Chương 19: Đơn độc

Cận Úy Thành bị ông Cận Chiêu gọi về nhà ăn tối, tâm tình nặng trĩu vẫn không muốn nói lời từ chối. Anh đánh xe vòng ra ngoại ô, chạy với tốc độ thật nhanh.

Anh muốn thả lỏng, nhưng những hình ảnh quá khứ cứ không ngừng ùa về.

Thế giới của anh là sự cô độc. Anh không cần cố chấp tìm kiếm sự đồng tình.

Lúc anh về đến biệt phủ Sunshine thì ở bàn ăn hầu như đã có mặt đông đủ. Lộ quản gia nhiệt tình phân phó người làm, không khí nơi đây vẫn quen thuộc gượng gạo và gò bó.

“Úy Thành! Ngày mai không phải đến công ty làm việc thôi thì qua đêm ở đây.” Ông Cận Chiêu đề nghị.

“Được.” Cận Úy Thành ngồi xuống ghế, thờ ơ nhận lời.

Có lẽ hôm nay cha anh muốn cùng anh thảo luận về chuyện phân chia cổ phần ở Cận thị. Vừa đến nhìn thấy vẻ hồi hộp và cuốn quýt bất thường của Cận phu nhân thì đoán biết thời gian qua đã không nhịn nổi hối thúc về việc phân bổ tài sản cho các con của bà ấy.

Có điều phụ nữ bản chất nóng vội, Cận phu nhân này càng không hiểu được đại cục, so với người đàn bà đang ẩn nấp kia non kém và thua sút hơn rất nhiều. Một đời tính kế thì cũng không qua nổi người đàn ông thâm sâu như ông Cận đây.

Cận Úy Thành nhìn cục diện nhà mình, càng ngẫm càng phiền chán.

“Cho người gọi Trí Trung đi. Hai đứa tiểu quỷ nháo loạn thì cho vú Liên chăm vậy.”

Cận phu nhân phân phó vừa dứt lời tiếng nghịch ngợm trên cầu thang lại truyền xuống, bà tỏ ra mất kiên nhẫn, mấy người làm thấy vậy liền sốt sắng chạy về phía chân cầu thang.

Bấy giờ Cận Trí Trung cũng đi xuống, níu giữ một lúc hai đứa trẻ đang khúc khích cười.

Cận Úy Thành nhìn qua ngược lại trông hơi nực cười, Cận Chí Minh cũng giúp một tay tóm lại hai tiểu quỷ ấy.

“Cha à! Cứu chúng con.”

Ông Cận cuối cùng vẫn mềm lòng đi về phía bọn họ, chỉ là không ngờ lúc này trông thấy Cận Trí Trung căng thẳng tranh cái gì đó trong tay tiểu Học Tâm.

“Sao thế?”

Cận Trí Trung dẫu cường tráng, thân thủ người lính nhanh nhạy nhưng vì đối mặt với hai đứa em nhỏ non nớt vẫn không thể nào ép thế mạnh tay. Có phần vụn về, cuối cùng bọn nhỏ vẫn láu lỉnh chạy thoát được.

Ông Cận đón lấy tấm hình, nhìn qua thì thoáng vẻ ngạc nhiên tuy nhiên vẫn không có xao động nói lời nào. Chỉ khi Cận phu nhân đi tới thì giật mình cầm lấy tấm hình, xem qua thật kĩ. Cận Chí Minh tò mò đương nhiên cũng ngó qua xem.

Cận Trí Trung bất lực chẳng buồn đôi co, anh tiến về bàn ăn, ngồi xuống chỗ ghế cạnh Cận Úy Thành.

“Trả lại anh ba nè. Em xin lỗi. Về sau không nghịch đồ của anh nữa.” Tiểu Học Tâm đưa trả tấm hình, vẻ mặt thành khẩn nói.

Có vẻ như đã bị Cận phu nhân răng dạy, nên mới e ấp nhận lỗi. Tiểu Ngưng Nhiên thấy thế cũng chạy lại cùng khoanh tay xin lỗi Trí Trung.

Hai tiểu đồng hối lỗi nhìn thấy càng ngô nghê đáng yêu, Trí Trung lại mềm lòng, anh xoa đầu tiểu Học Tâm rồi nhận lấy tầm hình, không nói bất kì lời trách mắng nào. Vú Liên cũng đến an ủi và dẫn hai bạn nhỏ đi về phòng.

Một màn nhốn nháo như vậy cuối cùng cũng xong. Cận Úy Thành ngồi cạnh không tránh khỏi vô ý nhìn đến tấm hình đó. Lúc trông thấy người trong bức hình kì thực không giấu nỗi ngạc nhiên. Anh nhìn đến vẻ mặt trầm ngâm của Trí Trung càng không dám tin. Thật sự không ngờ hai người họ quen biết với nhau.

Cận Úy Thành và Cận Chí Minh đều có chung dòng suy nghĩ, nhưng nhất thời không ai mở lời đặt câu hỏi. Trí Trung lạnh lùng như thế, hoàn toàn không muốn tiếp nhận bất kì nghi vấn nào. Cận Úy Thành thì không có tâm tư đi thắc mắc hay nghi ngại, huống hồ tâm trạng đang không tốt, thấy được dáng vẻ ngây thơ trong sáng của Đường Vận lưu lại trong tấm hình chính anh càng không nói rõ được cảm xúc của mình lúc bấy giờ. Chẳng lẽ phải khen rằng người con gái đó thật biết cách ám ảnh tâm trí của anh.

Qua loa dùng xong bữa tối Cận Úy Thành lên sân thượng hóng gió, tay cầm ly rượu vang đỏ nhấm nháp nhìn về nơi xa xăm. Ngẫm nghĩ liền mở điện thoại ra gọi cho Hàn Tước.

“Em nghe đây.”

“Cậu giúp anh điều tra gia cảnh của Đường Vận một chút. Thời gian này Cảnh Duyệt bị rò rỉ tư liệu mật ra ngoài, anh đối với ai cũng lòng đầy nghi hoặc. Đêm nay về nhà lớn ăn tối, mới biết được Trí Trung giữ trong mình bức ảnh thời nữ sinh của Đường Vận.”

“Sao có thể? Từ rất lâu khi Linh Ngọc chọn trúng Đường Vận làm thư ký thân cận anh, bọn em đã sớm điều tra ngọn nguồn về Đường Vận rồi. Đường Vận như tờ giấy trắng, ít trải sự đời. Mối quan hệ hạn chế. Chuyện tiết lộ tư liệu mật nội bộ công ty là hành vi phạm pháp, riêng điều này Đường Vận tuyệt đối không dính vào đâu.”

“Hàn Tước! Cậu có vẻ tin tưởng và am hiểu cô ấy hơn cả anh.”

“Nếu anh biết cha mẹ Đường Vận là ai thì sẽ cảm thấy may mắn vì có một người như vậy kề vai sát cánh.”

“Anh không phải nghi ngờ cô ấy, chỉ là thấy mình vô thức tín nhiệm một người trong thời gian ngắn như vậy, cảm thấy không đúng lắm, muốn điều chỉnh và bình tâm trở lại.”

Hàn Tước bên kia đầu dây nhất thời im lặng, Cận Úy Thành cũng không buồn nói thêm, anh bảo:

“Buổi sáng hẹn nhau ra Câu lạc bộ MilanA đánh golf đi.”

“Vâng.”

Cận Úy Thành dốc cạn ly rượu trong tay sau đó không muốn lưu lại trên sân thượng hóng gió nữa, anh chọn trở vào thư phòng, Cận lão tử chắc hẳn đợi anh lâu rồi.

Lúc Cận Úy Thành gõ xuống cánh cửa gỗ chạm khắc tinh tế, bên trong rất nhanh liền có người mở cửa ra. Cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên khi Cận Úy Thành trông thấy người đó là Cận Trí Trung.

Hai người bốn mắt nhìn nhau cứ như vậy không ai lên tiếng nói với nhau câu nào. Nghe tiếng ông Cận Chiêu gọi, Trí Trung dứt khoát rời đi, Cận Úy Thành ngược lại đi trở vô trong và ngồi xuống chiếc ghế đối diện, cách ông Cận chiếc bàn gỗ lim dài chất đầy tài liệu.

“Cuối cùng vẫn chọn Trí Trung. Không biết đến bao giờ trong lòng cha con đây có chút ý nghĩa.” Cận Úy Thành thẳng thắn vào chuyện, tư cách mỉa mai nói.

Ông Cận Chiêu ngồi đấy nghiêm nghị. Mất chừng vài giây sau mới đẩy tập giấy dầy đến trước mặt Cận Úy Thành.

Cận Úy Thành liếc sơ liền đoán biết là loại giấy tờ gì, không màng động tay lật ra xem thử, anh như lệ trào phụng:

“Cha vẫn còn khỏe mạnh, mấy dòng di chúc bấy giờ có tác dụng gì đâu chứ. Chỉ là an ủi người đã mất, vuốt ve người còn sống thôi.”

Ông Cận Chiêu vỗ tay xuống bàn, ánh mắt sắc bén: “Con nêu điều kiện đi. Bản thân con đâu cần Cận thị. Trí Trung vào tháng tới ta sẽ sắp xếp vào làm việc, cùng ta vận hành Cận thị.”

“Giang sơn do cha mẹ gầy dựng nói thế nào con cũng không để người ngoài dễ dàng hưởng lợi. Điều kiện trước mắt để xoa dịu được cơn phẫn nộ của con chính là quyền sở hữu ngôi biệt thự này. Con muốn nơi đây thật sự bình yên...”

“Hỗn xược!”

“Đương nhiên bao gồm cả cha nữa. Cha đã quấy nhiễu nơi đây, vấy bẩn linh hồn mà mẹ mang đến cho ngôi nhà.”

Ông Cận Chiêu hít thở dồn dập, như muốn phát điên, nhưng cuối cùng vẫn là không muốn nổi nóng vô ích.

“Đợi cha ép con phải dùng thủ đoạn đẩy những đứa em trai thân yêu vào cảnh thân bại danh liệt, đến chừng đó thương lượng đã muộn.”

Cận Úy Thành nói xong liền đứng dậy bỏ đi, vừa động mấy bước đã nghe ông Cận Chiêu cất tiếng:

“Được. Thế thì đổi lại con và Nam Cung gia phải định hôn ước.”

Cận Úy Thành khựng lại, nghe như có thứ gì làm anh đau nhói. Ông ấy quả nhiên không hề xem anh là máu mủ của mình, muốn gán ghép anh vào chỗ hiểm, muốn anh bị nhà Nam Cung gông xiềng dắt đi... Ông ấy biết đến nhẫn tâm, chỉ sợ những đứa con còn lại phải chịu thiệt thòi và mối đe dọa.

Cận Úy Thành cười giễu, sải bước chân đi khỏi thật nhanh.

***

Chapter
1 Chương 1: Thư Ký Đường
2 Chương 2: Chị Dâu
3 Chương 3: Giận Dỗi
4 Chương 4: Rung Rinh
5 Chương 5: Đồng Minh
6 Chương 6: Nam Cung Nhu Tuyết
7 Chương 7: Anh em nhà họ Cận
8 Chương 8: Kiếm cớ
9 Chương 9: Có mắt nhìn ngọc
10 Chương 10: Rung Cảm
11 Chương 11: Chào Hỏi
12 Chương 12: Khiêu Vũ
13 Chương 13: Tâm hồn ăn uống
14 Chương 14: Ghen tuông
15 Chương 15: Phân trần
16 Chương 16: Tình địch chạm mặt
17 Chương 17: Thăm dò
18 Chương 18: Không hiểu nhầm
19 Chương 19: Đơn độc
20 Chương 20: Chị em gái
21 Chương 21: Chạm mặt
22 Chương 22: Mĩ nhân Tân Cương
23 Chương 23: 'Anh hùng cứu mĩ nhân'
24 Chương 24: Để tâm
25 Chương 25: Tâm sự
26 Chương 26: Năng động
27 Chương 27: Không mua vé máy bay
28 Chương 28: Bận bịu
29 Chương 29: Bày trò
30 Chương 30: Cá cược
31 Chương 31: Yêu chiều
32 Chương 32: Có muốn không
33 Chương 33: Huyền
34 Chương 34: Theo đuổi em
35 Chương 35: Team building
36 Chương 36: Đều không cùng mẹ sinh ra
37 Chương 37: Điều tra
38 Chương 38: Văn hóa đi thang máy
39 Chương 39: Đến khi đọc di chúc
40 Chương 40: Ra điều kiện
41 Chương 41: Có để ý không
42 Chương 42: Casting
43 Chương 43: Ganh đua
44 Chương 44: Thị phi
45 Chương 45: Tấn công
46 Chương 46: Quid pro quo, yes or no?
47 Chương 47: Lạt mềm
48 Chương 48: Nắm lấy tay anh
49 Chương 49: Trách
50 Chương 50: Đó là sự thật
51 Chương 51: Vân Nam
52 Chương 52: Liên lụy
53 Chương 53: Thối tha
54 Chương 54: Làm lành
55 Chương 55: Kết quả
56 Chương 56: Tát tay
57 Chương 57: Ngu xuẩn
58 Chương 58: Doãn Cách Nhi
59 Chương 59: Thách thức Đường Vận
60 Chương 60: Đả nữ
61 Chương 61: Người phát ngôn ưng ý
62 Chương 62: Chỉ dạy
63 Chương 63: Tình cờ
64 Chương 64: Đến Đài Loan
65 Chương 65: Nuôi ong tay áo
66 Chương 66: Giằng co với Mẫn Nhu
67 Chương 67: Cô say rồi
68 Chương 68: Bắt quả tang
69 Chương 69: Tôi thích em
70 Chương 70: Thu mua
71 Chương 71: Gãy chiến lược
72 Chương 72: Hiểu lầm
73 Chương 73: Bắt gian tại trận
74 Chương 74: Không nương tay
75 Chương 75: Căng thẳng nội bộ
76 Chương 76: Đối diện
77 Chương 77: Không có bắt đầu
78 Chương 78: Bi thương
79 Chương 79: Có con
80 Chương 80: Đưa ra quyết định
81 Chương 81: Biến động
82 Chương 82: Nỗi sợ kinh hoàng
83 Chương 83: Cảm động
84 Chương 84: Tin tức toàn thành phố
85 Chương 85: Uẩn khúc
86 Chương 86: Không thể nào
87 Chương 87: Nổ súng
88 Chương 88: Không thể quay đầu
89 Chương 89: Đùa
90 Chương 90: Thăm bệnh
91 Chương 91: Gặn hỏi
92 Chương 92: Bình tâm trở lại
93 Chương 93: Một nửa sự thật
94 Chương 94: Ba năm sau
95 Chương 95: Gặp lại
96 Chương 96: Hội ngộ
97 Chương 97: Hỏi thăm lẫn nhau
98 Chương 98: Chuyện riêng tư
99 Chương 99: Ôn Như
100 Chương 100: Gặp lại Cận Chí Minh
101 Chương 101: Không bỏ mặc
102 Chương 102: Em hứa đi!
103 Chương 103: Đột ngột như vậy
104 Chương 104: Dễ chịu hơn
105 Chương 105: Tình thế ép buộc
106 Chương 106: Đến cứu
107 Chương 107: Loạn nhịp với ai
108 Chương 108: Không chết tâm được
109 Chương 109: Em yêu anh?
110 Chương 110: Càng lớn càng giống
111 Chương 111: Thả rơi
112 Chương 112: Cha ruột của Ôn Như
113 Chương 113: Phân bì
114 Chương 114: Rời bỏ cô mà đi
115 Chương 115: Thanh bình trong tâm hồn
116 Chương 116: Sinh linh nhỏ
117 Chương 117: Đả kích bằng lời nói
118 Chương 118: Làm lành
119 Chương 119: Thay đổi kế hoạch
120 Chương 120: Vác đá vào chân
121 Chương 121: Trăn trở lớn
122 Chương 122: Dẫn dắt uy hiếp
123 Chương 123: Gặp lại Doãn Cách Nhi
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Lo lắng từng chút một
126 Chương 126: An ủi
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Thư Ký Đường
2
Chương 2: Chị Dâu
3
Chương 3: Giận Dỗi
4
Chương 4: Rung Rinh
5
Chương 5: Đồng Minh
6
Chương 6: Nam Cung Nhu Tuyết
7
Chương 7: Anh em nhà họ Cận
8
Chương 8: Kiếm cớ
9
Chương 9: Có mắt nhìn ngọc
10
Chương 10: Rung Cảm
11
Chương 11: Chào Hỏi
12
Chương 12: Khiêu Vũ
13
Chương 13: Tâm hồn ăn uống
14
Chương 14: Ghen tuông
15
Chương 15: Phân trần
16
Chương 16: Tình địch chạm mặt
17
Chương 17: Thăm dò
18
Chương 18: Không hiểu nhầm
19
Chương 19: Đơn độc
20
Chương 20: Chị em gái
21
Chương 21: Chạm mặt
22
Chương 22: Mĩ nhân Tân Cương
23
Chương 23: 'Anh hùng cứu mĩ nhân'
24
Chương 24: Để tâm
25
Chương 25: Tâm sự
26
Chương 26: Năng động
27
Chương 27: Không mua vé máy bay
28
Chương 28: Bận bịu
29
Chương 29: Bày trò
30
Chương 30: Cá cược
31
Chương 31: Yêu chiều
32
Chương 32: Có muốn không
33
Chương 33: Huyền
34
Chương 34: Theo đuổi em
35
Chương 35: Team building
36
Chương 36: Đều không cùng mẹ sinh ra
37
Chương 37: Điều tra
38
Chương 38: Văn hóa đi thang máy
39
Chương 39: Đến khi đọc di chúc
40
Chương 40: Ra điều kiện
41
Chương 41: Có để ý không
42
Chương 42: Casting
43
Chương 43: Ganh đua
44
Chương 44: Thị phi
45
Chương 45: Tấn công
46
Chương 46: Quid pro quo, yes or no?
47
Chương 47: Lạt mềm
48
Chương 48: Nắm lấy tay anh
49
Chương 49: Trách
50
Chương 50: Đó là sự thật
51
Chương 51: Vân Nam
52
Chương 52: Liên lụy
53
Chương 53: Thối tha
54
Chương 54: Làm lành
55
Chương 55: Kết quả
56
Chương 56: Tát tay
57
Chương 57: Ngu xuẩn
58
Chương 58: Doãn Cách Nhi
59
Chương 59: Thách thức Đường Vận
60
Chương 60: Đả nữ
61
Chương 61: Người phát ngôn ưng ý
62
Chương 62: Chỉ dạy
63
Chương 63: Tình cờ
64
Chương 64: Đến Đài Loan
65
Chương 65: Nuôi ong tay áo
66
Chương 66: Giằng co với Mẫn Nhu
67
Chương 67: Cô say rồi
68
Chương 68: Bắt quả tang
69
Chương 69: Tôi thích em
70
Chương 70: Thu mua
71
Chương 71: Gãy chiến lược
72
Chương 72: Hiểu lầm
73
Chương 73: Bắt gian tại trận
74
Chương 74: Không nương tay
75
Chương 75: Căng thẳng nội bộ
76
Chương 76: Đối diện
77
Chương 77: Không có bắt đầu
78
Chương 78: Bi thương
79
Chương 79: Có con
80
Chương 80: Đưa ra quyết định
81
Chương 81: Biến động
82
Chương 82: Nỗi sợ kinh hoàng
83
Chương 83: Cảm động
84
Chương 84: Tin tức toàn thành phố
85
Chương 85: Uẩn khúc
86
Chương 86: Không thể nào
87
Chương 87: Nổ súng
88
Chương 88: Không thể quay đầu
89
Chương 89: Đùa
90
Chương 90: Thăm bệnh
91
Chương 91: Gặn hỏi
92
Chương 92: Bình tâm trở lại
93
Chương 93: Một nửa sự thật
94
Chương 94: Ba năm sau
95
Chương 95: Gặp lại
96
Chương 96: Hội ngộ
97
Chương 97: Hỏi thăm lẫn nhau
98
Chương 98: Chuyện riêng tư
99
Chương 99: Ôn Như
100
Chương 100: Gặp lại Cận Chí Minh
101
Chương 101: Không bỏ mặc
102
Chương 102: Em hứa đi!
103
Chương 103: Đột ngột như vậy
104
Chương 104: Dễ chịu hơn
105
Chương 105: Tình thế ép buộc
106
Chương 106: Đến cứu
107
Chương 107: Loạn nhịp với ai
108
Chương 108: Không chết tâm được
109
Chương 109: Em yêu anh?
110
Chương 110: Càng lớn càng giống
111
Chương 111: Thả rơi
112
Chương 112: Cha ruột của Ôn Như
113
Chương 113: Phân bì
114
Chương 114: Rời bỏ cô mà đi
115
Chương 115: Thanh bình trong tâm hồn
116
Chương 116: Sinh linh nhỏ
117
Chương 117: Đả kích bằng lời nói
118
Chương 118: Làm lành
119
Chương 119: Thay đổi kế hoạch
120
Chương 120: Vác đá vào chân
121
Chương 121: Trăn trở lớn
122
Chương 122: Dẫn dắt uy hiếp
123
Chương 123: Gặp lại Doãn Cách Nhi
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Lo lắng từng chút một
126
Chương 126: An ủi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play