Đó là câu chuyện của 12 năm trước.....Lúc này Thi Hàm 15 tuổi, Thi Nhu 9 tuổi.
Mộc Thi Hàm đang đánh răng trong phòng tắm, thì nghe thấy tiếng dì Lê, người giúp việc của mình gọi :
"Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, các cháu dậy chưa !?"
Mộc Thi Hàm vội vã đánh răng cho xong, rồi chạy tới giường, lay lay em gái :"Nhu Nhu, dậy nào em. Dì Lê hối chúng ta nhanh lên kìa".
"Ưm....em buồn ngủ quá..." - Mộc Thi Nhu thất thểu ngồi dậy, mắt mơ mơ màng màng, mặc cho chị gái hối thúc.
Hôm nay không hiểu có chuyện gì mà dì Lê hối thúc 2 chị em vậy nhỉ ? Chỉ là 1 chuyến đi dã ngoại bình thường thôi mà.
Mộc Thi Hàm mặc xong đồng phục, chải chuốt lại đầu tóc, rồi lôi Mộc Thi Nhu xuống nhà ăn sáng. Xuống tới nơi thì thấy bố mẹ của cô đã chờ sẵn. Bữa ăn thịnh soạn cũng đã được dọn lên, Thi Hàm và Thi Nhu vui vẻ :"Bố mẹ !!"
Bố của hai người, Mộc Tri Viên ôm hai bảo bối vào lòng :"Chào bảo bối của ta. Các con ngủ có ngon không ?"
Mộc Thi Hàm gật đầu lia lịa, còn Mộc Thi Nhu thì ngáp dài :"Con buồn ngủ".
Gương mặt của Mộc Tri Viên chuyển sang đượm buồn, ông xoa đầu Thi Nhu :"Nhu Nhu, con đã 9 tuổi rồi, đừng nên ngủ nướng nhiều quá. Sau này con còn phải lấy chồng nữa".
"Con không lấy chồng, con muốn ở với bố mẹ !" - Mộc Thi Nhu lắc đầu, ôm chặt bố cô. Mộc Thi Hàm khẽ chọc em gái :"Lớn rồi mà cứ như con nít thế".
Ngọc Ý, mẹ của hai người, chợt rưng rưng nước mắt :"Hàm Hàm, con có chăm sóc được em gái con không ?"
"Bố mẹ sao thế ? Dĩ nhiên là được rồi. Hôm nay là 1 buổi đi chơi vào tu viện, con rất háo hức được gặp mấy bé mồ côi luôn ấy. Con sẽ chỉ cho các em ấy đánh võ, và cả chơi dương cầm nữa !!" - Mộc Thi Hàm cười khoái chí. Hai vợ chồng khp6ng thể kìm được nước mắt :"Các con phải chăm sóc tốt cho bản thân, nhé".
"Ôi dào, con biết rồi mà. Chỉ là chơi 1 ngày thôi. Đâu cần phải khóc như thế chứ ? Chúng con sẽ chơi vui !!" - Mộc Thi Nhu lấy 1 miếng xúc xích ăn.
Hai đứa trẻ ấy không hề biết rằng, sóng gió sắp ập đến Mộc gia.
Cả gia đình đang ăn, chợt bố cô có điện thoại :"Alo ?"
Nghe xong đầu dây bên kia, bố cô chợt biến sắc, vội vã kéo hai con gái ra khỏi bàn ăn :"Các con phải ra khỏi đây".
"Bố ! Có chuyện gì sao ?" - Mộc Thi Nhu hoảng hốt, cô còn đang ngậm bánh mì trong miệng. Mộc Tri Viên định đưa 2 người ra cửa sau, nhưng đã không kịp.
Ngoài biệt thự, có từ 5 đến 6 chiếc xe màu đen đỗ trước, một nhóm người mặc đồ đen, trùm kín mặt, trông giống hệt khủng bố trong phim mà Mộc Thi Hàm xem trên TV.
Mộc Tri Viên quay người, định nói với vợ đưa các con đi trốn, để mình cầm chân, thì 1 phát đạn trúng vào chân ông, làm ông ngã quỵ xuống.
Mộc Thi Hàm hốt hoảng chạy ra :"Bố !!!" nhưng bị Ngọc Ý túm lại, bà run rẩy ôm chặt cô.
"Hàm Hàm, Nhu Nhu, mẹ xin lỗi các con..."
Mộc Thi Nhu run rẩy, cô khóc lớn lên. Một gã đàn ông trung niên bước vào, nom nhìn già dặn hơn Mộc Tri Viên vài tuổi, hắn có 1 vết sẹo dài trên má, trông toát lên vẻ ghê tởm. Hắn cho người bao vây hết tòa nhà, rồi đá mạnh vào bụng Mộc Tri Viên, khiến ông ngã ra đất. Ngọc Ý thấy chồng mình bị đánh như thế, bà liền đứng lên che chắn, nhưng cuối cùng bị hắn nã thẳng 1 phát súng vào tim, chết tại chỗ.
"Mẹ !!" - Mộc Thi Hàm hét lên. Trời đất tối sầm lại, nước mắt cô ứa ra. Lão trung niên kia nhìn cô và Mộc Thi Nhu, cười khẩy :"Thì ra mày hẹn tao ngày mai đến, là để có thời gian cho 2 đứa nhóc này chạy trốn sao ? Rất tiếc, tao thấy khó chịu quá, nên đã chọn hôm nay mà đến".
"Chủ tịch.....xin chủ tịch hãy tha cho các con của tôi...." - Mộc Tri Viên ôm chân hắn cầu xin. Mộc Thi Hàm ôm chặt Mộc Thi Nhu, trong lòng vô cùng sợ hãi.....
Tên khốn kia cho người đánh đập bố cô, chà đạp lên ông. Lúc này, Mộc Thi Hàm không thể đứng yên, cô hét :"Các người là cái thá gì mà dám đánh bố tôi !!!!"
Tên vệ sĩ của lão già kia, A Trường định giơ súng thủ tiêu cả cô, thì lão kia ngăn :"Cứ để đó. Chỉ là 1 con nhóc, không cần phí tâm".
"Hàm Hàm....con chạy đi...." - Mộc Tri Viên nấc lên. Lão kia cúi xuống, túm tóc ông :"Tao đã bảo phải trả nợ cho tao trong vòng 2 ngày, mày không trả thì phải nhận kết cục thôi. Cuối cùng, hắn nã phát súng tiễn Mộc Tri Viên về suối vàng. Mộc Thi Nhu hét lên, rồi ngất đi vì sợ hãi. Mộc Thi Hàm run rẩy, tay chân như lịm cả đi. Cô nhìn thẳng vào mắt lão già kia, ánh mắt tràn đầy thù hận.
Lúc này, bọn người phía trên lầu đi xuống báo cáo :"Chủ tịch, tôi đã giết hết rồi".
"Sao...sao ông dám giết cả dì Lê và mọi người !?" - Mộc Thi Hàm không tin vào tai mình, cô nổi giọng chất vấn hắn. Hắn tàn nhẫn đáp :
"Mày nên hỏi bố mẹ mày. Nếu họ trả nợ, thì mày đâu phải lâm vào cảnh khốn khó thế này. Trói nó lại !"
"Các người định làm gì, bỏ tôi ra !!!! Không được đụng vào em gái tôi !" - Mộc Thi Hàm vùng vẫy hét, có vẻ hắn đang muốn cho người đốt trụi căn biệt thự này, xóa sổ Mộc gia hoàn toàn. Mộc Thi Hàm và Mộc Thi Nhu bị trói vào góc nhà, chúng bắt đầu tưới xăng khắp căn nhà. Nhìn xác của bố mẹ, mà cô không thể khóc thành tiếng....
Rốt cuộc chuyện này là sao.....
Tại sao....
Mới phút trước, cả nhà vẫn còn đang hạnh phúc....
Tại sao....
"Tạm biệt con nhóc. Có trách thì trách bố mẹ mày ấy" - Lão già kia mỉm cười khoái chí, cứ thế quay gót đi. Mộc Thi Hàm cắn răng, nhìn kĩ lại khuôn mặt kinh tởm của hắn. Nếu hôm nay cô chết, nhất định cô sẽ nguyền rủa cho hắn xuống địa ngục !!!
Chúng bắt đầu châm lửa, rất nhanh đã bén ra khắp ngôi nhà. Mộc Thi Hàm cố gắng thoát ra khỏi dây trói, không ngừng gọi em gái :"Nhu Nhu, Nhu Nhu !!!"
Sau khi bọn chúng rời đi, khói đã bao trùm khắp căn nhà, Thi Hàm không chịu nổi nữa, cô chuẩn bị lịm đi, thì 1 người nông dân đi ngang qua đã lao vào :"Cháu bé, cháu có sao không ?"
Thì ra lúc đi ngang qua đây, ông đã thấy hiện trạng của căn nhà, thêm cả tiếng hét của trẻ con, nên ông mới liều mình chạy vào. Ông cố gắng bế cả 2 người ra ngoài. Mộc Thi Hàm đảo mắt nhìn bố mẹ lần cuối, trong lòng đau như cắt....
Updated 77 Episodes
Comments
🌿🌸 Hành Cục Súc =] 🌸🌿
huhu e bận hc k theo dõi thường xuyên đc 🤧🤧🤧
2022-10-17
1