Chương 125: Đại Bạch giận dỗi
126
Chương 126: Không gian rối loạn
127
Chương 127: Tấm màn dây leo
128
Chương 128: Elf vệ binh
129
Chương 129: Bóng tối
130
Chương 130: Sức mạnh bóng tối
131
Chương 131: Cây thế giới
132
Chương 132: Ba lời tiên tri
133
Chương 133: Tương lai
134
Chương 134: Nhà tiên tri xuất hiện
135
Chương 135: Nhà tiên tri xuất hiện (2)
136
Chương 136: Nhà tiên tri xuất hiện (3)
137
Chương 137: Biển
138
Chương 138: Lan truyền
139
Chương 139: Bộ tộc người cá
140
Chương 140: Bộ tộc người cá (2)
141
Chương 141: Bộ tộc người cá (3)
142
Chương 142: Bộ tộc người cá (4)
143
Chương 143: Bộ tộc người cá (5)
144
Chương 144: Bộ tộc người cá (6)
145
Chương 145: Giải cứu người cá nhỏ
146
Chương 146: Giải cứu người cá nhỏ (2)
147
Chương 147: Giải cứu người cá nhỏ (3)
148
Chương 148: Tạm biệt người cá
149
Chương 149: Liên lạc
150
Chương 150: Đồi lưu ly
151
Chương 151: Bức thư bằng da
152
Chương 152: Nhà mới
153
Chương 153: Nổi tiếng trong tộc thú nhân
154
Chương 154: Ngựa
155
Chương 155: Gặp lại Anna
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: An Túc
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176: Giấc mơ
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Đôi lời muốn nói
223
Chương 222
224
Chương 223
225
Chương 224

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play