Ở Rể Bằng Thực Lực

Ở Rể Bằng Thực Lực

Chương 1: Nhịn nhục

Một đoàn người mặc đồ đen vây kín một quán nước nhỏ, người đi qua lại hầu như không thể thấy được bên trong đang có chuyện gì.

Dù tò mò họ cũng không thể biết được lý do một quán nước nhỏ tại sao lại có nhiều người tới vậy.

“Cậu chủ, mong cậu suy nghĩ lại…”

Một người đàn ông chạc hơn bốn mươi tuổi đang đứng cúi đầu trước một chàng trai trẻ tầm vừa mới hơn hai lăm tuổi.

Thái độ của người đàn ông kia vô cùng cung kính, một thân vest đen, vẻ mặt nghiêm túc, khom lưng chín mươi độ, sự thành kính này không thể dùng hai từ chân thành để hình dung.

“Tôi không về. Cũng không chấp nhận thứ gì từ người nhà họ Vương các người, từ lúc các người coi tôi như con chó ghẻ mà bỏ rơi tôi, thì ngay từ lúc đó tôi đã không còn là gì với các người nữa rồi.”

Vương Đông Quân lạnh nhạt nói.

Nhìn dáng vẻ của anh hiện tại, trên người một bộ đồ thun rẻ mạt là hàng khuyến mãi ngoài lề đường, gương mặt có chút tiều tụy.

Ai mà biết đây chính là con trai thứ của đại gia tộc họ Vương, một gia tộc quyền thế giàu có nhất nhì đất nước Phổ Hoa này chứ.

Chỉ vì đứa cháu trưởng kia, cũng là người anh trai quý hóa của anh được lòng bà nội, cho nên anh mới bị anh ta dùng đủ mọi cách hãm hại.

Cho đến khi bị lưu lạc thê thảm, gia tộc chối bỏ thì anh ta cũng không tha cho Vương Đông Quân.

“Cậu chủ, ông chủ bệnh nặng e là lành ít dữ nhiều, đại thiếu gia… đi tù còn chưa biết kết quả. Cả nhà họ Vương chỉ còn lại cậu… xin cậu chủ chủ trì đại cục.”

Người đàn ông kia nói ra từng lời vô cùng thành khẩn.

“Thì sao? Tôi chỉ là một con chó vô dụng, bây giờ cũng chỉ là tên ăn nhờ ở đậu, có gì mà phải quỵ lụy. Nói với bà nội, tôi không cần!”

Nói xong Vương Đông Quân đứng dậy, không quên ôm lấy hộp quà mới mua.

Biểu thị vô cùng trân trọng.

Mọi người đứng cạnh định đỡ giúp anh, nhưng bị anh lạnh nhạt từ chối.

“Quà của bà tôi, các người đừng động vào.”

Vương Đông Quân ở rể nhà họ Hạ đã ba năm rồi, cũng may mắn nhờ có ông nội Hạ che chở mà giờ anh đã có thể yên ổn sống qua ba năm.

Hôn nhân anh cùng Hạ Niệm Chân chính là do ông nội Hạ chỉ định trước lúc lâm chung, nhớ lúc đó cả thành phố Hoa Hình chấn động không thôi.

Ai không biết Hạ Niêm Chân là đệ nhất mỹ nữ thành phố này, lại lấy một tên vô danh tiểu tốt.

Qua nhiều năm, nhà họ Hạ tuy chẳng ai coi trọng anh, xem anh như kẻ phế vật, nhưng anh cũng không một câu oán trách.

“Cậu chủ, cậu chẳng lẽ chấp nhận mang danh một kẻ phế vật như vậy?”

“Tôi đã gửi cho cậu danh sách các sản nghiệp mà cậu có thể thừa hưởng và trực tiếp quản lý. Tôi xin cậu chủ suy nghĩ lại.”

Người đàn ông kia không hề ngẩng đầu lên, chỉ cúi người tôn kính với Vương Đông Quân mà nói.

“Tôi yêu vợ tôi, tôi thấy xứng đáng thì đó là xứng đáng.”

Nói xong anh rời đi.

Thật ra anh cũng có lung lay, chỉ là anh hiểu điều gì là quan trọng với bản thân.

Về tới biết thự nhà họ Hạ, sảnh chính đã đầy đủ họ hàng, chỉ chở ra nhà hàng hạng sang dự tiệc.

Bà nội Hạ đang tươi cười ngồi ở giữa nhận lời chúc, gương mặt lộ ra vẻ hài lòng.

“Bà nội, con…”

“Ồ, đứa ở rể phế vật kia cũng tới sao? Lại còn mang gì thế kia?”

Khi Vương Đông Quân vừa lên tiếng, đã bị Hạ Bân Úy lên tiếng chế nhạo.

Hắn ta trước giờ nhìn không thuận mắt Hạ Niệm Chân, sau khi cô lấy một tên vô danh tiểu tốt, Hạ Bân Úy cũng xem như ngày ngày dùng Vương Đông Quân để đả kích Hạ Niệm Chân.

Vì cái gì mà ông nội Hạ luôn xem trọng cô, trong khi hắn ta là cháu trưởng Hạ gia thì lại bị bỏ mặc.

Chỉ khi ông nội Hạ mất, thì hắn mới được bà nội Hạ ưu ái, nhưng sự ganh ghét kia ăn sâu vào tiềm thức, chỉ cần thấy hai người Vương Đông Quân cùng Hạ Niệm Chân, hắn không ngại chà đạp.

“Anh họ, anh nói lời quá đáng rồi đấy!”

Hạ Niệm Chân chán ngán nhìn Vương Đông Quân, nhưng vẫn lên tiếng nói đỡ cho anh, dù sao anh cũng là chồng cô.

“Anh nói gì sai sao em họ, em xem, cái chuyện một tên ở rể phế vật được Hạ gia nuôi còn không ai biết?”

Nói đến đây, Hạ Bân Úy càng không sợ ai.

Mà mặt mũi của cha mẹ Hạ Niệm Chân cũng xem như bị mất sạch.

“Bà nội, quà mừng thọ này là con tự chọn lựa, mong bà nhận… Chúc bà…”

“Nhìn kìa… đến quà cũng sơ sài rẻ mạt như thế. Không biết bà nội dùng có bị sao không.”

Hạ Bân Úy càng không kiêng nể.

Dù sao từ lúc hắn lên tiếng, bà nội Hạ cũng không cắt ngang, mà ánh mắt bà ta cũng chán ghét nhìn Vương Đông Quân.

“Để đó đi.”

Bà nội Hạ lạnh nhạt nói.

“Cháu trai của bà, nghe nói cháu mới nhận dự án lớn thành công?”

Nói xong bà mặc kệ Vương Đông Quân, quay sang Hạ Bân Úy mà nói chuyện.

Hạ Niệm Chân cũng không muốn Vương Đông Quân lúng túng đành ra hiệu cho anh ngồi gần cô.

Khi anh vừa ngồi xuống đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của cô.

“Hiện tại dòng họ đều ở đây, chuyện anh bị người ta lấy làm đề tài cũng không phải mới. Đừng làm tôi mất mặt, nhịn được thì nhịn đi.”

Nói xong Hạ Niệm Chân lại giữ một khoảng cách với anh.

Ba năm danh nghĩa vợ chồng, thực sự Vương Đông Quân cũng chưa từng gần gũi cô.

Mà Hạ Niệm Chân dù ra ngoài cũng rất giữ khoảng cách với anh, có lẽ cũng chỉ ngồi cạnh mà thôi.

Vương Đông Quân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

“Bà nội à, con đúng là có dự án lớn, cho nên lần này đặc biệt tìm loại trà Phổ Nhĩ Chín, loại lên men tự nhiên nhiều năm, hàng quý lại tốt sức khỏe của bà nội.”

Vừa nói, hắn vừa mở hộp quà, như khoe khoang cho mọi người thấy rõ.

Mọi người nghe Hạ Bân Úy nói xong thì hít hà một hơi, ai không biết Phổ Nhĩ Chín là loại trà thượng hạng, đừng nói về giá cả, công dụng, mà nói về độ khó tìm cũng xem như là quá sức với mọi người ở đây.

“Cháu trai tốt, vẫn là cháu tốt nhất, tài giỏi nhất. Hạ gia ta xem như có cháu là bà nội này yên tâm.”

Ở đây không chỉ có con cháu họ hàng Hạ gia, còn có những thân bằng quyến thuộc ở xa.

Một số khách nhân thân thuộc với Hạ gia cũng được mời tới đây trước, sau đó mới tới nhà hàng.

Cho nên đứa cháu này càng làm bà ta thêm mặt mũi.

“Một chút lòng thành của cháu, cũng không thể qua loa như ai đó…”

Nói xong, hắn ta lại nhìn ánh mắt khinh thường về phía Vương Đông Quân.

“Anh họ, anh khoe khoang thì cũng thôi đi, cần gì nhằm vào chúng tôi,”

Hạ Niệm Chân thừa biết tên anh họ này không nhằm vào cô cùng Vương Đông Quân thì chịu không được.

“Anh cần khoe khoang với kẻ vô dụng sao?”

Nói xong hắn nhếch miệng cười.

Mọi người xung quanh đều chờ xem trò hay, dù sao sỉ vả Vương Đông Quân cũng xem như là niềm vui của họ.

“Đồ của tôi xem như không đáng tiền thì sao? Vẫn hơn hàng giả của anh.”

Vương Đông Quân vừa dứt lời, cả sảnh đều rơi vào im lặng.

Không ai ngờ anh sẽ phản ứng lại như vậy.

Đây là điên rồi chăng?

Hot

Comments

nguyêxn hiếu

nguyêxn hiếu

ủng hộ mik vs ak :(

2024-03-27

1

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

hay quá

2024-03-22

0

ocsen

ocsen

hay

2023-12-06

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhịn nhục
2 Chương 2: Chèn ép
3 Chương 3: Quyết định
4 Chương 4: Thử thách bắt đầu
5 Chương 5: Cái bẫy
6 Chương 6: Ai cũng chế giễu
7 Chương 7: Có tức mà không nói thành lời
8 Chương 8: Cướp công
9 Chương 9: Từ chối hợp tác
10 Chương 10: Nhờ vả hay ra lệnh?
11 Chương 11: Họp lớp
12 Chương 12: Chế giễu
13 Chương 13: Gặp lại người cũ
14 Chương 14: Đều là kẻ xuất sắc
15 Chương 15: Chính là bạn gái!
16 Chương 16: Dừng thôi
17 Chương 17: Tôi không muốn cô ấy khóc
18 Chương 18: Đừng nghĩ ai cũng tầm thường
19 Chương 19: Diễn kịch
20 Chương 20: Mua chuộc
21 Chương 21: Bị dọa sợ
22 Chương 22: Say quá nói thật
23 Chương 23: Không đủ tư cách
24 Chương 24: Hạ Bân Úy làm liều
25 Chương 25: Hạ Lâm Hà trả giá
26 Chương 26: Mất mặt
27 Chương 27: Bôi xấu
28 Chương 28: Hẹn hò?
29 Chương 29: Chó cắn chó
30 Chương 30: Chuyện có lỗi
31 Chương 31: Bắt buộc
32 Chương 32: Tính toán
33 Chương 33: Làm mẹ vợ
34 Chương 34: Trả lời đi!
35 Chương 35: Chuẩn bị chưa?
36 Chương 36: Ra vẻ
37 Chương 37: Cứu viện
38 Chương 38: Chỉ mới bắt đầu
39 Chương 39: Lợi ích che mắt
40 Chương 40: Chỉ mới bắt đầu thôi
41 Chương 41: Xứng saop?
42 Chương 42: Đồ ngốc chính là anh!
43 Chương 43: Cái tát của Hạ Niệm Chân.
44 Chương 44: Mang thai?
45 Chương 45: Đã quyết định
46 Chương 46: Sắp tới buổi đấu thầu
47 Chương 47: Ăn mừng
48 Chương 48: Một cái tát dành riêng cho cô
49 Chương 49: Mua đường
50 Chương 50: Tiếp đón theo đoàn
51 Chương 51: Đồ phế thải
52 Chương 52: Chỉ bảo một chút nhé?
53 Chương 53: Cậu cũng biết ăn nói đó.
54 Chương 54: Quyết định của Hạ Niệm Chân.
55 Chương 55: Hạ Niệm Chân giới thiệu.
56 Chương 56: Thỏa thuận cá cược
57 Chương 57: Đi ra cũng phải mua vé đoàn
58 Chương 58: Tôi không phải chồng cô.
59 Chương 59: Thành lập công ty vệ sĩ.
60 Chương 60: Hay là anh vất vả một đêm thử xem?
61 Chương 61: Đến phiên các người xin lỗi tôi rồi.
62 Chương 62: Cô có tố chất để trở thành nữ chính
63 Chương 63: Còn thanh toán lương sao?
64 Chương 64: Một người một chó
65 Chương 65: Ép trả nợ.
66 Chương 66: Không chào hỏi đã đi sao?
67 Chương 66: Chúng ta sẽ không giao số tiền đó
68 Chương 67: Đó là bạn học cũ của anh
69 Chương 68: Hủy hợp đồng
70 Chương 69: Những trò ma mãnh của Hạ Huy
71 Chương 70: Từ chức tập thể
72 Chương 71: Xin anh đừng khoe khoang nữa.
73 Chương 72: Có điều gì đó đã xảy ra
74 Thông báo về việc đăng chương
75 Chương 73: Triệu Ninh mời cơm.
76 Chương 74: Nếu còn không cút, tôi sẽ gọi người tới.
77 Chương 75: Đây là thẻ ăn cắp
78 Chương 76: Đánh Triệu Ninh tơi bời
79 Chương 77: Mâu thuẫn vợ chồng
80 Chương 78: Nhìn lén phụ nữ góa chồng tắm
81 Chương 79: Tôi muốn uống rượu với cô ta
82 Chương 80: Tôi có rất nhiều mối quan hệ.
83 Chương 81: Cuộc họp đấu thầu thứ hai bắt đầu.
84 Chương 82: Khi nào thì đưa hai mươi mốt tỷ?
85 Chương 83: Đến châu Phi để đào quặng rồi.
86 Chương 84: Vui lòng ký tên vào đây.
87 Chương 85: Giúp các người một tay.
88 Chương 86: Bà cụ lên cơn đau tim rồi.
89 Chương 87: Lượn đi cho đẹp trời
90 Chương 88: Anh đề nghị ly hôn với chị Niệm Chân đi.
91 Chương 89: Cô có mang họ Từ không?
92 Chương 90: Anh Hùng, buổi tối tốt lành nhá.
93 Chương 91: Tình yêu của người kéo thuyền.
94 Chương 92: Hạ Niệm Chân sau khi uống rượu
95 Chương 93: Chuyện gì xảy ra với “người kéo thuyền” Hà?
96 Chương 94: Giày cao gót của cô là giả.
97 Chương 95: Có phản đối không?
98 Chương 96: Hình như tôi đang mơ
99 Chương 97: Lột đồ đi người anh em.
100 Chương 98: Không thể có ma.
101 Chương 99: Mày lại khoét. Tao tới ăn.
102 Chương 100: Lên bản tin.
103 Chương 101: Cậu em vợ đã trở lại.
104 Chương 102: Cậu em vợ muốn đi làm.
105 Chương 103: Cậu em vợ muốn làm chủ tịch?
106 Chương 104: Nguyện vọng của Hạ Niệm Chân.
107 Chương 105: Tôi mua một căn biệt thự khi nào?
108 Chương 106: Trời sẽ không phụ người biết khiêm tốn
109 Chương 107: Tôi xem chỉ tay cho cô
110 Chương 108: Chủ sở hữu căn biệt thự số một.
111 Chương 109: Tôi bắt trộm.
112 Chương 110: Không ai cứu được đâu
113 Chương 111: Đừng làm bẩn bãi cỏ.
114 Chương 112: Tôi kiếm ba tỷ.
115 Chương 113: Khai trương công ty bảo vệ.
116 Chương 114: Người mà Hạ Khải sợ hãi.
117 Chương 115: Nhận nhầm người?
118 Chương 116: Đuổi anh ta ra khỏi khách sạn.
119 Chương 117: Cô chính là vợ nhỏ của Vương Đông Quân.
120 Chương 118: Làm phiền cô Hạ Điệp ra tay.
121 Chương 119: Bốp.
122 Chương 120: Anh Hạ Khải, anh giẫm trúng bãi phân chó rồi.
123 Chương 121: Chúng ta ly hôn đi.
124 Chương 122: Mưa to
125 Chương 123: Chú hai tốt nhất.
126 Chương 124: Bạn trai tôi sẽ dạy dỗ các người.
127 Chương 125: Viết cam kết
128 Chương 126: Tôi phải báo đáp ơn tình của cậu thế nào đây?
129 Chương 127: Đây là sợi dây chuyền được mua
130 Chương 128: Anh chỉ đến đây để cười nhạo tôi thôi.
131 Chương 129: Tai nạn hay cố tình?
132 Chương 130: Hạ Khải đi bàn chuyện làm ăn
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Nhịn nhục
2
Chương 2: Chèn ép
3
Chương 3: Quyết định
4
Chương 4: Thử thách bắt đầu
5
Chương 5: Cái bẫy
6
Chương 6: Ai cũng chế giễu
7
Chương 7: Có tức mà không nói thành lời
8
Chương 8: Cướp công
9
Chương 9: Từ chối hợp tác
10
Chương 10: Nhờ vả hay ra lệnh?
11
Chương 11: Họp lớp
12
Chương 12: Chế giễu
13
Chương 13: Gặp lại người cũ
14
Chương 14: Đều là kẻ xuất sắc
15
Chương 15: Chính là bạn gái!
16
Chương 16: Dừng thôi
17
Chương 17: Tôi không muốn cô ấy khóc
18
Chương 18: Đừng nghĩ ai cũng tầm thường
19
Chương 19: Diễn kịch
20
Chương 20: Mua chuộc
21
Chương 21: Bị dọa sợ
22
Chương 22: Say quá nói thật
23
Chương 23: Không đủ tư cách
24
Chương 24: Hạ Bân Úy làm liều
25
Chương 25: Hạ Lâm Hà trả giá
26
Chương 26: Mất mặt
27
Chương 27: Bôi xấu
28
Chương 28: Hẹn hò?
29
Chương 29: Chó cắn chó
30
Chương 30: Chuyện có lỗi
31
Chương 31: Bắt buộc
32
Chương 32: Tính toán
33
Chương 33: Làm mẹ vợ
34
Chương 34: Trả lời đi!
35
Chương 35: Chuẩn bị chưa?
36
Chương 36: Ra vẻ
37
Chương 37: Cứu viện
38
Chương 38: Chỉ mới bắt đầu
39
Chương 39: Lợi ích che mắt
40
Chương 40: Chỉ mới bắt đầu thôi
41
Chương 41: Xứng saop?
42
Chương 42: Đồ ngốc chính là anh!
43
Chương 43: Cái tát của Hạ Niệm Chân.
44
Chương 44: Mang thai?
45
Chương 45: Đã quyết định
46
Chương 46: Sắp tới buổi đấu thầu
47
Chương 47: Ăn mừng
48
Chương 48: Một cái tát dành riêng cho cô
49
Chương 49: Mua đường
50
Chương 50: Tiếp đón theo đoàn
51
Chương 51: Đồ phế thải
52
Chương 52: Chỉ bảo một chút nhé?
53
Chương 53: Cậu cũng biết ăn nói đó.
54
Chương 54: Quyết định của Hạ Niệm Chân.
55
Chương 55: Hạ Niệm Chân giới thiệu.
56
Chương 56: Thỏa thuận cá cược
57
Chương 57: Đi ra cũng phải mua vé đoàn
58
Chương 58: Tôi không phải chồng cô.
59
Chương 59: Thành lập công ty vệ sĩ.
60
Chương 60: Hay là anh vất vả một đêm thử xem?
61
Chương 61: Đến phiên các người xin lỗi tôi rồi.
62
Chương 62: Cô có tố chất để trở thành nữ chính
63
Chương 63: Còn thanh toán lương sao?
64
Chương 64: Một người một chó
65
Chương 65: Ép trả nợ.
66
Chương 66: Không chào hỏi đã đi sao?
67
Chương 66: Chúng ta sẽ không giao số tiền đó
68
Chương 67: Đó là bạn học cũ của anh
69
Chương 68: Hủy hợp đồng
70
Chương 69: Những trò ma mãnh của Hạ Huy
71
Chương 70: Từ chức tập thể
72
Chương 71: Xin anh đừng khoe khoang nữa.
73
Chương 72: Có điều gì đó đã xảy ra
74
Thông báo về việc đăng chương
75
Chương 73: Triệu Ninh mời cơm.
76
Chương 74: Nếu còn không cút, tôi sẽ gọi người tới.
77
Chương 75: Đây là thẻ ăn cắp
78
Chương 76: Đánh Triệu Ninh tơi bời
79
Chương 77: Mâu thuẫn vợ chồng
80
Chương 78: Nhìn lén phụ nữ góa chồng tắm
81
Chương 79: Tôi muốn uống rượu với cô ta
82
Chương 80: Tôi có rất nhiều mối quan hệ.
83
Chương 81: Cuộc họp đấu thầu thứ hai bắt đầu.
84
Chương 82: Khi nào thì đưa hai mươi mốt tỷ?
85
Chương 83: Đến châu Phi để đào quặng rồi.
86
Chương 84: Vui lòng ký tên vào đây.
87
Chương 85: Giúp các người một tay.
88
Chương 86: Bà cụ lên cơn đau tim rồi.
89
Chương 87: Lượn đi cho đẹp trời
90
Chương 88: Anh đề nghị ly hôn với chị Niệm Chân đi.
91
Chương 89: Cô có mang họ Từ không?
92
Chương 90: Anh Hùng, buổi tối tốt lành nhá.
93
Chương 91: Tình yêu của người kéo thuyền.
94
Chương 92: Hạ Niệm Chân sau khi uống rượu
95
Chương 93: Chuyện gì xảy ra với “người kéo thuyền” Hà?
96
Chương 94: Giày cao gót của cô là giả.
97
Chương 95: Có phản đối không?
98
Chương 96: Hình như tôi đang mơ
99
Chương 97: Lột đồ đi người anh em.
100
Chương 98: Không thể có ma.
101
Chương 99: Mày lại khoét. Tao tới ăn.
102
Chương 100: Lên bản tin.
103
Chương 101: Cậu em vợ đã trở lại.
104
Chương 102: Cậu em vợ muốn đi làm.
105
Chương 103: Cậu em vợ muốn làm chủ tịch?
106
Chương 104: Nguyện vọng của Hạ Niệm Chân.
107
Chương 105: Tôi mua một căn biệt thự khi nào?
108
Chương 106: Trời sẽ không phụ người biết khiêm tốn
109
Chương 107: Tôi xem chỉ tay cho cô
110
Chương 108: Chủ sở hữu căn biệt thự số một.
111
Chương 109: Tôi bắt trộm.
112
Chương 110: Không ai cứu được đâu
113
Chương 111: Đừng làm bẩn bãi cỏ.
114
Chương 112: Tôi kiếm ba tỷ.
115
Chương 113: Khai trương công ty bảo vệ.
116
Chương 114: Người mà Hạ Khải sợ hãi.
117
Chương 115: Nhận nhầm người?
118
Chương 116: Đuổi anh ta ra khỏi khách sạn.
119
Chương 117: Cô chính là vợ nhỏ của Vương Đông Quân.
120
Chương 118: Làm phiền cô Hạ Điệp ra tay.
121
Chương 119: Bốp.
122
Chương 120: Anh Hạ Khải, anh giẫm trúng bãi phân chó rồi.
123
Chương 121: Chúng ta ly hôn đi.
124
Chương 122: Mưa to
125
Chương 123: Chú hai tốt nhất.
126
Chương 124: Bạn trai tôi sẽ dạy dỗ các người.
127
Chương 125: Viết cam kết
128
Chương 126: Tôi phải báo đáp ơn tình của cậu thế nào đây?
129
Chương 127: Đây là sợi dây chuyền được mua
130
Chương 128: Anh chỉ đến đây để cười nhạo tôi thôi.
131
Chương 129: Tai nạn hay cố tình?
132
Chương 130: Hạ Khải đi bàn chuyện làm ăn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play