Chương 5: Sự Quan Tâm Từ Đâu Mà Có

Ăn tối xong thì Tô Chỉ Nhược lẽo đẽo theo sau anh, cả hai ngồi trên ghế sofa của phòng khách. Hoắc Tử Sâm thì lướt điện thoại xem vài thứ linh tinh, còn Tô Chỉ Nhược thì dùng điều khiển tivi mở qua mở lại mấy kênh, tay thì nhấn nút còn mắt và đầu thì cứ nhìn chằm chằm vào Hoắc Tử Sâm. Anh cũng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, im lặng một hồi không nhìn được nữa anh liền mở lời.

"Có chuyện gì?"

Tô Chỉ Nhược: "A... à thì... ngày mai chú rảnh không? Dẫn cháu đi mua một số đồ dùng đi ạ... cháu về nước không đem nhiều đồ, với cả ở đây cháu không quen đường xá!"

Tô Chỉ Nhược nói chậm rãi thăm dò anh, cô thật ra có thể đi cùng Dì Phương nhưng bản thân lại thích ở bên cạnh anh hơn. Hoắc Tử Sâm nghe xong anh ngẩn đầu lên nhìn cô, bắt gặp ánh mắt to tròn lung linh đầy mong chờ cùng cặp má phúng phính, ngậm kẹo kia nhìn mình. Cảm giác có chút loạn, tâm loạn tim cũng loạn. Con bé này lúc nào cũng đáng yêu như vậy sao? Anh nhẹ nhàng đáp lại.

"Ngày mai bận."

"Vâng." Cô nghe xong liền thụng mặt xuống có nản lòng, thật ra cũng không thể trách anh được. Làm tổng giám đốc một công ty lớn thì có rất nhiều việc cần xử lý nên cô không thể trẻ con mà nằng nặc đòi anh đi với mình cho bằng được, nhưng dù sao vẫn có chút thất vọng. Thôi thì đi với Dì Phương cũng được, cũng vui.

Hoắc Tử Sâm: "Buổi chiều có chút thời gian rảnh, khoảng tầm 2 tiếng. Đủ không?" anh nhìn thấy bộ mặt đó của Tô Chỉ Nhược liền cảm thấy có chút buồn cười, nhìn đôi mắt cụp xuống, má bánh bao khẽ động đậy kia anh liền có chút không đành lòng. Dù sao đã hứa chăm sóc cục nợ nhà người ta thì ít ra cũng nên bỏ chút thời gian cho tiểu nha đầu phiền phức này.

Tô Chỉ Nhược: "Đủ đủ ạ, hihi. Yêu chú nhất, cho chú viên kẹo!"

Cô ngay sau khi nghe anh bảo có thời gian liền trở thành bộ mặt vui mừng, cảm thấy hạnh phúc vì khi anh bận vẫn cố nhín một ít thời gian cho mình. Hộp kẹo nhỏ cô cầm trên tay, lấy một viên có bọc vỏ màu xanh ra đưa lên cho anh.

Hoắc Tử Sâm nhìn vậy mà anh lạnh lùng không thèm nhận, từ chối rồi lại tiếp tục nhìn vào điện thoại. Tô Chỉ Nhược cũng không thèm để tâm thái độ của anh, cô đặt kẹo trên mép bàn sau đó đứng dậy nói:

"Cháu về phòng trước đây ạ. Chú ngủ ngon nhé!"

"Ừm... ngủ ngon." Anh ngẩn nhẹ đầu nhìn cô rồi đáp lại từ tốn, nhìn cô đi rồi nhìn lại viên kẹo nằm trên bàn anh một lần nữa lại mỉm cười ngọt ngào.

Bản thân anh không biết hôm nay mình đã không tự chủ được mà đã cười biết bao nhiêu lần, trước mặt người khác anh có thể bày ra bộ mặt lạnh lùng khó gần nhưng với cô anh lại không thể giữ được gương mặt đó quá năm phút. Trong lòng có hai thế chiến hỗn độn, một bên thì phải lạnh lùng một bên thì phải dịu dàng để không làm cô nhóc kia phải sợ và cảm thấy buồn. Cũng đau đầu lắm chứ, nhưng hành động đi trước lời nói, tay nhanh hơn não vậy nên anh luôn mỉm cười khi nhìn thấy cô, ngẫm nghĩ lại thì thấy điều này quả thật điên rồ. Con nhóc phiền phức đó sao có thể khiến Hoắc Tử Sâm này giao động được cơ chứ? Có lẽ là lâu ngày gặp lại nên cảm giác có chút khác lạ!

Nhận được lời chúc ngủ ngon hiếm hoi trong suốt mấy năm qua, cô liền trở nên hào hứng sau đó liền tung tăng trở về phòng của mình. Vào đến giường cô nằm lên rồi cuộn tròn chăn lại, che kín cả chân rồi thầm suy nghĩ.

Sau này chú nhất định sẽ là của mình, mình sẽ nghe được thật nhiều câu chúc ngủ ngon của chú. Nhưng... phải dụ dỗ chú bằng cách nào mới được? Chú thích một cô nàng trưởng thành sao? Sexy quyến rũ hay nhu mì dịu dàng?

Cô gái nhỏ ngây thơ vừa nằm vừa suy nghĩ như thế cho đến khi ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay. Tướng ngủ của cô rất thoải mái, đặc biệt gương mặt khi ngủ rất khả ái đáng yêu lại còn ngoan ngoãn, bình thường đã dễ thương bây giờ càng dễ thương hơn.

Cô ngủ say thì Hoắc Tử Sâm lại âm thầm vào phòng cô, bản thân anh cũng chẳng hiểu tại sao lại vào đây làm gì, nhắc nhỏ đôi chân không được tự ý bước vào nhưng... Có lẽ nó không nghe lời.

Anh muốn nhìn thấy dáng vẻ của Tô Chỉ Nhược khi ngủ ra sao, ừm... có lẽ là vậy. Trước kia anh từng thấy cô ngủ qua một lần, bây giờ thì càng tò mò hơn. Cô đã lớn, hai năm không phải quá dài nhưng nó cũng là khoảng thời gian đủ để một cô gái nhỏ trưởng thành.

Ngồi khụy xuống bênh mép giường, nhìn cô một hồi thì không nhịn được đưa tay lên sờ má cô. Cảm giác rất thích, mềm mềm mịn mịn và mát mẻ, trước kia từng chạm qua cái má này rồi nhưng chỉ sượt nhẹ thoáng qua nhưng vẫn gây được ấn tượng thương nhớ. Bây giờ nhìn lại thì cảm giác cái má ấy núng nính thêm phần nào, tò mò nên liền sờ lên để cảm nhận.

Thật sự thì khi đã sờ rồi thì chỉ có cảm giác thích thú, nghiện cái má bánh bao này. Trên người cô lại có mùi hương sữa nhè nhẹ, ngọt ngọt của kẹo, làn da trắng sáng còn gương mặt thanh tú trong sáng đáng yêu làm người khác muốn che chở bảo vệ. Thanh thoát ngọt ngào như thế làm anh cảm giác thích thú trong lòng.

"Nha đầu, hẳn là ăn nhiều lắm mới có được hai cái má như này nhỉ?" Anh nhẹ nhàng với giọng nói đầy cưng chiều sủng nịnh, âm thanh cũng rất nhỏ. Nhưng căn phòng yên tĩnh thế này thì chỉ có mỗi âm thanh trầm bổng kia vang lên mà thôi.

Tay thì vẫn không rời hai cái má kia mà cứ chọt chọt rồi xoa xoa. Trước kia khi gặp cô anh nghĩ Tô Chỉ Nhược rất ngoan ngoãn, nhưng không ngờ mức độ lì lợm và bám dai của cô gọi là thượng thừa. Có lúc còn hậu đậu và còn có cả chiêu ăn vạ người khác, lúc đấy thật sự anh chỉ muốn trốn để khỏi gặp con nhóc phiền phức này mà thôi.

Bây giờ nhớ lại thật buồn cười, môi bất giác tạo nên một đường cong hoàn mỹ. Không biết sau hai năm gặp lại, Tô Chỉ Nhược có thay đổi chút nào không nhỉ? Có lẽ là có... hoặc không!

Hot

Comments

suraxgai_3812

suraxgai_3812

cục nợ nhà người ta nhưng là cục cưng nhà anh hả

2022-08-27

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chú Nuôi Cháu Đi, Hứa Sẽ Ngoan
2 Chương 2: Không Được Làm Phiền Chú
3 Chương 3: Hoài Nghi Về Giới Tính
4 Chương 4: Người Ta Đã Không Còn Nhỏ Nữa Rồi
5 Chương 5: Sự Quan Tâm Từ Đâu Mà Có
6 Chương 6: Có Chút Chua
7 Chương 7: Tài Nghệ Dương Cầm
8 Chương 8: Tự Tay Vào Bếp
9 Chương 9: Nhóc Ảnh Hưởng Đến Tôi Rồi
10 Chương 10: Năm Tháng Rung Động, Hai Năm Tình Yêu
11 Chương 11: Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
12 Chương 12: Yêu Thầm
13 Chương 13: Vỏ Kẹo
14 Chương 14: Sợ Cô Nhóc Đấy Giận
15 Chương 15: Muốn Được Nghe Cháu Đánh Dương Cầm
16 Chương 16: Không Thể Ngừng Suy nghĩ Về Hình Bóng Ấy
17 Chương 17: Thái Độ Của Sếp
18 Chương 18: Khung Cảnh Động Lòng
19 Chương 19: Ngày Đầu Nhập Học
20 Chương 20: Những Người Bạn Mới
21 Chương 21: Không Thoải Mái Khi Anh Quan Tâm Người Khác
22 Chương 22: Sự Ích Kỷ Không Nên Có
23 Chương 23: Là Ánh Mắt Của Những Kẻ Si Tình
24 Chương 24: Đừng Giận, Đừng Tránh Mặt Chú
25 Chương 25: Muốn Nghe Giọng Của Cháu
26 Chương 26: Vị Học Trưởng Đẹp Trai
27 Chương 27: Còn Nhỏ, Không Nên Yêu Sớm!
28 Chương 28: Tâm Tư của Vĩ Thành
29 Chương 29: Trộm Hôn
30 Chương 30: Thêm Một Kẻ Phiền Phức
31 Chương 31: Bé Con Nhà Tôi
32 Chương 32: Tí Tuổi Đầu Mà Tâm Cơ Không Kém
33 Chương 33: Chọc Phải Ổ Kiến Lửa
34 Chương 34: Sự Thiên Vị Rõ Rệt
35 Chương 35: Ghen Ghét
36 Chương 36: Sợ Bản Thân Không Kìm Chế Được Mà Lại Gần
37 Chương 37: Bữa Tiệc Sang Trọng
38 Chương 38: Xuân Dược
39 Chương 39: Bảy Nụ Hôn Ngọt Ngào
40 Chương 40: Đúng Là Xứng Đôi Vừa Lứa
41 Chương 41: Tâm Tư
42 Chương 42: Tên Nhãi Ranh
43 Chương 43: Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
44 Chương 44: Nhập Viện
45 Chương 45: Đãi Ngộ Đặc Biệt
46 Chương 46: Cộng Cỏ Non
47 Chương 47: Công Thức Xoa Đầu?
48 Chương 48: Kèm Cặp
49 Chương 49: Thi Cử
50 Chương 50: Bức Tường Kín Không Lỗ Hỏng
51 Chương 51: Kí Hiệu
52 Chương 52: Buồn?
53 Chương 53: Suy Nghĩ Của Chỉ Nhược
54 Chương 54: Nên Quay Về Cùng Bố Mẹ
55 Chương 55: Có Lẽ Là Thích
56 Chương 56: Thái Độ Của Bố Mẹ
57 Chương 57: Nụ Hôn Cháy Bỏng Giữa Đêm Khuya
58 Chương 58: Hụt
59 Chương 59: Dự Án Chục Tỷ, Không Bằng Sức Khoẻ Của Thiếu Phu Nhân Tương Lai
60 Chương 60: Bé Con Nhà Cậu Đang Bị Ăn Hiếp
61 Chương 61: Bé Cưng Nay Đã Biết Đánh Người
62 Chương 62: Kế Hoạch Cho Buổi Tỏ Tình
63 Chương 63: Thật Muốn Trở Thành Con Người Tích Cực
64 Chương 64: Nếu Là Mình Thì Mình Cũng Sẽ Làm Như Vậy
65 Chương 65: Luồng Sát Khí Kì Quái
66 Chương 66: Không Muốn Tranh Giành Nữa
67 Chương 67: Đánh Cược Thêm Lần Nữa
68 Chương 68: Không Thể Đắc Tội
69 Chương 69: Lời Từ Chối
70 Chương 70: Một Đoá Hoa Ấm Áp
71 Chương 71: Lấy Tư Cách Gì?
72 Chương 72: Thành Tích Xứng Đáng
73 Chương 73: Một Món Quà
74 Chương 74: Lời Oán Trách
75 Chương 75: Người Cần Tìm Xuất Hiện
76 Chương 76: Lời Mời Từ Hoắc Phu Nhân
77 Chương 77: Anh Thích Em
78 Chương 78: Làm Giá Một Chút
79 Chương 79: Lời Đồn Về Hoắc Phu Nhân
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Chú Nuôi Cháu Đi, Hứa Sẽ Ngoan
2
Chương 2: Không Được Làm Phiền Chú
3
Chương 3: Hoài Nghi Về Giới Tính
4
Chương 4: Người Ta Đã Không Còn Nhỏ Nữa Rồi
5
Chương 5: Sự Quan Tâm Từ Đâu Mà Có
6
Chương 6: Có Chút Chua
7
Chương 7: Tài Nghệ Dương Cầm
8
Chương 8: Tự Tay Vào Bếp
9
Chương 9: Nhóc Ảnh Hưởng Đến Tôi Rồi
10
Chương 10: Năm Tháng Rung Động, Hai Năm Tình Yêu
11
Chương 11: Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
12
Chương 12: Yêu Thầm
13
Chương 13: Vỏ Kẹo
14
Chương 14: Sợ Cô Nhóc Đấy Giận
15
Chương 15: Muốn Được Nghe Cháu Đánh Dương Cầm
16
Chương 16: Không Thể Ngừng Suy nghĩ Về Hình Bóng Ấy
17
Chương 17: Thái Độ Của Sếp
18
Chương 18: Khung Cảnh Động Lòng
19
Chương 19: Ngày Đầu Nhập Học
20
Chương 20: Những Người Bạn Mới
21
Chương 21: Không Thoải Mái Khi Anh Quan Tâm Người Khác
22
Chương 22: Sự Ích Kỷ Không Nên Có
23
Chương 23: Là Ánh Mắt Của Những Kẻ Si Tình
24
Chương 24: Đừng Giận, Đừng Tránh Mặt Chú
25
Chương 25: Muốn Nghe Giọng Của Cháu
26
Chương 26: Vị Học Trưởng Đẹp Trai
27
Chương 27: Còn Nhỏ, Không Nên Yêu Sớm!
28
Chương 28: Tâm Tư của Vĩ Thành
29
Chương 29: Trộm Hôn
30
Chương 30: Thêm Một Kẻ Phiền Phức
31
Chương 31: Bé Con Nhà Tôi
32
Chương 32: Tí Tuổi Đầu Mà Tâm Cơ Không Kém
33
Chương 33: Chọc Phải Ổ Kiến Lửa
34
Chương 34: Sự Thiên Vị Rõ Rệt
35
Chương 35: Ghen Ghét
36
Chương 36: Sợ Bản Thân Không Kìm Chế Được Mà Lại Gần
37
Chương 37: Bữa Tiệc Sang Trọng
38
Chương 38: Xuân Dược
39
Chương 39: Bảy Nụ Hôn Ngọt Ngào
40
Chương 40: Đúng Là Xứng Đôi Vừa Lứa
41
Chương 41: Tâm Tư
42
Chương 42: Tên Nhãi Ranh
43
Chương 43: Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
44
Chương 44: Nhập Viện
45
Chương 45: Đãi Ngộ Đặc Biệt
46
Chương 46: Cộng Cỏ Non
47
Chương 47: Công Thức Xoa Đầu?
48
Chương 48: Kèm Cặp
49
Chương 49: Thi Cử
50
Chương 50: Bức Tường Kín Không Lỗ Hỏng
51
Chương 51: Kí Hiệu
52
Chương 52: Buồn?
53
Chương 53: Suy Nghĩ Của Chỉ Nhược
54
Chương 54: Nên Quay Về Cùng Bố Mẹ
55
Chương 55: Có Lẽ Là Thích
56
Chương 56: Thái Độ Của Bố Mẹ
57
Chương 57: Nụ Hôn Cháy Bỏng Giữa Đêm Khuya
58
Chương 58: Hụt
59
Chương 59: Dự Án Chục Tỷ, Không Bằng Sức Khoẻ Của Thiếu Phu Nhân Tương Lai
60
Chương 60: Bé Con Nhà Cậu Đang Bị Ăn Hiếp
61
Chương 61: Bé Cưng Nay Đã Biết Đánh Người
62
Chương 62: Kế Hoạch Cho Buổi Tỏ Tình
63
Chương 63: Thật Muốn Trở Thành Con Người Tích Cực
64
Chương 64: Nếu Là Mình Thì Mình Cũng Sẽ Làm Như Vậy
65
Chương 65: Luồng Sát Khí Kì Quái
66
Chương 66: Không Muốn Tranh Giành Nữa
67
Chương 67: Đánh Cược Thêm Lần Nữa
68
Chương 68: Không Thể Đắc Tội
69
Chương 69: Lời Từ Chối
70
Chương 70: Một Đoá Hoa Ấm Áp
71
Chương 71: Lấy Tư Cách Gì?
72
Chương 72: Thành Tích Xứng Đáng
73
Chương 73: Một Món Quà
74
Chương 74: Lời Oán Trách
75
Chương 75: Người Cần Tìm Xuất Hiện
76
Chương 76: Lời Mời Từ Hoắc Phu Nhân
77
Chương 77: Anh Thích Em
78
Chương 78: Làm Giá Một Chút
79
Chương 79: Lời Đồn Về Hoắc Phu Nhân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play