Ôn nhu dịu dàng

"Uyển Nhi"

Quản Nhạc gọi mãi nhưng chẳng thấy cô tỉnh lại. Cứ nửa tỉnh nửa mơ, lúc cười lúc khổ, hết gọi tên Quản Đình lại gọi tên Quản Nhạc. Trong mơ cô còn không quên việc cầu xin anh buông tha cho mình.

Cô sợ anh đến vậy sao?

Nơi khoé mắt, một giọt nước mắt long lanh rơi xuống.

Trong mơ cũng có thể khóc sao? Nhìn dáng vẻ đau đớn của cô, anh thấy có chút xót xa mà rung cảm.

Nếu như cô chỉ là một người con gái bình thường, thì tốt biết bao. Nhưng cô lại là kẻ hại chết em gái của mình, làm sao anh có thể chấp nhận một kẻ hại chết em gái của mình được chứ?

Anh cũng không muốn bản thân mình lại nhẫn tâm như thế. Nhưng chỉ cần nhìn thấy cô, anh lại nhớ đến cái chết của em gái mình. Anh biết phải làm sao đây?

Ngày hôm đó chính mắt anh đã nhìn thấy trên sân thượng, sau khi nói chuyện với cô Quản Đình liền nhảy lầu tự tử.

Anh liền quy tội giết người cho cô. Nhưng qua điều tra, Uyển Nhi lại không hề tác động gì đến cái chết của Quản Đình, cuối cùng phía cảnh sát chỉ có thể kết luận cái chết của Lâm Quản Đình là tự tử.

Nhưng Quản Nhạc anh ta lại không nghĩ vậy. Nếu pháp luật không thể trừng trị Uyển Nhi. Chi bằng để anh thay em gái mình lấy lại từng chút một.

....

Uyển Nhi, mở to mắt nhìn Quản Nhạc, sợ hãi ngồi dậy thu người mà nép sát vào cạnh giường. Đôi mắt đỏ hoe run rẫy, liên tục lắc đầu, dáng vẻ đáng thương đến tội nghiệp.

"Quản Nhạc...Xin...Xin anh...Tha cho tôi đi...Tôi biết sai rồi...Sau này nhất định... Nhất định sẽ không chống đối anh nữa...Tha cho tôi đi mà..."

Bất giác, Quản Nhạc đưa tay mình về phía cô. Một lần nữa Uyển Nhi co rúm thân mình lại. Nước mắt giàn giụa.

"Tôi biết sai rồi mà..."

Anh không đánh cô.Chỉ là ôn nhu dịu dàng xoa đầu cô một cái.

Uyển Nhi sửng người, mở to mắt mà nhìn theo tay anh. Có chút ngạc nhiên, có chút nhẹ nhõm.

"Nằm xuống, ngủ đi."

Đột nhiên anh ta lại dịu dàng như thế. Không phải lại sắp có một cơn sóng dữ kéo đến nữa chứ? Thà anh ta cứ đối xử với cô bình thường là được rồi. Anh ta như thế này càng khiến cô cảm thấy sợ.

"Anh buông tha cho tôi được không?"

"Cô nghỉ ngơi đi."

Không cần suy nghĩ cũng đã từ chối cô rồi. Cũng chẳng có gì là lạ. Cũng biết trước kết quả rồi, chỉ là thuận miệng hỏi xem để biết rằng có thêm hi vọng nào nữa không thôi.

Quản Nhạc nói xong không chút lưu luyến rời đi đến thẳng thư phòng, trầm ngâm một lúc. Mở hộc tủ cầm lấy ảnh Quản Đình. Sự mất mát đau thương hiện rõ trong ánh mắt của anh. Anh thương người em gái nhỏ này, thương vì cô bé từ nhỏ đã sống ở cô nhi viện, thương vì cô bé thiếu đi tình yêu cả cha từ lúc lọt lòng,...

Từ khi cha mất đi anh liền ý thức được gánh nặng bản thân, anh phải thay cha của mình lo cho mẹ, thay cha chăm sóc em gái,...Đối với anh họ chính là tất cả.

"Đình Đình, năm đó cô ấy đã nói gì với em? Tại sao lại tự tử?"

....

"Tôi không đói, ra ngoài hết đi."

Uyển Nhi thất thần ngồi bên bệ cửa sổ. Không khóc, không nháo, chỉ tĩnh lặng mà ngồi đó. Đôi mắt dán chặt lên đôi chim đang bay lượn trong vườn. Chắc chúng đang xây tổ, chuẩn bị cho mùa sinh nở. Nhìn chúng hạnh phúc và tự do biết bao. Còn cô như một chú chim đơn độc, bị người ta bắt giam lỏng trong lồng kín vậy.

Tù túng, bí bách, khó thở.

Nhìn thấy người làm đem thức ăn từ trong phòng cô ra. Quản Nhạc cau mày.

Lại bỏ bữa nữa sao?

Anh cầm lấy thức ăn từ người làm ra hiệu cho họ lui xuống.

Tiếng mở cửa làm Uyển Nhi cất đi những suy nghĩ trong mình, tĩnh lặng mở lời.

"Chị đem thức ăn đi đi, tôi nói rồi, tôi không đói."

Đang chống đối cả anh sao? Quản Nhạc ôn nhu nhìn cô một lúc.

"Qua đây"

Uyển Nhi cười khẩy một tiếng cố tình để anh ta nghe thấy.

Mới hôm qua vừa tra trấn hành hạ cô xong, mới sáng sớm lại đến đây, chắc cũng chẳng có gì tốt đẹp. Biết đâu lại nghĩ ra cách mới hành hạ cô nữa thì sao?

"Uyển Nhi, cô cứng đầu đúng không?"

Quả không sai thật mà. Dịu dàng chưa được một phút đã nổi cáu nữa rồi. Có khi một lát nữa lại nổi điên mà đánh đập cô nữa không chừng.

Bỗng nhiên, một lực bế sốc người cô dậy. Làm cô giật mình, tay chân cứng đơ mà co rút cơ thể, đôi mắt khẩn cầu mà nhìn anh.

Nhưng không giống những gì cô nghĩ. Quản Nhạc anh ta đặt cô lên giường, tay kiên nhẫn đút từng muỗng thức ăn cho cô.

"Há miệng"

Này có được xem là bù đắp không hay là thương hại ?

Hot

Comments

Maryla❤👑📚

Maryla❤👑📚

vl hành người ta xog lại rug cảm/Angry//Bomb/

2024-01-05

3

Trần Nguyễn Bảo An

Trần Nguyễn Bảo An

kh bình thường

2023-08-04

0

Trần Nguyễn Bảo An

Trần Nguyễn Bảo An

còn tình người à😇

2023-08-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 Tại sao lại bức chết em ấy?
2 Chết rồi sẽ được tự do
3 Vậy cô giết tôi đi
4 Chết sao? Tôi rất muốn
5 Xuân dược
6 Kì Hân đánh cô?
7 Anh đụng trúng đầu ở đâu rồi phải không?
8 Phương Nhã, bà không đủ tư cách
9 Ô ế
10 Có khả năng mất thiên chức làm mẹ
11 Ôn nhu dịu dàng
12 Muốn được ra ngoài
13 Tôi đưa cô ra ngoài
14 Anh thay đổi rồi
15 Điều tra lại cái chết năm xưa
16 Hoàng Long xuất hiện
17 Phương Nhã đe dọa
18 Trả hết đồ anh mua
19 Cho em
20 Lớn rồi vẫn xem phim hoạt hình
21 Tô Hựu giải vây
22 Tức giận (H)
23 Đêm dài mệt mỏi (H)
24 Muốn chạy sao (H)
25 Tôi thiếu tiền
26 Không có nhà để về
27 Không đủ tư cách?
28 Bắt cóc
29 Bữa cơm này con không nuốt nổi
30 Ép Quản Nhạc lấy Kì Hân, trả tôi sự tự do
31 Tôi xin lỗi
32 Im lặng nào (H nhẹ)
33 Đúng là rất ngọt (H)
34 Em tự mình vận động đi (H)
35 Cô gái bên cạnh Hoàng Long
36 Không thể kết hôn với Kì Hân
37 Không thể tin đó là mẹ mình
38 Tôi đi cùng em
39 Cô từng yêu ai chưa?
40 Uyển Nhi, tôi có thể để em đi
41 Về nhà thôi
42 Tôi cho em danh phận
43 Em có yêu tôi không?
44 Tôi cho em danh phận. Em cho tôi mái nhà
45 Bà dễ tin người đến vậy
46 Bánh của em
47 Chúc em tìm được người thích hợp
48 Uyển Nhi, giúp anh (H)
49 Gậy ông đập lưng ông (H)
50 Muốn tìm người chết thay?
51 Tình nhân nhỏ
52 Đem cơm cho anh
53 Không hợp khẩu vị
54 Anh khóa cửa rồi (H)
55 Không trốn nữa sao?(H)
56 Kì Hân gặp tai nạn (H)
57 Câu hỏi khó trả lời
58 Bưu kiện nạp danh
59 Uyển Nhi, dọn qua phòng anh
60 Thật sự là mẹ sao?
61 Chồng không thể nhường
62 Người năm xưa trở về
63 Đình Đình là ai? Tôi không biết
64 Nợ em một lời yêu
65 Đứa em gái thất lạc?
66 Bí mật nhỏ
67 Bí mật nhỏ xem ra khó giữ rồi
68 Giận rồi
69 Em nhột (H)
70 Mang thai
71 Vợ tôi, tôi tự lo được
72 Nấu cơm cho vợ
73 Chỉ là nhầm lẫn thôi phải không?
74 Có chết cũng phải nắm tay em
75 Muốn gặm nó
76 Uyển Nhi thật sự bị bệnh sao?
77 Lựa chọn
78 Cô biết cả rồi
79 Uyển Nhi hay là chúng ta làm hóa trị đi được không?
80 Em vẫn là muốn bỏ lại anh
81 Cấp cứu
82 Không biết sống chết thế nào
83 Hạnh phúc (end)
84 LỜI CẢM ƠN VÀ GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Tại sao lại bức chết em ấy?
2
Chết rồi sẽ được tự do
3
Vậy cô giết tôi đi
4
Chết sao? Tôi rất muốn
5
Xuân dược
6
Kì Hân đánh cô?
7
Anh đụng trúng đầu ở đâu rồi phải không?
8
Phương Nhã, bà không đủ tư cách
9
Ô ế
10
Có khả năng mất thiên chức làm mẹ
11
Ôn nhu dịu dàng
12
Muốn được ra ngoài
13
Tôi đưa cô ra ngoài
14
Anh thay đổi rồi
15
Điều tra lại cái chết năm xưa
16
Hoàng Long xuất hiện
17
Phương Nhã đe dọa
18
Trả hết đồ anh mua
19
Cho em
20
Lớn rồi vẫn xem phim hoạt hình
21
Tô Hựu giải vây
22
Tức giận (H)
23
Đêm dài mệt mỏi (H)
24
Muốn chạy sao (H)
25
Tôi thiếu tiền
26
Không có nhà để về
27
Không đủ tư cách?
28
Bắt cóc
29
Bữa cơm này con không nuốt nổi
30
Ép Quản Nhạc lấy Kì Hân, trả tôi sự tự do
31
Tôi xin lỗi
32
Im lặng nào (H nhẹ)
33
Đúng là rất ngọt (H)
34
Em tự mình vận động đi (H)
35
Cô gái bên cạnh Hoàng Long
36
Không thể kết hôn với Kì Hân
37
Không thể tin đó là mẹ mình
38
Tôi đi cùng em
39
Cô từng yêu ai chưa?
40
Uyển Nhi, tôi có thể để em đi
41
Về nhà thôi
42
Tôi cho em danh phận
43
Em có yêu tôi không?
44
Tôi cho em danh phận. Em cho tôi mái nhà
45
Bà dễ tin người đến vậy
46
Bánh của em
47
Chúc em tìm được người thích hợp
48
Uyển Nhi, giúp anh (H)
49
Gậy ông đập lưng ông (H)
50
Muốn tìm người chết thay?
51
Tình nhân nhỏ
52
Đem cơm cho anh
53
Không hợp khẩu vị
54
Anh khóa cửa rồi (H)
55
Không trốn nữa sao?(H)
56
Kì Hân gặp tai nạn (H)
57
Câu hỏi khó trả lời
58
Bưu kiện nạp danh
59
Uyển Nhi, dọn qua phòng anh
60
Thật sự là mẹ sao?
61
Chồng không thể nhường
62
Người năm xưa trở về
63
Đình Đình là ai? Tôi không biết
64
Nợ em một lời yêu
65
Đứa em gái thất lạc?
66
Bí mật nhỏ
67
Bí mật nhỏ xem ra khó giữ rồi
68
Giận rồi
69
Em nhột (H)
70
Mang thai
71
Vợ tôi, tôi tự lo được
72
Nấu cơm cho vợ
73
Chỉ là nhầm lẫn thôi phải không?
74
Có chết cũng phải nắm tay em
75
Muốn gặm nó
76
Uyển Nhi thật sự bị bệnh sao?
77
Lựa chọn
78
Cô biết cả rồi
79
Uyển Nhi hay là chúng ta làm hóa trị đi được không?
80
Em vẫn là muốn bỏ lại anh
81
Cấp cứu
82
Không biết sống chết thế nào
83
Hạnh phúc (end)
84
LỜI CẢM ƠN VÀ GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play