Tên quê mùa...

Ôn Tự được người hầu dẫn vào nhà, thiếu niên trên mặt mang theo tò mò, vừa nhìn thấy hoa cỏ lạ là đôi mắt sáng lên...
Người hầu lén lút nhìn một cái, má nổi lên một mạt hồng...
Cô không hiểu nhị thiếu sao lại ghét cậu ấy tới vậy, rõ ràng rất ngoan ngoãn đáng yêu....
Nếu hiện tại cô có hộp sữa bò trong tay, cô đã nhét cho cậu ấy rồi.
Lục Kỳ Vân đứng ở bên cạnh cửa, nhìn thiếu niên lộ ra ngu ngốc tươi cười, đôi mắt cứ dán vào núi giả hay cây cỏ hoa lá...
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
"...Nhà họ Ôn cũng thật là, để con lưu lạc ở bên ngoài đến nỗi ngu xuẩn như vậy..."
Lục Kỳ Vân thần kỳ mà cảm thấy, tên nhóc dẫn đường này cũng không đến nỗi tệ...
Nuôi ở trong nhà đương linh vật cũng được, tiền đề là không được quản hắn...
Nhưng nếu....
Ôn Tự lúc này đã đi đến bên cạnh hắn, thiếu niên đầy mắt lo lắng nhìn hắn, như thể hắn đang bị bệnh gì nghiêm trọng lắm.
Ôn Tự
Ôn Tự
Anh ơi, anh không sao chứ?
Ôn Tự
Ôn Tự
Mặt của anh đỏ lắm đấy.
Lục Kỳ Vân hốt hoảng lùi về phía sau, ánh mắt loạn chuyển, giọng điệu run không thành tiếng.
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Cậu đang nói bậy gì đó...!
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Đây...đây chỉ là phản ứng bình thường của lính gác thôi.
Ôn Tự không hiểu sao hắn lại táo bạo, rõ ràng người trong thôn bình thường vẫn rất ôn hoà...
Ôn Tự
Ôn Tự
...Phản ứng của anh như là ăn pháo đốt ấy.
Ôn Tự
Ôn Tự
/thì thầm/
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
"Tên ngốc thiếu kiến thức này..."
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
"Rốt cuộc người Ôn gia từ cái xó xỉnh nào lôi cậu ta ra vậy.."
Ôn Kỳ Vân chậc một tiếng, nắm lấy tay cậu lôi vào nhà, miệng còn không quên trào phúng.
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Tên nhóc ngốc nghếch quê mùa, không vào đứng đó làm gì...
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Người ta thấy rồi lại bảo Lục gia bắt nạt cậu.
Ôn Tự
Ôn Tự
/mỉm cười/
Ôn Tự
Ôn Tự
Cảm ơn anh, em còn chưa biết đường nữa.
Ôn Tự
Ôn Tự
May mà có anh dẫn đường.
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
...
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Thiếu làm nũng...
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
"...Mở miệng là anh ơi anh à, không biết rụt rè."
Ôn Tự
Ôn Tự
Mà anh ơi, anh tên gì vậy ạ?
Ôn Tự
Ôn Tự
Em tên Ôn Tự.
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân, anh trai tôi tên Lục Ẩn.
Thiếu niên chớp chớp mắt, như là chưa kịp phản ứng.
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
Sao thế?
Ôn Tự
Ôn Tự
Không có gì ạ.
Ôn Tự
Ôn Tự
"Không thể nói mình tưởng anh ấy là người hầu được."
Lục Kỳ Vân hừ cười, nhìn thiếu niên ngây ngốc để người nắm tay dẫn đi...
Trong lòng không biết cố gắng thở dài...
Hắn cứ tưởng sẽ là một cái yêu diễm đồ đê tiện, nhưng không ngờ...
Lại là một cái bánh kem bơ, mềm mại ngọt ngào còn ngoan ngoãn...
Lục Kỳ Vân
Lục Kỳ Vân
"Xem như nuôi cái em trai cũng được."
o0o
Tác Giả
Tác Giả
Lục nhị xem người ta là em trai, sau này đừng hối hận ಠ⁠_⁠ಠ
Hot

Comments

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

hónggggggggg

2024-04-22

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play