|Drop|【轩文/Hiên Văn】Je T’Aime
第3章
Lưu Diệu Văn đọc tên Wechat người nọ, đột nhiên "À" lên một tiếng. Đây chả phải chủ nhiệm Tống mà Mã Gia Kỳ đã nhắc đến hay sao??
Lưu Diệu Văn không quá tò mò trong tường nhà* người nọ, rất nhanh quay trở lại khung chat trả lời tin nhắn.
(Tường nhà: giống trang Facebook bên mình)
[Lưu Diệu Văn]: Thầy Tống chiều hảo!
Hai người cũng không nhắn gì nhiều, chủ yếu nhắc lịch trình hoạt động của trường sắp tới. Lưu Diệu Văn thân là đại diện khối 10 cũng có không ít việc. Lát nữa còn phải lên trường xử lý thêm vài chuyện.
Lưu Diệu Văn lười biếng buông điện thoại trên ghế sofa. Một mình một phòng quả thực rất thoải mái, tuy vậy lại có chút trống vắng. Lưu Diệu Văn cảm thấy không quen.
Lưu Diệu Văn
"Mong sẽ nhanh chóng phân hóa, vậy là có thể gặp mặt các huynh đệ khác."
Càng nghĩ càng háo hức, Lưu Diệu Văn lật người vài vòng xong thiếp đi mất. Lúc tỉnh dậy cũng là 4 giờ chiều, lại phát hiện sắp tới giờ hẹn. Vội vội vàng vàng mặc một cái áo khoác mỏng vắt trên ghế, đeo giày rồi ra khỏi phòng.
Thầy Tống hình như cũng rất bận, bị gọi đi đến mất tự nhiên. Sau khi nhắc một số nội dung, liền kêu Lưu Diệu Văn tới văn phòng bàn giao những công việc còn thiếu.
Lại nói tòa nhà giảng viên cũng khá gần ký túc xá đặt cách của Lưu Diệu Văn, vì vậy cũng không quá khó khăn.
Những ngón tay thon dài gõ liên hồi trên cánh cửa nâu gỗ, âm thanh vang lên liên tục rồi im bặt. Lưu Diệu Văn tưởng rằng không có ai, tính rời đi thì bên trong vọng ra câu trả lời. Lưu Diệu Văn mới mạn phép bước vào.
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống, Lưu Diệu Văn tới trình diện.
Tống Á Hiên
Em là Lưu Diệu Văn? (Xoay ghế ra)
Lưu Diệu Văn bất ngờ nhìn Tống Á Hiên, chẳng phải người đàn anh lần trước hay sao. May mắn trước đó không có những hành vi kỳ quái nào trước mặt người nọ, nếu không cậu sẽ phải tìm một cái lỗ nào đó chui xuống mất.
Tống Á Hiên
(Bật cười) Thật trùng hợp, mau ngồi xuống đi.
Lưu Diệu Văn
Vâng, thầy Tống.
Tống Á Hiên
Tên Ngựa— thầy Mã hẳn đã trao đổi với em về nhiệm vụ sắp tới rồi nhỉ?
Tống Á Hiên
Trách nhiệm của tôi sau đó cũng rất đơn giản, chỉ cần giúp em soạn thảo bài diễn thuyết trước toàn trường.
Tống Á Hiên
Ngắn gọn, súc tích, rút kinh nghiệm từ các khóa trước.
Lưu Diệu Văn
Đều làm phiền thầy rồi.
Tống Á Hiên
Tiếp đó ta thảo luận về công việc tại Hội học sinh.
Lưu Diệu Văn
Hội học sinh??
Tống Á Hiên
Em được đề cử.
"Thầy Mã, quả thực là người thẳng thắn."
Tống Á Hiên nhìn cậu nhóc không vui đều ghi hết trên mặt, thật có chút buồn cười.
Tống Á Hiên
Để tránh làm mất thời gian của em, các bạn học đều thống nhất đưa ra bản kế hoạch, viết rồi nhờ tôi gửi cho em.
Tống Á Hiên
Nhân thời gian trước khai giảng đọc qua một lượt, nếu có gì cần hỏi cứ trực tiếp đến gặp bọn họ.
Tống Á Hiên lấy trong ngăn kéo ra một bản tài liệu, đẩy về phía Lưu Diệu Văn. Lưu Diệu Văn cũng không có ánh nhìn thân thiện nhìn nó, không nhanh không chậm nhận lấy.
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống, trường chúng ta thành lập nhiều năm như vậy.
Lưu Diệu Văn
Đã có trường hợp nào đâm đơn muốn kiện nhà trường??
Tống Á Hiên
Từ trước đến nay chưa từng, nhưng nếu xét đến thời gian trong tương lai, khẳng định sẽ có.
Lưu Diệu Văn
Chuẩn bị cho em một tờ, cảm ơn thầy.
Thầy Mã nghe xong hẳn sẽ rất đau lòng.
Tống Á Hiên
Cũng không còn sớm, em nên trở về kí túc xá thì hơn.
Lưu Diệu Văn
Em có vài việc, thầy có thể chia sẻ chút thời gian cho em không?
Tống Á Hiên
Còn việc gì muốn bàn sao?
Lưu Diệu Văn
Lần trước vô ý chạm vào người thầy, cảm thấy thật thô lỗ, hôm nay muốn mời thầy cơm bù đắp.
Tống Á Hiên
May mắn thật, hiện tại tôi cũng đói.
Lưu Diệu Văn
Thầy không ngại ví tiền của em không nổi một tệ sao?
Tống Á Hiên
Cùng lắm hai ta ở lại rửa bát cho chủ quán một hôm.
Hai người cũng không lưu luyến ở lại lâu, nhanh chóng ra ngoài. Cả hai cùng sánh vai bước trên con đường mòn, ánh đèn chập chờn cũ kĩ, tuy không muốn nhưng đây là con đường duy nhất tới quán cơm sườn.
Món ăn này hôm trước được nhóm người Nghiêm Hạo Tường bọn họ giới thiệu, nghe nói rất ngon, nhân dịp ra ngoài nên chạy tới thưởng thức.
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống, có thể cho em hỏi một câu chứ?
Lưu Diệu Văn
Mùi hương việt quất trên người thầy cũng thật thơm, thầy mua nó ở đâu vậy?
"Lưu Diệu Văn không phải vốn chưa phân hóa?"
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống, không thể sao??
Tống Á Hiên
Có thể, đến lúc về sẽ gửi em địa chỉ.
Lưu Diệu Văn
Thầy biết gì không, từ nhỏ em đã rất thích việt quất.
Lưu Diệu Văn bỏ lại một câu rồi sải bước đi trước. Câu nói bâng khuâng của Lưu Diệu Văn càng khiến dự cảm trong Tống Á Hiên ngày một rõ ràng.
Mùi việt quất là tin tức tố của Tống Á Hiên.
Nói thẳng ra, Lưu Diệu Văn sắp phân hóa rồi.
Tống Á Hiên
Lưu Diệu Văn, hiện tại có mệt không, hay để bữa khác chúng ta đi ăn.
Lưu Diệu Văn
Thầy sao vậy, sợ em không đủ tiền bao thầy ăn thật sao??
Tống Á Hiên
Tôi đột nhiên bao bụng.
Tống Á Hiên
Có thể về trước không? (Ôm bụng nhăn mặt)
Lưu Diệu Văn thấy vậy liền chạy tới dìu Tống Á Hiên.
Lưu Diệu Văn
Thầy ngồi tạm ở đây, đợi em chạy qua kia lấy chút nước cho thầy ấm bụng.
Tống Á Hiên vốn định ngăn lại, Lưu Diệu Văn đi được nửa bước rồi bất ngờ ngã xuống. Tống Á Hiên thấy vậy nhanh chóng chạy qua, quên mất bản thân vãn đang giả bệnh.
Tay Tống Á Hiên chạm lên trán Lưu Diệu Văn, một lượng nhiệt lớn truyền qua tay hắn, sắc mặt của Lưu Diệu Văn dần đỏ ứng, cả người bỗng nóng lên.
"Sẽ không phải phân hóa ra Omega chứ?"
Lưu Diệu Văn
C-Cơ thể.. em s-sao vậy?? (Cựa quậy)
Mùi sữa dần hòa lẫn vào không khí, chạm tới thanh quản của Tống Á Hiên khiến hắn bất giác nuốt một ngụm nước bọt. Tống Á Hiên vốn định vực Lưu Diệu Văn dậy dìu qua vách tường cho y ngồi, lại biến thành kiểu bế công chúa.
Mùi sữa càng ngày càng nồng, Lưu Diệu Văn mất dần ý thức, hai mắt nhắm nghiền lại, gục vào ngực hắn. Tống Á Hiên nắm chặt hai tay, cố gắng kiềm chế con thú trong người.
Tống Á Hiên vuốt tóc cho Lưu Diệu Văn bình ổn, vô tình chạm tới sau gáy của Lưu Diệu Văn khiến y giật mình dậy, đôi mắt đẵng nước chờ trực trào ra.
Tống Á Hiên
Ngoan, đừng cựa quậy, sẽ mau khỏe.
Comments
宝宝
Mã ca bt Mã ca pùn đóo
2022-11-10
2
𝐧𝐝𝐳.𝐥𝐡𝐧ᥫᩣ
Ngựa?? Da Chì buồn nhiều chút🤣
2022-10-02
3
Hiên Văn
hónggggg
2022-08-11
1