Thanh Xuân Nở Hoa

Thanh Xuân Nở Hoa

chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới

Trời vào thu buổi sáng mát mẻ, trời cao trong xanh, ánh nắng e ấp chiếu xuống thành phố H. 

"Minh Hiểu Khê... Em lại lấy dao cạo râu của anh đi đâu rồi hả?"

Tiếng Minh Hiểu Đông ở trong nhà vệ sinh hét vọng ra. Minh Hiểu Khê đang ăn sáng, phồng má phản bác.

"Hứ! Em không lấy nhé..."

Bà Huyền bưng tô phở cuối cùng đặt lên bàn, nhìn con gái khẽ lắc đầu, mỉm cười. Sáng nào cũng vậy bà đã quá quen rồi.

Ông Nhân từ trong phòng đi ra, trên tay cầm chiếc dao cạo râu đưa vào trong nhà vệ sinh cho con trai.

"Đây, dao cạo của con đây. Lúc nãy bố mượn đấy. Không phải em gái con lấy đâu."

"Lè! Chưa gì đã vội đổ cho người ta rồi, con dao cạo đểu, ai mà thèm chứ."

Minh Hiểu Khê không khách khí mà lên mặt với anh trai.

"Bốp!"

"Á! Sao anh lại đánh em!"

"Anh thích..."

"Mẹ ơi! Mẹ xem anh ý kìa!"

Bà Huyền liếc mắt nhìn con trai.

"Con bé còn chưa đủ ngốc hay sao mà con còn đánh vào đầu nó. Đánh nó ngốc hẳn thì con nuôi được cả đời sao?"

"Mẹ!..."

Minh Hiểu Khê tức đến ná thở, phụng phịu gọi mẹ. Minh Hiểu Đông xoa xoa đầu em gái mấy cái, mỉm cười gật đầu.

"Vâng con biết rồi mẹ, về sau con không đánh vào đầu con bé nữa. Trực tiếp đánh cho mông nở hoa cũng ổn."

"Anh! Hừ hừ!"

Minh Hiểu Khê thở phì phò tức giận. Cô trút giận bằng cách trừng mắt nhìn anh trai một cái, sau đó một hơi uống cạn bát nước phở rồi khoác cặp đi ra ngoài.

"Con đi học đây."

"Ừ! Đi đường cẩn thận nhé."

Minh Hiểu Khê là con gái của một gia đình hết sức bình thường, gia đình cô khá cơ bản, có bốn người, bố, mẹ, anh trai và cô.

Bố là bác sĩ, mẹ là giáo viên dạy văn cấp 2. Anh trai đang học đại học năm tư.

Nhờ phúc của bố mình, khi ông cứu sống một đại tài phiệt mà năm nay Minh Hiểu Khê được chuyển tới trường học Quốc Tế top đầu trong nước để học. Ngày hôm nay là ngày nhập học đầu tiên của cô.

Minh Hiểu Khê đứng trước cổng trường hai mắt mở lớn, nhìn ngôi trường trước mặt.

"Oa! Thật là đẹp!"

Trường Quốc Tế Sky.

Ngôi trường có khuôn viên rộng đến 20000m2 đồ sộ nguy nga như một toà cung điện, toạ lạc giữa thủ đô xa hoa tráng lệ.

Trước khi nhập học Minh Hiểu Khê đã tự mình tìm hiểu qua một chút, theo hiểu biết của cô đọc được ở trên mạng, thì nhà trường thiết kế các khu vực riêng biệt gồm có phòng học, nhà ăn, sân chơi bóng rổ, bóng đá, khu bán trú hoặc nội trú… Ngoài ra học sinh còn được học tập tại các phòng chức năng như thư viện, thí nghiệm, STEM, piano, múa, mỹ thuật… trong không gian thoáng mát, đầy đủ ánh sáng. Thật đúng như người ta nói, mọi thứ đều tràn ngập mùi đô la.

Nghe người ta nói, đọc ở trên mạng là một chuyện, nhưng khi được tận mắt chứng kiến vẫn làm cho cô kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người.

Minh Hiểu Khê hít một hơi thật sâu đi sang đường, trong lòng hồi hộp khi mỗi bước chân là cô đến gần cung điện mơ ước của bao nhiêu người kia hơn.

"Thằng chó này! Bố mày nói mà cái mặt mày cứ trơ trơ ra như thế à?"

"Mày câm à? Không nghe thấy đại ca nhà tao đang hỏi mày hả?"

Tiếng ồn ào chửi bới truyền tới thu hút sự chú ý của Minh Hiểu Khê, cô dừng bước chân nhìn sang bên này.

Một đám thanh niên có bốn người ăn mặc bụi bặm, tóc tai xanh đỏ, có hai tên còn đang phì phèo điếu thuốc, mặt mũi ngông nghênh đang vây quanh, dồn một cậu thanh niên vào góc tường.

Minh Hiểu Khê hơi nheo mắt, nhìn đồng phục mặc trên người cậu bạn kia, nhận ra cậu ta học cùng trường với cô.

Minh Hiểu Khê thở dài.

"Haizzz... Ngày đầu tiên tới lớp đã gặp phải chuyện chướng mắt như thế này rồi!"

Từ nhỏ tính cách của cô vô cùng cương trực mạnh mẽ, thích bênh vực kẻ yếu, thấy chuyện bất bình là muốn giúp đỡ.

Chuyện hôm nay cũng không ngoại lệ, Minh Hiểu Khê dùng dây thun trên cổ tay cột tóc lên, tiến đến bên này, vừa đi lại vừa xắn tay áo lên nữa, trông vô cùng ra dáng chị đại.

Đoàn Trường Sinh bị nhóm côn đồ vây quanh, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, hai nắm đấm siết chặt, phía dưới khẽ lắc nhẹ cái cổ chân, âm thầm nghiến răng, vừa hôm trước đi bơi vì cứu một em nhỏ mà anh bị thương ở chân, bác sĩ nói anh trong thời gian này phải nghỉ ngơi, không được hoạt động mạnh, vậy nên lúc này anh không tiện đánh nhau với cái bọn côn đồ đáng băm này.

Nhóm côn đồ thấy người không phản kháng thì đắc ý chắc mẩm trong lòng hôm nay thịt được con dê béo rồi.

Trường này là trường quốc tế, toàn con nhà giàu học ở đây, tên đại ca cầm đầu nhìn Đoàn Trường Sinh cười lên đầy đắc ý.

"Haha! Chúng mày thấy tao nói có đúng hay không, mấy cái đứa con nhà giàu này cũng chỉ được cái mã thôi, chứ chúng nó ngu và nhát chết lắm..."

"Đại ca nói đúng!"

"Đi theo đại ca chắc chắn có thịt ăn!"

Nhóm đàn em sôi nổi phụ hoạ theo khiến tên đại ca càng phổng mũi. Đây là lần đầu tiên hắn mở rộng địa bàn đến đây. 

Ở đây toàn con nhà giàu nhưng nhát cáy như thế này, sau này chặn đường trấn cũng ấm no rồi. 

Càng nghĩ tên đại ca càng vui vẻ. Hắn vỗ vai Đoàn Trường Sinh nói.

"Thế nào? Mày còn không mau đưa hết tiền đây cho anh mày..."

Một tên đàn em khác trợn mắt nhìn Đoàn Trường Sinh quát.

"Nhanh lên nào thằng em! Mày có muốn đi học hay không đây?"

Đoàn Trường Sinh siết chặt nắm tay, hít vào một hơi, ánh mắt nheo lại như tính toán điều gì đó, thân hình hơi nghiêng một chút chuẩn bị làm ra động tác.

"Này các người đang làm gì thế hả? Mau buông cậu ấy ra..."

Đoàn Trường Sinh đang định ra tay, bất ngờ bị tiếng hét chói tai của Minh Hiểu Khê cắt ngang.

Bốn tên côn đồ cũng bị tiếng hét của cô thu hút sự chú ý. Một tên đàn em cười nham nhở ra vẻ tốt bụng nói.

"Em gái, mau đi học đi kẻo muộn đấy, đừng có lo chuyện bao đồng."

Minh Hiểu Khê nhìn bọn chúng, lại nhìn cậu bạn bị bắt nạt, máu anh hùng lại càng sôi sục.

"Tôi nói các người thả cậu ấy ra..."

"Haha bọn này cứ không thích thả đấy! Cô em muốn làm gì nào?"

"Bụp bụp..."

Lời khiêu khích tên kia vừa dứt, Minh Hiểu Khê khí thế chị đại ngút trời xông tới, dùng một loạt động tác đẹp mắt trong nháy mắt hạ gục bốn tên côn đồ.

"Á ui!!!"

"Mẹ ơi! Đau quá đi mất!"

Mấy tên côn đồ nằm lăn trên nền đất, đau đến nhe răng trợn mắt mà rên rỉ.

"Từ nay đừng để chị đây nhìn thấy chúng mày bắt nạt người khác nữa, để chị đây bắt được nữa thì coi chừng đó."

Minh Hiểu Khê hất cằm răn dạy. Mấy tên côn đồ sợ hãi gật đầu lia lịa.

"Vâng vâng..."

"Cút!"

Minh Hiểu Khê phất tay, mấy tên kia dắt díu nhau mà bỏ chạy. Bọn chúng cảm thấy, hôm nay khởi sự không xem ngày nên phạm giờ xấu, mới đen đủi gặp sát tinh đây mà.

Đoàn Trường Sinh thấy mấy tên côn đồ đã đi hết, cũng thu lại ánh mắt, mặt không biểu cảm xoay người rời đi.

Minh Hiểu Khê thấy mình vất vả ra tay trượng nghĩa, giúp người vậy mà ngay cả một câu cảm ơn người này cũng không nói, vậy mà đã phủi mông đi mất rồi.

Cô vội chạy theo, không nhịn được mà trách mắng.

"Này! Nói chứ, tuy rằng là tôi giúp người không mong hồi báo gì gì đó. Nhưng ít nhất cậu cũng phải nói cảm ơn chứ."

Nhưng mặc kệ cô nói gì, người trước mặt vẫn trưng một biểu cảm không phải chuyện liên quan đến mình. 

Điều này thật khiến một cô nàng tốt tính như Minh Hiểu Khê cũng phải tức giận, cô đưa tay kéo áo cậu ta lại.

"Này! Tôi đang nói chuyện với cậu đó."

Đoàn Trường Sinh bị cô kéo, nhíu chân mày quay người lại nhìn.

Minh Hiểu Khê còn muốn nói thêm mấy câu nữa, nhưng khi nhìn rõ nhan sắc của anh thì lập tức đứng hình mất ba giây.

Nội tâm điên cuồng mà gào thét, nổi sóng. Người trước mặt cô này quá đẹp trai rồi, trời ơi, khuôn mặt đẹp như tạc, không quá góc cạnh vô cùng hài hoà nam tính, sống mũi cao thẳng, mày kiếm sắc nét, mắt đen láy trong suốt lạnh lùng mang theo khí thế của bậc vương giả.

Minh Hiểu Khê bị sắc đẹp mê hoặc, trái tim điên cuồng mà nhảy loạn nhịp.

Đoàn Trường Sinh nhìn cô gái đang ngây ngốc trước mặt, ánh mắt của anh vô cùng lạnh lùng, giống như nước lạnh mùa đông, lạnh tới mức muốn đóng băng người trước mắt. 

"Nhiều chuyện."

Đoàn Trường Sinh ghét bỏ cô xen vào việc người khác, nên nhàn nhạt buông một câu rồi xoay người rời đi.

"Hộc hộc... không sao chứ?"

"Phù phù...Chưa có nát xương à?"

Đoàn Trường Sinh đi được mấy bước thì có hai người chạy tới đón. Anh liếc họ một cái, nhàn nhạt nói.

"Các cậu nghĩ tôi sẽ chịu thiệt?"

Hai người đồng thời lắc đầu, nhưng ánh mắt lại ái ngại nhìn vào cái chân đau của anh. Đoàn Trường Sinh không thèm để ý tới bọn họ, cứ như vậy mà một mạch đi thẳng.

Minh Hiểu Khê nhìn ba người họ, lông mày nhíu chặt. 

Khi bọn họ đã đi xa cô mới Khôi phục lại tinh thần, tức giận không thôi, mắng theo sau.

"Mé nó chứ, tưởng đẹp trai thì hay lắm sao, bị bắt nạt thì như thỏ đế không dám phản kháng. Chị đây đã có lòng tốt giúp đỡ rồi, không biết điều cảm ơn đã đành, còn ra vẻ cho ai xem. Hừ... Nói cho cùng cũng chỉ được có cái mã mà thôi!"

"Ế! Lão Sinh, em gái kia đang mắng cậu hả?"

Vũ Duy Mạnh hiếu kỳ vỗ vai hỏi. Đoàn Trường Sinh ném cho cậu ta một ánh mắt sắc lạnh.

Vũ Duy Mạnh cười hì hì khẽ nhún vai nháy nháy mắt với Trần Hải Đăng. Nhưng nhận lại chỉ là một cái liếc mắt lạnh nhạt.

Bên này Minh Hiểu Khê sau khi mắng một hơi dài, cuối cùng cũng xả vơi được một chút cơn tức trong lòng cô xốc lại tinh thần đi vào trong trường.

"Đúng là không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài được. Nhìn thì rõ đẹp trai, ấy vậy mà..."

Cô tiếc nuối lắc đầu, chép miệng.

"Chẹp chẹp! Ông trời thật không có mắt, sao lại cho những kẻ như vậy vẻ bề ngoài soái ca chứ, thật là quá lãng phí mà!"

(còn tiếp)

Hot

Comments

mia

mia

.

2023-09-11

0

Pé Mon

Pé Mon

2023-08-31

0

🎶Boka🍃

🎶Boka🍃

......

2023-08-31

0

Toàn bộ
Chapter
1 chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2 chương 2: Lớp 11A4
3 chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4 chương 4: Nấu Ăn
5 chương 5: Nữ Chính
6 chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7 chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8 chương 8: Bị Đánh Ghen
9 chương 9: Hôn Ước Sao?
10 chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11 chương 11: Tiệc Chính
12 chương 12: Múa Kiếm
13 chương 13: Bánh Bao
14 chương 14: Nguyệt Sự
15 chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16 chương 16: Giận Hờn
17 chương 17: Cứu Mình Với
18 chương 18: Không Có Lần Sau
19 chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20 chương 20: Coi Như Là Vậy
21 chương 21: Tỏi Sống
22 chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23 chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24 chương 24: Ly Hôn Đi
25 chương 25: Mượn Nhà
26 chương 26: Em Về Rồi Sao?
27 chương 27: Chơi Game
28 chương 28: Đánh Game
29 chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30 chương 30: Đánh
31 chương 31: Nhập Viện
32 chương 32: Bắn Súng Sơn
33 chương 33: Bị Bắt Cóc
34 chương 34: Chuyên Án
35 chương 35: Là Ở Đây
36 chương 36: Đằng Hạo
37 chương 37: Chạy
38 chương 38: Trốn
39 chương 39: Không Được
40 Chương 40: Mất Dấu
41 chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42 chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43 chương 43: Khởi Đầu Mới
44 chương 44: Gặp Lại
45 chương 45: Chưa Có Gặp
46 chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47 chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48 chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49 chương 49: Học Vượt
50 chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51 chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52 chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53 chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54 chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55 chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56 chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57 chương 57: Cô Hàng Xóm
58 chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59 Chương 59: Xăm Hình
60 chương 60: Vứt Rác
61 chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62 chương 62: Không Cách Nào
63 chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64 chương 64: Nhảy Lầu
65 chương 65: Cạn Lời
66 chương 66: Bị Sàm Sỡ
67 chương 67: Mắt Mù À
68 chương 68: Dáng Chuẩn
69 chương 69: Tình Nhân
70 chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71 chương 71: Đoàn Lê Oanh
72 chương 72: Níu Lưỡi
73 chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74 chương 74: Thảo Luận
75 chương 75: Chứng Cứ
76 chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77 chương 77: Anh Ở Đây
78 chương 78: Đã Ổn
79 chương 79: Chăm Sóc
80 chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81 chương 81: Anh Ba
82 chương 82 : Dương Mai Hoà
83 chương 83: Dược Bà
84 chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85 chương 85: Tỏ Tình
86 chương 86: Săn Giảm Giá
87 chương 87: Số Thị Phi
88 chương 88: Quá Đáng
89 Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90 chương 90: Bắt Đầu
91 chương 91: Thẻ Đen
92 chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93 chương 93: Có Tiền
94 chương 94: Xao Xuyến
95 chương 95: Lên Chính Thức
96 chương 96: Mùa Hè Xanh
97 chương 97: Đến Nơi
98 chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99 chương 99: Xoay Ngôi Thai
100 chương 100: Thành Công
101 chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102 chương 102: Hẹn Hò
103 chương 103: Bắt Được Rồi
104 chương 104: Án Mạng
105 chương 105
106 chương 106: Khúc Cây Mục
107 chương 107: Về Quê
108 chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109 chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110 chương 110: Kệ Đi Cô
111 chương 111: Anh Mới Xấu
112 chương 112: Hũ Mắm Hách
113 chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114 chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115 chương 115: Em Hiểu Chứ?
116 chương 116: Bực Tức
117 chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118 chương 118: Sốc
119 chương 119: Giỗ Họ
120 chương 120: Say
121 chương 121: Đào Mỏ
122 chương 122: Đẹp Mặt
123 chương 123: Lật Bài Ngửa
124 chương 124: Hồ Ly Tinh
125 chương 125: Thực Hành
126 chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127 chương 128: Lục Đồ
128 chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129 chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130 chương 130: Đồng Đội
131 chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132 chương 132: Xong Rồi
133 chương 133: Lập Tức, Cút...
134 Chương 134: Oan Gia.
135 chương 135: Tiền Đâu?
136 chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137 chương 136: Ông Định Thế Nào?
138 chương 137: Cấp Cứu
139 chương 138: Hoàng Sa
140 chương 140: Họp...
141 chương 141: Con Này Láo
142 chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143 chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144 chương 144: Công Bằng
145 chương 145: Lục Lam Chi
146 chương 146: Trật Tự
147 chương 147: Mất Hết Rồi
148 chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149 chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150 chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151 chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152 chương 152: Bác Sĩ Đâu
153 chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154 chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155 chương 155: Anh Đến Ngay
156 chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157 chương 157: Anh Sai Rồi
158 chương 158: Ba Năm Sau
159 chương 159: Cảm Ơn
160 chương 160: Về Là Vui Rồi
161 chương 161: Tình Một Đêm
162 chương 162: Chuyển Nhà
163 chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164 chương 164: Anh Tự Nguyện
165 chương 165: Tùy Anh
166 chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167 chương 167: Kinh Quá
168 chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169 chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170 chương 170: Bà Nội
171 chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172 chương 172: Anh Yêu Em
173 chương 173: Diệt Ký Sinh
174 chương 174: Cầu Hôn
175 chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176 chương 176: Hôn Lễ.
177 chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)
Chapter

Updated 177 Episodes

1
chương 1: Ngày Đầu Đến Trường Mới
2
chương 2: Lớp 11A4
3
chương 3: Cô Gái Từ Trên Trời Rơi Xuống
4
chương 4: Nấu Ăn
5
chương 5: Nữ Chính
6
chương 6: Đừng Có Động Vào Ông Đây
7
chương 7: Quần Áo Của Cậu Đây
8
chương 8: Bị Đánh Ghen
9
chương 9: Hôn Ước Sao?
10
chương 10: Ông Cụ Đoàn Văn Sáng
11
chương 11: Tiệc Chính
12
chương 12: Múa Kiếm
13
chương 13: Bánh Bao
14
chương 14: Nguyệt Sự
15
chương 15: Cuộc Thi Văn Nghệ
16
chương 16: Giận Hờn
17
chương 17: Cứu Mình Với
18
chương 18: Không Có Lần Sau
19
chương 19: Hôm Nay Tôi Không Rảnh
20
chương 20: Coi Như Là Vậy
21
chương 21: Tỏi Sống
22
chương 22 : Vặn Trẹo Cổ Thôi Sao?
23
chương 23: Ai Cho Cô Đến Đây
24
chương 24: Ly Hôn Đi
25
chương 25: Mượn Nhà
26
chương 26: Em Về Rồi Sao?
27
chương 27: Chơi Game
28
chương 28: Đánh Game
29
chương 29: Kết Quả Thi Vòng Sơ Loại
30
chương 30: Đánh
31
chương 31: Nhập Viện
32
chương 32: Bắn Súng Sơn
33
chương 33: Bị Bắt Cóc
34
chương 34: Chuyên Án
35
chương 35: Là Ở Đây
36
chương 36: Đằng Hạo
37
chương 37: Chạy
38
chương 38: Trốn
39
chương 39: Không Được
40
Chương 40: Mất Dấu
41
chương 41: Cứu Tớ! Tớ Sợ Quá
42
chương 42: Chúng Tôi Xin Lỗi
43
chương 43: Khởi Đầu Mới
44
chương 44: Gặp Lại
45
chương 45: Chưa Có Gặp
46
chương 46: Tân Thủ Khoa Kiêm Hoa Khôi
47
chương 47: Gặp Mặt Tại Quán Lẩu
48
chương 48: Hà Hiểu Lam và Hà Hồng Vân
49
chương 49: Học Vượt
50
chương 50: Giáo Dục Quốc Phòng
51
chương 51: Xin Cô, Đừng Cướp Anh Ấy Của Tôi
52
chương 52: Nam Thần, Mỹ Nữ
53
chương 53: Giúp Hà Mộng Vân.
54
chương 54: Rắc Rối Ở Tiệm Ăn
55
chương 55: Hôm Nay Bà Cô Mày Chơi Với Mày!
56
chương 56: Rời Đồn Cảnh Sát Lại Đến Bệnh Viện
57
chương 57: Cô Hàng Xóm
58
chương 58: Náo Loạn Ở Nhà Ăn
59
Chương 59: Xăm Hình
60
chương 60: Vứt Rác
61
chương 61: Gặp Lại Bạn Cũ
62
chương 62: Không Cách Nào
63
chương 63: Rắc Rối Hà Hồng Vân
64
chương 64: Nhảy Lầu
65
chương 65: Cạn Lời
66
chương 66: Bị Sàm Sỡ
67
chương 67: Mắt Mù À
68
chương 68: Dáng Chuẩn
69
chương 69: Tình Nhân
70
chương 70: Khách Sạn, Tạm Biệt.
71
chương 71: Đoàn Lê Oanh
72
chương 72: Níu Lưỡi
73
chương 73: Giáo Sư Thông Đồng
74
chương 74: Thảo Luận
75
chương 75: Chứng Cứ
76
chương 76: Hiểu Khê Gặp Nạn
77
chương 77: Anh Ở Đây
78
chương 78: Đã Ổn
79
chương 79: Chăm Sóc
80
chương 80: Cảnh Sát Hỏi Thăm
81
chương 81: Anh Ba
82
chương 82 : Dương Mai Hoà
83
chương 83: Dược Bà
84
chương 84: Cô Ấy Là Hoa Đã Có Chủ
85
chương 85: Tỏ Tình
86
chương 86: Săn Giảm Giá
87
chương 87: Số Thị Phi
88
chương 88: Quá Đáng
89
Chương 89: Thành Công Tạo Tiếng Vang
90
chương 90: Bắt Đầu
91
chương 91: Thẻ Đen
92
chương 92: Em Không Có Chứng Cứ
93
chương 93: Có Tiền
94
chương 94: Xao Xuyến
95
chương 95: Lên Chính Thức
96
chương 96: Mùa Hè Xanh
97
chương 97: Đến Nơi
98
chương 98: Khó Khăn Đầu Tiên
99
chương 99: Xoay Ngôi Thai
100
chương 100: Thành Công
101
chương 101: Tôi Phải Nói Cái Gì
102
chương 102: Hẹn Hò
103
chương 103: Bắt Được Rồi
104
chương 104: Án Mạng
105
chương 105
106
chương 106: Khúc Cây Mục
107
chương 107: Về Quê
108
chương 108: Nhà Bác Cả Cực Phẩm
109
chương 109: Nhà Bác Cả Cực Phẩm (tiếp)
110
chương 110: Kệ Đi Cô
111
chương 111: Anh Mới Xấu
112
chương 112: Hũ Mắm Hách
113
chương 113: Tặng Em 10% Cổ Phần Công Ty
114
chương 114: Bữa Cơm Thân Mật
115
chương 115: Em Hiểu Chứ?
116
chương 116: Bực Tức
117
chương 117: Nhưng Mẹ Ơi!
118
chương 118: Sốc
119
chương 119: Giỗ Họ
120
chương 120: Say
121
chương 121: Đào Mỏ
122
chương 122: Đẹp Mặt
123
chương 123: Lật Bài Ngửa
124
chương 124: Hồ Ly Tinh
125
chương 125: Thực Hành
126
chương 126: Nhà Hàng Hoa Sen Vàng
127
chương 128: Lục Đồ
128
chương 127: Hẹn Hò Rạp Chiếu Phim
129
chương 129: Đào Mộng Điệp và Lục Trình
130
chương 130: Đồng Đội
131
chương 131: Cố ý Tranh Đoạt
132
chương 132: Xong Rồi
133
chương 133: Lập Tức, Cút...
134
Chương 134: Oan Gia.
135
chương 135: Tiền Đâu?
136
chương 135: Có Cách Gì Được Đây!
137
chương 136: Ông Định Thế Nào?
138
chương 137: Cấp Cứu
139
chương 138: Hoàng Sa
140
chương 140: Họp...
141
chương 141: Con Này Láo
142
chương 142: Đỗ Lệ Thủy và Đoàn Nhật Ánh
143
chương 143: Hồ Ly Tinh Chúa
144
chương 144: Công Bằng
145
chương 145: Lục Lam Chi
146
chương 146: Trật Tự
147
chương 147: Mất Hết Rồi
148
chương 148: Tôi Đã Làm Gì Thế Này!
149
chương 149: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Anh
150
chương 150: Sai Lầm Nghiêm Trọng
151
chương 151: Tại Sao Hai Người Lại Ở Đây?
152
chương 152: Bác Sĩ Đâu
153
chương 153: Xin Lỗi! Tôi Đến Muộn Rồi!
154
chương 154: Trả Mạng Cho Con Tôi
155
chương 155: Anh Đến Ngay
156
chương 156: Chúng Ta Chia Tay Đi!
157
chương 157: Anh Sai Rồi
158
chương 158: Ba Năm Sau
159
chương 159: Cảm Ơn
160
chương 160: Về Là Vui Rồi
161
chương 161: Tình Một Đêm
162
chương 162: Chuyển Nhà
163
chương 163: Cha Quý Nhờ Con
164
chương 164: Anh Tự Nguyện
165
chương 165: Tùy Anh
166
chương 166: Anh Thề, Anh Hứa, Anh Đảm Bảo
167
chương 167: Kinh Quá
168
chương 168: Em Sắp Được Làm Cô Rồi!
169
chương 169: Cô Đừng Đắc Ý Quá Sớm
170
chương 170: Bà Nội
171
chương 171: Bọn Họ Cản Trở Tôi Lấy Vợ
172
chương 172: Anh Yêu Em
173
chương 173: Diệt Ký Sinh
174
chương 174: Cầu Hôn
175
chương 175: Đến Công Ty Thăm Anh
176
chương 176: Hôn Lễ.
177
chương 177: Sinh Con (Hoàn Chính Văn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play