Hắc Thiếu, Hãy Kết Hôn Với Tôi!
Chát!...Chát!
Hai tiếng tát vừa rồi vang lên là đang muốn cảnh cáo một người nào đó?...
" Dương Tử Đằng! Đừng nghĩ cô làm vậy là tôi sẽ để yên cho cô!"- Nam Kỳ Nghi đang bị trói trên ghế lên tiếng cảnh cáo cô gái đang đứng trước mặt mình.
" Chị nghĩ sao thế? Không để yên cho tôi à? Haha...Nực cười thật!"- Tử Đằng bật cười với giọng điệu đầy ghê rợn.
Cô ta quay lưng lại bàn lấy con dao đang được đặt trên đó. Cô ta bước về phía cô rồi từ từ giơ cao con dao lên định đâm cô.
" Hôm nay chính là ngày tàn của mày!!"- Cô ta lớn giọng nói cùng với hành động chuẩn bị đâm cô.
Trong lúc cô cận kề cái chết thì cánh cửa đột nhiên mở toang ra. Mười người đàn ông bước vào trên tay cầm khẩu súng bao vây cô ta.
" Mau thả vũ khí xuống! Chỗ này đã được bao vây rồi!"- Một vị cảnh sát lên tiếng.
Cô ta nghe thấy nhưng chẳng lấy chút sợ hãi nào cả. Vì cô ta biết rõ là cho dù làm như thế nào cô ta vẫn sẽ chết mà thôi.
Cô ta nhanh tay vung thẳng con dao vào người cô, dòng máu đỏ nhỏ từng giọt nhỏ rồi từ từ chảy nhiều hơn. Thấy tình hình trở nên nguy cấp, một vị cảnh sát sông lên khống chế cô ta lại.
Cấp cứu đã đến kịp lúc và chở cô đến bệnh viện. Trong phòng phẫu thuật các bác sĩ đang cố gắng tăng hết công suất để cứu bệnh nhân của mình.
Phía ngoài phòng mổ, người nhà của cô đã đến. Hay tin con gái mình bị thương Nam phu nhân báo tin cho chồng rồi tức tốc chạy nhanh đến bệnh viện cùng với chồng mình.
Không lâu sau một nam một nữ đi đến hỏi bà.
" Mẹ... Chị Nghi sao rồi?"- Nam Trần Duy lên tiếng hỏi.
Nam Mộc Vy dìu bà lại hàng ghế đợi, đặt bà ngồi xuống tiện tay đưa luôn chai nước cô mới vừa mua khi nãy.
" Bình tĩnh đi mẹ... Rồi chị sẽ ổn thôi mà"- Mộc Vy lên tiếng an ủi mẹ mình.
" Tại sao con bé lại ra nông nỗi này chứ?"- Bà lẩm bẩm trong miệng.
Sau 2 tiếng đồng hồ trôi qua, bác sĩ bước ra thông báo rằng cô đã ổn và bây giờ cô cần dưỡng sức là có thể phục hồi mạnh khoẻ rồi.
Gia đình cô ai nấy đều vui mừng cảm tạ bác sĩ. Cô tỉnh dậy thì thấy mẹ mình đang ngồi kế bên gọt vỏ trái cây.
" Mẹ..."- Cô cố gắng gượng dậy nhưng đã bị bà ngăn cản lại.
Bà cốc vào đầu cô một cái rồi trách.
" Con biết như thế là nguy hiểm lắm không? Làm cho mẹ lo chết đi được!"- Bà phàn nàn về cô.
" Hì... Con cũng đâu muốn đâu"- Cô giơ tay lên ôm trán của mình.
Nhìn thấy cô đã khỏe được như vậy rồi thì bà cũng bớt lo lắng phần nào.
" Nhưng ai đã làm con ra nông nỗi này thế?"- Bà lên tiếng hỏi.
Cô kể lại những gì mà mình đã trãi qua trong suốt quá trình bị đánh đập, hành hạ. Cô kể chi tiết không thiếu những chuyện gì kể cả chuyện nhỏ nhặt.
" À...Mà mẹ khỏi lo, cô ta sẽ không thể làm hại đến con được nữa đâu!"- Cô lên tiếng giải thích.
" Sao thế?"- Bà thắc mắc hỏi.
" Cô ta đang bị bắt ở đồn cảnh sát đấy mẹ"- Cô nói.
Bà" Ừm " một tiếng rồi bảo cô mau nằm ngủ để dưỡng sức còn bà thì đi đây một xíu rồi sẽ quay lại. Nhưng một lúc lâu nhưng vẫn chưa thấy bà quay lại nên trong lòng cô có chút thấp thỏm...
" Sẽ có ngày tôi sẽ trả lại những gì cô đã gây ra trong suốt hai năm qua cho tôi..."- Cô lẩm nhẩm nói.
Một lúc sau thì bà mới quay về, trên tay bà một ít thức ăn cũng với một ly trà đào và một ly nước chanh.
" Nào nào... Mau ngồi dậy ăn thôi!"- Bà vui vẻ lên tiếng cười nói.
Updated 30 Episodes
Comments
sakura chan
đọc mà mù mờ k hiểu gì luôn
2023-02-10
0
Tèo Slay
Ối giồi ôi sợ qué sợ qué!!
2022-10-10
5
Dĩ Hòa
mới vô bi kịch rồi. Diễn tả sâu thêm chút
2022-09-18
3