chap 4

[ Reng reng reng ]

Đến giờ ra chơi Du Ngạo lập tức đi đến chỗ Dư Nhất.

"Nè Dư Nhất, mau đi ăn thôi"

"Tôi không đi, cậu muốn thì đi tìm Hàn Hạ và Tiểu Tinh mà đi"

"Nè, ra chơi rồi mà cậu còn học à ? Chẳng khác gì nữ quái đó"

Dư Nhất về hướng Du Ngạo chỉ thì nhìn thấy Tư Ái. Dư Nhất bị Du Ngạo so sánh với Tư Ái thì bực tức, cậu ấy đứng dậy nắm lấy cổ áo của Du Ngạo rời khỏi lớp.

Một lúc sau bốn người họ tụ tập, Du Ngạo thích thú kể về Tư Ái.

"Nè tôi kể các cậu nghe, lớp tôi có một nữ quái, như là một ác ma diệt sách, chẳng khác gì Dư Nhất à không còn học quyết liệt hơn cả Dư Nhất "

Nghe thấy câu nói đó, Dư Nhất liền thay đổi ánh mắt, vẻ tức giận bộc lộ rất rõ.

Hàn Hạ nhìn ra được vẻ ghen tức của Dư Nhất liền cười trêu chọc.

"Đừng nói nữa, nếu không sẽ có người lột da cậu đó"

"Ai chứ ?"

Tiểu Tinh hiểu ý Hàn Hạ lập tức nắm chặt lấy tai Du Ngạo khiến cậu ta đau đớn la hét.

"A....."

"Cậu mau im lặng cho tôi"

"Được được, Tiểu Tinh cậu mau thả ra đi"

Sau một lúc yên tĩnh, Hàn Hạ dò hỏi Dư Nhất.

"Cuộc thi lần tới cậu chuẩn bị đến đâu rồi"

Dư Nhất lạnh lùng đáp.

"Cũng tốt"

"Tôi nghe nói Tần Tư Ái cũng tham gia, cậu có chắc sẽ vượt qua cậu ấy không ?"

Tiểu Tinh nghe cái tên Tư Ái thì thắc mắc.

"Tần Tư Ái là ai ?"

Du Ngạo nhanh nhẹn nói.

"Là lớp trưởng lớp tôi đó, cậu ấy rất xinh lại còn học rất giỏi"

"Giỏi hơn cả Dư Nhất sao ?"

"Không biết"

Tiểu Tinh ngồi bên cạnh thấy vậy nhanh chóng lên tiếng.

"Trước đây nếu là cuộc thi Dư Nhất tham gia thì luôn luôn đứng nhất, Tần Tư Ái đó là người thế nào mà lại được xem là đối thủ nặng kí của Dư Nhất như vậy ?"

Hàn Hạ bình tĩnh kể một mạch về Tư Ái.

"Vậy thì các cậu vẫn chưa nhìn thấy thành tích của Tư Ái rồi, vì một cuộc thi mà có lần cậu ấy ngủ lại thư viện trường hơn một tháng, thế là trước giờ cậu ấy chưa bao giờ thua trong bất cứ một cuộc thi nào cả"

"Thật vậy sao ?"

Du Ngạo tò mò hỏi xem nguyên do vì sao Tư Ái lại dồn hết sức vào học tập đến vậy.

"Một cô gái như cậu ấy, tại sao cần học nhiều đến như vậy chứ ?"

"Cậu ấy có một cô em gái, kém cậu ấy năm tuổi, Tư Ái vì muốn em gái học tốt nên luôn cố gắng kiếm tiền cho em gái đi học, mà Vang Nhất luôn liên thông với các cuộc thi lớn, đều mang giải thưởng rất lớn, nếu Tư Ái muốn không cần vừa học vừa làm để kiếm tiền thì chỉ còn cách cố gắng lấy được những giải thưởng đó mà thôi"

Dư Nhất nghe xong lí do đó, liền bắt đầu suy nghĩ.

( Cố gắng nhiều như vậy thì ra là muốn lo cho em gái sao )

"Thì ra là vậy"

"Nhưng cũng vì sự nổi trội đó mà cậu ấy có rất nhiều người căm ghét, không những vậy họ còn đào bới cuộc sống của cậu ấy lên, rêu rao khắp toàn trường trong đó đặc biệt là Nghi Tuyết"

[ Nghi Tuyết là hoa khôi trường Vang Nhất, thân phận cao quý, kiêu ngạo và luôn ganh ghét Tư Ái, thâm độc nhưng lại thích Dư Nhất vào lần đầu gặp mặt ]

"Mình có nghe mọi người nhắc đến cậu ta, mình còn nghe nói lần đầu gặp Dư Nhất cậu ta còn tuyên bố sẽ quen được Dư Nhất cơ mà"

Du Ngạo thích thú trêu chọc.

"Cũng đúng là sướng đó nha, vừa đến đã được hoa khôi nhắm trúng"

"Im lặng đi, cậu ta là ai tôi còn chẳng biết"

Mọi người ở đó cười phá lên, trêu chọc Dư Nhất.

Bỗng từ xa nghe tiếng mọi người bàn tán.

"Nè biết gì chưa ? Nghi Tuyết cậu ta lại ức hiếp Tư Ái rồi kìa"

"Thật à, vậy mau đến xem đi"

"Đúng đó, nhanh lên"

Bốn người Dư Nhất nghe thấy thì tò mò, Du Ngạo kéo mọi người cùng đến nơi đó xem.

Lúc này trên sân trường Nghi Tuyết đang rất hống hách, lật đỗ cả sách trên tay Tư Ái.

"Học giỏi thì hay lắm à ? kẻ nghèo đốn như cậu mà cũng cố gắng đi học làm gì, thôi thì nghĩ sớm cho đỡ chướng mắt tôi"

Tư Ái uất ức nhưng không thể chống trả. Lặng lẽ ngồi xuống nhặt sách.

Bọn người Nghi Tuyết thấy cảnh này thì cười phá lên.

"Sao nào, sao không chống trả, hả ?"

Vừa nói Nghi Tuyết vừa đá mạnh vào quyển sách Tư Ái định nhặt. Tư Ái không thể kìm nén nữa liền tức giận đứng đậy đối chấp.

"Cậu đừng có quá đáng, đụng phải cậu là tôi sai, chẳng phải tôi đã xin lỗi rồi sao ?"

Nghi Tuyết thấy Tư Ái dám cãi lại mình tức giận dùng tay đẩy Tư Ái ngã về sau.

"Câm mồm cho tôi, cậu nhìn lại bản thân mình đi, cậu đụng vào tôi, tôi còn sợ bẩn mình nữa đó"

Tư Ái bị đẩy ngã, tay và chân đều bị trầy xước chảy máu, nhưng vì thế lực gia đình Nghi Tuyết không nhỏ nên chẳng một ai dám động đến cô ta.

"Cậu tưởng cậu là ai, đụng vào tôi xin lỗi là xong sao, nhìn đi cái mác học giỏi của cậu thì có ích gì, xung quanh có ai đứng ra giúp đỡ cậu hay không chứ ?"

Tư Ái chua xót nước mắt rơi xuống khi nhìn xung quanh chẳng một ai dám đi lên trước giúp mình. Bọn người Nghi Tuyết liền thêm lời châm chọc.

"Tần Tư Ái người hèn mọn chỉ biết cắm đầu vào sách như vậy mà dám đụng trúng Tuyết Tuyết bọn tôi à ?"

"Tuyết Tuyết của bọn tôi ghét nhất là loại giả vờ yếu đuối như cậu để có thể lấy được hào cảm của mọi người đó"

"Tôi không có, Nghi Tuyết tôi đã làm gì có lỗi với cậu chứ ? Sao cậu năm lần bảy lượt miễn có cơ hội là lại sỉ nhục tôi như vậy ?"

Nghi Tuyết tức giận nhìn Tư Ái nhớ lại chuyện lúc trước.

Khi gia đình Tư Ái còn lớn mạnh, Tư Ái luôn là tâm điểm của Vang Nhất, nổi danh là người vừa xinh đẹp, vừa thông minh lại giàu có, Nghi Tuyết lúc ấy luôn bị mọi người so sánh với Tư Ái, từ đó Nghi Tuyết đã châm ngòi cho cơn lửa thù hận dành cho Tư Ái.

"Cậu không có quyền hỏi tôi câu đó"

Bọn người Dư Nhất đứng đó nhìn thấy tất cả, Dư Nhất chẳng hiểu sao lại dùng tay đẩy mạnh Du Ngạo ra phía trước, trong lúc Du Ngạo và mọi người chẳng hiểu chuyện gì thì Dư Nhất từ xa ra hiệu cho Du Ngạo giúp đỡ Tư Ái.

( Tiêu Dư Nhất cậu định cho tôi làm anh hùng cứu mỹ nhân à ? )

Sau khi Du Ngạo bước ra đứng trước mặt Nghi Tuyết lạnh lùng nói.

"Dù gì cũng là bạn học cùng trường không cần quá ức hiếp nhau như vậy chứ ?"

Nghi Tuyết nhìn thấy Du Ngạo thì thắc mắc hỏi.

"Cậu là ai ? Có quan hệ gì với Tần Tư Ái sao lại giúp cậu ta"

Du Ngạo chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Tinh và Hàn Hạ bước ra. Tiểu Tinh với vẻ mặt thách thức nhìn Nghi Tuyết.

"Chúng tôi có quan hệ gì với cậu ấy không quan trọng, chỉ là cảm thấy hành động của cậu quá chướng mắt"

Nghi Tuyết nghe Tiểu Tinh mắng mình thì tức giận định bước lên phía trước mắng Tiểu Tinh.

"Cậu....."

Bỗng Hàn Hạ bước chắn trước mặt Tiểu Tinh.

"Sao nào cậu ấy nói không đúng à ?"

Với khuôn mặt xinh đẹp, lạnh như băng tuyết của Hàn Hạ khiến mọi người xôn xao.

"A là Hàn Hạ, cậu ấy kìa xinh quá đi"

"Mình biết cậu ấy, cậu ấy là người nhận không tham gia cuộc thi hoa khôi nhưng lượt bình chọn còn cao hơn cả Nghi Tuyết đó"

"Đúng đó, nghe nói cậu ấy học cũng rất tốt đó"

Trong lúc Nghi Tuyết tức giận chẳng nói được gì, còn nghe mấy lời bàn tán của mọi người thì Tiểu Tinh và Du Ngạo bước đến đỡ lấy Tư Ái.

"Cậu không sao chứ ?"

Tư Ái uất ức lắc đầu nhưng vết thương vẫn không ngừng chảy máu.

"Du Ngạo cậu ấy bị thương rồi cậu mau bế cậu ấy xuống phòng y tế đi"

"Ơ không, không cần....."

Chưa kịp để Tư Ái từ chối thì Du Ngạo đã bế Tư Ái lên và định rời đi, nhưng đến trước mặt Nghi Tuyết lại bị cậu ta nắm chặt tay Tư Ái níu lại.

"Không được đi, Tần Tư Ái tôi chưa giải quyết xong chuyện với cậu, cậu không được đi"

Lúc Tư Ái định mở lời thì có một bàn tay cứng cáp kéo tay Nghi Tuyết ra.

"Mau thả cậu ấy ra"

Nghi Tuyết nhìn thấy người đó là Dư Nhất thì nhất thời đã vui vẻ.

"Dư Nhất là cậu sao ?"

"Bạn học Nghi, tôi không quen thân thiết với cậu hy vọng đừng gọi thẳng tên tôi như vậy"

"Tôi"

Dư Nhất quay sang Du Ngạo ra hiệu cho cậu ta đưa Tư Ái đi trước rồi quay sang Nghi Tuyết tỏ vẻ chán ghét nói nhỏ vào tai Nghi Tuyết.

"Bản thân tôi rất ghét kiểu người luôn đi ức hiếp người khác, nếu có giỏi thì đấu công bằng với cậu ấy đi, tôi tin chắc cậu sẽ không bao giờ thắng nổi cậu ấy"

Nói xong Dư Nhất cùng Tiểu Tinh và Hàn Hạ hiên ngang rời đi, để lại Nghi Tuyết đứng lặng người không dám nhúc nhích.

Mọi người xung quanh lúc này liền xì xào to nhỏ.

"Nhìn đi, bọn người Hàn Hạ như thế mà lại giúp Tư Ái, không biết bọn họ có quan hệ gì nữa"

"Không quan trọng nhưng cậu nhìn đi vẻ mặt Nghi Tuyết cậu ta kìa, trong thật thê thảm"

"Đáng đời, cậu ta lúc nào cũng ức hiếp Tư Ái bây giờ lại bị thua bởi những người đó"

"Đúng đó"

Sau khi mọi người rời đi, bọn người Nghi Tuyết đến khuyên nhủ cậu ta.

"Tuyết Tuyết cậu không sao chứ ?"

"Cậu đừng kích động nhất định là cậu ta ăn may nên mới có người giúp cậu ta mà thôi"

Nghi Tuyết nắm chặt tay, không kiềm được mà quát lớn.

"Cút đi, biến khỏi mắt tôi"

Sau khi bọn người kia sợ hãi rời đi, Nghi Tuyết lại bắt đầu oán hận Tư Ái.

( Tần Tư Ái, cậu có tư cách gì mà được Dư Nhất giúp đỡ chứ, cậu đợi đó cho tôi, cậu không yên với tôi đâu )

Hot

Comments

Chỉ Chỉ

Chỉ Chỉ

trời ạ cái tình tiết j vj trời

2023-07-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1
2 chap 2
3 chap 3
4 chap 4
5 chap 5
6 Chap 6
7 chap 7
8 chap 8
9 chap 9
10 chap 10
11 chap 11
12 chap 12
13 chap 13
14 chap 14
15 chap 15
16 chap 16
17 chap 17
18 chap 18
19 chap 19
20 chap 20
21 chap 21
22 chap 22
23 chap 23
24 chap 24
25 chap 25
26 chap 26
27 chap 27
28 chap 28
29 chap 29
30 chap 30
31 chap 31
32 chap 32
33 chap 33
34 chap 34
35 chap 35
36 chap 36
37 chap 37
38 chap 38
39 chap 39
40 chap 40
41 chap 41
42 chap 42
43 chap 43
44 chap 44
45 chap 45
46 chap 46
47 chap 47
48 chap 48
49 chap 49
50 chap 50
51 chap 51
52 chap 52
53 chap 53
54 chap 54
55 chap 55
56 chap 56
57 chap 57
58 chap 58
59 chap 59
60 chap 60
61 chap 61
62 chap 62
63 chap 63
64 chap 64
65 chap 65
66 chap 66
67 chap 67
68 chap 68
69 chap 69
70 chap 70
71 chap 71
72 chap 72
73 chap 73
74 chap 74
75 chap 75
76 chap 76
77 chap 77
78 chap 78
79 chap 79
80 chap 80
81 chap 81
82 chap 82
83 chap 83
84 chap 84
85 chap 85
86 chap 86
87 chap 87
88 chap 88
89 chap 89
90 chap 90
91 chap 91
92 chap 92
93 chap 93
94 chap 94
95 chap 95
96 chap 96
97 chap 97
98 chap 98
99 chap 99
100 chap 100
101 chap 101
102 chap 102
103 chap 103
104 chap 104
105 chap 105
106 chap 106
107 chap 107
108 chap 108
109 chap 109
110 chap 110
111 chap 111
112 chap 112
113 chap 113
114 chap 114
115 chap 115
116 chap 116
117 chap 117
118 chap 118
119 chap 119
120 chap 120
121 chap 121
122 chap 122
123 chap 123
124 chap 124
125 chap 125
126 chap 126
127 chap 127
128 chap 128
129 chap 129
130 chap 130
131 chap 131
132 chap 132
133 chap 133
134 chap 134
135 chap 135
136 chap 136
137 chap 137
138 chap 138
139 chap 139
140 chap 140
141 chap 141
142 chap 142
143 chap 143
Chapter

Updated 143 Episodes

1
Chap 1
2
chap 2
3
chap 3
4
chap 4
5
chap 5
6
Chap 6
7
chap 7
8
chap 8
9
chap 9
10
chap 10
11
chap 11
12
chap 12
13
chap 13
14
chap 14
15
chap 15
16
chap 16
17
chap 17
18
chap 18
19
chap 19
20
chap 20
21
chap 21
22
chap 22
23
chap 23
24
chap 24
25
chap 25
26
chap 26
27
chap 27
28
chap 28
29
chap 29
30
chap 30
31
chap 31
32
chap 32
33
chap 33
34
chap 34
35
chap 35
36
chap 36
37
chap 37
38
chap 38
39
chap 39
40
chap 40
41
chap 41
42
chap 42
43
chap 43
44
chap 44
45
chap 45
46
chap 46
47
chap 47
48
chap 48
49
chap 49
50
chap 50
51
chap 51
52
chap 52
53
chap 53
54
chap 54
55
chap 55
56
chap 56
57
chap 57
58
chap 58
59
chap 59
60
chap 60
61
chap 61
62
chap 62
63
chap 63
64
chap 64
65
chap 65
66
chap 66
67
chap 67
68
chap 68
69
chap 69
70
chap 70
71
chap 71
72
chap 72
73
chap 73
74
chap 74
75
chap 75
76
chap 76
77
chap 77
78
chap 78
79
chap 79
80
chap 80
81
chap 81
82
chap 82
83
chap 83
84
chap 84
85
chap 85
86
chap 86
87
chap 87
88
chap 88
89
chap 89
90
chap 90
91
chap 91
92
chap 92
93
chap 93
94
chap 94
95
chap 95
96
chap 96
97
chap 97
98
chap 98
99
chap 99
100
chap 100
101
chap 101
102
chap 102
103
chap 103
104
chap 104
105
chap 105
106
chap 106
107
chap 107
108
chap 108
109
chap 109
110
chap 110
111
chap 111
112
chap 112
113
chap 113
114
chap 114
115
chap 115
116
chap 116
117
chap 117
118
chap 118
119
chap 119
120
chap 120
121
chap 121
122
chap 122
123
chap 123
124
chap 124
125
chap 125
126
chap 126
127
chap 127
128
chap 128
129
chap 129
130
chap 130
131
chap 131
132
chap 132
133
chap 133
134
chap 134
135
chap 135
136
chap 136
137
chap 137
138
chap 138
139
chap 139
140
chap 140
141
chap 141
142
chap 142
143
chap 143

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play