Chương 16: Dừng thôi

Lúc cô còn đi học rất kiêu ngạo, từng từ chối Cao Cảnh Bình rất nhiều lần.

Nhưng từ khi ra xã hội, cô dần nhận ra, là một phụ nữ, mỗi bước đi đều quá khó khăn.

Đã từng chờ mong tình cảm chân thành, nhưng không thực tế bằng tiền bạc.

Tuy nói bây giờ mình không còn ác cảm với Cao Cảnh Bình như trước, nhưng đột nhiên bị tỏ tình vẫn có chút khó xử.

Cao Cảnh Bình nói với đám bạn.

"Có thể Diễm Tinh hơi căng thẳng, xin các bạn động viên nhé?"

Đa phần bạn học hóng chuyện vỗ tay ủng hộ.

Lý Hải Quỳnh lại tức giận đến mức đặt mông ngồi xuống, nghiến răng nghiến lợi.

Mặt mũi mất sạch!

Trong lòng càng thêm căm ghét Giai Diễm Tinh!

Vẻ mặt Hứa Kỳ đầy khó chịu, rõ ràng là mình mời cơm, vì sao lại thành nơi cho người khác tỏ tình?

"Tôi..."

Ngay khi Giai Diễm Tinh muốn đồng ý, Vương Đông Quân đứng dậy, chân thành nói.

"Giai Diễm Tinh, tôi hi vọng cô có thể suy nghĩ cẩn thận, đừng đồng ý dễ dàng!"

Câu nói này lập tức khiến người khác chú ý.

Bọn họ đều nhìn Vương Đông Quân giống như nhìn thằng ngu.

Người ta đẹp đôi như vậy, lúc nào đến lượt tên nghèo hèn như mày phản đối?

Ánh mắt Cao Cảnh Bình nhìn Vương Đông Quân không mấy thân thiện: "Anh muốn làm gì?"

Vương Đông Quân giả điếc, tiếp tục nhìn chằm chằm Giai Diễm Tinh, đang chờ đợi câu trả lời của cô ấy.

Giai Diễm Tinh hiếm khi nói chuyện với Vương Đông Quân, nhẹ giọng hỏi.

"Vì sao?"

Vương Đông Quân lắc đầu.

"Không sao trăng gì hết, chỉ là muốn nhắc nhở cô lựa chọn nửa kia phải cẩn thận, không thể bị những nhân tố bên ngoài che mắt!"

Câu nói bóng gió này ý chỉ nhân phẩm của Cao Cảnh Bình có vấn đề.

Lời nói này đương nhiên khiến mọi người bất mãn, đồng loạt chửi anh.

"Vương Đông Quân, anh im mồm đi, anh còn không biết xấu hổ nói Cao Cảnh Bình? Xứng sao?"

"Mau cút đi,Cảnh Bình người ta mời ăn cơm, anh ăn ké thì thôi, còn không biết xấu hổ làm phiền người ta tỏ tình!"

Vương Đông Quân mở miệng.

"Tôi không thèm ăn mấy món này, tôi chỉ ăn ngay nói thật, thế thôi!"

Giai Diễm Tinh nhìn thẳng Vương Đông Quân, chỉ vài giây rồi cô thở dài chậm rãi thất vọng nói.

"Vương Đông Quân, tôi biết những năm qua anh sống không được tốt, đây không phải lỗi của anh, nhưng anh sai ở chỗ không thể đánh giá Cảnh Bình như vậy, anh ấy đối xử với tôi rất tốt, anh khiến tôi quá thất vọng..."

Dừng một chút, Giai Diễm Tinh lại nói thêm.

"Tôi hiểu anh đang nghĩ gì, chuyện kia… qua rồi, bây giờ anh và tôi đều nên hiểu chuyện, khuyên anh từ bỏ những ảo tưởng không thực tế kia đi..."

Giai Diễm Tinh nói vậy, khiến cho rất nhiều người hùa theo.

"Diễm Tinh nói đúng, Vương Đông Quân tư cách gì xen vào?"

"Cũng không soi mặt vào trong nước tiểu xem mình thế nào, sao có thể so sánh với Cao Cảnh Bình?"

"Chứ gì nữa, bản thân đi ở rể còn không biết xấu hổ có suy nghĩ không đàng hoàng với Diễm Tinh, đúng là mặt dày!"

Vương Đông Quân vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, nói với Giai Diễm Tinh.

"Chắc là cô hiểu nhầm ý của tôi rồi, tôi chỉ không muốn nhìn thấy cô nhảy vào hố lửa!"

Giai Diễm Tinh đầy khó xử nói.

"Vương Đông Quân, anh có thể đừng dối trá như vậy được không?"

"Cô không tin tôi?"

"Nhìn những gì anh làm mấy năm nay, dựa vào đâu mà muốn tôi tin anh?"

Vương Đông Quân kéo ống tay áo lên, lộ ra một vết sẹo dài hơn mười cm trên cánh tay phải.

"Dựa vào cái này thì sao?"

Nhìn thấy vết sẹo này, con ngươi của Giai Diễm Tinh hơi co rụt lại.

Không khỏi nhớ lại lúc đó...

Hôm đó Giai Diễm Tinh về nhà trễ hơn bình thường một chút.

Khi đi ngang qua một khu đường vắng, cô gặp phải chín tên côn đồ cầm dao dọa dẫm.

Bọn chúng kéo cô vào khu bỏ hoàng, từng người từng người sờ mó thân thể cô, muốn xé nát mọi thứ trên người cô.

Giây phút quan trọng, Vương Đông Quân đột nhiên xuất hiện, đánh bọn kia chạy đi.

Nhưng trong lúc đánh nhau, cánh tay anh bị cứa ra một vết thương lớn chảy máu không ngừng.

Sau đó, Vương Đông Quân biến mất trong đêm.

Ngày hôm sau, cô tìm hiểu thì biết người kìa là Vương Đông Quân, mà lúc đó anh còn đang bị bọn người Hạ gia trêu chọc.

Giai Diễm Tinh vốn định vào giải thích giúp Vương Đông Quân, nhưng lại thấy Hạ Niệm Chân cản trước một bước.

Ban đầu cô còn cho rằng Vương Đông Quân là họ hàng gì đó với Hạ gia, sau thì biết anh chỉ là người mà ông nội Hạ che chở.

Bị Hạ gia gọi là đồ hèn.

Vì vậy mà bọn họ gần nhau hơn một chút, cô cũng thường xuyên lén gặp Vương Đông Quân, giữa họ có một đoạn thời gian đẹp như vậy.

Mà chuyện này, Giai Diễm Tinh cũng không nói ai, sợ rằng bị phao tin cô bị côn đồ cưỡng hiếp.

Như vậy danh dự của cô sẽ bị ảnh hưởng.

Bởi vậy chuyện này, chỉ có hai người bọn họ có một đoạn thời gian quen biết nhau.

Từ đó về sau, Giai Diễm Tinh dần có ấn tượng tốt với Vương Đông Quân.

Nhưng khiến Giai Diễm Tinh không ngờ đó là sau này Vương Đông Quân được chỉ hôn với Hạ Niệm Chân, sau đó không gặp cô.

Cô còn nghe bọn người Hạ Bân Úy phao tin, Vương Đông Quân chỉ là kẻ hèn mạt bám lấy Hạ gia mà trèo lên kiếm chút tiền.

Ở trong Hạ gia lấy bao nhiêu đồ tốt, có bao nhiêu tiền bạc đều bòn rút của Hạ Niệm Chân.

Cô bắt đầu nghi ngờ hai tên côn đồ dọa dẫm mình kia cũng có thể là Vương Đông Quân sắp xếp, từ đó cố ý tiếp cận mình.

Cho nên, thiện cảm mà Giai Diễm Tinh dành cho Vương Đông Quân hoàn toàn biến mất...

Lúc này, Vương Đông Quân lôi vết sẹo này ra, dưới cái nhìn của Giai Diễm Tinh là hành vi giả vờ đáng thương!

Lần này biểu cảm của cô ấy trở nên hờ hững.

"Cất những suy nghĩ khiến người khác buồn nôn của anh đi! Một kẻ chỉ dựa vào vợ mình thì không có quyền lên tiếng."

"Hiểu rồi!"

Vương Đông Quân ngồi xuống, không tỏ thái độ nào nữa.

Cô gái ấm áp năm đó, bây giờ không còn rồi.

"Ngu ngốc!"

Cao Cảnh Bình âm thầm mỉa mai.

Giai Diễm Tinh lườm Vương Đông Quân một cái, loại bỏ chút do dự cuối cùng, nhận lấy hoa hồng gật đầu.

"Em đồng ý!"

"Wow! !"

Hot

Comments

Hung Tran

Hung Tran

Sfcby

2023-01-12

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhịn nhục
2 Chương 2: Chèn ép
3 Chương 3: Quyết định
4 Chương 4: Thử thách bắt đầu
5 Chương 5: Cái bẫy
6 Chương 6: Ai cũng chế giễu
7 Chương 7: Có tức mà không nói thành lời
8 Chương 8: Cướp công
9 Chương 9: Từ chối hợp tác
10 Chương 10: Nhờ vả hay ra lệnh?
11 Chương 11: Họp lớp
12 Chương 12: Chế giễu
13 Chương 13: Gặp lại người cũ
14 Chương 14: Đều là kẻ xuất sắc
15 Chương 15: Chính là bạn gái!
16 Chương 16: Dừng thôi
17 Chương 17: Tôi không muốn cô ấy khóc
18 Chương 18: Đừng nghĩ ai cũng tầm thường
19 Chương 19: Diễn kịch
20 Chương 20: Mua chuộc
21 Chương 21: Bị dọa sợ
22 Chương 22: Say quá nói thật
23 Chương 23: Không đủ tư cách
24 Chương 24: Hạ Bân Úy làm liều
25 Chương 25: Hạ Lâm Hà trả giá
26 Chương 26: Mất mặt
27 Chương 27: Bôi xấu
28 Chương 28: Hẹn hò?
29 Chương 29: Chó cắn chó
30 Chương 30: Chuyện có lỗi
31 Chương 31: Bắt buộc
32 Chương 32: Tính toán
33 Chương 33: Làm mẹ vợ
34 Chương 34: Trả lời đi!
35 Chương 35: Chuẩn bị chưa?
36 Chương 36: Ra vẻ
37 Chương 37: Cứu viện
38 Chương 38: Chỉ mới bắt đầu
39 Chương 39: Lợi ích che mắt
40 Chương 40: Chỉ mới bắt đầu thôi
41 Chương 41: Xứng saop?
42 Chương 42: Đồ ngốc chính là anh!
43 Chương 43: Cái tát của Hạ Niệm Chân.
44 Chương 44: Mang thai?
45 Chương 45: Đã quyết định
46 Chương 46: Sắp tới buổi đấu thầu
47 Chương 47: Ăn mừng
48 Chương 48: Một cái tát dành riêng cho cô
49 Chương 49: Mua đường
50 Chương 50: Tiếp đón theo đoàn
51 Chương 51: Đồ phế thải
52 Chương 52: Chỉ bảo một chút nhé?
53 Chương 53: Cậu cũng biết ăn nói đó.
54 Chương 54: Quyết định của Hạ Niệm Chân.
55 Chương 55: Hạ Niệm Chân giới thiệu.
56 Chương 56: Thỏa thuận cá cược
57 Chương 57: Đi ra cũng phải mua vé đoàn
58 Chương 58: Tôi không phải chồng cô.
59 Chương 59: Thành lập công ty vệ sĩ.
60 Chương 60: Hay là anh vất vả một đêm thử xem?
61 Chương 61: Đến phiên các người xin lỗi tôi rồi.
62 Chương 62: Cô có tố chất để trở thành nữ chính
63 Chương 63: Còn thanh toán lương sao?
64 Chương 64: Một người một chó
65 Chương 65: Ép trả nợ.
66 Chương 66: Không chào hỏi đã đi sao?
67 Chương 66: Chúng ta sẽ không giao số tiền đó
68 Chương 67: Đó là bạn học cũ của anh
69 Chương 68: Hủy hợp đồng
70 Chương 69: Những trò ma mãnh của Hạ Huy
71 Chương 70: Từ chức tập thể
72 Chương 71: Xin anh đừng khoe khoang nữa.
73 Chương 72: Có điều gì đó đã xảy ra
74 Thông báo về việc đăng chương
75 Chương 73: Triệu Ninh mời cơm.
76 Chương 74: Nếu còn không cút, tôi sẽ gọi người tới.
77 Chương 75: Đây là thẻ ăn cắp
78 Chương 76: Đánh Triệu Ninh tơi bời
79 Chương 77: Mâu thuẫn vợ chồng
80 Chương 78: Nhìn lén phụ nữ góa chồng tắm
81 Chương 79: Tôi muốn uống rượu với cô ta
82 Chương 80: Tôi có rất nhiều mối quan hệ.
83 Chương 81: Cuộc họp đấu thầu thứ hai bắt đầu.
84 Chương 82: Khi nào thì đưa hai mươi mốt tỷ?
85 Chương 83: Đến châu Phi để đào quặng rồi.
86 Chương 84: Vui lòng ký tên vào đây.
87 Chương 85: Giúp các người một tay.
88 Chương 86: Bà cụ lên cơn đau tim rồi.
89 Chương 87: Lượn đi cho đẹp trời
90 Chương 88: Anh đề nghị ly hôn với chị Niệm Chân đi.
91 Chương 89: Cô có mang họ Từ không?
92 Chương 90: Anh Hùng, buổi tối tốt lành nhá.
93 Chương 91: Tình yêu của người kéo thuyền.
94 Chương 92: Hạ Niệm Chân sau khi uống rượu
95 Chương 93: Chuyện gì xảy ra với “người kéo thuyền” Hà?
96 Chương 94: Giày cao gót của cô là giả.
97 Chương 95: Có phản đối không?
98 Chương 96: Hình như tôi đang mơ
99 Chương 97: Lột đồ đi người anh em.
100 Chương 98: Không thể có ma.
101 Chương 99: Mày lại khoét. Tao tới ăn.
102 Chương 100: Lên bản tin.
103 Chương 101: Cậu em vợ đã trở lại.
104 Chương 102: Cậu em vợ muốn đi làm.
105 Chương 103: Cậu em vợ muốn làm chủ tịch?
106 Chương 104: Nguyện vọng của Hạ Niệm Chân.
107 Chương 105: Tôi mua một căn biệt thự khi nào?
108 Chương 106: Trời sẽ không phụ người biết khiêm tốn
109 Chương 107: Tôi xem chỉ tay cho cô
110 Chương 108: Chủ sở hữu căn biệt thự số một.
111 Chương 109: Tôi bắt trộm.
112 Chương 110: Không ai cứu được đâu
113 Chương 111: Đừng làm bẩn bãi cỏ.
114 Chương 112: Tôi kiếm ba tỷ.
115 Chương 113: Khai trương công ty bảo vệ.
116 Chương 114: Người mà Hạ Khải sợ hãi.
117 Chương 115: Nhận nhầm người?
118 Chương 116: Đuổi anh ta ra khỏi khách sạn.
119 Chương 117: Cô chính là vợ nhỏ của Vương Đông Quân.
120 Chương 118: Làm phiền cô Hạ Điệp ra tay.
121 Chương 119: Bốp.
122 Chương 120: Anh Hạ Khải, anh giẫm trúng bãi phân chó rồi.
123 Chương 121: Chúng ta ly hôn đi.
124 Chương 122: Mưa to
125 Chương 123: Chú hai tốt nhất.
126 Chương 124: Bạn trai tôi sẽ dạy dỗ các người.
127 Chương 125: Viết cam kết
128 Chương 126: Tôi phải báo đáp ơn tình của cậu thế nào đây?
129 Chương 127: Đây là sợi dây chuyền được mua
130 Chương 128: Anh chỉ đến đây để cười nhạo tôi thôi.
131 Chương 129: Tai nạn hay cố tình?
132 Chương 130: Hạ Khải đi bàn chuyện làm ăn
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Nhịn nhục
2
Chương 2: Chèn ép
3
Chương 3: Quyết định
4
Chương 4: Thử thách bắt đầu
5
Chương 5: Cái bẫy
6
Chương 6: Ai cũng chế giễu
7
Chương 7: Có tức mà không nói thành lời
8
Chương 8: Cướp công
9
Chương 9: Từ chối hợp tác
10
Chương 10: Nhờ vả hay ra lệnh?
11
Chương 11: Họp lớp
12
Chương 12: Chế giễu
13
Chương 13: Gặp lại người cũ
14
Chương 14: Đều là kẻ xuất sắc
15
Chương 15: Chính là bạn gái!
16
Chương 16: Dừng thôi
17
Chương 17: Tôi không muốn cô ấy khóc
18
Chương 18: Đừng nghĩ ai cũng tầm thường
19
Chương 19: Diễn kịch
20
Chương 20: Mua chuộc
21
Chương 21: Bị dọa sợ
22
Chương 22: Say quá nói thật
23
Chương 23: Không đủ tư cách
24
Chương 24: Hạ Bân Úy làm liều
25
Chương 25: Hạ Lâm Hà trả giá
26
Chương 26: Mất mặt
27
Chương 27: Bôi xấu
28
Chương 28: Hẹn hò?
29
Chương 29: Chó cắn chó
30
Chương 30: Chuyện có lỗi
31
Chương 31: Bắt buộc
32
Chương 32: Tính toán
33
Chương 33: Làm mẹ vợ
34
Chương 34: Trả lời đi!
35
Chương 35: Chuẩn bị chưa?
36
Chương 36: Ra vẻ
37
Chương 37: Cứu viện
38
Chương 38: Chỉ mới bắt đầu
39
Chương 39: Lợi ích che mắt
40
Chương 40: Chỉ mới bắt đầu thôi
41
Chương 41: Xứng saop?
42
Chương 42: Đồ ngốc chính là anh!
43
Chương 43: Cái tát của Hạ Niệm Chân.
44
Chương 44: Mang thai?
45
Chương 45: Đã quyết định
46
Chương 46: Sắp tới buổi đấu thầu
47
Chương 47: Ăn mừng
48
Chương 48: Một cái tát dành riêng cho cô
49
Chương 49: Mua đường
50
Chương 50: Tiếp đón theo đoàn
51
Chương 51: Đồ phế thải
52
Chương 52: Chỉ bảo một chút nhé?
53
Chương 53: Cậu cũng biết ăn nói đó.
54
Chương 54: Quyết định của Hạ Niệm Chân.
55
Chương 55: Hạ Niệm Chân giới thiệu.
56
Chương 56: Thỏa thuận cá cược
57
Chương 57: Đi ra cũng phải mua vé đoàn
58
Chương 58: Tôi không phải chồng cô.
59
Chương 59: Thành lập công ty vệ sĩ.
60
Chương 60: Hay là anh vất vả một đêm thử xem?
61
Chương 61: Đến phiên các người xin lỗi tôi rồi.
62
Chương 62: Cô có tố chất để trở thành nữ chính
63
Chương 63: Còn thanh toán lương sao?
64
Chương 64: Một người một chó
65
Chương 65: Ép trả nợ.
66
Chương 66: Không chào hỏi đã đi sao?
67
Chương 66: Chúng ta sẽ không giao số tiền đó
68
Chương 67: Đó là bạn học cũ của anh
69
Chương 68: Hủy hợp đồng
70
Chương 69: Những trò ma mãnh của Hạ Huy
71
Chương 70: Từ chức tập thể
72
Chương 71: Xin anh đừng khoe khoang nữa.
73
Chương 72: Có điều gì đó đã xảy ra
74
Thông báo về việc đăng chương
75
Chương 73: Triệu Ninh mời cơm.
76
Chương 74: Nếu còn không cút, tôi sẽ gọi người tới.
77
Chương 75: Đây là thẻ ăn cắp
78
Chương 76: Đánh Triệu Ninh tơi bời
79
Chương 77: Mâu thuẫn vợ chồng
80
Chương 78: Nhìn lén phụ nữ góa chồng tắm
81
Chương 79: Tôi muốn uống rượu với cô ta
82
Chương 80: Tôi có rất nhiều mối quan hệ.
83
Chương 81: Cuộc họp đấu thầu thứ hai bắt đầu.
84
Chương 82: Khi nào thì đưa hai mươi mốt tỷ?
85
Chương 83: Đến châu Phi để đào quặng rồi.
86
Chương 84: Vui lòng ký tên vào đây.
87
Chương 85: Giúp các người một tay.
88
Chương 86: Bà cụ lên cơn đau tim rồi.
89
Chương 87: Lượn đi cho đẹp trời
90
Chương 88: Anh đề nghị ly hôn với chị Niệm Chân đi.
91
Chương 89: Cô có mang họ Từ không?
92
Chương 90: Anh Hùng, buổi tối tốt lành nhá.
93
Chương 91: Tình yêu của người kéo thuyền.
94
Chương 92: Hạ Niệm Chân sau khi uống rượu
95
Chương 93: Chuyện gì xảy ra với “người kéo thuyền” Hà?
96
Chương 94: Giày cao gót của cô là giả.
97
Chương 95: Có phản đối không?
98
Chương 96: Hình như tôi đang mơ
99
Chương 97: Lột đồ đi người anh em.
100
Chương 98: Không thể có ma.
101
Chương 99: Mày lại khoét. Tao tới ăn.
102
Chương 100: Lên bản tin.
103
Chương 101: Cậu em vợ đã trở lại.
104
Chương 102: Cậu em vợ muốn đi làm.
105
Chương 103: Cậu em vợ muốn làm chủ tịch?
106
Chương 104: Nguyện vọng của Hạ Niệm Chân.
107
Chương 105: Tôi mua một căn biệt thự khi nào?
108
Chương 106: Trời sẽ không phụ người biết khiêm tốn
109
Chương 107: Tôi xem chỉ tay cho cô
110
Chương 108: Chủ sở hữu căn biệt thự số một.
111
Chương 109: Tôi bắt trộm.
112
Chương 110: Không ai cứu được đâu
113
Chương 111: Đừng làm bẩn bãi cỏ.
114
Chương 112: Tôi kiếm ba tỷ.
115
Chương 113: Khai trương công ty bảo vệ.
116
Chương 114: Người mà Hạ Khải sợ hãi.
117
Chương 115: Nhận nhầm người?
118
Chương 116: Đuổi anh ta ra khỏi khách sạn.
119
Chương 117: Cô chính là vợ nhỏ của Vương Đông Quân.
120
Chương 118: Làm phiền cô Hạ Điệp ra tay.
121
Chương 119: Bốp.
122
Chương 120: Anh Hạ Khải, anh giẫm trúng bãi phân chó rồi.
123
Chương 121: Chúng ta ly hôn đi.
124
Chương 122: Mưa to
125
Chương 123: Chú hai tốt nhất.
126
Chương 124: Bạn trai tôi sẽ dạy dỗ các người.
127
Chương 125: Viết cam kết
128
Chương 126: Tôi phải báo đáp ơn tình của cậu thế nào đây?
129
Chương 127: Đây là sợi dây chuyền được mua
130
Chương 128: Anh chỉ đến đây để cười nhạo tôi thôi.
131
Chương 129: Tai nạn hay cố tình?
132
Chương 130: Hạ Khải đi bàn chuyện làm ăn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play