chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống

Minh Hiểu Khê cũng không thể nào ngờ được, vì sự bao đồng của mình lần này mà cô đã nổi tiếng khắp trường với biệt danh, "Kẻ điên" và "Cô gái từ trên trời rơi xuống".

Trong khi cô đang tức phì phò vì những biệt danh không dễ nghe mà mọi người đặt cho mình, thì hai cô bạn mới thân của cô lại chú ý đến một chuyện khác.

"Ê! Hiểu Khê, tình tiết của cậu đụng độ Tam công tử hôm vừa rồi rất giống với tình huống của GRum Gian Di và nhóm F4 đó nha. Có khi nào?"

"U là trời!..."

Hai cô nàng một phim u mê không lối về bắt đầu phát huy trí tưởng tượng của chính mình.

Minh Hiểu Khê nhìn bọn họ, cù nách bọn họ.

"Bố xư! Hai con bạn hâm này."

Hai cô nàng trốn đông trốn tây, cười ha hả.

"Haha... "

"Haha... Mình sai rồi, cậu mạnh mẽ hơn cô nàng nữ chính kia nhiều. Cậu sẽ ở kèo trên."

Minh Hiểu Khê hiểu rất rõ phim và đời thực khác nhau như thế nào, cô cũng không phải cô nàng nữ chính có ánh hào quang nổi bật, mà ba cái người kia cũng chẳng phải F4 gì cả, có phần giống còn không phải do các bạn học vẽ cho hay sao.

Trong tháng có hoạt động tập thể toàn trường tham gia, Minh Hiểu Khê cùng hai cô bạn thân từ sáng đã hẹn nhau đi ăn sáng rồi  mới tới trường.

Trời đã sang thu nhưng hình như mùa hè vẫn nuối tiếc chưa muốn rời đi.

Gió nóng thổi bay bụi cây bên cạnh giảng đường, lá cây xanh tươi, rậm rạp.

Bên ngoài ánh nắng chói chang, hội trường trong điều hòa thổi gió lạnh vù vù, đèn đuốc sáng trưng.

Minh Hiểu Khê ngồi trong cánh gà ngáp một cái, hai mí mắt sắp dính vào nhau.

Hoạt động ngoại khoá diễn ra rất sôi động, nhưng trong tất cả các phần thì thần giao lưu văn nghệ là sôi động nhất. Minh Hiểu Khê cũng là một thành viên trong đội văn nghệ của lớp.

Nhưng do hôm qua trước khi đi ngủ đọc một bộ tiểu thuyết ngôn tình, kết quả càng xem càng hăng hái, nói là đọc nốt chương này sẽ ngủ, ngón tay lại cứ đọc xong một chương lại load tiếp một chương, hết chương sau lại thêm chương nữa.

Đến khi đọc xong, mặt trời cũng xuất hiện rồi. Hiện tại còn chưa tới tiết mục của lớp bọn họ nên cô nàng nghiêng ngả ngủ gà ngủ gật.

"Hiểu Khê đừng ngủ nữa sắp đến lượt chúng ta rồi."

Nguyễn Hương Giang lay lay cô nàng mấy cái. Minh Hiểu Khê lại ngáp dài một hơi cô xoa mắt đứng dậy.

"Ồ!"

Tiết mục múa của lớp 11A4 hoàn thành xuất sắc. Bên dưới khán đài khán giả cổ vũ nhiệt tình, những tràng pháo tay cổ vũ nóng rực hội trường.

Mình Hiểu Khê biểu diễn xong lại trốn vào một góc bắt đầu ngủ bù.

Sau khi chương trình văn nghệ kết thúc tốt đẹp, học sinh của các lớp trở về hàng nhóm của mình nghe dặn dò của thầy cô.

Lớp 11A4 đang sắp giải tán bỗng nhiên có một cô gái không biết là học sinh lớp nào chạy tới bên này.

Cô nàng chạy thẳng tới trước mặt Minh Hiểu Khê hai mắt như phát sáng lấp lánh.

"Chị chính là chị gái xinh đẹp đã dám ra tay trừ bạo an dân sao?"

Minh Hiểu Khê bị bất ngờ với sự xuất hiện này của cô gái, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị câu nói cùng biểu cảm sùng bái của cô nàng làm cho phì cười.

"Cái gì mà trừ bạo an dân chứ, em nói chị không hiểu."

Cô gái thân thiết đi tới ôm lấy cánh tay của cô, nói.

"Thì chính là việc chị ra tay dạy dỗ những kẻ mắt cao hơn đầu, luôn khinh thường con gái ấy. Từ trước tới giờ chẳng có ai dám dạy cho anh ta biết điều, biết trân trọng con gái, thương hoa tiếc ngọc cả. Chị thật đúng là người đáng ngưỡng mộ. Em rất thích chị."

Cô nàng nói xong còn len lén liếc sang nhóm Tam Công Tử một cái.

Minh Hiểu Khê bị cô nàng ôm lấy mà bày tỏ tình cảm, biểu cảm khuôn mặt là sự ngờ vực không hiểu gì hết.

"Bụp..."

Khi cô nàng kia còn muốn nói thêm những lời ngưỡng mộ có cánh thì bất ngờ bị Vũ Duy Mạnh ra tay đẩy ngã.

May mắn là Trần Hải Đăng nhanh tay lẹ mắt mà đỡ được cô ấy.

"Vi, em không sao chứ?"

"Cảm ơn anh. Em không sao ạ."

Vũ Thanh Vi mỉm cười, đứng thẳng người dậy. 

Minh Hiểu Khê thấy một cô gái đáng yêu như vậy bị bắt nạt thì lạnh lùng nhìn Vũ Duy Mạnh.

"Cậu thật quá đáng đấy. Em ấy đã làm gì cậu nào? Vì cái gì mà cậu lại xô người khác vô cơ như vậy? Lên cơn à!"

"Cậu nói ai lên cơn. Con mẹ nó, đừng có nghĩ là con gái thì ông đây không dám đánh nhé."

Vũ Duy Mạnh cũng bị chọc tức hùng hổ như thùng thuốc nổ nhảy lên muốn đánh người, nhưng may có Trần Hải Đăng giữ lại.

Minh Hiểu Khê lại không để cậu ta vào mắt, cười mỉa mai.

"Ủa, từ trước tới giờ cậu có nhường con gái hả, chứ tôi thấy cậu cũng vừa ra tay với con gái đấy thôi, đâu có nể nang gì. Không lẽ đến phiên tôi lại nể ngang hả? Vậy thì tôi cảm ơn quá."

Lần này khác với lần trước Trần Hải Đăng không có ý định giảng hoà nữa, anh đứng bên cạnh Đoàn Trường Sinh ung dung xem kịch hay.

"Cô nàng này thật đúng là trượng nghĩa mà."

Đoàn Trường Sinh liếc bạn mình một cái, nói.

"Có mà lo chuyện bao đồng, ngu ngốc thì có."

Vũ Thanh Vi thấy Vũ Duy Mạnh sắp bùng nổ, cô vội vàng ôm lấy cánh tay của Minh Hiểu Khê giải thích.

"Chị ơi! Đây chỉ là hiểu lầm thôi. Chuyện khi nãy là ngoài ý muốn thôi."

Minh Hiểu Khê nhìn cô gái đang ôm tay mình, nghĩ một chút có lẽ cô gái này với cô bạn hôm trước giống nhau vậy là cô lạnh lùng rút tay ra, nhìn Vũ Thanh Vi bằng một ánh mắt phức tạp. 

Trong lòng cô lặng lẽ rút ra kinh nghiệm lần sau cô nên nhìn rõ sự tình, xem có nên giúp đỡ hay không mới ra tay, xem người đó có đáng để giúp không thì mới giúp, cái tình nóng nảy bộp chộp của bản thân cô thật đúng như ông nội cô nói, đến lúc nên sửa lại rồi.

Vũ Thanh Vi thấy Minh Hiểu Khê nhìn mình như vậy thì biết cô hiểu lầm cô ấy rồi, trong lòng cô ấy gấp gáp không thôi, vội vàng nói.

"Chị nghe em nói đã."

Minh Hiểu Khê có chút mất kiên nhẫn nhìn cô nàng.

Vũ Thanh Vi bị ánh mắt lạnh băng củ cô doạ cho hoảng hốt, vội vàng giải thích.

"Em tên là Vũ Thanh Vi là em gái của anh Mạnh. Em sùng bái chị bởi vì ngày thường em cũng chướng mắt cách làm của anh trai mình, em cũng nhiều lần chỉnh đốn nhưng không được, nhưng sau lần trước bị chị chỉnh, anh ấy giường như đã bớt hơn một chút rồi."

Vũ Thanh Vi nói một hơi lại len lén liếc mắt nhìn cô một chút, thấy cô vẫn đang nghe khẽ nuốt chút nước bọt rồi nói tiếp.

"Thực ra khi nãy là tại em đứng không vững, chứ anh ấy chỉ đẩy nhẹ một chút thôi, không làm em ngã được đâu. Chắc anh ấy cũng không ngờ được là em sẽ bị ngã."

Thấy Minh Hiểu Khê không có phản đối gay gắt, cô nàng đánh bạo ôm lấy một bên tay của cô, mỉm cười.

"Nhưng em vẫn rất cảm ơn chị trong tình huống đó đã lên tiếng bảo vệ em..."

Nghe Vũ Thanh Vi nói xong Minh Hiểu Khê có chút hổ thẹn, hai bên tai hơi ửng đỏ lên.

Là một cô gái tính cách thẳng thắn, biết mình sai Minh Hiểu Khê cũng không trốn tránh, cô nhìn thẳng Vũ Duy Mạnh, chân thành nói.

"Là tôi hiểu lầm cậu, vừa rồi đã có phản ứng thái quá, rất xin lỗi cậu."

Vũ Duy Mạnh liếc cô một cái, tỏ ra rộng lượng khoát tay.

"Được rồi, lần sau nhớ mở to mắt ra mà nhìn sự việc một chút là được."

Minh Hiểu Khê lần đầu tiên bị nghẹn họng không biết nên nói gì cho phải.

Vũ Duy Mạnh thấy biểu hiện của cô thì vô cùng hả hê, sống bao nhiêu năm trên đời này thua thiệt anh ăn cộng vào cũng không nhiều bằng hai lần cô gái này ban cho đâu. Lần này trả lại cho cô nghẹn họng trong lòng anh cũng có chút cân bằng. 

Nhưng anh cũng không quên liếc xéo đứa em gái nhà mình một cái. Con nhóc cùi trỏ hướng ra ngoài đáng ghét.

Minh Hiểu Khê xin lỗi xong thì có chút xấu hổ rời đi trước.

Vũ Thanh Vi nói mấy câu với anh trai xong thì vội vàng chạy đuổi theo Minh Hiểu Khê.

"Chị ơi!"

Minh Hiểu Khê khó hiểu nhìn cô nàng.

"Còn chuyện gì nữa sao?"

"Không ạ."

Vũ Thanh Vi khẽ lắc đầu. Sau đó nhảy tới, trước mặt cô, cúi đầu có chút ngại ngùng nói.

"Chị ơi! Em có thể làm bạn cùng chị không? Em thích chị lắm."

Nguyễn Hương Giang nhìn Vũ Thanh Vi cười trêu chọc.

"Em thật giống fan theo đuổi thần tượng ý."

Minh Hiểu Khê huých tay cô bạn, mắng.

"Cậu đừng nói linh tinh."

Vũ Thanh Vi bên này nghe xong cũng không để ý quá nhiều mà nhanh chóng gật đầu lia lịa.

"Đúng nha! Em chính là fan của chị Hiểu Khê nhé. Em thích chị ấy lắm, quá cool ngầu, quá trượng nghĩa, quá xinh đẹp, quá đáng yêu..."

"Ồ! Giờ thì chị tin em là fan cuồng của cô bạn bao đồng nhà chị rồi."

Đỗ Thu Hoài cũng thân thiện cười trêu chọc. Minh Hiểu Khê lại có chút dở khóc dở cười vì sự khen ngợi quá đáng khiến mũi cô sắp phồng to thành bát ô tô rồi.

"Được. Chị rất vui khi được kết bạn cùng em."

"Aaaa!... Thật sao ạ?"

"Ừm..."

"Ôi em vui quá... Haha..."

Những người trẻ kết bạn rồi trở nên thân thiết cũng rất nhanh, trên đường đi bốn người trò truyện cười đùa vui vẻ. 

Nguyễn Hương Giang và Đỗ Thu Hoài có việc phải về trước, để lại đôi bạn mới dính nhau như sam, mà nói đúng hơn là Vũ Thanh Vi dính lấy Minh Hiểu Khê.

Hai người trò chuyện, chậm chạp ra khỏi cổng trường.

Khi tạm biệt, Vũ Thanh Vi mới nắm tay Minh Hiểu Khê không muốn rời.

"Hôm nay là buổi đầu tiên em và chị trở thành chị em bạn bè, em muốn mời chị về nhà em ăn cơm được không?"

Minh Hiểu Khê được mời có chút ngại, mà lý do quan trọng là cô không biết cái nhóm Tam Công Tử kia có ở đó hay không.

Cô muốn từ chối nhưng Vũ Thanh Vi lại giở trò bám dính phát mệt cuối cùng cô đồng ý.

(Còn tiếp)

Hot

Comments

草原1996

草原1996

Dường như không phải giường như

2024-01-04

0

草原1996

草原1996

Nể nang

2024-01-04

0

草原1996

草原1996

Vô cớ

2024-01-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2 chương 2: Lớp 11A4
3 chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4 chương 4: Nấu Ăn
5 chương 5: Nữ Chính
6 chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7 chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8 chương 8: Bị Đánh Ghen
9 chương 9: Hôn Ước Sao?
10 chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11 chương 11: Tiệc Chính
12 chương 12: Múa Kiếm
13 chương 13: Bánh Bao
14 chương 14: Nguyệt Sự
15 chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16 chương 16: Giận Hờn
17 chương 17: Cứu Mình Với
18 chương 18: Không Có Lần Sau
19 chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20 chương 20: Coi Như Là Vậy
21 chương 21: Tỏi Sống
22 chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23 chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24 chương 24: Ly Hôn Đi
25 chương 25: Mượn Nhà
26 chương 26: Em Về Rồi Sao?
27 chương 27: Chơi Game
28 chương 28: Đánh Game
29 chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30 chương 30: Đánh
31 chương 31: Nhập Viện
32 chương 32: Bắn Súng Sơn
33 chương 33: Bị Bắt Cóc
34 chương 34: Chuyên Án
35 chương 35: Là Ở Đây
36 chương 36: Đằng Hạo
37 chương 37: Chạy
38 chương 38: Trốn
39 chương 39: Không Được
40 Chương 40: Mất Dấu
41 chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42 chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43 chương 43: Khởi Đầu Mới
44 chương 44: Gặp Lại
45 chương 45: Chưa Có Gặp
46 chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47 chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48 chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49 chương 49: Học Vượt
50 chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51 chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52 chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53 chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54 chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55 chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56 chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57 chương 57: Cô Hàng Xóm
58 chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59 Chương 59: Xăm Hình
60 chương 60: Vứt Rác
61 chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62 chương 62: Không Cách Nào
63 chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64 chương 64: Nhảy Lầu
65 chương 65: Cạn Lời
66 chương 66: Bị Sàm Sỡ
67 chương 67: Mắt Mù À
68 chương 68: Dáng Chuẩn
69 chương 69: Tình Nhân
70 chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71 chương 71: Đoàn Lê Oanh
72 chương 72: Níu Lưỡi
73 chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74 chương 74: Thảo Luận
75 chương 75: Chứng Cứ
76 chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77 chương 77: Anh Ở Đây
78 chương 78: Đã Ổn
79 chương 79: Chăm Sóc
80 chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81 chương 81: Anh Ba
82 chương 82 : Dương Mai Hoà
83 chương 83: Dược Bà
84 chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85 chương 85: Tỏ Tình
86 chương 86: Săn Giảm Giá
87 chương 87: Số Thị Phi
88 chương 88: Quá Đáng
89 Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90 chương 90: Bắt Đầu
91 chương 91: Thẻ Đen
92 chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93 chương 93: Có Tiền
94 chương 94: Xao Xuyến
95 chương 95: Lên Chính Thức
96 chương 96: Mùa Hè Xanh
97 chương 97: Đến Nơi
98 chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99 chương 99: Xoay Ngôi Thai
100 chương 100: Thành Công
101 chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102 chương 102: Hẹn Hò
103 chương 103: Bắt Được Rồi
104 chương 104: Án Mạng
105 chương 105
106 chương 106: Khúc Cây Mục
107 chương 107: Về Quê
108 chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109 chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110 chương 110: Kệ Đi Cô
111 chương 111: Anh Mới Xấu
112 chương 112: Hũ Mắm Hách
113 chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114 chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115 chương 115: Em Hiểu Chứ?
116 chương 116: Bực Tức
117 chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118 chương 118: Sốc
119 chương 119: Giỗ Họ
120 chương 120: Say
121 chương 121: Đào Mỏ
122 chương 122: Đẹp Mặt
123 chương 123: Lật Bài Ngửa
124 chương 124: Hồ Ly Tinh
125 chương 125: Thực Hành
126 chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127 chương 128: Lục Đồ
128 chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129 chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130 chương 130: Đồng Đội
131 chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132 chương 132: Xong Rồi
133 chương 133: Lập Tức, Cút...
134 Chương 134: Oan Gia.
135 chương 135: Tiền Đâu?
136 chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137 chương 136: Ông Định Thế Nào?
138 chương 137: Cấp Cứu
139 chương 138: Hoàng Sa
140 chương 140: Họp...
141 chương 141: Con Này Láo
142 chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143 chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144 chương 144: Công Bằng
145 chương 145: Lục Lam Chi
146 chương 146: Trật Tự
147 chương 147: Mất Hết Rồi
148 chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149 chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150 chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151 chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152 chương 152: Bác Sĩ Đâu
153 chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154 chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155 chương 155: Anh Đến Ngay
156 chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157 chương 157: Anh Sai Rồi
158 chương 158: Ba Năm Sau
159 chương 159: Cảm Ơn
160 chương 160: Về Là Vui Rồi
161 chương 161: Tình Một Đêm
162 chương 162: Chuyển Nhà
163 chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164 chương 164: Anh Tự Nguyện
165 chương 165: Tùy Anh
166 chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167 chương 167: Kinh Quá
168 chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169 chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170 chương 170: Bà Nội
171 chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172 chương 172: Anh Yêu Em
173 chương 173: Diệt Ký Sinh
174 chương 174: Cầu Hôn
175 chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176 chương 176: Hôn Lễ.
177 chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)
Chapter

Updated 177 Episodes

1
chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2
chương 2: Lớp 11A4
3
chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4
chương 4: Nấu Ăn
5
chương 5: Nữ Chính
6
chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7
chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8
chương 8: Bị Đánh Ghen
9
chương 9: Hôn Ước Sao?
10
chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11
chương 11: Tiệc Chính
12
chương 12: Múa Kiếm
13
chương 13: Bánh Bao
14
chương 14: Nguyệt Sự
15
chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16
chương 16: Giận Hờn
17
chương 17: Cứu Mình Với
18
chương 18: Không Có Lần Sau
19
chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20
chương 20: Coi Như Là Vậy
21
chương 21: Tỏi Sống
22
chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23
chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24
chương 24: Ly Hôn Đi
25
chương 25: Mượn Nhà
26
chương 26: Em Về Rồi Sao?
27
chương 27: Chơi Game
28
chương 28: Đánh Game
29
chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30
chương 30: Đánh
31
chương 31: Nhập Viện
32
chương 32: Bắn Súng Sơn
33
chương 33: Bị Bắt Cóc
34
chương 34: Chuyên Án
35
chương 35: Là Ở Đây
36
chương 36: Đằng Hạo
37
chương 37: Chạy
38
chương 38: Trốn
39
chương 39: Không Được
40
Chương 40: Mất Dấu
41
chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42
chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43
chương 43: Khởi Đầu Mới
44
chương 44: Gặp Lại
45
chương 45: Chưa Có Gặp
46
chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47
chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48
chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49
chương 49: Học Vượt
50
chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51
chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52
chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53
chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54
chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55
chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56
chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57
chương 57: Cô Hàng Xóm
58
chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59
Chương 59: Xăm Hình
60
chương 60: Vứt Rác
61
chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62
chương 62: Không Cách Nào
63
chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64
chương 64: Nhảy Lầu
65
chương 65: Cạn Lời
66
chương 66: Bị Sàm Sỡ
67
chương 67: Mắt Mù À
68
chương 68: Dáng Chuẩn
69
chương 69: Tình Nhân
70
chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71
chương 71: Đoàn Lê Oanh
72
chương 72: Níu Lưỡi
73
chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74
chương 74: Thảo Luận
75
chương 75: Chứng Cứ
76
chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77
chương 77: Anh Ở Đây
78
chương 78: Đã Ổn
79
chương 79: Chăm Sóc
80
chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81
chương 81: Anh Ba
82
chương 82 : Dương Mai Hoà
83
chương 83: Dược Bà
84
chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85
chương 85: Tỏ Tình
86
chương 86: Săn Giảm Giá
87
chương 87: Số Thị Phi
88
chương 88: Quá Đáng
89
Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90
chương 90: Bắt Đầu
91
chương 91: Thẻ Đen
92
chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93
chương 93: Có Tiền
94
chương 94: Xao Xuyến
95
chương 95: Lên Chính Thức
96
chương 96: Mùa Hè Xanh
97
chương 97: Đến Nơi
98
chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99
chương 99: Xoay Ngôi Thai
100
chương 100: Thành Công
101
chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102
chương 102: Hẹn Hò
103
chương 103: Bắt Được Rồi
104
chương 104: Án Mạng
105
chương 105
106
chương 106: Khúc Cây Mục
107
chương 107: Về Quê
108
chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109
chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110
chương 110: Kệ Đi Cô
111
chương 111: Anh Mới Xấu
112
chương 112: Hũ Mắm Hách
113
chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114
chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115
chương 115: Em Hiểu Chứ?
116
chương 116: Bực Tức
117
chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118
chương 118: Sốc
119
chương 119: Giỗ Họ
120
chương 120: Say
121
chương 121: Đào Mỏ
122
chương 122: Đẹp Mặt
123
chương 123: Lật Bài Ngửa
124
chương 124: Hồ Ly Tinh
125
chương 125: Thực Hành
126
chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127
chương 128: Lục Đồ
128
chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129
chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130
chương 130: Đồng Đội
131
chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132
chương 132: Xong Rồi
133
chương 133: Lập Tức, Cút...
134
Chương 134: Oan Gia.
135
chương 135: Tiền Đâu?
136
chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137
chương 136: Ông Định Thế Nào?
138
chương 137: Cấp Cứu
139
chương 138: Hoàng Sa
140
chương 140: Họp...
141
chương 141: Con Này Láo
142
chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143
chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144
chương 144: Công Bằng
145
chương 145: Lục Lam Chi
146
chương 146: Trật Tự
147
chương 147: Mất Hết Rồi
148
chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149
chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150
chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151
chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152
chương 152: Bác Sĩ Đâu
153
chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154
chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155
chương 155: Anh Đến Ngay
156
chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157
chương 157: Anh Sai Rồi
158
chương 158: Ba Năm Sau
159
chương 159: Cảm Ơn
160
chương 160: Về Là Vui Rồi
161
chương 161: Tình Một Đêm
162
chương 162: Chuyển Nhà
163
chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164
chương 164: Anh Tự Nguyện
165
chương 165: Tùy Anh
166
chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167
chương 167: Kinh Quá
168
chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169
chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170
chương 170: Bà Nội
171
chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172
chương 172: Anh Yêu Em
173
chương 173: Diệt Ký Sinh
174
chương 174: Cầu Hôn
175
chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176
chương 176: Hôn Lễ.
177
chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play