Tối đó Dư Nhất cùng Tiêu phu nhân đi ăn cùng gia đình Hàn Hạ, họ cùng nhau ăn trong một nhà hàng sang trọng xa hoa, hai bên gia đình nói chuyện cũng rất hợp ý.
"Tiểu Hạ à, con và A Nhất hôm nay học cùng nhau thế nào ? Có vui không ?"
Hàn Hạ gượng cười lễ phép trả lời.
"Tuy bọn cháu học cùng trường nhưng chúng cháu không cùng một lớp thưa bác Tiêu"
"À là thế à ?"
Bố mẹ Hàn Hạ cũng tiếp lời.
"Không sao dù gì sau này cũng là người cùng một nhà, bây giờ không vội, cứ thoải mái học hành là được, đợi khi hai đứa tốt nghiệp rồi sẽ tính đến chuyện đính hôn sau"
"Đúng đó đúng đó"
Hàn Hạ và Dư Nhất nghe thấy những lời này vô cùng quen thuộc, nhưng cũng chẳng phản ứng gì, Hàn Hạ chán nản liền phản bác.
"Bọn con còn nhỏ chuyện này nói đến có hơi sớm, vả lại chuyện tương lai chưa ai biết được mà, nhỡ Dư Nhất cậu ấy lúc đó lại có người trong lòng thì có lẽ......."
Tiêu phu nhân nghe đến đây liền ngắt lời.
"Ây Tiểu Hạ à con đừng nói vậy chứ, chuyện của con và A Nhất đã được định là như vậy chắc chắn sẽ không có gì thay đổi đâu"
Dư Nhất ngồi bên cạnh đã không chịu đựng được nữa liền lên tiếng.
"Đúng đó mẹ, chuyện của con và Hàn Hạ nếu nói là đợi đến khi chúng con tốt nghiệp thì hãy đợi đến đó hẵng nói, bây giờ mọi người cứ dùng bữa trước đi"
Hàn Hạ nghe thấy lời này thì lén cười thầm.
( Vốn chỉ có mình và cậu ta biết cả hai đều không có bất cứ tình cảm gì với nhau, lời nói của cậu ta không phủ nhận cũng chẳng hề đồng ý, lời này chả khác nào đang bác bỏ lời nói của mẹ cậu ta chứ )
Cảnh tượng ngại ngùng mọi người liền quay sang ăn uống vui vẻ, Dư Nhất bất giác nhìn ra ngoài thì thấy một bóng hình quen thuộc đang đi phía ngoài.
Bên ngoài là hình bóng Tư Ái đang dắt tay em gái của mình vừa đi vừa vui vẻ cười nói.
[ Tần Tư Diệp em gái của Tần Tư Ái, kém chị gái 5 tuổi, là một cô bé rất ngoan ngoãn, đáng yêu, thông minh không kém gì chị gái, có sở thích múa bale ]
"Chị, chị xem này điểm lần này của em lại được điểm tuyệt đối rồi đó"
Tư Ái nhìn thấy bài kiểm tra của em gái được điểm tối đa thì vui mừng khen ngợi.
"Ngoan lắm, vài hôm nữa là sinh nhật của em, chị nhất định sẽ chuẩn bị cho em một món quà thật lớn, có được không nào ?"
Nghe thấy vậy Tư Diệp vội từ chối.
"Không, em không cần, chị gần đây còn phải chuẩn bị cho cuộc thi toán học toàn thành phố để nhận học bổng mới có tiền đóng tiền học cho em, em không muốn chị về chuyện này phải đi làm thêm kiếm tiền nữa đâu, em không cần quà sinh nhật, thật đó"
Nhìn thấy em gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, Tư Ái cũng có phần ái náy trong lòng, hy vọng bản thân có thể cố gắng đoạt giải trong cuộc thi sắp tới như thế tiền học của Tư Diệp mới không cần phải lo lắng nữa.
Sau đó Tư Ái nhẹ nhàng xoa đầu Tư Diệp rồi cả hai chị em cùng đi về, những cảnh tượng lúc này đều bị Dư Nhất ngồi phía trong nhà hàng thấy hết tất cả, Dư Nhất lúc này càng cảm thấy tò mò về cô gái này hơn.
( Một cô gái vừa phải chăm em, vừa phải lo toan về kinh tế, vậy từ đâu mà cậu ta lại có đủ sức dồn vào học tập như vậy chứ ? )
Sáng hôm sau tại lớp học, giáo viên đứng trên bục đưa ra một bài toán mới.
"Hôm qua thầy vừa mới tìm hiểu được bài toán rất hay, lớp chúng ta có ai có khả năng giải bài này một cách ngắn gọn và dễ hiểu hay không ?"
Nghe thấy vậy cả lớp có nhiều người nhìn vào bài toán đều cảm giác khó, trong lúc đó Tư Ái và Dư Nhất cũng đang chăm chú nhìn bài toán và tìm xem cách giải, sau một lúc cả hai cùng nhau giơ tay lên giải bài.
"Em/em ạ"
"Ồ, em là học sinh mới đến đúng không, thầy cũng có nghe giáo viên chủ nhiệm của em nói đến em rồi, vậy thì em và lớp trưởng cùng lên giải xem"
Nhận được lời mời, Tư Ái nhẹ nhàng đứng dậy rồi đi lên phía trước còn Dư Nhất lại có chút không thoải mái, nhưng cũng đành phải lên giải bài.
"Nhìn xem vừa đến mà đã ngang tầm với lớp trưởng rồi"
"Chưa hẳn đâu, mình tin lớp trưởng sẽ giải xong bài toán đó trước cậu ấy"
"Cũng không thể nói trước được, mình nghe nói thành tích học của cậu ấy cũng đáng xem trọng lắm đó"
"Vậy thì đợi xem"
Dư Nhất và Tư Ái cùng lên bảng, Tư Ái thì chăm chú giải bài không quan tâm đến lời nói thì thầm đó, còn với Dư Nhất là một người luôn muốn bản thân không bị đem ra so sánh và thua kém người khác thì lại cảm giác khó chịu vô cùng, cậu ấy càng lúc càng dùng hết sức để giải bài hơn.
Mọi người căng thẳng, bầu không khí đều im lặng nhìn xem ai sẽ giải xong bài toán đó trước, một lúc sau cả hai như thế lại cùng dừng lại cùng một lúc, nhưng đáp án lại hoàn toàn khác nhau.
Thầy giáo lúc này đi lên trước nhìn qua mỗi bài một lượt rồi đưa ra đáp án.
"Cách giải rất hay, lại cũng khá chuẩn xác, nhưng.....có vẻ bài của Tiêu Dư Nhất có chút vấn đề "
Nghe thấy lời nói của thầy giáo Dư Nhất bất ngờ nhìn lại bài làm của mình, xem xét qua một lượt với bài của Tư Ái thì thật sự có một bước cậu đã tính sai.
"Chuyện này......"
Tư Ái sau khi nhìn bài làm của họ rồi nhẹ nhàng nhìn Dư Nhất, giọng nói dịu dàng lại vô cùng ngọt ngào phát ra.
"Tuy thời gian làm bài quan trọng nhưng độ tinh tế và chuẩn xác càng quan trọng hơn"
Nói xong Tư Ái quay về chỗ ngồi của mình, thầy giáo vì muốn hóa giải sự ngại ngùng này mà lên tiếng giảng hòa.
"Không sao, dù gì chỉ là giải bài trên lớp, nếu có tham gia những cuộc thi quan trọng hẳn là chú ý hơn một chút, không sao em về chỗ đi"
Dư Nhất ngay lúc này cảm thấy vô cùng mất mặt, cậu ấy đi về chỗ của mình nhưng ánh mắt đáng sợ lại luôn nhìn chằm chằm về phía Tư Ái.
Đến giờ ra chơi, Dư Nhất lại đi cùng Hàn Hạ, lúc này Hàn Hạ nhìn cậu ấy có vẻ không vui thì thăm dò.
"Sao vậy ? Có gì khiến cậu không vui à ?"
Dư Nhất lạnh lùng không cảm xúc mà đáp lời.
"Không có gì"
"Thôi vậy, hỏi thăm chỉ là hình thức còn kết quả thì tôi đã đoán được ngay cậu không trả lời rồi"
Hàn Hạ như nhớ ra gì đó liền lên tiếng nói.
"Còn một việc chưa nói với cậu, bọn người Ngạo Du và Tiểu Tinh về nước rồi, nghe bảo hai hôm nữa sẽ chuyển vào đây đó"
[ Ngạo Du là thiếu gia nhà họ Ngạo, là một kẻ lưu manh đúng nghĩa, gương mặt tuấn tú, thành tích học tập bình thường, trẻ tuổi nhưng thế lực lại vô cùng lớn mạnh ]
[ Lục Tiểu Tinh là đại tiểu thư nhà họ Lục, tính tình ngang bướng, nóng nảy, là người ngay thẳng, xinh đẹp, là đối tượng yêu thầm của Ngạo Du ]
"Chẳng phải Vang Nhất luôn là trường học dành cho những người có thành tích vượt trội sao ? Sao bọn họ lại vào đây được ?"
Nghe vậy Hàn Hạ cười lớn.
"Ha ha cậu nghĩ Vang Nhất còn lớn mạnh lắm sao, hơn ba năm nay biết bao người có quyền có thế muốn dùng tiền để đưa con họ vào đây học, nhưng đều bất thành, từ đó nhiều người vì muốn trút giận liền cùng nhau đẩy gây áp lực đưa danh tiếng Vang Nhất đi xuống không phanh, vì thế trong cuộc họp lần trước hiệu trưởng đã thay đổi một số chỉ tiêu xuống để có thể bảo toàn được việc trường sẽ không bị đóng cửa"
"Lại có loại chuyện này sao ?"
"Tất nhiên, loại chuyện gì mà những người đó không làm được chứ"
"Như vậy nhất định không lâu nữa Vang Nhất này cũng sẽ loạn lên mà thôi"
"Loạn thì sao chứ, đối với chúng ta cũng không ảnh hưởng gì"
Dư Nhất nghe câu này bỗng dưng trong đầu cậu ấy lại bắt đầu có một suy nghĩ.
"Nếu Du Ngạo và Lục Tiểu Tinh cũng đã về nước thì nhất định cậu ta cũng đã quay về, có lẽ sớm thôi tôi lại phải gặp lại cậu ta rồi"
"Người cậu nói là......."
Updated 143 Episodes
Comments