Chương 11: Cưới

Ninh Khiết San cuối cùng cũng phải chấp nhận kết hôn với Ôn Tề, nhưng lúc Vera giúp cô trang điểm lại thì cũng nhìn thấy sắc mặt của cô đang vô cùng khó coi. Nghĩ thì cũng đúng thôi, dù sao thì cô cũng mới bị bạn trai đá một cách đầy đau đớn, hơn nữa ở đây thì cũng chỉ có Ninh Khiết San là không nhân ra bộ mặt thật của tên Doãn Kinh Kha nên đau lòng là chuyện không tránh khỏi.

Nhưng nếu cô đau lòng một thì Ôn Tề khó chịu gấp trăm lần, đây cũng là lần đầu tiên Vera và Tích Hiệu nhìn thấy anh đối đãi với một người phụ nữ như thế, nói đúng hơn thì Ôn Tề cũng không phải dạng người phóng túng, nhưng nếu nói anh biết giữ mình thì cũng không hẳn, ăn bánh trả tiền nhưng đều phải là những cô gái có "giá", nhiều kĩ nữ nhưng hoàn toàn có sự kiêu hãnh, mà những cô gái này thì sẽ không có kiểu một khóc, hai ăn vạ, ba đòi thân phận. Nên Ôn Tề mới an tâm mà ăn bên ngoài.

Nhưng kể từ khi động đến Ninh Khiết San thì Ôn Tề đã không còn ăn bánh ở bên ngoài nữa, thật sự Vera cũng không hiểu được Ôn Tổng nhà mình đang nghĩ gì, vị Ninh tiểu thư này cũng không quá xinh đẹp, mà lại còn ngu ngốc nữa chứ, lại ngờ nghệch tin Doãn Kinh Kha là người tốt, xong lại giao trọn con tim cho cậu ta. Nhưng Ôn tổng cũng thật là... Biết rõ con người thật của tên Doãn Kinh Kha thì hãy nói cho Ninh tiểu thư biết rõ, như vậy thì cô ấy cũng sẽ không ôm gương mặt rầu rĩ bước vào lễ đường.

Trong lúc cô vẫn đang được Vera giúp chỉnh trang thì Thẩm Đào Nghi đi vào, nhìn thấy Ninh phu nhân thì Vera cũng hiểu chuyện mà đi ra ngoài, bà ấy thấy con gái vẫn mang một gương mặt ủ dột liền bước đến, nói:

- Con đã nhìn rõ bộ mặt thật của Doãn gia hay chưa? Doãn Kinh Kha không hề yêu con.

- Mẹ biết con và Kinh Kha bỏ trốn?

Thẩm Đào Nghi gật đầu, con gái của bà đứt ruột sinh ra làm sao mà không hiểu được tính cách chứ, cho dù là chịu ấm ức như thế nào thì cũng đồng ý, chỉ duy nhất chuyện ép cưới gả là cô sẽ kháng cự kịch liệt. Chỉ cần nhìn theo cách cô nhu thuận, khiến cho Ninh Tuân lão luyện ấy mà vẫn bị cô qua mặt thì cũng đủ hiểu, vốn dĩ là cô con gái này tính đường dài, chứ không phải đi bước nào hay bước đó.

Nhưng nếu nói Ninh Khiết San là Gia Cát Lượng thì Ôn Tề cũng là Khổng Minh. Hai người tính toán với nhau, nhưng đối phương đều có thể suy luận mọi hành tung của nhau, đây còn không phải là một cặp tiên đồng ngọc nữ, rất hợp nhau sao?

- San San, thật ra cậu Ôn Tề cũng không phải tệ. Con xem từ một đứa con riêng, lại có thể giữ vững Ôn thị suốt mười năm, danh tiếng bị vấy bẩn nhưng ý chí của cậu ấy thật sự rất đáng ngưỡng mộ... Hơn nữa cậu ấy đã nhiều lần bị vu cáo là sát hại Ôn gia, nhưng cảnh sát điều tra cũng đã điều tra mười năm rồi, cũng đầu có tìm thấy gì. Vậy thì chứng tỏ Ôn Tề không phải hung thủ.

- Nhưng con không thích anh ta... Anh ta... Anh ta là một tên ác quỷ hút máu! Là kẻ tàn nhẫn, con... Con không thể nào chung sống được với anh ta. Mẹ... Mẹ nói với cha hủy bỏ hôn lễ này được không? Mẹ... Mẹ giúp con đi...

Thẩm Đào Nghi nhìn con gái như vậy cũng không đành lòng, nhưng chuyện hôn lễ này đã chắc như đinh đóng cột rồi, cho dù bây giờ bà ấy có nói chuyện với chồng thì sao chứ? Giờ lành cũng đã sắp đến rồi, bà ấy liền nhìn cô gạt đi những giọt nước mắt trên mặt mình, rồi nhẹ nhàng đội khăn voan cho cô.

Ninh Khiết San thấy mẹ mình không đáp cũng đành bất lực, sau đó Vera đến thông báo đã đến giờ làm lễ, mời Ninh phu nhân và thiếu phu nhân tương lai bước xuống nhà để bái gia tiên. Cô vẫn cô gắng nhìn mẹ mình một lần nữa, cô hi vọng mẹ mình sẽ xiêu lòng, nhưng Thẩm Đào Nghi có xiêu lòng thì cũng chẳng làm gì được, bà ấy bất lực rồi.

Từng nấc cầu thang đi xuống, càng gần với Ôn Tề hơn, càng đi đến gần anh thì cô càng sợ hãi, lòng cô hiện tại vừa rối như tơ vò, lại dậy sóng không ngừng như biển lớn, nhìn anh đỉnh đạc đứng ở đó, trên tay còn có một bó hoa, nhưng nếu chỉ nhìn hoa thì cô sẽ thấy hôn lễ này thật sự quá ấm áp, nhưng chỉ cần nhìn thấy anh... Chỉ cần Ninh Khiết San nhìn thấy anh thì toàn thân liền lập tức co rút lại, sợ hãi.

Thẩm Đào Nghi nhẹ nhàng nắm tay con gái, vỗ vỗ, nói:

- Đừng căng thẳng.

Lúc này, Ôn Tề đi đến, dịu dàng đưa bó hoa cho cô, Ninh Khiết San ban đầu có hơi chừng chừ nhưng rồi cũng phải nhận lấy. Anh bước đến đứng bên cạnh cô, đưa tay ra cho cô khoác, toàn thân Ninh Khiết San run lên một cái, chậm chạp khoác tay mình vào tay anh, rồi cùng anh đến bên bàn thờ gia tiên.

Ninh Tuân đã đốt sẵn hương, đưa cho cô và anh, nói:

- Giờ hai đứa thắp hương cho ông bà đi.

Khi nhận hương từ cha vợ, thì Ôn Tề cũng thì thầm nói với vợ mình:

- Nếu em còn không cười là tôi hôn em đấy!

Ninh Khiết San nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Anh dám?!

Sau khi thắp xong nén hương cầu ông bà chứng nhận cuộc hôn nhân này, xong thì anh cũng cầm bó hoa đặt xuống bàn, nhẹ nhàng cầm nhẫn của mình lên, đeo vào tay cho cô, cũng không quên đưa tay cô lên hôn một cái.

Cô cũng cầm lấy chiếc nhẫn còn lại, đeo vào ngón áp út cho anh, xong rồi lại thôi. Lúc này Ôn Tề liền dịu dàng hôn lên môi của cô một cái, hai mắt Ninh Khiết San trợn tròn, sau khi hôn xong anh còn nói:

- Ôn Tề tôi không gì là không dám!

Tiếp theo là bái lạy cha mẹ, Ninh Khiết San đã nước mắt ngắn dài, khiến cho hai ông bà Ninh gia cũng thấy muốn khóc theo con gái mất rồi. Cô và Ôn Tề quỳ xuống dưới chân của cha mẹ, hai tay đặt lên đầu.

Bái thứ nhất... Cảm ơn cha mẹ đã sinh ra con.

Bái thứ hai... Cảm ơn hai người đã nuôi dạy con nên người.

Bái thứ ba... Hi vọng con sẽ giữ đạo làm dâu khi về nhà chồng.

Sau đó thì Ninh Khiết San cũng bái thêm một lạy, xem như là chào tạm biệt cha mẹ... Kể từ giờ khắc này thì cô chính là khách trong chính ngôi nhà mà mình đã sinh ra và lớn lên trong suốt hai mươi năm qua.

Ninh Khiết San và Ôn Tề rời khỏi Ninh gia để về Ôn gia, nhưng lúc này cô lại muốn quay lại, nhưng Ninh Tuân đã lớn tiếng nói:

- Không được quay lại!

Cô đành nước mắt lưng tròng mà rời đi, đợi đến khi cô bước ra khỏi phòng nhà họ Ninh thì ông ấy lại cầm thau nước hất ra giữa sân. Ngụ ý con gái đã gả đi thì như bát nước đổ đi, nhưng Thẩm Đào Nghi lại không muốn, cả đời bà ấy chỉ có một đứa con gái này, làm sao nỡ để cô đi luôn chứ.

Ninh Tuân dịu dàng vỗ vỗ vai vợ mình, nói:

- Bà đừng khóc nữa, con bé cũng chỉ là gả vào Ôn gia, cũng đâu cách xa chúng ta là mấy. Muốn thăm khi nào mà không được.

- Ông thì hiểu cái gì chứ! Con gái tôi gả đi rồi... Tại ông đó!

Nói xong, Thẩm Đào Nghi liền đi vào nhà, bỏ lại Ninh Tuân thở dài.

Nhìn theo cô công chúa nhỏ của mình từ từ bước ra khỏi Ninh gia, ông cũng buồn lắm chứ. Con gái cưng của ông, đứa con gái mà ông hết mực yêu thương... Cuối cùng cũng phải lấy chồng rồi, chuyện con gái lấy chồng là sớm hay muộn thôi. Nhưng Ninh Tuân không nghĩ nó lại nhanh như thế... Không ngờ được...

#Yu~

Hot

Comments

Phạm Dung

Phạm Dung

tiếp đi tg ơi hay qw

2022-09-15

1

nhóc con

nhóc con

nữa đi chị oi,

2022-09-15

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thảm kịch Ôn gia - Sự trả thù của nhân tình
2 Chương 2: Gặp nhau
3 Chương 3: Tình một đêm (H+)
4 Chương 4: Ngẩn người
5 Chương 5: Hợp tác
6 Chương 6: Yêu cầu liên hôn
7 Chương 7: Ép gả
8 Chương 8: Kế hoạch bỏ trốn
9 Chương 9: Váy cưới độc nhất
10 Chương 10: Sự lựa chọn của Doãn Kinh Kha
11 Chương 11: Cưới
12 Chương 12: Ôn gia
13 Chương 13: Ôn Tề! Anh vô sỉ (H+)
14 Chương 14: Ninh Khiết San, em đừng khiêu khích tính nhẫn nại của anh
15 Chương 15: Tôi giúp cô
16 Chương 16: Là ai làm?
17 Chương 17: Đêm hôm gõ cửa ăn tối
18 Chương 18: Về Ninh gia
19 Chương 19: Em có tin anh không? (H nhẹ)
20 Chương 20: Em sẽ giết anh! (H+)
21 Chương 21: Buổi sáng ngọt ngào
22 Chương 22: Làm phiền
23 Chương 23: Tính cách kì lạ của Vera
24 Chương 24: "Bà dì" tới...
25 Chương 25: Xem phim cùng anh
26 Chương 26: Xử lý Lục Chi Nghiên
27 Chương 27: Bí mật của Ninh Khiết San
28 Chương 28: Điều tra
29 Chương 29: Bệnh viện Tiền Huy
30 Chương 30: Là kẻ bất tín
31 Chương 31: Sự lựa chọn của Vera
32 Chương 32: Nhẫn nhịn
33 Chương 33: Vera
34 Chương 34: Gặp gỡ Doãn Kinh Kha
35 Chương 35: Ba ngày thông suốt
36 Chương 36: Ninh Khiết San thay đổi rồi?
37 Chương 37: Hạnh phúc là đến đúng lúc
38 Chương 38: Về Ninh gia bàn chuyện đến Ôn thị
39 Chương 39: Tâm tư Ôn Tề
40 Chương 40: Sắp xếp lại trật tự Ôn thị
41 Chương 41: Có người đang nhìn
42 Chương 42: Lo lắng
43 Chương 43: Từ Tinh quay lại
44 Chương 44: Người mẹ này lạ lắm
45 Chương 45: Khó xử
46 Chương 46: Là cô đẩy ngài ấy ra xa
47 Chương 47: Là thư sao?
48 Chương 48: Anh muốn làm gì?
49 Chương 49: Thẩm Thụy Du
50 Chương 50: Ôn thị - Trình Tư Tư
51 Chương 51: Công việc mới lắm gian truân
52 Chương 52: Hậu thuẫn hùng hậu
53 Chương 53: Là vợ của Ôn tổng
54 Chương 54: Công kích Doãn gia, em nghĩ sao?
55 Chương 55: Công tư phân minh
56 Chương 56: Tâm tình khó nắm bắt
57 Chương 57: Dục Nguyệt Nhi
58 Chương 58: Nghi ngờ của Vera
59 Chương 59: Đồng ý gả cho anh
60 Chương 60: Dục gia
61 Chương 61: Em nghĩ sao?
62 Chương 62: Gặp Từ Tinh
63 Chương 63: Em sẽ chứng minh cho anh thấy
64 Chương 64: Gian tình (1)
65 Chương 65: Gian tình (2)
66 Chương 66: Đối mặt với Doãn Kinh Kha - Là em chấp niệm hay anh cam chịu?
67 Chương 67: Chúng tôi kết hôn rồi!
68 Chương 68: Gặp "mẹ chồng"
69 Chương 69: Bà xứng sao?
70 Chương 70: Chúng ta nói chuyện chút được không?
71 Chương 71: Em có giấu anh cái gì không?
72 Chương 72: Cha vợ gọi đến (1)
73 Chương 73: Cha vợ gọi đến (2)
74 Chương 74: Dục Linh Nhi kết hôn rồi
75 Chương 75: Đã lâu không gặp... Em gái.
76 Chương 76: Hôn lễ hay tang lễ? (1)
77 Chương 77: Hôn lễ hay tang lễ? (2)
78 Chương 78: Hôn lễ hay tang lễ? (3)
79 Chương 79: Tất cả sự thật năm đó
80 Chương 80: Là ý trời...
81 Chương 81: Nghi ngờ của Ôn Tề (1)
82 Chương 82: Nghi ngờ của Ôn Tề (2)
83 Chương 83: Một đêm xuân đáng giá ngàn vàng (H+)
84 Chương 84: Không còn là mẹ
85 Chương 85: Là cô? (1)
86 Chương 86: Là cô? (2)
87 Chương 87: Hồi kết (1)
88 Chương 88: Hồi kết (2)
89 Chương 89: Hồi kết (3)
90 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Ai mới là thóc đây?
91 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Bình minh hay Hoàng hôn?
92 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Chỉ có em (1)
93 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Chỉ có em (2)
94 KẾT THÚC TÁC PHẨM
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Thảm kịch Ôn gia - Sự trả thù của nhân tình
2
Chương 2: Gặp nhau
3
Chương 3: Tình một đêm (H+)
4
Chương 4: Ngẩn người
5
Chương 5: Hợp tác
6
Chương 6: Yêu cầu liên hôn
7
Chương 7: Ép gả
8
Chương 8: Kế hoạch bỏ trốn
9
Chương 9: Váy cưới độc nhất
10
Chương 10: Sự lựa chọn của Doãn Kinh Kha
11
Chương 11: Cưới
12
Chương 12: Ôn gia
13
Chương 13: Ôn Tề! Anh vô sỉ (H+)
14
Chương 14: Ninh Khiết San, em đừng khiêu khích tính nhẫn nại của anh
15
Chương 15: Tôi giúp cô
16
Chương 16: Là ai làm?
17
Chương 17: Đêm hôm gõ cửa ăn tối
18
Chương 18: Về Ninh gia
19
Chương 19: Em có tin anh không? (H nhẹ)
20
Chương 20: Em sẽ giết anh! (H+)
21
Chương 21: Buổi sáng ngọt ngào
22
Chương 22: Làm phiền
23
Chương 23: Tính cách kì lạ của Vera
24
Chương 24: "Bà dì" tới...
25
Chương 25: Xem phim cùng anh
26
Chương 26: Xử lý Lục Chi Nghiên
27
Chương 27: Bí mật của Ninh Khiết San
28
Chương 28: Điều tra
29
Chương 29: Bệnh viện Tiền Huy
30
Chương 30: Là kẻ bất tín
31
Chương 31: Sự lựa chọn của Vera
32
Chương 32: Nhẫn nhịn
33
Chương 33: Vera
34
Chương 34: Gặp gỡ Doãn Kinh Kha
35
Chương 35: Ba ngày thông suốt
36
Chương 36: Ninh Khiết San thay đổi rồi?
37
Chương 37: Hạnh phúc là đến đúng lúc
38
Chương 38: Về Ninh gia bàn chuyện đến Ôn thị
39
Chương 39: Tâm tư Ôn Tề
40
Chương 40: Sắp xếp lại trật tự Ôn thị
41
Chương 41: Có người đang nhìn
42
Chương 42: Lo lắng
43
Chương 43: Từ Tinh quay lại
44
Chương 44: Người mẹ này lạ lắm
45
Chương 45: Khó xử
46
Chương 46: Là cô đẩy ngài ấy ra xa
47
Chương 47: Là thư sao?
48
Chương 48: Anh muốn làm gì?
49
Chương 49: Thẩm Thụy Du
50
Chương 50: Ôn thị - Trình Tư Tư
51
Chương 51: Công việc mới lắm gian truân
52
Chương 52: Hậu thuẫn hùng hậu
53
Chương 53: Là vợ của Ôn tổng
54
Chương 54: Công kích Doãn gia, em nghĩ sao?
55
Chương 55: Công tư phân minh
56
Chương 56: Tâm tình khó nắm bắt
57
Chương 57: Dục Nguyệt Nhi
58
Chương 58: Nghi ngờ của Vera
59
Chương 59: Đồng ý gả cho anh
60
Chương 60: Dục gia
61
Chương 61: Em nghĩ sao?
62
Chương 62: Gặp Từ Tinh
63
Chương 63: Em sẽ chứng minh cho anh thấy
64
Chương 64: Gian tình (1)
65
Chương 65: Gian tình (2)
66
Chương 66: Đối mặt với Doãn Kinh Kha - Là em chấp niệm hay anh cam chịu?
67
Chương 67: Chúng tôi kết hôn rồi!
68
Chương 68: Gặp "mẹ chồng"
69
Chương 69: Bà xứng sao?
70
Chương 70: Chúng ta nói chuyện chút được không?
71
Chương 71: Em có giấu anh cái gì không?
72
Chương 72: Cha vợ gọi đến (1)
73
Chương 73: Cha vợ gọi đến (2)
74
Chương 74: Dục Linh Nhi kết hôn rồi
75
Chương 75: Đã lâu không gặp... Em gái.
76
Chương 76: Hôn lễ hay tang lễ? (1)
77
Chương 77: Hôn lễ hay tang lễ? (2)
78
Chương 78: Hôn lễ hay tang lễ? (3)
79
Chương 79: Tất cả sự thật năm đó
80
Chương 80: Là ý trời...
81
Chương 81: Nghi ngờ của Ôn Tề (1)
82
Chương 82: Nghi ngờ của Ôn Tề (2)
83
Chương 83: Một đêm xuân đáng giá ngàn vàng (H+)
84
Chương 84: Không còn là mẹ
85
Chương 85: Là cô? (1)
86
Chương 86: Là cô? (2)
87
Chương 87: Hồi kết (1)
88
Chương 88: Hồi kết (2)
89
Chương 89: Hồi kết (3)
90
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Ai mới là thóc đây?
91
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Bình minh hay Hoàng hôn?
92
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Chỉ có em (1)
93
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Chỉ có em (2)
94
KẾT THÚC TÁC PHẨM

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play