Chương 10: Anh Em Hoà Ái

Nhìn đám con nít khóc bù lu bù loa trước mắt, khoé môi hắn khẽ giật giật. Đây là cái thể loại gì ? Lần nữa hắn liền hối hận sao mình lại chấp nhận sớm vậy, ở nhà với bé con không phải thoải mái hơn sao ?

" Tự vô đi, mẹ có việc bận, lát quay lại đón con. " Văn Thanh Nhã nói xong cũng lái xe đi mất.

Quân Thiên Hàn trầm mặc đứng đấy. Mẹ à, nay là ngày đăng kí lớp, ít ra cũng phải lên phòng hiệu trưởng cùng con chứ hả ? Bản thân hắn lại tự hỏi rốt cuộc ai mới là người muốn đào tạo nhân tài kiệt xuất đây ?

Hết cách, hắn đành tự thân vận động thôi. Thầy hiệu trưởng được đánh tiếng trước nên liền vui vẻ tươi cười đón tiếp hắn, hai người một nói một trầm mặc một hồi, Quân Thiên Hàn đen mặt bước ra khỏi phòng, vẻ mặt không còn gì để nuối tiếc hơn. Vẫn như kiếp trước, hắn liền được phân vào lớp của bà cô già đấy, đến giờ hắn vẫn còn ngậm cay nuốt đắng chuyện ngày xưa. Sao đến việc chuyển lớp hắn lại quên được nhỉ ? Đáng hận !

Suốt dọc đường nhìn vẻ mặt hiếu kì của phụ huynh mấy đứa nhóc kia cực mất kiên nhẫn đấy có biết không hả ? Tự mình đến trường có gì lạ à ? Rốt cuộc Quân Thiên Hàn cũng không ý thức được vấn đề nghiêm trọng đến mức nào.

...

Đứng trước lớp học quen thuộc, hắn không khỏi có chút hoài niệm. Bên trong vẫn còn vang vọng một vài tiếng thút thít như có như không, tiếng phụ huynh trấn an đứa trẻ nhà mình, nhất thời mọi thứ liền sinh động hơn hẳn.

Hít sâu một hơi, hắn cười mỉm trong lòng. Thôi vậy, coi như tận hưởng quãng thời gian nhàn rỗi này đi. Còn đầu tư thị trường riêng... tạm thời hắn chưa nghĩ tới. Mấy dự án lãi suất cao trong kiếp trước hắn vẫn còn nhớ, đợi đến lúc ấy rồi tính toán chi li kiếm lời một chút. Tiền thì phải tiết kiệm thôi, còn tự lập nuôi bé con nhà hắn nữa chứ!

Tìm nơi góc khuất ngồi xuống, hắn liền nhắm mắt dưỡng thần, chờ bà cô già kia đến. Hơi rùng mình, hắn nhớ tới hàng loạt số 0 mình phải chép phạt mà không khỏi phát run. Đúng đấy, cách trị mấy đứa như hắn của bà cô đó là bắt luyện vẽ trứng mấy trăm tờ, còn phải thật tròn, thật đều, không thì chép lại, rất đơn giản. Còn nhớ khi ấy đến cả ngủ mơ hắn cũng thấy toàn trứng là trứng, ám ảnh chết hắn rồi!

Tiếng giày cao gót vang lên ngoài cửa phòng, tiếng dẫm liên tục lên sàn phát ra nhịp điệu hắn không thể nào quen hơn. Đến rồi, cơn ác mộng của hắn liền đến rồi.

Cánh cửa gỗ vang lên tiếng " cạch " rồi bật mở, nhất thời khiến căn phòng lâm vào yên tĩnh. Bước vào là một người phụ nữ trung niên ngoài bốn mươi tuổi, làn da vàng đồng với cơ thể cao gầy, gương mặt nghiêm nghị với chiếc kính gọng đen dày cộp đeo cao trên sống mũi một chút. Cây thước nhỏ trong tay theo nhịp gõ lên mặt bàn, cô ta híp mắt, tâm trạng có vẻ không được tốt lắm.

" Sao đến giờ này rồi phụ huynh còn ở trong lớp vậy ? Tôi đã bước vào rồi liền không còn tí mặt mũi nào đây. Mời các anh chị ra "

Nhiều phụ huynh nghe vậy liền chột dạ cúi đầu, ôm ấp dặn dò con mình một lúc rồi cũng bước ra khỏi phòng, Quân Thiên Hàn hắn vừa đứng lên bấy giờ mới ngồi lại xuống chỗ mình, liền nhận được ánh mắt khẽ liếc qua của giáo viên khó tính này. Có lẽ ... hắn tạm thời sống yên ổn được một thời gian rồi đi.

Cô ta không nói bất cứ câu gì, đợi tất cả học sinh ngồi ổn định về chỗ rồi mới ngước mắt lên từ tập tài liệu chất đống trên bàn.

" Tôi là giáo viên phụ trách lớp các em trong mấy năm tới, Trần Hiểu Tâm. Mục tiêu tôi rất đơn giản, hoàn toàn phù hợp khả năng của các em, mong không ai làm tôi thất vọng "

Nhìn bà cô già trên bục giảng, lại nhìn mấy nhóc con run như cầy sấy trước mặt, hắn lần nữa cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng đời trước. Cách dạy của giáo viên này với đám trẻ rất lạ, là kiểu ăn cứng không ăn mềm, vậy nên việc phụ huynh nộp đơn khiếu nại bà ta rất nhiều. Nhưng có thế nào, giáo viên này cũng an ổn không bị đuổi việc.

Thách thức này làm hắn hào hứng, dù gì đời trước người này thỉnh thoảng gọi riêng hắn lên văn phòng, mục đích không gì khác là truyền thụ kinh nghiệm thương trường cho hắn. Gì đây? Cao thủ ở ẩn đi làm nghề tay dưới mà. Bí mật của bà ta hắn cũng chả quan tâm. Có lẽ là chỗ quen biết với bố, hắn nghĩ vậy.

Nhàm chán nghe luyên thuyên một hồi, Trần Hiểu Tâm tha cho bọn nhỏ về, trước khi đi còn đặc biệt dành cho hắn một nụ cười ' hiền hậu '. Ừm... chắc chắn là tay bạn già của ông cha không sai !

Ra đến cổng, xe nhà hắn liền ở đấy, Quân phu nhân mở cửa xe vẫy tay với hắn. Thiên Hàn bước đến gần, mở cửa xe bước vào ghế phụ, liền khựng lại khi ngửi thấy hương thơm dịu ngọt quen thuộc.

" Haha ! Hàn... a hàn... "

Nhìn bé con bật cười vui vẻ ở ghế sau, duỗi tay từ trong lòng mẹ mình muốn chạm vào hắn, Quân Thiên Hàn phút chốc hơi đình chỉ hoạt động

* Rầm *

Văn Thanh Nhã đơ người nhìn cửa xe sập lại trước mặt, còn chưa hoàn hồn đã thấy ông cố nhà mình đã yên toạ tại hàng ghế sau ôm chặt bé cưng nhà người ta mà dụi dụi, nhất thời có cảm giác tam quan sụp đổ. Đứa trẻ lãnh đạm trầm ổn nhà cô, từ khi nào mà lại làm ra cái hành động không thể tưởng tượng được như vậy...

" Quân! Thiên! Hàn! Phép tắc con để đâu rồi hả !!! Mày sập cửa trước mặt mẹ thế à ? "

" Nhã Nhã, chắc thằng bé nhớ A Miên quá thôi "- Phong phu nhân điềm đạm nở nụ cười, đứa trẻ này đúng là càng ngày càng dễ gần : " Vậy cũng tốt, mấy đứa nhỏ nên hiếu động một chút vẫn hơn "

Nhìn bạn thân mình bênh vực tên nhóc kia như vậy, cô chỉ biết thở dài không nói thêm gì nữa. Cũng đúng, A Hàn cũng nên có chút tính trẻ con như thế, lúc nào cũng giữ cái mặt liệt ấy mới là có vấn đề.

Kệ đi, liền để hai đứa nó càng dính nhau càng tốt, hai đứa nhóc hợp nhau đến vậy, không nên xen vào thì hơn.

Có khi A Hàn có thể giúp bệnh tình A Miên chuyển biến tốt hơn, rồi xa hơn nữa có khi hai đứa nó anh em hoà ái cùng vợ mình trao hoa cưới cho nhau. Đúng, đến khi ấy tổ chức hai đám cưới cùng lễ đường thì càng tốt. Lúc đó Thanh Nhã cô đã rất vui vẻ mà nghĩ như thế đấy...

Hot

Comments

ᴍạɴɴʜᴜ

ᴍạɴɴʜᴜ

hổng cóa đâu chị =))))

2024-03-30

1

Sakura cậu đâu rồi ?

Sakura cậu đâu rồi ?

Giáo viên lớp 1 mà sang dữ :))

2023-09-17

2

Hủ mê đam mỹ ( boylove ) 🌚

Hủ mê đam mỹ ( boylove ) 🌚

Nhưng cô chắc là k ngờ đc là hai đứa nó cưới nhau 😂

2023-07-14

11

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bé con là của hắn
2 Chương 2: Liền kêu Hàn, anh cho em kẹo
3 Chương 3: Đầu con tim
4 Chương 4: Phong Chấn Kiệt
5 Chương 5: Đòi Ăn
6 Chương 6: Định Mệnh
7 Chương 7: A Hàn...
8 Chương 8: Tạm Biệt Bé Con
9 Chương 9:
10 Chương 10: Anh Em Hoà Ái
11 Chương 11: Lớn Nhanh Chút, Anh Đợi
12 Chương 12: Đi Xa
13 Chương 13: Nhớ Em Đến Phát Điên !
14 Chương 14: Quân Thiên Hàn Điên Rồi!
15 Chương 15: Dỗ Anh Đi... Anh Đau Quá...
16 Chương 16: Bé Thích Hàn Hàn Nhất!
17 Chương 17: Đi Học Cùng Anh Trai Nhỏ
18 Chương 18: Gặp Người Quen ?
19 Chương 19: Anh Dạy Em Yêu Thương
20 Chương 20: Phát Hiện Dấu Vết
21 Chương 21: Bé Con Uỷ Khuất Rồi
22 Chương 22: Mua Gấu Bông Cho Bé Con
23 Chương 23: Tiệm Thú Cưng
24 Chương 24: Chiều Vợ
25 Chương 25: Bé Không Muốn Đi Học Nữa
26 Chương 26: " Mày Là Thằng Quái Nào ? "
27 Chương 27: Dạy Cho Mày Quy Củ
28 Chương 28: Bé Muốn Ăn Con Thỏ
29 Chương 29: Làm Bánh Tình Yêu Cho Bé Vợ
30 Chương 30: Để Anh Trai Xoa Em Liền Hết Đau
31 Chương 31: Thích Liền Tốt Rồi
32 Chương 32: Có Bảo Bối... Cho Anh Trai Xem
33 Chương 33: Hàn Hàn Đi Với Bé Nhé ?
34 Chương 34: Cậu Chủ Nhỏ Của Tôi
35 Chương 35: Hàn Hàn không cần quà của bé ...
36 Chương 36: Quân Gia
37 Chương 37: Ai Cho Chị Gọi Anh Trai Tôi Như Vậy
38 Chương 38: Được, Anh Hứa.
39 Chương 39: Thỏ Hư Mất Rồi
40 Chương 40: Lời Thím Nói Làm Bẩn Tai Tôi
41 Chương 41: Bảo Bối, Anh Về Rồi Đây
42 Chương 42: Anh Đừng Giận Bảo Bảo Nữa Nhé
43 Chương 43: Thu Hoạch Trái Đắng
44 Chương 44: Món Quà Nhỏ Ngày Sinh Nhật
45 Chương 45: Bảo Bảo Sẽ Chê Mình Bẩn Mất
46 Chương 46: Hàn Hàn, Bé Đến Đón Anh!
47 Chương 47: Quân Thiên Hàn không dễ chơi vậy đâu.
48 Chương 48: Cậu Muốn Đến Nhà Tớ Không?
49 Chương 49: Bảo Bối Trưởng Thành Rồi.
50 Chương 50: Đụng Đến Người Không Nên Đụng.
51 Chương 51: Cậu Nhỏ Thiếu Nghị Lực.
52 Chương 52: Đi Chơi Xa.
53 Chương 53: Niềm Hi Vọng.
54 Chương 54: Lương Bình.
55 Chương 55: Con Nuôi.
56 Chương 56: Anh Vừa Làm Gì Em Ấy?
57 Chương 57: Sau Này Lớn Con Sẽ Cưới Anh Ấy!
58 Chương 58: Người Đâu Rồi?
59 Chương 59: Cậu Không Biết Gì Về Anh Ta À?
60 Chương 60: Ngủ Với Anh Nhé?
61 Chương 61: Tâm Sự Thầm Kín
62 Chương 62: Được Làm Con Rể Là Phúc Của Hắn
63 Chương 63: Bị Con Sói Kia Lừa Đi Mất.
64 Chương 64: Cậu Có Ý Gì Với Thằng Bé?
65 Chương 65: Rốt Cuộc Anh Trốn Ở Nơi Nào?
66 Chương 66: Có Con Gì Chọc Vô Mông Xinh Của Bé!
67 Chương 67: Đề Này Sao Khó Khăn Quá...
68 Chương 68: Hạn Đến
69 Chương 69: Anh Không Thể Sống Thiếu Em Được
70 Chương 70: Dạy Hư Bảo Bối Mất!
71 Chương 71: Văn Văn, Đợi Anh Nhé...
72 Chương 72: Chung Chiến Tuyến
73 Chương 73: Chúng Ta Nhất Định Giành Quán Quân!
74 Chương 74: Hàn Hàn Sẽ Rất Thích.
75 Chương 75: Giăng Bẫy
76 Chương 76: Anh ơi... em đau...
77 Chương 77: Bốn Tiếng Đồng Hồ Đếm Ngược...
78 Chương 78: Em Bé Của Hắn Đã 18 Tuổi Rồi
79 Chương 79: Bé Giúp Anh!
80 Chương 80: Đêm Đáng Nhớ ( H++ )
81 Chương 81: Chấn Kiệt Xảy Ra Chuyện?
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Bé con là của hắn
2
Chương 2: Liền kêu Hàn, anh cho em kẹo
3
Chương 3: Đầu con tim
4
Chương 4: Phong Chấn Kiệt
5
Chương 5: Đòi Ăn
6
Chương 6: Định Mệnh
7
Chương 7: A Hàn...
8
Chương 8: Tạm Biệt Bé Con
9
Chương 9:
10
Chương 10: Anh Em Hoà Ái
11
Chương 11: Lớn Nhanh Chút, Anh Đợi
12
Chương 12: Đi Xa
13
Chương 13: Nhớ Em Đến Phát Điên !
14
Chương 14: Quân Thiên Hàn Điên Rồi!
15
Chương 15: Dỗ Anh Đi... Anh Đau Quá...
16
Chương 16: Bé Thích Hàn Hàn Nhất!
17
Chương 17: Đi Học Cùng Anh Trai Nhỏ
18
Chương 18: Gặp Người Quen ?
19
Chương 19: Anh Dạy Em Yêu Thương
20
Chương 20: Phát Hiện Dấu Vết
21
Chương 21: Bé Con Uỷ Khuất Rồi
22
Chương 22: Mua Gấu Bông Cho Bé Con
23
Chương 23: Tiệm Thú Cưng
24
Chương 24: Chiều Vợ
25
Chương 25: Bé Không Muốn Đi Học Nữa
26
Chương 26: " Mày Là Thằng Quái Nào ? "
27
Chương 27: Dạy Cho Mày Quy Củ
28
Chương 28: Bé Muốn Ăn Con Thỏ
29
Chương 29: Làm Bánh Tình Yêu Cho Bé Vợ
30
Chương 30: Để Anh Trai Xoa Em Liền Hết Đau
31
Chương 31: Thích Liền Tốt Rồi
32
Chương 32: Có Bảo Bối... Cho Anh Trai Xem
33
Chương 33: Hàn Hàn Đi Với Bé Nhé ?
34
Chương 34: Cậu Chủ Nhỏ Của Tôi
35
Chương 35: Hàn Hàn không cần quà của bé ...
36
Chương 36: Quân Gia
37
Chương 37: Ai Cho Chị Gọi Anh Trai Tôi Như Vậy
38
Chương 38: Được, Anh Hứa.
39
Chương 39: Thỏ Hư Mất Rồi
40
Chương 40: Lời Thím Nói Làm Bẩn Tai Tôi
41
Chương 41: Bảo Bối, Anh Về Rồi Đây
42
Chương 42: Anh Đừng Giận Bảo Bảo Nữa Nhé
43
Chương 43: Thu Hoạch Trái Đắng
44
Chương 44: Món Quà Nhỏ Ngày Sinh Nhật
45
Chương 45: Bảo Bảo Sẽ Chê Mình Bẩn Mất
46
Chương 46: Hàn Hàn, Bé Đến Đón Anh!
47
Chương 47: Quân Thiên Hàn không dễ chơi vậy đâu.
48
Chương 48: Cậu Muốn Đến Nhà Tớ Không?
49
Chương 49: Bảo Bối Trưởng Thành Rồi.
50
Chương 50: Đụng Đến Người Không Nên Đụng.
51
Chương 51: Cậu Nhỏ Thiếu Nghị Lực.
52
Chương 52: Đi Chơi Xa.
53
Chương 53: Niềm Hi Vọng.
54
Chương 54: Lương Bình.
55
Chương 55: Con Nuôi.
56
Chương 56: Anh Vừa Làm Gì Em Ấy?
57
Chương 57: Sau Này Lớn Con Sẽ Cưới Anh Ấy!
58
Chương 58: Người Đâu Rồi?
59
Chương 59: Cậu Không Biết Gì Về Anh Ta À?
60
Chương 60: Ngủ Với Anh Nhé?
61
Chương 61: Tâm Sự Thầm Kín
62
Chương 62: Được Làm Con Rể Là Phúc Của Hắn
63
Chương 63: Bị Con Sói Kia Lừa Đi Mất.
64
Chương 64: Cậu Có Ý Gì Với Thằng Bé?
65
Chương 65: Rốt Cuộc Anh Trốn Ở Nơi Nào?
66
Chương 66: Có Con Gì Chọc Vô Mông Xinh Của Bé!
67
Chương 67: Đề Này Sao Khó Khăn Quá...
68
Chương 68: Hạn Đến
69
Chương 69: Anh Không Thể Sống Thiếu Em Được
70
Chương 70: Dạy Hư Bảo Bối Mất!
71
Chương 71: Văn Văn, Đợi Anh Nhé...
72
Chương 72: Chung Chiến Tuyến
73
Chương 73: Chúng Ta Nhất Định Giành Quán Quân!
74
Chương 74: Hàn Hàn Sẽ Rất Thích.
75
Chương 75: Giăng Bẫy
76
Chương 76: Anh ơi... em đau...
77
Chương 77: Bốn Tiếng Đồng Hồ Đếm Ngược...
78
Chương 78: Em Bé Của Hắn Đã 18 Tuổi Rồi
79
Chương 79: Bé Giúp Anh!
80
Chương 80: Đêm Đáng Nhớ ( H++ )
81
Chương 81: Chấn Kiệt Xảy Ra Chuyện?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play