Trước con sân nhỏ của tiểu khu ánh đèn sáng bừng cả một khu nhỏ ,bàn ghế kê san sát nhau ,người ngồi uống nước người ngồi cắn hạt dưa thật vui vẻ .Ngôn Vũ sau khi thoát khỏi người ở gần hồ xong có chút sợ hãi về đến nơi liền nhanh chóng xin phép mọi người lên phòng ,rồi dùng tốc độ ánh sáng đi hẹn hò cùng em máy tính .Tô Bắc Thần đến nơi nhìn xung quanh không thấy có ai có dáng người giống người vừa nãy chưa kịp thoái lui liền bị ma ma đại nhân lôi vào buôn chuyện :
-" Thần Thần !Sao bảo không đến ! Giới thiệu với mọi người đây là con tôi ! Thằng bé cũng mới thi cùng trường với Ngôn Vũ đấy ."
Anh gượng gạo ngồi xuống bàn nhận lời chúc phúc từ mọi người ,nhà anh mới chuyển đến đây vốn không quen biết ai nhưng nhờ tài năng ngoại giao siêu việt của mẹ anh sợ là đang sớm thân với cả tiểu khu rồi .Ngồi nói chuyện một hồi chợt có người hỏi anh :
-" A Thần ! cháu ăn gì mà cao thế ."
Anh chỉ cười cười không trả lời ,mấy câu hỏi thế này vốn dĩ không cần trả lời người hỏi cũng không phải muốn nghe trả lời ,vị thím kia không quan tâm nói tiếp :
-" Chẳng bù cho thằng con trai cô chăm bẵm thế nào bắt ăn thế nào mà cứ gầy trơ xương ra đã thế lại còn lùn còn lười tập thể thao suốt ngày ru rú trong phòng thôi ."
Anh cười cười vâng dạ định bụng xin phép về nhà ,nhưng ma ma đại nhân nào có buông tha dễ dàng thế liền sán lại chỗ anh vừa cười vừa nói :
-" À !Chị Thẩm ! Ngôn Vũ đâu rồi để Thần Thần nhà em gặp chút ,hai đứa thi cùng trường có gì giúp đỡ nhau cũng tiện ."
Anh thở dài vạn vạn mong vị thím Thẩm kia sẽ từ chối nhưng trời cao nào thấu vị thím kia tỏ vẻ buồn rầu nói rằng cậu ấy đã lên nhà nhưng rất nhanh sau đó như nghĩ ra gì liền cười tươi chỉ đường cho anh lên nhà mình .Anh khóc ròng bản thân cật lực hối hận vì đã đi lại đây nhưng dưới ánh nhìn tình thương mến thương của mẹ không thể nào miễn cưỡng hơn lết 4 tầng cầu thang lên phòng 416 gõ cửa
Gõ ba lần trong nhà mới có động tĩnh ,đi ta vừa càu nhàu :
-" Mẹ về sớm thế ! sao không ở chơi lâu thêm nữa ?"
Cánh cửa bật mở xuất hiện sau cánh cửa là một chanh trai đang ngậm kẹo tóc rối bù khó hiểu nhìn Tố Bắc Thần .Tô Bắc Thần nhìn chàng trai một lúc trong khoảng khắc đó não lập tức hoạt động tia sáng vụt quá là - chàng trai cúc áo.Thẩm Ngôn Vũ có chút khó hiểu nhìn người trước mặt ,không phải mẹ cậu nhưng tên này sau khi gõ cửa lại đứng im nhìn chằm chằm cậu không nói gì .Có vấn đề sao cậu vốn định chờ tên này nói nhưng chợt nhớ ra ván game đang chơi của mình có chút mất kiên nhẫn nói :
-" Cho hỏi anh tìm ai vậy ?"
Tô Bắc Thần vội vàng kéo cái suy nghĩ đang ở trên chín tầng mây về nói :
-" Cậu "
Thẩm Ngôn Vũ càng ngày càng khó hiểu tự chỉ vào mũi bản thân nói :
-" Tìm tôi ,tìm tôi làm gì ? à mà có gì thì vào nhà nói ."
Nói rồi mở cửa để Tô Bắc Thần đi vào bản thân thì nhanh chóng phi lại chỗ máy tính ,màn hình sớm đã chuyển sang màu xám chữ game over đỏ đang nổi bật trên nền xám .Dưới khung chat mọi người đang gào thét gọi tên cậu ,Thẩm Ngôn Vũ chán nản đóng máy tính lại không tiếp tục chơi game nữa .Về bếp cầm theo hai chai nước ra bàn đặt trước mặt Tô Bắc Thần một chai ,một chai tự mình mở uống ,uống một hơi sau đó mới hỏi :
-" Cậu tìm tôi làm gì ."
Tô Bắc Thần đang quan sát nhà của Thẩm Ngôn Vũ trên tường treo rất nhiều bằng khen , còn có cả mấy cái cúp thắng của mấy giải đấu game nữa là một người chơi game rất giỏi .Mở chai nước uống một ngụm sau đó mới trả lời câu hỏi của Thẩm Ngôn Vũ :
-" Là mẹ cậu bảo tôi lên tìm cậu ,nói là học chung trường nên.muốn để 2 ta làm quen có gì còn giúp đỡ nhau và ...đến đòi lại cái cúc áo ."
Thẩm Ngôn Vũ khó hiểu cúc áo gì cậu thân là nam tử hán đại trượng phu tuy không cao lớn bằng người trước mặt nhưng vô cùng men cậu thì cầm cúc áo của gã này làm gì chứ , nhà cậu cũng đâu nhận may sửa cúc áo gì nghĩ đến đây liền có chút nóng giận nói :
-" Ăn có thể ăn bừa nhưng nói không thể nói bừa cậu làm mất cúc áo đến tìm tôi làm gì ."
Tô Bắc Thần nhìn con thỏ xù lông trước mặt có chút buồn cười ,cậu ta ấy hả lúc sợ tối sợ ma thì niệm chú từ bi sao đến lúc trước mặt người ta tính lại nóng thế chứ.Cậu không nhanh không chậm hỏi :
-" Cậu chắc là học sinh thứ 2 trong tiểu khu đỗ vào trường chuyên nhỉ ."
Thẩm Ngôn Vũ có chút khó chịu giọng cũng dần mất đi kiên nhẫn nói ,tức giận đáp :
-" Phải thì sao ,cậu đừng có thấy sang mà bắt quàng làm họ tôi không nhận dạy kèm đâu thời gian chơi game còn không đủ cậu đừng..."
Tô Bắc Thần không đợi Thẩm Ngôn Vũ nói còn liền trực tiếp cắt ngang lời của cậu ấy nói :
-" Tôi không nhờ cậu kèm ...mà là hôm cậu đi thi vào trường người cậu va phải chính là tôi ,hơn nữa cậu còn làm đứt một cái cúc áo của tôi ."
Bùm... đầu Thẩm Ngôn Vũ nổ cái bùm mặt đỏ cơ có cảm giác có thể làm trứng ốp la trên mặt cậu được .Mất mặt quá sao cậu có thể quên cậu ta có giới thiệu cậu ta cùng trường với cậu nhỉ ,cùng trường là người kia trong tiểu khu vậy là học bá chính hiệu đấy ,nghe mẹ nói cậu ta giỏi lắm chuyển về đây thi liền suýt đậu thủ khoa may là cậu ta không đậu nếu không chắc một tháng sau cậu có thể thuộc lòng sơ yếu lí lịch của cậu ta từ miệng mẹ mình .Cậu vừa từ chối dạy kèm một học bá hơn nữa còn va phải người ta khiến người ta tìm đến tận nhà ...nhân sinh không còn gì luyến tiếc
Updated 29 Episodes
Comments