Chap 15: Nhẫn nhịn (H)

Tôi hét một tiếng thảm thiết! Vội gật đầu lia lịa đồng ý mọi yêu cầu quá quắt của anh ta.

"Được, được hết! Anh muốn gì cũng được hết."

Này thì lá gan tôi luôn tìm cách chống đối đã bị hắn không thương tiếc chọc thủng cho mấy lỗ lớn...

Dĩ nhiên từ giờ tôi không dại gì mà đi khiêu khích sự nhẫn nại của Châu Mặc Lâm.

Hắn dùng cách thức nguyên thủy nhất để uốn nắn cái tính không chịu thua ai từ tôi... Tôi thực sự biết chữ "sợ" là như thế nào rồi.

Căn bản tôi không phải là đối thủ của hắn, và hắn cũng chẳng coi tôi là người cùng vai vế với mình.

Hiện tại tôi đã là vật sở hữu của Châu Mặc Lâm, bất kể là thể xác và linh hồn.

Ý thức được điều này, tôi chỉ muốn chết quách đi cho nhẹ nợ!

"Tôi thích những người nghe lời và biết điều. Còn bây giờ, chúng ta tiếp tục chuyện đang làm dở thôi nhỉ?"

Cái gì? Anh ta vẫn chưa thỏa mãn à?

Châu Mặc Lâm cúi xuống nhìn tôi và nở một nụ cười mờ ám trông rõ là đen tối.

"Em càng cứng đầu như vậy thì thời gian chúng ta ân ái càng lâu hơn đấy. Dãn cơ mặt đi, dưới thân tôi là một con người hít thở bình thường, không phải là cái xác chết."

Tôi lập tức thả lỏng cơ thể... Anh ta ác quá rồi đó! Thân là người đang có tang, thế mà anh ta bắt tôi phải vui vẻ dưới thân anh ta à?

Châu Mặc Lâm, anh có còn là con người nữa không vậy?

"Em rất không muốn phối hợp cùng?"

Nhìn thấu được cảm xúc đang giằng xé trong đôi mắt tôi, Châu Mặc Lâm vốn dĩ không hề có ý định bỏ qua cho tôi. Anh ta thờ ơ nói ra một câu rất chi là khốn nạn... mà tôi nghe xong chỉ muốn xách dao đâm chết anh ta ngàn vạn lần!

"Không muốn cũng phải muốn. Nào, thả lỏng chỗ đấy đi, em chặt quá tôi không thể vào sâu thêm được."

Nhưng không phải cứ vậy là xong đâu, Châu Mặc Lâm không đợi tôi 'thả lỏng' y hệt như lời anh ta nói, gấp gáp ôm hai đùi tôi lên tận hứng làm tới cùng...

Bị xỏ xiên một cách trắng trợn như vậy, tôi nhục nhã khóc lóc dưới thân anh ta, mặc cho anh ta ra vào vùng kín của mình hết lần này tới lần khác...

Với tần suất dày đặc như thế... tôi nhăn mặt lo lắng... Anh ta... cư nhiên vậy mà không chút kiêng dè bắn mầm mống vào trong tôi.

Tôi hiểu, Châu Mặc Lâm đang ngầm trừng phạt và cảnh cáo. Trong cùng một ngày và cũng trong cùng một buổi trưa có vỏn vẹn hai tiếng ngắn ngủi, tôi đã chọc giận anh ta không ít. Tất nhiên anh ta phải làm gì đó để có một hình phạt xứng đáng dành cho tôi rồi. Anh ta để im và bỏ qua cho tôi mới là chuyện lạ trên đời đấy.

"Vẫn chưa xong đâu!" Châu Mặc Lâm bóp lấy một bên ngực tôi, xoa nắn vỗ về một cách trúc trắc... như kiểu hắn ta chưa làm chuyện này bao giờ... hay sao ý. Tất cả những gì hắn làm trên thân thể tôi đều dựa vào bản năng của đàn ông.

Mà tôi, chỉ có thể ngây ngô đáp lại sự cuồng nhiệt của hắn.

Đêm đầu tiên hắn bị bỏ thuốc, chỉ có làm và làm liên tục không ngừng nghỉ... hắn không để ý xem tôi có muốn hay không. Nhưng hôm nay không có tác dụng của thuốc, hắn vẫn làm cuồng dã như cũ và còn quan tâm tới cảm xúc của tôi nữa.

Để rồi hắn bắt lấy những sợi dây lý trí không chịu khuất phục từ tôi, bắt đầu những màn dây dưa triền miên không dứt và tra tấn tinh thần tôi.

Cuối cùng, Châu Mặc Lâm thỏa mãn kéo tôi ngồi dậy trong khi thắt lưng hắn vẫn đưa đẩy linh hoạt. Và rồi, dùng tư thế mặt đối mặt hắn gầm lên, ra trong cơ thể tôi một lần nữa.

Cả hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi, Châu Mặc Lâm tựa cằm mình lên hõm vai tôi, hổn hển thầm thì...

"Em khiến tôi nghiện cảm giác này rồi đấy."

Sau đó đẩy tôi ngã xuống giường, động tác nôn nóng như muốn tiếp tục việc đang làm.

"Không không đủ rồi! Tôi xin anh!" Tôi hoảng hốt van cầu anh ta dừng lại.

Từ lúc bắt đầu tôi đã nhịn nhục rất nhiều lần, lý trí cũng đánh bay cơn khoái cảm rất nhiều lần. Gặp biến cố lớn như thế, sao tôi có thể thản nhiên thỏa mãn cơn thú tính của người đàn ông này được?

Trong cả quá trình, hai tay tôi bấu chặt lớp ga giường màu đen mà đè nén hết lớp sóng này đến đợt sóng nọ vô tình xô đập vào người.

Cơ thể tôi vì thế sắp bị nứt vỡ thành từng mảnh... Tôi ghét cảm giác này! Cảm giác nhục nhã ở dưới thân một tên đàn ông mình căm ghét tới tận xương tủy lại phải tỏ ra là mình đang tận hứng cùng hắn...

Ghét thì ghét thật, nhưng tôi không dám thể hiện quá lộ liễu, không là tên khốn kiếp đó sẽ tiếp tục tra tấn tinh thần và thể xác tôi...

"Làm sao bây giờ, tôi lỡ nghiện cơ thể của em mất rồi? Tôi còn muốn nữa... "

Tôi không sợ chết, nhắm tịt mắt vội ngắt lời anh ta.

"Muộn rồi, đã qua giờ cơm của anh rồi. Anh không ăn thì cũng nên để tôi dùng bữa nữa chứ."

Châu Mặc Lâm im lặng, tôi sợ hãi co rúm người.

Một lát sau, anh ta mím môi, rút ra khỏi thân thể tôi.

Chapter
1 Chương 1: Cứu người, người trả oán
2 Chương 2: Cứu người, người trả oán (2)
3 Chương 3: Huyền Trân - Huyền Anh
4 Chương 4: Người đàn ông thần bí
5 Chương 5: Bị ép làm đầy tớ
6 Chương 6: Cướp đoạt
7 Chap 7: Bi kịch bắt đầu
8 Chương 8: Các người đã nói gì với Huyền Anh?
9 Chương 9: Kết quả khám nghiệm
10 Chương 10: Tâm trí rối bời
11 Chương 11: Lực bất tòng tâm
12 Chương 12: Quay về
13 Chương 13: Bỏ thuốc
14 Chap 14: Tôi lại muốn rồi (H)
15 Chap 15: Nhẫn nhịn (H)
16 Chương 16: Mơ hồ
17 Chương 17: Trở thành người phụ nữ của hắn
18 Chương 18: Mục đích thật sự của Châu Mặc Lâm
19 Chương 19: Đi Manila
20 Chương 20: Rượt đuổi trong đêm
21 Chương 21: Đụng độ
22 Chương 22: Thú cưng
23 Chương 23: Người bạn nhỏ tuổi
24 Chương 24: Bị thương nặng
25 Chương 25: Rời đi
26 Chương 26: Cõi lòng nặng trĩu
27 Chương 27: Rời khỏi Manila
28 Chương 28: Tàn nhẫn
29 Chương 29: Thoát thân
30 Chương 30: Châu Kiến Thành
31 Chương 31: Châu Kiến Thành (2)
32 Chương 32: Châu Mặc Lâm nổi giận
33 Chương 33: Băn khoăn
34 Chương 34: Tâm tư
35 Chương 35: Môi hôn dưới bình minh
36 Chương 36: Ân cần
37 Chap 37: Ghen
38 Chương 38: Cưng chiều
39 Chương 39: Cảm giác khó hiểu
40 Chương 40: Tôi thích em
41 Chương 41: Phức tạp
42 Chương 42: Hắn biến thái (H)
43 Chương 43: Săn sóc
44 Chương 44: Quan tâm
45 Chương 45: Tâm sự cùng hắn
46 Chương 46: Huyền Trân dao động
47 Chương 47: Phức tạp
48 Chương 48: Cơn giận của Huyền Trân
49 Chương 49: Thì ra chỉ là thế thân
50 Chương 50: Một thế thân, không hơn không kém
51 Chương 51: Cảm giác 'có gì đó'
52 Chương 52: Đè nén
53 Chương 53: Đến Miến Điện
54 Chương 54: Đến Miến Điện (2)
55 Chương 55: Sóng ngầm
56 Chương 56: Kaito Kid phiên bản đời thực
57 Chương 57: Anh là ai?
58 Chương 58: Hàn Thiên Lãnh
59 Chương 59: Churai
60 Chương 60: Eric
61 Chương 61: Chống trả
62 Chương 62: Buông xuôi
63 Chương 63: Dây phải kẻ ấu trĩ
64 Chương 64: Tại sao?
65 Chương 65: Bị dồn tới đường cùng
66 Chương 66: Bôi thuốc
67 Chương 67: Thời khắc cuối cùng
68 Chương 68: Đánh cược
69 Chương 69: Quay trở lại
70 Chương 70: Chủ động lấy lòng
71 Chương 71: Sướng cái đầu nhà anh! (H)
72 Chương 72: Không được! (H)
73 Chương 73: Châu phu nhân
74 Chương 74: Châu phu nhân (2)
75 Chương 75: Châu phu nhân (3)
76 Chương 76: Châu phu nhân (4)
77 Chương 77: Nhìn thế nào cũng thấy giống con dâu ra mắt mẹ chồng tương lai
78 Chương 78: Bữa cơm bất ổn
79 Chương 79: Châu lão gia lộ diện
80 Chương 80: Vậy mà cô thật sự để ý
81 Chương 81: Chọc giận
82 Chương 82: Nước mắt đã rơi
83 Chương 83: Giấc mộng
84 Chương 84: Em đừng uống thuốc nữa
85 Chương 85: Thừa nhận
86 Chương 86: Mặt dày mày dạn
87 Chương 87: Nghi ngờ
88 Chương 88
89 Chương 89: Karaoke là cái gì thế?
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94: Hứa Vũ Nhan
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97: Victorique
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126: Váy cưới
127 Chương 127: THE END
128 Ngoại truyện 1: Ấn tượng trong tôi về cô ấy là
129 Ngoại truyện 2: Ấn tượng trong tôi về cô ấy là (2)
130 Thông báo và dự định tương lai
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Cứu người, người trả oán
2
Chương 2: Cứu người, người trả oán (2)
3
Chương 3: Huyền Trân - Huyền Anh
4
Chương 4: Người đàn ông thần bí
5
Chương 5: Bị ép làm đầy tớ
6
Chương 6: Cướp đoạt
7
Chap 7: Bi kịch bắt đầu
8
Chương 8: Các người đã nói gì với Huyền Anh?
9
Chương 9: Kết quả khám nghiệm
10
Chương 10: Tâm trí rối bời
11
Chương 11: Lực bất tòng tâm
12
Chương 12: Quay về
13
Chương 13: Bỏ thuốc
14
Chap 14: Tôi lại muốn rồi (H)
15
Chap 15: Nhẫn nhịn (H)
16
Chương 16: Mơ hồ
17
Chương 17: Trở thành người phụ nữ của hắn
18
Chương 18: Mục đích thật sự của Châu Mặc Lâm
19
Chương 19: Đi Manila
20
Chương 20: Rượt đuổi trong đêm
21
Chương 21: Đụng độ
22
Chương 22: Thú cưng
23
Chương 23: Người bạn nhỏ tuổi
24
Chương 24: Bị thương nặng
25
Chương 25: Rời đi
26
Chương 26: Cõi lòng nặng trĩu
27
Chương 27: Rời khỏi Manila
28
Chương 28: Tàn nhẫn
29
Chương 29: Thoát thân
30
Chương 30: Châu Kiến Thành
31
Chương 31: Châu Kiến Thành (2)
32
Chương 32: Châu Mặc Lâm nổi giận
33
Chương 33: Băn khoăn
34
Chương 34: Tâm tư
35
Chương 35: Môi hôn dưới bình minh
36
Chương 36: Ân cần
37
Chap 37: Ghen
38
Chương 38: Cưng chiều
39
Chương 39: Cảm giác khó hiểu
40
Chương 40: Tôi thích em
41
Chương 41: Phức tạp
42
Chương 42: Hắn biến thái (H)
43
Chương 43: Săn sóc
44
Chương 44: Quan tâm
45
Chương 45: Tâm sự cùng hắn
46
Chương 46: Huyền Trân dao động
47
Chương 47: Phức tạp
48
Chương 48: Cơn giận của Huyền Trân
49
Chương 49: Thì ra chỉ là thế thân
50
Chương 50: Một thế thân, không hơn không kém
51
Chương 51: Cảm giác 'có gì đó'
52
Chương 52: Đè nén
53
Chương 53: Đến Miến Điện
54
Chương 54: Đến Miến Điện (2)
55
Chương 55: Sóng ngầm
56
Chương 56: Kaito Kid phiên bản đời thực
57
Chương 57: Anh là ai?
58
Chương 58: Hàn Thiên Lãnh
59
Chương 59: Churai
60
Chương 60: Eric
61
Chương 61: Chống trả
62
Chương 62: Buông xuôi
63
Chương 63: Dây phải kẻ ấu trĩ
64
Chương 64: Tại sao?
65
Chương 65: Bị dồn tới đường cùng
66
Chương 66: Bôi thuốc
67
Chương 67: Thời khắc cuối cùng
68
Chương 68: Đánh cược
69
Chương 69: Quay trở lại
70
Chương 70: Chủ động lấy lòng
71
Chương 71: Sướng cái đầu nhà anh! (H)
72
Chương 72: Không được! (H)
73
Chương 73: Châu phu nhân
74
Chương 74: Châu phu nhân (2)
75
Chương 75: Châu phu nhân (3)
76
Chương 76: Châu phu nhân (4)
77
Chương 77: Nhìn thế nào cũng thấy giống con dâu ra mắt mẹ chồng tương lai
78
Chương 78: Bữa cơm bất ổn
79
Chương 79: Châu lão gia lộ diện
80
Chương 80: Vậy mà cô thật sự để ý
81
Chương 81: Chọc giận
82
Chương 82: Nước mắt đã rơi
83
Chương 83: Giấc mộng
84
Chương 84: Em đừng uống thuốc nữa
85
Chương 85: Thừa nhận
86
Chương 86: Mặt dày mày dạn
87
Chương 87: Nghi ngờ
88
Chương 88
89
Chương 89: Karaoke là cái gì thế?
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94: Hứa Vũ Nhan
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97: Victorique
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126: Váy cưới
127
Chương 127: THE END
128
Ngoại truyện 1: Ấn tượng trong tôi về cô ấy là
129
Ngoại truyện 2: Ấn tượng trong tôi về cô ấy là (2)
130
Thông báo và dự định tương lai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play