Chap 2

Phùng Châu
Phùng Châu
Năm tôi đã 26 tuổi... cô ấy đã trở về..
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
Chúng ta li hôn đi...
Phùng Châu
Phùng Châu
*Khưng lại*
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
Em ấy về rồi... vốn dĩ chúng ta không nên kết hôn...
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười khổ*
Phùng Châu
Phùng Châu
Được...
Phùng Châu
Phùng Châu
em đồng ý li hôn... với điều kiện...
Phùng Châu
Phùng Châu
Anh ở bên anh em 1 tháng đi...
Phùng Châu
Phùng Châu
Trước khi li hôn em muốn cùng anh sống 1 cuộc sống giống vợ chồng...
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
....
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Suy nghĩ*
Phùng Châu
Phùng Châu
Chúng ta đã kết hôn 6 năm rồi...em muốn sống như vợ chồng cùng anh 1 tháng.
Phùng Châu
Phùng Châu
Được không...
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười*
Phùng Châu
Phùng Châu
Sau 1 tháng...em trả tự do cho anh... chúng ta... nguyện không gặp lại.
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
....
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
Được...
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
trong 1 tháng này tôi nhất định sẽ làm tròn vai.
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười* Được...
Phùng Châu
Phùng Châu
Em... sẽ không làm anh khó xử.
Cuộc sống 1 tháng vợ chồng của chúng tôi bắt đầu.
Anh cùng cậu sống như thế nào...
Phùng Châu
Phùng Châu
Hôm nay là tròn 1 tuần chúng ta sống chung rồi*Cười*
Phùng Châu
Phùng Châu
Như vậy mãi thì tốt biết mấy.
Hôm nay là ngày bắt đầu tuần thứ 2 chúng ta sống chung như vợ chồng rồi.
Phùng Châu
Phùng Châu
*Vừa ra khỏi phòng*
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
Dậy rồi sao... tới ăn sáng đi.
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Đang bưng trên tay đĩa thức ăn*
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười*Vâng..
Phùng Châu
Phùng Châu
1 tuần qua tôi đã bắt anh ấy phải dậy sớm nấu bữa sáng cho tôi.
Sau bữa sáng...
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
Ăn xong thì dọn đó lát về anh sẽ rữa ...
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Đứng dậy*
Phùng Châu
Phùng Châu
Khoan đã...
Phùng Châu
Phùng Châu
Anh quên cái gì rồi này...
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười*
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Thơm lên trán cậu*
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Mặt vô cảm*
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười tươi hơn*
Tuấn Kiệt Luân
Tuấn Kiệt Luân
*Rời đi*
Phùng Châu
Phùng Châu
Tuy là ép buộc... nhưng như vậy cũng thật tốt...
Phùng Châu
Phùng Châu
Thật tốt.
Phùng Châu
Phùng Châu
*Cười*
Phùng Châu
Phùng Châu
*Tiếp tục ăn sáng*
Cả buổi sáng cậu ở nhà nằm ngủ trên giường.
Đêm qua cậu đã yêu cầu anh cùng cậu làm chuyện vợ chồng...
Từ trước tới giờ...mỗi lần như vậy đều là anh say rượu phát tiết.
Nhưng hôm đêm qua... thật sự đã cùng anh làm chuyện đó.
Vui thật...
Hot

Comments

Omi

Omi

nhôi nhất nhịnh nhẽ nhàm nhòn nhai nhò ,s ko kn ngay lúc cưới ik cha

2025-07-26

0

Dau sao khong buong..?❤️‍🩹

Dau sao khong buong..?❤️‍🩹

Tròn vai một người chồng, lần cuối cùng làm chồng em…

2025-07-29

0

Omi

Omi

mặt lạnh ik tiênj lm elsa luôn

2025-07-26

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play