Chương 11: Động tới người của tôi, đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?

Mộc Uyển ngạc nhiên nhìn anh. Thái độ này là đang muốn đòi lại công bằng cho cô sao? Anh... Sao lại tốt với cô quá vậy?

"À!!! Thì ra là mày đang đu đưa với hắn sao? Nhìn cũng đẹp trai phết nhỉ?"

Tần Tố My vừa nói vừa cười với biểu cảm vô cùng khinh bỉ. Cô ta là thiên kim tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, tính tình ngang ngược, hống hách kiêu căng. Trước giờ đều cho rằng nhà họ Tần cao cao tại thượng, chẳng ai sánh bằng. Lại cộng thêm có được Kì gia ủng hộ, cô ta liền giống như ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung. Chính là bị cái tính ngạo mạn của mình hại chết rồi.

"Nhìn cũng đẹp trai bảnh bao phếch nhỉ? Nhưng mà... cũng chỉ là vẻ bề ngoài thôi. Có câu, nồi nào úp vung nấy, đi với mày thì chắc cũng chỉ là hạng rách nát bần tiện thôi."

Chát!

Lại một cái tát giáng xuống gương mặt loè loẹt son phấn kia của Tần Tố My. Mộc Uyển thật sự không thể nhịn được cái thói kiêu ngạo, xem thường người khác của cô ta nữa rồi. Xúc phạm cô thì cũng thôi đi, đằng này lại xúc phạm cả ba cô, rồi còn cả anh nữa. Mặc kệ phải trả cái giá như thế nào, cô cũng nhất định phải dạy dỗ cô ta.

"Mày... Mày..."

"Tao thế nào? Tần Tố My, cái miệng của mày không nói được lời nào tốt đẹp hay sao?"

"Mày... Mày nghĩ mày là ai mà lại dám đánh tao hả?"

"Tao không là ai hết nhưng tao biết sống cho đúng cách của một con người. Tao không giống mày, sống ở dạng hai chân nhưng lại hành xử theo cái kiểu bốn cẳng."

Mộ Tử Khanh nhìn cô với ánh mắt cực kỳ bất ngờ. Đến cả lúc mắng chửi người khác mà cũng có thể dùng những lời dễ nghe vậy sao? Càng lúc, anh càng thấy hứng thú với cô rồi.

Tần Tố My giận dữ, gương mặt dày cộp lớp phấn son thật khiến cho người ta ghê sợ. Vùng khỏi sự khống chế của Kì Thiếu Phong, cô ta lập tức nhào tới, bàn tay với những móng tay giả loè loẹt đưa lên hướng về phía Mộc Uyển mà đánh xuống. Nhưng lạ thay, cổ tay cô ta lại bị giữ chặt.

Nâng mí mắt nhìn lên, cô ta bắt gặp ánh mắt chết chóc của Mộ Tử Khanh. Anh nhìn Tần Tố My bằng ánh mắt cực kỳ băng lãnh, tựa hồ như chỉ cần cô ta dám cử động thì anh sẽ giết chết cô ta ngay lập tức.

"Người của tôi, cô muốn đánh thì liền có thể đánh sao? Hửm?"

Cái giọng điệu của anh thật nhẹ nhàng mà lại khiến người ta không rét mà run. Tần Tố My nhíu mày nhìn anh, trong lòng tự hỏi, người này là ai, tại sao lại có khí thế bức người như vậy?

Một lực đẩy khiến cô ta mất thăng bằng mà ngã về phía sau. Kì Thiếu Phong nhanh tay đợ được cô ta, ánh mắt hướng về phía người kia cũng có chút nghi ngờ. Anh ta cũng rất muốn biết, người đàn ông này có lai lịch thế nào, còn có quan hệ gì với Mộc Uyển.

"Gói cái váy này lại cho tôi."

Mộ Tử Khanh không mặn không nhạt nói với cô nhân viên. Tần Tố My nghe thấy thì liền chen ngang.

"Cái váy này bao nhiêu?"

"Thưa cô, bốn triệu ạ!"

"Lấy cho tôi, tôi trả gấp đôi."

Nói xong rồi cô ta liền hất cằm nhìn Mộc Uyển đầy đắc ý. Thứ mà cô ta muốn, thì không ai có thể tranh được.

"Mười triệu!"

Nghe anh lên tiếng, Mộc Uyển thấy say sẫm hết cả mặt mày. Mười triệu cho một cái váy, anh thật sự xem tiền là giấy vụn sao?

"Hai mươi triệu!"

Lần này, người lên tiếng là Tần Tố My. Cô ta vẫn cứ cố chấp mà K hè biết rằng, bản thân mình bị người ta đưa vào bẫy.

Mộ Tử Khanh nhìn bộ dạng đắc ý của cô ta mà khoé môi lại nở nụ cười bí hiểm. Đúng là... ngu không còn gì để nói.

"Hai mươi triệu... Cô cứ gói cái váy này cho cô ta đi."

"Sao hả? Theo không nổi rồi à?"

"Chừa cái váy này cho cô ta. Những cái còn lại gói hết cho tôi."

Một câu nói trấn động cả cửa hàng. Mọi người trong đó đều hướng ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía anh. Người đàn ông này, đến cuối cùng là ai vậy? Anh ta phải giàu có đến mức nào cơ chứ.

Tần Tố My cũng bị câu nói của anh làm cho bất ngờ. Cô ta không tin, Mộc Uyển lại có thể tìm được một người giàu có hơn cả Kì Thiếu Phong được. Nhất định là hai người họ đang diễn kịch mà thôi.

Mộc Uyển thật sự không còn chút sức lực nào nữa rồi. Ôi trời ơi! Cô đang chứng kiến cái gì vậy hả? Đây là cách nhà giàu mua sắm sao? Kinh khủng quá rồi.

Mộ Tử Khanh với tay lấy một chiếc váy ướm thử vào người cô. Môi mỏng nhếch lên một đường cong đẹp đẽ, ánh mắt cũng trở lại với dáng vẻ bình thường.

"Vào thay đi."

"Ò!"

Mộc Uyển theo nhân viên vào phòng thay đồ. Trước khi đi ra ngoài đợi, Mộ Tử Khanh còn không quên nhắc nhở cô nhân viên kia một câu.

"À! Gói lại cái váy cho cô ta, nhớ là phải lấy đủ hai mươi triệu."

Anh lạnh lùng đi lướt qua hai người họ. Tần Tố My nhìn theo bóng lưng anh mà trong lòng lại ôm một bụng tức. Dám làm cô ta mất mặt, cô ta nhất định không để yên.

Lấy điện thoại ra bấm bấm gì đó, cô ta liền nở một nụ cười đắc ý.

"Để tôi xem, hai người lên mặt được bao lâu."

Một lúc sau, Mộc Uyển thay đồ xong thì đi ra ngoài. Cô đưa mắt nhìn quanh nhưng lại không thấy bóng dáng anh đâu. Cô nhân viên lúc nãy bước đến, vui vẻ nói với cô.

"Thưa cô, cho tôi gửi lại thẻ. Tất cả đồ của cô đều đã được gói lại rồi."

"Cảm ơn! Anh ấy... Đâu rồi?"

"Thật ngại quá, tôi cũng không biết nữa."

"À! Không sao! Cảm ơn cô."

Mộc Uyển nắm chặt tấm thẻ trong tay, đôi mắt ngây thơ tìm kiếm bóng dáng của anh nhưng lại chẳng thấy gì. Cô thở dài, cô phải làm sao với cái đống đồ lỉnh kỉnh này đây...

Vừa hay lúc đó, cánh cửa mở ra, một người đàn ông từ bên ngoài đi vào.

"Là ai dám ức hiếp em gái tôi?"

Tần Tố My vẫn còn đang ở bên trong, nghe được tiếng của anh trai mình thì liền háo hức chạy ra. Nhào tới ôm lấy người trước mặt, cô ta cố tỏ ra vẻ mặt vô cùng ủy khuất.

"Anh! Anh tới rồi!"

"Tố My! Là ai lại dám ức hiếp em gái của anh?"

"Là cô ta!"

Tần Tố My chỉ tay về phía Mộc Uyển. Tần Thanh Quan nhìn theo hướng mà em gái mình chỉ rồi đôi mắt dừng lại ở trên người Mộc Uyển. Buông em gái mình ra, chầm chậm đi về phía cô, Tần Thanh Quan giở giọng khinh bỉ.

"Cũng xinh đẹp đó chứ. Cô bé à sao lại ức hiếp em gái nhỏ của tôi vậy?"

"Là cô ta gây chuyện trước, tại sao lại hỏi tôi?"

"Ồ!!! Vậy là nó gây sự trước sao?"

"Anh à! Em không có!"

"Cô xem, nó nói không có kìa."

"Dám làm không dám nhận? Tần Tố My, cô làm tôi thất vọng quá."

"Anh! Anh xem..."

"Suỵt! Để anh giải quyết."

Tần Thanh Quan nhìn Mộc Uyển như hổ đói rình mồi. Mộc Uyển bất giác mà bước về sau tránh đi ánh nhìn ghê tởm của anh ta. Thấy cô như vậy, anh ta liền bắt lấy cổ tay cô, ngón tay cái nhẹ vào vuốt ve mu bàn tay mịn màng ấy.

"Cô gái à! Em xin lỗi nó một tiếng đi, sau đó tôi sẽ bù đắp cho em."

"Buông tay ra!"

"Bày đặc thanh cao gì chứ? Muốn bao nhiêu tôi cũng có thể cho em."

'Đồ thần kinh. Tôi không cần, anh cút xa tôi ra."

"Cá tính lắm, tôi rất thích. Qua đây, tôi nói nhỏ với em chuyện này."

Vừa nói, Tần Thanh Quan vừa kéo cô về phía mình. Mộc Uyển dùng hết sức mà giãy dụa. Mọi người ở đó nhìn thấy nhưng lại không một ai dám can ngăn, bởi lẽ, họ đều biết, người đó có địa vị như thế nào.

Trong lúc giằng co, Mộc Uyển thuận tay tát cho anh ta một cái thật mạnh. Tần Thanh Quan tức giận, đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía cô.

"Con khốn! Mày chán sống rồi sao?"

Anh ta đưa tay lên hướng về gương mặt xinh đẹp ấy. Nhưng trước khi anh ta kịp đánh xuống thì lại bị ai đó đá cho một cú thật mạnh vào sóng lưng khiến anh ta ngã sấp xuống.

"Động tới người của tôi, đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?"

Hot

Comments

Nguyễn Thị Kim Tâm

Nguyễn Thị Kim Tâm

hết con e rồi đến thằng a ngu si đần độn cho mày trả giá nghe con

2024-03-28

0

Phạm Ngọc Minh Anh

Phạm Ngọc Minh Anh

chấn không phải trấn

2023-10-19

1

Phạm Ngọc Minh Anh

Phạm Ngọc Minh Anh

xẩm không phải sẩm

2023-10-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tai nạn.
2 Chuông 2: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
3 Chương 3: Không mong gặp lại.
4 Chương 4: Bên cạnh tôi không thiếu phụ nữ.
5 Chương 5: Mèo nhỏ của cậu đang ở đây nè.
6 Chương 6: Cô nằm ngủ ở đây được, chẳng lẽ tôi không ngồi được à?
7 Chương 7: Cô giỏi lắm.
8 Chương 8: Đâu phải là chưa từng thấy.
9 Chương 9: Cửa hàng thời trang (1).
10 Chương 10: Cửa hàng thời trang (2).
11 Chương 11: Động tới người của tôi, đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?
12 Chương 12: Dập đầu tạ lỗi.
13 Chương 13: Cùng lắm thì tôi cưới cô.
14 Chương 14: Một đôi yêu nhau đang lén lút hẹn hò.
15 Chương 15: Mộ Tử Khanh... Tôi đau lòng quá.
16 Chương 16: Tôi không phải là đồ chơi của anh.
17 Chương 17: Sau này anh lớn sẽ quay lại cưới em.
18 Chương 18:Mèo nhỏ... Anh nhớ em.
19 Chương 19: Lấy thân bù đắp có được không?
20 Chương 20: Em là ngoại lệ duy nhất.
21 Chương 21: Anh không muốn dừng lại, anh muốn em.
22 Chương 22: Nên nói là cô ấy giống em hay là nói em giống cô ấy?
23 Chương 23: Sau này chúng ta... không hẹn tương phùng.
24 Chương 24: Người thương kẻ nhớ.
25 Chương 25: Biến cố bất ngờ.
26 Chương 26: Tôi mua em...
27 Chương 27: Tôi cho em cơ hội cuối cùng (H nhẹ)
28 Chương 28: Đừng nháo. Để tôi ôm em ngủ đi.(H nhẹ).
29 Chương 29: Muốn em là của anh.
30 Chương 30: Mưa (H+)
31 Chương 31: Chúng ta có thể sao?
32 Chương 32: Cuộc hội ngộ bất ngờ.
33 Chương 33: Cô ấy... trở về rồi.
34 Chương 34: Vẫn tốt hơn là cả ba cùng đau...
35 Chương 35: Gặp nhau.
36 Chương 36: Anh có thể cưới em nhưng không thể yêu em.
37 Chương 37: Chúng ta cược một ván.
38 Chương 38: New York hoa lệ...
39 Chương 39: Năm năm trước... Tôi bị truy sát.
40 Chương 40: Không đánh cũng sẽ thua.
41 Chương 41: Ván cược này, em có thể thắng hay không?
42 Chương 42: Anh thật sự không nỡ buông tay.
43 Chương 43: Làm cô dâu đẹp nhất, gả cho người mà mình yêu nhất...
44 Chương 44: Đừng đi...
45 Chương 45: Chúng ta không ai nợ ai.
46 Chương 46: Bỏ lỡ nhau rồi.
47 Chương 47: Trở về.
48 Chương 48: Anh nhớ em lắm!
49 Chương 49: Chúng ta về nhà.
50 Chương 50: Bánh Bao Nhỏ cũng muốn có ba.
51 Chương 51: Cuối cùng cũng tìm được em rồi.
52 Chương 52: Anh sắp không chịu được nữa rồi.
53 Chương 53: Ba...
54 HỎI ĐÁP VUI XÍU
55 Chương 55: Ở đâu có em và con thì ở đó chính là nhà.
56 Chương 56: Có em thì sẽ không lạnh nữa.
57 Chương 57: Đừng khóc nữa, không đáng đâu.
58 Chương 58: Tình thương của ông ta tôi nhận không nổi.
59 Chương 59: Nếu đã là người quan trọng thì chăm sóc tốt một chút.
60 Chương 60: Ôm cũng đã ôm rồi, còn không quen sao?
61 Chương 61: Không làm vợ thì làm tình nhân.
62 Chương 62: Chắc chắn sẽ rất đau lòng.
63 Chương 63: Dừng lại đi, nếu không anh sẽ hối hận.
64 chương 64: Mật danh Rose.
65 Chương 65: Bí mật của Mộ Tử Khanh.
66 Chương 66: Dark Organization - tổ chức hắc ám.
67 Chương 67: Sống trọn vẹn những ngày bên nhau.
68 Chương 68: Vị ngọt đôi môi.
69 Chương 69: Tôi thích cô như vậy hơn.
70 Chương 70: Khưu Lệ An trở về.
71 Chương 71: Đôi mắt của những kẻ săn mồi.
72 Chương 72: Lazy:" Em nói xem, em muốn anh phải làm sao đây?"
73 Chương 73: Em sẽ không hận anh chứ?
74 Chương 74:Lăng Vũ, cứu tôi.
75 Chương 75: Đây là cảnh cáo.
76 Chương 76: Lần sau tôi sẽ nhẹ nhàng hơn.
77 Chương 77: Hai mươi mấy năm trước đã cảm nhận được rồi.
78 Chương 78: Em sẽ làm chỗ dựa cho anh.
79 Chương 79: Lão gia tới rồi.
80 Chương 80: Cứ gọi là mẹ đi.
81 Chương 81: Có em ở đây.
82 Chương 82: Yêu người không thể yêu.( Có Đam)
83 Chương 83: Chân tướng.
84 Chương 84: Chưa bao giờ có sự toan tính.
85 Chương 85: Mê trai bỏ bạn.
86 Chương 86: Tìm được anh rồi.
87 Chương 87: Guilty... hay nên gọi là Traitor?
88 Chương 88: Đã biết từ lâu rồi.
89 Chương 89: Đừng đi... con ơi.
90 Chương 90: Họ chết rất thảm
91 Chương 91: Cái thai này...mất rồi.
92 Chương 92: Anh tin em. Nhưng mà...
93 Chương 93: Đi đi.
94 Chương 94: Tìm được người cần tìm rồi.
95 Chương 95: Gan của cậu cũng lớn lắm.
96 Chương 96: Kẻ thống trị toàn năng.
97 Chương 97: Người rất quan trọng.
98 Chương 98: Hai nhân cách.
99 Chương 99: Giờ thì hiểu rồi chứ?
100 Chương 100: Cậu vẫn quan trọng hơn.
101 Chương 101: Hạnh phúc thay cho cả phần của anh.
102 Chương 102: Không giữ được lời hứa với em rồi.
103 Chương 103: Kiếp sau... anh đến đón em.
104 Chương 104: Anh không thể để cô ấy chết.
105 Chương 105: Đổi lại,. anh sẽ chết cùng em.
106 Chương 106: Không phải ba của cô.
107 Chương 107: Quá khứ bi ai.
108 Chương 108: Cùng lắm thì chúng ta cùng chết.
109 Chương 109: Hang động sụp đổ.
110 Chương 110: Không nhớ cô là ai.
111 Chương 111: Kết.
112 Chương 112: Đại kết cục ( Hoàn)
113 Ngoại truyện: Bầu trời đầy sao làm sính lễ.
114 TỰ SỰ.
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Tai nạn.
2
Chuông 2: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
3
Chương 3: Không mong gặp lại.
4
Chương 4: Bên cạnh tôi không thiếu phụ nữ.
5
Chương 5: Mèo nhỏ của cậu đang ở đây nè.
6
Chương 6: Cô nằm ngủ ở đây được, chẳng lẽ tôi không ngồi được à?
7
Chương 7: Cô giỏi lắm.
8
Chương 8: Đâu phải là chưa từng thấy.
9
Chương 9: Cửa hàng thời trang (1).
10
Chương 10: Cửa hàng thời trang (2).
11
Chương 11: Động tới người của tôi, đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?
12
Chương 12: Dập đầu tạ lỗi.
13
Chương 13: Cùng lắm thì tôi cưới cô.
14
Chương 14: Một đôi yêu nhau đang lén lút hẹn hò.
15
Chương 15: Mộ Tử Khanh... Tôi đau lòng quá.
16
Chương 16: Tôi không phải là đồ chơi của anh.
17
Chương 17: Sau này anh lớn sẽ quay lại cưới em.
18
Chương 18:Mèo nhỏ... Anh nhớ em.
19
Chương 19: Lấy thân bù đắp có được không?
20
Chương 20: Em là ngoại lệ duy nhất.
21
Chương 21: Anh không muốn dừng lại, anh muốn em.
22
Chương 22: Nên nói là cô ấy giống em hay là nói em giống cô ấy?
23
Chương 23: Sau này chúng ta... không hẹn tương phùng.
24
Chương 24: Người thương kẻ nhớ.
25
Chương 25: Biến cố bất ngờ.
26
Chương 26: Tôi mua em...
27
Chương 27: Tôi cho em cơ hội cuối cùng (H nhẹ)
28
Chương 28: Đừng nháo. Để tôi ôm em ngủ đi.(H nhẹ).
29
Chương 29: Muốn em là của anh.
30
Chương 30: Mưa (H+)
31
Chương 31: Chúng ta có thể sao?
32
Chương 32: Cuộc hội ngộ bất ngờ.
33
Chương 33: Cô ấy... trở về rồi.
34
Chương 34: Vẫn tốt hơn là cả ba cùng đau...
35
Chương 35: Gặp nhau.
36
Chương 36: Anh có thể cưới em nhưng không thể yêu em.
37
Chương 37: Chúng ta cược một ván.
38
Chương 38: New York hoa lệ...
39
Chương 39: Năm năm trước... Tôi bị truy sát.
40
Chương 40: Không đánh cũng sẽ thua.
41
Chương 41: Ván cược này, em có thể thắng hay không?
42
Chương 42: Anh thật sự không nỡ buông tay.
43
Chương 43: Làm cô dâu đẹp nhất, gả cho người mà mình yêu nhất...
44
Chương 44: Đừng đi...
45
Chương 45: Chúng ta không ai nợ ai.
46
Chương 46: Bỏ lỡ nhau rồi.
47
Chương 47: Trở về.
48
Chương 48: Anh nhớ em lắm!
49
Chương 49: Chúng ta về nhà.
50
Chương 50: Bánh Bao Nhỏ cũng muốn có ba.
51
Chương 51: Cuối cùng cũng tìm được em rồi.
52
Chương 52: Anh sắp không chịu được nữa rồi.
53
Chương 53: Ba...
54
HỎI ĐÁP VUI XÍU
55
Chương 55: Ở đâu có em và con thì ở đó chính là nhà.
56
Chương 56: Có em thì sẽ không lạnh nữa.
57
Chương 57: Đừng khóc nữa, không đáng đâu.
58
Chương 58: Tình thương của ông ta tôi nhận không nổi.
59
Chương 59: Nếu đã là người quan trọng thì chăm sóc tốt một chút.
60
Chương 60: Ôm cũng đã ôm rồi, còn không quen sao?
61
Chương 61: Không làm vợ thì làm tình nhân.
62
Chương 62: Chắc chắn sẽ rất đau lòng.
63
Chương 63: Dừng lại đi, nếu không anh sẽ hối hận.
64
chương 64: Mật danh Rose.
65
Chương 65: Bí mật của Mộ Tử Khanh.
66
Chương 66: Dark Organization - tổ chức hắc ám.
67
Chương 67: Sống trọn vẹn những ngày bên nhau.
68
Chương 68: Vị ngọt đôi môi.
69
Chương 69: Tôi thích cô như vậy hơn.
70
Chương 70: Khưu Lệ An trở về.
71
Chương 71: Đôi mắt của những kẻ săn mồi.
72
Chương 72: Lazy:" Em nói xem, em muốn anh phải làm sao đây?"
73
Chương 73: Em sẽ không hận anh chứ?
74
Chương 74:Lăng Vũ, cứu tôi.
75
Chương 75: Đây là cảnh cáo.
76
Chương 76: Lần sau tôi sẽ nhẹ nhàng hơn.
77
Chương 77: Hai mươi mấy năm trước đã cảm nhận được rồi.
78
Chương 78: Em sẽ làm chỗ dựa cho anh.
79
Chương 79: Lão gia tới rồi.
80
Chương 80: Cứ gọi là mẹ đi.
81
Chương 81: Có em ở đây.
82
Chương 82: Yêu người không thể yêu.( Có Đam)
83
Chương 83: Chân tướng.
84
Chương 84: Chưa bao giờ có sự toan tính.
85
Chương 85: Mê trai bỏ bạn.
86
Chương 86: Tìm được anh rồi.
87
Chương 87: Guilty... hay nên gọi là Traitor?
88
Chương 88: Đã biết từ lâu rồi.
89
Chương 89: Đừng đi... con ơi.
90
Chương 90: Họ chết rất thảm
91
Chương 91: Cái thai này...mất rồi.
92
Chương 92: Anh tin em. Nhưng mà...
93
Chương 93: Đi đi.
94
Chương 94: Tìm được người cần tìm rồi.
95
Chương 95: Gan của cậu cũng lớn lắm.
96
Chương 96: Kẻ thống trị toàn năng.
97
Chương 97: Người rất quan trọng.
98
Chương 98: Hai nhân cách.
99
Chương 99: Giờ thì hiểu rồi chứ?
100
Chương 100: Cậu vẫn quan trọng hơn.
101
Chương 101: Hạnh phúc thay cho cả phần của anh.
102
Chương 102: Không giữ được lời hứa với em rồi.
103
Chương 103: Kiếp sau... anh đến đón em.
104
Chương 104: Anh không thể để cô ấy chết.
105
Chương 105: Đổi lại,. anh sẽ chết cùng em.
106
Chương 106: Không phải ba của cô.
107
Chương 107: Quá khứ bi ai.
108
Chương 108: Cùng lắm thì chúng ta cùng chết.
109
Chương 109: Hang động sụp đổ.
110
Chương 110: Không nhớ cô là ai.
111
Chương 111: Kết.
112
Chương 112: Đại kết cục ( Hoàn)
113
Ngoại truyện: Bầu trời đầy sao làm sính lễ.
114
TỰ SỰ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play