Chương 4: Cuộc gặp gỡ

Những ngày tháng ấy dường như chỉ có cậu con trai lạnh lùng ngày nào giúp đỡ, chăm sóc cho Tịnh Kỳ mà bây giờ Dương Đằng cũng đã 18 tuổi.

Trường Phi Geo một ngôi trường danh tiếng nhất với số tiền học phí cao ngất ngưởng, những học sinh trong đây toàn con của người có quyền, có địa vị, tiếng nói trong xã hội mà hiện tại học sinh có gia cảnh mà không một ai dám đụng tới nhất chính là con của Ngụy gia.

Có hết thẩy bốn bậc học: Bậc 1 từ 4 tuổi đến 8 tuổi; Bậc 2 từ 9 tuổi đến 13; Bậc 3 từ 14 tuổi đến 18 tuổi; Bậc 4 từ 19 tuổi đến 24 tuổi. Từng độ tuổi sẽ chia theo A B C D E F có thể hiểu là 4 tuổi sẽ gọi bậc 1A, 5 tuổi là bậc 1B...

Có tiền không phải là vào được mà còn phải có trí tuệ chút ít nếu không cũng chẳng vào được cũng bởi ngôi trường toàn đào tạo ra những người có tài để ra trường về để quản lí gia nghiệp.

Tịnh Kỳ trước khi được vào trường cũng phải trải qua một kì thi để kiểm tra năng lực. Tuy Tịnh Kỳ đã bỏ sách vở bốn năm nhưng cái kì thi này làm sao gây khó dễ cho cô được.

Trong phòng thi, nhận được đề Tịnh Kỳ đã đề ra hướng làm, làm ít câu vừa đủ để được nhận như thế thì tốt hơn không nên quá nổi trội. Cuối cùng như Tịnh Kỳ mong muốn điểm số cô là đủ để được nhận.

Cứ thế mà thời gian cứ trôi đã qua ba năm, Tịnh Kỳ giờ cũng là một thiếu nữ với mái tóc dài suông mượt ngang lưng, làn da trắng trẻo, hai mắt long lanh, chiều cao 1m65, nét nào ra nét đó nhưng nhìn chung nhan sắc chẳng phải là tuyệt đẹp nhưng cũng không xấu.

Cuộc sống Tịnh Kỳ cũng chẳng có phần khởi sắc và Tịnh Kỳ luôn nhẵn nhịn tất cả suốt ngần ấy năm nhưng cũng có chút may mắn là Dương Đằng luôn đối tốt với Tịnh Kỳ yêu thương cô hết mực mà hình như nó chẳng phải tình thương người anh trai dành cho em gái.

Trở về với hiện thực, Tịnh Kỳ đứng lên nhìn cảnh bên ngoài cửa sổ đúng hơn là những người đứng trước cửa lớn.

Sau đó Tịnh Kỳ ngồi xuống giường bắt đầu xé toan hết áo gối, rồi lấy một cái kéo từ trong balo ra cắt chăn, ga giường thành từng mảnh nhờ họ chuẩn bị chăn cho cô không quá dày nên mới dễ dàng cắt được, rồi buộc lại với nhau thành một sợi dây dài. Tịnh Kỳ xem giờ:

- Đúng 12 giờ họ sẽ nghĩ ngơi 20 phút.

Tịnh Kỳ nhìn ra cửa thấy những người đứng canh cổng đã đi hết rồi. Tịnh Kỳ buộc thật chắc dây vào giường rồi buộc đầu kia vào chỗ tay cầm của vali rồi từ từ thả xuống dưới:

- Cửa sổ như thế này quá hợp lí

Tịnh Kỳ nắm lấy sợi dây rồi từ từ bước qua cửa sổ bám chặt dây, chân đạp trên tường, động tác nhanh nhạy, chuyên nghiệp nhanh chóng đã xuống tới đất. Tịnh Kỳ gỡ sợi dây ra rồi nhìn lên cửa sổ:

- Lầu 2 thì có khó gì, lúc trước những kĩ năng này đã được cha dạy rất kĩ từ lúc 4 tuổi rồi.

Cứ thế Tịnh Kỳ thản nhiên kéo vali ra khỏi nhà. Tịnh Kỳ kéo vali trên lề đường với cái nắng như thêu người, Tịnh Kỳ lấy điện thoại ra gọi điện, chốc lát đã có người bắt máy

- Nhớ mình rồi à

- Đào Nhã Tinh mình có việc cần nhờ cậu

- Cứ nói đi, mình sẽ giúp cậu hết mình.

- Có thể cho mình sang nhà cậu ở vài hôm không?

- Cậu lần này xui rồi. Mình và gia đình phải về quê thăm người thân tới tận mấy hôm mới về.

- Đúng là xui thật. Không sao, có gì mình tìm cách khác.

- Cậu có vấn đề gì mà không ở nhà?

- Chuyện dài dòng phức tạp lắm. Thôi mình có việc cần làm rồi.

- Được. Bye cậu

Tịnh Kỳ tắt máy, tuy không được cô bạn này giúp nhưng lòng vẫn cảm thấy vui. Đào Nhã Tinh này lúc nào cũng nhiệt tình, vui vẻ giống như ngày đầu mà mình gặp.

Cậu ấy cũng chính là người bạn thân đầu tiên và duy nhất đúng là đáng nhớ cái ngày mình vào lớp học chẳng ai thèm để ý đến sự hiện diện của mình nhưng cậu ấy lại nhanh chóng đến bắt chuyện với mình với một nụ cười đơn thuần, luôn bênh vực mình những lúc có người nói xấu, có ý định bắt nạt mình nhưng mặc dù mình không để ý đến đám người đó lắm nhưng chỉ những biểu hiện nhỏ ấy mà mình và cậu ấy cứ thế giúp đỡ lẫn nhau, kể nhau nghe đủ chuyện rồi trở thành đôi bạn thân.

Cũng đã ba năm rồi. Tịnh Kỳ trên môi bỗng khẽ nở một nụ cười. Cứ đi dưới trời nóng thế kia thì làm sao chịu nổi, Tịnh Kỳ đã mua một ly nước, đồ ăn rẻ tiền để bù vào bữa trưa này.

Ăn xong, Tịnh Kỳ phải băng qua đường để đến trạm xe buýt. Tịnh Kỳ đang đứng chờ đèn tín hiệu đến khi đèn xanh báo hiệu được đi qua.

Tịnh Kỳ bước xuống đường, mới đi chỉ có vài bước đã có chiếc xe phóng nhanh tới Tịnh Kỳ khoảnh khắc đó Tịnh Kỳ nhanh chân né được rồi chiếc xe đó cũng phanh ngay chỗ cô đứng.

Tịnh Kỳ bước đến rõ cửa kính vị trí người lái xe, người ngồi trong xe kéo kính xuống:

- Tôi chưa đụng cô. Giờ cô lại làm đây là muốn gì?

Người lái xe ăn mặc lịch sự, còn có người phía sau do cửa không đóng nên nhìn thấy anh ta ăn mặc rất sang trọng, toàn những đồ đắt tiền. Tịnh Kỳ nhìn người trước rồi người sau, vẻ mặt không khỏi chán ghét lại là loại có tiền. Gương mặt chẳng tí cảm xúc nào lên tiếng:

- Ra đường nhớ đem mắt

Người lái xe rất tức giận với thái độ coi trời bằng vung này của cô mà vô cùng hùng hổ:

- Cô có biết đây l...

Người lái xe chưa nói xong thì liền bị kẻ phía sau ngắt lời:

- Đưa tiền cho cô ta rồi nhanh chóng đi

- Cô muốn bao nhiêu?

Tịnh Kỳ làm ngơ bước về lề đường cũ vì đã hết thời gian băng qua đường, người lái xe lúc này lại hết sức khó chịu:

- Đúng là không biết sống chết

Chiếc xe dần chạy đi, người ngồi phía sau nhìn thấy Tịnh Kỳ đang đứng trên đường, thầm bình phẩm cũng xinh đẹp, lần sau gặp lại không thoát khỏi tôi đâu cô bé.

Chiếc xe chạy vụt qua, Tịnh Kỳ cũng chẳng thèm để ý đến. Cuối cùng Tịnh Kỳ cũng đã lên được xe bus, Tịnh Kỳ ngồi xuống ghế nhìn ra cửa quan sát cây cối rồi những toà cao tầng đến dòng người cứ thế mà đi qua, cuộc đời này nếu không cố gắng vươn lên thì chắc chắn mình sẽ bị đạp xuống đáy của xã hội này thôi!

Tịnh Kỳ tựa đầu vào cửa kính, mình phải cố gắng. Chốc lát tiếng người tài xế vang lên

- Tới nơi rồi

Tịnh Kỳ đứng lên rồi kéo vali xuống xe. Tịnh Kỳ như thế đi thêm vài bước nữa cuối cùng đã tới nơi mong muốn. Trước mặt Tịnh Kỳ một dòng chữ to hào nhoáng "Tập Đoàn Nikây", bên ngoài có thể nói là rất chỉnh chu, tráng lệ.

Một tập đoàn to lớn và vững mạnh nhất trên thị trường trong nước và cả thế giới đứng đầu là chủ tịch Ngụy Trạch Hải 22 tuổi, cao 1m87, một con người trẻ tuổi đầy tài năng và là người nắm nhiều quyền lực nhất, là người có tính khí khá thất thường, cũng có phần khó gần.

Anh là người không dễ đụng tới, chẳng ai biết thật chất con người bên trong của anh ta như thế nào. Dù có ra sao, mình nhất định phải là một Trần Tịnh Kỳ không phải ai cũng có thể bắt nạt. Miệng Tịnh Kỳ khẽ cười, lấy điện thoại từ trong balo ra xem:

- 12 giờ 50 phút rồi à nhanh chân thôi!

Tịnh Kỳ nhanh chóng kéo vali vào với tốc độ nhanh nên dẫn đến không mai mắn đụng vào lòng ngực một người con trai, cái cảm giác hơi quen này, hơi gần gũi này.

Thật chất người đó là cố ý để Tịnh Kỳ đụng vào, cô cũng nhìn ra điều đó, thầm nghĩ không biết người này muốn gì đây? Tịnh Kỳ lùi ra sau vài bước nhìn thẳng vào mặt người đó thì phát hiện ra đây là chủ tịch rồi cúi người:

- Xin lỗi tôi có việc gấp nên không để ý

Tịnh Kỳ định kéo vali đi thì bị người này nắm lấy tay lại, lời nói phát ra lại có phần trêu ghẹo:

- Định bỏ trốn sao?

Hot

Comments

Atisô

Atisô

ủa ủa cái gì z nam9

2022-07-16

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sự khởi đầu (1)
2 Chương 2: Sự khởi đầu (2)
3 Chương 3: Sự khởi đầu (3)
4 Chương 4: Cuộc gặp gỡ
5 Chương 5: Phỏng vấn
6 Chương 6: Chủ tịch Ngụy bảo vệ cô gái nhỏ
7 Chương 7: Lên xe về nhà anh
8 Chương 8: Môi chạm môi
9 Chương 9: Trợ lý lên giường với chủ tịch
10 Chương 10: Chào chị dâu!
11 Chương 11: Bữa ăn vui vẻ
12 Chương 12: Ngủ chung rồi
13 Chương 13: Sao tim đập nhanh vậy nè?
14 Chương 14: Gọi chủ tịch nghe xa lạ quá!
15 Chương 15: Tôi là Nhược Vũ Đình bạn gái của Trạch Hải
16 Chương 16: Thì ra là anh
17 Chương 17: Bữa ăn bất ổn
18 Chương 18: Lạnh nhạt
19 Chương 19: Cục cưng của đại gia
20 Chương 20: Trường Phi Geo
21 Chương 21: Vòng 1 ba chân mà chạy (1)
22 Chương 22: Vòng 1 ba chân mà chạy (2)
23 Chương 23: Vòng 2 Siêu trí nhớ (1)
24 Chương 24: Vòng 2 Siêu trí nhớ (2)
25 Chương 25: Âm mưu (1)
26 Chương 26: Âm mưu (2)
27 Chương 27: Vòng 3 Công phá hệ thống (1)
28 Chương 28: Vòng 3 Công phá hệ thống (2)
29 Chương 29: Vòng 3 Công phá hệ thống (3)
30 Chương 30: Tuyết Mẫn bị tát
31 Chương 31: Nghe lời ngủ đi
32 Chương 32: Nội gián Disi
33 Chương 33: Em đừng khiêu khích tôi
34 Chương 34: Anh em họ Vương
35 Chương 35: Cái tên yêu tinh
36 Chương 36: Bà cụ bí ẩn
37 Chương 37: Anh đùa à!
38 Chương 38: Cuộc vui sóng gió (1)
39 Chương 39: Cuộc vui sóng gió (2)
40 Chương 40: Em thất vọng vậy sao?
41 Chương 41: Bà giúp tới đây thôi!
42 Chương 42: Chủ tịch là tốt nhất
43 Chương 43: Buổi quay kỳ thú (1)
44 Chương 44: Buổi quay kỳ thú (2)
45 Chương 45: Bẫy (1)
46 Chương 46: Bẫy (2)
47 Chương 47: Đi cùng Hoàng Phong
48 Chương 48: Cãi nhau
49 Chương 49: Say sỉn
50 Chương 50: Nằm lên đùi
51 Chương 51: Anh thích tôi
52 Chương 52: Chuyến xe bão táp
53 Chương 53: Bị phạt
54 Chương 54: Gây chuyện với Hàn Lam
55 Chương 55: Gấp nội vụ
56 Chương 56: Nhưng... tôi không thích anh
57 Chương 57: Nụ hôn bất ngờ
58 Chương 58: Hàn Lam mà tốt sao?
59 Chương 59: Ái Liên gây chuyện
60 Chương 60: Muốn ngủ chung với em
61 Chương 61: Bắn súng
62 Chương 62: Anh lại ghen nữa rồi
63 Chương 63: Vào rừng
64 Chương 64: Đi thật sao?
65 Chương 65: Nấu ăn
66 Chương 66: Tụ tập ăn uống
67 Chương 67: Chiến đấu (1)
68 Chương 68: Chiến đấu (2)
69 Chương 69: Trú mưa rất tình tứ
70 Chương 70: Cô gái thổ lộ tình cảm
71 Chương 71: Ngủ cùng nhau
72 Chương 72: Bị bắt (1)
73 Chương 73: Bị bắt (2)
74 Chương 74: Giải cứu
75 Chương 75: Đi làm thêm
76 Chương 76: Nhà Hoàng Phong
77 Chương 77: Tâm sự với bà
78 Chương 78: Hoàng Phong đè Tịnh Kỳ xuống giường
79 Chương 79: Hiểu lầm
80 Chương 80: Đến nhà Hàn Lam
81 Chương 81: Tìm cách làm hoà
82 Chương 82: Mình làm hoà đi
83 Chương 83: Trợ lý kiêm chức vợ
84 Chương 84: Cùng nhau đi chơi
85 Chương 85: Lạc Đại Ca
86 Chương 86: Giới thiệu với đàn em
87 Chương 87: Ngủ đi sờ anh hoài thế!
88 Chương 88: Giở trò
89 Chương 89: Bị bỏ thuốc
90 Chương 90: Bà dì đến hỏi thăm
91 Chương 91: Chăm sóc Dương Đằng
92 Chương 92: Gọi phụ huynh đến
93 Chương 93: Quỳ xuống nói xin lỗi
94 Chương 94: Lễ trung thu
95 Chương 95: Hôn vào má anh
96 Chương 96: Hành động kì lạ
97 Chương 97: Sự thật là như vậy?
98 Chương 98: Sinh nhật Trạch Hải
99 Chương 99: Giúp người bên đường
100 Chương 100: Nói chuyện với Vũ Đình
101 Chương 101: Anh hại chết cha mẹ cô
102 Chương 102: 5 năm sau
103 Chương 103: Kĩ thuật hôn của anh vẫn như trước
104 Chương 104: Gặp mặt trợ lý của anh
105 Chương 105: Đưa anh vào viện
106 Chương 106: Là kiểu quan hệ tình nhân?
107 Chương 107: Tìm lại kí ức (1)
108 Chương 108: Tìm lại kí ức (2)
109 Chương 109: Thôi miên
110 Chương 110: Nhận ra điều gì đó
111 Chương 111: Chịu trách nhiệm đi
112 Chương 112: Cuộc đấu của hai người
113 Chương 113: Muốn nhìn cái khác nữa
114 Chương 114: Đau quá đi (H)
115 Chương 115: Ông là hiệu trưởng
116 Chương 116: Cô ta hack sao?
117 Chương 117: Lên đảo
118 Chương 118: Thử thách (1)
119 Chương 119: Thử thách (2)
120 Chương 120: Gặp nạn
121 Chương 121: Bị ngốc
122 Chương 122: Chồng không phải con
123 Chương 123: H nhẹ
124 Chương 124: Hội ngộ
125 Chương 125: Đưa về nhà
126 Chương 126: Đột nhập
127 Chương 127: Tắm chung
128 Chương 128: Mang thai
129 Chương 129: Hành hạ
130 Chương 130: Em không dám bắn
131 Chương 131: Nói rõ
132 Chương 132: Đụng độ
133 Chương 133: Vạch trần
134 Chương 134: Kết thúc
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Sự khởi đầu (1)
2
Chương 2: Sự khởi đầu (2)
3
Chương 3: Sự khởi đầu (3)
4
Chương 4: Cuộc gặp gỡ
5
Chương 5: Phỏng vấn
6
Chương 6: Chủ tịch Ngụy bảo vệ cô gái nhỏ
7
Chương 7: Lên xe về nhà anh
8
Chương 8: Môi chạm môi
9
Chương 9: Trợ lý lên giường với chủ tịch
10
Chương 10: Chào chị dâu!
11
Chương 11: Bữa ăn vui vẻ
12
Chương 12: Ngủ chung rồi
13
Chương 13: Sao tim đập nhanh vậy nè?
14
Chương 14: Gọi chủ tịch nghe xa lạ quá!
15
Chương 15: Tôi là Nhược Vũ Đình bạn gái của Trạch Hải
16
Chương 16: Thì ra là anh
17
Chương 17: Bữa ăn bất ổn
18
Chương 18: Lạnh nhạt
19
Chương 19: Cục cưng của đại gia
20
Chương 20: Trường Phi Geo
21
Chương 21: Vòng 1 ba chân mà chạy (1)
22
Chương 22: Vòng 1 ba chân mà chạy (2)
23
Chương 23: Vòng 2 Siêu trí nhớ (1)
24
Chương 24: Vòng 2 Siêu trí nhớ (2)
25
Chương 25: Âm mưu (1)
26
Chương 26: Âm mưu (2)
27
Chương 27: Vòng 3 Công phá hệ thống (1)
28
Chương 28: Vòng 3 Công phá hệ thống (2)
29
Chương 29: Vòng 3 Công phá hệ thống (3)
30
Chương 30: Tuyết Mẫn bị tát
31
Chương 31: Nghe lời ngủ đi
32
Chương 32: Nội gián Disi
33
Chương 33: Em đừng khiêu khích tôi
34
Chương 34: Anh em họ Vương
35
Chương 35: Cái tên yêu tinh
36
Chương 36: Bà cụ bí ẩn
37
Chương 37: Anh đùa à!
38
Chương 38: Cuộc vui sóng gió (1)
39
Chương 39: Cuộc vui sóng gió (2)
40
Chương 40: Em thất vọng vậy sao?
41
Chương 41: Bà giúp tới đây thôi!
42
Chương 42: Chủ tịch là tốt nhất
43
Chương 43: Buổi quay kỳ thú (1)
44
Chương 44: Buổi quay kỳ thú (2)
45
Chương 45: Bẫy (1)
46
Chương 46: Bẫy (2)
47
Chương 47: Đi cùng Hoàng Phong
48
Chương 48: Cãi nhau
49
Chương 49: Say sỉn
50
Chương 50: Nằm lên đùi
51
Chương 51: Anh thích tôi
52
Chương 52: Chuyến xe bão táp
53
Chương 53: Bị phạt
54
Chương 54: Gây chuyện với Hàn Lam
55
Chương 55: Gấp nội vụ
56
Chương 56: Nhưng... tôi không thích anh
57
Chương 57: Nụ hôn bất ngờ
58
Chương 58: Hàn Lam mà tốt sao?
59
Chương 59: Ái Liên gây chuyện
60
Chương 60: Muốn ngủ chung với em
61
Chương 61: Bắn súng
62
Chương 62: Anh lại ghen nữa rồi
63
Chương 63: Vào rừng
64
Chương 64: Đi thật sao?
65
Chương 65: Nấu ăn
66
Chương 66: Tụ tập ăn uống
67
Chương 67: Chiến đấu (1)
68
Chương 68: Chiến đấu (2)
69
Chương 69: Trú mưa rất tình tứ
70
Chương 70: Cô gái thổ lộ tình cảm
71
Chương 71: Ngủ cùng nhau
72
Chương 72: Bị bắt (1)
73
Chương 73: Bị bắt (2)
74
Chương 74: Giải cứu
75
Chương 75: Đi làm thêm
76
Chương 76: Nhà Hoàng Phong
77
Chương 77: Tâm sự với bà
78
Chương 78: Hoàng Phong đè Tịnh Kỳ xuống giường
79
Chương 79: Hiểu lầm
80
Chương 80: Đến nhà Hàn Lam
81
Chương 81: Tìm cách làm hoà
82
Chương 82: Mình làm hoà đi
83
Chương 83: Trợ lý kiêm chức vợ
84
Chương 84: Cùng nhau đi chơi
85
Chương 85: Lạc Đại Ca
86
Chương 86: Giới thiệu với đàn em
87
Chương 87: Ngủ đi sờ anh hoài thế!
88
Chương 88: Giở trò
89
Chương 89: Bị bỏ thuốc
90
Chương 90: Bà dì đến hỏi thăm
91
Chương 91: Chăm sóc Dương Đằng
92
Chương 92: Gọi phụ huynh đến
93
Chương 93: Quỳ xuống nói xin lỗi
94
Chương 94: Lễ trung thu
95
Chương 95: Hôn vào má anh
96
Chương 96: Hành động kì lạ
97
Chương 97: Sự thật là như vậy?
98
Chương 98: Sinh nhật Trạch Hải
99
Chương 99: Giúp người bên đường
100
Chương 100: Nói chuyện với Vũ Đình
101
Chương 101: Anh hại chết cha mẹ cô
102
Chương 102: 5 năm sau
103
Chương 103: Kĩ thuật hôn của anh vẫn như trước
104
Chương 104: Gặp mặt trợ lý của anh
105
Chương 105: Đưa anh vào viện
106
Chương 106: Là kiểu quan hệ tình nhân?
107
Chương 107: Tìm lại kí ức (1)
108
Chương 108: Tìm lại kí ức (2)
109
Chương 109: Thôi miên
110
Chương 110: Nhận ra điều gì đó
111
Chương 111: Chịu trách nhiệm đi
112
Chương 112: Cuộc đấu của hai người
113
Chương 113: Muốn nhìn cái khác nữa
114
Chương 114: Đau quá đi (H)
115
Chương 115: Ông là hiệu trưởng
116
Chương 116: Cô ta hack sao?
117
Chương 117: Lên đảo
118
Chương 118: Thử thách (1)
119
Chương 119: Thử thách (2)
120
Chương 120: Gặp nạn
121
Chương 121: Bị ngốc
122
Chương 122: Chồng không phải con
123
Chương 123: H nhẹ
124
Chương 124: Hội ngộ
125
Chương 125: Đưa về nhà
126
Chương 126: Đột nhập
127
Chương 127: Tắm chung
128
Chương 128: Mang thai
129
Chương 129: Hành hạ
130
Chương 130: Em không dám bắn
131
Chương 131: Nói rõ
132
Chương 132: Đụng độ
133
Chương 133: Vạch trần
134
Chương 134: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play