Chương 2: Liều chết

Nó tủi, nó không khóc dù bị đánh đau vì nó biết nếu không ở đây thì nó chẳng có nhà mà ở, chẳng có cơm mà ăn nên nó phải nhịn. Mỗi đêm nằm nhớ bố mẹ nó lại khóc, mẹ đã dặn nó dù có khổ thế nào cũng phải đi học vì chỉ có học nó mới bớt khổ. Nó nghe lời mẹ nên học rất giỏi nhưng mẹ mất, cô không muốn nuôi nó học nữa... nó biết điều nên chăm chỉ làm việc nhà, đứng im chịu đòn chỉ hi vọng cô không bắt nó nghỉ học.

Vậy mà cả chú Hạ chồng cô cũng vậy, bao nhiêu tiền của nhà nó đã nướng hết vào cờ bạc. Mỗi lần say đều về chửi bới, lúc nào ngứa tay chân cũng mang nó ra đánh. Cả người nó chỉ toàn những vết tím, lằn roi vọt của chú thím. Thằng ** Hưng con cô chú thua nó ba tuổi hay bênh nó nhưng bé quá nên chẳng làm được gì.

Nó cứ trơ ra vì bị đòn, cô nó tức gì cũng đánh nó, chú nó thua bài cũng đánh nó. Cả nhà lúc nào cũng nghe thấy tiếng roi vọt. Hàng xóm sang can ngăn cũng chỉ được vài ngày. Có lúc cô chú nó bị xã gọi lên làm việc vì bạo hành trẻ em nên về nhà họ đóng cửa đánh nó để không ai biết.

Hằng ngày, nó phải dậy từ bốn giờ sáng, lau dọn nhà cửa, chuẩn bị đồ ăn sáng nếu muốn đi học. Vậy mà đến sát giờ đi học, nó vẫn chưa có gì bỏ bụng. Nhiều hôm thằng Hưng vờ đòi ăn bánh mì, cô Xuân mua là nó mang theo dúi cho Thanh Du ăn.

Đang say giấc, Thanh Du giật mình khi chú Hạ đang ngồi đầu giường với khuôn mặt đỏ như gấc, lão ta nhìn nó nhỏ cả nước miếng. Lão thí thỏn:

- Du ngoan, biết điều thì từ nay chú sẽ cho đi học, không bị đánh nữa.

Nó nghe vậy thì vui lắm nên gật đầu lia lịa nhưng nó không biết mình đang bị rơi vào miệng cáo già. Đến khi lão Hạ túm lấy chân nó kéo đến thì bản năng phòng vệ trỗi dậy, nó khua tay chân đạp loạn xạ.

- Chú muốn gì? Chú tránh xa cháu ra.

Lão ta bị đạp thì cáu tiết đứng bật dậy, dùng bàn tay hộ pháp của mình giữ nó lại đè xuống. Sức con bé không thể đọ lại với người đàn ông dù lão đang say rượu. Lão vật lộn với sự ngang ngạnh của nó. Nó nhất định không đầu hàng mà giữ chặt quần áo không cho lão chạm vào người.

- Buông cháu ra... Hưng ơi cứu chị...

Thằng Hưng trên nhà nghe thấy tiếng hét của Thanh Du liền chạy xuống ôm chân bố cắn một cái thật mạnh. Lão ta đau quá mà buông nó ra, cái chân đá bay thằng Hưng ra góc nhà. Bị phá đám, lão ta điên lên lấy gậy vụt nó túi bụi. Nó chỉ biết ôm đầu tránh roi vọt. Thằng Hưng lồm cồm bò dậy cầm chổi đánh vào tay bố nó gào lên:

- Chị Du chạy đi...

Thanh Du bị đánh đến trầy da rớm máu nhưng lo cả cho thằng Hưng nên không dám chạy. Lúc này hàng xóm nghe thấy tiếng hai chị em hét liền xô cửa chạy sang tùm lấy lão Hạ vật xuống. Lão vẫn dỏng miệng lên chửi rủa.

Từ hôm ấy, nó trở nên gai góc phòng vệ. Trời thì nắng mà vẫn mặc ba bốn lớp áo. Nó sợ lắm nhưng không biết phải đi đâu. Thằng Hưng còn nhỏ nhưng đã biết chuyện nên lúc nào cũng kè kè bên Thanh Du. Lão Hạ cũng chẳng có cơ hội mà làm càn khi cô Xuân hết đợt làm ca đêm.

Cuộc sống của nó cứ tăm tối như thế nhưng bù lại thì nó vẫn được đi học. Đòn roi với nó vẫn như cơm bữa nhưng nó vẫn chịu được. Rồi cô Xuân lại phải tăng ca đêm, nó không dám ngủ vì sợ chú Hạ. Nó biết lão chưa nguôi giận vụ lần trước, lão chỉ chờ thời cơ mà thôi. Mấy lần Thanh Du muốn theo cô Xuân đến xí nghiệp nhưng lão đe dọa nếu nó kể ra sẽ không cho đi học nữa, sẽ đuổi ra khỏi nhà đi ăn mày, ngủ đầu đường xó chợ.

Nó sợ, cả đêm cứ ngồi thu lu góc giường. Nhớ bố mẹ, nó lại khóc, khóc đến sưng cả mắt mà ngủ thiếp đi. Rồi nó gặp ác mộng, nó lại thấy chú Hạ sờ soạng người nó. Nó cật lực phản đối, chống trả gào thét trong tuyệt vọng. Cơn mơ bừng tỉnh, nhưng nó liền thấy lão ta đang cởi quần áo. Quần áo nó cũng đã bị xé mất mấy lớp. Nó mặc nhiều nên lão chưa kịp cởi được hết. Nó vơ lấy cái chổi bên cạnh do thằng Hưng chuẩn bị cho vung lên túi bụi. Lão đau liền giật chổi trên tay nó rồi vụt lại. Nó đau, cả người mềm nhũn không còn sức mà chạy, mà hét nên bò xuống giường trốn liền bị lão lôi lại, cười hềnh hệch như muốn ăn tươi nuốt sống nó.

Nó sợ dúm người khi lão túm được, nó nhớ lời thằng Hưng dặn liền giơ chân đạp thật mạnh vào hạ bộ lão. Lão đau mà ôm chặt, miệng chửi rủa, nó lợi dụng khi ấy mà bò ra khỏi giường, chưa kịp chạy liền bị lão túm lấy chân khiến nó ngã bò ra đất, đập mặt vào thành cửa máu túa ra. So với bị thương thì nó sợ lão hơn, nửa đêm thằng Hưng có lẽ đang ngủ say nên không nghe thấy tiếng nó gọi. Nó đâu biết rằng thằng Hưng bị lão cho uống thuốc ngủ nên ngủ không biết gì nữa.

Nó tuyệt vọng khi bị lôi lại, toàn thân nó đau nhức, máu chảy vào mắt nó cay xè. Nó khóc nấc gọi ba mẹ, nó không muốn bị lão làm nhục nên ra sức đánh đấm. Bàn tay bẩn thỉu của lão nhấc nó về giường. Nó há miệng cắn thật mạnh vào tay lão. Đau quá mà lão buông nó ra, nó vớ được con dao trên bàn quơ lên:

- Chú không được đến đây... không được đến.

Nó sợ hãi đến run rẩy, mắt mũi không nhìn thấy. Quần áo rách nát đến thảm thương. Nó không muốn cố gắng nữa, nó rất đau... sao ba mẹ bỏ nó lại để nó phải sống khổ sở như vậy... nó biết mình cần phải chạy, dù ra ngoài kia, không biết sẽ sống chết như thế nào nhưng nó không thể ở đây nữa... nó chết còn hơn phải sống bị hành hạ như thế này... nó hướng mắt ra cửa rồi lấy hết sức vọt ra ngoài. Con dao vẫn cầm trên tay nên lão Hạ không dám lại gần mà thí nó:

- Bỏ con dao xuống, chú sẽ không động đến cháu nữa... bỏ xuống...

Nó không nghe lời, mở cửa rồi ném lại con dao mà chạy ra ngoài trong đêm tối. Chân trần dẫm trên đường làng đau nhức nhưng nó vẫn cắm cổ chạy khi lão Hạ đuổi phía sau. Đuổi theo một hồi dường như lão hết sức mà chửi đổng:

- Con chó... mày mà quay về đây ông giết mày.

Nó đã nghĩ mình sẽ trốn đi đợi cô Xuân về mới về nhưng nghe thấy lão chửi như vậy thì cố lết người mà chạy... nó không dám quay về nữa...

Sương đêm xuống, nó lạnh thấu da thịt, co ro đi trên đường vắng. Gió quất vào người, vết thương do bị đánh càng xót. Nó không biết phải đi đâu về đâu nên ngồi xuống vỉa hè khóc... nó sợ... mẹ đã dặn nó phải kiên cường, phải mạnh mẽ nhưng bây giờ nó sợ lắm. Nó không có nhà để về, không có nơi nào để ở, chẳng ai biết nó là ai? Nó khóc nấc, gào gọi ba mẹ sao lại để nó ở lại mà sống khổ sở như vậy?

Có vài gã đi đường thấy nó thì xúm vào trêu ghẹo, nó sợ nên lại ba chân bốn cẳng chạy. Nó đuối sức rồi, mệt nữa... nó không còn chống chọi được vậy nên nó nhìn dòng xe qua lại. Có lẽ, nó nên đi theo ba mẹ, ít ra nó sẽ không còn phải chịu đau đớn... không còn thấy cô đơn nữa. Dù cố sống thì nó cũng sẽ chết vì đói... chết vì lạnh. Nó ngửa mặt lên trời, bầu trời đêm đen kịt mà nước mắt thi nhau rơi khẽ nói:

- Bố mẹ hãy mang con đi được không? Con sợ và cô đơn lắm. Bố mẹ đừng trách con... nếu có kiếp sau con sẽ tiếp tục cố gắng, còn bây giờ... con mệt lắm rồi... cho con theo với.

Nó nhắm mắt, nhìn những chiếc xe lao vun vút trên đường. Nó đợi một chiếc xe sắp đến và bất ngờ chạy ra... chiếc đèn pha ô tô sáng chói lọi chiếu vào mắt nó... nó khẽ mỉm cười chờ đợi...

"Rầm"

Đúng như nó mong đợi, chiếc xe lao vào nó... tiếng phanh xe chói tai. Nó nằm lăn ra đường, khóe miệng mặn chát. He hé mắt nhìn nó thấy hai người đàn ông xuống xe rồi đầu óc nó tối sầm lại. Nó nghe thấy người ta gọi nó:

- Bé con... mở mắt ra xem nào?

Nó không còn biết gì nữa... nó nhìn thấy bố mẹ đưa tay ra đón, nhìn nó mỉm cười. Có lẽ... nó đã được giải thoát khỏi kiếp người đau khổ này... nó tình nguyện chết... để không còn đau đớn và cô đơn nữa. Lúc này, nó không thấy đau... không còn thấy lạnh... nó không biết người ta nói gì. Mẹ từng nói phải biết trân trọng mạng sống, tự tử chết là hèn nhưng nó chẳng có cách nào nữa cả. Nó chỉ đang chọn cái chết nhanh nhất mà thôi... hi vọng khi gặp bố mẹ, nó sẽ được chăm bẵm mà không còn sợ cô đơn... không phải đói, rét nữa...

➡️➡️➡️👍👍👍 like, comment nhé! cảm ơn❤️

Hot

Comments

Ju Mi

Ju Mi

một phần câu chuyện đã nói lên góc khuất của xã hội, đen tối và kinh tởm. Được mấy ai mạnh mẽ như Thanh Du? còn bao nhiêu cô gái, bao nhiêu đứa trẻ phải chịu bạo hành, chịu xâm hại, thậm chí là không biết gì về việc mình bị xâm hại. Xã hội này tàn khốc quá

2023-08-07

1

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

ra là mừng

2023-07-22

0

Lương Phương Thảo

Lương Phương Thảo

hay

2023-07-13

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đau lòng
2 Chương 2: Liều chết
3 Chương 3: Thần chết đẹp trai
4 Chương 4: Bạn bè
5 Chương 5: Nguy hiểm
6 Chương 6: Giải cứu
7 Chương 7: Bị phạt
8 Chương 8: Ba con sói
9 Chương 9: Trưởng thành
10 Chương 10: Quà tặng
11 Chương 11: Một đời an yên bên chú
12 Chương 12: Mất thẻ dự thi
13 Chương 13: Sầu não
14 Chương 14: Cháu tránh xa chú Quý ra
15 Chương 15: Gặp người quen cũ
16 Chương 16: Hồi ức
17 Chương 17: Tình chị em
18 Chương 18: Xin đi làm
19 Chương 19: Phản bác chú
20 Chương 20: Nguy hiểm cận kề
21 Chương 21: Xử lí thông minh
22 Chương 22: Hôn có mùi vị gì?
23 Chương 23: Cảm xúc đầu đời
24 Chương 24: Biết sự thật
25 Chương 25: Đi xem mắt bị bắt gặp
26 Chương 26: Giáo huấn
27 Chương 27: Hôn lướt
28 Chương 28: Dự tiệc
29 Chương 29: Xảy ra chuyện
30 Chương 30: Cố chấp
31 Chương 31: Giận
32 Chương 32: Chú đi ăn cùng
33 Chương 33: Có phải cháu đang ghen
34 Chương 34: Gặp lại Yến Nhi
35 Chương 35: Cháu không được nhớ ai ngoài chú
36 Chương 36: Biểu hiện yêu
37 Chương 37: Hiểu lầm
38 Chương 38: Dương Tùng tỏ tình
39 Chương 39: Lòng nặng trĩu
40 Chương 40: Con thực sự yêu chú
41 Chương 41: Du, anh cũng yêu em - H
42 Chương 42: Cậu sẽ không cướp được người của tôi
43 Chương 43: Yêu đương lén lút
44 Chương 44: Yêu đương bí mật - H+
45 Chương 45: Hẹn hò
46 Chương 46: Hạnh phúc
47 Chương 47: Kể lại sự thật
48 Chương 48: Em muốn
49 Chương 49: Bất ngờ
50 Chương 50: Em không có tình cảm với cô ta
51 Chương 51: Anh không đào hoa
52 Chương 52: Ở bên em không cần nghiêm túc
53 Chương 53: Nói thật với Dương Tùng
54 Chương 54: Oan gia gặp mặt
55 Chương 55: Đề nghị biến chất
56 Chương 56: Sự trùng hợp đáng ngờ
57 Chương 57: Thầy hít le khó tính
58 Chương 58: Bị lừa
59 Chương 59: Kế sách gậy ông đập lưng ông
60 Chương 60: Em dám chê tôi sao?
61 Chương 61: Nhớ nhung
62 Chương 62: Diễn kịch - H
63 Chương 63: Con sẽ đến nhận tội
64 Chương 64: Tôi chính là người hứa hôn với em đấy
65 Chương 65: Diễn giả thành thật
66 Chương 66: Lương duyên từ đời trước
67 Chương 67: Đây là vợ sắp cưới của tôi
68 Chương 68: Bí mật kinh hoàng
69 Chương 69: Tự nhiên thể hiện tình cảm
70 Chương 70: Không nể nang
71 Chương 71: Giao thừa
72 Chương 72: Em có muốn kết hôn thực sự không?
73 Chương 73: Dự tiệc
74 Chương 74: Sốc
75 Chương 75: Nổi cáu
76 Chương 76: Xóa dấu vết
77 Chương 77: Thảm thương
78 Chương 78: Nhà Thiên Vũ
79 Chương 79: Tân hôn sớm
80 Chương 80: Yêu thương - H
81 Chương 81: Đối mặt
82 Chương 82: Phũ trách nhiệm
83 Chương 83: Vì anh yêu em
84 Chương 84: Hai anh dở trò là chó đấy.
85 Chương 85: Anh đền em 10 cái
86 Chương 86: Vui vẻ
87 Chương 87: Sự cố đám cưới
88 Chương 88: Xử lí
89 Chương 89: Lan Anh có thai
90 Chương 90: Phũ
91 Chương 91: Bại lộ
92 Chương 92: Du, mẹ biết rồi
93 Chương 93: Chồng chất đau thương
94 Chương 94: Kế hoạch
95 Chương 95: con hãy chia tay chú đi
96 Chương 96: Quỳnh Thư có thai
97 Chương 97: Mưu kế thâm độc
98 Chương 98: Có anh rồi em không phải sợ
99 Chương 99: Sự thật hé lộ
100 Chương 100: Anh không có lỗi
101 Chương 101: Vô tội
102 Chương 102: Cố chấp
103 Chương 103: Lạnh lùng
104 Chương 104: Dụ dỗ
105 Chương 105: Say
106 Chương 106: Thờ ơ
107 Chương 107: Sốc
108 Chương 108: Rời đi
109 Chương 109: Ngoại truyện 1
110 Chương 110: Ngoại truyện 2
111 Chương 111: NT 3
112 Chương 112: Ác giả ác báo
113 Chương 113: Ác giả ác báo (2)
114 Chương 114: Tai nạn
115 Chương 115: Trả giá
116 Chương 116: Gặp lại
117 Chương 117: Cùng nhau rời đi
118 Chương 118: Mái ấm
119 Chương 119: Kết thúc
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1: Đau lòng
2
Chương 2: Liều chết
3
Chương 3: Thần chết đẹp trai
4
Chương 4: Bạn bè
5
Chương 5: Nguy hiểm
6
Chương 6: Giải cứu
7
Chương 7: Bị phạt
8
Chương 8: Ba con sói
9
Chương 9: Trưởng thành
10
Chương 10: Quà tặng
11
Chương 11: Một đời an yên bên chú
12
Chương 12: Mất thẻ dự thi
13
Chương 13: Sầu não
14
Chương 14: Cháu tránh xa chú Quý ra
15
Chương 15: Gặp người quen cũ
16
Chương 16: Hồi ức
17
Chương 17: Tình chị em
18
Chương 18: Xin đi làm
19
Chương 19: Phản bác chú
20
Chương 20: Nguy hiểm cận kề
21
Chương 21: Xử lí thông minh
22
Chương 22: Hôn có mùi vị gì?
23
Chương 23: Cảm xúc đầu đời
24
Chương 24: Biết sự thật
25
Chương 25: Đi xem mắt bị bắt gặp
26
Chương 26: Giáo huấn
27
Chương 27: Hôn lướt
28
Chương 28: Dự tiệc
29
Chương 29: Xảy ra chuyện
30
Chương 30: Cố chấp
31
Chương 31: Giận
32
Chương 32: Chú đi ăn cùng
33
Chương 33: Có phải cháu đang ghen
34
Chương 34: Gặp lại Yến Nhi
35
Chương 35: Cháu không được nhớ ai ngoài chú
36
Chương 36: Biểu hiện yêu
37
Chương 37: Hiểu lầm
38
Chương 38: Dương Tùng tỏ tình
39
Chương 39: Lòng nặng trĩu
40
Chương 40: Con thực sự yêu chú
41
Chương 41: Du, anh cũng yêu em - H
42
Chương 42: Cậu sẽ không cướp được người của tôi
43
Chương 43: Yêu đương lén lút
44
Chương 44: Yêu đương bí mật - H+
45
Chương 45: Hẹn hò
46
Chương 46: Hạnh phúc
47
Chương 47: Kể lại sự thật
48
Chương 48: Em muốn
49
Chương 49: Bất ngờ
50
Chương 50: Em không có tình cảm với cô ta
51
Chương 51: Anh không đào hoa
52
Chương 52: Ở bên em không cần nghiêm túc
53
Chương 53: Nói thật với Dương Tùng
54
Chương 54: Oan gia gặp mặt
55
Chương 55: Đề nghị biến chất
56
Chương 56: Sự trùng hợp đáng ngờ
57
Chương 57: Thầy hít le khó tính
58
Chương 58: Bị lừa
59
Chương 59: Kế sách gậy ông đập lưng ông
60
Chương 60: Em dám chê tôi sao?
61
Chương 61: Nhớ nhung
62
Chương 62: Diễn kịch - H
63
Chương 63: Con sẽ đến nhận tội
64
Chương 64: Tôi chính là người hứa hôn với em đấy
65
Chương 65: Diễn giả thành thật
66
Chương 66: Lương duyên từ đời trước
67
Chương 67: Đây là vợ sắp cưới của tôi
68
Chương 68: Bí mật kinh hoàng
69
Chương 69: Tự nhiên thể hiện tình cảm
70
Chương 70: Không nể nang
71
Chương 71: Giao thừa
72
Chương 72: Em có muốn kết hôn thực sự không?
73
Chương 73: Dự tiệc
74
Chương 74: Sốc
75
Chương 75: Nổi cáu
76
Chương 76: Xóa dấu vết
77
Chương 77: Thảm thương
78
Chương 78: Nhà Thiên Vũ
79
Chương 79: Tân hôn sớm
80
Chương 80: Yêu thương - H
81
Chương 81: Đối mặt
82
Chương 82: Phũ trách nhiệm
83
Chương 83: Vì anh yêu em
84
Chương 84: Hai anh dở trò là chó đấy.
85
Chương 85: Anh đền em 10 cái
86
Chương 86: Vui vẻ
87
Chương 87: Sự cố đám cưới
88
Chương 88: Xử lí
89
Chương 89: Lan Anh có thai
90
Chương 90: Phũ
91
Chương 91: Bại lộ
92
Chương 92: Du, mẹ biết rồi
93
Chương 93: Chồng chất đau thương
94
Chương 94: Kế hoạch
95
Chương 95: con hãy chia tay chú đi
96
Chương 96: Quỳnh Thư có thai
97
Chương 97: Mưu kế thâm độc
98
Chương 98: Có anh rồi em không phải sợ
99
Chương 99: Sự thật hé lộ
100
Chương 100: Anh không có lỗi
101
Chương 101: Vô tội
102
Chương 102: Cố chấp
103
Chương 103: Lạnh lùng
104
Chương 104: Dụ dỗ
105
Chương 105: Say
106
Chương 106: Thờ ơ
107
Chương 107: Sốc
108
Chương 108: Rời đi
109
Chương 109: Ngoại truyện 1
110
Chương 110: Ngoại truyện 2
111
Chương 111: NT 3
112
Chương 112: Ác giả ác báo
113
Chương 113: Ác giả ác báo (2)
114
Chương 114: Tai nạn
115
Chương 115: Trả giá
116
Chương 116: Gặp lại
117
Chương 117: Cùng nhau rời đi
118
Chương 118: Mái ấm
119
Chương 119: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play