[BounPrem]_Chuyển Ver_Làm Vợ Nopannut Tổng
Chapter 1:Ngủ Chung
Cậu với Hắn,mặt đối mặt ngồi đối diện nhau,không khí âm u lạnh lẽo,tối nay là đêm động phòng,cớ sao lại thành ra như vậy?Cậu nhìn người đàn ông Tuấn tú trước mặt,mấy lần mở miệng định nói nhưng lại bí cái khí thế bức người kia át ra.
Nhận thấy vẻ khó mở lời của Cậu,hắn lên tiếng.
Boun Nopannut
Có gì muốn nói…?
Prem Warut bị chất giọng lạnh lẽo như băng của người kìa dọa mất mật,cười ngượng ngạo gãi gãi đầu.
Prem Warut
Cậu…Cậu Nopannut…à ờm thật ra chúng ta ngồi đây lâu như vậy rồi,cũng đã muộn lắm rồi,ngài không buồn ngủ nhưng tôi buồn ngủ lắm a~~
Boun Nopannut liếc mắt nhìn cậu một cái rồi đứng dậy rời đi.
Prem Warut
Ấy khoan khoan…Cậu…Cậu Nopannut,tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ
Prem hấp tấp hai tay chấp vào nhau giơ lên.Vẻ mặt vô cùng thành khẩn.
Prem Warut
À…thật ra thì…do tôi ngồi ghế lâu quá,chân ta xứng rồi…Cậu Nopannut có thể giúp tôi một chút không?
Prem tỏ vẻ đáng yêu cầu xin hắn.
Boun Nopannut nheo nheo mi tâm,đi đến bên cạnh cậu,vòng tay qua eo bế cậu lên.
Prem Warut
Cậu…Cậu Nopannut!Tôi không có ý đó.Ngài dìu tôi là được rồi.
Prem sợ hãi,toàn thân bị bọc bởi một luồng khí lạnh
Hắn không nói gì bế cậu lên phòng,đặt cậu xuống giường tắt đèn rồi ra sofa
Mặt dù rất mệt nhưng cậu vẫn không ngủ được,cậu nghĩ về hôm nay về những điều đã xảy ra ba mẹ bán cậu cho mẹ hắn
Cậu trở thành thiếu phu nhân của Nopannut,ngày ngày sung sướng trong nhung lụa,được ăn ngon mặc đẹp có tiền,có thế,nhưng cậu chẳng thấy vui vẻ chúng nào
Thấy con trai và con dâu ngồi xuống bàn ăn với vẻ mặt thiếu ngủ,Mẹ Boun chỉ cười cười trách mắng con trai
Mẹ Boun
Boun à,nhìn thằng bé là biết đêm qua nó vất vả thế nào rồi,lần sau nhẹ một chút
Ba Boun
Đúng vậy đúng vậy!Ba biết tính lực của con dồi dào,lại đang thời kì sung sức nhất,nhưng hãy nghĩ tới thằng bé một chút
Boun Nopannut
“Hoang mang-Hồ Quỳnh Hương”
Đúng thật là đêm qua thức trắng của đêm thật,vì người nào đó ở sofa cứ thỉnh thoảng lại trở mình trằn trọc,cậu lo hắn không ngủ được nhưng lại không dám mở miệng nói hắn vào giường ngủ,sợ hắn hiểu nhầm thì ngậm củ tỏi lun ấy
Mẹ Boun
Prem,ăn xong thì lên thay quần áo,Boun sẽ đưa con đi sắm ít đồ mới.Không làm một đám cưới hoành tráng là đã quá thiệt thòi cho con
Prem Warut
Không sao đâu ạ
Mẹ Boun
Đứa bé ngoan,con cứ coi đây là nhà của mình,Boun mà dám bắt nạt con nói với ta,ta lập tức dạy dỗ nó
Cậu và hắn dùng bữa xong đã bị Mẹ Boun đuổi đi mua đồ cho bằng được
Cậu và hắn dừng trước một cửa hàng nhãn hiệu thời trang nổi tiếng Gucci-chuyên quần áo cho giới thượng lưu.Nhưng càng nhìn càng không ưa mắt cậu
Boun Nopannut
Không thích à…?
Hắn nhẫn nhịn,dẫn cậu đi liên tục mấy cửa hàng,lắc đầu,lắc đầu,rồi lại lắc đầu.Ngồi trong xe,mặt hắn đen như đít nồi.Nhận thấy tín hiệu nguy hiểm,Prem liền vuốt lòng
Prem Warut
Boun đẹp trai,Boun soái ca.Không phải tôi khó tính mà là mấy loại này không phải gu tôi
Boun Nopannut
Thích kiểu nào…?
Prem Warut
Đơn giản,dễ thương…À ờmm ngài Nopannut nhờ ngài xíu nữa được không
Boun Nopannut gật đầu tỏ vẻ đồng ý,lái xe đi,Được một lúc thì dừng lại một cửa hàng
Prem mắt sáng như đèn ô tô.Ngắm hết bên này đến bên kia,chạy hết chỗ này đến chỗ kia,phấn khích không chỗ nào tả nổi
Nhìn vợ nhỏ cuối cùng cũng tìm được một cửa hàng ưng ý,Boun Nopannut thần thở phào.Cậu hứng thú kéo tay hắn đi thử bộ này đến bộ khác
Prem Warut
Anh xem!Có đẹp không?Đẹp không?
Prem xoay xoay mấy vòng liền,quên luôn người trước mặt là ai,cũng thay đổi cách xưng hô.Không nỡ từ chối ánh mắt của cậu,hắn đành gật đầu
Prem Warut
Thật hả?Chị ơi lấy cho em bộ kia,bộ kia nữa
Prem cực kì hưng phấn.Nhìn cậu vui vẻ thử hết bộ này đến bộ kia,cái dáng nhí nhành đang ôm đồ chạy vào phòng thử,vừa đáng yêu vừa buồn cười
Sau nữa tiếng mới thoả mãn theo sau hắn ra khỏi cửa hàng
Nhìn người đàn ông tay sách túi lớn túi nhỏ,Cậu bên kia đang diện bộ đồ màu trắng đen làm mẹ Boun tròn mắt dẹt,đứa con dâu này đúng quả là đáng yêu!!!!
Mẹ Boun
Boun con có thấy không?Thằng bé thật sự rất rất đáng yêu,nhìn chỉ muốn ôm ngay vào lòng.Ta quả thật rất có mắt nhìn!!!
Đương nhiên là hắn thấy,cái khuông mặt non nớt kia,hai má phúng phính,làn da trắng Hồng,đôi môi đỏ mọng khẽ cười.Đôi mắt cong cong vừa trong vừa sáng,lại mặt thêm bộ đồ kia nữa,vừa mềm mềm vừa đáng yêu,hắn thật sự không kìm lòng được mà muốn ôm cậu lên phòng để…E Hèmmmm
Tối đến Boun Nopannut lại ôm chăn gối ra sofa ngủ.Kim đồng hồ nhích tới số 12,Prem vẫn không tài nào ngủ được,người nào đó nằm trên sofa cứ thỉnh thoảng trở người trằn trọc,hại cậu cũng không ngủ yên.Suy nghĩ một lúc,cậu kéo chăn ra,bật đèn ngủ,từ từ tiến tới sofa,ngồi xồm xuống
Prem Warut
B…Boun,ngài lên giường ngủ được không??
Vì sợ sẽ có hiểu nhầm không đáng có nên cậu nói thêm
Prem Warut
Tôi sẽ ngủ Sofa
Prem Warut
Nhưng mà…tối hôm qua ngài đã không ngủ rồi,nếu hôm nay mà không ngủ,sức khỏe sẽ bị ảnh hưởng nhiều đó,tôi biết ăn nói thế nào với mẹ ngài đây?
Nhận thấy vẻ lo lắng và sợ hãi cùng giọng nói yếu ớt kia,hắn miễng cưỡng đứng dậy
Con Nin(Tác giả hay Kọk)
Còn miễng cưỡng nữa,gặp em là đồng ý liền.Xí👁👄👁💅
Boun Nopannut
Kệ tao,lo viết truyện đê
Con Nin(Tác giả hay Kọk)
Ròiiii
Boun Nopannut
Không cần ngủ trên sofa.Lên giường cùng ngủ
Prem Warut
Nhưng…nhưng cái đó.
Boun Nopannut
Từ chối thử xem
Boun Nopannut lạnh lùng tỏ vẻ uy hiếp
Prem Warut
T…tôi ngủ chung là được chứ gì
Prem nuốt nước bọt,đành ngoan ngoãn leo lên giường nằm cạnh hắn
Con Nin(Tác giả hay Kọk)
Ê mấy moá,đọc thì nhớ thả tim giùm cái.Mãi yêu cái bờ,coan này hay cọc tếnh đấy nhớ tim,coi chừng qua đốt nhà¿
Comments
Uyn-BounPrem🥦
Cái avt nó hơiiiiiiiiii
2023-01-29
0