Marie Rosemary

Ngày hôm sau đi học, chưa bước tới cửa lớp thì đã nghe thấy tiếng trách mắng của lớp trưởng

-Cậu Vandead! Hôm qua cậu đã ở đâu trong cả ngày hôm qua vậy, cậu vừa chuyển mà còn chưa đi học nổi hai tiết học là sao?

-Tôi bị ốm ấy mà

Sorn chống chế

Lớp trưởng là Marie Rosemary, con gái út của gia đình quý tộc Rosemary. Cô có chiều cao trung bình khi bằng Canna và chỉ cao bằng Sorn khi cậu đang ngồi trên ghế. Marie có một dáng người khá cân đối nếu không muốn nói là đẹp. Mái tóc của cô ấy có màu tím khói dài ngang vai, được tết lại ở phần tóc mai rồi vòng ra sau đầu và buộc lại bằng một sợi dây được trang trí bằng một bông hoa hương thảo. Điểm nhấn lớn nhất của Marie là cặp mắt to có hai màu khác nhau với mắt phải màu xanh lục và mắt trái màu tím hồng. Cô được thầy Leonard giao cho chức lớp trưởng vì tính cách hướng ngoại, nhiệt tình, quan tâm đến người khác của mình

Nghe thấy lời biện hộ đầy vô lí của Sorn, Marie bực mình to tiếng

-Cậu bị ốm? Đừng đùa nữa! Cậu biết chỉ vì cậu trốn học mà tôi bị giáo viên khiển trách đấy có biết không!

Sorn chắp tay lại, cúi đầu khẩn khoản

-Rồi, rồi, tôi xin lỗi, lỗi của tôi

Lớp trưởng nguôi giận, chống nạnh rồi thở dài

-Là lớp trưởng, đáng ra tôi phải giới thiệu từng thành viên trong lớp cho cậu vào ngày đầu tiên đi học mới phải, vậy mà cậu lại trốn đi mất. Haizz...Thế cậu đã biết ai trong lớp chưa?

-Biết Canna này, ờ...chắc là hết rồi đấy

Sorn gãi đầu trả lời một cách ậm ừ như thể cho có

-Không sao đâu, cứ đưa cho tôi cái sơ đồ lớp là được mà, đỡ phải làm phiền cậu

Cậu ta chìa tay ra rồi mỉm cười để lộ cặp răng nhanh nhọn hoắt. Marie bèn vuốt tay vào một tờ giấy ở trên mặt bàn

-Édittexte

Các chữ viết lập tức xuất hiện, cô cầm lấy đưa cho Sorn

-Cảm ơn nhé lớp trưởng. À quên, Marie này cậu cho tôi xin một tấm bản đồ của trường được không? Tôi sợ bị lạc lắm

-Này đừng tự ý gọi tên tôi ra như thế!

Marie phồng má thể hiện sự bực bội nhưng vẫn đưa cho cậu ta tấm bản đồ của trường rồi trở về chỗ ngồi

-A, chào buổi sáng Canna

-Chào buổi sáng

Canna ngồi xuống ghế chào lại cậu bạn của mình

-Cậu để kiểu tóc mới à? Khác hôm qua quá

-À...Ừm

Canna gật đầu để khẳng định lời của Sorn là đúng. Cô đang để kiểu tóc khác so với kiểu tóc đuôi ngựa hay để. Hai bên đỉnh đầu được buộc bằng hai sợi dây được trang trí bằng đôi cánh màu xanh lam, còn tóc ở sau đầu thì để xõa xuống lưng

Canna vuốt nhẹ lên phần tóc mái rồi nói

-Tôi muốn một cái gì đó khác biệt so với mọi khi, kiểu tóc hoặc phong cách mới ấy

Tiếng chuông vào lớp vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Thầy Leonard bước vào lớp vỗ tay rồi bắt đầu phổ biến

-Được rồi các em, như các em đã biết chỉ còn một tháng nữa là sẽ diễn ra bài kiểm tra năng lực lần thứ nhất vậy nên hãy chú ý ôn tập nhé

Mọi người trong lớp ai nấy đều thở dài một cách chán nản nhưng thầy vẫn nói tiếp

-Hơn nữa, tuần sau sẽ diễn ra "Giải đấu Ma Vương lần thứ 400". Phần thưởng của nhà vô địch sẽ là một trăm Plantinum, cúp Ma Vương thứ 400. Năm nay cũng có thêm một phần thưởng đặc biệt nữa. Bởi vì đây là năm mà "Ngài" sẽ tái sinh nên phần thưởng của năm nay là Ma Tích số 3

Thầy ấy sắp xếp lại đống giấy tờ trên tay rồi tiếp tục

-Tôi muốn bốn người của lớp chúng ta tham gia giải đấu này, lưu ý rằng năm nay sẽ có sự tham gia của "Đứa trẻ được chọn" đấy. Được rồi, ai muốn đăng kí hãy giơ tay nào

Nói đến đây mọi người ai cũng im lặng, họ hiểu rằng "Đứa trẻ được chọn" Luca Debanshe chắc chắn là bất bại trong giải đấu này, với năm tỉ Ma Lực thì không ai có thể đọ lại sức mạnh tuyệt đối của cậu ta. Nhưng đến cuối cùng vẫn có bốn cánh tay giơ lên đó là: Ley Firerose, Alice Cyrophenex, Alisia Cyrophenex và đặc biệt nhất chính Sorn Vandead

Nhìn thấy Sorn giơ tay thầy Leonard nhíu mày nói với cậu

-Này trò Vandead, em có biết mình là ai không?

Sorn nhìn thầy với một ánh mắt khó hiểu

-Em là Sorn, cảm ơn thầy đã hỏi

-Em là một học sinh áo xanh đó có biết không? Em sẽ làm ô uế cả giải đấu này!

Thầy Leonard đập bàn đứng dậy

-Hả, cái gì buồn cười vậy? Giải đấu cho phép mọi học sinh tham gia, nhưng học sinh áo xanh lại không được tham gia, thật kì lạ. Hay sự thật là giải đấu này chỉ là sân chơi cho các thầy chọi gà với nhau nên phải chọn học viên áo trắng?

Lời nói của Sorn khiến thầy giáo cứng họng. Im lặng một hồi cậu ta búng tay nói với thầy Leonard

-Hay em với thầy chơi một trò chơi nhỏ đi! Thầy sẽ chọn trò chơi và ra luật

Thầy Leonard chấp nhận lời đề nghị của Sorn. Cậu ta đứng dậy đi tới chỗ bục giảng. Thầy đưa ra trước mặt Sorn một viên bi bằng vàng chỉ nằm gọn trong lòng bàn tay

-Bây giờ, nếu trong mười giây em có thể lấy được viên bi này trong tay tôi thì tôi sẽ cho phép em tham gia giải đấu với tư cách thí sinh đặc biệt của năm nay. Để cho công bằng, tôi sẽ không rời khỏi khu vực bục giảng được chứ?

Sorn liền thắc mắc

-Thế nếu em không lấy được?

Thầy Leonard đáp lại câu hỏi của cậu ta bằng một ánh mắt đáng sợ

-Tất nhiên em sẽ bị đuổi học vì dám xúc phạm tôi

-Được! Em thích luật chơi kiểu này

Sorn đồng ý với không một chút lo lắng

Dưới lớp rộ lên những tiếng bàn tán

-Hắn ta điên rồi

-Chơi trò lấy bi với thầy Leonard tức là chọn nghỉ học rồi còn gì

-Mới chuyển đến còn chưa đầy một ngày mà đã làm điều ngu xuẩn rồi

Sorn chẳng để tâm lắm đến mấy lời đàm tiếu kia mà đứng đối mặt với thầy Leonard

-Trò chơi bắt đầu!

Vừa dứt lời năm thầy Leonard xuất hiện xung quanh Sorn. Không, đúng hơn đó chỉ là dư ảnh của thầy ấy để lại khi di chuyển với tốc độ cực cao

Cả lớp bắt đầu đếm thời gian

-1...2...3...4...

Sorn không hề hoảng hốt hay lo lắng gì mà chỉ đứng yên quan sát

-5...6...7

Cậu nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi cúi thấp người, lao về trước cửa sổ rồi đứng yên ở đó quay lưng lại với cả lớp

-8...9...10! Hết thời gian!

Thầy Leonard dừng lại, cười khẩy một tiếng rồi xòe tay ra

-Được rồi Vandead, em đã thua rồi, giờ thì...!

Thầy giật mình nhận ra trong tay mình không phải là viên bi mà chỉ là một viên sỏi. Chưa hết bàng hoàng thì một tiếng "tách" vang lên

-Của thầy này

Sorn quay lại đưa cho thầy Leonard một chiếc điện thoại và một cái ví

-Điện thoại thầy chụp ảnh đẹp lắm, con chim xa thế mà chụp vẫn rõ nét được, đúng đồ của người giàu có khác

Cậu ta giơ ra viên bi vàng của thầy ra trước mặt rồi nói tiếp

-Thực hiện giao kèo thôi thầy nhỉ?

-Đ...Được rồi, em thắng, tôi sẽ để em tham gia giải đấu

Thầy Leonard lắp bắp, có vẻ vẫn chưa hết bàng hoàng

Sorn vui vẻ mỉm cười, đặt viên bi lên bàn giáo viên trong ánh ngỡ ngàng xen lẫn chút ngưỡng mộ của cả lớp rồi trở về chỗ ngồi đúng lúc tiếng chuông nghỉ giải lao vang lên và thầy Leonard thất thần đi ra ngoài

Chờ thầy đi khỏi, lớp trưởng lao đến nắm cổ áo Sorn

-Cậu bị điên à? Cậu vừa thách thức một giáo viên, một thành viên quý tộc đó!

-Rồi, rồi...hạ hỏa tí nào

Cậu ta hạ tay Marie xuống sau đó chỉnh lại cổ áo và nói

-Nhưng tôi thắng rồi, lại còn có vé để tham gia giải đấu nữa, quá lời còn gì

Lớp trưởng đành hạ tay xuống tỏ vẻ bất lực với Sorn. Phải mất một lúc chấn tĩnh lại bản thân cô mới lên tiếng hỏi cậu ta

-Tôi đã thấy cậu lấy được viên bi từ tay thầy ngay khi trò chơi bắt đầu, vậy tại sao cậu lại lấy thêm cả điện thoại lẫn ví đã thế còn thay viên bi bằng hòn sỏi vậy? Để làm màu à?

Canna bất ngờ lên tiếng hỏi Marie

-Cậu cũng nhìn thấy những thứ đó à?

Lớp trưởng lập tức gật đầu rồi chỉ vào mắt trái

-Con mắt này cho phép tớ nhìn được chuyển động của vạn vật kể cả nó nhanh đến đâu, hơn nữa nó còn giúp tớ có thể dùng "Lãnh địa" hiệu quả hơn. Nó còn có một vài chức năng khác nữa nhưng tớ không tiện nói. Mà cậu cũng nhìn thấy được à?

Canna gật đầu để khẳng định lời của Marie nói là đúng

Cô ấy quay lại thì thấy Sorn đang rón rén định chuồn liền lớn tiếng gọi lại

-Còn cậu, Vandead! Đứng lại và trả lời câu hỏi của tôi!

Một cái rễ cây và một sợi xích buộc chặt cả hai chân kéo Sorn lại, cậu ta chỉ biết thở dài vì biết mình không thể chuồn được nên ngồi phịch xuống ghế

-Thôi được rồi. Thứ nhất, tôi chỉ làm theo lời bố dạy thôi, muốn lấy của ai cái gì thì không để họ biết. Thứ hai, tôi muốn chụp ảnh một con chim có màu lông kì quặc nhưng không có điện thoại trong người nên mượn tạm thầy. Thứ ba, thầy ấy là người giàu còn tôi là người nghèo

Nói rồi cậu thảy năm đồng Gold lên bàn

-Tan học qua nhà Canna uống cà phê thôi

Canna nhìn vào năm đồng tiền, suy nghĩ một hồi rồi đặt câu hỏi

-Tiện đang nói về nhà thì cậu đang sống ở đâu và với ai vậy?

Sorn gãi đầu đáp

-Tôi sống một mình thôi. Còn nhà tôi thì hình như là ở số 57 phố Matffeu thì phải

-A! Tức là nó ở gần nhà tôi à?

Marie reo lên

-Nó ở gần trường nên từ lúc ra ở riêng tôi đã chuyển đến đó sống

Nghe thấy thế Sorn tròn mắt nhìn Marie

-Chỗ đó gần đây á? À mà đúng hơn ở riêng là sao?

-Cậu không hiểu à? Ở riêng là ra sống một mình đó, có gì khó hiểu vậy?

-Ý tôi...mà thôi bỏ đi

Marie thắc mắc về cầu của Sorn

Canna bất chợt hiểu ra gì đó, cô mỉm cười một cách nham hiểm rồi hỏi

-Sao sáng hôm qua cậu lại đến tận nhà tôi cách đây tận mười cây số thế? Nhà cậu ở gần trường cơ mà. Vừa nãy tôi nghe cậu lẩm bẩm "chỗ đó gần đây á". Chẳng nhẽ cậu không biết nhà mình ở đâu? Chẳng nhẽ cậu bị mù đường à?

-Kh...không hề

Cô Ma Vương cười một cách nham hiểm làm người bạn đầu tiên của mình phải đổ mồ hôi hột. Cậu ta đứng bật dậy, lau mồ hôi trên trán, giọng nói có phần run rẩy

-Trời nóng quá nhỉ? Tôi ra ngoài cho mát đây

-Đừng đánh trống lảng nữa, trả lời đi

Hai sợi xích buộc vào hai chân Sorn giữ cậu lại, đó là Ma Thuật của Canna. Sorn đành bất lực ngồi trở lại ghế một lần nữa, khoanh tay trước ngực, giọng nói có phần giận dỗi

-Đúng, tôi bị lạc nên vào tạm nhà cậu định uống cà phê rồi tiện hỏi đường luôn nhưng quên mất, được chưa?

Nhìn thấy biểu cảm đó của bạn mình, Canna và Marie không khỏi bật cười

-Cậu muốn làm bạn với tôi không?

Marie quay ngoắt đi khi Sorn hỏi rồi nắm lấy bàn tay Canna

-Ai thèm làm bạn với người như cậu, tôi muốn kết bạn với những người như bạn Silverwings hơn, bạn ấy vừa đáng yêu vừa dễ gần ai lại tệ như cậu cơ chứ

-À đúng rồi, giờ tôi để ý. Cậu không giống với bạn những quý tộc trong lớp nhỉ? Cậu thoải mái và quan tâm đến những người khác kể cả cách biệt giai cấp với nhau, không quá để tâm tới địa vị của mình

-Đúng vậy

Marie buồn rầu kể

-Gia tộc Rosemary vốn luôn khinh thường những người không phải quý tộc. Họ coi mình là dòng dõi thượng đẳng còn những kẻ khác chỉ là cỏ rác. Tuy hiện đã bớt đi phần nào nhưng vẫn không thể thay đổi định kiến ấy của cả gia tộc lớn. Tớ nghĩ rằng mọi người đều có quyền bình đẳng như nhau, kể cả quý tộc hay thường dân. Sau đó một biến cố xảy ra cộng với tư tưởng khác biệt nên tớ bị đuổi khỏi nhà

Nói đến đây, mắt cô rưng rưng, phải nghẹn ngào một lúc thì mới có thể tiếp tục

-Sau khi bị đuổi khỏi nhà, tớ đến phố Matffeu sống, nhưng người dân ở đó biết tớ là người nhà Rosemary nên vô cùng căm ghét. Tớ không nhận được bất kì sự giúp đỡ nào của bất kì ai trong khu phố. Mỗi khi đi ra khỏi nhà là hàng loạt những ánh mắt thù ghét, khinh miệt đều hướng về tớ. Thực sự đó là khoảng thời gian vô cùng khó khăn...

Hai hàng nước mắt lăn dài trên má Marie. Canna lấy ra một chiếc khăn tay trắng đưa cho lớp trưởng rồi vỗ về an ủi cô ấy

-Tớ rất tiếc, cảm giác bị bỏ rơi bởi chính gia đình của mình và không có một ai muốn giúp đỡ là rất tệ. Nhưng cậu không nên cứ giữ những điều tiêu cực trong lòng, hãy cứ khóc để giải tỏa hết căng thẳng mệt mỏi của cậu đi

Marie cầm lấy chiếc khăn của Canna, lau nước mắt rồi cố gắng nở một nụ cười thật tươi đáp lại cô ấy

-Tớ thấy khá hơn rồi, xin lỗi đã làm phiền cậu. Tớ là lớp trưởng cơ mà, đáng ra việc của tớ là phải lan truyền sự tích cực đến cho mọi người chứ không phải tiêu cực. Cảm ơn cậu nhé

Tiếng chuông vào lớp vang lên và Marie trở về chỗ ngồi của mình, trước khi đi Sorn nói với cô

-Khi nào ra về thì gặp tôi ở cổng trường nhé

Marie mỉm cười rồi gật đầu đồng ý

Đang định đứng lên thì Sorn bị kéo ngược trở lại ghế, cậu nhìn thấy Canna đang  nở một nụ cười đáng sợ

-Đừng có mơ mà tôi cho cậu trốn học như hôm qua

Bị bắt bài, Sorn chỉ đành dẹp bỏ ý định trốn học của mình

\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=

Ngày học kết thúc, Canna cùng Marie đi ra cổng, Sorn đã đợi sẵn cả hai cô gái trên một chiếc xe mui trần trắng vô cùng sang trọng. Vừa thấy cậu ta, Marie thốt lên một cách đầy ấn tượng

-Tuyệt quá! Chiếc xe này của cậu à? Làm sao cậu có được nó thế?

Trong lúc Marie vẫn đang mải mê ngắm chiếc xe, Canna hỏi Sorn

-Cái xe máy hôm qua của cậu đâu rồi?

Sorn chỉ ngón cái vào chiếc xe, nháy mắt nói

-Nó đó

Canna tuy vô cùng thắc mắc nhưng cô không hỏi gì thêm. Cả ba cùng nhau lên xe, đi tới quán cà phê nhà cô. Mười phút sau, Sorn dừng xe trước của quán cà phê.

Vừa bước vào quán đã nghe thấy tiếng chào của Rai

-Mừng cô chủ đã về. Và...a! Đại ca! Anh lại đến chơi à?

Marie giật mình, run rẩy hỏi

-Đại...ca? Từ từ đã, cậu là côn đồ à? Chẳng lẽ cái xe vừa nãy đi là là đồ ăn cắp à? Cũng có thể lắm là học sinh thì cậu làm gì có tiền và bằng lái

-Nào, ăn nói hàm hồ. Đó là xe của tôi, còn nó ở đâu ra thì chuyện dài lắm

Sorn gõ nhẹ vào đầu Marie rồi kéo cô ngồi xuống ghế. Canna cười khúc khích rồi đi vào trong nhà để cất cặp và thay đồ

Rai đưa cho Sorn tờ menu

-Cho tôi xin một tách cà phê đen đá. Còn cậu uống gì?

Marie nhìn vào tờ menu rồi ngập ngừng trả lời

-Nhưng tôi không có tiền

Sorn đặt năm đồng Gold đã lấy được của thầy Leonard lên bàn

-Không vấn đề gì, tôi khao

Nghe vậy Marie đành ngượng ngùng gọi đồ

-Vậy...cho tôi một ly cà phê sữa

-Thế là một cà phê đen đá và một cà phê sữa đúng không?

Sorn gật đầu, Rai viết vào tập ghi chú sau đó trở vào trong. Một lúc sau, Canna mang cà phê của cả hai người ra rồi ngồi xuống bên cạnh Sorn. Cô ấy đã thay bộ đồng phục thành trang phục ở nhà bao gồm một áo phông rộng và quần soóc ngắn

Cô nói với Sorn khi cậu ta vẫn còn đang nhâm nhi tách cà phê của mình

-Từ hôm nay tôi sẽ chuyển đến nhà cậu sống

Sorn vừa nghe xong suýt sặc, cậu đặt vội tách cà phê xuống rồi hỏi lại

-Gượm đã! Chuyển đến nhà tôi sống là sao?

Canna làm như không nghe thấy câu hỏi của Sorn, nói tiếp

-Chính Marie đã nói nhà cậu ở gần trường đúng không? Tôi muốn chuyển đến đó sống để tiện cho việc đi học

-Nhà tôi giờ bừa bộn lắm, tôi còn chưa có thời gian để dọn dẹp nữa. Mà còn gia đình cậu thì sao? Chắc gì họ đã đồng ý

Sorn hoang mang hỏi tiếp. Chưa kịp trả lời thì bố mẹ Canna đi ra giải đáp cho thắc mắc vừa rồi

-Cháu không phải lo, hai bác đã đồng ý cho con bé tới nhà cháu rồi. Phiền cháu chăm sóc con bé hộ hai bác nhé, trăm sự nhờ cháu

Canna cười tươi, quay qua nói với Marie

-Hay cậu cũng đến đó sống đi, đằng nào cậu cũng chỉ sống một mình mà

Marie bất ngờ, cúi đầu xuống lí nhí nói

-Tớ sợ làm phiền cậu ấy lắm

-Đừng lo, nếu nhà của cậu ta quá bẩn hay bừa bộn thì tớ sẽ là người dọn dẹp mà. Còn đồ đạc của cậu, tớ sẽ lo liệu cho

Sorn đang định mở miệng ra từ chối thì bắt gặp ánh mắt đầy kì vọng của gia đình Canna nên đành phải đồng ý

Cậu trả tiền cà phê cho bố mẹ Canna rồi đưa hai cô gái ra xe. Vừa lên xe Canna châm chọc

-Tôi hiểu cậu sống một mình nên có thể nhà sẽ không khác cái chuồng heo là mấy, tôi không phiền đâu. Nếu nhà của cậu quá bừa bộn tôi sẽ dọn cho, nên đừng lo lắng quá

Sorn chỉ biết thở dài rồi nổ máy rời đi, gia đình Canna cùng Rai vẫy tay theo để tạm biệt cô

\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=

Xe dừng lại trước nơi Sorn đang sống. Trái với tưởng tượng của hai cô gái về một căn nhà chung cư xập xệ bừa bộn đúng chuẩn nam sinh sống một mình, thì nhà của cậu ta nhìn như một căn biệt thự hai tầng sang trọng được thiết kế với kiến trúc hiện đại không khác một cái khách sạn là mấy

Cả ba người xuống xe, Sorn gõ nhẹ lên mui xe rồi nói gì đấy, ngay lập tức nó biến trở thành một khối hộp màu đen nhỏ bằng bàn tay. Cậu cất khối hộp vào túi áo rồi mở của cho hai cô gái

Vừa bước vào, hai người lập tức bị ấn tượng bởi sự sang trọng của ngôi nhà. Phòng khách được sắp xếp vô cùng gọn gàng, một chiếc ghế sofa, một cái bàn uống nước mặt đá màu đen, vài cái kệ để sách và một cái tivi lớn treo tường. Nối với phòng khách là dãy hành lang dài hướng tới một căn bếp vô cùng sạch sẽ gọn gàng và ngăn nắp, một chiếc bàn lớn bằng gỗ thông và mười cái ghế được kê trong đó. Hàng lang còn có thêm ba cánh cửa, một cửa là phòng vệ sinh, cửa thứ hai là phòng tắm. Cánh cửa cuối cùng là một cái cầu thang dẫn sâu xuống một căn phòng cực kì rộng chứa rất nhiều dụng cụ thể hình mà Sorn bảo đó là nơi để luyện tập

Lên tầng hai thì bên trái là dãy hành lang còn dài hơn ở tầng một, có tổng cộng mười phòng, mỗi phòng đều có một phòng tắm và phòng vệ sinh riêng y như trong khách sạn. Cuối hành lang là cầu thang dẫn lên trên ban công rộng rãi với một cây đàn Piano. Còn phía bên phải cầu thang là một phòng đọc sách với một bàn trà nhỏ và một phòng chứa đầy dụng cụ tập thể hình

Sorn nói với Canna và Marie

-Haizz...Cái phòng tập kia tôi còn chưa kịp dọn nữa, mà thôi kệ đi, để dọn sau cũng được. Hai người cứ tự do chọn phòng mà mình thích đi nhá, trừ cái phòng ở cuối hành lang kia vì đấy là phòng tôi

Nói rồi Sorn đi xuống dưới bếp để chuẩn bị bữa tối để lại hai cô gái tự tham quan

Một tiếng sau, cả hai đã dọn đồ xong. Phòng Marie là phòng thứ hai bên trái và của Canna là thứ hai bên phải. Mỗi phòng đều reo bảng tên để không bị nhầm lẫn. Hai người đi xuống tầng để ăn tối

Sorn đặt ba đĩa cơm trứng cuộn lên bàn, nói

-Hơi thiếu nguyên liệu nên tôi chỉ nấu được thứ này thôi, đành ăn tạm vậy

Cả ba cùng ngồi xuống ăn cùng nhau. Vừa mới thử miếng đầu tiên Marie reo lên

-Ngon quá! Lâu lắm rồi tôi mới được ăn ngon như vậy. Cậu nấu ăn ngon quá!

-Ưm...cậu nấu ăn ngon thật đấy

Canna gật đầu đồng tình. Sorn bật cười

-Đây đâu phải là nấu ăn, tôi chỉ làm qua loa thôi

Ăn tối xong thì Canna và Marie về phòng để tắm rửa và đi ngủ còn Sorn thì dọn dẹp bát đĩa

Tối đó, Marie nằm trên giường nghĩ vu vơ thì bất chợt nảy ra một ý, cô bật dậy khỏi giường rồi ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa phòng thì bắt gặp Canna cũng đang mở cửa đi ra ngoài. Chỉ qua ánh mắt, Marie đã đoán được ý định của mình và cô bạn là giống nhau. Hai người bước tới trước cửa phòng Sorn rồi gõ cửa

-Vào đi, cửa phòng không khóa đâu

Giọng nói nhẹ nhàng của Sorn vang lên, hai người mở cửa bước vào. Phòng của cậu ta đang tắt đèn nên tối tới mức khó mà nhìn rõ được có gì ở trong. Sorn cởi trần ngồi trên giường để lộ một hình xăm con rắn chạy từ vai phải đến xuống hông trái, sau lưng là một vết sẹo lớn từ vai trái đến hết lưng. Có vẻ như cậu vừa mới tắm xong vì trên mái tóc trắng của cậu vẫn còn đọng lại một vài giọt nước và trên tay là một cái khăn trắng

Marie lên tiếng trước

-Xin lỗi đã làm phiền, cậu có thể cho bọn tôi ngủ nhờ tối nay được không?

-Chưa quen nhà mới nên tôi thấy hơi bất an khi ngủ

Canna đứng sau cũng nói thêm, từ lúc nào cô đã cầm theo một chiếc gối

Sorn trước lời đề nghị từ cả hai người nên đành phải đồng ý để cả hai ngủ chung phòng với mình

-Đừng có mà sờ mó lung tung bọn tôi đấy

-Tôi mà phát hiện ra, tôi sẽ giết cậu

Hai cô gái đe dọa nhưng vẫn khoái chí nằm xuống giường

Sorn đứng dậy để hai cô gái nằm rồi mở cửa phòng

-Rồi rồi, ngủ đi mai còn đi học, tôi ra ngoài một lúc cho khô tóc đã

Canna và Marie nhắm mắt, dần chìm vào giấc ngủ khi tiếng đóng cửa vang lên

\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=

Trong màn đêm tĩnh lặng khi tất cả mọi người đã say giấc, mọi ngôi nhà đã chẳng còn chút ánh sáng nào, đèn đường cũng đã tắt hết. Trên sân thượng chỉ còn lại một chút ánh sáng duy nhất phát ra từ chiếc điện thoại của Sorn, cậu ta đang cố gọi cho một ai đó, chiếc đồng hồ treo trên cửa bỗng kêu lên một tiếng điểm 3 giờ sáng. Người bên kia đầu dây bắt máy, Sorn ngồi xuống ghế Piano nói với người ở đầu dây bên kia

-Tôi tìm được cô ấy rồi

Cậu vuốt ve cây đàn, ngón tay như đang nhảy múa trên phím đàn

-Uhm...tôi đang cố gắng tiếp cận và làm thân với cô ấy. Và tôi nghĩ chỉ trong khoảng một tuần nữa tôi sẽ lấy được Ngôi sao của Alkaid

Sorn hướng đôi mắt mình lên bầu trời đêm vô tận

-Kế hoạch vẫn đang tiến triển tốt, nếu đúng tiến độ và không có gì xảy ra thì sáu tháng nữa là xong thôi. "Ma Vương" đang ở đâu á? Tất nhiên là nhà tôi rồi, chỉ cần vài chiêu trò cơ bản là cô ấy tự chuyển đến mà. Vấn đề hiện tại là đang có vài sai số thôi

Cậu đứng lên, dựa người vào lan can để ngắm nhìn khu phố

-Vậy nhé, khi nào tôi sẽ tìm ông sau

Sorn cúp máy, nhìn vào đồng hồ đeo trên tay

-Đã bốn giờ rồi à?

Cậu ta lại hướng mắt lên bầu trời, lúc này đã xanh hơn một chút

-Ma Vương Canna Silverwings à? Dù có quyền năng đến đâu cũng chỉ là một cô gái mới lớn thôi, liệu có ảnh hưởng đến kế hoạch không đây?

Hot

Comments

Bình Minh

Bình Minh

Viết dài dữ, không biết 1 chap bao nhiêu? Nhưng mà mình thích :v

2023-07-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Mở Đầu
2 Tái sinh và gặp gỡ
3 Marie Rosemary
4 Ngày khai mạc giải đấu Ma Vương
5 Ngày thi đấu thứ hai
6 Cyrophenax
7 Tai Ương và Phước Lành
8 Trận chung kết
9 Thiên Tài trẻ
10 Thần tượng P1
11 Thần tượng P2
12 Kiểm tra định kì P1
13 Kiểm tra định kì P2
14 Giải đấu Tam Giới
15 Extra chap: Thắc mắc của Ma Pháp sư
16 Phù Thủy của các vì sao?
17 Chia tách
18 Tia sáng
19 Tử
20 Trở về không suôn sẻ P1
21 Trở về không suôn sẻ P2
22 Chặng cuối P1
23 Chặng cuối P2
24 Chặng cuối P3
25 Chức Vô địch
26 Extra chap: Chuyến ghé thăm không mong muốn
27 Special chap: Sorn Vandead
28 Special chap 2: Canna Silverwings
29 Một mảnh hồi ức
30 Alkaid Beidou P1
31 Alkaid Beidou P2
32 Alkaid Beidou P3
33 Vấn đề của?
34 Extra chap: Hồi ức và nàng phủ thủy P1
35 Exchap: Hồi ức và nàng phù thủy P2
36 Exchap: Hồi ức và Nàng phù thủy P3
37 Đố kỵ
38 Đố kỵ P2
39 Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P1
40 Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P2
41 Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P3
42 Quyền Vương P1
43 Quyền Vương P2
44 Quyền Vương P3
45 Võ phái Seiken
46 Giao kèo
47 Võ Vương
48 "Royal Straight Flush"
49 Exchap: Ván bài với hiện thân của tai họa
50 Tôi là Marie Rosemary!
51 Dạ tiệc Ngàn Hoa P1
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Mở Đầu
2
Tái sinh và gặp gỡ
3
Marie Rosemary
4
Ngày khai mạc giải đấu Ma Vương
5
Ngày thi đấu thứ hai
6
Cyrophenax
7
Tai Ương và Phước Lành
8
Trận chung kết
9
Thiên Tài trẻ
10
Thần tượng P1
11
Thần tượng P2
12
Kiểm tra định kì P1
13
Kiểm tra định kì P2
14
Giải đấu Tam Giới
15
Extra chap: Thắc mắc của Ma Pháp sư
16
Phù Thủy của các vì sao?
17
Chia tách
18
Tia sáng
19
Tử
20
Trở về không suôn sẻ P1
21
Trở về không suôn sẻ P2
22
Chặng cuối P1
23
Chặng cuối P2
24
Chặng cuối P3
25
Chức Vô địch
26
Extra chap: Chuyến ghé thăm không mong muốn
27
Special chap: Sorn Vandead
28
Special chap 2: Canna Silverwings
29
Một mảnh hồi ức
30
Alkaid Beidou P1
31
Alkaid Beidou P2
32
Alkaid Beidou P3
33
Vấn đề của?
34
Extra chap: Hồi ức và nàng phủ thủy P1
35
Exchap: Hồi ức và nàng phù thủy P2
36
Exchap: Hồi ức và Nàng phù thủy P3
37
Đố kỵ
38
Đố kỵ P2
39
Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P1
40
Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P2
41
Đá bóng á? Không, tôi ghét nó P3
42
Quyền Vương P1
43
Quyền Vương P2
44
Quyền Vương P3
45
Võ phái Seiken
46
Giao kèo
47
Võ Vương
48
"Royal Straight Flush"
49
Exchap: Ván bài với hiện thân của tai họa
50
Tôi là Marie Rosemary!
51
Dạ tiệc Ngàn Hoa P1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play