Bước Ngoặt Hoàng Kim

Bước Ngoặt Hoàng Kim

Chương 1: Đòi Nợ

“Tép Nhỏ! Mày đứng lại chưa? Đứng lại...”

Trên phố đi bộ chật kín người qua lại, một nhóm thô lỗ rượt đuổi theo người thanh niên cao ráo ăn diện lịch sự. Từng dòng người vì tiếng truy hô và sự hung hãn của đám lưu manh đó làm cho sợ hãi nép sang một bên nhường đường, sợ bị vạ lây, ai nấy chỉ trỏ bàn tán...

Bộ âu phục xốc xếch, đôi giày da bụi bặm đầy những vết trầy xước, sau gần một giờ đồng hồ trước đó vẫn phong độ ngời ngời, Tép Nhỏ nghĩ mình sắp tắt thở đến nơi rồi.

Hắn hì hục chạy, điên cuồng chạy, hoảng loạn chạy. Chỉ muốn thoát thân và không phải nghe tiếng truy hô tên mình của gã họ Chiêu kia.

Vào đến khu chung cư tồi tàn phía trước Tép Nhỏ nhanh nhẹn rẽ vào mấy con hẻm, nấp mình sau cánh cửa thép rỉ sét, hắn ấn vội dãy số quen thuộc trên chiếc điện thoại di động... “Tép Nhỏ đây... Cứu tao đi, tao sắp chết. Không bị đám giang hồ chém chết tao cũng quyết nhảy lầu tự tử phen này... Qua quảng trường phố đi bộ... Phải... đường AD chung cư cũ...”, Tép Nhỏ hì hục, nói như sắp tắt thở.

Vừa hay ló đầu ra muốn nhìn xem tình hình thế nào thì đúng lúc chạm phải gương mặt tái mét vì thấm mệt của gã họ Chiêu. Tép Nhỏ lạnh sống lưng, tay cuốn quýt kéo giữ cánh cửa, nhưng gặp phải cánh cửa không có chốt gài, hắn bỏ cuộc tiếp tục chạy hướng lên trên tầng lầu của khu chung cư. Từng bước nặng trĩu, cặp chân run bần bật không còn sức lực...

Cố Thừa Luân và Uông Thành vội vã mở cửa xe chạy xuống mấy con hẻm nhỏ, chia nhau ra tìm kiếm bóng dáng thằng bạn thân. Đến lúc vòng ra đường lớn thì nhìn nhau lắc đầu.

Không tìm được thằng bạn Uông Thành rối rắm hơn cả, cứ nói năng lộn xộn: “Thừa Luân à, có khi nào nó bị người ta chém chết rồi ném xác vào xó xỉnh không? Tao lo quá... Rõ ràng nói ở đường AD mà... Nó còn muốn tự tử...”

“Đừng lo quá. Kiểu người như nó không tự tử chết được đâu. Trước khi cùng mày đến đây tao đã nhờ Helen gọi cho đồng nghiệp lại lấy tin, mong là có đông người đám giang hồ sẽ không dám làm bậy. Được rồi, vòng lại phố đi bộ tìm chỗ có phóng viên tác nghiệp...”

Hai người vừa đi lại chỗ cũ đỗ xe đã thấy người đông đúc chen lấn... Có cả phóng viên đang hướng lên sân thượng tòa nhà cũ chụp ảnh.

Cố Thừa Luân và Uông Thành đều ăn ý kéo lấy nhau chạy về hướng thang bộ khu nhà.

Tép Nhỏ chạy cùng đường, lên đến sân thượng tòa nhà thì gom hết đồ đạc đang phơi lủ khủ trên sào ném hết xuống dưới đất, hô hoán la to mong được người dân chú ý để gọi báo cảnh sát đến ứng cứu.

“Chiêu ca! Anh thật muốn chém chết tôi sao? Giết tôi anh cũng không đòi được tiền. Vậy đi... Cho tôi thêm một tuần, tôi tìm cách bán hết số thiết bị gia dụng ấy gom tiền trả lại cho anh.”

Đám cho vay bốn người hì hục thở không ra hơi, hận đến mức muốn cầm dao ném vào mặt tên khốn kiếp khiến họ thê thảm rượt đuổi cả buổi như vậy... Hắn còn dám nói lời thương lượng? Thật quá nực cười.

“Tao nhịn mày đủ rồi. Mày còn dám nói... Kì này phải ném mày xuống dưới cho tàn phế mới hả giận.”

“Đừng... đừng. Anh nói cái gì cũng đúng... Thiếu nợ trả tiền, tôi cũng không trốn được cả đời. Tàn phế rồi làm sao kiếm tiền trả nợ cho anh.”

“Gọi cha mẹ mày đến đây...” Lão Chiêu giận dữ hét lớn. Ông sao lại không biết thức thời, càng hiểu rằng không thể chém giết gây họa không đáng, nhưng vất vả cả ngày không thể dễ dàng bỏ qua như vậy. Chí ít chuyến này phải kêu người nhà hắn giao nộp tiền lãi.

“Tôi không cha không mẹ, anh biết rồi đó.” Tép Nhỏ lùi về sát lan can sau lưng, ngó nghiêng xuống dưới, trong bụng thầm chửi hai thằng bạn sao mãi chưa thấy đến. Hắn hiện tại đã không thể câu giờ thêm nữa.

“Mày giỡn mặt với tao sao?” Lão Chiêu quay đầu nhìn đám đàn em, phất tay ra lệnh.

Trong vài phút ngắn ngủi, Tép Nhỏ đã bị họ ép sát, khống chế lên thành lan can sân thượng, tư thế này chỉ cần họ buông tay là Tép Nhỏ có thể lao mình xuống dưới đường.

Tép Nhỏ nhắm lại đôi mắt, tay quơ loạng choạng, hai tay bấu trụ lấy cây ăng-ten cũ kĩ quấn quanh dây điện. Hắn không thể chết, không thể chết...

“Chiêu ca! Có phóng viên... Đông người như vậy, làm lớn chuyện không hay.”

“Mày cẩn thận đó!” Lão Chiêu gằn giọng hét lớn sau đó cùng đám đàn em buông tay xoay lưng bỏ đi.

Phóng viên vì thấy cảnh sát cũng đã đến nên vài gã liều lĩnh lên tận sân thượng chụp hình, đám người cho vay hậm hực bỏ đi, phóng qua mấy khu nhà cũ khác để tránh chạm mặt với cảnh sát.

Tép Nhỏ biết mình an toàn nên gắng gượng mở mắt ra, hơi thở nặng trĩu... Hắn cố lấy lại tư thế thăng bằng, đứng trên lan can, tay không khỏi giữ chặt thanh ăng-ten... Thật náo nhiệt! Thật quá kích thích rồi! Cảnh tượng này ngày mai còn không lên trang bìa mấy tờ báo sao chứ? Chết oanh liệt, chính là tình huống này nhảy xuống phải không?

“Tép Nhỏ! Tép Nhỏ! Mày đừng nha... Mau xuống!”

“Tép Nhỏ! Xuống đây trước đi. Cảnh sát đến rồi, mày an toàn rồi.”

Uông Thành xúc động, tim nhảy bấn loạn lên... Nhìn thằng bạn đứng trên lan can cách bờ vực nguy hiểm như thế khiến anh muốn cuộn thắt ruột gan. Vốn muốn thốt ra lời khuyên nhủ nhưng lại cứng miệng không nói được gì ngoài gọi tên và bảo nó đi xuống.

Cố Thừa Luân đúng thực bị Tép Nhỏ dọa một trận, nhưng trông thấy cảnh sát cùng phóng viên ập lên, anh biết rằng đám giang hồ sẽ không thể làm càn được. Anh từ tốn mở lời khuyên, Tép Nhỏ hắn liều lĩnh đứng đó lâu, nhỡ trượt ngã xuống thật sự không đáng...

“Tao không xuống... Thành! Luân! Nhờ tụi bây lo cho người nhà của tao.”

***

Hot

Comments

Trankhanhhung76@ Gmail.Com

Trankhanhhung76@ Gmail.Com

gdhdhd

2023-02-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đòi Nợ
2 Chương 2: Gan Lỳ
3 Chương 3: Báo Chí
4 Chương 4: Hùn Vốn
5 Chương 5: Lý Tưởng Của Ai
6 Chương 6: Khởi Nghiệp
7 Chương 7: Nhà Cao Vạn Trượng Vốn Từ Đất
8 Chương 8: Đánh ghen
9 Chương 9: Mộng Tưởng
10 Chương 10: Biến Cố Ập Tới
11 Chương 11: Chống Chọi
12 Chương 12: Vực Dậy
13 Chương 13: Lấy Lại Tinh Thần
14 Chương 14: Rút Vốn
15 Chương 15: Khốn Khó
16 Chương 16: Anh Em Cùng Mẹ
17 Chương 17: Mất Kiềm Chế
18 Chương 18: Ngang Ngược
19 Chương 19: Cố Chấp Phần Thắng
20 Chương 20: Họp Cựu Học Sinh (1)
21 Chương 21: Họp Cựu Học Sinh (2)
22 Chương 22: Hung Hăng
23 Chương 23: Áp Lực
24 Chương 24: Khác Biệt
25 Chương 25: Độc Đoán
26 Chương 26: Hiểu Lầm
27 Chương 27: Nó Cũng Là Kẻ Xấu
28 Chương 28: Party
29 Chương 29: Loại Phụ Nữ
30 Chương 30: Căn Nhà Mơ Ước
31 Chương 31: Phân Tâm
32 Chương 32: Cố Thừa Luân! Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi
33 Chương 33: Khác Nhau
34 Chương 34: Làm Hòa
35 Chương 35: Hoàn Toàn Phủ Định
36 Chương 36: Nghe Ra Tin Tốt
37 Chương 37: Bạn Gái
38 Chương 38: Tìm Kiếm Cơ Hội
39 Chương 39: Gặp Lại Helen
40 Chương 40: Chạm Tới Cảm Tình
41 Chương 41: Tôi Thích Anh
42 Chương 42: Dưới Mảnh Đất Có Một Lớp Bùn Trũng
43 Chương 43: Còn Chữ 'Liều' Nữa
44 Chương 44: Ván Cờ Này Thượng Thần Hi Đi Thật Vất Vả
45 Chương 45: Chỉ Là Thiếu Chút Thỏa Thuận
46 Chương 46: Cướp
47 Chương 47: Thăm Dò
48 Chương 48: Tương Lai Của Bạn
49 Chương 49: Xử Lý Tiểu Tam
50 Chương 50: Bị Chơi Xấu
51 Chương 51: Chạy Vại
52 Chương 52: Nghênh Chiến
53 Chương 53: Thu Tiền Bảo Kê
54 Chương 54: Tàn Nhẫn
55 Chương 55: Tương Kế
56 Chương 56: Chém Giết Lẫn Nhau
57 Chương 57: Qua Tới Macao
58 Chương 58: Chọn Lại Lần Nữa
59 Chương 59: Có Kiếp Này Không Có Kiếp Sau
60 Chương 60: Ba Cô Gái
61 Chương 61: Phiền Não Của Uông Thành
62 Chương 62: Giai Thoại
63 Chương 63: Yên Chí Đi
64 Chương 64: Đấu Thầu
65 Chương 65: Gừng Càng Già Càng Cay
66 Chương 66: Gánh Lấy Trách Nhiệm
67 Chương 67: Đối Diện
68 Chương 68: Tìm Đường Thoát
69 Chương 69: Cầu Tình
70 Chương 70: Cúi Gối Khom Lưng
71 Chương 71: Đều Không Muốn Dật Vĩ Tan Rã
72 Chương 72: Thành Kiến
73 Chương 73: Chân Sai Vặt
74 Chương 74: An ủi
75 Chương 75: Chuyến đi macau
76 Chương 76: Thông suốt
77 Chương 77: Không hiểu lý do
78 Chương 78: Đối diện
79 Chương 79: Từ bỏ
80 Chương 80: Tiệc từ thiện
81 Chương 81: Màn đấu giá
82 Chương 82: Nữ cường
83 Chương 83: Giá trị
84 Chương 84: Tỏ tình
85 Chương 85: Dùng kế bẩn
86 Chương 86: Nghĩ cách
87 Chương 87: Nhảy lầu tự tử
88 Chương 88: Tôi thực sự hiểu cho anh
89 Chương 89: Tan rã
90 Chương 90: Níu kéo
91 Chương 91: Kết thúc
92 Chương 92: Nơi làm việc mới
93 Chương 93: Thăm dò
94 Chương 94: Làm lành
95 Chương 95: Lúng túng
96 Chương 96: Phát hiện kịp thời nghĩa là không sao
97 Chương 97: Chấn động
98 Chương 98: Ba triệu
99 Chương 99: Dụ hoặc
100 Chương 100: Tính kế thâm trầm
101 Chương 101: Sụp đổ tín nhiệm
102 Chương 102: Nặng nề tâm sự
103 Chương 103: Cam lòng đi
104 Chương 104: Hướng giải quyết
105 Chương 105: Hy vọng cậu ngoại lệ
106 Chương 106: Xui xẻo ập tới
107 Chương 107: Đau đớn tột độ
108 Chương 108: Cố chấp
109 Chương 109: Xoay sở
110 Chương 110: Hố sâu của Cố Thừa Luân (1)
111 Chương 111: Hố sâu của Cố Thừa Luân (2)
112 Chương 112: Hố sâu của Cố Thừa Luân (3)
113 Chương 113: Đưa tay giúp đỡ
114 Chương 114: Vào hang hùm
115 Chương 115: Giết người
116 Chương 116: Áp lực chồng chất
117 Chương 117: Đòi nợ
118 Chương 118: Đau lòng
119 Chương 119: Lạc lối
120 Chương 120: Đối diện
121 Chương 121: Lập trường làm người
122 Chương 122: Không bỏ qua
123 Chương 123: Câu giờ
124 Chương 124: Thư thả
125 Chương 125: Bị sa thải
126 Chương 126: Bái sư
127 Chương 127: Thay đổi trong một đêm
128 Chương 128: Dứt nợ
129 Chương 129: Ngỏ lời mời
130 Chương 130: Quyết liệt ôm chí lớn
131 Chương 131: Hẹn Hò
132 Chương 132: Khiêu khích
133 Chương 133: Đánh nhau
Chapter

Updated 133 Episodes

1
Chương 1: Đòi Nợ
2
Chương 2: Gan Lỳ
3
Chương 3: Báo Chí
4
Chương 4: Hùn Vốn
5
Chương 5: Lý Tưởng Của Ai
6
Chương 6: Khởi Nghiệp
7
Chương 7: Nhà Cao Vạn Trượng Vốn Từ Đất
8
Chương 8: Đánh ghen
9
Chương 9: Mộng Tưởng
10
Chương 10: Biến Cố Ập Tới
11
Chương 11: Chống Chọi
12
Chương 12: Vực Dậy
13
Chương 13: Lấy Lại Tinh Thần
14
Chương 14: Rút Vốn
15
Chương 15: Khốn Khó
16
Chương 16: Anh Em Cùng Mẹ
17
Chương 17: Mất Kiềm Chế
18
Chương 18: Ngang Ngược
19
Chương 19: Cố Chấp Phần Thắng
20
Chương 20: Họp Cựu Học Sinh (1)
21
Chương 21: Họp Cựu Học Sinh (2)
22
Chương 22: Hung Hăng
23
Chương 23: Áp Lực
24
Chương 24: Khác Biệt
25
Chương 25: Độc Đoán
26
Chương 26: Hiểu Lầm
27
Chương 27: Nó Cũng Là Kẻ Xấu
28
Chương 28: Party
29
Chương 29: Loại Phụ Nữ
30
Chương 30: Căn Nhà Mơ Ước
31
Chương 31: Phân Tâm
32
Chương 32: Cố Thừa Luân! Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi
33
Chương 33: Khác Nhau
34
Chương 34: Làm Hòa
35
Chương 35: Hoàn Toàn Phủ Định
36
Chương 36: Nghe Ra Tin Tốt
37
Chương 37: Bạn Gái
38
Chương 38: Tìm Kiếm Cơ Hội
39
Chương 39: Gặp Lại Helen
40
Chương 40: Chạm Tới Cảm Tình
41
Chương 41: Tôi Thích Anh
42
Chương 42: Dưới Mảnh Đất Có Một Lớp Bùn Trũng
43
Chương 43: Còn Chữ 'Liều' Nữa
44
Chương 44: Ván Cờ Này Thượng Thần Hi Đi Thật Vất Vả
45
Chương 45: Chỉ Là Thiếu Chút Thỏa Thuận
46
Chương 46: Cướp
47
Chương 47: Thăm Dò
48
Chương 48: Tương Lai Của Bạn
49
Chương 49: Xử Lý Tiểu Tam
50
Chương 50: Bị Chơi Xấu
51
Chương 51: Chạy Vại
52
Chương 52: Nghênh Chiến
53
Chương 53: Thu Tiền Bảo Kê
54
Chương 54: Tàn Nhẫn
55
Chương 55: Tương Kế
56
Chương 56: Chém Giết Lẫn Nhau
57
Chương 57: Qua Tới Macao
58
Chương 58: Chọn Lại Lần Nữa
59
Chương 59: Có Kiếp Này Không Có Kiếp Sau
60
Chương 60: Ba Cô Gái
61
Chương 61: Phiền Não Của Uông Thành
62
Chương 62: Giai Thoại
63
Chương 63: Yên Chí Đi
64
Chương 64: Đấu Thầu
65
Chương 65: Gừng Càng Già Càng Cay
66
Chương 66: Gánh Lấy Trách Nhiệm
67
Chương 67: Đối Diện
68
Chương 68: Tìm Đường Thoát
69
Chương 69: Cầu Tình
70
Chương 70: Cúi Gối Khom Lưng
71
Chương 71: Đều Không Muốn Dật Vĩ Tan Rã
72
Chương 72: Thành Kiến
73
Chương 73: Chân Sai Vặt
74
Chương 74: An ủi
75
Chương 75: Chuyến đi macau
76
Chương 76: Thông suốt
77
Chương 77: Không hiểu lý do
78
Chương 78: Đối diện
79
Chương 79: Từ bỏ
80
Chương 80: Tiệc từ thiện
81
Chương 81: Màn đấu giá
82
Chương 82: Nữ cường
83
Chương 83: Giá trị
84
Chương 84: Tỏ tình
85
Chương 85: Dùng kế bẩn
86
Chương 86: Nghĩ cách
87
Chương 87: Nhảy lầu tự tử
88
Chương 88: Tôi thực sự hiểu cho anh
89
Chương 89: Tan rã
90
Chương 90: Níu kéo
91
Chương 91: Kết thúc
92
Chương 92: Nơi làm việc mới
93
Chương 93: Thăm dò
94
Chương 94: Làm lành
95
Chương 95: Lúng túng
96
Chương 96: Phát hiện kịp thời nghĩa là không sao
97
Chương 97: Chấn động
98
Chương 98: Ba triệu
99
Chương 99: Dụ hoặc
100
Chương 100: Tính kế thâm trầm
101
Chương 101: Sụp đổ tín nhiệm
102
Chương 102: Nặng nề tâm sự
103
Chương 103: Cam lòng đi
104
Chương 104: Hướng giải quyết
105
Chương 105: Hy vọng cậu ngoại lệ
106
Chương 106: Xui xẻo ập tới
107
Chương 107: Đau đớn tột độ
108
Chương 108: Cố chấp
109
Chương 109: Xoay sở
110
Chương 110: Hố sâu của Cố Thừa Luân (1)
111
Chương 111: Hố sâu của Cố Thừa Luân (2)
112
Chương 112: Hố sâu của Cố Thừa Luân (3)
113
Chương 113: Đưa tay giúp đỡ
114
Chương 114: Vào hang hùm
115
Chương 115: Giết người
116
Chương 116: Áp lực chồng chất
117
Chương 117: Đòi nợ
118
Chương 118: Đau lòng
119
Chương 119: Lạc lối
120
Chương 120: Đối diện
121
Chương 121: Lập trường làm người
122
Chương 122: Không bỏ qua
123
Chương 123: Câu giờ
124
Chương 124: Thư thả
125
Chương 125: Bị sa thải
126
Chương 126: Bái sư
127
Chương 127: Thay đổi trong một đêm
128
Chương 128: Dứt nợ
129
Chương 129: Ngỏ lời mời
130
Chương 130: Quyết liệt ôm chí lớn
131
Chương 131: Hẹn Hò
132
Chương 132: Khiêu khích
133
Chương 133: Đánh nhau

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play