Chương 6: Cô đừng đuổi tôi đi nhé?

“Sao anh lại biết chỗ của tôi mà mò tới đây?”

Cô nhìn anh, người đàn ông yếu đuối với tâm hồn nhỏ bé trong thân hình to xác. Anh rụt rè nhìn cô, hai tay cầm ly sữa nóng siết chặt.

Mở rồi lại bịm môi, cuối cùng là mếu máo khóc.

“Huhuu… con… anh kia đưa tới… rồi… hic hic… bỏ về.”

Nhược Hy:”…”

Nụ cười gượng ép của cô cứng đờ, không biết nên nói gì luôn. Anh ta đang nói cái gì vậy trời? Nói vậy rồi tự nghe tự hiểu luôn đi nha má.

Chẳng phải ngày xưa ít nói sao? Chững trạc lắm sao? Nói câu nào là phải chuẩn luôn câu ấy sao? Không ngờ anh cũng có ngày này đấy Kỳ Dương.

Bản năng làm mẹ của cô trỗi dậy, ngồi xích vào anh từng chút một. Khi khoảng cách của hai người đã tới một khoảng nhất định, cô đưa tay qua vỗ vỗ lên tấm lưng đang run rẩy của anh.

Cảm giác này ra sao nhỉ?

Một bà mẹ già ở tuổi hai mươi lăm, cặm cụi còng lưng chăm nuôi đứa con trai bé nhỏ hai mươi tám tuổi. Đúng là một ngày thú vị, có khi nào là mơ không?

Cô đưa tay nhéo má mình một cái rõ đau. Cảm nhận được nơi đấy đau rát thì mới dám tin đây là sự thật. Cô nhìn anh một lần nữa từ đầu đến chân.

Đây có phải chỉ là diễn thôi hay không? Không, cô không nghĩ anh đang diễn. Nhìn từ hành động, biểu cảm đến lời nói của anh, cô không nghĩ đây là giả.

Vì đơn giản nó sẽ được gì? Nhưng tại sao lại bị như vầy?

“A! Chẳng lẽ…”

Anh khó hiểu nhìn cô với khuôn mặt ngây thơ hỏi:

“Gì ạ?”

“Không… không có gì. Anh mau uống nốt sữa đi.”

Cô xua tay, ra hiệu không có chuyện gì cả.

Đầu cô loé lên một suy nghĩ. Chắc chắn là có liên quan tới vụ tai nạn bị giấu ém nhẹm đi. Nếu tính thời gian và hành động che giấu ấy thì rất có thể.

Nhưng chuyện này không liên quan tới cô. Dù sao hai người cũng đã không còn quan hệ gì trên mặt pháp lý. Bí quá hiện giờ có thể coi như bạn bè không nhỉ?

Chuyện anh bị tai nạn không muốn công bố là vì công việc làm ăn thì cô cũng nên giúp họ giữ im lặng.

Chỉ là…

Thẩm Kỳ Dương bây giờ tính sao?

Cô nên đưa anh ấy về, để gia đình có thể nhanh chóng và tiếp tục chữa trị. Cứ làm như vậy đi.

“Kỳ Dương này.”

“Dạ?”

“Tại sao người đó lại đưa anh tới đây? Vậy anh có nhận ra tôi không? Anh có nhớ bất gì thứ gì không?”

Cô hỏi một cách dồn dập, muốn giải đáp hết mọi thắc mắc trước khi đưa anh ấy về. Thật ra chuyện giải đáp chỉ là một phần, điều cô làm có hơi chút ích kỷ của bản thân.

Cô muốn cùng anh nói chuyện, nhìn kĩ hơn một chút khuôn mặt này.

“Không… không nhớ gì cả. Con…”

“Khoan!”

Cô đưa tay chặn miệng anh lại. Cái tật này nhất định phải sửa, không thể để lâu thành quen miệng được.

“Nghe nè, anh lớn tuổi hơn tôi nên không thể xưng làm con được. À ừm… phải nói là tôi và cô. Hiểu chưa? Á… anh làm gì thế?”

Cô rụt tay lại, ngượng ngùng đỏ mặt mà quát anh. Cái tên lợi dụng này trong lúc cô nói lại dám liếm ngón tay cô. Cái cảm giác có thứ mềm mềm ấm nóng đấy chạm vào thật sự là quá thân mật và nóng bỏng rồi đó.

Trái lại với sự e dè của cô thì anh lại cười hì hì, vô tội nói:

“Tôi hiểu rồi.”

“Tại ngón tay của cô cứ chạm vào môi tôi mà…”

Nũng nịu và ấm ức sao? Đó phải là biểu hiện của cô mới đúng chứ? Tại sao có cảm giác anh bây giờ còn gian manh gấp nhiều lần so với trước đây vậy?

Vẫn khuôn mặt ấy nhưng lại non nớt và đơn thuần. Dù làm sai thì với khuôn mặt ngây thơ như vầy thì làm sao mà trách mắng được?

“Haizzz… được rồi. Anh nhớ tôi không?”

Thẩm Kỳ Dương lắc đầu. Anh không nhớ gì cả. Chỉ nghe những người nhận là người thân của mình nói cho anh biết tên và rất nhiều thứ.

Nhưng nó quá nhiều và quá dồn dập, anh không nhớ hết nổi. Muốn nói mình không hiểu nhưng lại thấy khuôn mặt đặt nhiều niềm tin làm anh không dám nói, chỉ biết giữ im lặng cho qua.

Thấy anh vậy cô không nản, tiếp tục kiên nhẫn hỏi:

“Vậy tại sao lại tới đây? Có ai ép anh sao?”

Vẫn là cái lắc đầu nguầy nguậy của Kỳ Dương. Cô cứ nghĩ anh sẽ tiếp tục im lặng nên muốn hỏi tiếp thì anh lại đột ngột lên tiếng.

“Không, không có ai ép cả. Chỉ là tôi… muốn gặp.”

Muốn gặp?

“Tại sao?”

Cô thắc mắc lí do anh muốn gặp. Không phải nói không nhớ sao? Làm sao biết được cô mà muốn gặp hay không?

“Vì… vì cái này.”

Anh nói rồi móc trong túi quần ra một cái bóp da màu đen thuộc bản giới hạn. Cô có thể chắc chắn nó là của anh vì đã từng thấy anh cầm trong lần đi trung tâm thương mại.

“Gì vậy?”

Cô khó hiểu khi thấy anh nhét nó vào tay mình. Đâu phải của cô? Anh bị nhầm lẫn sao?

“Mở ra đi.”

“Cái… cái này là…”

Nhược Hy mở ra, trong đấy có một tấm hình. Điều làm cô ngạc nhiên nhất đấy chính là hình của cô trong bộ váy cưới đang cười rất tươi nhìn về phía máy chụp ảnh.

Làm sao nó lại ở đây? Tại sao anh lại để trong bóp của mình hình ảnh của cô?

Nhược Hy thật sự kích động. Cô không tự chủ được bàn tay đang run rẩy và hốc mắt đỏ ửng của mình.

Ý nghĩ của hành động này là gì?

Tại sao anh lại làm như vầy trong khi nói ly hôn? Hai người đã ly hôn rồi mà. Anh có yêu cô như cô yêu anh không? Có trùng hợp hay sự hiểu lầm nào đó ở đây không?

Có rất nhiều câu hỏi quay quanh mà cô không thể giải đáp. Mà người có thể thì có lẽ bây giờ lại không rồi.

“Tôi thấy tấm hình này trong bóp. Cảm giác rất kì lạ khi thấy nó. Tôi muốn xác nhận xem cảm giác ấy là gì nên đã nhờ một người đưa đến đây.”

“Mẹ… à nhầm… Cô đừng đuổi tôi đi nhé? Được không?”

Hot

Comments

Lg Cẩm Ly

Lg Cẩm Ly

giả ngu à tr

2023-02-26

1

Hi Hi

Hi Hi

đang nhẹ nhẹ nhàng êm ả tự nhiên sọt câu suy nghĩ của bà9 vô "gì vậy má" làm tuột mood

2023-01-20

0

Trần Huyền Thanh

Trần Huyền Thanh

.

2022-06-05

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân này sắp kết thúc rồi
2 Chương 2: Kỳ hạn của bản hợp đồng
3 Chương 3: Tại sao lại yêu?
4 Chương 4: Thẩm Kỳ Dương bị tai nạn
5 Chương 5: Không lẽ là mất trí nhớ sao?
6 Chương 6: Cô đừng đuổi tôi đi nhé?
7 Chương 7: Kỳ Dương à… anh đang ở đâu?
8 Chương 8: Kỳ Dương sợ lắm…
9 Chương 9: Những cú sốc tâm lý liên tục kéo tới
10 Chương 10: Thẩm Kỳ Dương nhà chúng ta là số 1
11 Chương 11: Báo động khẩn, là bạn hay địch?
12 Chương 12: Chồng của cô ấy
13 Chương 13: Anh ấy… là chồng của tôi
14 Chương 14: Hy Hy à… em đang chảy nước miếng kìa
15 Chương 15: Anh không bị mất trí nhớ mà đúng không?
16 Chương 16: Cùng nhau đi ăn
17 Chương 17: Muốn chăm sóc anh ấy
18 Chương 18: Quá giờ cho trẻ em đi ngủ rồi!
19 Chương 19: Không uống là sẽ không lớn được.
20 Chương 20: Đồng vợ đồng chồng
21 Chương 21: Giấc mộng kinh khủng
22 Chương 22: Vậy với ai cũng làm theo bản năng sao?
23 Chương 23: Mục đích của ngày hôm nay
24 Chương 24: Đối đầu
25 Chương 25: Một người vợ đã ly hôn
26 Chương 26: Chỉ cần anh ngoan ngoãn thì muốn là được mà
27 Chương 27: Hy Hy… trong tình yêu em ghét gì nhất?
28 Chương 28: Tốt nhất là nên nghẹn chết cậu đi.
29 Chương 29: Một chút nữa thôi…
30 Chương 30: ‘Cái đó’ của anh ta ‘lên’ không nổi…
31 Chương 31: Tôi là Tống Thịnh Phong. Hãy nhớ kĩ.
32 Chương 32: Món quà bất ngờ chuẩn bị đã tới
33 Chương 33: Bẫy trong bẫy, ai mới là người mắc bẫy?
34 Chương 34: Gậy ông đập lưng ông
35 Chương 35: Anh Dương, trùng hợp quá…
36 Chương 36: Nhẹ nhàng cho anh một cái ‘vuốt ve gò má’…
37 Chương 37: Tôi trong mắt anh là loại người gì?
38 Chương 38: Quý ông Hạ Khiết Vũ
39 Chương 39: Đúng là vô nghĩa…
40 Chương 40: Cô đã sẵn sàng để chết chưa?
41 Chương 41: Mọi chuyện rồi sẽ trở về quỹ đạo
42 Chương 42: Chuyện quá khứ…
43 Chương 43: Cô họ bá đạo xuất chiêu
44 Chương 44: Kỳ Dương… anh ấy thích đồ ngọt
45 Chương 45: Ai mới là người bị bệnh…
46 Chương 46: Khó cưỡng cầu
47 Chương 47: Cuộc chiến lấy lòng
48 Chương 48: Đụng độ với Lâm Nguyệt- mẹ của Tử Thiếu Ân
49 Chương 49: Ai hống hách hơn ai? Nhược Hy không nương tay chống trả!
50 Chương 50: Chiếm tiện nghi…
51 Chương 51: Miệng hố lửa mở rộng
52 Chương 52: Thuận hay phản? Lựa chọn nằm trong tay…
53 Chương 53: Hỗn chiến trong WC (1)
54 Chương 54: Hỗn chiến trong WC (2)
55 Chương 55: Cuộc chiến trong tối ngoài sáng chính thức bắt đầu…
56 Chương 56: Cậu phải lấy lại công bằng cho tớ…
57 Chương 57: Sợ Hy Hy không kìm được thú tính…
58 Chương 58: Tôi đã nghĩ… một là sống, hai là chết.
59 Chương 59: Mỗi người một việc
60 Chương 60: Chu Ái Lam đến tận nơi gây chuyện…
61 Chương 61: Công dụng không ngờ tới
62 Chương 62: Đe dọa
63 Chương 63: Thuần hoá Thẩm tổng mặt lạnh
64 Chương 64: Một ngày không xa trong tương lai…
65 Chương 65: Để tôi giúp cô thoả mãn
66 Chương 66: Quý bà đánh bay Ái Lam (1)
67 Chương 67: Quý bà đánh bay Ái Lam (2)
68 Chương 68: Đừng lo lắng và hãy chờ anh về.
69 Chương 69: Biến cố xảy đến, Kỳ Dương biệt tăm biệt tích!
70 Chương 70: Chu Ái Lam ngã ngựa! Thẩm gia đổi chủ?
71 Chương 71: Hôm nay thế nào rồi? Tôi đã nói gì ấy nhỉ?
72 Chương 72: Điều gì khiến bọn họ tự tin đến thế?
73 Chương 73: Thời gian đếm ngược…
74 Chương 74: Cản đường! Ván bài lật ngửa…
75 Chương 75: Hồi kết của cha con Thẩm Hiên Lân!
76 Chương 76: Cô dâu ưng ý! Cậu muốn gọi cho ai sao?
77 Chương 77: Anh… nhớ em!
78 Chương 78: Cậu ta vẫn ổn chứ?
79 Chương 79: Cô không nhớ ra tôi sao?
80 Chương 80: Đưa về nhà sao?
81 Chương 81: Lời nói dối bọc nhung
82 Chương 82: Hạ gia trên đà phá sản
83 Chương 83: Nỗi sợ của Khiết Vũ.
84 Chương 84: Thẩm tổng- Thẩm Kỳ Dương đã trở lại!
85 Chương 85: Đám cưới của Tử Thiếu Ân và Cố Tuế Tâm
86 Chương 86: Khoảng cách giữa đôi ta…
87 Chương 87: Người ‘quen’ cũ…
88 Chương 88: Ai mới là người không chịu nổi?
89 Chương 89: Chấp nhận gả cho em một lần nữa…
90 Chương 90: Ai bị bỏ rơi.
91 Chương 91: Cô đang đốt lửa đấy!
92 Chương 92: Thuốc vị tình yêu
93 Chương 93: Kế hoạch định sẵn
94 Chương 94: Nhất định bọn họ phải trả thù!
95 Chương 95: Em cũng nhớ anh! Nhớ rất rất rất nhiều…
96 Chương 96: Điều khiến tôi trở nên quyết tâm…
97 Chương 97: Sự kết hợp hoàn hảo!
98 Chương 98: Thời cơ tốt đang đến gần
99 Chương 99: Bông hoa tuyết trong sạch
100 Chương 100: Trả giá!
101 Chương 101: Mục tiêu tiếp theo!
102 Chương 102: Tự đưa người kia vào ngõ cụt
103 Chương 103: Lời mời hấp dẫn từ cô bạn thân
104 Chương 104: Lần này em chết chắc rồi!
105 Chương 105: Hộp đêm W
106 Chương 106: Tên khốn Tử Thiếu Ân(1)
107 Chương 107: Tên khốn Tử Thiếu Ân(2)
108 Chương 108: Điều mong chờ…
109 Chương 109: Ngọt ngào sau sai lầm
110 Chương 110: Thật sự sẽ không hối hận chứ?
111 Chương 111: Kỳ Dương… em muốn! (H nhẹ)
112 Chương 112: Hy Hy… đau lắm sao? (H)
113 Chương 113: Hình tượng quan trọng đến thế sao?
114 Chương 114: Thu lưới! Kết cục phải gánh chịu
115 Chương 115: Cháu của ba lại càng không muốn!
116 Chương 116: Cuộc sống yên bình của Thẩm tổng sau kết hôn…
117 Chương 117: Ngoại truyện 1- Anh không nhận ra em sao?
118 Chương 118: Ngoại truyện 2- Vận đào hoa của Mặc Lăng Triệt!
119 Chương 119: Ngoại truyện 3- Từ Hàm Phong và Tĩnh Yên
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân này sắp kết thúc rồi
2
Chương 2: Kỳ hạn của bản hợp đồng
3
Chương 3: Tại sao lại yêu?
4
Chương 4: Thẩm Kỳ Dương bị tai nạn
5
Chương 5: Không lẽ là mất trí nhớ sao?
6
Chương 6: Cô đừng đuổi tôi đi nhé?
7
Chương 7: Kỳ Dương à… anh đang ở đâu?
8
Chương 8: Kỳ Dương sợ lắm…
9
Chương 9: Những cú sốc tâm lý liên tục kéo tới
10
Chương 10: Thẩm Kỳ Dương nhà chúng ta là số 1
11
Chương 11: Báo động khẩn, là bạn hay địch?
12
Chương 12: Chồng của cô ấy
13
Chương 13: Anh ấy… là chồng của tôi
14
Chương 14: Hy Hy à… em đang chảy nước miếng kìa
15
Chương 15: Anh không bị mất trí nhớ mà đúng không?
16
Chương 16: Cùng nhau đi ăn
17
Chương 17: Muốn chăm sóc anh ấy
18
Chương 18: Quá giờ cho trẻ em đi ngủ rồi!
19
Chương 19: Không uống là sẽ không lớn được.
20
Chương 20: Đồng vợ đồng chồng
21
Chương 21: Giấc mộng kinh khủng
22
Chương 22: Vậy với ai cũng làm theo bản năng sao?
23
Chương 23: Mục đích của ngày hôm nay
24
Chương 24: Đối đầu
25
Chương 25: Một người vợ đã ly hôn
26
Chương 26: Chỉ cần anh ngoan ngoãn thì muốn là được mà
27
Chương 27: Hy Hy… trong tình yêu em ghét gì nhất?
28
Chương 28: Tốt nhất là nên nghẹn chết cậu đi.
29
Chương 29: Một chút nữa thôi…
30
Chương 30: ‘Cái đó’ của anh ta ‘lên’ không nổi…
31
Chương 31: Tôi là Tống Thịnh Phong. Hãy nhớ kĩ.
32
Chương 32: Món quà bất ngờ chuẩn bị đã tới
33
Chương 33: Bẫy trong bẫy, ai mới là người mắc bẫy?
34
Chương 34: Gậy ông đập lưng ông
35
Chương 35: Anh Dương, trùng hợp quá…
36
Chương 36: Nhẹ nhàng cho anh một cái ‘vuốt ve gò má’…
37
Chương 37: Tôi trong mắt anh là loại người gì?
38
Chương 38: Quý ông Hạ Khiết Vũ
39
Chương 39: Đúng là vô nghĩa…
40
Chương 40: Cô đã sẵn sàng để chết chưa?
41
Chương 41: Mọi chuyện rồi sẽ trở về quỹ đạo
42
Chương 42: Chuyện quá khứ…
43
Chương 43: Cô họ bá đạo xuất chiêu
44
Chương 44: Kỳ Dương… anh ấy thích đồ ngọt
45
Chương 45: Ai mới là người bị bệnh…
46
Chương 46: Khó cưỡng cầu
47
Chương 47: Cuộc chiến lấy lòng
48
Chương 48: Đụng độ với Lâm Nguyệt- mẹ của Tử Thiếu Ân
49
Chương 49: Ai hống hách hơn ai? Nhược Hy không nương tay chống trả!
50
Chương 50: Chiếm tiện nghi…
51
Chương 51: Miệng hố lửa mở rộng
52
Chương 52: Thuận hay phản? Lựa chọn nằm trong tay…
53
Chương 53: Hỗn chiến trong WC (1)
54
Chương 54: Hỗn chiến trong WC (2)
55
Chương 55: Cuộc chiến trong tối ngoài sáng chính thức bắt đầu…
56
Chương 56: Cậu phải lấy lại công bằng cho tớ…
57
Chương 57: Sợ Hy Hy không kìm được thú tính…
58
Chương 58: Tôi đã nghĩ… một là sống, hai là chết.
59
Chương 59: Mỗi người một việc
60
Chương 60: Chu Ái Lam đến tận nơi gây chuyện…
61
Chương 61: Công dụng không ngờ tới
62
Chương 62: Đe dọa
63
Chương 63: Thuần hoá Thẩm tổng mặt lạnh
64
Chương 64: Một ngày không xa trong tương lai…
65
Chương 65: Để tôi giúp cô thoả mãn
66
Chương 66: Quý bà đánh bay Ái Lam (1)
67
Chương 67: Quý bà đánh bay Ái Lam (2)
68
Chương 68: Đừng lo lắng và hãy chờ anh về.
69
Chương 69: Biến cố xảy đến, Kỳ Dương biệt tăm biệt tích!
70
Chương 70: Chu Ái Lam ngã ngựa! Thẩm gia đổi chủ?
71
Chương 71: Hôm nay thế nào rồi? Tôi đã nói gì ấy nhỉ?
72
Chương 72: Điều gì khiến bọn họ tự tin đến thế?
73
Chương 73: Thời gian đếm ngược…
74
Chương 74: Cản đường! Ván bài lật ngửa…
75
Chương 75: Hồi kết của cha con Thẩm Hiên Lân!
76
Chương 76: Cô dâu ưng ý! Cậu muốn gọi cho ai sao?
77
Chương 77: Anh… nhớ em!
78
Chương 78: Cậu ta vẫn ổn chứ?
79
Chương 79: Cô không nhớ ra tôi sao?
80
Chương 80: Đưa về nhà sao?
81
Chương 81: Lời nói dối bọc nhung
82
Chương 82: Hạ gia trên đà phá sản
83
Chương 83: Nỗi sợ của Khiết Vũ.
84
Chương 84: Thẩm tổng- Thẩm Kỳ Dương đã trở lại!
85
Chương 85: Đám cưới của Tử Thiếu Ân và Cố Tuế Tâm
86
Chương 86: Khoảng cách giữa đôi ta…
87
Chương 87: Người ‘quen’ cũ…
88
Chương 88: Ai mới là người không chịu nổi?
89
Chương 89: Chấp nhận gả cho em một lần nữa…
90
Chương 90: Ai bị bỏ rơi.
91
Chương 91: Cô đang đốt lửa đấy!
92
Chương 92: Thuốc vị tình yêu
93
Chương 93: Kế hoạch định sẵn
94
Chương 94: Nhất định bọn họ phải trả thù!
95
Chương 95: Em cũng nhớ anh! Nhớ rất rất rất nhiều…
96
Chương 96: Điều khiến tôi trở nên quyết tâm…
97
Chương 97: Sự kết hợp hoàn hảo!
98
Chương 98: Thời cơ tốt đang đến gần
99
Chương 99: Bông hoa tuyết trong sạch
100
Chương 100: Trả giá!
101
Chương 101: Mục tiêu tiếp theo!
102
Chương 102: Tự đưa người kia vào ngõ cụt
103
Chương 103: Lời mời hấp dẫn từ cô bạn thân
104
Chương 104: Lần này em chết chắc rồi!
105
Chương 105: Hộp đêm W
106
Chương 106: Tên khốn Tử Thiếu Ân(1)
107
Chương 107: Tên khốn Tử Thiếu Ân(2)
108
Chương 108: Điều mong chờ…
109
Chương 109: Ngọt ngào sau sai lầm
110
Chương 110: Thật sự sẽ không hối hận chứ?
111
Chương 111: Kỳ Dương… em muốn! (H nhẹ)
112
Chương 112: Hy Hy… đau lắm sao? (H)
113
Chương 113: Hình tượng quan trọng đến thế sao?
114
Chương 114: Thu lưới! Kết cục phải gánh chịu
115
Chương 115: Cháu của ba lại càng không muốn!
116
Chương 116: Cuộc sống yên bình của Thẩm tổng sau kết hôn…
117
Chương 117: Ngoại truyện 1- Anh không nhận ra em sao?
118
Chương 118: Ngoại truyện 2- Vận đào hoa của Mặc Lăng Triệt!
119
Chương 119: Ngoại truyện 3- Từ Hàm Phong và Tĩnh Yên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play