Chương 3: Sự khởi đầu (3)

Tịnh Kỳ liền cảm thấy khó chịu nhưng tự nhủ không được dùng sức nếu không họ càng canh giữ mình kĩ hơn. Tịnh Kỳ ngọ quậy muốn kéo tay Từ Đạt ra mà không được, Tịnh Kỳ yếu ớt vừa rất khó chịu vừa nói:

- Ông... có chắc là... muốn... giết... tôi

Dương Đằng liền đứng lên bước tới đẩy Từ Đạt ra, Tịnh Kỳ ra khỏi tay ông ta thì ho sặc sụa:

- Cha như thế sẽ giết chết em ấy mất

Khả Nguyệt đã đến đứng trước cửa gõ vào cửa vài cái:

- Nhà chúng ta ăn cơm thôi đừng phí sức vì nó, chiều còn đến công ty nữa mà.

Người mẹ nuôi này liền tán thành ý kiến của con gái mình:

- Đúng rồi để nó chết đói đi.

Từ Đạt lại làm ra vẻ mặt thánh thiện nhưng không thể che giấu được cái gọi là gian xảo bên trong:

- Con gái à chiều ta về giải quyết con sau

Những người trong gia đình đều đã đứng ở cửa chỉ còn Dương Đằng đứng bên Tịnh Kỳ mà thủ thỉ:

- Em có sao không?

- Em không vấn đề gì đâu

- Thế thì tốt chút anh lén đem cơm lên cho

Tịnh Kỳ nở một nụ cười gượng rồi nói nhỏ với Dương Đằng:

- Tạm biệt

- Sao?- Dương Đằng hỏi nhỏ

Mộng Loan cảm thấy khó chịu với cách hành xử của đứa con trai này của mình:

- Đi nhanh Dương Đằng

Mộng Loan không chần chừ nữa liền đi vào kéo Dương Đằng ra:

- Đi nhanh

Họ đều bước ra ngoài rồi khoá cửa lại, tiếng nói từ bên ngoài rất rõ ràng:

- Con lại lấy chìa khóa để vào gặp nó

Chỉ có thế chẳng lời đáp nào từ Dương Đằng, cũng đúng trước giờ anh luôn ít nói và chẳng để ý đến việc xung quanh nhưng lại chỉ có một ngoại lệ là Tịnh Kỳ. Tịnh Kỳ ngồi xuống giường rất nhẹ nhõm:

- Cuối cùng cũng đi. Nhớ đừng để tâm đến tôi luôn

Tịnh Kỳ nhìn ra cánh cửa, em mong sau này anh vẫn có thể giữ lời hứa ấy, mới đây mà cha mẹ rời xa con 10 năm rồi.

Trần Tịnh Kỳ được dạy dỗ rất tốt, hiểu biết nhiều thứ khi mới 6 tuổi. Năm lên 8 tuổi đã không còn cả cha lẫn mẹ do họ xảy ra tai nạn xe.

Một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu nhưng mang gương mặt đầy đau đớn, khiến người khác chạnh lòng, một người đàn ông trẻ tuổi gương mặt đầy xót thương:

- Chú tên là Lê Bách, luật sư của cha mẹ con, trước khi họ mất đã để lại một di chúc cho con nhưng họ căn dặn trước năm 18 tuổi con có thể kiếm được 1 tỷ thì sẽ được nhận di chúc còn không thì con cứ sống một đời mà không biết di chúc cha mẹ để lại là gì.

Cô bé hai hàng lệ tuông rơi, nhìn vào người đàn ông trước mặt giọng nghẹn ngào nhưng đầy quyết tâm:

- Con nhất định sẽ kiếm được 1 tỷ

Gia đình Tịnh Kỳ sống trong ngôi nhà bình thường ở một nơi vắng người chẳng ồn ào, náo nhiệt. Đám tang của song thân Tịnh Kỳ được vị luật sư Lê Bách của họ toàn quyền lo liệu cũng bởi trước khi họ mất đã đem hết sự tính nhiệm đặt ở vị luật sư này.

Tịnh Kỳ không có người thân nào khác chắc cũng bởi cuộc hôn nhân của cha mẹ Tịnh Kỳ không được hai nhà chấp nhận nên họ đã bỏ đi một nơi thật xa để lập nghiệp và sống bên nhau.

Vì thế mà Tịnh Kỳ đã được đem đến trại trẻ mồ côi và đây là đều cha mẹ cô yêu cầu. Đúng như vậy 8 tuổi Tịnh Kỳ đã vào trại trẻ mồ côi.

Trần Tịnh Kỳ có một cuộc sống rất tốt trong trại trẻ mồ côi, được chăm sóc chu đáo. Tịnh Kỳ bên ngoài vẫn là một đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên nhưng bên trong đứa trẻ ấy là một sự thông minh, hiểu lòng người khó ai sánh bằng.

Hai năm thấp thoáng trôi qua, bây giờ Tịnh Kỳ cũng đã tròn 10 tuổi. Không biết có nên nói là mai mắn hay hoạ vào thân, khi Tịnh Kỳ lúc này đã được một gia đình giàu có nhận nuôi.

Người sau này sẽ làm cha Tịnh Kỳ là Bạch Từ Đạt còn người mà Tịnh Kỳ phải gọi là mẹ tên là Diệp Mộng Loan. Gia đình này có một công ty tên Dương Khả đang trên đà xuống dốc nên họ muốn làm nhiều việc thiện trong đó có việc nhận nuôi Tịnh Kỳ cũng bởi với mục đích để tăng sự thiện cảm ở mọi người và giá cổ phiếu tăng, giúp công ty của họ đi lên.

Họ tên của Tịnh Kỳ vẫn giữ nguyên không thay đổi. Tịnh Kỳ bước lên một chiếc xe hơi đẹp đẽ, cô nhóc nhỏ này ngồi phía sau ở chính giữa cha mẹ nuôi. Người cha nuôi với vẻ mặt hiền từ:

- Tịnh Kỳ sau này chúng ta sẽ là người của một nhà. Con có vui không?

- Con rất vui ạ!

Cái gì vui ư? Tịnh Kỳ vẫn giữ gương mặt tươi cười, không biến sắc. Mộng Loan nhìn qua Tịnh Kỳ thì lại có phần khó chịu, nhìn con nhóc này là không ưa nổi.

Xe cuối cùng cũng dừng lại, họ cùng nhau bước xuống xe đây là một ngôi nhà cũng khá to. Có hàng rào khá cao bằng sắt bao quanh ngôi nhà, bề ngoài ngôi nhà cũng chỉ là tạm bắt mắt người nhìn, không quá hoa lệ, hào nhoáng.

Mở cánh cửa nhà ra họ cùng nhau bước vào. Ở một góc của căn phòng có một cậu bé đang ngồi trên cái ghế sofa mềm mại đọc sách, với vẻ ngoài đẹp trai.

Cậu nhìn lên và thứ đập vào mắt cậu đầu tiên chính là Tịnh Kỳ- một cô bé 10 tuổi bề ngoài xinh xắn, da trắng hồng hào, khuôn mặt thanh tú, với mái tóc được buộc đuôi ngựa cao làm cậu không rời mắt khỏi. Bạch Từ Đạt nói to:

- Dương Đằng, Khả Nguyệt hai con lại đây.

Cậu con trai giật mình với cái kêu của ông, cậu bước lại cùng lúc trên lầu có một cô gái mặc trên người một bộ váy rất đẹp với mái tóc buông xõa ngang lưng, khuôn mặt sắc sảo xinh đẹp đang đi xuống. Cô nhóc bước xuống với nụ cười thân thiện:

- Đây là em gái cha mới nhận nuôi hả?

- Đúng đấy, con bé tên Tịnh Kỳ năm nay 10 tuổi- Bạch Từ Đạt nhẹ nhàng đáp

Ông lần lượt chỉ tay về hướng cậu con trai rồi cô con gái:

- Đây là con trai lớn của cha cũng là anh con tên Bạch Dương Đằng lớn hơn con bốn tuổi, còn đây là là con gái kế tiếp của cha tên Bạch Khả Nguyệt lớn hơn con một tuổi.

Tịnh Kỳ đôi mắt long lanh, luôn giữ sự vui vẻ cùng với nụ cười tươi, cúi đầu:

- Chào anh chị ạ!

Khả Nguyệt nắm chặt lấy tay Tịnh Kỳ đến mức khiến cô đau nhưng gương mặt vẫn giữ nụ cười tươi:

- Chúng ta giờ là chị em rồi đấy!

Tịnh Kỳ cố gắng gượng cười, đây là muốn gây sự với mình. Dương Đằng kéo tay Khả Nguyệt ra, gương mặt rất lạnh lùng:

- Chào em, có gì cần giúp đỡ cứ đến tìm anh.

Dương Đằng quay về chỗ cũ đọc sách, Tịnh Kỳ cũng chỉ biết cười lại, anh ấy có vẻ là người tốt bụng nhưng khá lạnh lùng. Cha nuôi đặt tay lên vai Tịnh Kỳ:

- Dương Đằng nó lúc nào cũng như thế hết, nó đối với con như vậy là thân thiện hơn với người khác rất nhiều luôn rồi.

- Vâng ạ!- Tịnh Kỳ nhanh lẹ đáp

Mộng Loan rất khó chịu, hừng hực lửa, mắt liếc Tịnh Kỳ rồi lên tiếng:

- Cả ngày mệt rồi ông sắp xếp chỗ ngủ cho nó đi

Tưởng chừng khi cuộc sống bước sang trang mới, Tịnh Kỳ sẽ sống tốt hơn nhưng chẳng phải thế.

Từ ngày Tịnh Kỳ được nhận nuôi, gia đình họ được báo chí đưa tin là những người tốt bụng, biết làm từ thiện không những thế còn nhận nuôi một bé gái cơ cực từ trại trẻ mồ côi rồi đủ thứ lời lẽ tăng bốc họ lên.

Dẫn đến công ty Dương Khả lấy lại chỗ đứng trong thương trường. Trong bốn năm cái công ty không có tiếng nói kia giờ đã có chỗ đứng khá vững chắc.

Đến tận bốn năm khi Tịnh Kỳ đã được 14 tuổi mới cho cô đi học tại trường Phi Geo danh giá, có tiếng. Họ biện minh rằng lúc trước không đủ tiền, gặp nhiều khó khăn nên không cho Tịnh Kỳ học hành rồi lại diễn cảnh khổ, thế là qua ải của cánh báo chí thành công

Chapter
1 Chương 1: Sự khởi đầu (1)
2 Chương 2: Sự khởi đầu (2)
3 Chương 3: Sự khởi đầu (3)
4 Chương 4: Cuộc gặp gỡ
5 Chương 5: Phỏng vấn
6 Chương 6: Chủ tịch Ngụy bảo vệ cô gái nhỏ
7 Chương 7: Lên xe về nhà anh
8 Chương 8: Môi chạm môi
9 Chương 9: Trợ lý lên giường với chủ tịch
10 Chương 10: Chào chị dâu!
11 Chương 11: Bữa ăn vui vẻ
12 Chương 12: Ngủ chung rồi
13 Chương 13: Sao tim đập nhanh vậy nè?
14 Chương 14: Gọi chủ tịch nghe xa lạ quá!
15 Chương 15: Tôi là Nhược Vũ Đình bạn gái của Trạch Hải
16 Chương 16: Thì ra là anh
17 Chương 17: Bữa ăn bất ổn
18 Chương 18: Lạnh nhạt
19 Chương 19: Cục cưng của đại gia
20 Chương 20: Trường Phi Geo
21 Chương 21: Vòng 1 ba chân mà chạy (1)
22 Chương 22: Vòng 1 ba chân mà chạy (2)
23 Chương 23: Vòng 2 Siêu trí nhớ (1)
24 Chương 24: Vòng 2 Siêu trí nhớ (2)
25 Chương 25: Âm mưu (1)
26 Chương 26: Âm mưu (2)
27 Chương 27: Vòng 3 Công phá hệ thống (1)
28 Chương 28: Vòng 3 Công phá hệ thống (2)
29 Chương 29: Vòng 3 Công phá hệ thống (3)
30 Chương 30: Tuyết Mẫn bị tát
31 Chương 31: Nghe lời ngủ đi
32 Chương 32: Nội gián Disi
33 Chương 33: Em đừng khiêu khích tôi
34 Chương 34: Anh em họ Vương
35 Chương 35: Cái tên yêu tinh
36 Chương 36: Bà cụ bí ẩn
37 Chương 37: Anh đùa à!
38 Chương 38: Cuộc vui sóng gió (1)
39 Chương 39: Cuộc vui sóng gió (2)
40 Chương 40: Em thất vọng vậy sao?
41 Chương 41: Bà giúp tới đây thôi!
42 Chương 42: Chủ tịch là tốt nhất
43 Chương 43: Buổi quay kỳ thú (1)
44 Chương 44: Buổi quay kỳ thú (2)
45 Chương 45: Bẫy (1)
46 Chương 46: Bẫy (2)
47 Chương 47: Đi cùng Hoàng Phong
48 Chương 48: Cãi nhau
49 Chương 49: Say sỉn
50 Chương 50: Nằm lên đùi
51 Chương 51: Anh thích tôi
52 Chương 52: Chuyến xe bão táp
53 Chương 53: Bị phạt
54 Chương 54: Gây chuyện với Hàn Lam
55 Chương 55: Gấp nội vụ
56 Chương 56: Nhưng... tôi không thích anh
57 Chương 57: Nụ hôn bất ngờ
58 Chương 58: Hàn Lam mà tốt sao?
59 Chương 59: Ái Liên gây chuyện
60 Chương 60: Muốn ngủ chung với em
61 Chương 61: Bắn súng
62 Chương 62: Anh lại ghen nữa rồi
63 Chương 63: Vào rừng
64 Chương 64: Đi thật sao?
65 Chương 65: Nấu ăn
66 Chương 66: Tụ tập ăn uống
67 Chương 67: Chiến đấu (1)
68 Chương 68: Chiến đấu (2)
69 Chương 69: Trú mưa rất tình tứ
70 Chương 70: Cô gái thổ lộ tình cảm
71 Chương 71: Ngủ cùng nhau
72 Chương 72: Bị bắt (1)
73 Chương 73: Bị bắt (2)
74 Chương 74: Giải cứu
75 Chương 75: Đi làm thêm
76 Chương 76: Nhà Hoàng Phong
77 Chương 77: Tâm sự với bà
78 Chương 78: Hoàng Phong đè Tịnh Kỳ xuống giường
79 Chương 79: Hiểu lầm
80 Chương 80: Đến nhà Hàn Lam
81 Chương 81: Tìm cách làm hoà
82 Chương 82: Mình làm hoà đi
83 Chương 83: Trợ lý kiêm chức vợ
84 Chương 84: Cùng nhau đi chơi
85 Chương 85: Lạc Đại Ca
86 Chương 86: Giới thiệu với đàn em
87 Chương 87: Ngủ đi sờ anh hoài thế!
88 Chương 88: Giở trò
89 Chương 89: Bị bỏ thuốc
90 Chương 90: Bà dì đến hỏi thăm
91 Chương 91: Chăm sóc Dương Đằng
92 Chương 92: Gọi phụ huynh đến
93 Chương 93: Quỳ xuống nói xin lỗi
94 Chương 94: Lễ trung thu
95 Chương 95: Hôn vào má anh
96 Chương 96: Hành động kì lạ
97 Chương 97: Sự thật là như vậy?
98 Chương 98: Sinh nhật Trạch Hải
99 Chương 99: Giúp người bên đường
100 Chương 100: Nói chuyện với Vũ Đình
101 Chương 101: Anh hại chết cha mẹ cô
102 Chương 102: 5 năm sau
103 Chương 103: Kĩ thuật hôn của anh vẫn như trước
104 Chương 104: Gặp mặt trợ lý của anh
105 Chương 105: Đưa anh vào viện
106 Chương 106: Là kiểu quan hệ tình nhân?
107 Chương 107: Tìm lại kí ức (1)
108 Chương 108: Tìm lại kí ức (2)
109 Chương 109: Thôi miên
110 Chương 110: Nhận ra điều gì đó
111 Chương 111: Chịu trách nhiệm đi
112 Chương 112: Cuộc đấu của hai người
113 Chương 113: Muốn nhìn cái khác nữa
114 Chương 114: Đau quá đi (H)
115 Chương 115: Ông là hiệu trưởng
116 Chương 116: Cô ta hack sao?
117 Chương 117: Lên đảo
118 Chương 118: Thử thách (1)
119 Chương 119: Thử thách (2)
120 Chương 120: Gặp nạn
121 Chương 121: Bị ngốc
122 Chương 122: Chồng không phải con
123 Chương 123: H nhẹ
124 Chương 124: Hội ngộ
125 Chương 125: Đưa về nhà
126 Chương 126: Đột nhập
127 Chương 127: Tắm chung
128 Chương 128: Mang thai
129 Chương 129: Hành hạ
130 Chương 130: Em không dám bắn
131 Chương 131: Nói rõ
132 Chương 132: Đụng độ
133 Chương 133: Vạch trần
134 Chương 134: Kết thúc
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Sự khởi đầu (1)
2
Chương 2: Sự khởi đầu (2)
3
Chương 3: Sự khởi đầu (3)
4
Chương 4: Cuộc gặp gỡ
5
Chương 5: Phỏng vấn
6
Chương 6: Chủ tịch Ngụy bảo vệ cô gái nhỏ
7
Chương 7: Lên xe về nhà anh
8
Chương 8: Môi chạm môi
9
Chương 9: Trợ lý lên giường với chủ tịch
10
Chương 10: Chào chị dâu!
11
Chương 11: Bữa ăn vui vẻ
12
Chương 12: Ngủ chung rồi
13
Chương 13: Sao tim đập nhanh vậy nè?
14
Chương 14: Gọi chủ tịch nghe xa lạ quá!
15
Chương 15: Tôi là Nhược Vũ Đình bạn gái của Trạch Hải
16
Chương 16: Thì ra là anh
17
Chương 17: Bữa ăn bất ổn
18
Chương 18: Lạnh nhạt
19
Chương 19: Cục cưng của đại gia
20
Chương 20: Trường Phi Geo
21
Chương 21: Vòng 1 ba chân mà chạy (1)
22
Chương 22: Vòng 1 ba chân mà chạy (2)
23
Chương 23: Vòng 2 Siêu trí nhớ (1)
24
Chương 24: Vòng 2 Siêu trí nhớ (2)
25
Chương 25: Âm mưu (1)
26
Chương 26: Âm mưu (2)
27
Chương 27: Vòng 3 Công phá hệ thống (1)
28
Chương 28: Vòng 3 Công phá hệ thống (2)
29
Chương 29: Vòng 3 Công phá hệ thống (3)
30
Chương 30: Tuyết Mẫn bị tát
31
Chương 31: Nghe lời ngủ đi
32
Chương 32: Nội gián Disi
33
Chương 33: Em đừng khiêu khích tôi
34
Chương 34: Anh em họ Vương
35
Chương 35: Cái tên yêu tinh
36
Chương 36: Bà cụ bí ẩn
37
Chương 37: Anh đùa à!
38
Chương 38: Cuộc vui sóng gió (1)
39
Chương 39: Cuộc vui sóng gió (2)
40
Chương 40: Em thất vọng vậy sao?
41
Chương 41: Bà giúp tới đây thôi!
42
Chương 42: Chủ tịch là tốt nhất
43
Chương 43: Buổi quay kỳ thú (1)
44
Chương 44: Buổi quay kỳ thú (2)
45
Chương 45: Bẫy (1)
46
Chương 46: Bẫy (2)
47
Chương 47: Đi cùng Hoàng Phong
48
Chương 48: Cãi nhau
49
Chương 49: Say sỉn
50
Chương 50: Nằm lên đùi
51
Chương 51: Anh thích tôi
52
Chương 52: Chuyến xe bão táp
53
Chương 53: Bị phạt
54
Chương 54: Gây chuyện với Hàn Lam
55
Chương 55: Gấp nội vụ
56
Chương 56: Nhưng... tôi không thích anh
57
Chương 57: Nụ hôn bất ngờ
58
Chương 58: Hàn Lam mà tốt sao?
59
Chương 59: Ái Liên gây chuyện
60
Chương 60: Muốn ngủ chung với em
61
Chương 61: Bắn súng
62
Chương 62: Anh lại ghen nữa rồi
63
Chương 63: Vào rừng
64
Chương 64: Đi thật sao?
65
Chương 65: Nấu ăn
66
Chương 66: Tụ tập ăn uống
67
Chương 67: Chiến đấu (1)
68
Chương 68: Chiến đấu (2)
69
Chương 69: Trú mưa rất tình tứ
70
Chương 70: Cô gái thổ lộ tình cảm
71
Chương 71: Ngủ cùng nhau
72
Chương 72: Bị bắt (1)
73
Chương 73: Bị bắt (2)
74
Chương 74: Giải cứu
75
Chương 75: Đi làm thêm
76
Chương 76: Nhà Hoàng Phong
77
Chương 77: Tâm sự với bà
78
Chương 78: Hoàng Phong đè Tịnh Kỳ xuống giường
79
Chương 79: Hiểu lầm
80
Chương 80: Đến nhà Hàn Lam
81
Chương 81: Tìm cách làm hoà
82
Chương 82: Mình làm hoà đi
83
Chương 83: Trợ lý kiêm chức vợ
84
Chương 84: Cùng nhau đi chơi
85
Chương 85: Lạc Đại Ca
86
Chương 86: Giới thiệu với đàn em
87
Chương 87: Ngủ đi sờ anh hoài thế!
88
Chương 88: Giở trò
89
Chương 89: Bị bỏ thuốc
90
Chương 90: Bà dì đến hỏi thăm
91
Chương 91: Chăm sóc Dương Đằng
92
Chương 92: Gọi phụ huynh đến
93
Chương 93: Quỳ xuống nói xin lỗi
94
Chương 94: Lễ trung thu
95
Chương 95: Hôn vào má anh
96
Chương 96: Hành động kì lạ
97
Chương 97: Sự thật là như vậy?
98
Chương 98: Sinh nhật Trạch Hải
99
Chương 99: Giúp người bên đường
100
Chương 100: Nói chuyện với Vũ Đình
101
Chương 101: Anh hại chết cha mẹ cô
102
Chương 102: 5 năm sau
103
Chương 103: Kĩ thuật hôn của anh vẫn như trước
104
Chương 104: Gặp mặt trợ lý của anh
105
Chương 105: Đưa anh vào viện
106
Chương 106: Là kiểu quan hệ tình nhân?
107
Chương 107: Tìm lại kí ức (1)
108
Chương 108: Tìm lại kí ức (2)
109
Chương 109: Thôi miên
110
Chương 110: Nhận ra điều gì đó
111
Chương 111: Chịu trách nhiệm đi
112
Chương 112: Cuộc đấu của hai người
113
Chương 113: Muốn nhìn cái khác nữa
114
Chương 114: Đau quá đi (H)
115
Chương 115: Ông là hiệu trưởng
116
Chương 116: Cô ta hack sao?
117
Chương 117: Lên đảo
118
Chương 118: Thử thách (1)
119
Chương 119: Thử thách (2)
120
Chương 120: Gặp nạn
121
Chương 121: Bị ngốc
122
Chương 122: Chồng không phải con
123
Chương 123: H nhẹ
124
Chương 124: Hội ngộ
125
Chương 125: Đưa về nhà
126
Chương 126: Đột nhập
127
Chương 127: Tắm chung
128
Chương 128: Mang thai
129
Chương 129: Hành hạ
130
Chương 130: Em không dám bắn
131
Chương 131: Nói rõ
132
Chương 132: Đụng độ
133
Chương 133: Vạch trần
134
Chương 134: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play