Bỉ Ngạn Xích Nữ (2)

Lãnh Ưu bị cô gái lạ mặt này làm giật mình.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cô là ai thế?
Lãnh Ưu tạm thời từ bỏ nghiệp vụ cởi dây xích, tóm lấy kiếm bên cạnh, chĩa thẳng vào mặt cô gái vừa mới đến.
Nói đi cũng phải nói lại, kẻ tạo ra cái dây này, thật rất có tâm.
Dây xích rất dài, dài đến ba bốn mét, nếu không phải do Lãnh Ưu đang bị thương, cô đã lao lên chém chết cô gái vừa mới đến này.
Bị cái gì vậy chứ?
Không thấy người ta đang bận sao?
Đi đến bất thình lình như vậy, chán sống à?
Lại nói, cái cơ thể này cũng quá phế đi.
Bị thương thành như vậy, tên điên nào chơi ác vậy ba?
Đánh người ta bị thương thì thôi đi, còn giam người ta ở đây nữa!
Muốn người ta tức phát khóc hay gì?
Cô gái kia có lẽ là bị bộ dáng hung hăng của Lãnh Ưu dọa sợ, lui về sau hai bước.
???
???
Cô hung hăng quá đấy!
Cô gái đó không có ý tốt chậc một tiếng.
Lãnh Ưu không bận tâm tới cô ta, hất cằm.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cô là ai?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Muốn gây sự à?
???
???
Không có, không có.
Cô gái kia vội vàng xua tay.
???
???
Ta là Đới Lam, rất vui được gặp ngươi.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Đới Lam?
Lãnh Ưu mặt mày lạnh nhạt.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không quen.
Đới Lam
Đới Lam
Sẽ sớm quen thôi.
Đới Lam mỉm cười.
Đới Lam
Đới Lam
Tại sao ngươi bị nhốt ở đây thế?
Cô ấy ngó ngó dây xích đang giam cầm Lãnh Ưu.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Liên quan tới cô sao?
Đới Lam
Đới Lam
Tất nhiên là không rồi.
Đới Lam
Đới Lam
Nhưng ta tò mò nha!
Đới Lam dùng vẻ mặt tỉnh bơ trả lời.
Vẻ mặt này làm Lãnh Ưu càng muốn đập cô ấy một cái chết luôn đi.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không liên quan thì hỏi làm gì?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Bệnh à?
Đới Lam
Đới Lam
Không phải nha.
Đới Lam
Đới Lam
Ngươi cứ coi ta là kẻ lo chuyện bao đồng là được rồi.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không rảnh.
Đới Lam
Đới Lam
Chẳng dễ thương tẹo nào.
Đới Lam
Đới Lam
Mà, ngươi cất thanh kiếm đi được không?
Lãnh Ưu liếc thanh kiếm sắc bén trong tay mình, mặt mày lạnh nhạt.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không thể.
Kiếm dùng để chém người, không lấy ra dùng, để một chỗ làm gì?
Đới Lam
Đới Lam
Cất đi mà!
Đới Lam
Đới Lam
Cất đi xong ta chỉ cô cách rời khỏi cái dây xích đó, thế nào?
Ngữ điệu này, có khác gì đám bắt cóc dụ dỗ trẻ em đâu chứ?
Cũng chẳng khác gì đám bán hàng đa cấp.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cần sao?
Lãnh Ưu chỉ ném lại đúng hai chữ.
Hoàn toàn không tỏ ý muốn hay không.
Đới Lam
Đới Lam
Cô không muốn ra khỏi đây sao?
Đới Lam
Đới Lam
Ta có thể giúp cô.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không thích.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ta muốn ở đây ngắm đất ngắm trời, bị xích thế này làm ta hồi tưởng quá khứ.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cô đừng hòng ngăn cách ta tưởng niệm quá khứ!
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Cô nàng này đại khái là bị bệnh đi?
Còn là bệnh không nhẹ!
Lãnh Ưu từ chối cũng là có lý do.
Thứ nhất, cô có năng lực để thoát khỏi đây, nhờ giúp đỡ để làm gì?
Chứng minh bản thân không được?
Làm nữ nhân, sao có thể nói không được?
Thứ hai, không làm mà hưởng sẽ có rắc rối.
Nhìn vẻ mặt của mụ thiểu năng này, có đến chín mươi tám phần trăm là có âm mưu.
Có ngu mới đi tin cô ta.
Đới Lam
Đới Lam
Cô thật sự không muốn ra khỏi đây?
Đới Lam
Đới Lam
Từ chối ma tôn là không tốt đâu đấy!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ma tôn?
Hiển nhiên, Lãnh Ưu chỉ hứng thú với hai từ này.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cô nói cô là ma tôn?
Thế giới tu tiên à?
Đới Lam
Đới Lam
Phải, thế nào, suy nghĩ lại rồi chứ?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ừ, suy nghĩ lại rồi.
Lãnh Ưu thừa nhận rất tự nhiên.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Tại sao cô lại làm ma tôn được thế?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ma tôn trước nay không phải đều là nam nhân sao?
Khóe miệng Đới Lam hơi giật.
Đới Lam
Đới Lam
Cô quan tâm cái này à?
Đây là lúc quan tâm cái này sao?
Chẳng phải nên hỏi cô ấy cách thoát khỏi sao?
Chẳng phải nên tò mò về thân phận của cô ấy sao?
Hỏi giới tính để làm gì?
Quan trọng sao?
Thật sự quan trọng sao!
Lãnh Ưu gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Phải, nếu cô không nữa, đừng mong ta suy nghĩ lại.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Cô ấy mới là người đề nghị có được không hả?
Đới Lam hít sâu, tự nhủ với bản thân mục đích mình đến đây, trả lời câu hỏi của Lãnh Ưu.
Đới Lam
Đới Lam
Ta là nữ, có vấn đề gì sao?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Có đó.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Chẳng phải ma tôn vẫn luôn là nam nhân sao?
Đới Lam
Đới Lam
Cô khinh thường nữ nhân?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không, chỉ khinh thường cô thôi.
Có ai làm ma tôn mà dụ dỗ người khác như cô ta không?
Dịch vụ còn chẳng bằng đám bán hàng đa cấp.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam lần nữa hít sâu một hơi, kìm nén tính khí của mình lại.
Đới Lam
Đới Lam
Ai nói với cô ma tôn chỉ có thể là nam nhân?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Thoại bản đó.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam
Đới Lam
Bớt đọc linh tinh đi!
Đới Lam
Đới Lam
Nữ nhân cũng có thể tạo nên nghiệp lớn đó!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ta biết, nhưng nếu là cô, thì ta lại không chắc lắm.
Đới Lam
Đới Lam
Cô có thù oán gì với ta à?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không có.
Lãnh Ưu chớp mắt.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Chỉ là muốn xem xem, đám con dân ma giới làm cách nào để tôn trọng cô thôi.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam
Đới Lam
“Con nhóc chết tiệt này!”
Đới Lam
Đới Lam
Vậy giờ cô đã suy nghĩ thông suốt chưa?
Đới Lam
Đới Lam
Rời khỏi đây không?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không đi!
Lãnh Ưu vẫn từ chối rất khí phách.
Đới Lam đen mặt, sát khí ngùn ngụt bốc lên.
Đới Lam
Đới Lam
Không phải cô đã nói trước đó sao?
Đừng cho rằng cô ta không dám làm gì!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ta chỉ nói sẽ suy nghĩ, chứ đâu nói có đồng ý.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Hơn nữa, cho dù ta nói đã suy nghĩ thông suốt, cũng không nói là suy nghĩ thông suốt chuyện gì.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam suýt chút nữa bị Lãnh Ưu làm cho tẩu hỏa nhập ma.
Đới Lam
Đới Lam
Cô đừng cho rằng ta không dám giết cô!
Cô ta thực sự tức giận rồi đấy!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Mặc kệ cô.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Nếu cô làm xong việc rồi thì đi đi, đừng làm phiền ta phá dây xích.
Đới Lam
Đới Lam
Được!
Đới Lam cười khẩy một tiếng.
Đới Lam
Đới Lam
Ta ngược lại rất muốn xem, cô ra khỏi đây kiểu gì.
Loại lời nói này... không khác gì uy hiếp.
Nhưng Lãnh Ưu chỉ lạnh mặt liếc một cái, xoay kiếm, chém thẳng vào dây xích.
Dây xích bị chém, nhưng không đứt, chỉ phát ra một âm thanh rất to, giống như là đang khiêu khích Lãnh Ưu.
Kèm theo âm thanh chói tai đó là tiếng cười chế nhạo của Đới Lam.
Đới Lam
Đới Lam
Cô chỉ có thế thôi à?
Lãnh Ưu không nhìn cô ta, vung kiếm lên, trước cái nhìn khinh bỉ của Đới Lam, chém thêm một kiếm nữa.
Đới Lam
Đới Lam
Đừng phí sức, đây là xích ấn hồn, cô không thể...
Bốn chữ "tùy tiện phá vỡ" còn chưa nói ra, Đới Lam đã thấy dây xích màu đen bị chém một cái, đứt đôi.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Cái này không đúng kịch bản rồi!
Tại sao lại có thể chém đứt thế?
Đám người ở tu chân giới dùng hàng giả hay gì?
Làm như vậy sẽ bị kiện đó!
Trong khi nội tâm Đới Lam đang phun trào, Lãnh Ưu đã chém đứt dây xích trói hai chân cô, thành công thoát khỏi cái nơi giam cầm mình.
Đới Lam thấy Lãnh Ưu bước một bước chân liền hoàn hồn, chạy tới cản cô lại.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
“...”
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Làm gì thế hả?
Đới Lam
Đới Lam
Cô làm cách nào thế?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cách gì?
Đới Lam
Đới Lam
Cô làm thế nào mà phá vỡ dây xích đó thế?
Cô ấy không nhầm, dây xích đó là xích ấn hồn, không phải tùy tiện phá là phá được.
Chắc chắn cô gái này đã làm gì đó!
Điều này làm Đới Lam rất tò mò.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Tại sao ta phải nói cho cô nghe?
Đới Lam
Đới Lam
Nể tình ta không có ác ý, nói cho ta biết đi!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không có ác ý?
Thanh kiếm trong tay Lãnh Ưu khua một vòng, không khí dần trở nên căng thẳng.
Đột nhiên, Đới Lam thấy cổ mình mát lạnh.
Cúi đầu xuống nhìn, cô ấy đã thấy thanh kiếm của Lãnh Ưu kề vào cổ mình, sát ý sắc lạnh phả ra, làm cho cô ấy rùng mình.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ác ý?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cô muốn có ác ý với ta à?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Mơ đẹp nhỉ?
Đới Lam còn đang cho rằng bản thân đã bại lộ, mồ hôi lạnh chảy xuống sau lưng, nhưng khi nghe Lãnh Ưu nói mấy lời mày, cô ấy dần bình tĩnh hơn.
Đới Lam
Đới Lam
Ha ha! Nào có, nào có!
Đới Lam
Đới Lam
Ta làm sao có thể có ác ý với cô được?
Đới Lam
Đới Lam
Đúng không?
Lãnh Ưu liếc cô ta một cái, thu kiếm lại, di chuyển bước chân qua chỗ khác, ném lại một câu.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Thế thì tốt.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Cho dù cô có ác ý, cô cũng chẳng làm gì được ta.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Sao lại khinh thường cô ấy nữa rồi?
Đới Lam
Đới Lam
Này, đợi chút!
Đới Lam nhanh chân chạy theo Lãnh Ưu.
Đới Lam
Đới Lam
Cô bị thương mà đi nhanh thế?
Đới Lam
Đới Lam
Không sợ vết thương không lành được à?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Đi chậm, vết thương có thể lành sao?
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Mặc dù không thể, nhưng ít nhất còn có thể tránh cho vết thương nặng hơn!
Đới Lam biết, tiếp tục chủ đề này thật sự không được nữa, bền uyển chuyển biểu thị.
Đới Lam
Đới Lam
Cô tên gì?
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Đến tìm ta với mục đích không thuần khiết, ta không tin cô không biết ta tên gì.
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam
Đới Lam
Này, đừng nói vậy chứ!
Đới Lam
Đới Lam
Cho dù ta đến tìm cô với mục đích không tốt, nhưng không có nghĩa là ta biết cô tên gì đâu nhé!
Đới Lam
Đới Lam
Không đúng, làm sao cô biết ta tìm cô với mục đích không tốt?
Lãnh Ưu liếc nhìn cô ta một cái.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Hỏi lắm như vậy, rốt cuộc vẫn vô dụng.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Không hiểu sao cô lại có thể làm ma tôn nữa.
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Đám nhân dân ở ma giới mù hết rồi à?
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Đới Lam
Đới Lam
Ta lên làm ma tôn thì làm sao?
Đới Lam
Đới Lam
Dù sao cũng là thực lực của ta!
Lãnh Ưu
Lãnh Ưu
Ngươi bị ta kề kiếm vào cổ mà không thể phản kháng, đó là thực lực của ngươi?
Đới Lam
Đới Lam
“...”
Cái đó đâu phải tại cô ta!
Là tại cô đánh lén mà!
Cái đó chỉ là một chút sai sót, đâu thể chứng minh cô ta không có thực lực được chứ?
Hot

Comments

Lưu Ly Nhật

Lưu Ly Nhật

Hết bán hàng đa cấp lại dùng hàng giả, đám NPC này thật thú vị

2022-08-12

0

Lưu Ly Nhật

Lưu Ly Nhật

-))) ký chủ thời đại này đều không bình thường

2022-08-12

0

❤tiểu tinh mỹ🍀

❤tiểu tinh mỹ🍀

chị thích bị xích hẻ chj

2022-07-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play