Không để cô chết dễ dàng như thế đâu!

“Bà Lạc sao thế? Không can tâm à?”

Thanh âm trầm thấp đầy ma lực, như nguồn nước lạnh lẽo truyền thẳng vào trái tim run rẩy của Tô Uyển Ân, một giây kế tiếp, thân thể cô bị đẩy văng ngã xuống giường, nơi mà cô cho là kinh tởm nhất.

Cô cố gắng để ý thức mình được thanh tỉnh, mở mắt ra, muốn nhìn rõ tâm tư người đàn ông trước mặt, nhưng cho dù cô có cố gắng thế nào, trước mắt chỉ là một thân ảnh mơ hồ và lãnh đạm, bởi vì đôi bờ mi cô đã bị màng nước mắt che khuất, càng lúc càng cảm giác mơ hồ rõ rệt.

Trong căn phòng tối tăm, Lạc Hạo Đình như mãnh thú, con ngươi sắc bén khoá chặt cô gái đang nằm trên giường, khi nhìn thấy máu tươi rơm rớm nơi bờ môi mềm mại của cô, trong mắt thoáng qua vẻ đen kịt.

Cô ta đang cố diễn vẻ đáng thương để đổi lấy lòng thương hại của anh sao?

Nhưng không, trong đáy mắt sâu thẳm của anh ẩn duật sự căm phẫn và thấu hận không tên, nó cứ dai dẳng bám chặt lấy thần thức anh, như sợi thừng to bự buộc chặt trái tim anh, khiến anh càng lúc càng điên cuồng, không thể tìm thấy điểm dừng lại.

“Bà Lạc nên nhớ đây là Lạc gia chứ không phải Tô gia các người. Mau dọn dẹp đi, đừng để tôi phải nổi nóng.”

Âm điệu trong lời anh như nốt cao âm lãnh, như một con dao nhọn cắm vào đáy lòng Tô Uyển Ân, khiến cô nhất thời phát hiện mình đang bị quay mòng trong cạm bẫy thù hận của anh, đồng thời thần thức cô ồ ạt ùa về những chuyện kinh tởm vừa mới xảy ra cách đây không lâu.

Sắc mặt nhợt nhạt không chút máu của cô khiến Lạc Hạo Đình giật mình, thậm chí có một chút thương tiếc trong lòng. Nhưng rất nhanh sau đó, anh gạt bao suy nghĩ điên rồ ấy ra khỏi đầu, cực kì không hài lòng về trạng thái hiện tại của mình, khoé miệng nhếch lên nụ cười tàn nhẫn.

Không thể nào thương tiếc…

Cô ta không xứng…

Loại người như cô ta phải hứng chịu đủ các loại hình của mười tám tầng địa ngục mới phải…

Trên mặt Tô Uyển Ân hiện lên vẻ tươi cười, nụ cười giết chết tâm can, mấy giây kế tiếp, cô cảm giác được một bàn tay hung mãnh đang bóp chặt lấy cằm mình, ánh mắt người đàn ông ấy nhìn cô ẩn duật sự tối tăm.

“Tôi nói cho cô biết, nếu như cô còn không thực hiện mệnh lệnh của tôi thì tôi sẽ có cách buộc cô phải chấp nhận.”

Giọng điệu ấy của anh mang theo hàng vạn mũi kim nhọn đâm thấu vào lòng cô, khiến cả người cô tê rần đau đớn, sự sợ hãi khiến bàn tay cô run run, cố nhích người đứng dậy, chậm rãi gỡ từng mép ga giường ra, rồi ôm tất cả chúng vào phòng tắm.

“Không được dùng máy giặt, phải tự giặt tay.”

Anh muốn bức ép cô tới chết luôn sao?

“Lạc gia thiếu người hầu tới mức phải để mợ chủ làm việc đã đành? Không lẽ còn thiếu cả tiền nữa, không cho dùng máy giặt vì sợ tốn điện với nước à?”

Tô Uyển Ân trước giờ tính tình ôn hoà, nhưng không có nghĩa là nhu nhược, cô thẳng tay vứt mấy thứ rác rưởi xuống sàn, ánh mắt sắc lẹm nhìn thẳng về phía anh, quả nhiên cảm nhận được thân thể Lạc Hạo Đình cứng đờ.

“Tất cả những đồ đạc trong nhà này đều do tôi quản lí, tôi đồng ý mới được dùng. Cô không có quyền lên tiếng.”

Màu đen trong con người ngưng tụ lại một chút âm trầm, nụ cười trên vành môi Lạc Hạo Đình ẩn duật sự tàn nhẫn và đểu cán, linh cảm như tiếp theo đó sẽ có màn kịch thú vị hơn nhiều.

Thời khắc ấy khiến Tô Uyển Ân thấu hiểu sự tình, bản thân cô cơ bản chỉ là cừu non đứng trước miệng sói, không thể phản kháng, càng không được tự do, ý định của anh từ đầu đến cuối chỉ có một, đó là trả thù.

Nhưng vì sao lại trả thù?

Cô thì có thù gì với anh?

Cô thực không thể lí giải nổi…

Mép môi Tô Uyển Ân nhếch lên như muốn hỏi rõ nhưng bị sự lãnh đạm trên gương mặt anh cản lại, cô thật sự không can tâm, khi bản thân bị đày đoạ đến mức chết đi sống lại mà không biết lí do là gì.

“Anh Hạo Đình, cô ta vẫn chưa chịu làm việc sao?”

Cố Nhiễm Nhiễm nãy giờ đứng xem trò vui, cảm thấy thực thú vị nên cũng muốn góp thêm ít nhiên liệu, như khuấy đảo thêm vào bầu không khí đục ngầu, khiến Tô Uyển Ân càng lúc càng tiến tới gần vực thẳm.

“Tới lúc tôi quay lại mà vẫn chưa làm xong việc thì đừng có trách vì sao tôi tàn nhẫn.”

Thân hình cao lớn của Lạc Hạo Đình biến mất khỏi phòng, nhưng những lời anh vừa nói cứ quanh quẩn bên tai Tô Uyển Ân không biết bao nhiêu lần.

Cười khổ lên thành tiếng, Tô Uyển Ân thực không còn lí do gì để tiếp tục sống, cô chăm chăm nhìn con dao găm được đặt trên bồn rửa tay, ủ rũ nhặt lên, đặt lưỡi dao sắc bén nơi cổ tay mình, hồi tưởng về những chuyện ghê tởm trong quá khứ, không nuối tiếc mà rạch một đường lên làn da trắng ngần.

Con dao găm tự do rơi xuống đất, tiếp đó thân thể Tô Uyển Ân mềm nhũn gục xuống theo, trên cổ tay truyền tới cơn đau không ngừng, nhưng nó có là gì so với sự chết lặng của trái tim cô.

Trời tản sáng thì Lạc Hạo Đình quay lại, đương nhiên anh muốn xem thử trạng thái rơi xuống địa ngục của Tô Uyển Ân trông như thế nào, chỉ vừa nghĩ thôi mà lòng anh cảm thấy thật hả dạ.

Đẩy cửa vào, ánh mắt anh quét quanh căn phòng rộng lớn một lượt, nhưng không thấy bóng dáng cô đâu! Khẽ cau mày, sự yên tĩnh này thật lạ thường, anh nện bước chân to đi tới phòng tắm.

Khoảnh khắc nhìn thấy máu tươi loang lổ trên mặt đất khiến Lạc Hạo Đình chết sững, Tô Uyển Ân đang im lìm nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, dòng máu đỏ không ngừng chảy ra từ cổ tay cô.

Người phụ nữ ngốc này! Cô nghĩ là anh sẽ để cô chết một cách dễ dàng như vậy sao?

Sẽ không đâu! Anh thấy vẫn chưa đủ, anh sẽ khắc thật sâu sự nhục nhã vào trong trái tim cô, khiến mỗi một phút một giây của cô đều phải ghi nhớ, cô là người phụ nữ bị ghẻ lạnh trong đêm tân hôn, để cô không bao giờ quên tiếng rên sung sướng trong cơn thoả mãn của đêm hôm ấy.

Thân hình cao lớn của anh bước vội tới, dò xét hơi thở nơi sống mũi cô, khi nhận thấy cô vẫn còn lay lắt từng hơi, thì lòng anh cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Cô muốn chết sao? Không dễ như vậy đâu! Cô phải sống không bằng chết mới được.”

Lạc Hạo Đình ôm Tô Uyển Ân ra khỏi phòng tắm, lấy khăn lau khô người giúp cô, rồi dùng mảnh vải quấn chặt vết thương nơi cổ tay để cầm máu.

Rút điện thoại từ túi quần ra, anh nhấp một dòng số rồi gọi đi.

“Mang theo dụng cụ của anh tới nhà tôi ngay bây giờ. Tôi cho anh mười phút để có mặt.”

“Nhưng mà tôi hiện đang không ở bệnh viện.”

“Tôi phái trực thăng riêng tới đón anh.”

“Đừng, đừng, tôi bị sợ độ cao. Cứ để tôi tự mình tới thì hơn.”

Nói xong liền cúp máy, giọng nói như vương gia kiêu ngạo, khí thế áp đảo khiến người ở đầu giây bên kia không khỏi ngẩn ra.

Chủ tịch đại nhân như này là có ý gì?

Chẳng phải đêm qua là tân hôn của anh ta sao?

Mới sáng ra đã gọi bác sĩ riêng tới nhà, không phải ban tối vì quá sức đó chứ!

Lắc đầu thở than, Châu Giản Trạch khoác chiếc blue trắng lên người rồi vội vã tìm tới biệt thự Lạc gia.

Hot

Comments

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Tội cho chị quá sau này đừng tha thứ cho thằng khốn nạn mà được gọi là chồng này

2023-02-12

3

Toàn bộ
Chapter
1 Cô dâu xinh đẹp của anh
2 Cái bẫy
3 Phản bội
4 Không để cô chết dễ dàng như thế đâu!
5 Hữu danh vô thực
6 Em muốn ly hôn!
7 Mồi ngon sao có thể lãng phí
8 Bị anh khống chế
9 Diễn kịch
10 Về nhà vợ
11 Bữa cơm bất ổn
12 Bị đánh thuốc
13 Cưỡng đoạt
14 Không có lần sau nhé!
15 Không có “giá như”…
16 Vợ à!
17 Cơn thịnh nộ!
18 Anh chưa từng tin, cũng không hề muốn tin em
19 Phục vụ anh cùng người phụ nữ của anh
20 Anh thật nhẫn tâm!
21 Tại sao?
22 Liêm sỉ?
23 Anh là ác ma!
24 Anh không xứng làm đàn ông!
25 Phát hiện ra bí mật!
26 Tức giận vô cớ!
27 Đề phòng người anh em
28 Lãi phải trả quá nặng nề
29 Không để yên cho kẻ giết người
30 Giam cầm
31 Phải chăng đó là số mệnh kiếp này của cô?
32 Kịch hay
33 Anh đã không còn một chút tính người nào nữa sao?
34 Chó cắn
35 Nhành hoa rực rỡ
36 Cần gì diễn sâu như thế!
37 Ai mới là người thích câu dẫn bạn thân người khác?
38 Trói buộc
39 Có phải anh đã thực sự sai lầm?
40 Hổ cũng có ngày dập đầu lạy nai
41 Tận dụng thời cơ
42 Ông nội đại giá quang lâm!
43 Chỉ hi vọng được bình yên
44 Bị đánh cắp thiết kế
45 Đột nhiên trở nên tốt tính
46 Chủ động giúp đỡ
47 Cảm giác quen thuộc đến như thế
48 Tại sao lại giúp tôi?
49 Cảm thấy hối tiếc
50 Chúng ta ly hôn đi, kết thúc mọi thứ tại đây!
51 Đi khỏi Lạc gia
52 Cứu mạng
53 Kỉ niệm cũ
54 Người bạn thủa ấy
55 Đổi họ
56 Đồng ý ly hôn
57 Trò chơi vợ chồng hạnh phúc một ngày
58 Việc mà vợ yêu nên làm
59 Một lần nhảy vào biển lửa
60 Không thể buông tay
61 Đã ký vào đơn ly hôn
62 Chân tình
63 Không có gì để nói
64 Không thể mắc một lỗi liên tiếp hai lần
65 Say để quên
66 Dự bữa tiệc bất đắc dĩ
67 Nhìn em vui vẻ cùng người khác
68 Kết thúc chính là một khởi đầu mới
69 Âm thầm quan tâm
70 Giúp em giải quyết rắc rối
71 Luôn ở phía sau em
72 Cự tuyệt
73 Lặng lẽ bảo vệ em
74 Chồng cũ…
75 Phụ nữ cần cảm giác an toàn
76 Giận cá chém thớt
77 Cơ hội bất ngờ
78 Không cần đâu!
79 Miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống
80 Tư cách là đối tác
81 Cái ôm ôn tồn
82 Nhìn em từ phía sau
83 Hoá ra anh cũng có lúc dịu dàng tới thế!
84 Chỉ người ấy biết là đủ!
85 Đàn ông là thế!
86 Đùa thôi!
87 Ghen
88 Cưỡng hôn
89 Dù trời có sập cũng đã có anh chống lưng
90 Không thích mưa
91 Ngại ngùng
92 Tình yêu là một liều thuốc mê, tình đơn phương là một loại thuốc độc
93 Em thật sự đã hết yêu anh rồi sao?
94 Anh ấy thích cô!
95 Tại sao anh không nói cho em biết?
96 Có thai
97 Hiểu nhầm
98 Âm mưu
99 Đàm phán
100 Công ty quan trọng hay vợ cũ quan trọng
101 Đánh đổi tất cả vì em
102 Sự thật
103 Đứng lại!
104 Quay về bên nhau
105 Bờ biển
106 Yêu là dại khờ
107 Sự chênh lệch giữa người được yêu và không được yêu
108 Giây phút bình yên
109 Say
110 Tình địch
111 Không mong có bí mật
112 Chở che
113 Điều khiến anh nuối tiếc nhất là em
114 Đàn ông khi yêu
115 Trong đau thương sẽ có hạnh phúc
116 Hoá giải hiểu lầm
117 Gài bẫy
118 Anh thật sự không để ý tới thân phận của đứa bé ư?
119 Gặp người không muốn thấy
120 So với bữa trưa, ăn em ngon hơn nhiều
121 Chồng à!
122 Người cũ của anh
123 Hỏi anh hay giấu trong lòng?
124 Đáp án
125 Ngày cuối năm
126 Quà tặng bí ẩn
127 Mùi nhân cách rẻ tiền
128 Ghen tỵ
129 Dùng an nguy của em để uy hiếp
130 Cả đời này anh chỉ cưới người mình yêu
131 Vì yêu mù quáng
132 Ma nữ độc ác
133 Mưu đồ giải cứu người
134 Có một người vẫn luôn âm thầm ở phía sau em
135 Bất ngờ không vui
136 Còn duyên vương nợ
137 Không cần nói chỉ cần làm
138 Tình yêu chính là như thế!
139 Bất ngờ! (Viên mãn)
140 Ngoại truyện: Hạnh phúc
141 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 141 Episodes

1
Cô dâu xinh đẹp của anh
2
Cái bẫy
3
Phản bội
4
Không để cô chết dễ dàng như thế đâu!
5
Hữu danh vô thực
6
Em muốn ly hôn!
7
Mồi ngon sao có thể lãng phí
8
Bị anh khống chế
9
Diễn kịch
10
Về nhà vợ
11
Bữa cơm bất ổn
12
Bị đánh thuốc
13
Cưỡng đoạt
14
Không có lần sau nhé!
15
Không có “giá như”…
16
Vợ à!
17
Cơn thịnh nộ!
18
Anh chưa từng tin, cũng không hề muốn tin em
19
Phục vụ anh cùng người phụ nữ của anh
20
Anh thật nhẫn tâm!
21
Tại sao?
22
Liêm sỉ?
23
Anh là ác ma!
24
Anh không xứng làm đàn ông!
25
Phát hiện ra bí mật!
26
Tức giận vô cớ!
27
Đề phòng người anh em
28
Lãi phải trả quá nặng nề
29
Không để yên cho kẻ giết người
30
Giam cầm
31
Phải chăng đó là số mệnh kiếp này của cô?
32
Kịch hay
33
Anh đã không còn một chút tính người nào nữa sao?
34
Chó cắn
35
Nhành hoa rực rỡ
36
Cần gì diễn sâu như thế!
37
Ai mới là người thích câu dẫn bạn thân người khác?
38
Trói buộc
39
Có phải anh đã thực sự sai lầm?
40
Hổ cũng có ngày dập đầu lạy nai
41
Tận dụng thời cơ
42
Ông nội đại giá quang lâm!
43
Chỉ hi vọng được bình yên
44
Bị đánh cắp thiết kế
45
Đột nhiên trở nên tốt tính
46
Chủ động giúp đỡ
47
Cảm giác quen thuộc đến như thế
48
Tại sao lại giúp tôi?
49
Cảm thấy hối tiếc
50
Chúng ta ly hôn đi, kết thúc mọi thứ tại đây!
51
Đi khỏi Lạc gia
52
Cứu mạng
53
Kỉ niệm cũ
54
Người bạn thủa ấy
55
Đổi họ
56
Đồng ý ly hôn
57
Trò chơi vợ chồng hạnh phúc một ngày
58
Việc mà vợ yêu nên làm
59
Một lần nhảy vào biển lửa
60
Không thể buông tay
61
Đã ký vào đơn ly hôn
62
Chân tình
63
Không có gì để nói
64
Không thể mắc một lỗi liên tiếp hai lần
65
Say để quên
66
Dự bữa tiệc bất đắc dĩ
67
Nhìn em vui vẻ cùng người khác
68
Kết thúc chính là một khởi đầu mới
69
Âm thầm quan tâm
70
Giúp em giải quyết rắc rối
71
Luôn ở phía sau em
72
Cự tuyệt
73
Lặng lẽ bảo vệ em
74
Chồng cũ…
75
Phụ nữ cần cảm giác an toàn
76
Giận cá chém thớt
77
Cơ hội bất ngờ
78
Không cần đâu!
79
Miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống
80
Tư cách là đối tác
81
Cái ôm ôn tồn
82
Nhìn em từ phía sau
83
Hoá ra anh cũng có lúc dịu dàng tới thế!
84
Chỉ người ấy biết là đủ!
85
Đàn ông là thế!
86
Đùa thôi!
87
Ghen
88
Cưỡng hôn
89
Dù trời có sập cũng đã có anh chống lưng
90
Không thích mưa
91
Ngại ngùng
92
Tình yêu là một liều thuốc mê, tình đơn phương là một loại thuốc độc
93
Em thật sự đã hết yêu anh rồi sao?
94
Anh ấy thích cô!
95
Tại sao anh không nói cho em biết?
96
Có thai
97
Hiểu nhầm
98
Âm mưu
99
Đàm phán
100
Công ty quan trọng hay vợ cũ quan trọng
101
Đánh đổi tất cả vì em
102
Sự thật
103
Đứng lại!
104
Quay về bên nhau
105
Bờ biển
106
Yêu là dại khờ
107
Sự chênh lệch giữa người được yêu và không được yêu
108
Giây phút bình yên
109
Say
110
Tình địch
111
Không mong có bí mật
112
Chở che
113
Điều khiến anh nuối tiếc nhất là em
114
Đàn ông khi yêu
115
Trong đau thương sẽ có hạnh phúc
116
Hoá giải hiểu lầm
117
Gài bẫy
118
Anh thật sự không để ý tới thân phận của đứa bé ư?
119
Gặp người không muốn thấy
120
So với bữa trưa, ăn em ngon hơn nhiều
121
Chồng à!
122
Người cũ của anh
123
Hỏi anh hay giấu trong lòng?
124
Đáp án
125
Ngày cuối năm
126
Quà tặng bí ẩn
127
Mùi nhân cách rẻ tiền
128
Ghen tỵ
129
Dùng an nguy của em để uy hiếp
130
Cả đời này anh chỉ cưới người mình yêu
131
Vì yêu mù quáng
132
Ma nữ độc ác
133
Mưu đồ giải cứu người
134
Có một người vẫn luôn âm thầm ở phía sau em
135
Bất ngờ không vui
136
Còn duyên vương nợ
137
Không cần nói chỉ cần làm
138
Tình yêu chính là như thế!
139
Bất ngờ! (Viên mãn)
140
Ngoại truyện: Hạnh phúc
141
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play