hôm nay là ngày cô được xuất viện trở về, cô cảm thấy rất hồi hộp đã lâu rồi cô không về nhà, từ lúc thi vào đại học B cô và anh hai hay cãi nhau, cô đã kêu ba mua cho một căn hộ gần trường, từ đó cô rất ít khi về nhà.
thật sự bây giờ cô rất hận bản thân của mình trong quá khứ, cũng mai cũng có thể làm lại cuộc đời có thể bù đắp lại tất cả, cô sẽ không bao giờ để bản thân lặp lại những sai lầm trong quá khứ.
cô cùng mẹ sắp xếp lại đồ đạc đi xuống cổng của bệnh viện thì thấy anh hai đang đứng nói chuyện cùng một người đàn ông, cô đứng ngây người ra khuôn mặt đó cô không bao giờ quên được đó là anh người đã yêu thầm và đau khổ vì cô ở kiếp trước.
trong lúc cô đang đứng lặng yên suy nghĩ thì anh hai đến vỗ vai cô hỏi.
" em bị sao vậy? ai ăn hiếp em hả nói với anh, anh sẽ sử đẹp người đó"
trong lúc cô đang nhớ về anh thì nước mắt của cô nó tự rơi, thấy vậy cô lấy tay dụi mắt để giả vờ rồi nói với anh hai
" hồi nãy có chút gió nhẹ thổi qua , nên làm bụi bay vào mắt em"
anh hai cô nghe vậy cũng không hỏi gì nữa, kêu cô với mẹ lên xe , còn anh thì đem những đồ đạc để vào trong cốp xe.
cô vẫn đứng nhìn phía bên kia, thì không thấy anh đâu nữa, chắc trong lúc cô mãi suy nghĩ thì anh đã đi rồi, thấy vậy cô cùng mẹ vào xe ngồi.
trên đường về nhà cô không để ý được những phong cảnh xung quanh, hiện giờ trong đầu cô chỉ có một câu hỏi là lúc nãy anh có thấy cô hay không , vì lúc thấy anh cô chỉ nhớ đến ngày tai nạn hôm đó nên không để ý, có phải đây là lần đầu tiên gặp cô hay trước đó anh đã gặp qua cô rồi, cô đang bối rối bởi vậy nên giả vờ thăm dò anh hai cô.
" cái người mà đứng nói chuyện với anh là ai vậy?"
thấy cô hỏi về chuyện này anh nhàn nhạt trả lời.
" là bạn thời đại học của anh, anh và cậu ấy học cùng ngành cùng lớp"
cô muốn hỏi tiếp thì anh đã ngừng xe lại trước cổng nhà, người đi ra mở cổng là bác Lý bà đã làm quản gia cho nhà cô hơn 20 mấy năm rồi, bà cũng là người rất chăm sóc cho cô từ nhỏ đến lớn, cũng là người hay bao che cho khi lúc cấp ba cô hay đi chơi về trễ.
cô xuống xe chạy tới trước mặt bác Lý rồi cười nói bà.
" bác lý không gặp rồi không gặp ,cháu nhớ bác quá "
quản gia Lý nghe cô nói vậy thì mỉm cười.
" tiểu thư cũng đã lâu không về nhà, ai cũng nhớ tiểu thư hết"
nghe quản gia Lý nói vậy cô liền trầm mặc, đúng vậy đã lâu cô không quay về nhà, từ khi thi đại học xong cô cùng anh hai cãi nhau rồi bỏ ra ngoài ở, đến bây giờ vẫn chưa về nhà chỉ có hôm đó cô cùng bạn bè đi quán bar tụ tập, lúc đó cô say quá không biết gì đội trời mưa đi về nhà , mẹ cô thấy vậy chăm sóc cho cô cả đêm rồi mới phát hiện cô bị sốt nặng rồi đem đi bệnh viện.
quản gia Lý thấy cô im lặng đứng đó, tưởng cô cùng anh hai vẫn còn giận nhau thì lên tiếng.
" tiểu thư ông chủ chờ cô về từ sáng tới giờ, mọi người trong nhà ai cũng yêu thương tiểu thư hết, nhất là cậu chủ từ nhỏ đến lớn đều yêu thương cô, hôm bữa cậu chủ lớn tiếng như vậy là chỉ vì muốn tốt cho tiểu thư thôi"
cô nhìn bà rồi mỉm cười trả lời.
"bác lý cháu biết rồi, cháu cùng anh hai đã nói chuyện với nhau về chuyện học đại học rồi, bác đừng lo cháu sẽ dọn về nhà ở không ở ngoài nữa, cháu vào nhà trước đây"
cô nói xong rồi bước vô nhà, còn quản gia Lý nghe cô nói vậy bà rất vui , bà thầm nghĩ cô tiểu thư này của bà đã trưởng thành rồi biết suy nghĩ rồi, bà làm ở đây cũng hơn 20 mấy năm rồi, bà chăm sóc cô từ nhỏ đến lớn nên rất hiểu tính cách của cô, từ khi cô bước vào cấp ba thì hai anh em lúc nào cũng cãi nhau, lúc đầu mọi người nghĩ là chuyện nhỏ nhặt không để ý tới khi cô thi xong đại học hai người cãi nhau rồi cô bỏ ra ngoài ở, ai cũng mới ý thức được là chuyện lớn.
sau khi vào nhà, cô thấy ba mẹ và anh hai đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, cô chạy tới ôm cha và nói.
" ba mấy hôm nay con nằm viện không thấy cha vào thăm con, thật là đau lòng a..."
ba cô nghe cô nói mấy mỉm cười nói với cô.
" công ty có một số việc cần giải quyết, mấy hôm trước ba đi công tác mới trở về tối hôm qua, nghe nói con sẽ về nhà ở thật sau, không muốn ở bên ngoài nữa là có chuyện gì sau?"
" không có chuyện gì, con suy nghĩ kỹ rồi thời gian quan con làm ba mẹ với anh lo lắng cho con, con thật sự xin lỗi ba mẹ với anh từ nay con sẽ không làm cho mọi người phiền lòng vì con nữa"
ba cô nghe vậy lấy tay nhéo má cô nói.
" con biết vậy là tốt, thôi lên lầu thay quần áo xuống ăn cơm, bác lý làm rất nhiều món con thích đấy"
nghe vậy cô đi lên lầu thì nghe anh hai nói.
" anh đã cho người dọn đồ em ở nhà bên kia về đây rồi, nhà bên đó anh cũng khóa cửa lại rồi, chìa khóa để ở trên phòng em"
nghe anh hai nói vậy cô liền mỉm cười cái người anh hai này là không tin cô sẽ về nhà ở, cô không trả lời anh đi thẳng lên lầu tắm rửa thay quần áo xong cô nằm xuống cái giường thân yêu, cảm thấy thật thoải mái mấy hôm nay nằm viện thấy bức rức khó chịu, nằm một lát cô sợ mọi người đợi nên cô xuống nhà ăn.
nhìn một bàn ăn toàn món ăn cô thích cô ngồi xuống, thấy ba mẹ và anh hai liền nhớ ra đã lâu rồi cả nhà không ăn cơm cùng nhau cô lên tiếng.
" mời ba mẹ với anh hai ăn cơm ngon miệng"
cả nhà bốn người vừa ăn cơm vừa nói chuyện vui vẻ, thì bác Lý nói với cô.
" tiểu thư cô Đỗ Vy đang đợi cô ở trước cổng"
anh hai cô nghe vậy liền nhìn qua cô, anh thầm nghĩ cái cô em gái cãi nhau với anh là do cô bạn thân họ Đỗ này của cô, anh nhìn cũng biết cô gái đó không có tốt lành gì rồi,. mà cô em gái anh không tin cùng anh cãi nhau nên càng về sau anh càng không muốn nói nhưng bây giờ cô đã thay đổi rồi, anh nhận ra được sau khi nằm viện anh không biết đêm đó cô bị gì mà thay đổi nhưng bây giờ anh chỉ muốn nói với cô em gái là tránh xa cô gái kia ra.
thấy anh hai nhìn mình như vậy cô đành nói với anh.
" anh hai yên tâm em biết ai tốt cho mình, em sẽ không ngu ngốc như trước nữa"
anh thấy cô nói vậy nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu, nhưng lại yên tâm rồi đi lên lầu làm việc, ba mẹ cô thấy vậy cũng muốn đi lên lầu, mặc dù không để ý cô kết bạn với ai, nhưng vẫn không thích cô bạn thân này của con gái mình lắm.
cô đi ra cổng thì thấy cô gái đang mặc bộ váy hàng hiệu màu hồng đứng trước cổng, những đồ cô ta mặc tất cả là do cô mua cho, cô thầm chửi mình trong lòng là đồ ngu ngốc bị người ta lợi dụng bao nhiêu năm cũng không biết đúng là cô không có não mà.
còn về Đỗ Vy gia đình của cô ta thuộc về nghèo khó, nhưng cô ta hay thích thể hiện bản thân nên luôn ghét bỏ gia đình mình, từ khi cô ta quen cô thì đã lợi dụng cô mua những món quà đắt tiền tặng cô ta, thấy cô đi ra cô ta chạy tới ôm cô rồi nói.
" Tình Nhi Mấy hôm nay cậu đi đâu sao mình gọi điện thoại cho cậu không được, mình đi đến nhà riêng thì thấy cậu khóa cửa nên hôm nay đến đây kiếm cậu xem cậu có sau không"
thấy cô ta giả vờ lo lắng cho mình cô thầm khinh bỉ trong lòng rồi giả vờ nói.
" mình không sau, chỉ là hôm đó mình say mà cậu bỏ mình một mình không có đón được xe nên mình đội mưa đi về nên bị sốt nằm viện mấy ngày nay"
cô ta thấy cô nói vậy thì tìm cô trả lời.
" hôm đó mình cũng say quá nằm ngủ tại chỗ, lúc mình tỉnh lại là sáng hôm sau, không biết ai đã đưa mình về nhà, mình còn tưởng là cậu nên gọi điện thoại cho cậu không được, mới đi đến nhà riêng tìm mà không thấy cậu "
"không có hôm đó mình say rồi tự đi về, mà từ nay mình về đây ở rồi không ở bên kia nữa cậu đừng đến đó tìm mình nữa"
cô ta nghe cô nói vậy thì ngạc nhiên hỏi cô.
" sao cậu không ở bên kia nữa, cậu về đây không sợ anh hai cậu không cho chơi với mình nữa hả, mình không biết mình đã làm gì sai mà anh cậu ghét mình nhỉ vậy"
cô nhìn cô ta nói chuyện kiểu bản thân chịu tủi thân cô thấy vậy liền cười lạnh trong lòng nhưng bên ngoài vẫn giả vờ.
" mình với anh hai làm lành rồi, bây giờ cậu về nhà trước đi, mình sẽ nói chuyện với anh hai về cậu anh ấy sẽ không ghét cậu nữa, bây giờ mình phải lên lầu nghĩ ngơi bệnh vẫn chưa khỏe hẳn"
cô ta nghe cô nói vậy liền nói với cô.
" ừm, cậu mệt thì nghĩ đi mình đến để tìm cậu, thấy cậu không sao là mình an tâm rồi, mình về đây nhớ gọi điện thoại cho mình nha"
cô ta quay người đi mà trong lòng rất bực tức, cô ta muốn đến tìm cô để dụ cô đi mua sắm, nhưng nghe cô nói vậy nên đành bỏ về.
còn cô sau khi lên phòng thì nghĩ đến tìm cách trả thù, thời gian cô gặp Trí Viễn là lúc ở thư viện đến thời điểm bây giờ chắc khoản một tuần nữa.
nằm suy nghĩ tìm cách trả thù bọn họ, cô mới nhớ đến anh cô sẽ tìm cách để gặp anh nhưng không biết bằng cách nào, ngày mai sẽ đến công ty anh xem thử coi sao.
Updated 43 Episodes
Comments
💞🌸Yumi🌸💞
lâu rồi ko gặp thì đúng hơn chứ gì mà ko gặp rồi ko gặp?lỗi câu từ hơi nhiều nhen tác giả.
2022-11-13
1