Về đến nhà Hà Hiểu Tình liền tắm sửa thật sạch sẽ. Chuyện tối qua cứ để cuốn trôi theo dòng nước. Chứ không chắc cô sẽ điên mất. Nhưng mà thứ kia cứ xuất hiện trong đầu óc cô, muốn quên đi cũng không được.
- Điên mất...
Cô vò đầu bứt tai, nét mặt phiếm chút hồng. Không hiểu sao nghĩ đến người cô lại nóng lên.
Tắm xong cô thay đồ rồi đi ra ngoài bởi vì không muốn chạm mặt cha và chị gái mình. Mái tóc dài được tùy tiện cột lên cùng với bộ đồ thể thao trên người trông cô thật năng động. Từ khi lên cấp ba cô đã dọn ra khỏi nhà để ở riêng. Tiền sinh hoạt lẫn học phí đều là cô tự mình đi làm thêm để kiếm được. Sau khi mua được một chiếc điện thoại thông minh, cô còn viết tiểu thuyết trên mạng để kiếm thêm thu nhập. Trong suốt khoảng thời gian đó, Hà Quân chưa từng đến tham hay hỏi han cô đến một lần.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó Hiểu Tình còn là một gái mười mấy tuổi mà giờ đã bước sang tuổi hai mươi sáu. Công việc hiện tại của cô chủ yếu vẫn là viết tiểu thuyết mạng. Công việc này cũng không quá tệ, có thể kiếm được kha khá tiền.
Hiểu Tình không học Đại học vì thời điểm sau khi tốt nghiệp cấp ba cuộc sống của cô vẫn còn khó khăn. Cô dự định khi khấm khá hơn sẽ lại tiếp tục học, nhưng cứ lao mình vào guồng quay cuộc sống khiến cô cũng dần quên mất chuyện này.
Còn về Hà Hiểu Vân, ả từ nhỏ đến lớn đều được nuôi dạy trong một môi trường rất tốt. Vậy nên việc được vào Đại học là chuyện đương nhiên. Ả học diễn xuất tại một trường khá nổi tiếng, sau khi tốt nghiệp liền được đi đóng phim. Kể ra thì cũng khá nổi.
Hiểu Tình chìm mình trong đống suy nghĩ thì nhận được một cuộc gọi đến, là của Trương Duật. Cô khẽ cười, tay vuốt màn hình điện thoại lên rồi nhận cuộc gọi.
- Gặp anh được không?
Giọng nói bên kia có chút kỳ lạ, song Hiểu Tình cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà trả lời:
- Đương nhiên là được rồi. Gặp ở đâu vậy anh?
- Chỗ cũ.
- Vâng.
Cuộc gọi kết thúc, Hiểu Tình ngờ ngợ có chút khó hiểu. Thái độ của Trương Duật vừa rồi thật sự không giống thường ngày. Giọng nói của anh nghe ra có chút lạnh nhạt cùng khó hiểu.
- Không biết lại có chuyện gì.
Hiểu Tình làu làu, cất điện thoại vào trong túi quần.
Sau khi nhận lời yêu Trương Duật một thời gian cô đã bắt đầu nảy sinh tình cảm với anh. Song cô lại chưa bao giờ nói yêu anh vì cảm thấy mình không xứng. Anh là một đạo diễn phim khá có tiếng, còn cô chỉ là một nhà văn mạng, ngoài ra thì cũng chỉ là nhân viên quèn ở một tiệm gà. Việc hai người là người yêu của nhau cũng chỉ có Hiểu Vân biết.
Nghĩ về tình cảm của mình, rồi lại nghĩ đến hôn nhân đã được sắp đặt sẵn, cô lại thấy nhói lòng. Mối quan hệ giữa cô và Trương Duật có lẽ nên kết thúc rồi. Nhưng cô không biết phải đối mặt với anh như thế nào. Chuyện này diễn ra quá bất ngờ khiến cô cũng bị sốc nhẹ.
Khi đến nơi, Trương Duật đã chờ sẵn. Nhìn thấy bóng dáng anh, Hiểu Tình nhạnh chóng gạt bỏ những chuyện không vui. Anh đang ngồi lại lưng lại với Hiểu Tình nên vẫn chưa biết cô đã đến.
Cô bước thật nhẹ và chậm rãi. Đến gần anh rồi thì đưa hai tay về phía trước để che mắt anh lại.
- Đoán xem... là ai đây?
Trương Duật không trả lời mà gỡ tay cô ra.
- Thôi nào đừng làm trò trẻ con đó nữa.
- Anh bị sao thế?
Hà Hiểu Tình ngẩn người, có chút khó hiểu. Trước kia anh vẫn rất thích trò này của cô, vậy mà nay lại bảo là trò trẻ con. Rốt cuộc đã có chuyện gì?
- Anh bị sao à? Sao em không tự hỏi mình đi? Anh đã bảo là nào em có người mới thì báo anh biết rồi mà. Đằng này sắp kết hôn rồi mà không nói cho anh gì hết. Em coi anh là cái gì hả?
Trương Duật gắt lên, vẻ mặt cau có khó chịu. Lồng ngực phập phồng, giận đến mức cảm giác như cả người mình đều đang bốc hỏa.
- Em... Em...
Hiểu Tình ngập ngừng, chuyện này chính cô cũng không ngờ tới.
- Chuyện đó... em... em cũng chỉ mới biết...
- Em thôi cái trò giả tạo ấy đi! Nếu em đã có vị hôn phu thì giờ chúng ta kết thúc. Dù sao từ đầu đến cuối cũng chỉ có anh yêu em.
Trương Duật bỏ đi, để lại mình Hiểu Tình vẫn đứng như trời trồng. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức cô không dám tin tất cả là sự thật. Đôi mắt long lanh như thể giọt nước mắt cô cố gắng che dấu sắp chực trào tuôn ra.
Mọi thứ trước mắt cô đều trở nên mơ hồ, đoạn đường dài phía trước phải tự mình bước đi và vượt qua rồi. Gia đình không cần cô, bây giờ đến Trương Duật cũng rời bỏ cô. Một nụ cười chua chát trên môi, đôi vai gầy chợt run run. Trương Duật bỏ Hiểu Tình là phải vì cô sắp thành vợ người khác. Cô không nghĩ chia tay anh lại khiến mình đau đớn đến thế này. Suốt thời gian qua đến một câu "em yêu anh" cô cũng chưa từng nói. Vậy thì có tư cách gì mà đau lòng?
Updated 36 Episodes
Comments