[Fanfic Harry Potter] Đôi Mắt Màu Xanh
Merlin
Trần Vũ Nguyên khó hiểu nhìn cảnh tượng trước mắt. Một bàn trà, một tách trà và hai ly trà. Đương nhiên đó không phải là điều quan trọng mà là người đàn ông đang ngồi trước mặt cậu. Khuôn mặt điển trai, mái tóc đen cùng đôi mắt xanh ngọc tuyệt đẹp.
Tuy rằng Trần Vũ Nguyên có một bộ não cá vàng nhưng cậu cho rằng bản thân mình chưa từng quen biết ai như vậy, hơn hết là người đàn ông này rất đẹp và người đẹp thì chưa bao giờ tới lượt một người 'bình thường' như cậu gặp mặt (lý do lớn nhất là chẳng có chỗ nào mà không gian xung quanh lại trắng bóc đến rợn người như thế cả).
Merlin
Rất vui được gặp cậu, tôi là Merlin
Người đàn ông mở lời trước.
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Vâng, rất vui được gặp... Ngài?
Trần Vũ Nguyên đáp lại một cách ngập ngừng. Tuy rằng cậu rất nghi ngờ tại sao mình đang ở đây nhưng cậu cho rằng chẳng có ai bắt cóc người khác mà lại nhàn nhã ngồi pha trà chào hỏi nạn nhân cả.
Merlin
Cậu biết tại sao cậu lại ở đây không?
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Bởi vì... Tôi quên trả nợ cho già Ân ạ?
Câu trả lời của Trần Vũ Nguyên phải khiến Merlin phì cười, còn cậu thì ngơ ngác nhìn người đàn ông.
Merlin
Cậu đúng là kỳ quặc thật đấy
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
À vâng, có rất nhiều người nói tôi kỳ quặc nhưng thật sự thì tôi cảm thấy bản thân mình rất bình thường và không có gì kỳ quặc
Người đàn ông vui vẻ hưởng ứng:
Merlin
Đúng vậy, người ta cho rằng cậu rất kỳ quặc khi vừa mới gặp, nhưng lâu dần thì họ sẽ thấy rằng cậu rất khác
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Vẻ ngoài đôi khi rất quan trọng
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
cũng giống như lúc tôi nhuộm tóc và không nhuộm tóc vậy, đúng là khác một trời một vực mà. Cơ mà tôi nghĩ chúng ta nên ngừng bàn luận về việc đó mà quay lại vấn đề chính
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Cho phép tôi được đặt câu hỏi, tại sao tôi lại ở đây và ngài là ai?
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Tôi mong rằng câu trả lời sẽ không phải là tôi xuyên không hay ngài gạch nhầm tên tôi trong sổ thần chết như trong mấy quyển teenfic mà tôi từng đọc vì tôi sợ mình sẽ lơn cơn đau tim mất
Trần Vũ Nguyên hơi nghiêng đầu nhìn người đàn ông đối diện, đôi mắt của đại dương có chút hiếu kỳ.
Merlin
Hừm, tôi đã giới thiệu rồi. Tôi là Merlin
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Merlin phù trợ vua Arthur?
Cậu cau mày, hỏi lại. Đáp lại cậu là cái gật đầu của người đàn ông. Mặt Trần Vũ Nguyên trở nên tái nhợt đi, cậu cố giữ bình tĩnh bằng việt hít thở sâu để mình không phải hét lên.
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Tôi... Vậy là tôi đang ngồi với một nhân vật không có thật??? Nếu đây là trò đùa ngày Cá tháng tư, nhất định tôi sẽ khen họ lừa đảo rất giỏi
Người đàn ông nhún vai, lắc đầu.
Merlin
Đáng tiếc, đây không phải là ngày Cá Tháng Tư, tôi thật sự là Merlin
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Tôi... Cảm thấy rất sốc về việc này, chuyện quỷ quái đang diễn ra vậy trời....
Merlin
Tôi hiểu, cho dù có là ai đi chăng nữa thì họ sẽ cảm thấy khó tin khi gặp việc này
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Vậy là ngài đang ngồi ở đây, có thật và đang nói chuyện với tôi?
Chưa để Merlin trả lời cậu đã tự lẩm bẩm.
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Được rồi, giờ thì tình tiết y hệt mấy quyển truyện xuyên thư mà mình từng đọc. Ngồi đối diện mình là Merlin, người giúp đỡ vua Arthur. Có thật và thường xuyên được í ới trong Harry Potter
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
「Ủa khoan! Có gì đó sai sai ở đây?! Có khi nào là Merlin - người thường xuyên được í ới trong Harry Potter không vậy trời?!」
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Đừng nói với tôi ngài là Merlin của thế giới Harry Potter nha?
Harry Potter, bộ truyện tuổi thơ của biết bao trẻ em trên thế giới. Được chắp bút bởi J. K. Rowling vào năm 1997 và lên màn ảnh vào năm 2001. Chính bộ truyện đã giúp nữ nhà văn kiếm hàng trăm triệu đô mỗi năm.
Bản thân Trần Vũ Nguyên cũng là fan của Harry Potter, từ những tập đầu tiên của Harry Potter được xuất bản cho đến khi bộ truyện được lên màn ảnh, đó là lần đầu tiên Trần Vũ Nguyên năm tuổi yêu thích không rời tay một bộ truyện như vậy.
Harry Potter và Hòn đá Phù thủy, Căn phòng chứa Bí mật, tên Tù nhân ngục Azkanban,... Cuối cùng là Harry Potter và Bảo bối Tử thần. Tất cả đều được cậu cất giữ một cách cẩn thận và coi đi coi lại hàng trăm lần. Dù bộ truyện đã kết thúc nhưng trong lòng Trần Vũ Nguyên Harry Potter chưa bao kết thúc và cuộc hành trình của Cứu Thế Chủ vẫn còn tiếp tục. Nay lại có liên quan tới bộ truyện mà mình yêu thích một thời, cậu vuốt vuốt ngực, có hơi không kiềm được hơi thở gấp gáp và tâm trạng phấn khích.
Merlin
Có lẽ là vậy, tôi là Merlin mà suốt ngày được gọi tên. Nào là quần lót rồi tất, nghe mà chỉ muốn đào cái hố để chui xuống
Cậu nhịn xuống cảm giác sung sướng đến quay cuồng, đồng cảm nhìn người đàn ông.
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Ngài đúng là thảm thật, tôi còn chưa đen bằng ngài
Merlin thở dài ngao ngán.
Trần Vũ nguyên mở to đôi mắt xanh sẫm, cố hết sức tỏ vẻ đáng yêu nhìn Merlin:
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
E hèm, vậy theo motip bình thường thì ngài ngồi đây kiên nhẫn nói chuyện với tôi là...
Người đàn ông chán nản nhìn cậu.
Merlin
Cậu đã gần 30 tuổi đầu rồi mà cứ như mười mấy ấy
Trần Vũ Nguyên trợn tròn mắt:
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Tôi chỉ mới 21 tuổi thôi, ngài đâu thể làm tròn 30 được. Hơn nữa ai mà chả yêu thích một câu truyện phiêu lưu huyễn ảo và đầy thần kỳ chứ
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Dù sao thì Harry Potter cũng hay thật mà
Merlin gật gù đầu đồng tình.
Merlin
Đúng vậy, câu chuyện của mỗi người đúng là hay và thú vị thật
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Stop! Stop!
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Nếu như ngài là Merlin của Harry Potter, vậy nãy giờ tôi đang nói chuyện bằng tiếng gì? Anh, Đức, Scotland, Tây Ban Nha, Hà Lan hay Latinh?
Merlin
Gì mà Đức, Hà Lan rồi Latinh. Trí tưởng tượng của cậu bay xa thế
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Ngài cứ trả lời tôi đi
Người đàn ông chép miệng.
Merlin
Đương nhiên là tiếng Anh rồi
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Nhưng tôi làm đếch gì biết tiếng Anh, thôi xưa hiểu được nghĩa thôi là mừng gớt nước mắt rồi chứ nói gì tới vụ nói trôi chảy
Merlin
Tôi dùng phép thuật nên cậu mới hiểu được tôi đang nói gì, còn cậu thì vẫn nói tiếng mẹ đẻ nhưng được phiên dịch thành tiếng Anh trong mắt người khác
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Ngon! Biết vậy thôi xưa tôi cũng dùng thì làm méo gì có chuyện Anh dưới 8 điểm
Merlin
Nằm mơ đi! Còn lâu mới có chuyện đó
Trần Vũ Nguyên khoanh tay, theo thói quen nhếch miệng cười khẩy:
Albaric Lenoir (Trần Vũ Nguyên)
Vậy thì thôi, tôi còn lâu mới thèm nhá!
Merlin
Quay lại vấn đề chính đi
Merlin mắt cá chết hạn hán lời nhìn Trần Vũ Nguyên, cậu ta 21 tuổi không nói đi, mình gần ngàn tuổi rồi vẫn như mấy đứa trẻ trâu đi cãi lộn. Đúng là mất não mà.
Comments