chương 5: Nữ Chính

"Tin nóng hổi vừa thổi vừa nghe..."

Nguyễn Trung Kiên từ bên ngoài nhảy vào trong lớp, quẳng cặp sách, ngồi vắt vẻo lên mặt bàn học, hô lớn.

Cả lớp đang túm năm tụm ba tám chuyện thì bị cậu ta thu hút quay lại.

"Có chuyện gì vậy?"

"Có tin gì, mau nói đi."

Nguyễn Trung Kiên vênh vênh đắc ý, hất hàm, nói.

"Biết gì không? Bạn học mới của chúng ta rất lợi hại nha..."

"Lợi hại cái gì?"

Các bạn học mù mờ hỏi lại.

Cậu ta cười cười, ra vẻ thần bí.

"Chẳng phải Tam công tử VN của chúng ta vẫn luôn được mệnh danh là phiên bản không đầy đủ của F4 hay sao."

"Ừm... Nhưng cái đó thì có gì mà nóng hổi."

Mấy bạn cùng lớp nhao nhao nghị luận.

Nguyễn Trung Kiên cười lên một tiếng, nói tiếp.

"Thì các cậu không thấy có F4 rồi mà còn chưa có nữ chính sao?"

"Ồ!!!"

Các bạn học đồng thanh ồ lên một tiếng. Nguyễn Trung Kiên vô cùng hai lòng với phản ứng này, tiếp tục nói.

"Nhưng vào hôm qua tôi đã phát hiện ra một bí mật to lớn, nữ chính của chúng ta đã xuất hiện rồi."

"Hả???"

"Là ai?"

"Là ai vậy?"

Các bạn học bùng nổ, nhao nhao hỏi. Nguyễn Trung Kiên không nói ngay, mà thong thả tạo nét, ghé đầu.

"Chính là bạn học mới của chúng ta. Minh Hiểu Khê."

"U là trời!"

"Thật hay giả vậy?"

Đây đúng là một tin tức hạng nặng à nha. Bọn họ muốn bùng nổ luôn rồi.

Nguyễn Trung Kiên gật gù đắc ý.

"Là sự thực, hôm qua chính mắt tôi đã nhìn thấy bạn học mới đi cùng nhóm Tam Công Tử VN về nhà của nhị vông tử Duy Mạnh mà."

Minh Hiểu Khê bước vào trong lớp, tất cả ánh mắt của các bạn học đều đổ dồn về phía cô.

Nguyễn Hương Giang vừa thấy cô tới đã vội vàng kéo cô về chỗ, nói nhỏ vào tai cô.

"Nguyễn Trung Kiên vừa nói, cậu cùng nhóm Tam Công Tử có quan hệ... Mau khai mau..."

Minh Hiểu Khê trợn mắt, phản bác.

"Bọn mình thì có quan hệ gì chứ. Mình chỉ được Vũ Thanh Vi mời về nhà của cô ấy mà thôi, mà cậu biết rồi đấy, Vũ Thanh Vi là em gái của Vũ Duy Mạnh mà."

"Ồ!"

Nguyễn Hương Giang nghe cô nói khẽ ồ lên một tiếng, có mấy phần thất vọng.

"Mình còn tưởng cậu thành nữ chính rồi cơ, làm mình mừng hụt."

Minh Hiểu Khê vẻ mặt một lời khó nói hết. Cô rất muốn giải thích nhưng không biết nên giải thích thế nào cả.

Mà ở bên kia Nguyễn Trung Kiên đã tập hợp được nhóm bạn học tò mò hiếu kỳ, hào hứng muốn trở thành những tay săn ảnh cừ khôi để khám phá bí mật của bộ phim thần tượng ngoài đời thật của bọn họ.

Sắp tới là kiểm tra giữa kỳ học, Minh Hiểu Khê rất chuyên tâm chú ý học hành. Đỗ Thu Hoài đưa cho cô một quyển sách.

"Đây, sách hôm trước cậu hỏi, mình mang đi cho cậu mượn này."

"Ôi ôi! Cảm ơn cậu nha. Yêu cậu nhiều."

Minh Hiểu Khê ôm quyển sách cười đến híp cả mắt.

Sau giờ học hôm nay đến phiên tổ cô trực nhật. Sau khi quét dọn lớp xong trời cũng đã sẩm tối.

"Mình về trước đây..."

"Tạm biệt nhé."

Minh Hiểu Khê chào tạm biệt mấy người Nguyễn Hương Giang, sau đó lên xe đi trở về nhà.

"Reng reng..."

Đi được một đoạn cách cổng trường không xa thì điện thoại của cô đổ chuông.

Minh Hiểu Khê dừng xe vào lề đường, lấy điện thoại ra, thấy là mẹ cô gọi.

"Alo mami."

"Ừ! Hiểu Khê. Con học hành vẫn ổn chứ? Mẹ vừa mang một chút thức ăn qua cho con, đã để trong tủ lạnh rồi đó. Con chỉ cần hâm nóng lên là ăn được ngay rồi. Nhà mẹ cũng đã dọn dẹp. Con chú ý ăn uống đúng giờ, đừng có bỏ bữa đó."

"Vâng, con biết rồi ạ."

Bố Minh Hiểu Khê mới chuyển công tác nên đã mua một căn nhà mới ở gần chỗ làm, mẹ cô cũng chuyển qua bên đó ở cùng ông. Anh trai cô mới nhận được học bổng toàn phần du học ba năm ở Mỹ. Vậy nên hiện tại trong nhà chỉ còn một mình Minh Hiểu Khê ở, bởi vì trường học của cô ở bên này.

Hàng tuần vào ngày nghỉ của mình, mẹ cô sẽ chạy xe mấy chục cây số để mang đồ ăn sang cho cô và dọn dẹp nhà cửa.

Minh Hiểu Khê nghe mẹ mình dặn dò một hồi, vâng vâng dạ dạ mãi mới có thể cúp máy, lái xe đi về nhà.

Sau khi ăn tối, dọn dẹp bát đũa xong cô cầm theo điện thoại và ví tiền đi ra ngoài muốn mua một ít đồ.

Cuộc sống về đêm của thành phố vô cùng náo nhiệt. Ánh đèn điện lung linh, các bảng hiệu nhiều màu sắc nhấp nháy ảo diệu.

Minh Hiểu Khê vừa lái xe điện vừa nhìn ngó phố phường náo nhiệt, đến một ngã tư đèn đỏ, ở cửa quán bar Dạ Vũ nổi tiếng, cô nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.

"Sao cậu ấy lại đến đây một mình nhỉ? Nhìn sắc mặt thật không tốt."

Tính tò mò của Minh Hiểu Khê lại nổi lên, cô nhanh chóng tấp vào bên đường, gửi xe rồi đi theo người kia vào trong.

Bên trong quán ba ánh đền nhấp nháy lờ mờ, tiếng nhạc sập sình đinh tai nhức óc. Xung quang là đủ những người nam nữ, trẻ có, trung trung tuổi, đẹp xấu đều có, tiếng hò hét, rồi mùi rượu nồng nặc khắp nơi...

Minh Hiểu Khê cảm thấy khi bước vào đây cho dù cô không uống rượu thì chỉ cần ngửi hơi rượu ở đây và nghe tiếng nhạc thao túng tâm lý cũng đủ say rồi.

Minh Hiểu Khê đưa mắt nhìn, tìm kiếm khắp nơi mãi một lúc thật lâu, cuối cùng cũng có thể tìm thấy Đoàn Trường Sinh đang ở quầy bar uống rượu.

Đoàn Trường Sinh ở quầy gọi một chai rượu, tự mình rót rượu vào cốc rồi ngửa cổ uống cạn.

Nhân viên quán thấy Đoàn Trường Sinh còn trẻ, tâm trạng giường như rất không tốt, uống rượu liên tục như vậy nhìn không được mà nhắc nhở.

"Này anh bạn, có chuyện buồn sao? Nhưng mà có chuyện gì đi chăng nữa cũng không nên uống như vậy đâu..."

Đoàn Trường Sinh nhìn anh nhân viên, nở một nụ cười lạnh nhạt.

"Cảm ơn, nhưng tôi không sao. Có vài ly rượu cũng không chết được."

Người nhân viên chỉ khẽ lắc đầu thở dài một tiếng, lại quay lại chuyên tâm làm việc của một mình.

Ngoại hình của Đoàn Trường Sinh vô cùng bắt mắt, dáng vẻ uống rượu cũng vô cùng đẹp đã thu hút không ít sự chú ý của mấy người phụ nữ ở bên cạnh.

Một người phụ nữ mặc chiếc đầm hai dây màu đỏ rực, tóc bới cao, chân đi giày cao gót uyển chuyển đi tới bên cạnh Đoàn Trường Sinh.

"Em trai! Có chuyện buồn sao?"

Đoàn Trường Sinh lạnh nhạt liếc cô ta một cái, không nói gì tiếp tục uống rượu của mình.

Cô gái kia thấy anh như vậy thì trong mắt hiện lên một tia hứng thú, khoé môi cong nhẹ, đưa tay ngăn lại ly rượu.

"Có tâm sự thì cần người tâm sự, chứ uống rượu một mình như thế này vừa hại người lại thêm buồn mà thôi."

Nói rồi cô ta nghiêng người ghé sát tai Đoàn Trường Sinh nhẹ nhàng thổi một hơi, nói tiếp.

"Chị đây đang rảnh, có thể làm bạn uống rượu và cùng em trai tâm sự này... Chúng ta..."

"Cút..."

Đoàn Trường Sinh lạnh lùng nhìn qua, ánh mắt tràn đầy sự chán ghét mà quát.

Người phụ nữ kia nhất thời bị ánh mắt sắc lạnh của anh doạ cho ngây người. Sau đó cô ta thẹn quá hoá giận mà bĩu môi rời đi. Khi đi còn không quên sẵng giọng.

"Cũng chỉ là một thằng nhãi ranh vắt mũi chưa sạch mà thôi..."

Người phụ nữ kia vừa đi, một người khác lại đến, người này mặc một chiếc váy đen ôm sát ngắn cũn cỡn, trên người nồng nặc mùi nước hoa.

"Ôi! Em trai... Đẹp trai sao lại phải buồn. Cùng chị đây bay là hết buồn liền nha... Haha..."

Cô ta ngả ngớn mà cười, tiện tay còn cầm lấy ly rượu đang uống dở của Đoàn Trường Sinh lên, ngửa cổ uống cạn.

Đoàn Trường Sinh nhíu mày ghét bỏ, nói với phục vụ.

"Đổi ly khác..."

"À..."

Người phục vụ bối rối đổi một ly mới cho anh. Người phụ nữ kia bị thái độ của anh chọc cho tức giận rồi.

"Em trai! Mới vào nghề hả? Sao không hiểu quy tắc vậy?"

"Phụt... Khụ khụ..."

Minh Hiểu Khê đứng cách đấy không xa nghe thấy người phụ nữ nói thì bị sặc nước bọt.

Cô đưa mắt nhìn Đoàn Trường Sinh ngẫm nghĩ.

"Ừm... Cái tướng này, thật non tơ, ngon ngọt, làm vịt... Ừm... Sẽ rất đắt khách à nha..."

"Em gái... Có thể mời em một ly không?"

Minh Hiểu Khê còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì có một người đàn ông tới bên cạnh cô nói chuyện.

Cô khẽ giật mình nhìn sang anh ta, chỉ cười nhẹ, từ chối.

"Xin lỗi nhưng em phải đi rồi ạ."

Nói rồi cô liền ba chân bốn cẳng mà chạy. Cô một mạch đi thẳng ra bên ngoài. Ra đến bên ngoài mới hổn hển mà ôm ngực.

"Phù phù... Thật là một nơi hỗn loạn mà..."

Bên trong Đoàn Trường Sinh lúc này đang bị ba bốn bà chị vây quanh.

"Này em trai! Người mới thì phải ngoan ngoãn một chút chứ..."

Đoàn Trường Sinh bị họ làm phiền đến phát cáu, lảo đảo đứng dậy, rút tiền ra thanh toán, sau đó xô ngang mấy người kia ra mà quát.

"Ngoan cái con khỉ khô ấy mà ngoan, các người muốn ngoan thì về nhà mà tìm con trai mấy người ấy."

Anh lảo đảo một chút, đẩy họ ra và muốn rời đi. Nhưng những người kia đâu dễ dàng để anh đi như vậy, họ kéo anh lại, nặng lời uy hiếp.

"Em trai! Làm nghề này thì phải nghe lời, ngoan ngoãn một chút các chị mới thương."

Đoàn Trường Sinh lúc này mới phản ứng được mấy bà cô này đang nghĩ mình là gì, anh tức giận mà quát.

"Cút... Ông đây mà là vịt thì cả nhà chúng mày là vịt."

Nói xong liên loạng choạng rời đi.

"Mẹ nó... Muốn uống vài ly cũng không yên ổn."

Mấy bà cô bị anh quát cũng ngây người, sau đó nhìn sang người phục vụ.

"Hắn không phải là...?"

"Không phải? Cậu ấy là khách."

Người phục vụ lắc đầu, bình tĩnh trả lời. Biết mình nhầm, mấy người phụ nữ nhìn nhau.

"Chúng ta bị con ranh kia lừa rồi..."

Minh Hiểu Khê đang muốn rời đi thì lại thấy Đoàn Trường Sinh chân nam vắt chân chiêu đi ra ngoài. Cô định mặc kệ anh không quan tâm, nhưng khi cô rời đi thì cũng thấy anh đang lảo đảo đi về phía bên này, là đi cùng đường với cô.

(còn tiếp)

Hot

Comments

Lạc Mân 🌷

Lạc Mân 🌷

cảnh sát chính tả đây, "dường như" nha :vv

2023-05-18

3

Toàn bộ
Chapter
1 chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2 chương 2: Lớp 11A4
3 chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4 chương 4: Nấu Ăn
5 chương 5: Nữ Chính
6 chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7 chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8 chương 8: Bị Đánh Ghen
9 chương 9: Hôn Ước Sao?
10 chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11 chương 11: Tiệc Chính
12 chương 12: Múa Kiếm
13 chương 13: Bánh Bao
14 chương 14: Nguyệt Sự
15 chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16 chương 16: Giận Hờn
17 chương 17: Cứu Mình Với
18 chương 18: Không Có Lần Sau
19 chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20 chương 20: Coi Như Là Vậy
21 chương 21: Tỏi Sống
22 chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23 chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24 chương 24: Ly Hôn Đi
25 chương 25: Mượn Nhà
26 chương 26: Em Về Rồi Sao?
27 chương 27: Chơi Game
28 chương 28: Đánh Game
29 chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30 chương 30: Đánh
31 chương 31: Nhập Viện
32 chương 32: Bắn Súng Sơn
33 chương 33: Bị Bắt Cóc
34 chương 34: Chuyên Án
35 chương 35: Là Ở Đây
36 chương 36: Đằng Hạo
37 chương 37: Chạy
38 chương 38: Trốn
39 chương 39: Không Được
40 Chương 40: Mất Dấu
41 chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42 chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43 chương 43: Khởi Đầu Mới
44 chương 44: Gặp Lại
45 chương 45: Chưa Có Gặp
46 chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47 chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48 chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49 chương 49: Học Vượt
50 chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51 chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52 chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53 chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54 chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55 chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56 chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57 chương 57: Cô Hàng Xóm
58 chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59 Chương 59: Xăm Hình
60 chương 60: Vứt Rác
61 chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62 chương 62: Không Cách Nào
63 chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64 chương 64: Nhảy Lầu
65 chương 65: Cạn Lời
66 chương 66: Bị Sàm Sỡ
67 chương 67: Mắt Mù À
68 chương 68: Dáng Chuẩn
69 chương 69: Tình Nhân
70 chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71 chương 71: Đoàn Lê Oanh
72 chương 72: Níu Lưỡi
73 chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74 chương 74: Thảo Luận
75 chương 75: Chứng Cứ
76 chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77 chương 77: Anh Ở Đây
78 chương 78: Đã Ổn
79 chương 79: Chăm Sóc
80 chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81 chương 81: Anh Ba
82 chương 82 : Dương Mai Hoà
83 chương 83: Dược Bà
84 chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85 chương 85: Tỏ Tình
86 chương 86: Săn Giảm Giá
87 chương 87: Số Thị Phi
88 chương 88: Quá Đáng
89 Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90 chương 90: Bắt Đầu
91 chương 91: Thẻ Đen
92 chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93 chương 93: Có Tiền
94 chương 94: Xao Xuyến
95 chương 95: Lên Chính Thức
96 chương 96: Mùa Hè Xanh
97 chương 97: Đến Nơi
98 chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99 chương 99: Xoay Ngôi Thai
100 chương 100: Thành Công
101 chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102 chương 102: Hẹn Hò
103 chương 103: Bắt Được Rồi
104 chương 104: Án Mạng
105 chương 105
106 chương 106: Khúc Cây Mục
107 chương 107: Về Quê
108 chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109 chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110 chương 110: Kệ Đi Cô
111 chương 111: Anh Mới Xấu
112 chương 112: Hũ Mắm Hách
113 chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114 chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115 chương 115: Em Hiểu Chứ?
116 chương 116: Bực Tức
117 chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118 chương 118: Sốc
119 chương 119: Giỗ Họ
120 chương 120: Say
121 chương 121: Đào Mỏ
122 chương 122: Đẹp Mặt
123 chương 123: Lật Bài Ngửa
124 chương 124: Hồ Ly Tinh
125 chương 125: Thực Hành
126 chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127 chương 128: Lục Đồ
128 chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129 chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130 chương 130: Đồng Đội
131 chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132 chương 132: Xong Rồi
133 chương 133: Lập Tức, Cút...
134 Chương 134: Oan Gia.
135 chương 135: Tiền Đâu?
136 chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137 chương 136: Ông Định Thế Nào?
138 chương 137: Cấp Cứu
139 chương 138: Hoàng Sa
140 chương 140: Họp...
141 chương 141: Con Này Láo
142 chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143 chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144 chương 144: Công Bằng
145 chương 145: Lục Lam Chi
146 chương 146: Trật Tự
147 chương 147: Mất Hết Rồi
148 chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149 chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150 chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151 chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152 chương 152: Bác Sĩ Đâu
153 chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154 chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155 chương 155: Anh Đến Ngay
156 chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157 chương 157: Anh Sai Rồi
158 chương 158: Ba Năm Sau
159 chương 159: Cảm Ơn
160 chương 160: Về Là Vui Rồi
161 chương 161: Tình Một Đêm
162 chương 162: Chuyển Nhà
163 chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164 chương 164: Anh Tự Nguyện
165 chương 165: Tùy Anh
166 chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167 chương 167: Kinh Quá
168 chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169 chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170 chương 170: Bà Nội
171 chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172 chương 172: Anh Yêu Em
173 chương 173: Diệt Ký Sinh
174 chương 174: Cầu Hôn
175 chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176 chương 176: Hôn Lễ.
177 chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)
Chapter

Updated 177 Episodes

1
chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2
chương 2: Lớp 11A4
3
chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4
chương 4: Nấu Ăn
5
chương 5: Nữ Chính
6
chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7
chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8
chương 8: Bị Đánh Ghen
9
chương 9: Hôn Ước Sao?
10
chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11
chương 11: Tiệc Chính
12
chương 12: Múa Kiếm
13
chương 13: Bánh Bao
14
chương 14: Nguyệt Sự
15
chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16
chương 16: Giận Hờn
17
chương 17: Cứu Mình Với
18
chương 18: Không Có Lần Sau
19
chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20
chương 20: Coi Như Là Vậy
21
chương 21: Tỏi Sống
22
chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23
chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24
chương 24: Ly Hôn Đi
25
chương 25: Mượn Nhà
26
chương 26: Em Về Rồi Sao?
27
chương 27: Chơi Game
28
chương 28: Đánh Game
29
chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30
chương 30: Đánh
31
chương 31: Nhập Viện
32
chương 32: Bắn Súng Sơn
33
chương 33: Bị Bắt Cóc
34
chương 34: Chuyên Án
35
chương 35: Là Ở Đây
36
chương 36: Đằng Hạo
37
chương 37: Chạy
38
chương 38: Trốn
39
chương 39: Không Được
40
Chương 40: Mất Dấu
41
chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42
chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43
chương 43: Khởi Đầu Mới
44
chương 44: Gặp Lại
45
chương 45: Chưa Có Gặp
46
chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47
chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48
chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49
chương 49: Học Vượt
50
chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51
chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52
chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53
chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54
chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55
chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56
chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57
chương 57: Cô Hàng Xóm
58
chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59
Chương 59: Xăm Hình
60
chương 60: Vứt Rác
61
chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62
chương 62: Không Cách Nào
63
chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64
chương 64: Nhảy Lầu
65
chương 65: Cạn Lời
66
chương 66: Bị Sàm Sỡ
67
chương 67: Mắt Mù À
68
chương 68: Dáng Chuẩn
69
chương 69: Tình Nhân
70
chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71
chương 71: Đoàn Lê Oanh
72
chương 72: Níu Lưỡi
73
chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74
chương 74: Thảo Luận
75
chương 75: Chứng Cứ
76
chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77
chương 77: Anh Ở Đây
78
chương 78: Đã Ổn
79
chương 79: Chăm Sóc
80
chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81
chương 81: Anh Ba
82
chương 82 : Dương Mai Hoà
83
chương 83: Dược Bà
84
chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85
chương 85: Tỏ Tình
86
chương 86: Săn Giảm Giá
87
chương 87: Số Thị Phi
88
chương 88: Quá Đáng
89
Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90
chương 90: Bắt Đầu
91
chương 91: Thẻ Đen
92
chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93
chương 93: Có Tiền
94
chương 94: Xao Xuyến
95
chương 95: Lên Chính Thức
96
chương 96: Mùa Hè Xanh
97
chương 97: Đến Nơi
98
chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99
chương 99: Xoay Ngôi Thai
100
chương 100: Thành Công
101
chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102
chương 102: Hẹn Hò
103
chương 103: Bắt Được Rồi
104
chương 104: Án Mạng
105
chương 105
106
chương 106: Khúc Cây Mục
107
chương 107: Về Quê
108
chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109
chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110
chương 110: Kệ Đi Cô
111
chương 111: Anh Mới Xấu
112
chương 112: Hũ Mắm Hách
113
chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114
chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115
chương 115: Em Hiểu Chứ?
116
chương 116: Bực Tức
117
chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118
chương 118: Sốc
119
chương 119: Giỗ Họ
120
chương 120: Say
121
chương 121: Đào Mỏ
122
chương 122: Đẹp Mặt
123
chương 123: Lật Bài Ngửa
124
chương 124: Hồ Ly Tinh
125
chương 125: Thực Hành
126
chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127
chương 128: Lục Đồ
128
chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129
chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130
chương 130: Đồng Đội
131
chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132
chương 132: Xong Rồi
133
chương 133: Lập Tức, Cút...
134
Chương 134: Oan Gia.
135
chương 135: Tiền Đâu?
136
chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137
chương 136: Ông Định Thế Nào?
138
chương 137: Cấp Cứu
139
chương 138: Hoàng Sa
140
chương 140: Họp...
141
chương 141: Con Này Láo
142
chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143
chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144
chương 144: Công Bằng
145
chương 145: Lục Lam Chi
146
chương 146: Trật Tự
147
chương 147: Mất Hết Rồi
148
chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149
chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150
chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151
chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152
chương 152: Bác Sĩ Đâu
153
chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154
chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155
chương 155: Anh Đến Ngay
156
chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157
chương 157: Anh Sai Rồi
158
chương 158: Ba Năm Sau
159
chương 159: Cảm Ơn
160
chương 160: Về Là Vui Rồi
161
chương 161: Tình Một Đêm
162
chương 162: Chuyển Nhà
163
chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164
chương 164: Anh Tự Nguyện
165
chương 165: Tùy Anh
166
chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167
chương 167: Kinh Quá
168
chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169
chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170
chương 170: Bà Nội
171
chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172
chương 172: Anh Yêu Em
173
chương 173: Diệt Ký Sinh
174
chương 174: Cầu Hôn
175
chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176
chương 176: Hôn Lễ.
177
chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play