Hồi Ức Của Vũ Thị Thiết:Chuyện Người Con Gái Nam Xương…
Chapter 3
Một bóng dáng của người phụ nữ mờ ảo với bộ đồ trắng tinh bồng bềnh đang lại gần Thiết
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
“Ma da ư?”
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
“Có lẽ nào mình bị ma da kéo chân?”
Linh Phi
Con đừng sợ,ta không phải là ma da
Một giọng nói vang lên trong dòng nước tĩnh lặng
Linh Phi
Vũ Thị Thiết!Ta sẽ cứu con trong lần này!sau này cuộc đời con sẽ lại một lần nữa rơi xuống bến Hoàng Giang!
Linh Phi
Ta mong con sẽ biết cách giải oan cho mình để không phải đau khổ
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
“Là….là sao?con vẫn chưa hiểu lắm”
Người phụ nữ ấy chỉ mỉm cười và dùng một lực mạnh đẩy Thiết lên trên mặt nước
Cô vừa ngoi lên thì có một bàn tay túm lấy kéo cô lên bờ
Khi vừa lên được bờ,Thiết ho sặc sụa
Trương sinh
Em có sao không?
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Trương…Trương sinh
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Em không sao
Trương sinh
Nãy tôi thấy em ngã xuống dưới,mò mãi thì túm được em
Trương sinh
Ở bến Hoàng Giang này cũng xảy ra nhiều đuối nước rồi
Trương sinh
Để tôi đưa em về!
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Vâng
Trương Sinh đưa Thiết về nhà
Bà Thân tá hoả khi nhìn thấy con gái mình ướt như chuột lột,nghe Sinh kể bà cành thêm hoảng hốt
Thân(mẹ Vũ nương)
Ôi giời ơi
Thân(mẹ Vũ nương)
Bu đã dặn mày bao nhiêu lần rồi hử?
Thân(mẹ Vũ nương)
Không được bén mảng ra đấy nữa cơ mà!
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Con xin lỗi…
Thiết rơm rớm nước mắt nhìn bu
Bà Thân chạy vào trong nhà lấy ra chiếc roi mây
Bà định đánh thì Sinh can ngăn
Trương sinh
Đừng đánh em ấy…em ấy đang rất lạnh đấy ạ
Trương sinh
Đánh chỉ làm em ấy ốm thêm thôi
Bà Thân nghe vậy liền dừng lại,nhìn Thiết một hồi rồi nói
Thân(mẹ Vũ nương)
Hôm nay mà không có cậu này thì sẽ thế nào hả con?
Thân(mẹ Vũ nương)
Mày định cho bu ở một mình trong cái căn nhà lạnh lẽo này à?
Thân(mẹ Vũ nương)
Thầy mày mất rất lâu rồi,bu nuôi mày một mình đến ngần này mà mày…cũng bỏ đi thì bu biết phải làm sao?
Bà Thân vừa nói nước mắt vừa ứa ra.thấy vậy Thiết chạy lại ôm lấy mẹ khóc rằng
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Con xin lỗi bu!con hứa với bu lần sau con không tái phạm nữa!con sẽ không bao giờ dám bén mảng đến bến nữa!
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Bu tha lỗi cho con
Sau đó,bà Thân bỏ vào trong buồng.Sinh và Thiết đứng nhìn rồi ngồi trước hiên nhà
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Thầy em mất sớm nên bu thường hay nổi nóng như vậy
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Nhưng có lẽ đây là lần đầu bu giận đến phát khóc vì em
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Em thấy có lỗi quá
Trương sinh
Đợi cho bu hết nóng thì em vào xin lỗi bu
Trương sinh
Tôi thường xuyên bị mẹ cho ăn quật chứ không mắng
Trương sinh
Tại vì tôi lười
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Chả phải em thấy anh hay ngồi cặm cụi học bài?
Trương sinh
Đúng là có học nhưng lúc sau quay ra ngồi chơi
Vũ Thị Thiết(Vũ Nương)
Hhh
Comments